Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0530

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0530: Chinese kungfu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Bởi vì Từ Quang Nhiên đã nói rõ ràng là giao quyền chỉ huy xây dựng trung tâm thể dục mới cho Trương Dương, cái này làm em trai của của ông, Từ Quang Lợi, giám đốc công ty xây dựng tân thế kỷ, gặp phải tình cảnh khá là xấu hổ. Lúc đầu Từ Quang Lợi vẫn rất khó tiếp thu quyết định của anh trai, nhưng mà khi tất cả trở thành sự thật, ép buộc gã phải tỉnh lại, thì gã phát hiện ra rằng quyết định của đại ca rất có đạo lý, căn cứ theo kỳ hạn trước mắt của công trình mà xem, gã đã không cách nào trong vòng nửa năm hoàn thành được toàn bộ công trình của trung tâm thể dục được, nếu như cứ tiếp tục như vậy, gã phải đối mặt với hiện thực kéo dài kỳ hạn trong hợp đồng ra, và đến lúc đó tất nhiên phải gánh chịu trách nhiệm tương ứng.

Cách làm của đại ca, bề ngoài là thay đổi hợp đồng, làm cho lợi ích của gã suy giảm, nhưng trên thực tế đã cứu gã thoát ra khỏi khốn cảnh, công ty kiến trúc của gã bây giờ đã đem toàn bộ tin lực tập trung xây dựng sân thể dục rồi, thông qua việc thay đổi hợp đồng này để trốn tránh việc truy cứu trách nhiệm.

Từ Quang Lợi tuy rằng nhìn thấy một miếng thịt béo tự nhiên chạy mất, nhưng mà gã cũng ý thức được là mình không có năng lực để ăn nó, chỉ có thể len lén cảm thán thôi.

Hai ngày nay Từ Quang Lợi đều có mặt tại công trường, gã rốt cục đã nảy sinh ra một cảm giác gấp gáp, cần phải dùng toàn lực ứng phó trong vòng nửa năm xây xong sân thể dục, ngàn vạn lần không thể chậm trễ, mang đến bất cứ phiền phức gì cho đại ca.

Đứa cháu ngoại Lý Trường Phòng của gã lại đùng đùng chạy đến, gần đây tâm tình của Lý Trường Phong không được tốt lắm, nguyên nhân rất đơn giản, đều là bị Trương Dương chọc tức cả, Lý Trường Phong nói: "Cậu, Trương Dương mang theo một đám người đến"

Từ Quang Lợi nhíu nhíu mày nói: "Hắn đến làm gì?" Hỏi xong những lời này, Từ Quang Lợi cũng tự mình đưa ra giải đáp, gã nhớ ra Trương Dương bây giờ đã là tổng chỉ huy trung tâm thể dục mới rồi, đến công trường thị sát là một chuyện rất bình thường, Từ Quang Lợi nói: "Đừng nổi nóng, loại tiểu nhân đắc chí này không đáng để chấp nhất, chúng ta ra nhìn"

Hai người bọn họ đi ra khỏi tòa nhà trong công trình, nhìn thấy Trương Dương mang theo vài cán bộ của ủy ban thể dục đến đây, còn có tổng giám đốc của tập đoàn Phong Dụ Lương Thành Long, công tử của bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương Kiều Bằng Cử đang đứng trong sân, mọi người đang nói cái gì đó.

Từ Quang Lợi cắn cắn môi, buộc cho mặt của mình phải làm ra vẻ tươi cười, gã đi ra nghênh đón: "Chủ nhiệm Trương đến"

Trương Dương cười cười gật đầu, liếc mắt một cái liền nhìn ra được thù hận giấu sau nụ cười của Từ Quang Lợi, nhưng mà Từ Quang Lợi tốt xấu gì cũng đang cười, còn Lý Trường Phong đứng phía sau gã thì đang bắn thù hận từ trong mắt ra, giống như là dao nhọn muốn đâm thủng người của Trương Dương vậy, thù hận đối với hắn căn bản là không thể che dấu được, xem ra có được cặp lổ tai thính cũng không phải là chuyện tốt gì đâu.

Trương Dương nói: "Quản lý Từ, ngày hôm nay chúng tôi đặc biệt đến đây để thị sát tiến độ công trình, đúng rồi, quyết định của thành phố anh biết chưa?"

Từ Quang Lợi gật đầu nói: "Đã biết, chủ nhiệm Trương yên tâm, sau này chúng tôi nhất định chăm chỉ làm việc dưới sự lãnh đạo của cậu, tranh thủ hoàn thành nhiệm vụ do thành phố giao cho chúng tôi"

Trương Dương gật đầu, chắp tay sau lưng đi về phía trước, trong đoàn người này thì hắn là lãnh đạo đứng đầu, chắp tay sau lưng có thể biểu hiện được phong phạm của lãnh đạo, Trương đại quan nhân bình thường cũng thấy người khác làm như vậy rất nhiều, thấy người ta làm như vậy, trong lòng cảm thấy Trương đại quan nhân cảm thấy rất là phản cảm, chỉ là khi đến lượt của hắn rồi, thì lại cảm thấy thản nhiên, chắp tay sau lưng đúng là rất thoải mái.

Kiều Bằng Cử trong phương diện kiến trúc chỉ là một người thường, hắn và Lương Thành Long cùng nhau đi cuối hàng, nghe Lương Thành Long giải thích về một số tình huống tại công trường.

Hai vị phó chủ nhiệm của ủy ban thể dục, Lý Hồng Dương và Thôi Quốc Trụ, bọn họ gần đây đều đã bắt đầu thay đổi cái nhìn về vị chủ nhiệm Trương trẻ tuổi này, phát hiện ra người thanh niên này rất có bản lĩnh, đến Nam Tích không lâu, không chỉ đem quyền tham dự vào đại hội tỉnh chộp đến tay, mà hơn nữa còn hoàn thành được một chuyện mà trước đó theo bọn họ thấy là không có khả năng, đem quyền chỉ huy công trình trung tâm thể dục mới thu vào trong tay, cái này có ý nghĩa rằng ủy ban thể dục ở thành phố Nam Tích này đã đạt được quyền lực mà trước nay chưa từng có, lúc trước thời Chu Đại Niên làm chủ nhiệm, chuyện này căn bản là không thể tưởng tượng được.

Thôi Quốc Trụ nhớ đến tình cảnh mình đối kháng với Trương Dương, trong đáy lòng đột nhiên chảy mồ hôi lạnh, một chút năng lực của mình làm sao mà là đối thủ của người ta chứ, vợ mình nói đúng, mình không thích hợp làm quan lớn, mình cứ thanh thản ổn định làm phó chủ nhiệm được rồi, từ tốn như vậy là tốt nhất.

Từ Quang Lợi mang vài cái nón bảo hộ đến, phân phát cho bọn người Trương Dương, tất cả đều phải dựa theo trình tự an toàn, Từ Quang Lợi cũng không muốn bị người ta soi mói, mặc dù từ trong đáy lòng của gã thì cho rằng đám người Trương Dương căn bản là đến đây để chơi.

Trương Dương mang nón bảo hộ vào, nói với Từ Quang Lợi: "Quản lý Từ, sao ông lại đập cửa lớn phía Nam vậy?" Thằng nhãi này biết rõ rồi mà vẫn cố hỏi.

Trong lòng Từ Quang Lợi liền nổi hận, thằng nhóc mày không chạy đến đối diện cửa công trường của tao xây nhà, thì tao còn dùng hạ sách này sao? Nhưng bây giờ cái lý do này không thể nói ra được, từ khi Từ Quang Nhiên giao quyền chỉ huy xây dựng trung tâm thể dục mới cho Trương Dương, thì hắn ta cũng đã kêu Lương Thành Long đập nhà lại rồi.

Từ Quang Lợi nói: "Vì nghĩ để tiện cho việc xe ra vào, cố gắng tránh tạo thành ảnh hưởng đến dân cư xung quanh, cho nên mới đổi cửa" Lời này nói ra xong lại thấy nghẹn khuất không gì sánh bằng.

Trương Dương cười cười nói: "Xung quanh làm gì có dân cư, dựng cửa lại đi, trung tâm thể dục mới của chúng ta sắp phải triển khai xây dựng toàn diện rồi, các công trình cùng nhau tiến hành giải quyết, lắp cửa Nam lại đúng là không tiện"

Từ Quang Lợi nén giận gật đầu, người ta bây giờ là tổng chỉ huy, phải nghe theo lời của người ta.

Công trình sân thể dục chủ đã hoàn thành được hai phần ba rồi, dự tính sẽ hoàn thành, nhưng mà công nhân thi công tại hiện trường lại không được nhiều, Trương Dương nói với Từ Quang Lợi: "Công nhân không được nhiều lắm"

Từ Quang Lợi nói: "Bởi vì khoản thu chi của thành phố xuống trễ, cho nên tiền lương của công nhân bị kéo dài, không ít công nhân đã nổi nóng lên, hai ngày nay tôi đang bắt tay vào giải quyết vấn đề này, có thể giải quyết rất nhanh"

Trương Dương nói: "Kỳ hạn của công trình không thể chậm trễ được nữa, công ty Tân Thế Kỷ của anh gánh vác việc xây dựng sân thể dục chủ, là một bộ phận quan trọng nhất trong việc xây dựng trung tâm thể dục mới, đến lúc đó lễ khai mạc của đại hội tỉnh sẽ được cử hành trong sân thể dục mới này, ngọn lửa cũng sẽ châm ở đây, tháng mười sang năm, sân thể dục chủ sẽ trở thành trung tâm của sự chú ý từ toàn bộ Bình Hải, quản lý Từ, nếu như có sai lầm gì, thì chúng ta cũng không dễ ăn nói đâu"

*****

Kiều Bằng Cử gật đầu liên tục, nói: "Chủ nhiệm Trương yên tâm, tôi có lòng tin sẽ hoàn thành vào trước tháng sáu năm sau"

Trương Dương nói: "Cần phải bảo đảm chất lượng, chuyện sân thể dục bên Đông Giang là vết xe đổ của chúng ta, sân thể dục mới này tôi sẽ mời chuyên gia đến nghiệm thu nghiêm ngặt, nếu như phát hiện ra bất cứ chổ nào có vấn đề về chất lượng, hoặc không hợp quy định với bản vẽ, thì tôi sẽ không thu" Hắn đã từng có kinh nghiệm về việc khán đài sập trong sân thể dục Đông Giang rồi, sự kiện ấy vẫn còn là ký ức mới mẻ trong hắn, loại vấn đề an toàn trong các phương tiện công cộng rất là quan trọng.

Từ Quang Lợi từ những lời nói của Trương Dương đã dự cảm được hành động muốn ăn xén công trình đã trở nên không dễ dàng nữa, cuộc đời thật sự đúng là hay thay đổi, ai mà có thể nghĩ rằng một thằng đầy tớ lại nhanh chóng biến thành tổng chỉ huy của trung tâm thể dục mới?

Đoàn người đi dạo một vòng quanh công trường, Trương Dương đề nghị mở cuộc họp tại hiện trường.

Từ Quang Lợi đề nghị hắn vào trong phòng họp trong tòa nhà nhỏ ngoài công trường, dù sao thì đứng giữa công trường cũng không được an toàn lắm. Mọi người cùng nhau vào trong phòng họp nhỏ, Từ Quang Lợi cho người đi pha trà, Trương Dương ngồi xuống ghế chủ ở giữa, hắn lại kêu Từ Quang Lợi đi lấy bản vẽ quy hoạch của trung tâm thể dục mới đến đặt lên bàn trong phòng họp.

Trương Dương đứng dậy nói: "Mọi người hẳn là cũng rõ ràng tình huống của trung tâm thể dục mới, trung tâm thể dục mới bao gồm một sân thể dục chủ, một sân vận động hình cầu, một hồ bơi nhảy cầu, ngoài ra còn có hai tòa nhà luyện tập và một công viên thể dục. Công trình trung tâm chính là sân thể dục chủ do công ty Tân Thế Kỷ đang xây dựng tại chổ này, căn cứ theo tình huống mà chúng ta vừa nhìn, sân thể dục chủ bây giờ đã hoàn thành được hai phần ba rồi, mà những công trình khác cũng như công viên vẫn còn chưa bắt đầu khởi công sân dựng, nếu như dựa theo hợp đồng lúc trước... " Trương Dương nói đến đây thì cố ý dừng lại một chút, nhìn thẳng Từ Quang Lợi rồi nói: "Quản lý Từ, chỉ sợ là anh không cách nào hoàn thành được toàn bộ trung tâm thể dục mới dựa theo kỳ hạn trước?"

Từ Quang Lợi có chút lo lắng không thôi, nhưng vẫn không tỏ ra cam lòng yếu kém: "Tân Thế Kỷ chúng tôi sẽ khắc phục khó khăn, tăng ca thêm giờ... "

Còn chưa kịp nói hết lời, thì Trương Dương đã cắt đứt lời nói của gã không chút khách khí: "Những lời nói hùng hồn này ai cũng có thể nói được cả, nhưng mà sự thật ngay trước mắt, lãnh đạo thành phố cho rằng kỳ hạn công trình của trung tâm thể dục mới hiện nay đang đình trệ nghiêm trọng, nếu như tùy ý để loại tình huống này kéo dài tiếp tục, thì sẽ phải đối mặt với cục diện không cách nào hoàn thành được, nếu như chúng ta dùng những công trình một nửa này để tiếp đón đại hội tỉnh, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của Nam Tích chúng ta, chúng ta cũng sẽ trở thành trò cười của toàn bộ tỉnh"

Từ Quang Lợi bị Trương Dương nói làm cho mặt đỏ bừng lên, nhưng mà lời của Trương Dương đều là sự thật cả, lúc này ngay cả khí lực cãi lại gã cũng đã không còn.

Trương Dương nói: "Căn cứ theo chỉ thị của bí thư Từ, tôi nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, tiếp nhận quyền chỉ huy trung tâm thể dục mới toàn diện, đầu tiên tôi xin cảm ơn bí thư Từ cùng các vị lãnh đạo khác đã tin tưởng tôi, đối với tôi mà nói đây là một phần trọng trách rất nặng, bây giờ đã là tháng mười một rồi, dựa theo quy định lúc đầu của thành phố, sân thể dục của chúng ta cần phải hoàn thành sau nửa năm, nhưng theo chúng ta vừa thấy, đừng nói là sân thể dục, cho dù là đường đi hay là một số công trình cơ sở cũng chưa làm xong, tôi không biết quản lý Từ có thể khắc phục khó khăn thế nào nữa" Trương Dương nhấn mạnh Từ Quang Nhiên, chính là muốn dùng Từ Quang Nhiên để áp chế Từ Quang Lợi, làm cho Từ Quang Lợi rõ ràng rằng, bây giờ đại ca của gã lấy đại cục làm trọng, muốn bảo đảm trung tâm thể dục mới có thể hoàn thành trong thời gian quy định.

Từ Quang Lợi không nói gì, gã đã lĩnh ngộ rất thấu triệt ở điểm này rồi, đại ca đã nói rõ ngay mặt của gã rồi, cho nên lâm vào khốn cảnh trước mắt có thể nói đều là do gã tạo thành cả, Từ Quang Lợi có hối hận cũng đã muộn rồi.

Trương Dương nói: "Tôi mở cuộc họp tại hiện trường, cũng không phải là muốn truy cứu trách nhiệm của ai cả, mà là muốn cho mọi người ý thức được tính gấp gáp của kỳ hạn công trình, căn cứ theo những lần trao đổi ý kiến của tôi và thành phố, quyết định công trình sân thể dục chủ vẫn do công ty kiến trúc Tân Thế Kỷ phụ trách, xây dựn những công trình khác và công viên thể dục sẽ sẽ do những tập đoàn kiến trúc có thực lực hùng hậu tiến hành thi công" Trương Dương cười tủm tỉm nhìn về hướng Lương Thành Long nói: "Sau khi tôi tiến hành tổng hợp thực lực của các tập đoàn kiến trúc có thực lực nhất trong tỉnh lại, tôi quyết định ngoại trừ việc xây dựng sân thể dục chủ ra, thì những công trình khác đều giao cho tập đoàn Phong Dụ phụ trách. Ngoài ra trước khi đến đây, tôi và tổng giám đốc tập đoàn Phong Dụ Lương Thành Long tiên sinh đã chính thức ký hợp đồng, bây giờ xin mời Lương tổng nói vài lời với chúng ta"

Trong phòng vang lên tiếng vỗ tay, Từ Quang Lợi làm sao mà dám đố kỵ với Lương Thành Long, gã ta cũng tự hiểu lấy mình, biết thực lực của Tân Thế Kỷ không cách nào so sánh được với tập đoàn Phong Dụ cả, Trương Dương lựa chọn công ty của Lương Thành Long, không chỉ bởi vì quan hệ cá nhân của bọn họ tốt, mà còn bởi vì tập đoàn Phong Dụ quả thật có thực lực siêu cường.

Lương Thành Long mỉm cười đứng dậy nói: "Cảm ơn lãnh đạo thành phố Nam Tích, cảm ơn chủ nhiệm Trương của ủy ban thể dục, cũng như mỗi một vĩ lãnh đạo trong ủy ban thể dục đã tin tưởng tôi, công ty kiến trúc có thực lực hùng hậu ở Bình Hải không chỉ có một mình chúng tôi, nhưng mà tôi có thể tự tin nói rằng, Phong Dụ của chúng tôi trong giới kiến trúc Bình Hải nhất định có thể tiến vào vị trí số ba, bây giờ tiếp nhận công trình sân thể dục mới, cũng có chút vội vàng, tôi mượn câu nói khi nãy của chủ nhiệm Trương, có ý nhậm nhiệm vụ lúc lâm nguy"

Trong phòng vang lên vài tiếng cười thân thiện, Lương Thành Long nói tiếp: "Trước khi nhận công trình này, tôi đã suy nghĩ rất lâu, cũng do dự rất lâu, tôi biết bây giờ tài chính của Nam Tích đang gặp khó khăn, chúng tôi tiếp nhận công trình này thì có ý nghĩa là phải đầu tư kinh phí, cái này đối với công ty của chúng tôi mà nói cũng là một sự khiêu chiến, nhưng mà sau đó, rốt cục đã thuyết phục mình, thứ nhất, tôi rất tin tưởng vào lãnh đạo của thành phố Nam Tích, thứ hai, tôi cũng rất xem trọng tương lai phát triển của Nam Tích sau này, thứ ba, trong đại hội thể dục thể thao của tỉnh lần này, tập đoàn Phong Dụ chúng tôi có thể mượn cơ hội này để trưng bày tác phẩm của chúng tôi với toàn bộ nhân dân của tỉnh Bình Hải, thứ tư, cũng chính là điểm quan trọng nhất, tôi và chủ nhiệm Trương là bạn tốt, tôi rất tin tưởng năng lực của cậu ta!"

Trương Dương dẫn đầu vỗ tay, Lương Thành Long quay lại nở một nụ cười chỉ một người hiểu mà không cần diễn đạt bằng lời nói ra với hắn. Lương Thành Long cũng không lập tức ngồi xuống, mà lại nói tiếp: "Tôi còn muốn tuyên bố với mọi người một tin tức tốt, công trình của chúng ta ngay từ đầu đã được công ty đầu tư Viễn Đại tin tưởng, tổng giám đốc của công ty đầu tư Viễn Đại Kiều Bằng Cử tiên sinh quyết định bỏ vốn năm chục triệu cùng với Phong Dụ để gánh chịu việc xây dựng hạng mục trung tâm thể dục mới này, chúng ta bây giờ không còn tồn tại vấn đề tài chính nữa, đã có một trăm triệu tài chính làm vốn bảo đảm rồi, tôi cũng có đủ lòng tin, trước khi đại hội của tỉnh khai mạc sẽ làm cho tất cả công trình được hoàn thành thuận lợi"

*****

Mọi người cùng nhau vỗ tay, còn Từ Quang Lợi nghe thấy Lương Thành Long đã kiếm được một trăm triệu tài chính, trong lòng thật sự là hâm mộ đến cực điểm luôn, mà gã ta cũng lưu ý đến lời nói của Lương Thành Long, trước khi đại hội tỉnh khai mạc sẽ hoàn thành tất cả các công trình, lẽ nào nói, Trương Dương cho hắn ba tháng thư thả sao? Những bí ẩn này chỉ có thể chờ về sau giải quyết thôi.

Trong cuộc họp, Trương Dương đưa ra vấn đề phân chia phạm vi công trường của hai bên khi mà tập đoàn Phong Dụ tiến vào, biểu hiện của Từ Quang Lợi coi như là phối hợp, trước đó gã đã vấp ngã một lần ngay trước mặt của Trương Dương rồi, bây giờ Trương Dương lại có được quyền chỉ huy xây dựng trung tâm thể dục mới, chống đối với Trương Dương, hoàn toàn là tự mình chuốc lấy khổ, sở dĩ Từ Quang Lợi nén giận còn có một nguyên nhan quan trọng khác, đó chính là đại ca Từ Quang Nhiên đã không còn cho gã sự ủng hộ mạnh mẽ nữa, hay là gã nên thật sự đem hết tất cả tinh lực để lao đầu vào xây dựng công trình sân thể dục chủ nhĩ?

Sau khi cuộc họp cùng ngày chấm dứt, Trương Dương và Lương Thành Long cùng ngồi chung một chiếc xe trở về Đông Giang, Lương Thành Long trở về Đông Giang là vì mời dự họp công ty, an bài công tác tiếp theo, còn Trương Dương đi đến Đông Giang là vì để đón một người, được xưng là băng công chúa trong giới thể dục, Quan Chỉ Tình.

Ngồi phía sau chiếc BMWs của Lương Thành Long, Trương Dương móc một cuốn tạp chí ra, trên bìa là ảnh chụp của Quan Chỉ Tình.

Lương Thành Long quay đầu lại, nhìn thoáng lên hình bìa rồi nói: "Cô gái này cũng không tồi, tướng mạo vóc người đều là hạng nhất"

Trương Dương cười nói: "Bậy bạ, con người của cậu đúng là bậy bạ, dùng ánh mắt đen tối của cậu để nhìn người khác"

Lương Thành Long cười ha hả nói: "Tôi chỉ nói sự thật thôi, Quan Chỉ Tình đấy, Thanh Hồng đặc biệt thích xem cô ta thi đấu, tôi lại không có hứng thú gì với cái trò khiêu vũ trên băng này, đều là do Thanh Hồng lôi tôi đi cả, coi đi coi lại, nên tôi nhận ra thôi, nhưng mà hình như cô ta là người nước Mỹ, đại biểu cho nước Mỹ để tham gia thi đấu"

Trương Dương nói: "Người Nam Tích"

Lương Thành Long nghe vậy liền sửng sốt, nhìn thoáng qua cuốn tạp chí rồi nói: "Người Nam Tích?"

Trương Dương nói:" Nguyên quán Nam Tích, tôi dự định mời cô ta đến làm đại sứ hình tượng cho đại hội tỉnh lần này"

Lương Thành Long cười cười nói: "Cậu có lầm không vậy? Người ta là quán quân thế giới đó, có thể coi trọng đại hội tỉnh của chúng ta sao?"

Trương Dương nói: "Chỉ là mời cô ta làm đại sứ hình tượng thôi, tăng mạnh lực ảnh hưởng đến một chút, cũng không phải là mời cô ta thi đấu cái gì cả"

Lương Thành Long nói: "Đại hội tỉnh cũng không có nhiều hạng mục đến vậy đâu"

Trương Dương nói: "Tôi cũng không phải là muốn cô ta thi đấu gì cả, chỉ là muốn mượn danh tiếng của cô ta. Tối nay tám giờ cô ta sẽ đến Đông Giang, chiếc BMWs của cậu cho tôi mượn nha, tôi đến sân bay đón cô ta"

Lương Thành Long gật đầu nói: "Không thành vấn đề... " Nói xong hắn chợt nhớ ra một việc: "Vậy còn biệt thự của tôi?"

Trương Dương cười nói: "Tôi còn cần dùng thêm hai ngày"

Lương Thành Long mắng: "Càng lúc càng thấy cậu giống một tham quan rồi, nhà ở xe cộ đều thành của cậu"

Trương đại quan nhân cười cười: "Cũng may là tôi không có mượn vợ của cậu"

Lương Thành Long giả bộ tức giận nói: "Cậu dám"

Nhắc đến chuyện này, Trương Dương chợt nhớ đến quan hệ của Lương Thành Long và Lâm Thanh Hồng, liền thấp giọng nói: "Hai vợ chồng cậu thế nào rồi? Còn đang chiến tranh lạnh sao?"

Lương Thành Long thở dài nói: "Cô ấy có sự nghiệp của cô ấy, tôi có sinh ý của tôi, mấy hôm không gặp mặt rồi, cô ấy muốn ly hôn, tôi thì không đồng ý, gần đây cô ấy không gặp tôi, cũng không có nhắc với tôi nữa, nhưng mà tôi cảm thấy càng ngày càng xa lạ, lúc trước còn gọi điện chửi ầm ỹ vài câu, bây giờ thì ngay cả điện thoại cũng lười gọi"

"Cậu vẫn chưa thu xếp xong chuyện này sao?"

Lương Thành Long nói: "Làm gì có tâm tình đó, gần đây tôi một lòng vì sự nghiệp, à đúng rồi, dạo này bình thường tôi hay xem kinh phật, cậu không biết đấy thôi, tôi sắp ngộ ra rồi"

Trương Dương không nhịn được, chế nhạo: "Ngộ cái rắm, một chút trình độ của cậu, tôi thấy chẳng có thay đổi gì đâu, sớm muộn gì cũng sẽ chứng nào tật đó thôi"

Lương Thành Long nói: "Con người làm chuyện gì cũng đều có thể hình thành thói quen, chơi đùa lâu ngày cũng có thể thành thói quen, tôi không phải là không thương Thanh Hồng, chỉ là không thể nhịn được"

Trương Dương bật cười ha hả, về điểm này thì hắn cũng có chổ giống với Lương Thành Long, chỉ là Lương Thành Long lại không thể nào làm tốt chuyện này giống như hắn được.

Lương Thành Long nói: "Con người mà, không có trí nhớ, vết sẹo vừa lành liền quên đau, cậu ngàn vạn lần đừng học theo tôi"

Trương Dương nói: "Tôi chưa có kết hôn, muốn học theo cậu cũng không được"

Lương Thành Long nói: "Nếu như có thể đi ngược thời gian lại, tôi sẽ không kết hôn đâu, kết hôn rồi thì phải vác trách nhiệm trên lưng, một người có lòng trách nhiệm sống trên đời này, quả thật rất là vất vả"

Bởi vì máy bay đến muộn, cho nên Trương Dương đợi ở sân bay Đông Giang đến gần chín giờ hai mươi, thì mới nhìn thấy Quan Chỉ Tình mặc một bộ đồ màu đen đi ra từ cửa sân bay, tuy rằng Quan Chỉ Tình đã che giấu rất tốt, nhưng mà dáng người hấp dẫn của cô ta vừa xuất hiện trong đám đông đã lập tức thu hút ánh mắt của Trương Dương rồi, bên cạnh Quan Chỉ Tình còn có một nam một nữ, nữ là người hoa, bộ dạng cũng xinh xắn lanh lợi, là người đại diện của Quan Chỉ Tình, cũng là chị họ của cô ấy, Tào Mễ Lỵ, còn nam là người tóc vàng mắt xanh, dáng người cao lớn, tay mang hành lý, đi đường để lộ ra khí phách hiên ngang hùng dũng oai vệ, người này chính là vị hôn phu của Tào Mễ Lỵ, Stephen.

Quan Chỉ Tình tuy rằng là quán quân thế giới, nhưng mà tính tình của cô ấy tương đối quái gở, mỗi lần về nước đều rất kín đáo, cũng không hề thông báo hay liên hệ với giới thể dục cũng như truyền thông trong nước, cho nên đều là lặng lẽ đến và lặng lẽ đi, Stephen và Tào Mễ Lỵ mượn cơ hội lần này để cùng cô ấy về Trung Quốc du ngoạn một phen.

Trương Dương mang một bó hoa tươi ra, dù sao thì cũng đại biểu cho giới thể dục Nam Tích, không thể keo kiệt được, đối phương lại là quán quân thế giới, ngôi sao trong giới băng tuyết, tặng hoa hẳn là cần thiết rồi.

Trương Dương đi thẳng đến hướng của Quan Chỉ Tình, cầm bó hoa tươi trong tay đưa về hướng Quan Chỉ Tình, mỉm cười lễ phép nói: "Quan tiểu tỷ, hoan nghênh cô trở về"

Quan Chỉ Tình sửng sốt một chút, cô căn bản không nghĩ rằng sẽ có người ra đón, càng không ngờ rằng người này lại tặng hoa cho mình, cô nhẹ giọng dùng tiếng Anh đáp lại: "Xin lỗi, anh nhận lầm người rồi" Quan Chỉ Tình cũng không nhận lấy bó hoa của Trương Dương, mà xoay người bỏ đi.

Trương Dương tuy rằng đã tiếp xúc với tiếng Anh được một ít, nhưng mà trình độ thì vẫn không được tốt lắm, hắn kiên nhẫn đuổi theo, cười nói: "Quan tiểu tỷ, cô không cần khẩn trương, tôi là bạn của Hải Lan, người dẫn chương trình Không Vệ ở Hong Kong, trước đó tôi đã nhờ cô ấy liên hệ với cô rồi, không có ác ý"

Quan Chỉ Tình dừng chân lại, lần này cô dùng tiếng Trung rất rõ ràng để nói với Trương Dương: "Xin lỗi tiên sinh, tôi nghĩ anh thật sự nhận lầm người rồi"

Trương Dương đang muốn nói cái gì đó, thì Stephen đã bước lên phía trước, hung hăng đẩy vai của Trương Dương một cái, gào lên: "Cút ra!"

*****

Trương Dương lui về sau một chút, Stephen hơi kinh ngạc, hắn ta cho rằng mình cao to lực lưỡng hơn Trương Dương, hẳn là có thể đẩy ngã Trương Dương xuống đất, Stephen vung nắm đấm to lớn của mình lên với Trương Dương: "Lập tức cút khỏi mắt của tôi, nếu không tôi sẽ đánh cho cậu rụng răng đầy đất"

Trương đại quan nhân nghe không hiểu tiếng Anh, chỉ biết Stephen đang léo nhéo cái gì đó, nhưng mà động tĩnh của bọn họ đã khiến cho khác qua lại bên cạnh chú ý, trong đó có một thanh niên đeo kính dừng chân lại tốt bụng phiên dịch cho: "Anh bạn à, bỏ đi, người ta nói rằng muốn anh lập tức biến mất trước mặt người ta, nếu không sẽ đánh cho anh rụng răng đầy đất"

Trương Dương nhìn Stephen một chút, người này thân cao hơn một mét chín, thân thể lại vô cùng cường tráng, thoạt nhìn có vẻ rất giống một tuyển thủ quyền anh, khó trách hắn ta lại có suy nghĩ như thế.

Quan Chỉ Tình không muốn làm cho nhiều người chú ý, nên nói với Stephen: "Stephen, bỏ đi, chúng ta đi"

Trương Dương lại nói: "Quan tiểu tỷ, cũng không thể không cho tôi một cơ hội nói chuyện được, chỉ chiếm dụng vài phút đồng hồ của cô thôi"

Stephen nổi nóng, hắn ta không nhịn được nói bậy một câu: "F*ck you..."

Có thể cái khác thì Trương đại quan nhân nghe không hiểu, nhưng cái chữ này thì lại nghe rất rõ ràng, hắn lạnh lùng nhìn Stephen: "Có gan thì nói lại lần nữa"

Chàng trai đeo kính bên cạnh nói: "Anh bạn, hắn đang chửi tiếp đó"

Stephen tiếp tục tuôn ra những lời nói bậy, không chỉ là Trương Dương, ngay cả người Trung Quốc cũng bị mắng chung.

Quan Chỉ Tình nhíu mày, cô ta cũng không chịu nổi, lạnh lùng nói: "Stephen, đi!!!"

Stephen vung nắm tay tỏ vẻ nguy hiểm về hướng Trương Dương.

Trương Dương nhìn hắn bằng cặp mắt chẳng đáng, đáp lại một câu: "F*ck you!" Trình độ tiếng Anh của Trương đại quan nhân đúng là tệ thật, nhưng mà phát âm chữ này thì lại rất rõ ràng.

Chàng trai đeo kính kia nghe Trương Dương dám công khai chửi bậy, cũng dựng ngón cái lên với hắn: "Anh bạn, can đảm lắm, không làm mất mặt người Trung Quốc chúng ta!"

Trương Dương không phải là muốn tỏ vẻ anh hùng gì ở đây cả, chỉ là hắn không có dự liệu thái độ lãnh đạm của Quan Chỉ Tình, mà Stephen càng không phải là thứ tốt gì, ngạo mạn vô lễ lỗ mãng, tôi dùng lễ đối đãi, các người lại chửi bậy tôi, nếu như tôi nén giận, thì không chỉ là mất mặt bản thân, mà còn chà đạp lên mặt mũi của người Trung Quốc, ở đây có rất nhiều bạn bè quốc tế, tôi cũng không thể tỏ vẻ đáng thương ngay trong thời khắc mấu chốt được.

Stephen nghe thấy Trương Dương chửi mình, liền nổi điên lên như một con sư tử, ném hành lý xuống rồi vọt đến, Stephen là một cao thủ quyền anh, tung một đấm nhanh như điện về hướng cằm của Trương Dương, Trương đại quan nhân lui về một bước, tránh thoát một đấm của hắn, Stephen tung đòn thất bại, liền lập tức tung thêm một đòn thứ hai đến nữa, hắn ta ra đấm như bão tố, những cú đấm tổ hợp nhanh đến hoa cả mắt, nhưng vô luận là hắn ta tấn công mãnh liệt cỡ nào, thì Trương Dương đều dễ dàng tránh né cả, ngay cả góc áo hắn ta cũng không thể chạm vào được. Trương Dương cũng nhìn ra, thằng ngu này chỉ là một tên cậy mạnh, cho nên không vội ra tay trước, cứ để cho đối phương tiêu hết thể lực đã.

Stephen càng đánh càng nôn nóng, trong miệng bắt đầu phát ra những tiếng chửi tục.

Những người vây xem xung quanh đã nhiều lên, còn chàng trai đeo kính kia thì có ý như sợ thiên hạ không loạn vậy, vừa hỗ trợ phiên dịch, vừa la to: "Anh bạn, không thể nhịn được nữa, hắn ta lôi tất cả người Trung Quốc chúng ta ra mà chửi kìa"

Trương Dương lui về sau một chút, cầm bó hoa trong tay giao cho chàng trai đeo kính này, nói: "Cầm giúp tôi!" Hắn chỉ rút ra một nhánh hoa hồng thôi.

Lúc này mọi người cùng nhau hô lên, vì Stephen thừa dịp Trương Dương quay lưng lại, đã tung một đấm vào đầu của Trương Dương.

Trương Dương vung cành hoa hồng trong tay lên, chỉ nghe một tiếng động vang lên, cành hoa hồng đã đập vào mặt của của Stephen, tuy rằng cành hoa hồng rất là mềm dẻo, nhưng mà dưới nội lực hùng hậu của Trương Dương hỗ trợ, thì lực lượng của nó đánh ra cũng không nhịn, đánh một cái làm cho mặt của Stephen hiện lên một vết bầm.

Stephen đau đớn kêu to lên, hắn vung tay đấm tới, Trương Dương lại vung cành hoa hồng lên đập vào tay của hắn, Stephen bị đau, vội vàng rút tay về, trong hai mắt của Trương Dương bắn ra những tia lạnh thấu xương, hôm nay nếu như không đại sát tứ phương một phen, thì tên người Mỹ này sẽ không biết đây là địa bàn của ai, Trương đại quan nhân thi triển thần uy, cành hoa hồng trong tay tung bay, quật liên tiếp lên người của Stephen, Stephen bị đánh đau đớn, tay chân co lại, chỉ biết lui về phía sau, Trương Dương tức giận bởi vì hắn ta nói năng vô lễ, cho nên ra tay không chút lưu tình, nội lực tập trung lên càng hoa hồng, làm cho cành hoa hồng này cứng như thép vậy, tuy rằng không làm cho Stephen gãy xương đứt lìa tay chân, nhưng những vết bầm trên người hắn ta thì không thiếu, cả người to tròn lên.

Stephen bị Trương Dương từng bước ép sát, co đầu rút cổ nép vào trong tường, nhưng vô luận là hắn ta tránh né thế nào, cũng không tránh được những cú quật của Trương Dương, Stephen kêu la thảm thiết không ngớt.

Quan Chỉ Tình và Tào Mễ Lỵ bị những người vây xem đẩy dần dần ra ngoài, không nhìn thấy được tình huống bên trong, chỉ nghe được tiếng kêu la thảm thiết của Stephen, Tào Mễ Lỵ lo lắng không thôi, nên liền lớn tiếng kêu cứu.

Quan Chỉ Tình căn bản là không ngờ rằng mọi chuyện lại biến thành nông nỗi này, công an phụ trách trị an trong sân bay đã chạy đến, vất vả tách đám người vây coi ra.

Stephen giơ hai tay lên làm động tác đầu hàng, trên tay và khắp người đều là những vết bầm, cả người chật vật đến cực điểm, cả đôi mắt màu xanh cũng đỏ lên, bên trong tràn ngập tia kinh sợ, hắn ta chưa từng gặp phải cảnh tượng này bao giờ, trong miệng lầm bầm: "Ch... Chinese kungfu" Cái này lúc trước hắn chỉ xem qua phim ảnh, hôm nay rốt cục đã tự mình cảm thụ.

Trương Dương thấy công an đến, cười cười chẳng đáng, ném cành hoa hồng đã trụi lủi trong tay xuống đất.

Hai người công an nói: "Đồng chí, xin mời anh theo tôi trở về điều tra"

Chàng trai đeo kính kia liền lên tiếng: "Đồng chí công an, là người nước ngòa kia chửi mắng người trước, mắng người Trung Quốc chúng ta, vị tiên sinh này tức quá nên mới ra tay dạy dỗ hắn ta, tôi có thể làm chứng"

Xung quanh vang lên rất nhiều âm thanh: "Chúng tôi cũng có thể làm chứng" Mọi người vây xem đang biểu hiện ra tinh thần cùng chung mối thù nhất trí đối ngoại.

Hai người công an nhìn nhau, rồi nói với Stephen: "Vị tiên sinh này, làm phiền anh đi theo chúng tôi trở về điều tra"

Quan Chỉ Tình nói nhỏ vài câu với Tào Mễ Lỵ, cô ta hiển nhiên là không muốn gây ra phiền toái lớn hơn nữa, tình huống vừa rồi cô cũng thấy được, là Stephen nói bậy trước, cũng là hắn ta ra tay trước, lúc đầu Trương Dương toàn là tránh né, đến cuối cùng mới ra tay đánh lại. Tuy rằng Stephen khá là chật vật, nhưng chẳng qua chỉ là bị thương ngoài da, hẳn không có vấn đề gì, Quan Chỉ Tình muốn chuyện này bỏ qua, đừng để mọi người chú ý.

Tào Mễ Lỵ thấy hình dạng của Stephen, trên mặt khối hồng khối tím, giống như một đầu heo vừa chuyển thế vậy, vừa thương vừa đau, cô lớn tiếng kêu lên: "Không thể bỏ qua được, người Trung Quốc các người đối đãi với bạn bè quốc tế như vậy sao?" Lời của cô ta đã gây ra một trận cười vang, chàng trai đeo kính nói: "Cô không phải là người Trung Quốc à? Kẻ đáng khinh thường nhất chính là những người đã quên mất tổ tông của mình là ai"


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1276)