← Ch.067 | Ch.069 → |
- Hỗn đản dậy mau.
Hắn đang "ngủ" thì bỗng dưng phần hông bị ai đó véo một cái làm tỉnh dậy.
- Oái Mai nhi ngoan nào ngủ tiếp đi.
Người gọi hắn không ai khác chính là Trúc Mai, nàng trong chúng nữ là người hoạt bát nhất, không sợ hắn nhất và cũng nhiệt tình nhất, nàng đanh bực bội gần chết vậy mà hắn còn dám kéo nàng ngủ, không chút khoan nhượng nàng nhảy hẳn lên người hắn, ngọc thủ nhằm tai hắn mà véo.
- Hỗn đản nhà chàng còn không mau dậy giải thích.
Nàng có một xúc động muốn đánh hắn một trận mà, rõ ràng hôm qua chỉ có bảy người "đánh nhau" vậy mà hôm nay lúc nàng tỉnh dậy lại lòi ra thêm một tiểu cô nương mười bảy mười tám tuổi, hơn nữa còn ngủ say sưa trong trạng thái lõa thể rõ rằng cũng bị hắn lừa tới. Nàng không phản đối hắn có nhiều nữ nhân nhưng tự dưng lại lừa gạt một tiểu cô nương như vậy khiến nàng không chịu nổi a.
- Hả. Giải thích cái gì chứ?
- Hừ còn giả bộ, nàng rốt cuộc là ai?
Nàng hừ lạnh một cái, ngọc thủ chỉ về chỗ Như Ngọc đang ôm cánh tay hắn ngủ ngon lành kia.
- Hắc hắc nàng không nhìn ra thật sau.
- Cái gì không nhìn ra chứ, chàng đừng có giả thần lộng quỷ mau thành thật khai báo đi.
Nàng nét mặt nghiêm khắc cứ như cán bộ nhìn tội phạm khiến hắn không nhịn được cười to một tiếng. Một tay vỗ nhẹ lên kiều đồn của Như Ngọc gọi nàng dậy.
- Tiểu dâm oa còn không dậy ta sẽ bị oan đến chết đó.
- Oa thúc thúc à người ta còn mệt mà.
Nàng mở đôi mắt ngáy ngủ nhìn Vô Thiên rất là không tình nguyện rời cánh tay của hắn mà ngồi dậy
- Hi hi Mai a di sáng sớm đã muốn cùng thúc thúc cưỡi ngựa xem hoa sao?
Nàng nhìn Trúc Mai cả người không mảnh vải ngồi trên người Vô Thiên không nhịn được mà hi hi cười, lại còn mở miệng trêu đùa. Trúc Mai nghe nàng nói thì mặt mày đỏ ửng nhưng lại thẹn quá hóa giận muốn lao lên thu thập nàng bỗng dưng nhớ lại lời tiểu cô nương vừa gọi, A di, thúc thúc cái kiểu gọi bá đạo này chỉ có....
- Ngươi... ngươi là Tiểu ma nữ Ngọc nhi.
- Hì hì chẳng lẽ a di không nhìn ra sao?
Ngọc nhi cười hì hì hỏi lại.
- Chàng cái tên hỗn đản này, Tiểu Ngọc Nhi mới bao lớn hả, hơn nữa nàng còn là con của Linh Tú tỷ tỷ sao chàng lại? Thực hết nói nổi chàng luôn rồi.
Nàng vừa chửi hắn lại vừa tung trảo công cào loạn trên người hắn, nếu đổi lại một người khác với khí lực Bán Thánh đỉnh phong của nàng thì với mớ trảo nay đã bị cào thành tám khúc mất rồi. Nhưng với hắn thì mấy trảo nay của nàng giống như mũi đốt inox vậy chẳng có tý lực, đến cả một vệt đỏ trên da cũng không có lưu lại.
- Á á nàng muốn ám sát phu quân sao, cái kia không phải là ta chủ động mà sao đánh ta chứ?
Tuy không đau nhưng hắn phải oda oa kêu to, nữ nhân vốn thích hư vinh nên hắn phải diễn thêm tý để các nàng vui vẻ một chút. Chứ còn đổi lại là kẻ khác cho dù là chí tôn của tinh cầu này chỉ cần cãi hắn một lời thì xác định có một vé đi luân hồi rồi.
- Hừ hừ cái gì mà không phải chàng chứ còn dám ngụy biện sao?
Nàng không thèm để ý hắn, hai tay liên tục cào cấu trên người hắn.
- Tiểu dâm oa còn muốn nhìn thúc thúc bị cào chết hả?
- A di à không phải lỗi của thúc thúc mà, tất cả là do Ngọc Nhi tự nguyện hết.
Như Ngọc đang xem chiến nghe hắn hét mới ngừng xem, chuyển sang ôm lấy cánh tay Trúc Mai lay lay.
- Ngọc Nhi không cần sợ hắn đã ép con như thế nào cứ việc nói ra A di sẽ thay con trừng trị hắn.
Nàng không những không tin lời Ngọc Nhi nói hơn nữa còn nghĩ rằng hắn ép buộc Tiểu cô nương nói vậy còn định đòi công đạo cho cô bé.
Sau một hồi giải thích của Vô Thiên với Ngọc Nhi cùng sự hỗ trợ của Linh Tú thì Trúc Mai mới tạm tin hắn, mà cũng nhờ vậy hắn mới biết được vốn Tiểu Ma Nữ có hành động như vậy toàn bộ do mẹ nàng Long Linh Tú bày ra khiến hắn không còn gì để nói luôn.
- Được rồi tạm tha cho chàng lần này, giờ chàng cũng nên giới thiệu tỷ muội mới của chúng ta đi chứ.
Nàng chống hai tay rất có phong thái nói ra, nhưng mà hiện nàng không có mảnh vải trên người lại còn tức giận khiến hai chú thỏ trắng một phen nhảy loạn làm cho hắn một phen no mắt, cự long bên dưới dũng mãnh đứng lên đâm vào giữa kiều đồn màu mỡ của nàng.
- Tên háo sắc nhà chàng, không được làm loạn mau giới thiệu.
- Hắc hắc chuyện này nên để nàng ấy nói thì hơn.
Hắn cười hắc hắc một tay đặt lên mỹ đồn của Quang Minh Thần mà véo một cái khiến nàng đang vờ ngủ mặt đỏ bừng ngẩn đầu dậy.
- Đáng ghét.
- Thực ra thì ta hiện là Quang Minh Thánh Nữ hiện tại cũng là Quang Minh Nữ Thần Bạch Yến Nhi.
Hả???
Yến Nhi vừa nói ra câu đầu thì chúng nữ vẫn bình thường nhưng đến câu tiếp theo thì lại khiến chúng nữ một phen ngốc trệ, Quang Minh Nữ Thần gần như là người được cả Đông đại lục tôn thờ thì các nàng sao không biết chứ. Nhưng lần này lại có người xưng Quang Minh Nữ Thần nhưng lại cùng nam nhân của các nàng làm cái việc kia hơn nữa, ...
Cuối cùng nàng lại phải tốn một phen công phu đem toàn bộ căn nguyên kể ra, còn dùng Quang Minh pháp tắc hình thành một cái tiểu thế giới mới khiến chúng nữ tin tưởng. Các nàng không thể tin được Quang Minh Nữ Thần lại cùng các nàng làm chuyện đó với một nam nhân, nhất là hai long nữ vì Quang Minh Nữ Thần chính là tồn tại ngang ngửa Long Thần, khiến các nàng không khỏi tò mò về thân thế hắn. Nhưng hiển nhiên hắn sẽ không nói rồi, hơn nữa hắn bị các nàng đốt lên dục hỏa vậy nên các nàng lần lượt bị hắn đè xuống nhất là Yến Nhi vị Nữ Thần này khiến chúng nữ vô cùng thích thú vì một đại Nữ Thần lại mãnh liệt như vậy.
Chiến đấu cùng nghỉ ngơi cuối cùng mất thêm hai ngày cả nhóm mới chuẩn bị trở lại Băng Ngưng Cung, nhưng hai ngày trong Bổn Nguyên không gian lại chẳng mất bao lâu trong thực tế nên nhóm Vô Thiên không tốn bao nhiêu thời gian cả.
← Ch. 067 | Ch. 069 → |