Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần - Chương 070

Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần
Trọn bộ 122 chương
Chương 070: Thánh Giả ngu ngốc
0.00
(0 votes)


Chương (1-122)

Siêu sale Lazada


Oa nàng là Bạch Yến Nhi Quang Minh Thánh Nữ.

Hàn Tuyết Linh sau khi rời khỏi ngực Vô Thiên mới nhìn sang chúng nữ nhất thời kinh hô, Tỷ muội Long Linh Tú nàng đương nhiên biết nhưng ngoài ra lại xuất hiện thêm bốn đại mỹ nữ, hơn nữa còn có một người đứng đầu trong Thập Đại Mỹ Nữ bảng, tuy biết hắn có nhiều chuyện kỳ quái nhưng có thể câu được đại mỹ nhân như vậy khiến nàng không khỏi giật mình.

- Tuyết Linh tỷ chúng ta lại gặp mặt.

Yến Nhi mỉm cười nhìn Tuyết Linh, hơn nữa còn gọi Tuyết Linh là tỷ.

- Đúng thật không ngờ hai người trong Mỹ Nhân bảng như chúng ta hôm nay lại cùng một nam nhân.

Tuyết Linh cũng mỉm cười có chút cảm khái, nam nhân khác có được một trong các nàng đã cực độ sung sướng rồi, vậy mà hắn một hơi thu cả hai người hơn nữa trong đó người đứng đầu cũng bị hắn thu luôn rồi.

- Tuyết Linh à, Yến Nhi không chỉ là Quang Minh Thánh Nữ đâu nàng còn là Quang Minh Nữ Thần đó.

Thu Trúc mỉm cười trêu đùa Yến Nhi.

- Cái gì???

Chúng nữ nghẹn họng nhìn trân trối về phía hai người Vô Thiên cùng Yến Nhi, nếu ai khác nói ra các nàng có thể bị các nàng xem là nói đùa nhưng ở chung một thời gian dài mọi người đều biết Thu Trúc không bao giờ nói đùa nên các nàng hoàn toàn tin tưởng. Nhưng dù sao thì chuyện này cũng quá mức khó tin đi, Quang Minh Nữ Thần a chính là thần linh cao cao tại thượng, là tồn tại mà cả Đông đại lục tôn thờ làm sao có thể xuất hiện tại nơi này chứ, lại còn cùng hắn cái này rốt cuộc là chuyện gì chứ.

- Yến Nhi nàng nên chứng minh chút a.

Nhìn chúng nữ không tin tưởng như vậy hắn đành phải để nàng thi triển chút thủ đoạn thần linh mới được. Cuối cùng sau một phen nàng chặt tay Thu Trúc sau đó nối lại trong 30s đã khiến chúng nữ hoàn toàn tin tưởng. Dù người có quang hệ cũng không có khả năng nhanh như vậy mà phục hồi một người bị cắt đi cánh tay, lại còn không để lại chút sẹo nào, thủ đoạn này chỉ có Thần Linh mới làm được a.

Sau đó hắn lại lôi Tiểu Bạch ra khiến chúng nữ nhao nhao ôm lấy nó vậy mà ném hắn qua một bên chỉ lo trêu đùa tiểu tử kia khiến hắn tức điên. Đúng là nữ nhân chỉ cần gặp thứ yêu thích sẽ bỏ người đàn ông của mình, hừ.

Hắn hậm hực một bên hừ lạnh biết vậy không lôi tiểu tử kia ra để giờ bị chúng nữ tẩy chai.

Vút Oanh Long

Bỗng dưng lúc này một đạo lưu quang từ trên trời rơi xuống kéo theo một tiếng nổ kinh khủng vang lên, một cột khói đen xuất hiện ở ngoại vi Băng Ngưng Cung khiến tất cả đệ tử đều phải chú ý, kể cả Vô Thiên. Hắn bất chợt nhíu mày vì từ trong đó rõ ràng hắn cảm nhận được khí tức giống với Thu Trúc, có khi nào là "đồng loại" của nàng.

- Trúc Nhi chúng ta đi.

Không biết khi nào Thu Trúc đã xuất hiện sau lưng hắn, rõ ràng nàng cũng giống như hắn. Thu Trúc trực tiếp hoá thành bản thể chở theo Vô Thiên lao đi.

Dù khoảng cách khá xa nhưng với tốc độ của Thu Trúc chỉ thoáng một cái đã tới nơi, lúc này khói bụi đã tan dần để lộ ra một tuyệt sắc mỹ phụ đang nữa quỳ trên mặt đất. Nàng mặc một bộ lam y bó sát tôn lên những đường cong mê hồn, tuy Thu Trúc cũng mang theo phong vận thành thục mê người nhưng cũng không thể so sánh với mỹ phụ này.

Dáng người lã lướt, ngực lớn, mông cong, eo nhỏ như liễu, chân trường túc xinh đẹp, tuy hiện tại nàng đang bị thương sắc mặt trắng bệch khóe miệng lại tràn ra tiên huyết cũng không che được phong thái của nàng hơn nữa lại càng khiến nàng trở nên mong manh khiến người ta muốn che chở một chút, đúng lúc hắn còn đang đánh giá mỹ phụ thì trên không lại một thân ảnh lao xuống.

- Ha ha Vy nhi nàng trốn không thoát đâu.

Thân ảnh đó hóa thành một trung niên nam tử một thân hoàng y, dáng dấp đường đường mang theo uy thế như Quân lâm thiên hạ nhìn xuống mỹ phụ cuồng tiếu.

- Di Sư Thứu Hùng Ưng huyết mạch lại còn vô cùng tinh thuần.

Hắn bất chợt nhìn sang Thu Trúc nhịn không được nhị không được mà nhận xét, tuy Sư Thứu Hùng Ưng không bằng Xuyên Không Sư Thứu nhưng nếu để sinh hậu đại cũng không đến nỗi kém.

- Tiểu cô nương theo bản tọa, ta sẽ giúp ngươi nhanh chóng đột phá, tài nguyên tu luyện dư dả.

Hắn nhìn Thu Trúc tuy không có huyết mạch cao nhưng nhan sắc cũng rất tốt, tin chắc với điều kiện hấp dẫn như vậy không tin nàng không đồng ý, nghĩ vậy hắn không khỏi mỉm cười.

Còn Vô Thiên thì đang tức sắp xì khói rồi, không để ý lão tử cũng không nói, vậy mà lại nhắm vào người hắn nhìn chúng lại còn câu dẫn người của hắn, chỉ là một cái Thánh Giả đỉnh vậy mà dám ở trên đầu hắn nháo đúng là không thể tha thứ.

- Hừ hừ một cái Thánh Giả vậy mà dám trước mặt lão tử nháo.

Hắn hừ lạnh một tiếng sát khí kinh khủng từ trên người hắn tỏa ra trực tiếp ép tới trung niên nam tử khiến hắn chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát như bị nghìn vạn độc xà hổ báo nhìn chăm chăm. Uy hiếp tử vong mà trăm nghìn năm qua hắn chưa bao giờ nếm trải ập đến khiến hắn không thể động cả một ngón tay, hai mắt hiện lên vẻ khiếp hãi không thôi.

Vốn cái tên thường nhân mà hắn trực tiếp bỏ qua vậy mà có sát khí kinh khủng như vậy, mà một người có sát khí bực này không thể nào là một kẻ bình thường được, lại còn có thể khiến hắn không nhận ra chỉ có thể là người có cảnh giới cao hơn hắn. Phải biết rằng hắn là Thánh Giả đỉnh phong còn cao hơn hắn chỉ có thể là... Thần.

Mà Thần cấp muốn nghiền ép Thánh cấp cực kì dễ dàng a, đến nước này hắn thực sự hối hận a, nhưng trên thế giới này không có thuốc hối hận mà có thì Vô Thiên cũng chả để hắn uống, một chỉ nhẹ nhàng tung ra rạch phá hư không xuyên qua thân thể trung niên nam tử.

Phốc xuy một tiếng thân thể nam tử trung niên trực tiếp bạo toái thành huyết vụ trên không rơi lả tả xuống, Thu Trúc thì còn đỡ nhưng mỹ phụ kia thì hai mắt trợn lớn, môi đỏ mở to hết cỡ, đến giờ còn không thể tin được chuyện vừa xảy ra, nếu không phải còn huyết vũ rơi xuống nàng thực nghỉ mình còn đang mơ a.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-122)