Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2364

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2364: Ngươi cắn ta?
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


- Thiếu Du, hiện tại ta đã không còn cách nào đạt được đại cơ duyên. Không biết ngươi còn muốn nhận được đại cơ duyên hay không, không nói trước muốn đạt được đại cơ duyên kia vạn lần chết chỉ có một lần sống, huống chi hiện tại đối phó với Minh Viêm này cũng là cửu tử nhất sinh.

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn Lục Thiếu Du nói.

Lục Thiếu Du nhíu mày, muốn đạt được đại cơ duyên cũng là vạn lần chết một lần sống, mặc dù hắn không buông được kiều thê và người thân, thế nhưng con đường cường giả vẫn là thứ mà hắn muốn truy cầu. Bản thân hắn một đường đi tới đây đã gặp vô số hiểm cảnh, mà lựa chọn lúc này cũng là lựa chọn gian nan nhất. Chỉ là tình cảnh hiện tại lại không phải là thứ mà hắn muốn.

- Nhạc phụ, chẳng lẽ nhạc phụ còn biện pháp đối phó với Minh Viêm sao?

Lục Thiếu Du nhìn Độc Cô Ngạo Vũ hỏi. Hiện tại ngọc giản kia đã rơi vào trong tay Minh Viêm, muốn đoạt lại ngọc giản từ tay hắn không phải là một chuyện dễ dàng.

- Không có.

Độc Cô Ngạo Vũ lắc đầu, nói với Lục Thiếu Du:

- Ta và ngươi hẳn là hai người rõ thực lực của Thái Cổ U Minh Viêm này nhất, thứ này vô cùng khó dây vào. Muốn đối phó với nó rất khó khăn, đặc biệt là hiện tại thực lực của hắn lại mạnh mẽ hơn không ít.

Lục Thiếu Du gật đầu, Thái Cổ U Viêm Hỏa cũng đã đủ khủng bố, lúc này lại là Thái Cổ U Minh Viêm nguyên vẹn, tự nhiên sẽ càng thêm kinh khủng.

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn qua Lục Thiếu Du, trầm giọng nói:

- Mặc dù ta không có biện pháp đối phó với hắn, thế nhưng mà lại có biện pháp giúp ngươi. Linh hồn phân thân của ngươi có lẽ còn không hoàn toàn bị Thái Cổ Minh Viêm Hỏa luyện hóa, bởi vậy hắn còn chưa chính thức được coi là Thái Cổ U Minh Viêm nguyên vẹn. Mà ta vốn đã luyện hóa linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ Minh Viêm Hỏa, tuy rằng lúc này đã bị hắn ta phản luyện hóa lại, thế nhưng trước khi linh hồn phân thân ta bị hắn luyện hóa ta đã để lại một đạo bí pháp linh hồn. Đạo bí pháp linh hồn này ở trong linh hồn bổn nguyên của hắn, ta chỉ cần đi vào là có thể thúc dục linh hồn bí pháp. Mặc dù không thể nói chắc chắn thế nhưng có thể tranh thủ một ít thời gian cho ngươi. Ta vây khốn linh hồn bổn nguyên của hắn. Để cho linh hồn bổn nguyên Thái Cổ U Viêm Hỏa của ngươi có cơ hội chuyển bại thành thắng, luyện hóa linh hồn bổn nguyên Thái Cổ Minh Viêm Hỏa kia.

Lục Thiếu Du nghe vậy hai mắt lập tức sáng ngời, đây quả thực là một cơ hội, nếu như là nhạc phụ Độc Cô Ngạo Vũ có thể tranh thủ một ít thời gian, vây khốn linh hồn bổn nguyên Thái Cổ Minh Viêm Hỏa một hồi, vậy thì cũng không phải hắn hoàn toàn không có cơ hội.

- Nhưng mà hiện tại linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ Minh Viêm Hỏa đã ở trong thế giới của Thái Cổ U Viêm Hỏa của ngươi, muốn chuyển bại thành thắng cũng phải tiến vào trong đó mới được. Sợ rằng Minh Viêm sẽ không cho ngươi cơ hội tiến vào trong đó, nhất định nó sẽ ngăn cản. Ngươi không sợ Thái Cổ U Viêm Hỏa, thế nhưng không nhất định không sợ Thái Cổ Minh Viêm Hỏa, cho nên ngươi phải nghĩ biện pháp đi vào bên trong mới được. Bỏ qua Thái Cổ Minh Viêm Hỏa thì ngươi mới có thể tiến vào trong thế giới của Thái Cổ U Viêm Hỏa, cùng với linh hồn bổn nguyên của linh hồn phân thân ngươi hội tụ, cuối cùng mới có chút phần thắng.

Độc Cô Ngạo Vũ lần nữa nói với Lục Thiếu Du.

- Nhạc phụ, vậy còn người? Minh Viêm này có lẽ sẽ không tùy tiện để cho người đi vào trong cơ thể đâu đúng không?

Trong lòng Lục Thiếu Du do dự, hắn không sợ Thái Cổ U Viêm Hỏa, thân thể đi vào trong sẽ không có việc gì. Thế nhưng Thái Cổ Minh Viêm Hỏa này lại không giống. Có hắn ta ngăn cản trước mặt, bây giờ ngay cả đi vào trong thế giới của linh hồn phân thân cũng không được.

Lục Thiếu Du phỏng đoán, nếu như Thái Cổ Minh Viêm Hỏa dung hợp với Thái Cổ U Viêm Hỏa làm một thể, trình độ kinh khủng có lẽ không kém lúc trước bao nhiêu. Lúc trước Thái Cổ U Viêm Hỏa kinh khủng ra sao trong lòng Lục Thiếu Du hiểu rõ. Cho nên hắn cũng đang do dự.

- Ta tự có biện pháp của ta. Ngươi chỉ cần có thể đi vào là được. Ta đoán ta có đủ khả năng làm ảnh hưởng tới hắn, chỉ là thời gian không quá dài, cho nên ngươi phải cam đoan nhanh chóng đi vào, bằng không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn Lục Thiếu Du nói.

- Sợ rằng hiện tại cũng khó có thể đi vào.

Lục Thiếu Du nhìn Minh Viêm trên không trung, có Minh Viêm khủng bố này ở đây, hai người muốn đi vào trong thế giới của linh hồn phân thân hắn quá khó khăn, hầu như không có khả năng.

- Tuy rằng thực lực của Minh Viêm lần nữa mạnh hơn một ít, bất quá ta thấy thực lực còn chưa mạnh bằng Chí Thánh Đại Đế, ta thấy nếu như Chí Thánh Đại Đế toàn lực ra tay, muốn ngăn chặn Minh Viêm một hồi không phải là một chuyện không làm được.

Ánh mắt Độc Cô Ngạo Vũ nhìn về phía Chí Thánh Đại Đế.

- Dưới tình huống ta dùng toàn lực muốn ngăn chặn Minh Viêm này một hồi thì không thành vấn đề. Con thấy thế nào?

Chí Thánh Đại Đế hỏi Lục Thiếu Du, khí tức mênh mông quanh thân khiến cho gợn sóng trong không gian có cảm giác thác loạn, khí tức mênh mông luôn tập trung vào người Minh Viêm.

Hắn vừa mới đi ra, đối với một ít chuyện bên ngoài cũng không quá rõ ràng, quan hệ phức tạp trong đó cũng khiến cho hắn đau đầu. Thế nhưng hắn lại hiểu rõ, muốn đạt được đại cơ duyên trong Thiên Trủng thì phải đối phó với Minh Viêm này mới được. Bởi vậy cho nên trước tiên hắn phải hỏi ý kiến của đồ nhi mình.

- Cái này.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, vấn đề mấu chốt này dường như nằm ở chỗ hắn có thể chống lại Thái Cổ Minh Viêm Hỏa hay không. Mà lại nói, Lục Thiếu Du cũng có chút bận tâm, không biết lời của nhạc phụ Độc Cô Ngạo Vũ nói có thể tin tưởng hay không.

- Ngươi không cần phải hoài nghi lời nói của ta. Đến lúc đó ta sẽ khiến cho ngươi tin tưởng ta.

Độc Cô Ngạo Vũ dường như cũng biết sự lo lắng trong lòng Lục Thiếu Du, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du nói:

- Chỉ cần ngươi nghĩ biện pháp làm sao có thể chống lại Thái Cổ Minh Viêm Hỏa kia là được rồi.

- Hừ, muốn đối phó với ta? Thật sự nực cười, chỉ bằng vào các ngươi sao? Chỉ tiếc hiện tại ta không có thời gian chơi đùa với các ngươi. Đợi sau khi ta nhận được đại cơ duyên kia ta sẽ đối phó với từng người các ngươi, khiến cho các ngươi biết cái gì gọi là con sâu cái kiến.

Ánh mắt Minh Viêm trầm xuống, hắn nghe rõ hai người Lục Thiếu Du và Độc Cô Ngạo Vũ nói chuyện với nhau, ánh mắt âm hàn khôn cùng, trong tay lập tức xuất hiện khối ngọc giản mà vốn Lục Thiếu Du ném cho linh hồn phân thân của Độc Cô Ngạo Vũ. Ngọc giản trong tay Minh Viêm cũng là do Thiên Đế lưu lại, ai có thể có được ngọc giản này chỉ cần rót linh hồn lực vào là có thể tiến vào trong không gian phía trước.

- Sư phụ, mau ngăn cản Minh Viêm này, không thể để cho hắn rót linh hồn lực vào trong ngọc giản.

*****

Lục Thiếu Du nhìn thấy Minh Viêm xuất ra ngọc giản, sắc mặt lập tức đại biến nói.

- Có ta ở đây ngươi nên thành thật một chút thì hơn.

Khi Lục Thiếu Du còn chưa nói xong, Chí Thánh Đại Đế kết thủ ấn, cỗ gợn sóng quanh thân khiến cho người ta có cảm giác thác loạn lập tức lan tràn ra chung quanh. Dùng tốc độ khủng bố bao phủ Minh Viêm vào bên trong.

- Nhân loại đáng chết, ta chính là linh vật trời sinh, được thượng thiên bảo hộ. Ngươi há có thể làm gì được ta, cũng không thể nào ngăn cản được ta.

Minh Viêm âm hàn quát, khí tức âm hàn ngập trời quanh thân lập tức tuôn ra tạo thành chấn động khủng bố, muốn tránh thoát sự trói buộc của Chí Thánh Đại Đế.

- Hừ, linh vật trời sinh thì như thế nào? Chọc ta giận dữ, nói không cho ngươi đi là không cho ngươi đi, ngươi cắn ta sao?

Chí Thánh Đại Đế hét lớn một tiếng, bước ra một bước, năng lượng mênh mông phô thiên cái địa từ trong cơ thể tuôn ra. Năng lượng lập tức bao phủ không gian chung quanh.

Oanh.

Cùng lúc, cả phiến thiên địa hung hăng run lên, gợn sóng thác loạn kinh khủng lấy thân thể Chí Thánh Đại Đế làm trung tâm lan tràn ra chung quanh, cuối cùng dưới thanh thế khủng bố mang theo khí tức quỷ dị trong háy mắt baon phủ Minh Viêm một lần nữa.

Giờ phút này, dưới sự bao phủ này cả không gian run rẩy không ngớt. Minh Viêm cũng không biết tại sao lại bị ảnh hưởng, mỗi một lần muốn tránh thoát khỏi sự trói buộc của không gian quỷ dị này, thế nhưng cuối cùng lại bất đắc dĩ, hoàn toàn không có cách nào giãy dụa thoát ra ngoài.

- Nhân loại đáng chết.

Trên khuôn mặt Minh Viêm hiện lên sự lạnh lẽo, khí tức âm hàn ngập trời lập tức cuồn cuộn tuôn ra. Cả thiên địa dưới cỗ khí tức này bắt đầu run rẩy, cùng lúc, trên người Minh Viêm có một vòng quang mang màu xanh da trời mang theo khí tức âm hàn mênh mông giống như hồng thủy tuôn ra.

Sưu Sưu.

Một mảnh hỏa diễm màu xanh da trời che khuất bầu trời lan tràn ra. Khí tức âm hàn mênh mông chấn động, lạnh lẽo thấu xương có thể thẩm thấu ra vạn vật trong không gian. Khí tức âm hàn quỷ dị lập tức khiến cho người ta có cảm giác đang ở cửu u địa ngục, toàn thân rùng mình.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, trong không gian chung quanh Minh Viêm đã tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời âm hàn, khí tức này khiến cho linh hồn người ta phát run, bên trong xen lẫn khí tức nóng bỏng khiến cho linh hồn người ta cực kỳ không thoải mái.

Ầm ầm.

Hỏa diễm âm hàn khủng bố lan tràn ra, đồng thời Minh Viêm phất tay một cái, hỏa diễm âm hàn giống như sóng biển lan tràn, va chạm với không gian quỷ dị của Chí Thánh Đại Đế, hỏa diễm cuồn cuộn thẩm thấu trong không gian.

Khí tức âm hàn này chỉ là của Thái Cổ Minh Viêm Hỏa mà thôi, bởi vì Minh Viêm còn chưa triệt để luyện hóa linh hồn bổn nguyên Thái Cổ U Viêm Hỏa của Lục Thiếu Du, cho nên cũng còn chưa thực sự trở thành Thái Cổ U Minh Viêm, đồng thời còn chưa thúc dục được năng lượng Thái Cổ U Viêm Hỏa.

Hỏa diễm màu xanh da trời âm hàn khủng bố này trong khoảng thời gian ngắn lập tức hình thành một biển lửa âm hàn màu xanh da trời tren không trung. Chỉ là biển lửa màu xanh da trời này có khuếch tán, cuồn cuộn tới đâu thì không gian quỷ dị của Chí Thánh Đại Đế vẫn tồn tại, bất quá dường như cũng bị ảnh hưởng không ít.

- Ha ha, ngươi là linh vật trời sinh thì thế nào? Còn chưa khôi phục tới đỉnh phong thì không có tư cách hung hăng càn quấy trước mặt ta.

Chí Thánh Đại Đế hét lớn một tiếng, lập tức phất tay một cái, trên thân thể to lớn đột nhiên có một đạo quang tráo giống như thời khôn thác loạn, trong nháy mắt hóa thành một hư ảnh phi điểu khổng lồ trên không trung, giống như phi ưng. Năng lượng kinh người từ trong hư ảnh lan tràn ra, hỏa diễm âm hàn màu xanh da trời chung quanh cuồn cuộn, hư ảnh phi điểu lập tức phóng về phía Minh Viêm.

- Nhân loại đáng chết. Nếu như là trước kia ngươi ở trước mặt ta chỉ là con sâu cái kiến.

Minh Viêm giận dữ ngập trời, lúc này hắn còn không hoàn toàn khôi phục, mà ngay cả Thái Cổ U Viêm Hỏa hắn còn chưa dung hợp, thực lực giảm một mảng lớn.

Dứt lời, Minh Viêm phất tay đánh ra một đạo quang trụ bằng hỏa diễm màu xanh da trời, lập tức bành trướng ra tới vài trăm thước. Năng lượng âm hàn cùng với nóng bỏng từ khiến cho linh hồn run rẩy từ trong quang trụ tràn ra, lập tức nghênh đón hư ảnh cực lớn của Chí Thánh Đại Đế.

Phanh Phanh.

Cứ như vậy hai đạo công kích hung hăng va chạm vào một chỗ, trong chốc lát, tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng. Biển lửa màu xanh da trời chung quanh hung hăng bị xé rách, dung nham âm hàn trực tiếp bị hút vào trong vết nứt không gian, hư không bị phá hủy.

- Thực lực thật mạnh, thực lực của hai người hiện tại cũng là tồn tại đỉnh phong trên đại lục này.

Chúng Đế ngẩng đầu, khiếp sợ không thôi, thực lực khủng bố giao phong như vậy, bọn họ thân là cường giả đỉnh cấp trên đại lục này, thế nhưng bây giờ lại phải hít sâu một ngụm khí lạnh. Cấp độ Đế giả mỗi một tầng đều cách xa nhau giống như một cái hào rộng, mà lúc này hai người Chí Thánh Đại Đế, Minh Viêm giao thủ ngay cả bọn họ cũng không có thực lực chống lại.

- Vô sỉ, ta không để yên cho ngươi.

Dường như ăn chút thiệt thòi, có lẽ là hoàn toàn không chiếm được một chút tiện nghi nào, Minh Viêm giận dữ không thôi, hỏa diễm màu xanh da trời lan âm hàn tiếp tục lan tràn, hỏa diễm cuồn cuộn, hai mắt Minh Viêm lạnh lẽo mang theo âm mang nhảy lên. Dưới tình huống nổi giận, hai tay huy vũ, hai đầu cự long bằng hỏa diễm trực tiếp được ngưng tụ ra.

Ngao.

Hai đầu cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời rít gào giống như vật còn sống, năng lượng chấn động khủng bố từ trong cơ thể lan tràn ra. Lập tức hai đầu cự long một trái một phải lao thẳng tới Chí Thánh Đại đế. Hỏa diễm màu xanh da trời ven đường gióng như pháo hoa bắn tứ tung.

Phá.

Chí Thánh Đại Đế hét lớn một tiếng trong thân ảnh to lớn bộc phát ra khí thế nguy nga giống như đảo hoang trên biển. Tuy rằng nhìn qua có chút nhỏ nhoi, thế nhưng ở dưới biển lửa màu xanh da trời này lại giống như bàn thạch không thể rung chuyển. Hai đạo chưởng ấn trong tay phá không mà ra, không gian bị phá hủy, dùng tốc độ kinh người xẹt qua phía chân trời, cuối cùng ầm ầm va chạm với hai đầu cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời kia.

Phanh Phanh.

Trên không trung, hai đầu cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời cùng với chưởng ấn va chạm, lấy chỗ va chạm làm trung tâm, năng lượng khủng bố cùng với hỏa diễm màu xanh da trời khủng bố khuếch tán ra ngoài không gian mấy vạn thước, giống như là năng lượng hủy diệt lan tràn, khiến cho Đế giả chung quanh không thể không lùi lại một chút.

- Nhân loại, ngươi thật sự muốn đối đầu với ta hay sao? Ngươi cần phải cân nhắc cho kỹ.

Trong biển lửa màu xanh da trời, ánh mắt Minh Viêm chớp động, không có cách nào làm gì được nhân loại này khiến cho hắn chật vật không có cách nào thoát thân, chuyện này khiến cho trong đôi mắt màu xanh của hắn lén lút hiện lên vẻ ngưng trọng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)