← Ch.032 | Ch.034 → |
Ngưng Tuyết Điện đây là nơi nghị sự của cao tầng Băng Ngưng Cung, Hàn Tuyết Linh đang ngồi trên chủ vị trong khi Vô Thiên và chúng nữ cũng đang ngồi đối diện bầu không khí có chút quái dị khi mà hơn chục cặp mắt đang nhìn về phía Vô Thiên, hơn nữa hắn là nam nhân duy nhất ở chỗ này dù da mặt hắn có dày cỡ nào thì không khỏi có chút ngượng a.
Thấy không khí có chút khác thường Tuyết Linh cất giọng phá vỡ bầu không khí kì lạ này:
"Mọi người có lẽ đang thắt mắt về thân phận vị này đúng không? Ta cũng xin nói luôn đây là Vô Thiên từ giờ sẽ là khách khanh trưởng lão của Băng Ngưng Cung ta"
Đương trường nhất thời im lặng có thể nghe được cả tiếng kim rơi, tất cả những người có mặt ở đây đều là trưởng lão của Băng Ngưng Cung, từ khi khai tông lập phái tới nay chưa từng có nam nhân nào được tham gia vào Băng Ngưng Cung dù là tầng thấp nhất nhưng lần này Cung chủ lại cho tên nam nhân này làm khách khanh trưởng lão tuy chỉ là khách khanh nhưng cũng có một phần là trưởng lão a, không ngang bằng trưởng lão như các nàng nhưng vẫn cao hơn một bậc so với chấp sự hay đệ tử khác.
"Cung chủ chuyện này e là có chút không ổn dù sao hắn cũng là nam nhân..."
"Là nam nhân thì sao nếu hôm nay không có hắn đưa ra Thánh khí này liệu Băng Ngưng Cung có còn tồn tại không. Các người có thể đứng ở đây được không hay bị bọn Ma tông kia chà đạp"
Một trung niên mỹ phụ đứng ra nói nhưng nàng chưa nói hết đã bị Tuyết Linh ngắt lời, bị nói đến á khẩu không thể trả lời. Tuy nàng còn nhỏ tuổi nhưng khả năng quản lí thì không thua ai, nếu không sao nàng có thể leo lên làm Cung chủ chứ. Nàng không muốn hắn rời khỏi Băng Ngưng Cung một phần vì lực lượng mà hắn nắm giữ, các nữ nhân của hắn ai cũng có tu vi cao vô cùng nếu có các nàng ở đây kẻ nào có thể đụng đến Băng Ngưng Cung chứ. Còn một phần vì nàng là nữ nhân của hắn, nàng không muốn rời xa hắn, cộng cả hai lí do trên nàng quyết định cho hắn làm khách khanh trưởng lão có thể thuận tiện đi lại trong Băng Ngưng Cung còn buộc chặt hắn với Băng Ngưng Cung nếu Băng Ngưng Cung xảy ra chuyện gì thì hắn cũng phải xuất lực.
Nàng khổ công tính toán chỉ muốn dùng sức của hắn để bảo vệ Băng Ngưng Cung vậy mà vị trưởng lão này lại phản đối thật là... àiiii. Thật ra nếu không có thân phận khách khanh kia hắn vẫn sẽ ra tay nếu Băng Ngưng Cung bị nạn vì đây chính là tông môn của nữ nhân hắn, làm sao hắn có thể để nó bị huỷ chứ.
Khi nghe những lời nàng nói ra cùng với thái độ cương quyết của nàng các trưởng lão cũng đã ẩn ẩn hiểu được ý tứ của nàng, một người có thể tùy tiện xuất ra Thánh khí mà mắt không hề nháy thì làm sao không có bối cảnh cường đại nếu có thể buộc được hắn vào Băng Ngưng Cung thì chẳng phải họ sẽ không cần sợ bị đánh lén lần nữa sao, hơn nữa lão tổ cùng với hai vị thái thượng trưởng lão đã không có ý kiến thì trưởng lão như bọn họ có ý kiến cũng chẳng ít gì. Dù sao thì quy củ cũng do con người đặt ra không thể nào cứ khăng khăng làm theo được nên phá lệ một lần vì sự phát triển của Băng Ngưng Cung cũng không quá đáng.
Sau khi tất cả đều không ý kiến thì Vô Thiên cũng được phong làm khách khanh trưởng lão của Băng Ngưng Cung, lúc đầu hắn vốn định từ chối nhưng nghe đến có thể tùy tiện ra vào Băng Ngưng Cung, còn không cần phải làm gì chỉ cần giúp sức cho Băng Ngưng Cung ở một số việc, cuối cùng hắn mới đồng ý. Trở thành khách khanh trưởng lão hắn vốn được một chỗ ở nhưng các trưởng lão khác không ai muốn ở gần hắn cả, không phải họ kì thị hắn mà do thực lực hắn quá cao tuy họ không biết cao đến mức nào nhưng các nàng không thể nhìn thấu chứng tỏ đã hơn các nàng, hơn nữa hắn còn trẻ tuổi huyết khí phương cương lỡ như làm bậy với các nàng thì sao vì lẽ đó mà Tuyết Linh cung chủ đành "hy sinh" cấp nơi ở cho hắn nằm trong biệt viện của nàng.
Giải quyết xong mọi chuyện cũng đã xế chiều Tuyết Linh dẫn cả bốn người đến chỗ của nàng chuẩn bị "nghỉ ngơi", đến nơi là một biệt viện u tĩnh tuy cũng có tuyết rơi lất phất nhưng trên sân tuyết đọng lại rất mỏng chỉ chừng một lóng tay, bên tron có trồng không ít hoa mai, làm không khí có chút cô tịch lại rất đúng với tính cách của nàng Lãnh mỹ nhân nhưng giờ thì đã khác, trái tim vốn băng lãnh kia đã ngập tràn hơi ấm của tình yêu rồi. Bên trong là một căn nha gỗ̀ tuy không quá xa hoa nhưng cũng rất tốt, cột gỗ đều được làm từ gỗ quý hơn nữa còn tỏa ra hương thơm dễ chịu khiến người ta sảng khoái.
Vốn theo dự định của các trưởng hắn sẽ ở một phòng phía Đông của căn nhà này để tránh hắn làm ẩu với Cung chủ vì phòng nàng ở phía Tây, nhưng có lẽ họ không thể ngờ rằng Cung chủ của họ đã sớm rơi vào tay giặc còn làm ẩu cái gì nữa.
Thế là tối đó trong phòng của Cung chủ đại nhân xuất hiện một bức tranh hương diễm. Một con cự long to lớn không ngừng trùng kích mật huyệt mê người của bốn mỹ nữ xinh đẹp cùng với những tiếng rên rỉ mê người và tiếng thở dốc. Những thân thể trần truồng không ngừng quấn lấy nhau mãi đến nữa đêm mới dừng lại.
Tác: hôm qua đang viết ngủ quên xin lỗi các đạo hữu nha.
← Ch. 032 | Ch. 034 → |