Vay nóng Homecredit

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1900

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1900: Bá chủ tiêu diệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)

Siêu sale Shopee


Muốn tìm một chỗ!

Chủ Cấm khu hóa thành một chàng trai mặc áo trắng với vẻ mặt chẳng hê cảm xúc gì.

Bàn vương lộ vẻ nghiêm túc, rất lâu không nói gì cả.

Có thể thấy được nơi đó phi phàm tới cỡ nào, ngay cả Tiên vương cũng phải chấn kinh, nếu không hai sinh linh này sao lại có vẻ mặt như này.

"Được rồi!'

Rất lâu sau thì Bàn vương gật đầu, tiếp đó một giọt máu từ trong hư không rơi xuống, quá óng ánh, chói mắt còn hơn cả mặt trời, tiên quang vạn trượng, khí lành ngàn vại tia đủ chiếu khắp sơn hà.

Mà nơi đây là một gian mật thất và được Tiên vương trấn áp khắc xuống trận pháp huyền ảo nhất, nếu không sẽ kinh động cả Tiên vực.

Đây là một giọt tinh huyết Tiên vương, pháp lực cùng quy tắc ẩn chứa bên trong không cách nào tưởng tượng ra được!

Bản thể của Bàn vương không có ở đây thế nhưng lại im lặng đưa tới một giọt tinh huyết mà không ai biết được, chủ yêí là do mật thất này quá kỳ lạ.

Tiếp đó, tinh huyết Tiên vương thứ hai nhỏ xuống, đỏ sẫm như kim cương máu, óng ánh phá tan bầu trời, không gì sánh được, khí tức thần thánh ngập tràn đè ép cả mật thất này.

Rất nhanh, ba giọt tinh huyết đã tập hợp đủ!

Thứ này, bất kỳ một giọt nào một khi xuất thế đều sẽ gợi ra cơn động đất, đâ không chỉ là huyết Tiên vương mà là tinh huyết Tiên vương, ẩn chứa mảnh vỡ đại đạo chư thiên.

Loại tinh huyết này có thể nói là vô giá!

Chàng trai mặc áo trắng phong thần như ngọc, khi còn sống vô cùng tiêu sái, là một chàng trai tuyệt thế thế nhưng hắn đã chết, không cách nào đảo ngược được, hắn lần nữa hóa thành một nửa xương sọ trắng như tuyết, và dùng xương sọ này tiếp nhận ba giọt tinh huyết Tiên vương này.

"Hai vị Tiên vương kia ngôn ra tức là pháp chỉ, ý chí khó sửa đổi." Bàn vương nói, xem như thiện ý nhắc nhở.

Tới tầng thứ này thì thường ngày hắn như tượng thần, ngồi xếp bằng ngay ngắn trên bồ đào, dù cho cả vạn năm cũng không hề nói câu nào, không ngừng cảm ngộ đại đạo.

Như ngày hôm nay chủ động nói chuyện với người khác, cẩn thân khuyên nhủ thì rất ít phát sinh, thứ được gọi là Tiên vương gần như vô tình đại đạo, mất đi rất nhiều tâm tình của sinh linh bình thường.

"Ta mang tới đây một nửa nén hương, tên là Giới diệt." Chủ Cấm khu nói.

Gian thạch thất này chợt bùng phát ra hai tia chớp, đó là ánh mắt của hóa thân Bàn vương, hắn ngưng mắt nhìn về nửa chiếc xương sọ trước mắt và sắc mặt đã biến đổi từ sớm.

"Được, ta biết rồi, sẽ lựa lời báo cho." Bàn vương lên tiếng.

Bàn Đào viên, Thạch Hạo vẫn đang ngồi chung với Thanh Y và không ngừng chuyện trò mọi thứ, đã nhiều năm không gặp nên đều kể ra những gì mình đã trải qua.

Trong lúc này, thi thoảng sẽ có một ít sinh linh Tiên vực tiến tới kết bạn với Thạch Hạo đầy thân thiện, dưới góc nhìn của bọn họ, có thể đánh bại Ngao Càn, Bàn Nghệ, Hỗn Thiên thì quá kinh gnười.

Hoang, cái tên này đã truyền khắp Bàn vương phủ, rất nhiều chuyện xưa của hắn đều được đề cập và gợi ra những lời thán phục.

"Nhân tài cỡ này nhất định phải thành tiên ở Tiên vực ta, nếu không, chôn xương dưới hạ giới thì quá đáng tiếc mà!" Có người nói.

Người của Ngao gia nghe vậy thì đen xì mặt mày.

"Chính xác, tại hạ ở hạ giới thì đã có thể tu luyện tới một bước này, nếu như lâu dài ở Tiên vực ta thì chẳng phải sẽ một bước lên trời ư." Có người gật đầu hùa theo.

Dù cho là Chân Tiên cũng thay đổi sắc mặt, ánh mắt đầy phức tạp nhìn về phía Thạch Hạo, chỉ có lột xác từ người thành tiên thì mới có thể hiểu rõ mức độ gian nan của con đường này như thế nào.

Sau khi nhìn thấy Thạch Hạo thì bọn họ cảm thấy quả thật đây là một nhân tài có thể đào tạo, để ở dưới hạ giới thì quá đáng tiếc.

Thịnh hội Bàn Đào kéo dài tới mấy ngày và Thạch Hạo kết được không ít bạn.

Ngao gia cũng không chú ý tới hắn, có một ít chủng tộc mạnh mẽ mang theo ác ý với hắn thế nhưng cũng có rất nhiều gia tộc đỉnh cấp mời chào lôi kéo biểu đạt thiện ý.

Trong mấy ngày này, cái tên Hoang lan truyền chấn động cả vùng sao trời này, những tinh vực nằm dưới sự quản lý của Bàn vương đều biết tới.

Ai cũng biết, một thiên tài cái thế đã quật khởi, đánh bại Bàn Nghệ, Ngao Càn, vấn đỉnh lên ngai vàng của đệ nhất nhân trong lĩnh vực Nhân đạo, hầu như không thể bàn cãi gì!

Hoang vô cùng nổi danh, muốn không được người biết tới cũng khó, chỉ trận chiến này đã chấn động cả vùng sao trời này, đồng thời không ngừng truyền đi tới những vũ trị tinh không mà các Tiên vương khác thống trị.

"Ngao Thịnh hờ hững rời đi, Thái Thủy Tiên vương chẳng chút cảm xúc."

Bàn vương thong báo, tin tức này chẳng hề tốt đẹp gì.

"Lời đã chuyển, cứ để bọn họ chọn lựa đi." Chủ Cấm khu lên tiếng.

"Dừng nói ngươi sẽ đốt lên cây 'Giới diệt' kia nhé?" Bàn vương hỏi.

Theo như hắn hiểu, nén hương này quả thật đã thất lạc ở hạ giới, nếu như được đốt lên thì nhân quá vô cùng lớn, ai có thể gánh chịu nổi? Nếu như là thật thì sẽ kinh thiên động địa, hủy diệt một giới.

Nén hương kia thừa nhận hậu quá quá to lớn!

Thạch Hạo cũng không hề hay biết, một hồi nguy cơ lớn lao đã xảy ra trên người hắn.

"Tiên vực phồn hoa vô cùng, vật chất bất tử nồng đậm, quả thật là một khu tịnh thổ mà tu sĩ tha thiết mơ ước, có thể tạo nên được những cao thủ Tiên đạo chân chính."

"Nếu đã tới thì cũng không cần phải về nữa, ngày sau nghĩ biện pháp đưa đệ tử của ngươi vào là được."

...

Đám người Yêu Nguyệt công chúa, Thác Cổ Ngự Long, Tề Hoành, Đại Tu Đà tới khuyên bảo, những cố nhân này tới đây là muốn níu giữ Thạch Hạo ở lại.

"Ở lại đi, huynh... còn phải về ư?" Thanh Y cũng đang nhìn Thạch Hạo.

Thạch Hạo không có trả lời mà hắn đang lắng nghe lời truyền âm của Chủ Cấm khu, không lâu sau sẽ có người Bàn gia tới đón.

"Ta đi một lát rồi sẽ trở lại!" Thạch Hạo đứng dậy.

Tiếp đó không lâu thì hắn tiến vào một gian nhà đá và nhìn thấy được Bàn vương, đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc gần với một vị Tiên vương vô thượng.

Nhưng, hắn lại mang tới cảm giác cho Thạch Hạo tựa như đang gặp một bức tượng đá, ý vị Tiên vương nội liễm nên không cách nào cảm nhận được đồng thời còn bị sương mù bao phủ.

Chủ Cấm khu cũng ở đây và nói cho Thạch Hạo sắp có nguy cơ.

"Ta muốn dẫn ngươi tới một nơi, thế nhưng có hai đại Tiên vương muốn lấy mạng của ngươi."

Sau khi Thạch Hạo nghe vậy thì trong lòng chợt động.

"Nơi nào thế ạ?" Hắn muốn biết.

Vẻ mặt của Bàn vương chằng hề có cảm xúc gì thế nhưng lại âm thầm gật đầu, người trẻ tuổi này sau khi nghe được hai đại Tiên vương muốn giết mình nhưng không hề kinh hoảng, quả thật có chút dũng cảm.

"Vùng thông thiên, chốn tạo hóa, nơi kỳ dị!"

Chủ Cấm khu nói thế, theo như những gì hắn từng nói, nơi đó không cách nào miêu tả nói rõ giải thích kỹ càng được, chỉ có tự mình trải qua thì mới biết được.

"Huyết cùng loạn sẽ tới, thời giờ của ngươi không còn đủ nữa, đây xem như là một món lễ lớn ta dành tặng cho nguiơ." Chủ Cấm khu nói.

"Vậy ta làm cách nào để còn sống mà tới đó giờ?" Thạch Hạo hỏi.

Đây là vấn đề then chốt, hai đại Tiên vương đã để ý tới hắn thì làm sao mà sống được chứ?

"Chúng ta sẽ cố hết sức!" Chủ Cấm khu nói.

Không kịp cáo biệt với Thanh Y, Thạch Hạo liền chuyển động nhanh chóng rời khỏi Bàn Vương thành, xé tan vũ trụ và biến mất ở trong trời sao lạnh lẽo.

"Hừ!"

Nhưng mà, trong một chòm sao nào đó chợt Ngao Thịnh hừ lạnh một tiếng, thân là Tiên vương vô thượng nên pháp lực của hắn vô biên, quan sát bên trên vạn cổ, thần thông to lớn tới mức nào thì người ngoài khó lòng tưởng tượng ra được.

Vù, ống tay áo căng phòng và một cánh tay của hắn bao trùm lấy cả tinh vực rộng lớn vô ngần, cứ thếp chộp thẳng về phía vùng sao trời kia.

Thời khắc này, vạn linh đều sợ hãi!

Tu sĩ các tộc đều chấn kinh, nội tâm hoảng sợ tới cực hạn, Tiên vương xuất thủ đó, một bàn tay lao vút qua đại vũ trũ vô ngần và chụp về phía nơi nào đó.

Có thể thấy được, liên tiếp từng ngôi sao lớn trong vùng tinh vực này hóa thành bột mịn, khi bàn tay lớn kia hạ xuống thì đều yên lặng trở thành bụi bặm vũ trụ!

Một tay của Ngao Thịnh Tiên vương bao trùm xuống, vạn vật tịch diệt!

Ầm!

Một bàn tay lớn khác xuất hiện và phát ra ánh sáng dìu dịu chặn lại bàn tay của Ngao Thịnh, đồng thời vùng đất chết này lại bừng lên sinh cơ.

"Bàn vương!"

Giọng nói lạnh lùng truyền tới, đó là Ngao Thịnh phát ra.

Tiếp đó, một ngón tay xẹt qua vũ trụ, nó đen kịt như mực hòa làm một thể với vùng tinh không này, im lặng không tiếng động lao về phía Thạch Hạo.

Ven đường đi, từng ngôi sao lớn nổ tung, tinh không phía trước đầu ngón tay đều bị dập tắt và hóa thành hư vô, khủng khiếp tận cùng, ngay cả Chân Tiên cũng phải ngẩn ngơ.

Đây chính là Thái Thủy Tiên vương, đồng dạng cũng là một trong những bá chủ của Tiên vực này!

Hắn cũng xuất thủ muốn đoạn đi nhân quả, tiêu diệt truyền nhân của tổ tế linh.

Ầm!

Bàn vương lần nữa xuất thủ, lòng bàn tay phát sáng, khí tức sinh mệnh chảy xuôi chặn đứng ngón tay này và cũng làm cho bụi bặm vũ trụ gây dựng diễn biến thành sao lớn hoàn chỉnh.

Lúc này, chính sinh run rẩy, phàm là vùng đất sinh mệnh có Chân Tiên đóng giữ thì toàn bộ các chủng tộc đều sợ hãi, tất cả đều nơm nớp lo sợ.

Đây chính là đấu pháp của Tiên vương, sơ sẩy một cái thôi thì sẽ hủy diệt nơi này, khiến tinh vực héo tàn trỏ thành tử địa.

Có Chân Tiên bay lên và rời khỏi ngôi sao mà mình trấn thủ đứng trong tinh không, nội tâm chấn kinh, bọn họ tựa như gặp phải đại địch, sợ sức mạnh hủy diệt này sẽ lan tới bọn họ.

Cuối cùng, ngón tay, bàn tay lớn đều biến mất, vũ trụ tinh không khôi phục lại yên tĩnh.

Thạch Hạo nhìn thấy hết thảy những thứ này, ý chí lớn lao kia, pháp tắc không gì sánh được ấy áp chế khiến hắn không cách nào nhúc nhích được, thân thể thiếu chút nữa nổ tung.

Đây chính là thủ đoạn của Tiên vương ư? Đốt ngón tay hắn níu chặt tới mức tắng bệch, vừa nãy hắn tựa như gốc bèo trong biển lớn, dù cho có Bàn vương ra tay bảo vệ thế nhưng bất cứ lúc nào cũng sẽ bị chôn vùi.

"Ta muốn thành tiên!" Thạch Hạo thì thầm nắm chặt nắm đấm.

Lúc này, hắn đứng trong tinh không và sâu sắc cảm nhận được sự khủng khiếp của Tiên vương, cao cao không thể với tới, một đòn tùy ý là có thể lấy tính mạng của hắn, không cách nào phản kháng được.

Trên thực tế, biểu hiện của hắn tương đối tốt, nếu là người khác thì sớm đã xụi lơ trên đất, thân thể bị áp chế tới mức nổ tung rồi.

"Ngươi muốn sống thì không nên phụ lòng ta vì đã tranh thủ cơ duyên này." Chủ Cấm khu nói.

Lúc này, hắn hiện lên bên cạnh Thạch Hạo, ngoài ra, xương sọ thủy tinh, cốt chưởng màu vàng, tròng mắt nhỏ máu đồng thời xuất hiện và có chút trầm mặc.

"Hoang!"

Nhưng lúc này, trong vũ trụ sao trời dưới sự thống trị của Ngao Thịnh liền truyền tới một tiếng than nhẹ như vậy, thế nhưng lao vút và truyền tới trong đại vực dưới sự thống trị của Bàn vương.

Chúng sinh đều nghe rõ và run rẩy từ tận linh hồn.

"Ngao Thịnh Tiên vương muốn giết Hoang?" Thanh Y hét lên, sắc mặt trắng bệch lộ vẻ hoảng sợ, trong mắt ngập tràn vẻ đau thương.

Bọn người Trích tiên, Thạch Nghị, Yêu Nguyệt công chúa, Thác Cổ Ngự Long cũng biến sắc, bọn họ biết Thạch Hạo gặp nguy rồi, quá nửa sẽ mất mạng ở Tiên vực này, Tiên vương muốn sát sinh thì ai có thể chống lại?

Thời khắc này, tất cả mọi người đều hiểu, Hoang sẽ bị diệt rồi!

"Sát ý cũng đậm đó chứ!" Chủ Cấm khu lạnh giọng ói.

Dưới vùng sao trời này chợt có một vệt gợn sóng hạ xuống và phát ra âm thanh lớn lao đang quát hỏi Hoang, đó chỉnh là thủ đoạn của Ngao Thịnh muốn tiêu diệt hắn.

"Răng rắc!"

Thời khắc này, chủ Cấm khu hóa thành nửa cái xương sọ rồi tiến lên nghênh đón, kết quả tiếng lanh lảnh phát ra, trên xương sọ xuất hiện một vết nứt nhìn mà giật mình.

Cùng lúc đó, xương sọ thủy tinh, cốt cưởng màu vàng, tròng mắt nhỏ máu đều tiến lên đón đỡ đòn đánh bay thay Thạch Hạo.

Kết quả, cả ba lờ mờ, xương sọ thủy tinh, cốt chưởng màu vàng đều hiện vết nứt đáng sợ, tròng mắt nhỏ máu thì có máu tươi bắn vọt!

"Không!" Thạch Hạo hét lớn muốn rách cả mí mắt.

Mừng chính là, chủ Cấm khu cùng với ba lão yêu quái kia tuy rằng dưới tiếng quát khẽ của Tiên vương đã xuất hiện vết rạn đáng sợ thế nhưng không có nổ tung.

Đòn đánh này đã vượt qua.

"Một lần hai lần chứ không có lần ba, ngươi đang ép ta đó!" Chủ Cấm khu lạnh giọng nói.

"Tiên vương một đời đã bỏ mạng, chấp niệm không tiêu tan..." Phía trong sao trời nơi xa xăm chợt Ngao Thịnh lên tiếng.

Nửa cái xương sọ mà chủ Cấm khu hóa thành chợt từ mũi và miệng phun ra một luồng lửa hừng hực, đó là ánh lửa Tiên đạo, nó nhanh chóng bao phủ vũ trụ rọi sáng biển sao.

"Giới diệt!" Cùng lúc đó, hắn hét ra hai chữ này!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2015)