Vay nóng Homecredit

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1798

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1798: Chuyện đáng sợ nhất
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)

Siêu sale Shopee


Địa phận trăm châu, nó rộng lớn tới cỡ nào?

Mới được bao nhiêu ngày mà ranh giới to lớn này đã bị hóa hắc ám, mang ý nghĩa rằng có vô số sinh linh không cách nào đếm được bỏ mạng trở thành các thi thể, đây là một hồi tai nạn cực kỳ lớn.

Ngay lúc này cũng chưa hết biết thân phận của kẻ địch, không biết tới từ đâu, vậy mà sinh linh chết đi với số lượng nhiều như vậy rồi, quả là một cơn bão táp hắc ám khủng khiếp.

Thạch Hạo đứng ở đắng xa nhíu chặt lông mày, hắn mở thiên mục quan sát trong rất lâu, toàn thân càng ngày càng lạnh, da đầu tê dại.

Những hình ảnh mà bản thân đang nhìn thấy được hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mình!

Trong hắc ám, đó là vô số sinh linh mờ ảo, là cả lượng lớn đại quân, tất cả đều là sinh vật hắc ám, thế nhưng, sau khi hắn quan sát kỹ thì cảm thấy rất quen mắt, tựa như đã từng thấy đâu rồi.

"Chẳng lẽ, bọn họ..." Giọng nói của hắn không được tự nhiên cho lắm, trong lòng chợt liên tưởng tới chuyện đáng sợ nào đó.

Thạch Hạo không nói gì cả mà chỉ trầm mặc quan sát, hắn đang tìm chứng chứ!

Mấy sinh vật kia tiến tới rất gần, đã thoát ly khỏi khu vực hắc á nên có thể trông rõ ràng hơn, bọn họ có tóc tai bù xù, khóe miệng dính đầy máu đen, ánh mắt trống rỗng.

Phía sau là một con hắc giao như rắn khổng lồ uốn lượn từ trong vùng núi tới, nó mở cái miệng to như chậu máu nuốt lấy thân thể của bọn họ, máu tươi tràn dâng.

Vù vù!

Giữa không trung là một đám hỏa nha đập cánh, đen kịt một đám lao nhanh xuống dưới, nháy mắt nhấn chìm và mổ tới tấp con giao long kia.

Nhất thời, máu tanh dọa người.

Hắc giao là hung thú vô cùng tàn nhẫn, nó dùng sức quẫy mạnh thân thể đập nát rất nhiều hỏa nha kia.

Thế nhưng, số lượng hỏa nha quá nhiều, phải hàng trăm hàng vạn con và con nào con nấy đều rất mạnh, ánh lửa phun trào, mỏ chim sắc bén không gì sánh được, một mổ đủ đập tan núi cao.

Cho nên, không lâu sau hắc giao đã bị nhấm nháp toàn bộ, còn cũng chỉ là bộ khung xương trắng khổng lồ của mình.

Trong khu vực này, hành động của sinh vật hắc ám rất hỗn loạn, lẫn nhau sẽ phát sinh tranh đấu hòng đánh giết đối phương.

Hắn không nói lời nào, tiếp tục quan sát.

Có rất nhiều sinh vật hình người tới gần biên giới, càng ngày càng sinh động, sương mờ hắc ám nơi đó khá mỏng manh nên có thể xem rõ ràng.

Trang phục, cách ăn mặt của bọn họ đề giống với bên phía cửu Thiên thập Địa này.

Đám người rời khỏi khu vực hắc ám và tạo nên từng làn khói đen cùng với làn gió tanh nồng đậm tựa như con cổ thú hung ác nhất xuất hành.

Loại khí tức hung sát này khiến da thịt người đối điện căng cứng.

Bọn họ đều là hình người, có rất nhiều người chẳng hề khác Nhân tộc gì cả!

Rầm!

Có người cầm thiết côn nện thẳng về ngọn núi lớn cao vạn trượng thành bột mịn và nổ tung nơi đó.

Không thể không nói, những sinh vật hắc ám này rất mạnh!

"Trang phục cũng không khác sinh linh của Ba ngàn châu là mấy, có thể nói là giống nhau như đúc cũng được!" Trái tim của Thạch Hạo đập thình thịch, càng ngày càng bất an.

Hắn cảm thấy, loại suy đoán kia đang trở thành sự thật, chuyện đáng sợ nhất đang diễn ra.

"Là những thi thể kia sống lại!" Mặc cho Thạch Hạo không tin tưởng thế nhưng không tin lại không được, khoảng cách quá gần nên hắn có thể quan sát rất rõ ràng.

Trang phục của bọn họ, dáng dấp của bọn họ hoàn toàn không hề khác với các tộc của Ba ngàn châu, là đồng tộc.

Chiến ý tả tơi dính đầy máu tươi, đó là kết quả của trận chiến đấu.

Ánh mắt của bọn họ trống rỗng tựa như thi hài, thế nhưng thân thể cũng không phải u ám đầy tử khí, thân thể có sinh mệnh, trái tim đã đập trở lại.

Nhưng mà, tinh thần của bọn họ không hề tốt chút nào, tựa như vẫn còn tán loạn, vẫn chưa hình thành ý thức hoàn chỉnh.

"Sinh linh chết đi phục sinh, chỉ có điều là hắc ám hóa rồi!" Thạch Hạo đau cả đầu, không có chuyện này tồi tệ hơn chuyện này, phạm vi trăm châu, đó là ranh giới khổng lồ tới cỡ nào chứ, có vô số sinh vật.

Nếu như bọn họ đều phục sinh, đây chính là một đại quân không cách nào tưởng tượng ra được.

Đồng thời Thạch Hạo cũng chú ý tới, những sinh vật có ánh mắt trống rỗng này đều có sức chiến đấu không hề yếu, thậm chí phải nói là rất mạnh.

Sinh vật hình người kia chỉ với một côn tùy ý đã đập nát ngọn núi khổng lồ, còn có con trâu già đỏ đậm với ngọn lửa hừng hực đốt cháy vô số vùng núi hóa thành biển dung nham.

Biến sinh vật của Ba ngàn châu để mình điều khiển, đây là thủ đoạn đáng sợ tới mức nào?

Khói đen ngập tràn, bên trong ranh giới mênh mông vô bờ kia cũng chẳng biết có bao nhiêu sinh vật, tối tăm, mờ ảo, rất là khủng khiếp.

Địa phận trăm châu, hết thảy sinh linh đều hắc ám hóa cả!

Từ người thành ma!

Đây là thủ đoạn thông thiên cỡ nào chứ?

Trước kia, nguyên thần của bọn họ bị đánh tan và chỉ để lại mỗi thân thể, thì ra đều có nguyên nhân bên trong cả, thân thể có thể sống lại, trở thành nô binh đi chinh phạt ngược lại Ba ngàn châu.

"Thân thể đã cươngg hóa, cứng cỏi hơn trước đây nhiều!"

Thạch Hạo chợt có dự cảm, những sinh vật đã hắc ám hóa này còn khó đối phó hơn với khi còn sống.

Hắn nhìn thấy được một vài bộ tộc, tỉ như hỏa nha che kín trời, tỉ như ngạc long thành đàn, tất cả đều là những tộc quần lớn, thế nhưng lúc này đều mạnh hơn bình thường rất nhiều.

Một con Ác Ma viên vẫn đang còn nhỏ mà đã có thể nhảy từ ngọn núi này qua ngọn núi khác, tố chất thân thể quá dũng mãnh, nó có thể dễ dàng xé rách cả một đỉnh núi.

Tiếng gầm nặng nề, đó là một con trâu già đỏ đậm xông tới, núi sụp đất lở ánh lửa ngập trời!

Ngày hôm đó vô cùng khủng khiếp, bên trong khu vực hắc ám hiện lên hàng loạt các loại sinh vật, toàn thể bạo động hướng về khu vực sương mù và xuất hiện ở trước mắt tu sĩ Ba ngàn châu.

"Khong tốt, những ma quỷ kia giết ra tới nơi rồi!"

"Trời ơi, đại sự không ổn, bọn họ là... đồng loại của chúng ta, chỉ là mất đi tâm trí và trở thành phó binh chém giết chúng ta!'

...

Là một ngày đen tối, rất nhiều người đều tỉnh ngộ và nhìn ra được ngọn nguồn, những sinh linh trong khu vực bị luân hãm đã trở thành sinh vật hắc ám.

Chính xác, lúc nào cũng có thể sẽ xảy ra thảm kịch tự giết lẫn nhau, những sinh vật mà bọn họ muốn khai chiến đều thuộc về giới này, cùng đồng nguyên với bọn họ, hiện giờ lại quay ngược chém giết lẫn nhau

"Viện binh của Tiên vực đâu rồi, làm sao còn chưa tới nữa chớ, chẳng phải nói rằng sẽ phát ra thiên binh thiên tướng ư?" Có người cuống lên.

Đặc biệt là các giáo giáp ranh với khu vực hắc ám, căn cơ của bọn họ đều ở gần đó, nếu như không có viện binh tới giải nguy thì sơn môn của bọn họ đều sẽ bị bóng tối bao trùm.

Mặc cho các giáo không ngừng thối lui về sau thế nhưng những căn cơ của các đạo thống vẫn còn có rất nhiều thứu chưa mang đi được

Đồng thời, lượng lớn phàm nhân cũng không cách nào rút lui hết được, địa vực quá mênh mông, nhân khẩu quá nhiều!

Thạch Hạo chú ý nhất và để hắn bất an nhất chính là, bên trong sinh vật hắc ám đang kết bè kết lũ kia lại có rất nhiều phàm nhân đang cắn xé nhai nghiếng lẫn nhau, đầy máu tanh và tàn bạo.

Những người cắn xé nhai nghiếng những sinh vật khác nếu như sống sót thì thể phách sẽ vô cùng mạnh mẽ!

Phàm nhân bình thường cũng có thể trở nên mạnh mẽ?

Đây không phải là chuyện tốt lành gì, bên trong ranh với hắc ám kia đã có bao nhiêu sinh vật tiến hóa như thế rồi?

Thạch Hạo hiểu rõ, những hỏa nha, hắc giao, ác ma viên... cùng với hàng trăm ngàn bộ tộc mà mình nhìn thấy trước đây không ngừng chém giết với nhau, tất cả cũng vì tiến hóa, cũng vì trở nên mạnh mẽ.

"Gào!"

Thạch Hạo nhìn thấy trong hắc ám có một con hung thú như là sài lang mở mắt, ánh mắt lạnh lẽo như tia chớp và không có trống không vô hồn như những sinh vật trước kia, nó có ý chí hoàn chỉnh và trở thành Vương của một khu vực.

Nó đã mạnh mẽ hơn trước nhiều!

Bởi vì, nó đã giết chóc rất nhiều sinh vật và nuốt lấy huyết tinh hắc ám của những sinh vật này.

Gào!

Một ít vương cũng phát ra tiếng gào thét khủng khiếp, đập tan liên miên dãy núi và áp chế không ít sinh linh tê liệt hoặc thậm chí là nổ tung trên mặt đất.

Khu vực này càng máu tanh hơn, trở nên khủng khiếp phi thường.

Những vương của những khu vực khác cũng đồng loạt rống lớn không ngừng tiếp cận, giữa bọn chúng sẽ xảy ra chiến đấu, sẽ cắn nuốt lẫn nhau.

"Không ổn!" Thạch Hạo càng nhìn càng cảm thấy sợ, đây thật sự là một cuộc tiến hóa hắc ám, sẽ sinh ra cường giả mạnh mẽ tới phi thường không tài nào dự đoán được.

Ngoại giới đã rơi vào tình trạng khủng hoảng.

Tu sĩ của Ba ngàn châu vẫn không ngừng giám thị khu vực hắc ám, không ngừng quan sát cuộc bạo động, và những chuyện đang diễn ra như vầy khiến bọn họ sợ hãi vô cùng.

Tất cả mọi người đều hiểu, việc này sẽ đáng sợ như thế nào!

Ầm ầm!

Ngày hôm đó, cuộc tranh đấu ở khu vực hắc ám không còn nằm trong phạm vi như vậy nữa, nó bắt đầ khuếch tán xung kích ra bên ngoài.

"Những sinh linh kia thật đáng sợ, chúng như thủy triều cuốn tới đây rồi!"

...

Địa phận trăm châu bạo động, tựa như là trời đất sụp đổ vậy.

Khói đen tuôn trào xung kích cùng với những sinh vật này, nó tựa như là biển gầm khiến mười phương rung chuyển!

Rất nhiều sinh vật điều khiển khói đen xé rách trời cao, tốc độ vô cùng nhanh tựa như là một con Loan điểu vương hắc ám chiến bại hí dài, mặt đất vỡ nát, khắp ngươi nó máu me be bét xông vào những châu khác, ven đường đi không ngừng gặm nuốt vô số đồ ăn, khiến cho sinh linh đồ thán.

Cuộc đại họa không ngừng khuếch đại!

Phía sau có Vương còn kinh khủng hơn đang truy kích.

Đây cũng chỉ là một góc của tảng băng chìm mà thôi!

Thảm kịch nhân gian, cách cục của Ba ngàn châu đang dần biến đổi.

Một đêm qua đi, thú hống liên phanh, cầm tê từng hồi, khói đen cuộn trào.

Ven đường đi là vết máu loang lổ.

Ranh giới của vùng hắc ám liền tăng lên gấp đôi, trở thành khu vực hai trăm châu.

"Trời ơi, cửu Thiên thập Địa xong rồi!"

"Sao Tiên vực còn chưa xuất binh chứ? Nếu như cứ tiếp tục như vầy thì không bao lâu nữa toàn bộ đại giới sẽ trở thành vùng đất hắc ám!"


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2015)