← Ch.2545 | Ch.2547 → |
Dọc đường đi, không ngờ y phục trên người cũng bị lột sạch, trực tiếp trần truồng xuất hiện trên đám người, hoặc là người này làm bất kỳ chuyện gì Không Linh Thánh Thủ sẽ xuất hiện bên cạnh, cho dù đi đâu thì hắn ta cũng có thể đứng trước mặt cười nhạo, cuối cùng tên nhị thế tổ này đã bị Không Linh Thánh Thủ đơn giản làm cho bị điên.
Một người có tu vi Niết Bàn cảnh, dùng tâm cảnh và linh hồn của người này không ngờ lại bị dọa điên, không biết trình độ muốn sụp đổ tới mức nào, cũng đủ để thấy được Không Linh Thánh Thủ này khó dây và khủng bố tới mức nào.
- Tiểu tử này, ài...
Nghe Mạc Kình Thiên nói, ánh mắt Tam Kỳ lão nhân chấn động, nhìn Mạc Kình Thiên rồi nói:
- Ngươi cũng đứng lên kia, tên tiểu tử kia hẳn không thu ngươi làm đồ đệ chứ, đúng không?
- Không sai.
Sở Kình Thiên đứng dậy, ngại ngùng cười cười nói:
- Tàn hồn của Không Linh Thánh Thủ có nói, cũng không biết vì sao lại không thu ta làm đệ tử. Thế nhưng trong lòng đệ tử Không Linh Thánh Thủ vẫn là sư phụ của đệ tử, đệ tử đạt được tuyệt học bình sinh của sư phụ, cho nên coi như là đệ tử của người. Đồng thời còn phải thay sư phụ ở lại bên người sư tổ.
- Lúc đầu ta đã cảnh cáo hắn, đương nhiên hắn sẽ không dám thu đệ tử.
Tam Kỳ lão nhân nói, dường như nhớ lại một ít chuyện cũ, vẻ mặt nặng nề nhìn Mạc Kình Thiên nói:
- Ngươi đạt được tuyệt học của Không Linh Thánh Thủ, cũng chỉ là một ít bổn sự trộm đạo mà thôi. Lúc đầu ta không thu hắn là bơi vì tuy rằng thiên phú của hắn rất mạnh, cũng có thể kế thừa y bát của ta, chỉ là hắn lại ưa thích trộm đạo mà thôi, cho nên ta mới tịch thu lại. Tiểu tử này cũng học được mấy thành Kỳ Hồn bí pháp của ta, khó trách ngươi lại biết Kỳ Hồn bí pháp.
- Sư tổ, không thể gọi là trộm đạo a. Người thực sự hiểu lầm chúng con rồi, sư phụ có để lại cho con năm điều giới luật, một không được bắt nạt kẻ yếu, mà không được lấy đồ của người già và trẻ nhỏ. Ba là trong lòng phải mang theo chính khí, bốn không được làm xằng bậy, năm không được làm những chuyện vẽ đường cho hươu chạy. Những năm nay cũng bởi vì năm điều giới luật này, tuy rằng thân là người trong phỉ đạo, thế nhưng đệ tử cố gắng ít ra mặt, tuyệt đối không dám đụng vào năm điều giới luật này.
Mạc Kình Thiên vội vàng giải thích nói.
Tam Kỳ lão nhân lần nữa nhìn qua Mạc Kình Thiên, nói:
- Giới luật này là do ta định ra, tự nhiên ta biết rõ. Ta cũng biết hắn luôn tuân thủ, vốn ta còn định sau khi đối phó với Xích Linh Liệt Hỏa xong, ta sẽ chính thức thu hắn làm đệ tử, không ngờ hắn đã vẫn lạc, không ngờ a.
- Sư tổ, nếu như lúc này sư phụ biết rõ người đã chấp nhận sư phụ, nhất định sư phụ sẽ vô cùng cao hứng.
Mạc Kình Thiên nói.
Tam Kỳ lão nhân liếc nhìn Mạc Kình THiên, nói:
- Ngươi đừng có gọi bậy, ta không có thu tên tiểu tử kia làm đồ đệ, tên tiểu tử đó cũng không thu ngươi làm đồ đệ. Cho nên hiện tại ngươi không có quan hệ với ta, ta hỏi ngươi, tên kia chết như thế nào?
Mạc Kình Thiên bất đắc dĩ nói:
- Sư phụ xông vào một bí cảnh, cuối cùng tìm được đường sống trong chỗ chết, chỉ là vì thương thế quá nặng, cho nên không tránh khỏi vẫn lạc.
- Ài...
Nghe vậy Tam Kỳ lão nhân một lúc sau mới khẽ than một tiếng.
Lục Thiếu Du cũng có chút xúc động không hiểu, người mạnh mẽ như vậy không ngờ cũng vẫn lạc.
- Đúng rồi, tại sao ngươi lại động thủ với hắn?
Sau khi Tam Kỳ lão nhân khẽ than, lập tức nói với Mạc Kình Thiên.
- Đúng vậy, ta và ngươi vốn không quen biết, ngươi vừa mới thấy ta đã giết ta, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lục Thiếu Du cũng rất là kỳ quái, Mạc Kình Thiên này hắn tuyệt đối chưa từng đắc tội, không biết vì sao người này vừa mới thấy mặt hắn đã động thủ.
Mạc Kình Thiên lúc này dường như mới nhớ tới mục đích khi tới đây cho nên vội vàng nói với Lục Thiếu Du:
- Lục Thiếu Du, ngươi còn không biết xấu hổ nói như vậy? Nhanh giao ra Tam muội ta, nể mặt tổ sư gia, ân oán giữa chúng ta sẽ xóa bỏ.
- Tam muôi? Ngay cả ngươi ta cũng không biết làm sao ta có thể biết được Tam muội ngươi, ngươi nói đùa sao?
Lục Thiếu Du nghi hoặc nói.
- Ngươi còn không thừa nhận, danh hào của Tam muội ta là Ma Linh yêu nữ, ngươi còn dám nói không biết?
Mạc Kình Thiên khẽ quát, hắn còn đang tưởng rằng Lục Thiếu Du cố ý nói dối.
- Cái gì?
Lục Thiếu Du khiếp sợ không thôi, lúc trước từ trong miệng An Thi Dao hắn cũng đã biết được một ít chuyện về Ma Linh yêu nữ, hắn kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ ngươi chính là nhị ca của Ma Linh yêu nữ, Diệu Thủ Mạc Không?
- Đúng vậy, ta chính là Diệu Thủ Mạc Không Mạc Kình Thiên.
Mạc Kình Thiên nói.
Lục Thiếu Du cười khổ, khẽ thở dài một câu rồi nói với Mạc Kình Thiên:
- Sao không nói sớm mà đã động thủ rồi? Nàng không có việc gì, nàng đang bế quan, ta nào dám gây khó dễ cho nàng a, nàng không làm khó dễ ta đã tốt lắm rồi.
Mạc Kình Thiên nghe vậy cũng cảm thấy có vài phần đạo lý, thực lực của Tam muội mình hắn hiểu rõ nhất, ngay cả hắn cũng không làm gì được Tam muội, thủ đoạn trên người Tam muội có vô số, người bình thường khó có thể đối phó được với muội ấy, huống chi đây chỉ là tiểu thế giới mà thôi.
Lúc này Tam Kỳ lão nhân nhìn Lục Thiếu Du cùng với Mạc Kình Thiên, ánh mắt lóe lên rồi lên tiếng:
- Mạc Kình Thiên, ngươi coi Không Linh Thánh Thủ là sư phụ của ngươi sao?
Mạc Kình Thiên nghe vậy lúc này mới không để ý tới Lục Thiếu Du, nói với Tam Kỳ lão nhân:
- Sư tổ, đó là chuyện đương nhiên, nếu như không có sư phụ con cũng không có như ngày hôm nay, bổn sự của con đại bộ phận đều đạt được từ truyền thừa của sư phụ.
Tam Kỳ lão nhân gật gật đầu, nhìn Mạc Kình Thiên nói:
- Đã như vậy cũng bỏ đi, cũng chỉ trách bản thân tiểu tử đoản mệnh kia, tu luyện vô tình, có vẫn lạc cũng là ý trời. Ngươi cũng tu luyện Kỳ Hồn bí pháp, vậy sau này coi như là đệ tử của hắn, ta thay hắn đồng ý, lúc trước cũng là ta bảo hắn không được thu đệ tử.
- Đa tạ tổ sư gia.
Mạc Kình Thiên vội vàng hưng phấn hành lễ, hắn kích động, hưng phấn vì được ở lại bên người vị sư tổ này. Một phần thực sự là theo lời tàn hồn của sư phụ Không Linh Thánh Thủ có ưu lại, mà nguyên do khác là bởi vì, thứ nhất Kỳ Hồn bí pháp mà hắn tu luyện không được đầy đủ, thứ hai hắn đã sớm điều tra qua một ít tư liệu, Tam Kỳ lão nhân là một cường giả khủng bố a, là một cường giả tung hoành ba ngàn đại thiên thế giới, tinh thông trận pháp, khôi lỗi, các loại thủ đoạn, đây cũng là điều mà hắn cảm thấy hứng thú nhất.
- Cuộc đời của ta đệ tử ký danh của ta cũng có mấy người, tiểu gia hỏa Không Linh Thánh Thủ đoản mệnh kia khi trước cũng là một trong những đệ tử ký danh của ta. Bất quá đệ tử thân truyền của ta, từ trước tới nay cũng chỉ có một mình Lục Thiếu Du coi như là một nửa đệ tử thân truyền.
*****
Tam Kỳ lão nhân nói, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong ánh mắt như cười như không.
Lúc này Lục Thiếu Du cũng không có cách nào phủ nhận, Thiên Linh lục mà hắn đạt được, còn nghiên cứu Nhiệt Hỏa Triêu Thiên, Tam Kỳ lão nhân nói hắn là một nửa đệ tử thân truyền cũng không giả một chút nào.
- Ah, Lục Thiếu Du là một nửa đệ tử thân truyền của sư tổ sao?
Tam Kỳ lão nhân vừa mới dứt lời, ánh mắt Mạc Kình Thiên lại có chút lúng túng, nếu như tính ra mà nói, Lục Thiếu Du này không phải là sư thúc của hắn hay sao. Mà hắn lại là đệ tử ngoại môn, Lục Thiếu Du coi như là đệ tử nội môn.
- Lục Thiếu Du đương nhiên là nửa đệ tử thân truyền của ta, sở học cả đời của ta đều nằm trên người hắn.
Tam Kỳ lão nhân nói với Mạc Kình THiên:
- Theo đạo lý mà nói, ta thừa nhận ngươi, cũng nên tặng ngươi một chút lễ vật. Kỳ Hồn bí pháp mà ngươi tu luyện cũng không phải là nguyên vẹn, nếu như tu luyện Kỳ Hồn bí pháp nguyên vẹn, sợ rằng ngươi sẽ từ Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong đột phá tới Niết Bàn cảnh. Không cần bất luận ngoại lực nào cũng có thể đơn giản đột phá được.
Ánh mắt Mạc Kình Thiên biến ảo, Kỳ Hồn bí pháp nguyên vẹn, chỉ có bản thân hắn mới biết rõ thứ này quan trọng với hắn ra sao, cho nên hắn lập tức hành lễ nói:
- Đa tạ sư tổ ban cho Kỳ Hồn bí pháp nguyên vẹn.
Ánh mắt Tam Kỳ lão nhân biến ảo, nói:
- Ngươi đừng cảm ơn ta, hiện tại ta đang rất suy yếu, hai người các ngươi đừng quấy rầy ta. Mạc Kình THiên, ngươi muốn Kỳ Hồn bí pháp hoặc là thứ khác cứ tìm Lục Thiếu Du là được. Về phần hắn có cho ngươi hay không thì là chuyện của hắn. Hiện t ại các ngươi có thể đi ra cho ta.
- Vâng.
Lục Thiếu Du cùng với Mạc Kình Thiên gật đầu rồi hành lễ. Mạc Kình Thiên còn chưa kịp chuẩn bị sẵn sàng thì thân ảnh hai người đã tới tầng thứ tư trong Thiên Trụ giới.
Đồng thời, Kỳ lão khẽ ngẩng đầu, ở trong tầng thứ năm Thiên Trụ giới nói:
- Tiểu tử, Mạc Kình Thiên này và ngươi dường như có chút phiền toái, ngươi không làm gì muội muội của người ta đó chứ? Dù sao ta cũng chỉ giúp ngươi được tới mức này. Kỳ Hồn bí pháp chỉ là một trong Tam Kỳ bí pháp mà thôi, nó được ghi lại đằng sau Thiên Linh lục, chậm rãi tìm là có thể tìm ra.
Trong tầng thứ tư Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du cười khổ, trong lòng thầm kỳ Kỳ lão này quả thực đủ nhiệt tình a.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đang cười, ánh mắt Mạc Kình Thiên khẽ đổi, đang muốn mở miệng mắng chửi lập tức nhớ tới thân phận hiện tại cho nên mở miệng nói:
- Sư thúc, muội muội ta thực sự không có chuyện gì chứ? Muội ấy bế quan ở nơi nào?
- Sư thúc...
Lục Thiếu Du nhìn Mạc Kình Thiên, thiếu chút nữa không kịp phản ứng. Lục Thiếu Du nhìn Mạc Kình Thiên nói:
- Ta còn chưa phải là đệ tử thân tuyền của Kỳ lão, ngươi đừng gọi ta là sư thúc, tam muội của ngươi thực sự đang bế quan ở ngay trong Phi Linh môn ta. Dường như là vì chuyện của Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, ta sẽ dẫn ngươi tới tìm nàng.
Nói xong khí tức trên người Lục Thiếu Du chấn động, muốn rời khỏi Thiên Trụ giới mang Mạc Kình Thiên đi ra ngoài tìm Ma Linh yêu nữ.
- Được rồi, ta không tin ngươi thì cũng phải tin sư tổ, huống chi ta cũng tin ngươi không có cách nào làm gì được Tam muội ta, nó thu thập ngươi thì đúng hơn.
Mạc Kình Thiên vội vàng kéo tay Lục Thiếu Du, nói:
- Ta không vội, Tam muội đang bế quan, chúng ta đừng quấy rầy nói. Tránh quấy rầy đúng lúc quan trọng, khi đó lại kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Vốn Lục Thiếu Du cũng có ý này, hắn không muốn quấy rầy Ma Linh yêu nữ, vạn nhất nàng đang ở lúc quan trọng, một khi quấy rầy chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Vốn Ma Linh yêu nữ nói muốn bế quan vài ngày, hiện tại đã hơn một tháng, nếu như không phải có chuyện quan trọng, cũng sẽ không lâu như vậy.
Lục Thiếu Du nghĩ lại, vì vậy mới mở miệng nói với Mạc Kình Thiên:
- Vậy ngươi có thể ở lại Phi Linh môn ta chờ.
- Ta cũng định ở bên ngoài chờ một đoạn thời gian.
Mạc Kình Thiên không chút do dự gật đầu, ánh mắt đảo liên hồi, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Ngươi không cho ta gọi là sư thúc cũng không thành vấn đề, kỳ thật ta gọi cũng không quen. Không bằng như vậy đi, có lẽ ta lớn tuổi hơn ngươi một chút. Về sau ta sẽ gọi ngươi là Thiếu Du huynh đệ, ngươi cũng có thể trực tiếp gọi tên ta. Ngươi thấy thế nào?
Lục Thiếu Du gật đầu nói:
- Như thế rất tốt.
Mạc Kình Thiên nở nụ cười thỏa mãn, giống như đã quen bieestl Thiếu Du từ trước, cánh tay đặt lên vai Lục Thiếu Du, khoác vai Lục Thiếu Du rồi nói:
- Thiếu Du huynh đệ, chúng ta coi như là người một nhà, ngươi có quan hệ như thế nào với Tam muội? Tam muội ta có làm khó ngươi không? Nha đầu này thoạt nhìn có chút hung dữ, tính tình táo bạo, xảo trá, tinh quái, thế nhưng kỳ thật lại rất dễ nói chuyện. Chỉ cần biết dụ dỗ nó là được, nếu như nó làm khó dễ huynh đệ ngươi, ngươi chỉ cần nói cho ta, đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi giáo huấn nàng.
Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức nói:
- Nói như vậy có chút nghiêm trọng rồi, nàng không làm khó ta, ngược lại còn thường xuyên giúp ta một ít chuyện.
- Ồ?
Mạc Kình Thiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lục Thiếu Du một lát, nói:
- Xem ra ngươi ở với Tam muội ta koong tệ, vậy là tốt rồi, ta cũng không cần quá lo lắng.
- Đợi nàng xuất quan là ngươi có thể gặp được nàng.
Lục Thiếu Du nói.
- Không vội, không vội.
Mạc Kình Thiên mỉm cười, ánh mắt khẽ đảo, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Thiếu Du huynh đệ, vừa rồi sư tổ đã nói tới Kỳ Hồn bí pháp, ngươi xem...
Kỳ thật Lục Thiếu Du cũng không biết Kỳ Hồn bí pháp ở trong Thiên Linh Lục, lại là một trong Tam Kỳ bí pháp, nếu như không phải vừa rồi Kỳ lão nói bản thân Lục Thiếu Du cũng còn không biết.
Nhưng mà Lục Thiếu Du cũng không có ý định tu luyện, tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, Lục Thiếu Du cũng không muốn tu luyện thêm một công pháp nào khác.
- Kỳ Hồn bí pháp a.
Lục Thiếu Du đang muốn đưa Kỳ Hồn bí pháp cho Mạc Kình Thiên, ánh mắt khẽ đảo, mở miệng nói:
- Không khéo rồi, vật trọng yếu của Kỳ lão như vậy ta cũng không mang trên người. Có lẽ ngươi cũng biết, ta đến Thị Hoang thế giới này là bị ép tới đây, cho nên cũng không dám mang bảo vật theo người.
- Cái gì? Ý ngươi là Kỳ Hồn bí pháp không ở trên người ngươi?
Mạc Kình Thiên lập tức sững sờ, có chút gấp gáp hỏi, rõ ràng hắn không tin lời nói của Lục Thiếu Du.
- Đương nhiên, ta không tu luyện Kỳ Hồn bí pháp, ta mang theo nó làm gì? Đến Thị Hoang thế giới này cũng không biết sống hay chết, cho nên ta mang theo nó làm gì.
Lục Thiếu Du nhìn bộ dáng thất vọng của Mạc Kình Thiên rồi nói:
- Tuy rằng ta không tu luyện Kỳ Hồn bí pháp, thế nhưng lại nhớ rõ một chút. Kỳ Hồn bí pháp chỉ là một trong Tam Kỳ bí pháp mà thôi, nếu như ta cẩn thận ngẫm lại có lẽ có thể nhớ ra.
← Ch. 2545 | Ch. 2547 → |