← Ch.033 | Ch.035 → |
Trong một thạch thất ở nơi nào đó trên Tuyến Thiên Sơn có ba nữ nhân tay chân bị khóa lại bằng xích sắt, cả ba đều bị đặt trên một chiếc giường đá lạnh băng, qua ánh nến leo lét có thể thấy được ba nữ nhân này đều là tuyệt sắc giai nhân.
"Sư phụ tại sao trong tình báo của chúng ta không hề đề cập đến tên thanh niên thần bí kia cùng Thánh khí vậy."
Một nữ nhân cất tiếng hỏi, giọng nói như chim hoàng oanh, nhưng lại mang chút mị hoặc, nàng vốn xinh đẹp, mày liễu cong cong đôi mắt phượng nhập nước, môi đỏ như máu dưới ánh đèn hiu hắt làm cho nàng có thêm một phần vũ mị.
"Àiii nếu tình báo của chúng ta có thể biết được Băng Ngưng Cung có Thánh khí thì sao chúng ta còn dám tấn công chứ"
Mỹ phụ lên tiếng nàng chính là sư phụ của hai nữ nhân kia hơn nữa nàng còn là một trong những lão tổ của Mị Ảnh Ma tông thành danh trăm năm trước tuy vẻ ngoài xinh đẹp kiều mị nhưng ra tay vô cùng tàn độc, được xưng tụng Mị Ảnh Ma Nữ Hồ Thi Thi.
Két két
Đúng lúc này cửa thạch thất được mở ra, xuất hiện ở trước gian thạch thất là một thiếu niên anh tuấn tiêu sái, trên mặt treo nụ cười tà tà như có như không, cặp mắt sâu hun hút dưới đôi mày kiếm có thể hút hồn nữ nhân và kẻ có thể xuất hiện tại nơi giam giữ phạm nhân của Băng Ngưng Cung này không ai khác chính là Vô Thiên.
Sáng hôm nay sau một trận đại chiến vào sáng sớm hắn đã nói với chúng nữ muốn đi thẩm vấn ba nữ nhân này muốn tìm xem ai là chủ mưu vụ tấn công Băng Ngưng Cung, nhưng chúng nữ ai cũng quăng cho hắn một ánh mắt khinh bỉ như thể muốn nói. Hừ muốn đi tìm nữ nhân thì cứ nói lại kiếm cớ. Với những ánh mắt kia thì hắn chỉ cười trừ rồi đi đến thạch thất này.
"Nếu các ngươi không có ý định tấn công Băng Ngưng Cung thì làm sao bị như vậy chứ"
Hắn cảm thán một câu rồi cất bước đến chỗ tam nữ, một tay khẽ vuốt ve khuôn mặt mềm mại của Thi Thi. Khiến nàng nộ khí trùng thiên nhưng chỉ có thể trừng mắt nhìn hắn vì tay chân đã bị xích sắt khóa chặt, nếu lúc trước mớ sắt vụn này thì làm sao có thể giữ chân nàng nhưng hôm nay tu vi nàng đã bị cầm cố chẳng khác gì một nữ tử chân yếu tay mềm thì còn có thể làm gì khác ngoài trừng mắt với hắn đây.
"Ấy đừng nhìn ta chằm chằm như vậy, ta sẽ thẹn thùng a."
Vô sỉ cực độ vô sĩ. Nhìn hắn nàng thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà rồi, hiện nàng hận không thể đem cái bản mặt vô sĩ kia mà hung hăng chà đạp, còn bàn tay dơ bẩn kia thì cắt xuống ném cho chó ăn cho rồi nhưng tiếc là nàng không có khả năng đó rồi.
"Thô được vào việc chính vậy ta chỉ muốn hỏi nàng vài việc không cần nhìn ta như vậy, nếu nàng ngoan ngoãn hợp tác thì tốt còn không thì đừng trách ta thô bạo"
"Hừ"
Đáp lại hắn chỉ là một tiếng hừ lạnh, nhưng hắn không quan tâm mà chỉ nhàn nhạt hỏi.
"Ai là kẻ đứng sau màn?"
"Hừ"
"Nội ứng bên trong là ai?"
"Hừ"
....
Liên tục hàng loạt câu hỏi nhưng đáp án cũng chỉ là một tiếng hừ nhưng hắn cũng không quá bất ngờ. Đùa chắc hỏi kiểu đó thì bố thằng ngu nào lại khai ra chứ và đây cũng là kết quả hắn muốn vì sao ư? Đương nhiên là để hắn có cơ hội tra khảo rồi hắc hắc. Nhìn nàng vẫn không nói gì hắn cười nhẹ một cái, một nụ cười đủ làm chết mê chết mệt từ bà già tám mươi đến tiểu cô nương tám tuổi khiến cho hai nữ tử phía sau cũng phải ngây người một chút.
"Bổn thiếu gia gia vốn không muốn làm các nàng khó chịu nhưng nàng đã không nhận tâm ý của bổn thiếu thì ta cũng đành phải làm vậy thôi hắc hắc"
Hắn nói thì cứ như một đại thiện nhân con kiến cũng không nỡ giết nhưng nét mặt thì không khác gì hổ đói nhìn thấy con dê non đang khỏa thân, cặp mắt thì không ngừng dám lên trên những đường cong lả lướt của nàng. Đến lúc này nàng đã có chút sợ hãi từ lời nói và những hành động này của hắn nàng đã đoán ra được chút gì đó khiến cho nàng phút chốc sắc mặt trắng bệch.
"Ngươi... Ngươi muốn làm gì?"
Nàng có chút khó khăn mở miệng hỏi hắn, nhưng đáp lại nàng chỉ là sự im lặng và sau đó là
Roẹt
Á
Một tiếng vải bị xé kèm theo tiếng la kinh hãi vang lên, thì ra hắn đã xé rách chiếc áo ngoài ngắn ngủn của nàng khiến cặp thỏ ngọc lộ ra gần phân nữa sau chiếc yếm đỏ
"Ngươi... ngươi..."
Nàng còn chưa kịp nói hết câu thì ngực đã cảm thấy hơi trống trải cuối đầu nhìn xuống thì nàng lại hét lên một tiếng nữa, vốn chiếc yếm nhỏ che đi bộ ngực sữa đã bị hắn kéo ra ném sang một bên. Hai chú thỏ con sau khi thoát khỏi trói buộc đang vui vẻ nhảy lên, nhìn hai gò bồng đảo căng tròn kia hắn không kìm được nuốt nước bọt một cái, không dừng lại hắn tiếp tục tìm đến chiếc váy đỏ kia và lại hai tiếng xé vải vang lên. Thân thể ngọc ngà của nàng đã hoàn toàn bại lộ trước cặp sắc nhãn của hắn.
Làn da trắng ngần tinh tế, xương quai xanh xinh đẹp, một đôi ngọc thố trắng tinh, eo nhỏ như xà, mông ngọc đầy đặn tràn đầy nhục cảm, đôi ngọc thối thon dài săn chắc và đặc biệt là u cốc xinh đẹp nằm bên dưới thảm cỏ rậm rạp kia trông thật mê người.
Hắn đưa tay xoa lên cặp nhũ phong xinh đẹp kia, thật mềm, thật đàn hồi đó là cảm giác đầu tiên mà hắn cảm nhận được khi chạm vào nó, hắn dùng ngón tay vân vê nụ hoa anh đào đỏ hồng kia khiến nó dựng lên. Khi bàn tay hắn đang không ngừng chơi đùa ngực mình vốn nàng phải cảm thấy khó chịu nhưng không ngờ nàng lại cảm thấy có chút thích thú.
Sau khi nhào nặn khiến bầu ngực nàng biến thành đủ mọi hình thù khác nhau hắn đẩy nàng xuống chiếc giường đá kia miệng ngậm lấy một bên ngực nàng mà mút lấy mút để thỉnh thoảng lại dùng lưỡi khiêu khích nụ hoa nhỏ bé kia.
Ưm... ưmmm....
Nàng cắn răng cố gắng ngăn lại khoái cảm từ ngực truyền đến nhưng trong cổ họng vẫn phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ. Trong lúc đó một bàn tay của hắn đã tìm đến u cốc thần bí kia, khi vuốt qua đám cỏ non kia hắn cũng phải thầm khen ngợi vì nó quá mượt mà. Cuối cùng bàn tay hắn cũng chạm vào chốn đào nguyên kia, một ngón tay tìm tòi bên trong, thật ấm áp lại có chút ẩm ướt
Ư... ưưư... aaaaa
Khi ngón tay hắn chỉ tiến vào được hai ba lần thì nàng đã không kìm được mà rên rỉ theo từng nhịp ra vào của hắn
"Hắc hắc thoải mái không?"
Hắn vừa hỏi ngón tay không ngừng gia tăng tốc độ ra vào
"Ưm... thoải... thoải mái... ư... ư... nhanh nhanh... lên... Á..."
Nàng đã hoàn toàn chìm trong khoái cảm, hoàn toàn không quan tâm đến hai nữ đệ tử đang há hốc mồm bên kia mà cất tiếng rên rỉ thật thoải mái theo từng đợt ra vào của ngón tay hắn.
Sau một hồi trêu chọc cự long của hắn cũng đã biểu tình dữ dội rồi, cởi quần áo bằng tốc độ ánh sáng, hắn đè lên người nàng cự long nhắm ngay cửa động đâm vào
Phựt
Aaaaa
Một âm thanh nhỏ như vật gì đó bị xé rách vang lên cùng với đó là một tiếng hét thảm khiến hắn có chút sững người, hắn không ngờ nàng ăn mặt mát mẻ như vậy lại có phong vị thành thục mê người kia lại còn là xử nữ.
Tuy có chút ngẩn người nhưng sau đó lại là vui vẻ tuy hắn không quá coi trọng chuyện trinh tiết nhưng dù sao làm nam nhân ai không muốn có được lần đầu tiên của nữ nhân chứ. Đợi một lúc cho nàng bớt đau đớn hắn bắt đầu ra vào nhẹ nhàng, vốn nàng có chút thanh tỉnh vì đau đớn nhưng sau đó khoái cảm lại một lần nữa dâng lên khiến nàng không ngừng rên rỉ kiều mị
"Ư... ư... sướng... sướng... quá... ưm... ưm"
"Sâu... ưm... sâu... quá... thoải mái... ưưư"
"Ư... Lớn... quá... sướng... sướng... quá... Áááá..."
Sau một hồi tấn công liên tục của hắn nàng bỗng cất lên một tiếng rên cao vút, mật huyệt xiết mạnh lấy cự long hắn, cùng lúc đó một dòng âm tinh nóng hổi phun lên cự long nàng đã lên cao trào, nhưng cao trào chưa kịp qua thì mật huyệt đáng thương lại phải hứng thêm những đợt trùng kích của hắn khiến nàng bị nhấn chìm trong khoái cảm cuối cùng khi hắn gầm lên một tiếng, tinh hoa nóng hổi bắn sâu vào trong nàng thì nàng cũng ngất đi.
Tác: nhớ ấn ta thích ủng hộ cho ta nhé
← Ch. 033 | Ch. 035 → |