Vay nóng Tima

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0761

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0761: Lỏa quan
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Tại trải qua sự cho phép của Dương Tinh, Trình Diễm Đông cầm lấy cái rương mà Dương Vân đặt ở dưới giường, trong rương có một quyển nhật ký của cô ấy, còn có bộ quần áo mà cô ấy mặc trong cái ngày cô ấy bị chuốc rượu rồi bị cưỡng gian, nội dung nhật ký ghi chép đơn giản một số trí nhớ của cô ấy, đối với phá án cũng không có bất luận trợ giúp gì, Dương Vân có một điều không nói dối, cô ấy không nhớ rõ đối với tình cảnh cùng ngày. Nhưng quần áo của cô ấy cung cấp một phần bằng chứng rấ quan trọng, cảnh sát tìm được tinh ban (dấu vết của t*ng trùng sau khi khô), có AND của Tiết Chí Nam, tuy rằng là thiếu khẩu cung, thế nhưng chứng cứ vô cùng xác thực, khi có kết quả, Triệu Quốc Cường và Trình Diễm Đông tất cả đều thở phào một hơi, hai người lập tức thẩm vấn Tiết Chí Nam.

Tiết Chí Nam tựa hồ dự cảm đã có chuyện không tốt phát sinh, mặt của gã coi như trấn định, khi ngồi xuống, đầu tiên nói ra một yêu cầu: "Có thể cho tôi một điếu thuốc lá không?"

Triệu Quốc Cường và Trình Diễm Đông liếc mắt nhìn nhau, Trình Diễm Đông lạnh lùng nói: "Anh cho rằng mình là ai? Thành thật cho tôi, đưa anh đến đây là muốn điều tra anh."

Tiết Chí Nam nở nụ cười chẳng đáng một tiếng nói: "Điều tra tôi? Tôi không rõ ràng, đầu tiên là ủy ban kỷ luật, sau đó là cục các người, tra xét lâu như vậy, căn bản là muốn đi lòng vòng, Tiết Chí Nam tôi thành thật công tác, sáng tạo cho quốc gia bao nhiêu tài phú? Các người đối với tôi như vậy, cũng là muốn phá hoại kinh tế xây dựng."

Trình Diễm Đông cười lạnh nói: "Thật đúng là đem mình trở thành một nhân vật, Tiết Chí Nam, anh thành thật cho tôi chút, tốt nhất là lập tức đem chuyện của Dương Vân nói ra, quốc gia chúng ta là có chính sách, thẳng thắn khoan hồng, chống cự nghiêm phạt."

Tiết Chí Nam nói: "Các người muốn nghe cái gì? Chuyện gì? Tôi nói này sao các người biến thái như thế? Thích nghe như thế, thẳng thắn đi tìm phim vàng (phim AV - adult video) mà xem, dù sao nội bộ các người các người cũng giữ rất nhiều, cơ hội học hỏi cũng nhiều lắm."

Trình Diễm Đông vỗ bàn một chút: "Cuồng vọng! Tiết Chí Nam, tôi nói thật, nếu như không có nắm giữ bằng chứng xác thực, chúng tôi cũng sẽ không mời anh đến nơi đây, chúng tôi đã tìm được quần áo của Dương Vân mặc ngày hôm ấy, còn phát hiện tinh ban bên trong."

Tiết Chí Nam nội tâm kinh hoàng, gã lớn tiếng nói: "Vậy thì thế nào? Cũng không có thể chứng minh là của tôi."

Triệu Quốc Cường nâng chung trà lên uống một ngụm, gã vẫn đều lặng lẽ quan sát ánh mắt của Tiết Chí Nam, từ trong ánh mắt Tiết Chí Nam gã đã nhìn ra được vẻ kinh hoảng.

Trình Diễm Đông vung kết quả giám định ra: "Trải qua xét nghiệm AND, tinh ban và AND của anh hoàn toàn trùng hợp."

Biểu tình trên mặt Tiết Chí Nam có vẻ có chút hoảng trương, bất quá gã vẫn cấp tốc ổn định: "Lừa tôi à?"

Trình Diễm Đông đem phần kết quả giám định giao cho một cảnh sát làm ghi chép bên cạnh, người cảnh sát đi tới trước mặt Tiết Chí Nam đem kết quả cho gã nhìn, Tiết Chí Nam thấy rõ kết quả, sắc mặt nhất thời trở nên trắng bệch. Gã liếm môi, cảm giác môi có chút khô, nhưng Tiết Chí Nam cũng coi như là một nhân vật, tố chất tâm lý của gã coi như không có trở ngại, cười cười nói: "Cái này có thể chứng minh cái gì? Trên quần áo của cô ấy phát hiện tinh ban của tôi, chỉ có thể chứng minh giữa hai người chúng tôi tồn tại quan hệ bất chính, lẽ nào có thể chứng minh tôi cưỡng gian cô ấy? Các người đơn giản là muốn đem tôi tống vào trong ngục giam, tôi nói thật cho các người biết, Dương Vân vẫn đều muốn tiến nhà máy thuốc lá công tác. Vì chuyện này, chị của cô ấy giúp cô ấy giật dây, cô ấy câu dẫn tôi, con người tôi có một khuyết điểm lớn, cũng là không kiềm chế sinh hoạt được, cho nên không thể giữ mình, xảy ra quan hệ cùng cô ấy, chỉ là tôi không ngờ rằng hai chị em nhà này nham hiểm như thế, lại có thể lập cái bẫy này hại tôi, nếu như Dương Vân muốn khởi tố tôi, tôi chỉ có thể tìm người biện hộ, thế nhưng cô ấy hình như thần trí không bình thường phải không? Một người bệnh tâm thần nói rốt cục có bao nhiêu phần có thể tin? Hai vị cục trưởng, các người nghĩ chỉ như vậy mà muốn tống tôi vào tù sao? Tôi đắc tội các người ở chổ nào?"

Triệu Quốc Cường mở miệng nói: "Tiết Chí Nam, anh cho rằng tinh thần của Dương Vân từ đầu đến cuối đều bất ổn, không có cơ hội hồi phục sao? Nếu như không phải tinh thần tình trạng của cô ấy chuyển biến tốt đẹp, sao nhớ lại cái chứng cứ này? Tôi nói cho anh biết, không cần bao lâu, cô ấy sẽ khôi phục bình thường, trải qua giám định tinh thần, cô ấy hoàn toàn có tư cách khởi tố anh."

Cái trán của Tiết Chí Nam bắt đầu đổ mồ hôi.

Trình Diễm Đông nói: " Sợ rồi sao, có câu là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, anh làm chuyện xấu, cho rằng có thể giấu diếm người trong thiên hạ, nhưng cáo này căn bản không có khả năng, Tiết Chí Nam tôi cho anh một lời khuyên, hiện tại đem chuyện phát sinh ngày đó khai ra, có thể có cơ hội được khoan hồng."

Tiết Chí Nam nói: "Tôi không có gì có thể nói, các người muốn thế nào thì thế ấy, không phải là muốn đem tống tôi vào tù sao? Tốt, các người kêu Dương Vân khởi tố tôi đi."

Triệu Quốc Cường và Trình Diễm Đông liếc mắt nhìn nhau, Tiết Chí Nam quả nhiên là tảng đá lại thối lại vừa cứng trong hầm cầu, bọn họ đều làm công tác nhiều năm, tội phạm muôn hình muôn vẻ bọn họ nhìn thấy rất nhiều, loại như Tiết Chí Nam không hiếm thấy, gã có ý nghĩ, tố chất tâm lý đủ mạnh, biết tinh thần của Dương Vân nếu như không khôi phục bình thường, như vậy cô ấy thì không cách nào đứng ra chỉ chứng Tiết Chí Nam, khẩu cung của cô ấy không cách nào trở thành bằng chứng trên toà án.

Hỏi han chỉ có thể tạm thời kéo dài một chút, hai người trở lại phòng làm việc, Trình Diễm Đông căm giận nói: "Tên khốn nạn này, quả nhiên là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ."

Triệu Quốc Cường nói: "Tố chất tâm lý của hắn đủ cường, đối với tình thế nhận thức của rất rõ ràng, muốn cho hắn nhận tội rất khó."

Trình Diễm Đông nói: "Cũng không phải phía sau của hắn có chỗ dựa sao." Hắn ám chỉ cũng là Liêu Vĩ Trung.

Triệu Quốc Cường nói: "Nghe nói Liêu Vĩ Trung đã kiện lên cấp trên, nói lãnh đạo thành phố Nam Tích hãm hại hắn."

Trình Diễm Đông nói: "Chuyện này không thể kéo dài, quay đầu lại nhìn tình huống khôi phục của Dương Vân thế nào."

Triệu Quốc Cường bỗng nhiên nói: "Trương Dương có phải là cùng cậu đi qua bệnh viện Thanh Hồ?"

Trình Diễm Đông bị hắn đột nhiên hỏi, hỏi đến ngơ ngác, hắn có chút vô cùng kinh ngạc nhìn Triệu Quốc Cường, thật sự không rõ ràng gã ta làm sao biết chuyện này ca.

Triệu Quốc Cường nói: "Bệnh viện Thanh Hồ bây giờ rất nghiêm mật, trong phòng mỗi bệnh nhân bệnh nặng đều có máy quay, tôi thấy cậu và hắn đi điều tra tình huống, Diễm Đông, cậu để một người ngoài giả mạo cảnh sát, đây chính là trái với nội bộ kỷ luật của chúng ta."

Trình Diễm Đông bị Triệu Quốc Cường nói thẳng ngay mặt, trên mặt có chút không nhịn được, lúng túng nói: "Cục trưởng Triệu, chủ nhiệm Trương nói có thể giúp tôi, hắn không muốn ngài biết chuyện này."

*****

Triệu Quốc Cường nói: "Hắn làm như thế nào tôi không xen vào, thế nhưng cậu, cậu biết nói chúng ta mới là một người của hệ thống. "

"Xin lỗi!" Trình Diễm Đông thành thật nhận sai.

Triệu Quốc Cường đưa ra chuyện này cũng không phải muốn truy cứu, gã vỗ vỗ vai của Trình Diễm Đông nói: "Diễm Đông, cậu liên hệ cùng hắn một chút, nếu hắn có biện pháp khiến cho Dương Vân nói, nói không chừng là có thể đủ trợ giúp Dương Vân hoàn toàn tỉnh táo lại, tôi cho hắn một tấm giấy thông hành, khiến cho hắn hỗ trợ tiếp tục trị liệu cho Dương Vân. "

Trình Diễm Đông mừng rỡ gật đầu.

Lúc này điện thoại trên bàn của Triệu Quốc Cường vang lên, gã cầm lấy điện thoại, nghe xong, hai hàng lông mày không khỏi nhíu lại cùng nhau, thấp giọng nói: "Xác định?"

Khi có được cậu trả lời thuyết phục, Triệu Quốc Cường buông điện thoại, đứng lên, cầm lấy mũ của mình, hướng Trình Diễm Đông nói: "Trên quần áo của Dương Vân còn phát hiện tinh ban của một người. "

Trình Diễm Đông giật mình há to miệng: "Ai?"

Triệu Quốc Cường nói: " Kết quả giám định sơ bộ cho thấy là Liêu Vĩ Trung!"

Trình Diễm Đông rất khó thể tin tưởng lỗ tai của mình, Liêu Vĩ Trung và Tiết Chí Nam là quan hệ anh rể và em vợ, hai người bọn họ lại có thể sẽ ra tay với một cô gái, nếu như tất cả là thật, chuyện tình sẽ cực kỳ ác liệt, cái này đã không còn là án bình thường nữa.

Triệu Quốc Cường nói: "Lập tức tạm giữ Liêu Vĩ Trung, tôi đi ủy ban kỷ luật một chuyến, muốn đi gặp Mã bí thư thông báo tình huống. "

Ủy ban kỷ luật Mã Thiên Dực nghe nói kết quả này, tức giận đến nhất thời vỗ bàn mắng má nó, Mã Thiên Dực là một người trọng nghĩa mười phần, ông căm hận tất cả phạm tội hủ bại, ông vâng lệnh đến Nam Tích, trước khi tới Nam Tích đã lập dưới chí hướng, muốn chỉnh đốn quan trường của Nam Tích, trả lại cho Nam Tích một sự trong sáng, ông không quan tâm đến người khác nghĩ như thế nào, cái ông cần phải làm là chỉnh đốn kỷ luật của đội ngũ cán bộ, Liêu Vĩ Trung thân tại giới xí nghiệp địa phương có uy vọng rất cao, thế nhưng Mã Thiên Dực mới đến nhiệm sở thì phát hiện Liêu Vĩ Trung tại nhà máy thuốc lá vô cùng chuyên quyền độc đoán, về trách cứ của ông ta cũng là rất nhiều, ý nghĩa của quyền lực tuyệt đối là hủ hóa tuyệt đối, sự thật chứng minh quả nhiên cũng là đạo lý này.

Mã Thiên Dực nói: "Tôi đã sớm nói rồi qua hắn có vấn đề, thành phố bởi vì cho rằng nhà máy thuốc lá là nơi tạo lợi nhuận và đóng thuế nhiều, cho nên mọi việc đều cho hắn vài phần mặt mũi, cho dù hắn có công trong phương diện xây dựng kinh tế, thế nhưng không có nghĩa là có thể bỏ qua sai lầm của hắn. "

Triệu Quốc Cường nói: "Mã bí thư, chuyện này nên làm cái gì bây giờ?"

Mã Thiên Dực nói: "Còn có thể làm gì? Vương tử phạm pháp đồng tội như thứ dân, Liêu Vĩ Trung hắn bất quá chỉ là một xưởng trưởng nhà máy thuốc lá, hắn phạm pháp vẫn phải bắt hắn!" Cục nghẹn của Mã Thiên Dực kẹt lại nhiều ngày rốt cục có thể phun ra, thành phố có phê bình kín đáo đối với việc ông điều tra Liêu Vĩ Trung, nhưng sự thật chứng minh, phán đoán của ông là chính xác, Liêu Vĩ Trung có vấn đề, gã ta cũng không phải giống như biểu hiện ra ngoài của gã, chuyện của Dương Vân chỉ là một góc tảng băng, khi cái góc này xốc lên, có thể sẽ có nhiều tin tức bị tuôn ra.

Triệu Quốc Cường nói: "Tôi đã cho đi tạm giữ Liêu Vĩ Trung. "

Mã Thiên Dực gật đầu nói: "Làm tốt lắm, tôi đi tìm Lý bí thư, nhìn xem ông ta nói như thế nào. "

Điện thoại của Triệu Quốc Cường lúc này vang lên, cũng Trình Diễm Đông gọi điện thoại tới, Trình Diễm Đông nói: "Cục trưởng Triệu, Liêu Vĩ Trung sáng sớm ngày hôm nay đi Vân Nam họp, người cũng không ở tại Nam Tích. "

Triệu Quốc Cường đem cái tình huống này chuyển cáo cho liễu Mã Thiên Dực, Mã Thiên Dực nói: "Chuyện này có lộ ra ngoài hay không?"

Triệu Quốc Cường lắc đầu nói: "Ngoại trừ ngài tôi còn chưa có nói cho bất luận kẻ nào biết. "

Mã Thiên Dực nói: "Nhất định phải đề phòng hắn trốn đi, hai người con trai của Liêu Vĩ Trung đều ở tại nước ngoài, vợ hắn đi học tại Anh quốc, cha mẹ hắn cũng đã qua đời... " Nói đến đây nội tâm của Mã Thiên Dực trở nên trầm trọng, ông vẫn còn sơ sót phòng bị đối với Liêu Vĩ Trung, nếu như Liêu Vĩ Trung thật sự nghe được tin tức, lợi dụng cơ hội lần này trốn đi, như vậy tổn thất tạo thành tất nhiên là rất lớn.

Ông vội vã chạy tới phòng làm việc của Lý Trường Vũ, hướng Lý Trường Vũ báo cáo tiến triển tình huống của chuyện này, Lý Trường Vũ cũng thật không ngờ chuyện tình sẽ biến thành cái dạng này, sự thật chứng minh phán đoán lúc trước của Mã Thiên Dực là chính xác, Liêu Vĩ Trung quả thật có vấn đề, lúc trước ông là xuất phát từ đại cục, khuyên Mã Thiên Dực trong chuyện này tận lực áp dụng xử lý kín đáo, bây giờ xem ra chuyện này là không lấn át được, Lý Trường Vũ cảm thấy rắc rối, Nam Tích đến một việc rồi một việc, ông không hy vọng nhất là trong đội ngũ cán bộ xuất hiện vấn đề vi phạm kỷ luật, nhưng chuyện của Liêu Vĩ Trung vẫn xảy ra.

Mã Thiên Dực nói: "Bí thư Lý, phải lập tức áp dụng khống chế đối với Liêu Vĩ Trung, chỉ cần hắn trốn đi xuất cảnh, muốn bắt hắn sẽ khó khăn. "

Lý Trường Vũ nói: "Hiện tại cũng không thể chứng minh hắn lẩn trốn xuất cảnh, hắn hẳn là không biết chuyện của Dương Vân bị phát hiện?"

Mã Thiên Dực nói: "Có thể bắt đầu từ Tiết Chí Nam bị bắt, hắn đã chuẩn bị lẩn trốn, trước đó biểu hiện ra của hắn là phẫn nộ và bất bình, bày nghi trận với chúng ta, dùng để mê hoặc chúng ta, tôi vừa rồi điều tra qua, vợ của hắn đi Anh quốc không lâu, có thể sau khi Tiết Chí Nam bị bắt, tôi thấy hắn sớm có chuẩn bị trốn đi. "

Lý Trường Vũ lấy ra một điếu thuốc lá, trong chuyện này phán đoán của Mã Thiên Dực là chính xác không thể nghi ngờ, mình có sai lầm, ông im lặng một hồi, nói: "Lập tức phái người đi Vân Nam, khống chế Liêu Vĩ Trung, đem hắn mang về Nam Tích. "

Liêu Vĩ Trung trên đường từ Vân Nam muốn trốn qua Miến Điện bị cảnh sát bắt, cảnh sát Nam Tích phản ứng đúng lúc, cùng cảnh sát Vân Nam liên thủ đem Liêu Vĩ Trung chặn đường tại trạm gác biên giới, khi biết được Liêu Vĩ Trung bị bắt, các vị lãnh đạo thành phố Nam Tích tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.

Liêu Vĩ Trung vẫn đều lưu ý động tĩnh của nội bộ công an, khi Dương Vân cung cấp chứng cứ, gã dự cảm chuyện này không ổn, cho nên đúng lúc làm ra kế hoạch trốn đi, thế nhưng gã không ngờ rằng tốc độ phản ứng của cảnh sát lần này sẽ nhanh như vậy, đã kịp bắt lấy gã trước khi gã rời khỏi lãnh thổ.

Lần thứ hai nhìn thấy Liêu Vĩ Trung, Mã Thiên Dực khó thể tin tưởng người đàn ông tóc trắng xoá trước mắt cũng là người quản lý của nhà máy thuốc lá vài ngày trước còn hăng hái, nhân vật phong vân của giới xí nghiệp Nam Tích.

Liêu Vĩ Trung cười cười, gã vuốt tóc theo thói quen: "Lúc trước tôi vẫn đều nhuộm tóc, hình dạng chân chính có phải là làm ông hết hồn không?"

Mã Thiên Dực nói: "Không ngờ rằng tóc bạc của ông nhiều như vậy. "

Liêu Vĩ Trung nói: "Tôi công tác ba mươi lăm năm tại nhà máy thuốc lá, làm tám năm trên cương vị lãnh đạo cao nhất, tám năm trước tôi vẫn còn tóc đen, nhưng hiện tại đã là tóc bạc trắng xoá, tôi có thể nói, tóc của tôi là vì quan tâm cái xí nghiệp này mà trở nên bạc. "

Mã Thiên Dực nói: "Ông cảm thấy rất không công bằng?"

Liêu Vĩ Trung nói: "Cái vị trí này vốn không nên thuộc về tôi. "

Mã Thiên Dực nói: "Phạm vào sai lầm, phải vì sai lầm của mình mà gánh chịu hậu quả, ai cũng không muốn ngồi ở vị trí của tù nhân, thế nhưng ông không ngồi, thì chứng minh pháp luật của chúng ta là không công chính, cũng là không công bằng đối với dân chúng. "

*****

Liêu Vĩ Trung nói: "Cho tôi một điếu thuốc. "

Thái độ của Mã Thiên Dực đối với gã ta coi như là thân mật, cầm lấy một gói thuốc đưa cho gã, Liêu Vĩ Trung tiếp nhận gói thuốc, lật qua lật lại nhìn một chút, gã đối với cái nhãn hiệu này quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, nhãn hiệu Linh Lung Tháp chính là do gã một tay khai sáng ra, lúc trước hắn tiếp nhận nhà máy thuốc lá Nam Tích, nhà máy thuốc lá mỗi năm thu nhập không quá vài triệu, thế nhưng hiện tại lợi nhuận mỗi năm đã đạt được mức năm tỷ, hầu như 90% người hút thuốc của toàn bộ Bình đều hút điếu thuốc lá do nhà máy thuốc lá Nam Tích sản xuất, khi tiến vào niên đại chín mươi, nhà máy thuốc lá Nam Tích đã trở thành lão đại của ngành thuốc lá Bình Hải, Liêu Vĩ Trung dẫn dắt xí nghiệp từng bước đi lên, bắt đầu chế tạo ra sản phẩm danh tiếng của Cẩm Loan, căn cứ theo thị trường hiện nay mà nói, người dân nhận thức sản phẩm rất cao, có thể dự kiến, nhất phẩm Cẩm Loan chắc chắn trở thành sản phẩm mà nhà máy thuốc lá nắm trong tay, sang năm lợi nhuận của nhà máy thuốc lá có khả năng tăng rất lớn. Nghĩ tới đây, trong nội tâm của Liêu Vĩ Trung không khỏi dâng lên một trận bi ai, gã châm một điếu thuốc lá, cố sức hút một hơi, từ trong mũi phun ra hai làn khói thuốc, khói thuốc lập tức lan ra trước mặt của gã, khiến cho khuôn mặt tang thương của gã có vẻ nhìn không rõ.

Mã Thiên Dực nói: "Vì sao muốn chạy trốn?"

Liêu Vĩ Trung hỏi ngược lại: "Vì sao muốn bắt tôi?"

Mã Thiên Dực nói: "Ông làm cái gì đối với Dương Vân?"

Liêu Vĩ Trung nói: "Mã bí thư, ông làm công tác ủy ban kỷ luật nhiều năm như vậy, đối với mạo hiểm của làm quan thấy thế nào?"

Mã Thiên Dực nói: "Mạo hiểm rất lớn!"

Liêu Vĩ Trung gật đầu, gã lại hút một ngụm thuốc, nói: "Như miếng băng mỏng, hơi vô ý một chút là thân bại danh liệt, hồi tưởng lại, tôi cũng không biết bao nhiêu năm vất vả như vậy rốt cục vì cái gì?"

Mã Thiên Dực nói: "Ông là đảng viên cộng sản, lúc đầu khi tuyên thệ đối với cờ đảng ông đã nói cái gì!"

Liêu Vĩ Trung nói: "Ở vào vị trí của tôi, mê hoặc đối mặt rất nhiều, tôi tự vấn coi như là một người có lập trường kiên định, ông nói xem một cô gái như vậy, gọi cái gì tôi cũng không biết, thật ra ngày đó tôi cũng uống rất nhiều rượu, cho nên năng lực điều khiển của tôi trở nên rất kém. Cô ấy dâng mình là có mục đích, tôi cho rằng giữa tôi và cô ấy là một loại trao đổi lợi ích. "

" Trao đổi lợi ích? Ông đem lợi ích của quốc gia đi trao đổi!" Ngữ khí của Mã Thiên Dực nhất thời trở nên nghiêm khắc.

Liêu Vĩ Trung nói: "Mã bí thư, tôi biết ông là một người trong mắt không chịu được một hạt cát, từ khi ông tới đến Nam Tích, ông đã nhận định tôi, ông nghĩ rằng tôi tiêu xài tài sản quốc gia? Trước khi ông muốn định tội tôi, tôi muốn nói vài chuyện, ông có lý giải qua tám năm phát triển của nhà máy thuốc lá hay không? Ông có thấy qua cống hiến của chúng tôi đối với phát triển Nam Tích hay không, mỗi năm chúng tôi nộp thuế đã đạt được năm tỷ, tôi đề cao phúc lợi đãi ngộ của công nhân viên, các người có thấy hay không? Mà tôi mỗi năm lấy đi của nhà máy thuốc lá chỉ là một phần tiền lương, cộng thêm chia hoa hồng cuối năm, năm ngoái tôi từ nhà máy thuốc lá cầm đi một trăm ngàn tiền chia hoa hồng, tất cả đều viết trong sổ sách, minh bạch rõ ràng, có thể cái này đã trở thành lý do rất nhiều người cử báo tôi, tám năm mau, tôi từ nhà máy thuốc lá tổng cộng cầm đi năm trăm ngàn hoa hồng, ông cho rằng nhiều sao?"

Mã Thiên Dực nói: "Năm trăm ngàn, cả đời tôi đều kiếm không được. "

Liêu Vĩ Trung nói: "Năm trăm ngàn so sánh lợi nhuận và thuế năm tỷ thì tính cái gì? Xí nghiệp nước ngoài đồng dạng, người ở vị trí như tôi, lương mỗi năm của bọn họ ít nhất năm mươi triệu nhân dân tệ, tôi lấy không nhiều lương, dẫn theo xí nghiệp lớn như vậy, tinh lực và áp lực cũng vượt qua bọn họ vô số lần, ông cho rằng công bằng sao?"

Mã Thiên Dực nói: "Ông có chuyện không có rõ ràng, là quốc gia cho ông cái vị trí này, ông là làm công cho quốc gia, nhà máy thuốc lá không phải của cá nhân ông, ông nói tất cả cái này không đủ để trở thành lý do ông tiêu xài tài sản của quốc gia. "

"Tôi tiêu xài sao? Đại Tửu Lâu của Cẩm Loan lắp đặt thiết bị xa hoa cũng thành lý do cử báo tôi, cái gì gọi là hình tượng xí nghiệp? Chức vị tôi không rõ, thế nhưng làm xí nghiệp tôi đều rõ ràng hơn so với bất luận kẻ nào, tôi không cho rằng mình là một quan viên thanh bạch, thế nhưng tôi cũng không có khó khăn như các người tưởng tượng, nếu tôi dám để cho ông tới tra tôi, tôi sẽ không sợ ông tra ra vấn đề, ông hiện tại đem tôi khống chế lại, lý do là cái gì? Là bởi vì ta tham ô hay là nhận hối lộ? Tôi cũng không có đã làm, con của tôi xuất ngoại là tôi lợi dụng quan hệ của mình đưa đi, không có bất luận quan hệ với xí nghiệp. "

Mã Thiên Dực nói: "Quan hệ của mình? Nếu như ông không ở trên vị trí xưởng trưởng của nhà máy thuốc lá, những cái quan hệ này của ông sẽ thật tình thành ý làm việc vì ông?"

Liêu Vĩ Trung nói: "Thật ra từ khi các người điều tra Tiết Chí Nam, tôi đã biết sớm muộn gì ông sẽ đem ngọn lửa này thiêu đến trên đầu của tôi. "

Mã Thiên Dực nói: "Cái tôi nhằm vào không phải cá nhân ông, mà là hành vi của ông. "

Liêu Vĩ Trung nói: "Con người của tôi làm việc vô cùng rêu rao, súng bắn chim đầu đàn, trong nước vĩnh viễn đều là đạo lý này, sớm có người khuyên tôi phải thu liễm một ít, mà tôi từ đầu đến cuối đều không nghe, ngày hôm nay rốt cục té ngã. "

Mã Thiên Dực nói: "Ông rất ủy khuất?"

Liêu Vĩ Trung nói: "Ông có thể kiểm tra một chút sổ sách của nhà máy thuốc lá, mỗi một mục của chúng tôi đều ghi chép rõ ràng. "

Mã Thiên Dực nói: "Đã như vậy, vì sao ông còn muốn chạy trốn?"

Liêu Vĩ Trung nói: "Con người luôn có loại dự cảm đối với nguy hiểm, tôi gần đây đều có cảm giác đại họa buông xuống, lúc trước tuy rằng tôi không lấy đi bất cứ đồng nào của xí nghiệp, thế nhưng tôi cho vô số người, hút hàng của nhà máy thuốc lá, có bao nhiêu đơn vị cơ quan tìm tôi, đưa tiền cho tôi, lại có bao nhiêu lãnh đạo thành phố gọi điện thoại khiến cho tôi mở một mặt cho quan hệ của bọn họ, tuy rằng tôi không có thu một đồng nào từ cái đó, nhưng các người chỉ cần tra ra, những cái này sẽ trở thành tội trạng của tôi, tôi rõ ràng, tôi hiện tại đã thành người người hô đánh. "

Mã Thiên Dực nói: "Ông không thừa nhận ông sai, đem tất cả sai lầm đều quy kết đến trên người của người khác, hãy nhìn tất cả những gì ông làm, ông phân công em vợ của ông Tiết Chí Nam làm tổng giám đốc Đại Thành Ấn Vụ, chúng tôi hiện nay đã nắm giữ chứng cứ hắn thông qua quan hệ của ông mà tuồng hàng ra bên ngoài, mỗi năm thông qua quan hệ hắn phát sinh có mấy chục ngàn gói thuốc lá bị hắn tuồng ra, lợi ích mà hắn từ đó thu hoạch không dưới vài triệu, ông có thể đẩy không còn một chút, thế nhưng người nhà của ông đâu? Vợ ông lúc còn ơ tại Nam Tích cũng đã làm không ít chuyện như vậy, học phí và sinh hoạt phí của con cái ông mỗi năm đều hơn hai mươi ngàn, xin hỏi thu nhập của ông làm sao có thể chống đỡ?"

Liêu Vĩ Trung nói: "Cho tới nay dụng ý của các người điều tra Tiết Chí Nam chính là vì muốn tra được tôi, dục gia chi tội, tôi không lời nào để nói. "

*****

Mã Thiên Dực nói: "Ông giải thích không rõ, ông căn bản là giải thích không rõ vì sao muốn đem vợ con tất cả đều đưa ra nước ngoài, ông đã sớm ý thức được mình sẽ xảy ra chuyện, sớm muộn gì cũn sẽ gặp chuyện không may, ông vì người nhà của mình mà lo lót đường lui, cũng là vì làm chuẩn bị bỏ trốn sau này của chính ông. "

Liêu Vĩ Trung thản nhiên nói: "Tôi nói nhiều cũng không có bất luận tác dụng gì, công tác của ủy ban kỷ luật các người cũng là tìm một sai lầm nhỏ bé, mà phủ định nỗ lực suốt đời của tôi, tôi thừa nhận, ông thành công rồi!"

Vô luận Liêu Vĩ Trung nhấn mạnh gã thuần khiết thế nào, thế nhưng khi gã trốn đi đã từ trong nhà máy chuyển đi bảy mươi ba triệu, số tiền này trực tiếp chuyển vào tài khoản tiết kiện của con gã ở ngân hàng quốc tế, cái này đủ để cấu thành tội tham ô của gã.

Khi Liêu Vĩ Trung bị bắt trở về, tâm lý phòng tuyến của Tiết Chí Nam cũng bắt đầu sụp đổ, bằng chứng gã ta lợi dụng quan hệ trắng trợn tuồng hàng ra bên ngoài bán cũng đã chứng thực, đồng thời tinh thần Dương Vân dưới sự trị liệu của Trương Dương dần dần bình phục, đã ủy thác luật sư chính thức khởi tố Tiết Chí Nam, Liêu Vĩ Trung hai người.

Tuy rằng đại hội tỉnh tới gần, trên mặt của các vị thường ủy Nam Tích cũng không thấy nhiều sắc mặt vui mừng, lần này trong sự kiện Liêu Vĩ Trung chổ có ý châm chọc chính là, sổ sách của nhà máy thuốc lá thật không có tra ra cá nhân Liêu Vĩ Trung có tồn tại bất luận vấn đề gì, nếu như không phải trong lúc cuối cùng gã ta chạy trốn đã chuyển bảy mươi ba triệu từ trong nhà máy, ủy ban kỷ luật đã không tra ra bất luận chứng cứ gì về mặt kinh tế, về phần mê gian Dương Vân, không liên quan đến kinh tế, hơn nữa căn cứ theo tình huống nắm giữ hiện nay mà xem, Liêu Vĩ Trung cũng là một người bị hại, Tiết Chí Nam bày ra chuyện này, theo tình tiết của vụ án thâm nhập điều tra, lại có phát hiện, Dương Tinh cũng không phải là không chút hay biết đối với chuyện này, nguyên nhân đích thực làm cô ấy và Tiết Chí Nam trở mặt chính là Tiết Chí Nam sau đ1o không có cho cô ấy một triệu đã đáp ứng.

Trong các thường ủy thậm chí rất nhiều người cho rằng, lần này Liêu Vĩ Trung tham ô, là Mã Thiên Dực bức ra, chính là Mã Thiên Dực từng bước ép sát khiến cho Liêu Vĩ Trung nghe tin lập tức hành động, cho nên cuối cùng khí tiết tuổi già khó giữ được, nói lý ra thậm chí có người nghĩ rằng, nếu như không phải Mã Thiên Dực làm quá, có thể Liêu Vĩ Trung sẽ không đi ra bước này.

Mã Thiên Dực nói: " Sự kiện của Liêu Vĩ Trung nhìn như rất bình thường, thế nhưng lại có tính đại biểu tương đương, thứ nhất hắn gần về hưu, thứ hai vợ con của hắn đều ở nước ngoài, hắn là một lỏa quan không hơn không kém. "

Các thường ủy khe khẽ nói nhỏ, phần lớn người đều là lần đầu tiên nghe được khái niệm lỏa quan.

Mã Thiên Dực nói: "Trong những năm gần đây hiện tượng lỏa quan xảy ra rất nhiều trong đội ngũ cán bộ của chúng ta, nhìn mãi quen mắt, lúc rất nhiều cán bộ nắm quyền, chạm tay vào có thể phỏng, đem vợ con toàn bộ di dân ra nước ngoài, dễ dàng đem những thứ hủ bại đoạt xuất cảnh, lại lưu được đường lui vì hành vi hủ bại của mình một khi bị lộ ra. Cho dù vô ý lật thuyền, chạy không được, một mình bị bắt, nhưng cũng giữ được an toàn giàu có của người nhà. Có thể chạy được thì chạy, không chạy được thì ngồi tù, cái này đã thành bí quyết hiểu lòng không tuyên ra của đám tham quan. Liêu Vĩ Trung cũng là một người điển hình. Con cái của hắn đều đi học tại nước ngoài, vợ của hắn thì ở tại Anh quốc, trong nước chỉ còn lại có hắn."

Mã Thiên Dực dừng lại một chút lại nói: "Đây là một loại hiện tượng đáng để chúng ta cảnh giác, theo phát triển của kinh tế và tiến bộ của thời đại, hiện tượng lỏa quan xuất hiện rất nhiều. Tôi cuối cùng tổng kết một chút, hẳn là có sáu nguyên nhân lớn.

Một là bởi tín ngưỡng của một vài quan viên chúng ta xuất hiện nguy cơ; kinh tế phát triển để cho tâm lý của bọn họ trong bất tri bất giác sản sinh biến hóa, bắt đầu trở nên tất cả đều hướng về tiền, mất đi tín ngưỡng không coi trọng tiền tài lúc trước.

Hai là, chế độ giám sát của chúng ta không đủ điều kiện, để cho đám tham quan thừa cơ; tại điểm này đầu tiên tôi thừa nhận sai phạm của mình.

Ba là, quyền lực của quan viên quá lớn, sáng tạo điều kiện khiến cho tham quan muốn làm gì thì làm; mượn nhà máy thuốc lá làm ví dụ, Liêu Vĩ Trung trong nội bộ xí nghiệp nói một không hai, chính bản thân của đảng đã cho hắn quyền nói chuyện tuyệt đối trong nhà máy thuốc lá, hai năm nay sản phẩm của nhà máy thuốc lá hút hàng, chỉ cần hàng qua tay hắn là có thể kiếm tiền, người xung quanh tôn thờ đối với hắn, vì hàng từ trong tay hắn mà a dua nịnh hót, tìm mọi cách xu nịnh, tạo thành vẻ cuồng vọng tự đại của hắn, tự cao tự đại, đem xí nghiệp coi là tài sản bản thân.

Bốn là, bầu không khí xã hội bất chính dẫn đến hiện tượng rất nhiều tham quan ngã xuống nước đều có theo hành động "kéo thuyền".

Năm là, lãnh đạo cấp trên hoặc cơ quan ban ngành quản lý chỉ mắt nhắm mắt mở, cho đám tham quan này những "ủng hộ liên tục".

Sáu là, phần lớn tham quan sau khi bị phát hiện, bởi vì các loại quan hệ không bị xử lý hoặc xử lý rất nhỏ, "vô hình trung"khiến cho tham quan cả gan làm loạn, người trước ngã xuống, người sau tiến lên."

Lời nói này của Mã Thiên Dực có thể nói là không lưu tình chút nào, ông không chỉ vạch trần nguyên nhân xuất hiện của hiện tượng lỏa quan, còn ám chỉ tầng lớp lãnh đạo bất lực đối với hiện tượng tham ô. sắc mặt của Lý Trường Vũ và Hạ Bá Đạt rất khó coi, Mã Thiên Dực này nói quả nhiên là lục thân không nhận.

Sau khi nghe Mã Thiên Dực báo cáo, bí thư thị ủy Lý Trường Vũ làm tổng kết lên tiếng, sắc mặt ông ngưng trọng nói: "Tôi rất đau lòng! Tuy rằng chúng ta nhiều lần nhấn mạnh tính tự hạn chế, tính liêm khiết của cán bộ, nhưng vẫn không ngừng có người xảy ra vấn đề, tôi hy vọng đây là lần cuối cùng. Vừa rồi Mã bí thư nhằm vào hiện tượng lỏa quan tiến hành tổng kết, cá nhân tôi cho rằng, trong nước hiện có cán bộ chọn lựa chế độ cục diện hoà hợp giữa người giám sát và người bị giám sát, chế độ pháp luật bị hư hóa, như vậy mặc kệ chế độ thiết trí ra sao, hiệu lực cuối sẽ suy giảm lớn. Biện pháp căn bản giải quyết vấn đề này, cũng không ở chỗ "tra rõ", cũng không ở chỗ "lập hồ sơ", mà ở tính nguyên vẹn trong suốt. Có thể chắc chắn chính là, chỉ cần chân chính làm công khai và trong suốt, người có "chức vị lỏa thể ", cũng thật sự biến thành lỏa thể trước mắt bao người, bọn họ còn muốn dùng "minh tu sạn đạo, ám độ trần thương" (ngoài mặt thì mang tiếng sửa đường núi, thật ra là ngầm hoạt động bí mật) bình tĩnh vì mình chuẩn bị chạy trốn, cũng sẽ không có dễ dàng như vậy. "

Lời nói này của Lý Trường Vũ đưa tới một tràng tiếng vỗ tay, tiếng vỗ tay kết thúc, Lý Trường Vũ lại nói: "Nếu xảy ra tình trạng, phát hiện trong công tác của chúng ta sai lầm, chúng ta cần thay đổi đúng lúc. Trung Quốc có cây cách ngôn, mất bò mới lo làm chuồng vẫn còn chưa muộn, tôi cho mọi người một kiến nghị, phải giảm thiểu tư quyền ở mức độ lớn nhất, giảm bớt chế độ giao dịch quyền tiền, nhất định phải tiến thêm một bước đẩy mạnh xây dựng phản hủ xướng liêm. Chúng ta phải giám sát chặt chẽ đối với các cấp lãnh đạo cán bộ dùng quyền, dùng tiền, người hầu. Chỉ có không ngừng hoàn thiện bộ máy giám sát của chúng ta, mới có thể giảm thiểu những sự kiện hủ bại phát sinh, vừa rồi Mã bí thư nói rất rõ ràng, cũng rất có lý, lỏa quan như Liêu Vĩ Trung trong thể chế chúng ta không ít, xa không nói, chúng ta nói về thị ủy đại viện, đa số con cái của cán bộ đều đưa ra nước ngoài đi học, đương nhiên tôi không phải phản đối xuất ngoại lưu học, có thể đi ra ngoài học tập kinh nghiệm tiên tiến nước ngoài là chuyện tốt, tôi nghe nói những bọn nhỏ này trở về lại chia làm hai loại, một loại là hướng nội, loại kia là hướng ngoại, thanh niên hướng ngoại phái cũng trở về chờ xắp xếp việc làm tại nước ngoài. "

Các thường ủy đều phát ra tiếng cười.

Lý Trường Vũ nói: "Nghe rất buồn cười, nhưng suy nghĩ thì không phải chuyện buồn cười như vậy, cán bộ lãnh đạo đều chỉ có chút tiền lương như vậy, nếu như điều tra học phí của con cái, có thể ngoại trừ rất ít mấy người chân chính có thể thu được học bổng, đa số đều là tự trả tiền xuất ngoại đúng không? Tự trả tiền xuất ngoại, vậy những số tiền này là từ đâu mà có?"

Hiện trường nhất thời yên tĩnh, nếu như Lý Trường Vũ thật sự muốn điều tra vấn đề con cái xuất ngoại, sợ rằng sẽ tiếp tục xuất hiện một đống vấn đề lớn, trong các thường ủy ở đây có không ít người cho con cái đi du học nước ngoài.

Lý Trường Vũ nói: "Tôi đề nghị, từ hôm nay trở đi, phàm là vợ chồng và con cái, nếu không phải là công tác cần, ở nước ngoài, hoặc định cư tại nước ngoài, hoặc là nhập quốc tịch nước ngoài, hoặc là lấy được quyền tạm trú vĩnh viễn tại nước ngoài, không được đảm nhiệm vị trí chính thức torng đảng cũng như là thành viên trong các cơ quan ban ngành quan trọng, tất cả những người có con em đi du học nước nooài, sẽ phải tiến hành đối chiếu kiểm tra cẩn thận"

Hạ Bá Đạt cười cười nói: "Bí thư Lý, đề nghị của ông có vẻ rất có bệnh hình thức, tôi cũng báo trước một tiếng, con của tôi học luật tại Anh quốc, nhưng mà nó giành được suất đi này từ trong kinh"

Lý Trường Vũ nói: "Lão Hạ, tôi không phải là nhằm vào ông, chỉ muốn nói rõ tình huống, chứng minh con cái ra nước ngoài là hợp tình hợp lý, chỉ cần giải thích rõ ràng là được, cái này cũng là tránh cho trong đội ngũ cán bộ của chúng ta xuất hiện trường hợp như Liêu Vĩ Trung"

Mã Thiên Dực nói: "Không sai, trước khi Liễu Vĩ Trung xảy ra chuyện đã chuyển đi bảy mươi ba triệu đồng, số tiền này rất khó truy trở về"

Phó bí thư thị ủy Ngô Minh nói: "Tôi đồng ý với đề nghị của bí thư Lý, hiện tượng lỏa quan cần phải làm rõ ràng, đem vợ con tất cả đều đưa ra nước ngoài, còn bản thân thì ở trong nước làm bậy, người như vậy sao có thể đủ tư cách làm cán bộ?"

Hạ Bá Đạt nói: "Xem ra tôi thật sự phải kêu con trai nhanh chóng trở về, nếu không cái chức thị trưởng này tôi không làm được nữa"

Lý Trường Vũ nói: "Lão Hạ, tôi không phải là muốn ám chỉ gì ông cả, ai mà không biết thành tích của con ông rất là có tiếng, dùng bản lĩnh thật của mình để giành lấy học bổng" Lý Trường Vũ ngoài miệng thì khích lệ Hạ Bá Đạt, nhưng trong lòng càng ngày càng phản cảm đối với Hạ Bá Đạt, Hạ Bá Đạt cố ý nói như vậy, mục đích là muốn chống đối mìh.

Hạ Bá Đạt nói: "Tôi cảm thấy rằng lời nói của Lý bí thư không được toàn diện, loả quan đúng là phải phòng, loả quan tiềm tàng cũng càng phải phòng"

Lý Trường Vũ nói: "Loả quan tiềm tàng, lão Hạ, những lời này của ông tôi không hiểu lắm"

Lý Trường Vũ nói: "Tôi cho một ví dụ, ví dụ như tiểu Trương của uỷ ban thể dục, vị hôn thê của hắn làm việc lâu dài tại Mỹ, quan viên như vậy không phải là loả quan chứ?"

Ai cũng không ngờ rằng Hạ Bá Đạt lại đem đầu mâu chuyển hướng về Trương Dương, các thường uỷ đều không nói chuyện, bởi vì không tiện nói, Hạ Bá Đạt đem vấn đề của Trương Dương ra làm khó xử Lý Trường Vũ, thế nhưng ông ta tựa hồ đã quên rằng, Sở Yên Nhiên còn là con gái của tỉnh trưởng Tống Hoài Minh.

Lý Trường Vũ là ai chứ, lập tức nắm được ngay cái tâm lý này của Hạ Bá Đạt, mỉm cười nói: "Vị hôn thê hôn phu không thuộc về trong phạm vi mà tôi nói"

Lý Trường Vũ từng bước ép sát: "Sở Yên Nhiên là con gái của Tống tỉnh trưởng mà, dựa theo cách nói của bí thư Lý, Tống tỉnh trưởng có phải cũng không thích hợp đảm nhiệm chức vụ hay không?"

Lý Trường Vũ lạnh lùng nhìn Hạ Bá Đạt, lão già này căn bản là cố ý chống đối đây mà, ông ta thản nhiên nói: "Lão Hạ, tôi nói rồi, tiền đề là không phải công tác cần, còn con gái của Tống tỉnh trưởng ở lâu dài tại úước Mỹ là do công tác cần"


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1276)