← Ch.0691 | Ch.0693 → |
Lương Thành Long nói: "Chúng ta không phải hai vợ chồng sao? Sao có thể nói không liên quan đến anh chứ?" Từ các loại biểu hiện của Lâm Thanh Hồng, hắn đã đoán được một chút, nhưng hắn vẫn không dám kết luận, có chút thấp thỏm hỏi: "Đứa nhỏ là của anh sao?"
Những lời này hoàn toàn chọc giận Lâm Thanh Hồng, cô ấy bỗng nhiên vung tay lên, dùng toàn lực tát cho Lương Thành Long một cái, đánh rất là kêu, ngay cả Lâm Thanh Hồng cũng không ngờ rằng mình lại ra tay tàn nhẫn như thế, đánh xong cái cái tát này chính cô ta cũng sửng sốt, mắt nhìn nửa bên mặt hiện ra năm dấu tay đỏ hồng của Lương Thành Long, thằng nhãi này không tức giận, ngược lại còn cười, Lương Thành Long vui vẻ cái gì? Hắn vui vẻ chính là thông qua cái cái tát này chứng thực, đứa nhỏ trong bụng Lâm Thanh Hồng khẳng định là của mình, nếu như, Lâm Thanh Hồng khẳng định sẽ cảm thấy có lỗi với mình, cô ấy đuối lý, hiện tại cô ấy đánh mình một cái tát, chứng minh đứa nhỏ này trăm phần trăm là của mình, cho nên Lâm Thanh Hồng mới cảm thấy ủy khuất.
Lâm Thanh Hồng nhìn nửa bên mặt sưng lên của Lương Thành Long, nhưng lại cười hài lòng như một đứa nhỏ, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy có chút thương tiếc, cô ấy không biết vì sao lại mềm lòng, tên khốn trước mắt này có lỗi với mình, mình vì sao còn sinh ra lòng thương hại với hắn? Lâm Thanh Hồng gật đầu nói: "Lương Thành Long, không ly hôn với tôi anh là đồ nhát gan!"
Lương Thành Long bỗng nhiên vọt tới, ôm lấy cô ấy, Lâm Thanh Hồng kinh hô: "Buông ra!"
Lương Thành Long nói: "Không buông, chết cũng không buông, em không thể ly hôn với anh, em không thể khiến cho con của chúng ta sinh ra đã không có ba!"
Lâm Thanh Hồng cả giận nói: "Cút đi, ai có đứa nhỏ với anh?"
Lương Thành Long nói: "Buổi tối ngày đó tôi đã có loại dự cảm này, Thanh Hồng, ngàn sai vạn sai đều là anh sai, em không nể mặt tăng cũng nể mặt phật, vì kết tinh tình yêu của chúng ta, em cho anh một cơ hội, em cho anh một cơ hội đi!"
Lâm Thanh Hồng nói: "Lương Thành Long, tôi thật không ngờ anh vô lại như thế, chúng ta hợp được tan được, ít nhất trong lòng tôi còn có thể lưu lại hình tượng một người đàn ông có tự tôn. "
Lương Thành Long nói: "Vì em và đứa nhỏ, cái gì anh cũng có thể hi sinh, tự tôn tính cái rắm, trước mặt vợ và con anh cần tự tôn cái gì. "
Trước toilet có không ít người, thấy hai vợ chồng ở chỗ này nói chuyện, cả đám đều đứng lại xem náo nhiệt, Lâm Thanh Hồng không nhịn được, cô ấy thấp giọng nói: "Anh buông tôi ra, quay về rồi nói. "
Lương Thành Long nghe ra ngữ khí của cô ấy hòa hoãn rất nhiều, trước đó căn bản là chuyện không có khả năng, xem ra Lâm Thanh Hồng thật sự mang thai, hơn nữa đứa nhỏ này là cơ hội để hai vợ chồng họ hàn gán lại với nhau. Lương Thành Long nói: "Không buông, trừ phi em đáp ứng cho anh một cơ hội. "
Lâm Thanh Hồng thấy người xung quanh càng ngày càng nhiều, nhíu nhíu mày nói: "Anh đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!"
Lương Thành Long nghe thế, trong lòng vui mừng, những lời này giống như cho hắn một cơ hội quay về, lúc này Trương Dương cũng tìm đến đây, Trương Dương thấy tình trạng trước mắt này, không khỏi nhếch môi cười nói: "Tôi nói hai vợ chồng các người, không sợ người ta nói xấu sao. "
Lâm Thanh Hồng nhân cơ hội giãy khỏi cái ôm của Lương Thành Long, cúi đầu đi về phía trước, Lương Thành Long nói: "Cẩn thận a!" Cũng không chào hỏi cùng Trương Dương, cẩn thận theo sau.
Trương Dương thấy tình cảnh hai người, biết quan hệ bọn họ khẳng định có hòa hoãn, Trương Dương cũng không nói thêm cái gì, loại thời điểm này, người ngoài nói vào càng nhiều ngược lại càng không tốt, chỉ cần Lâm Thanh Hồng nguyện ý cho Lương Thành Long cơ hội, tiếp theo chính là chuyện của hai vợ chồng bọn họ. Khuôn mặt của Lương Thành Long quả thật không tiện gặp người, Trương Dương theo sau nói: "Thành long, hay là cậu đưa chị Thanh Hồng trở về nghỉ ngơi đi. "
Một câu nói nhắc nhở Lương Thành Long, với dáng dấp hiện tại của hắn nếu như trở lại khẳng định sẽ làm trò cười cho người trong phòng, thừa cơ hội này nhanh chóng mang theo Lâm Thanh Hồng đi, tìm một chổ nói chuyện với nhau, thuận tiện tu bổ tình cảm hai người, Lâm Thanh Hồng không phản đối, đi tới hướng thang máy, Lương Thành Long ôm quyền với Trương Dương, vẻ mặt cảm kích, nếu không có thuốc do Trương Dương cho hắn, hắn và Lâm Thanh Hồng có thể sẽ xong, một đêm bảy lần, nếu như không có uy mãnh đêm đó, làm sao có kết tinh tình yêu, nếu như không phải vì đứa nhỏ, Lâm Thanh Hồng sao có thể cho hắn cơ hội? Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, việc cấp bách trước hết vẫn là lấy lòng Lâm Thanh Hồng.
Trương Dương nhìn theo hai vợ chồng này rời đi, lúc này mới về phòng, Viên Ba thấy hắn trở về, nhịn không được nói: "Hai vợ chồng bọn họ xảy ra chuyện gì vậy? Đi lâu thế?"
Trương Dương cười nói: "Lâm Thanh Hồng khó chịu, Lương Thành Long đưa cô ấy đi về trước. "
Thường Hải Thiên nói: " Hai vợ chồng bọn họ không phải thật sự muốn ly hôn chứ?"
Trương Dương nói: "Việc nhà người ta chúng ta đừng hỏi nhiều, Nào! Uống rượu!"
Tần Thanh mỉm cười nhìn Trương Dương, cô ấy đã đoán được chuyện gì xảy ra, xem ra qua bữa cơm đêm nay, thật sự tác hợp cho Lương Thành Long và Lâm Thanh Hồng gương vỡ lại lành, thật ra là một chuyện tốt.
Bữa tối nay, người đến vốn không nhiều, hai vợ chồng Lương Thành Long vừa đi, chỉ còn lại có sáu người, Tần Thanh cũng hợp thời đứng dậy, cô ấy và Lâm Thanh Hồng cùng đi đến, hiện tại Lâm Thanh Hồng đi, Trương Dương đưa tiễn cô ấy, Tần Thanh cười nói: "Không cần, các người tiếp tục uống rượu, tôi đóng gói vài món, đưa cho Hải Tâm. "
Viên Ba đứng dậy đi an bài, thuận tiện an bài tài xế đưa Tần Thanh rời đi, Trương Dương tiễn Tần Thanh đến bên ngoài, thấp giọng nói: "Buổi tối em điện thoại cho chị. "
Tần Thanh cười cười, đôi mắt đẹp nhìn hướng xung quanh, không nói được cũng không nói không được.
Trương Dương nói: "Như vậy là tối nay ghé nhé. "
Tần Thanh nói: "Không vội, buổi tối chị đến chổ của Hải Tâm. "
Trương đại quan nhân vừa nghe liền có chút trợn tròn mắt, nếu như hai người ở cùng nhau, mình sẽ không có cơ hội. Hắn đang muốn kháng nghị, thấy Viên Ba chuẩn bị xong bữa ăn khuya, đã đi tới, cũng không nói nhiều, thấp giọng nói: "Trở về em gọi điện thoại cho chị. "
Tần Thanh vừa đi, cái bữa cơm này cũng chấm dứt, Trương Dương uống rượu nói: "Bên Tĩnh Hải khảo sát được rồi sao?"
Thường Hải Thiên nói: "Được rồi, phí chuyển nhượng hai triệu, bất quá tôi phải tiếp thu bảy mươi công nhân trong nhà máy, tính thêm thiết bị phải mua, phỏng chừng sơ bộ cũng trên năm triệu. "
Thường Hải Long lập tức tỏ thái độ nói: "Anh, em có thể cho anh mượn trước hai triệu. "
Thường Hải Thiên cười nói: "Không cần tiền của em, em hiện tại có nhiều công trường như vậy, tài chính quay vòng cũng không có dư, tôi có chút quan hệ với ngân hàng, tài chính không vấn đề, đối với tôi mà nói phương diện thiết bị là một phiền phức, bọn họ sử dụng tuyến sinh sản cũ mà bởi vì thiếu bảo trì lâu dài nên trên cơ bản đã gần hỏng hết rồi, nếu như có thể sử chữa thì tốt, có thể nhẹ vốn, nếu như không thể, anh phải mua trọn vẹn dây chuyền sản xuất, giá thành phẩm còn phải tăng. "
Triệu Thiên Tài nói: "Có thời gian tôi đi theo cậu nhìn, phương diện máy móc tôi có chút nghiên cứu. "
Thường Hải Thiên có chút kỳ quái nói: "Anh không phải sửa xe sao?"
Triệu Thiên Tài mỉm cười nói: "Ô tô phức tạp như thế tôi có thể đối phó được, máy móc bình thường hẳn là không làm khó được tôi. "
*****
Thường Hải Thiên vui mừng nói: "Tốt, cuối tuần chúng ta cùng nhau đi khảo sát!"
Trương Dương nói: "Tôi cũng đi, đúng lúc ủy ban thể dục tỉnh muốn đi nghiệm thu hội trường ở đó, thuận tiện đi xem nhà xưởng của cậu. "
Mọi người cũng không uống lâu, đứng dậy rời đi, Thường Hải Thiên lái xe Santana, hắn không ở lại tại Hải Thiên, nói là đi đến chổ em trai ở, ra khỏi Hải Thiên, lại kêu em trai đi về trước, hắn tiễn Trương Dương trở về.
Trương Dương nhìn ra Thường Hải Thiên có chuyện muốn nói riêng với mình, đem cái chìa khóa xe jeep ném cho Triệu Thiên Tài, lên xe của Thường Hải Thiên.
Lên xe, Thường Hải Thiên nói: "Cậu đang ở nơi nào?"
Trương Dương cười nói: "Đi ủy ban thể dục đi, tôi an bài cho anh ở Nam Dương quốc tế, thuận tiện thăm Hải Tâm. "
Thường Hải Thiên gật đầu, ô tô chạy ra khỏi khách sạn Hải Thiên, hắn đem một tấm chi phiếu đưa cho Trương Dương: "Bên trong là ba triệu!"
Trương Dương nói: "Làm gì vậy?"
Thường Hải Thiên nói: "Cái cậu nên có, Cố tổng lúc còn sống cũng đều làm như vậy, bên trong ngoại trừ một phần của Cố Minh Kiện nên có được khi vào nhà máy thuốc, tôi không muốn hắn biết chuyện này, cậu yên tâm, số tiền này rất sạch sẽ, ngoại trừ Cố tổng và tôi ra thì không ai biết. "
Trương Dương vẫn không cầm lấy chi phiếu, thấp giọng nói: "Nhiều như vậy?"
Thường Hải Thiên nói: "Nhà máy chế thuốc sở dĩ có thể có quy mô ngày hôm nay tất cả đều là bởi vì phương thuốc của cậu có tác dụng, bí mật này cũng chỉ có số ít người chúng ta biết, Trương Dương, tiền này là cậu nên có. "
Trương Dương lắc đầu nói: "Tiền này tôi không cần, là của Giai Đồng. "
Thường Hải Thiên nói: "Nhà máy thuốc vẫn là của cô ấy, bất quá hiện tại đã là của Cố Minh Kiện, người này mắc bệnh đa nghi rất nặng, một ít thần tử của nhà máy thuốc bị hắn thanh lý không ít. "
Trương Dương thở dài, chuyện của Cố Minh Kiện hắn không tiện hỏi đến.
Thường Hải Thiên nói: "Miệng hắn thì giữ lại tôi, thế nhưng tôi biết hắn muốn tôi đi. "
Trương Dương cười nói: "Hắn khẳng định sẽ hối hận. "
Thường Hải Thiên nói: "Dùng người thì không nghi người nghi người thì không dùng người, nếu hắn hoài nghi tôi thì không dùng tôi, mọi người khách và chủ một hồi, hợp được tan được thôi. "
Trương Dương nói: "Anh hiện tại lại bắt đầu từ số không, có phải là dự định đem tất cả thần tử của nhà máy mời đi theo?"
Thường Hải Thiên lắc đầu nói: "Trong thời gian ngắn tôi sẽ không làm như vậy, tuy rằng tôi làm chính là sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, nhưng sản phẩm bảo vệ sức khoẻ và thị trưởng y dược cho tới bây giờ vẫn phân không rõ ràng, nhất là trong nước chúng ta, hai bên có một khu riêng nhất định, nếu như tôi đem nồng cốt mà hắn không cần đến đây, đương nhiên sẽ có lợi đối với sự nghiệp của tôi, thế nhưng người khác sẽ cho rằng tôi đá chén cơm của nhà máy thuốc, tôi không muốn người khác hiểu lầm, cũng không muốn để cho tôi và Cố Minh Kiện cuối cùng ngay cả bạn bè bình thường cũng không thể làm. " Thường Hải Thiên luôn luôn lo lắng rất chu đáo.
Trương Dương nói: "Hải Thiên, anh làm rất đúng, những người đó ai có thể thu, nhưng anh cũng không có thể thu. " Dưới đáy lòng hắn vẫn bảo vệ cho Cố Minh Kiện, bởi vì Cố Minh Kiện dù sao cũng là cậu em vợ của hắn, nhà máy chế thuốc Giang thành dù sao cũng là sự nghiệp do Cố Giai Đồng sáng tạo nên, hắn đương nhiên không muốn nhà máy thuốc ngã trong tay Cố Minh Kiện.
Thường Hải Thiên nói: "Tôi tốt xấu gì cũng lăn lộn trong thương trường nhiều năm như vậy, bên nặng bên nhẹ tôi phân biệt rất rõ. Số tiền này lúc đầu cũng là của cậu, Cố tổng cũng sẽ tán thành tôi làm như vậy. "
Trương Dương nói: "Tôi không cần, anh hiện tại đang gây dựng sự nghiệp, cần tiền, số tiền này anh cầm dùng đi, chờ sau này buôn bán có lời, sẽ đem số tiền này cho Dưỡng Dưỡng. "
Thường Hải Thiên nói: "Trương Dương, tôi vẫn muốn tìm một cơ hội nói chuyện riêng với cậu. " Hắn dừng lại ở giữa đường, ven đường có trồng cây, dưới đường chia giao thông thành hai luồng cho ô tô dừng lại, hạ cửa sổ xe xuống, để cho gió đêm thổi vào bên trong xe.
Trương Dương nói: "Chúng ta là bạn bè lâu năm, đừng lòng vòng, có cái gì anh cứ việc nói thẳng. "
Thường Hải Thiên nói: "Tôi đã sớm có suy nghĩ muốn làm sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, lúc trước đi Phong Trạch thu mua nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, cũng là muốn làm kiêu ngạo cái này, trong lúc đã có thể tại toàn lực ứng phó chuẩn bị phát triển, Cố tổng xảy ra chuyện, kế hoạch định trước mắc cạn, nhà máy ở Tĩnh Hải, điều kiện không bằng bên Phong Trạch, phương diện tài chính tôi có con đường riêng, phương diện thiết bị tôi có thể khắc phục, thế nhưng làm sản phẩm bảo vệ sức khoẻ then chốt nhất chính là hiệu quả, có hiệu quả mới có thể có danh tiếng, Trương Dương, tôi muốn hợp tác với cậu. " Thường Hải Thiên đối với năng lực của Trương Dương rất rõ ràng, chỉ có Trương Dương hỗ trợ, hắn mới có thể giải quyết nan đề về phương diện điều phối sản phẩm bảo vệ sức khoẻ phẩm, chỉ cần có Trương Dương hỗ trợ, chuyện này có thể thành công hơn phân nửa
Trương Dương nói: "Trung y Đông y tôi hiểu, nhưng sản phẩm bảo vệ sức khoẻ tôi không hiểu. "
Thường Hải Thiên nói: "Tôi dự định phương hướng kinh doanh chủ yếu là chế phẩm sinh vật biển. "
Trương Dương nói: "Đồ dùng bảo vệ sức khoẻ tôi thật ra có biết, hay là tôi kê cho anh vài phương thuốc tráng âm bổ dương?"
Thường Hải Thiên hưng phấn liên tục gật đầu nói: "Hiện tại cái đang nóng nhất cũng là cái này, chỉ cần sản phẩm bảo vệ sức khoẻ hữu hiệu, khẳng định rất nhanh làm chủ Thần Châu, không! Hẳn là là vươn ra nước ngoài!"
Trương Dương nói: "Được, tôi giúp anh!"
Chiếm được đáp ứng của Trương Dương, gánh nặng trong lòng Thường Hải Thiên cũng biến mất, vấn đề then chốt nhất đã giải quyết, tiếp theo chỉ cần giải quyết sản xuất và doanh tiêu là được, hắn thấp giọng nói: "Cậu chỉ cần ra phương thuốc thôi, tôi suy nghĩ rồi, sau đó cái nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ này hai người chúng ta chiếm phân nửa cổ phần, vô luận kiếm được bao nhiêu, tiền cũng đều có phân nửa của cậu, về phần lỗ lã, không cần cậu gánh chịu. " Thường Hải Thiên thông minh tuyệt đỉnh không thể nghi ngờ, hắn biết khoa học kỹ thuật là động lực chủ yếu thúc đẩy xí nghiệp phát triển, mà Trương Dương lại là người nắm giữ nắm giữ hạch tâm của khoa học kỹ thuật, chỉ cần Trương Dương giúp hắn, hắn có nắm chắc tại trong khoảng thời gian ngắn đem sự nghiệp làm cho vẻ vang, phân nửa lợi nhuận cũng không nhiều.
Trương Dương nói: "Hải Thiên, tôi thật sự không cần tiền, nếu như tôi thích tiền, xem bệnh bán thuốc, có thể kiếm được rất nhiều. "
"Tôi rõ ràng, thế nhưng tôi không thể bắt cậu ra sức không công! Là bạn bè tôi cũng không có thể chiếm tiện nghi của cậu được. "
Trương đại quan nhân trong lòng nói, anh không chiếm tiện nghi của tôi, hiện tại anh đã là ông anh vợ tiện nghi của tôi rồi, em gái anh đều là của tôi, tôi ra chút lực tính cái gì, bất quá lời này chỉ có thể nghĩ, nói ra là trăm triệu lần không thể. Trương Dương nói: "Cứ như vậy đi, tôi có cơ hội tìm Cố bí thư nói chuyện, số tiền này để cho ông ta xử lý, anh xem được không?"
Thường Hải Thiên nói: "Được, nhưng có một tiền đề, quản lý của nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, tuyệt đối không có thể cho Cố Minh Kiện tham gia. "
Trương Dương nói: "Anh cứ yên tâm, như vậy đi, 50% cổ phần là của anh, bốn mươi chín phần trăm cổ phần là của Cố bí thư, tôi sẽ nhấn mạnh với ông ấy, chuyện này vô luận như thế nào cũng không thể cho Cố Minh Kiện biết!"
*****
Từ trong lời nói của Thường Hải Thiên, Trương Dương có thể cảm giác được hắn có phê bình kín đáo đối với Cố Minh Kiện, lấy bản thân Trương Dương mà nói, hắn cũng không muốn nhà máy chế thuốc Giang thành mà Cố Giai Đồng khổ cực kinh doanh ngã xuống, âm thầm dự định, qua hai ngày nữa tìm một cơ hội, tìm Cô Doãn Tri nói chuyện.
Thường Hải Tâm đêm đó không đi ăn, lo lắng xấu hổ là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân quan trọng là máy tính gặp một ít vấn đề, máy tính không biết vì sao lại bị virus, số liệu vất vả thành lập bị phá hết, tốn hết cả một buổi tối cuối cùng mới làm tốt lại.
Lúc Trương Dương và Thường Hải Thiên cùng đi đến, Thường Hải Tâm vừa mới ăn xong.
Tần Thanh ngồi ở một bên nói chuyện với cô ấy.
Thấy Trương Dương và Thường Hải Thiên cùng nhau đến đây, Tần Thanh không khỏi cười nói: "Sao thế? Các người không tiếp tục uống rượu? Nam đồng chí gặp mặt, không phải uống cho say không thấy đường về sao?"
Trương Dương nói: "Cả đám đàn ông uống rượu chẳng thú vị chút nào. "
Thường Hải Tâm cười nói: "Thị trưởng Tần mang đến cho em một ít đồ ăn ngon. "
Thường Hải Thiên có chút thương tiếc nhìn em gái nói: "Không thể chỉ lo công tác mà quên thân thể. "
"Biết rùi!" Thường Hải Tâm nói xong lại nói với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, có thể liên hệ Cao Liêm Minh không?"
Trương Dương cười nói: "Tìm hắn làm gì?"
Thường Hải Tâm nói: "Không phải tìm hắn, là muốn tìm bạn học Đường Đường của hắn, chúng ta phải dọn đến ký túc xá mới, còn muốn gia tăng rất nhiều thiết bị, lúc trước hệ thống quản lý tin tức của chúng ta cũng là Đường Đường hỗ trợ thiết kế, tôi làm không được chuyện này, còn phải mời cô ấy đến đây một chuyến. "
Trương Dương nói: "Em không có số điện thoại của Đường Đường?"
Thường Hải Tâm nói: " Có lưu số điện thoại, nhưng mà không liên hệ được"
Trương Dương nói: "Tên nhóc Cao Liêm Minh này không phải cố vấn pháp luật của ủy ban thể dục chúng ta sao? Tôi còn đặc biệt ký hợp đồng với hắn, mỗi tháng cho hắn một phần tiền công, em không nói tôi cũng quên mất, lần này trở về phải trị tội tên nhóc này mới được"
Thường Hải Tâm cười nói: "Trước khi anh trở về một ngày thì hắn đã đi rồi, nói rằng mẹ của hắn bệnh nên trở về thăm... "
Trương Dương nói: "Xin nghỉ bệnh sao? Tên nhóc này hiện tại đã là người của ủy ban thể dục chúng ta, còn muốn làm du binh à? Người khác biệt chuyện này sẽ nói như thế nào?" Hắn vừa nói vừa móc điện thoại ra, tìm số điện thoại của Cao Liêm Minh.
Thường Hải Tâm nói: "Tôi có gọi qua rồi, tắt điện thoại!"
Trương Dương cắn răng mắng một tiếng: "Tên khốn, lần này tôi không xử phạt hắn là không thể!"
Tần Thanh nhìn Trương Dương một chút, trong lòng muốn cười nhưng vẫn nhịn xuống.
Trương Dương nhìn thời gian một chút, đã khuya rồi gọi điện thoại đến nhà Cao Liêm Minh, chỉ sợ là không lễ phép, bây giờ cha của Cao Liêm Minh Cao Trọng Hoà đã thuận lợi thăng nhiệm thường uỷ tỉnh Bình Hải, sở trưởng sở công an tỉnh Bình Hải, tử bằng phụ quý, tên nhóc kia không phải bởi vì ông già lên làm thường uỷ, mà bắt đầu bành trướng đấy chứ?
Thường Hải Tâm nói: "Ngày mai đi, dù sao nế như anh tìm được hắn thì nhanh chóng kêu hắn liên lạc với Đường Đường để thông báo về chuyện của trung tâm tin tức, cần phải giải quyết cái trình tự thiết kế này"
Trương Dương bỗng nhiên nhớ tới Triệu Thiên Tài: "Hải Tâm, Triệu Thiên Tài cũng là chuyên gia trong phương diện này, tìm không được Đường Đường thì em nhờ hắn đến đây hỗ trợ cũng được"
Thường Hải Tâm ngạc nhiên nói: "Hắn cũng biết máy tính?"
Trương Dương nói: "Không chỉ biết, mà còn là chuyên gia!"
Tần Thanh có chút hứng thú nói: "Trương Dương, tôi phát hiện người tài ba bên cạnh cậu càng ngày càng nhiều, luật sự, kỹ sư, chuyên gia máy tính, thương nhân, một cán bộ cấp xử mà có được đoàn cố vấn khổng lồ như thế, đúng rồi, sư gia của cậu đâu?"
Trương đại quan nhân sửng số một chút, nhanh chóng hiểu rõ sư gia trong lời nói của Tần Thanh chính là ám chỉ Thường Lăng Phong, hắn cười gãi gãi đầu nói: "Chị không nói, tôi cũng quên mất, Thường Lăng Phong theo lý hẳn là đã tới rồi mới đúng"
Thường Hải Thiên nghe nói Thường Lăng Phong sắp đến, không khỏi vui mừng nói: "Thường Lăng Phong chính là một nhân tài chân chính, bên Giang thành sao lại để cho hắn đi"
Trương Dương nói: "Tình trạng của hắn cũng rất tương tự anh, đều không hợp với người đương quyền, bất quá con người của Lăng Phong không có dã tâm, tính tình của hắn từ trước đến giờ đều là không màng danh lợi, tuổi còn trẻ mà cả ngày cứ nghĩ muốn thoái ẩn, nếu như không phải tôi kiệt lực mời, thì hắn cũng sẽ không đáp ứng đến đây giúp tôi"
Thường Hải Thiên vui vẻ nói: "Tốt, tôi cũng đang có nhiều chuyện cần thỉnh giáo hắn, sau này cũng tiện hơn"
Trong lòng Tần Thanh cũng cảm thấy vui vẻ thay cho Trương Dương, tính tình của Trương Dương từ trước đến nay đều rất là nóng nảy, bên cạnh hắn cần nhất là người như Thường Lăng Phong, chỉ có Thường Lăng Phong ở bên cạnh nhắc nhở hắn, thì Trương Dương sau này sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, về mặt công tác Thường Lăng Phong cũng có thể chia sẻ áp lực cho hắn rất nhiều.
Trương Dương nhìn thời gian một chút nói: "Hơn mười giờ rồi, Hải Thiên, tôi dẫn anh đi Nam Dương quốc tế ở. " Hắn nhìn thoáng qua Tần Thanh: "Thị trưởng Tần an bài ra sao?"
Tần Thanh cười nói: "Tôi và Hải Tâm sao cũng được, đêm nay chúng ta còn nhiều chuyện để nói, tôi đi đến chổ cô ấy ở!"
Trương đại quan nhân trong lòng có chút mất mác, lúc nào mới có thể đem Thanh mỹ nhân và Hải Tâm lên một cái giường, hiện tại có tâm, đáng tiếc không có gan.
Thường Hải Thiên nói: "Đã trễ thế này rồi, thôi đưa các người trở về trước. "
Tần Thanh và Thường Hải Tâm gật đầu.
Trương Dương đang suy nghĩ xem có nên cùng Thường Hải Thiên đưa hai người đi hay không, Thường Lăng Phong gọi điện thoại tới, chuyện trên đời thường thường đều là trùng hợp như vậy, bạn vừa nhắc tới ai, thì ma xui quỷ khiến người đó xuất hiện ngay.
Thường Lăng Phong vừa xuống xe lửa, âm thanh lộ ra vẻ uể oải, Trương Dương không đem chuyện hắn tới nói cho những người khác, kêu Thường Hải Thiên đưa Tần Thanh hai người trở lại, tiện đường đưa hắn đến trạm xe lửa.
Thường Lăng Phong ngồi ở quán đậu nành đối diện trạm xe lửa chờ hắn, bên cạnh có một túi da lớn, hắn mặc áo gió màu đen, sắc mặt có chút tái nhợt, hai tay bưng một ly sữa đậu nành nóng, ngồi trước cửa sổ chậm rãi thưởng thức.
Ấn tượng đầu tiên của Trương Dương chính là trạng thái tinh thần của Thường Lăng Phong không tốt, thậm chí hắn đi tới đối diện Thường Lăng Phong, Thường Lăng Phong cũng không có cảm thấy được hắn đến.
Trương Dương ho khan một tiếng, làm Thường Lăng Phong giật mình tỉnh giấc trong trầm tư.
Thường Lăng Phong ngẩng đầu cười cười, thấp giọng nói: "Uống cái gì? Tôi mời!"
Trương Dương nói: "Tôi muốn uống rượu!"
Thường Lăng Phong cười nói: "Chổ này là quán sữa đậu nành!"
Trương Dương kéo túi da nói: "Đi thôi, tôi mang cậu đi đến Nam Dương quốc tế ở trước!"
Thường Lăng Phong đứng lên theo Trương Dương đi ra ngoài cửa, chỉ mới một lát, bên ngoài đã nổi mưa tích tí, Trương Dương đứng ở trước cửa phất phất tay, một chiếc xe taxi chạy đến đây, Trương Dương nói: "Nam Dương quốc tế!"
*****
Tài xế đi xuống hỗ trợ đem hành lý đặt ở thùng xe, nhưng mới chạy được một đoạn, Trương Dương phát hiện có chút sai, rõ ràng từ trạm xe lửa đến Nam Dương quốc tế cũng khoảng năm km, mà tay tài xế mang theo bọn họ đi đường nhỏ lòng vòng, cái này cũng chưa tính, máy kế trình thì nhảy lung tung.
Thường Lăng Phong cũng đã nhận ra chổ không đúng, hắn và Trương Dương liếc mắt nhìn nhau, khóe môi hai người đều lộ ra một nụ cười chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời, thật ra hiện tượng xe taxi chặt chém khách tại trạm xe lửa chỗ nào cũng có, Giang thành còn nghiêm trọng hơn nhiều. Trương Dương tuy rằng tới Nam Tích một thời gian rồi, nhưng hắn phát âm vùng ngoài, tài xế nhìn hắn cầm hành lý, cho rằng hắn là người dưới quên, đương nhiên là chém hắn không thương lượng.
Xe taxi đem bọn họ đến trước cửa Nam Dương quốc tế, máy kế trình đã dừng lại ở một con số, tài xế rất nhiệt tình cười cười với Trương Dương nói: "Bạn thân, tới rồi, ... cậu cho sáu mươi đồng."
Trương Dương nhếch miệng cười, cũng không nói cái gì, đem hành lý xuống, và cùng Thường Lăng Phong đi vào bên trong.
Tài xế taxi thấy bọn hắn không có ý trả tiền, nhanh chóng xông lên đi ngăn cản lối đi của bọn họ: "Này này, các người còn chưa có trả tiền đấy!"
Trương Dương nói: "Bao nhiêu tiền?"
"Sáu mươi!" Tài xế nói.
Lúc này ông chủ Lý Quang Nam của Nam Dương quốc tế vừa vặn từ bên ngoài trở về, thấy bọn người Trương Dương, nhanh chóng đến đây chào hỏi, nghe nói tài xế xe taxi đòi tiền Trương Dương, ông ta chuẩn bị bỏ tiền, Trương Dương nói: "Từ trạm xe lửa đến chổ này mà sáu mươi đồng? Anh cảm thấy tôi là người ngoài mới đến? Chuẩn bị chặt chém tôi phải không?"
Tài xế thấy phái đoàn của Lý Quang Nam, cảm giác chuyện này có chút không ổn, nuốt nước bọt nói: "Máy kế trình báo vậy, thôi được rồi, coi như tôi không may, cho năm mươi đồng đi!"
Trương Dương lúc đầu không muốn tính toán cùng người như thế, hắn cũng không phải lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, bất quá mắt thấy đại hội tỉnh sắp tổ chức rồi, tại trạm xe lửa Nam Tích còn phát sinh loại chuyện này, lần này là rơi vào trên người hắn, nếu như khách bên ngoài đến đây gặp phải chuyện như thế, đối với Nam Tích còn có thể có ấn tượng tốt sao?
Trương Dương nói với Lý Quang Nam: "Lý tổng, nhớ kỹ bảng số xe của hắn, rồi đưa năm mươi đồng cho hắn. "
Tài xế vừa nghe liền luống cuống: "Anh muốn làm gì?"
Lý Quang Nam liếc nhìn tài xế nói: "Có mắt không tròng, tôi thấy anh không muốn làm nữa rồi, nhanh chóng cút đi!"
Gã tài xế này đích thật là có mắt không tròng, đã đến mức như vậy rồi, mà còn đòi tiền: "Nói thế nào cũng phải cho tôi hai mươi đồng, tôi không thể chạy không một chuyến. "
Trương Dương còn chưa ra tay Lý Quang Nam liếc mắt một cái, hai gã bảo an trước cửa khách sạn an đến kéo gã tài xế đi, Lý Quang Nam nói: "Giữ xe của hắn lại, tối nay đi kiện công ty của hắn!"
"Đừng mà... Tôi không cần tiền, tôi từ bỏ... " Nếu như con người không biết thức thời thì quả thật rất đau xót.
Trương Dương cũng không có bởi vì sự kiện này mà bị phá hủy tâm tình, có bạn từ phương xa đến vui vẻ còn không kịp, Thường Lăng Phong đến khiến cho hắn rất hài lòng, Lý Quang Nam rất nhanh thì an bài cho bọn họ một gian phòng, lại mời bọn họ đi ăn khuya, Trương Dương nhìn ra tâm tình của Thường Lăng Phong cũng không cao, cho nên nhẹ nhàng xin miễn.
Hai người trở lại trong phòng cất đồ, Thường Lăng Phong nói: "Đi, uống vài ly đi. " Hắn chủ động tìm Trương Dương uống rượu đúng là một chuyện hiếm có.
Trương Dương đoán được Thường Lăng Phong có tâm sự, gật đầu, mang theo hắn đi tới quán bar khách sạn, hai người tìm một góc yên lặng ngồi xuống, Thường Lăng Phong gọi một ly coktai, Trương Dương gọi một ly rượu Vodka, hắn thích thử một chút, dựa theo thói quen của hắn thì vẫn thích rượu trong nước, bất quá trong quán bar hiện tại không thịnh hành cái này, Trương đại quan nhân cũng chỉ có thể chấp nhận số phận.
Nhớ tới chuyện vừa rồi, Trương Dương thở dài nói: "Ngày mai tôi phải tìm thành phố nói chuyện, phải tiến hành hành động sửa trị trong phạm vi toàn bộ Nam Tích, nếu như không quản được đám tài xế lái xe taxi này, hình tượng của Nam Tích khẳng định muốn sẽ bị ảnh hưởng. "
Thường Lăng Phong nói: "Mỗi thành phố đều như thế này, nhà ga, sân bay, bến tàu, những chổ này là chổ có vấn đề nghiêm trọng nhất, ban ngày còn đỡ, tới buổi chiều, một ít người lòng dạ hiểm độc kinh chờ khách đến để chặt chém, hiện tượng này chỗ nào cũng có. "
Trương Dương nói: "Cho nên cần phải chỉnh đốn. "
Thường Lăng Phong nói: "Chỉnh đốn chỉ có thể tạo ra hiệu quả nhất thời, hơn nữa chỉnh đốn bên trong, đều có tính gián đoạn, có hoạt động trong đại, sớm chỉnh đốn một chút, cũng chẳng có mấy tác dụng, chờ danh tiếng đi qua, gió độc khí độc rất nhanh trở lại, muốn thay đổi những tình trạng này, phải đề cao tố chất của toàn dân, coi trọng tinh thần văn minh, nhưng trên thực tế, xa số người trng xã hội chỉ nhìn về phía trước, xây dựng kinh tế phát triển quá nhanh, xây dựng tinh thần văn minh đã theo không kịp bước tiến phát triển của kinh tế.
Trương Dương cười nói: "Cậu nhìn vấn đề càng ngày càng có cao. "
Thường Lăng Phong nói: "Tôi chẳng cao gì cả, tôi không giống cậu, một lòng muốn làm quan, những lời này là nói cho cậunghe, cậu đi tìm đồng đạo nói chuyện hợp hơn. "
Trương Dương vui vẻ vỗ vỗ vai của Thường Lăng Phong nói: "Cậu vừa đến, cả người tôi liền thoải mái hơn. "
Thường Lăng Phong nói: "Có tư tưởng ỷ lại là không được, chủ yếu phải dựa vào chính cậu, tôi vừa tới Nam Tích nên hai mắt đều tối đen, tình huống gì cũng không rõ ràng, cần một thời gian mới thích ứng. "
Trương Dương liên tục gật đầu nói: "Không thành vấn đề. "
Thường Lăng Phong nói: "Đừng quên lúc trước cậu đã đáp ứng tôi, đại hội tỉnh kết thúc cậu sẽ cho tôi tự do. "
Trương Dương nói: "Tôi nhớ, cái gì trượng phu nhất ngôn ký xuất, cái gì mã cũng đuổi không kịp!"
Thường Lăng Phong nhịn không được nở nụ cười, hắn luôn cảm thấy Trương Dương tựa hồ có lừa gạt, trên thực tế cũng quả thật như vậy, Trương Dương vốn là muốn chọc cho Thường Lăng Phong vui, chậm rãi tái làm công tác tư tưởng của hắn, tranh thủ an ủi cho Thường Lăng Phong để sau đó còn sóng vai chiến đấu trường kỳ với mình, vì thực hiện cái mục tiêu này, có một chổ rất then chốt, đó chính là Chương Duệ Dung, nhưng thân phận của Chương Duệ Dung lại tương đối đặc thù, cô ấy là người của quốc an, cô ấy là nồng cốt của Bác Chương Bích quân trong quốc an, hiện tại mình đã không còn quan hệ với quốc an, không thích hợp đem Chương Duệ Dung đến nơi đây, Trương Dương nói: "Cậu và tiểu Chương thế nào rồi?"
Nhắc tới chuyện này, động tác của Thường Lăng Phong rõ ràng xuất hiện một dừng lại, trong đôi mắt toát ra một tia ưu thương nhàn nhạt, hắn nâng ly lên, uống cạn rượu torng ly một hơi, thấp giọng nói: "Chúng tôi đã chia tay!"
Trương Dương không khỏi sửng sốt: "Vì sao?"
Thường Lăng Phong nói: "Tôi cũng không rõ, cô ấy nói, nếu cô ấy đối với tôi đã không có cảm giác liễu, tôi cần gì phải miễn cưỡng. "
Trương Dương nói: "Cậu không tranh thủ một chút?" Hắn mơ hồ cảm thấy chuyện này và thân phần quốc an cảu Chương Duệ Dung có liên quan.
Thường Lăng Phong thở dài nói: "Không nói những cái này, cô ấy đã nói rõ với tôi, không lâu sau đó có thể ra nước ngoài, nói chung, cô ấy sẽ không liên hệ với tôi nữa. " Hắn lại kêu thêm một ly rượu.
Trương Dương nhìn Thường Lăng Phong có chút tiều tụy, rốt cục rõ ràng lý do mà hắn có biểu tình cô đơn, Trương Dương vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Đàn bà Trung Hoa nhiều không đếm kể, không tốt thì ta lại đổi!"
← Ch. 0691 | Ch. 0693 → |