Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0762

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0762: Tôi dễ dàng sao?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Lời nói này của Hạ Bá Đạt khiến cho đề nghị của Lý Trường Vũ trở nên có chút xấu hổ, giống như trước mặt mọi người nói rằng Lý Trường Vũ thật ra cũng là có vẻ coi trọng hình thức, lỏa quan là một chuyện, con cái xuất ngoại lại là một chuyện khác, Lý Trường Vũ ông cũng là làm ra vẻ nguy hiểm, thật sự chấp hành khẳng định rất khó.

rất nhiều người trong thường ủy đều không tán thành đối với đề nghị của Lý Trường Vũ từ đáy lòng, xét cho cùng cái đề nghị này của Lý Trường Vũ chạm đến lợi ích của rất nhiều người, trong bọn họ tỉ lệ con cái đi du học rất cao, tuy rằng điểm xuất phát của đại đa số người chỉ là muốn cho con cái đi học tập một chút kinh nghiệm tiên tiến của nước ngoài, cũng không có suy nghĩ để đường rút lui cho mình, thế nhưng đề nghị của Lý Trường Vũ có vẻ như là quơ đũa cả nắm vậy.

Thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ nhìn ra bầu không khí của hội trường có chút không đúng, trong thời khắc mấu chốt, ông luôn luôn kiên quyết đứng ở phía Lý Trường Vũ, Cung Kỳ Vĩ nói: "Tôi cũng đồng ý đề nghị của bí thư Lý, tuy rằng nói tình huống cụ thể còn cần phân tích cụ thể, nhưng chúng ta thân là cán bộ lãnh đạo phải có thái độ, còn phải cho dân chúng đều thấy thái độ rõ ràng của chúng ta. "

Đề nghị của Lý Trường Vũ khiến cho thể chế Nam Tích gặp sóng to gió lớn, rất nhiều cán bộ có người nhà ở nước ngoài học tập công tác đều phải hướng ủy ban kỷ luật tiến hành nói rõ tình huống, Trương đại quan nhân không trở thành một trong số đó.

Ủy ban kỷ luật bí thư Mã Thiên Dực hai ngày nay tự mình tiếp kiến không ít cán bộ, thật ra Trương Dương trước đó đã đưa qua văn bản tài liệu, Trương Dương cho rằng mình được gọi vào ủy ban kỷ luật tiến hành kiểm tra tình huống là có chút dư thừa, Mã Thiên Dực vô cùng cứng nhắc, xử lý chuyện tình nghiêm túc có thừa ứng đối lại không đủ, thật sự là rất cổ hủ.

Biểu tình của Mã Thiên Dực vẫn nghiêm túc như bình thường: "Tiểu Trương, cậu đừng khẩn trương, ngày hôm nay gọi cậu đến đây, là vì lý giải một ít tình huống, cũng không có mục đích gì. "

Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Tôi không khẩn trương, ngài có cái gì cần hỏi cứ nói, tôi khẳng định phối hợp công tác của ủy ban kỷ luật. "

Mã Thiên Dực nói: "Căn cứ tình huống chúng tôi nắm giữ, vị hôn thê của cậu Sở Yên Nhiên công tác tại nước Mỹ. "

Trương Dương gật đầu.

Mã Thiên Dực nói: "Cô ấy là quốc tịch nước Mỹ?"

Trương Dương nói: "Đúng vậy, công tác lâu dài tại Mỹ, quản lý công ty lớn như vậy, không có quốc tịch thân phận rất không tiện. "

Mã Thiên Dực nói: "Tiểu Trương, loại tình huống này của cậu vô cùng mẫn cảm, thành phố vừa rồi ra một quy định, phàm là vợ chồng và con cái, nếu không phải là công tác cần, ở nước ngoài, ngoại cảnh định cư, hoặc là gia nhập quốc tịch, hoặc là đạt được quyền tạm trú vĩnh viễn, không được đảm nhiệm chức vị trong đảng cũng như là thành viên trong cơ quan nhà nước quan trọng, tất cả những người có con cái đang du học công tác tại nước ngoài, sẽ tiến hành kiểm tra cẩn thận. "

Trương Dương nói: "Tôi có nghe nói, nhưng chuyện này chẳng dính dáng nhiều gì đến tôi, thứ nhất tôi và Sở Yên Nhiên hiện nay chỉ là quan hệ hôn phu hôn thê, không thuộc về phạm trù quản lý của các người, thứ hai, cô ấy lấy được quyền tạm trú vĩnh viễn tại nước Mỹ cũng là vì công tác, trong văn bản tài liệu tôi đã nói rất rõ ràng, ngài kêu tôi tới ủy ban kỷ luật, kêu tôi lập lại lần nữa có cần thiết hay không?"

Mã Thiên Dực đương nhiên có thể nghe ra tâm tình đối kháng trong lời nói của Trương Dương, ông cười nói: "Tiểu Trương, đừng có tâm tình khác, chúng tôi chỉ là điều tra có lệ, cậu dù sao cũng là chủ nhiệm ủy ban thể dục và bí thư tổ đảng. "

Trương Dương nói: "Tôi không tâm tình gì, chỉ là cảm thấy các người chọn sai đối tượng điều tra, dựa theo quy định lần này của các người, Tống tỉnh trưởng hẳn là nên được điều tra tình huống thì đúng hơn, Sở Yên Nhiên là con gái của ông ta, ông ta hẳn là nên cần được điều tra, hơn nữa loại tình huống này cũng không thích hợp đảm nhiệm chức vị trong đảng cũng như là thành viên trong cơ quan nhà nước quan trọng. " Trương Dương rõ ràng là lôi nhạc phụ tương lai ra đè Mã Thiên Dực.

Mã Thiên Dực có chút xấu hổ ho khan một tiếng, cái điều tra này đúng là không có cách nào tiến hành, Trương Dương thật là một tên vô lại mà, Mã Thiên Dực nói: "Tiểu Trương à, lần này lãnh đạo thị ủy cũng không phải nhằm vào bất luận kẻ nào, sự kiện của nhà máy thuốc lá Liêu Vĩ Trung tạo rung động rất lớn với chúng ta, chúng ta phải đề phong ngay từ hiện tại, đề cao cảnh giác, tận lực ngăn chặn hiện tượng lỏa quan, cho nên phải tiến hành điều tra toàn diện đối với những cán bộ lãnh đạo, cậu hẳn là nên lý giải và ủng hộ công tác của chúng tôi. "

Trương Dương nói: "Tôi lý giải, tôi cũng ủng hộ, Mã bí thư, nên nói tôi đều nói xong, nhưng công tác là lý giải và ủng hộ lẫn nhau, đại hội tỉnh sắp tổ chức rồi, bên kia tôi còn rất nhiều chuyện, ai lý giải cho tôi? Ai ủng hộ cho tôi?"

Mã Thiên Dực nói: "Tiểu Trương à, sau khi cậu trở về đem tình huống tài khoảng ngân hàng của mình và tình huống thu nhập của hai năm gần đây báo cáo lại rõ một lần, thì sẽ không có chuyện gì khác nữa. "

Trương Dương nói: "Mã bí thư, cái ngài muốn là tình huống tiêu phí sao?"

Mã Thiên Dực nói: "Dựa theo quy định là được. "

Trương Dương nói: "Tôi quay đầu lại tìm ông cụ trực cửa toilet đòi hóa đơn, mỗi ngày một cọng, hai năm tích lũy cũng không phải một số lượng nhỏ. "

"Ặc... " Mã Thiên Dực bị nghẹn đỏ bừng mặt, tên nhóc này, có ý gì đây!

Trương Dương rời khỏi ủy ban kỷ luật, ở trong sân gặp cục trưởng công an Triệu Quốc Cường cũng đến đây nói rõ tình huống, hai người gặp nhau không thể làm ngơ, nên đều chào hỏi đối phương, Triệu Quốc Cường nói: "Tới à!"

Trương Dương nói: "Anh cũng tới sao!"

Hai người bởi vì lời nói của đối phương mà không nhịn được nở nụ cười, Triệu Quốc Cường nói: "Cậu là vấn đề gì?"

Trương Dương đem chuyện của Sở Yên Nhiên nói ra.

Triệu Quốc Cường thở dài nói: "Vợ của tôi làm xây dựng tại châu Phi. "

Trương Dương nói: "Làm cái gì vậy! Mã bí thư này có phải là mắc bệnh hình thức quá nặng hay không, chuyện bé xé ra to thế. "

Triệu Quốc Cường nói: " Chuyện của Liêu Vĩ Trung làm rung động rất lớn đối với lãnh đạo Nam Tích chúng ta, các lãnh đạo ra cái quy định này cũng là có ý tốt. " Nói đến đây, gã hướng Trương Dương gật đầu nói: "Lần này cần cảm ơn cậu!"

Trương Dương cười nói: "Cảm ơn tôi cái gì?" Trong lòng đoán được chuyện mình vì Dương Vân chữa bệnh đã bị gã đã biết.

Triệu Quốc Cường nói: "Có cơ hội cùng nhau uống trà. " Nói xong gã đứng dậy rời đi.

Trương Dương xoay người nhìn Triệu Quốc Cường một chút, trong ấn tượng của hắn Triệu Quốc Cường rất ít có vẻ mặt ôn hoà đối với mình như vậy, cái này có phải là có ý nghĩa quan hệ của bọn họ sắp đột phá?

Trương Dương vừa trở lại phòng làm việc ủy ban thể dục, Cao Liêm Minh bực tức chạy tới phòng làm việc của hắn, căm giận thét to nói: "Tôi nói chủ nhiệm Trương này, tôi mặc kệ đó, hiện tại là lúc làm cách mạng sao? Tôi lúc trước đi nước Mỹ du học cũng không phải đi bán nước, sao coi thẩm vấn tôi như phạm nhân thế?" Thì ra vừa rồi tổ trưởng kiểm tra kỷ luật Đoạn Kiến Trung dựa theo chỉ thị của thượng cấp, hành lý giải tình huống tương quan đối với người từng đi ra nước ngoài du học như Cao Liêm Minh, Cao Liêm Minh sao có thể chịu được cái này, ở chỗ đó làm ầm ĩ lên với Đoạn Kiến Trung.

*****

Trương Dương nói: "Tôi nói này, cậu thì tính cái gì? Ngay cả tôi cũng đều bị ủy ban kỷ luật kêu đi điều tra, cậu chỉ là một người cố vấn pháp luật thì tính cái gì?"

Cao Liêm Minh nói: "Tôi không giống với anh, anh là biên chế quốc gia chính thức, tôi là do anh mời tới, lính đánh thuê! Đoạn Kiến Trung dựa vào cái gì quản tôi?"

Trương Dương nói: "Lão Đoạn cũng là dựa theo cấp trên yêu cầu mà làm việc, cậu ầm ĩ với ông ta làm cái gì?"

Thường Lăng Phong lúc này từ bên ngoài đi đến, hắn cũng từng đi du học cho nên cũng phải viết báo cáo, Thường Lăng Phong đem tình huống trù bị của đại hội tỉnh hướng Trương Dương nói một lần, trong tỉnh Bình Hải còn có sáu thành phố kiềm giữ mâu thuẫn tâm tình đối với đại hội tỉnh lần này, bọn họ kiên trì muốn cho Nam Tích một lần nữa lo lắng chuyện của danh sách dự thi, nếu như, không loại trừ hành động chống lại đại hội tỉnh lần này.

Trương Dương nói: "Bọn họ quả nhiên là nói như vậy?"

Thường Lăng Phong nói: "Đã gọi điện thoại qua nói chuyện, bọn họ đích thật là nói như vậy, chủ nhiệm Trương, không phải cậu nói lãnh đạo thành phố đã đáp ứng làm tốt công tác tư tưởng với thành phố anh em sao? Sao còn có người muốn chống lại đại hội tỉnh. "

Trương Dương nói: "Bí thư Lý và thị trưởng Cung đều đáp ứng tôi rồi. "

Cao Liêm Minh nói: "Lãnh đạo nói anh cũng tin à, nói là một chuyện, làm là một chuyện khác. "

Trương Dương trừng mắt liếc hắn nói: "Cậu bớt nói nhảm giùm. " Hắn hướng Thường Lăng Phong nói: "Việc này tôi đã biết, không cần phải quản bọn họ, ai muốn chống lại thì cứ chống lại đi, đại hội tỉnh chúng ta không làm gì sai, ai mất đi thì trái đất này vẫn quay thôi. "

Thường Lăng Phong lại nói: "Nhà máy thuốc lá Liêu Vĩ Trung gặp chuyện không may, khoản tài trợ đáp ứng chậm chạp không đến đúng chỗ, in ấn vé vào cửa và quảng cáo tuyên truyền cũng xuất hiện vấn đề, trước mắtt tôi đã liên hệ nhà máy in màu thứ hai của thành phố Nam Tích. "

Trương Dương nhíu nhíu mày nói: "Phiền phức, Liêu Vĩ Trung này sớm không xảy ra chuyện, muộn không xảy ra chuyện, ngay cái thời khắc mấu chốt này lại gặp chuyện không may, cái này không phải phá chuyện của tôi sao?"

Cao Liêm Minh nói: "Tôi nghe nói Liêu Vĩ Trung rất oan uổng, lúc trước chưa từng tham ô, là Mã Thiên Dực làm quá đáng, cho nên ông ta mới thò tay vào công khoản, dự định làm một vố rời đi, ai ngờ lại bị bắt. "

Trương Dương nói: "Làm bậy bị bắt, người như vậy không đáng đồng tình, cho dù không có chuyện tham ô, mê gian Dương Vân cũng đủ khiến ông ta xé lịch đến già. "

Cao Liêm Minh cảm thán nói: "Xem ra quan viên trong nước phạm tội thật đúng là cao, tại nước Mỹ cũng không có chuyện hoang đường như vậy. "

Trương Dương trách móc nói: "Ánh trăng nước Mỹ tròn, sao cậu không đi nước Mỹ làm đi, làm ăn mày sắp chết được tôi cho làm cố vấn pháp luật, cậu nói cậu tới chổ của tôi làm, đã giúp cho tôi được bao nhiêu lần? Đã làm bao nhiêu chính sự? Chỉ là một kẻ ăn cơm trắng. "

Cao Liêm Minh vừa nghe liền nóng nảy: "Chủ nhiệm Trương, đối đãi cần phải phúc hậu, anh hỏi Thường chủ nhiệm một chút đi, trong khoảng thời gian này tôi làm bao nhiêu công tác?"

Thường Lăng Phong cười nói: "Liêm Minh quả thật giúp không ít, những thứ trên pháp luật chúng ta đều không hiểu nhiều, có Liêm Minh, chúng ta mới tránh khỏi không ít phiền phức. "

Trương Dương nói: " Sao tôi không thấy hắn làm được việc vậy?"

Cao Liêm Minh căm giận nhiên nói: "Cũng không phải tại anh làm lãnh đạo sao, quan không lớn, nhưng tư thái cao cao tại thượng đã học xong, tôi làm bao nhiêu công tác, nỗ lực bao nhiêu anh căn bản cũng không nhìn thấy, tôi cũng là một anh hùng vô danh, cái khác không nói, vụ án của Phạm Tư Kỳ anh còn nhớ rõ không? Tôi chạy trước chạy sau lâu như vậy, cậu còn nói tôi cái gì cũng chưa làm? Mỗi một hiệp nghị hợp tác của ủy ban thể dục tôi đều phải xem qua, tôi phải bảo đảm trên pháp luật không có bất luận chổ vi phạm nào, tôi dễ dàng sao?" Cao Liêm Minh ủy khuất giống như một đứa nhỏ bị ăn hiếp vậy.

Cao Liêm Minh rời đi, Thường Lăng Phong cười nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi cảm thấy Cao Liêm Minh nói rất có đạo lý, làm quan cũng không thể đem con mắt nhìn lên trên, phải nhiều xuống nhiều một chút, thông cảm thuộc hạ làm việc khổ cực, trong khoảng thời gian này vì chuyện của đại hội tỉnh ai cũng không nhàn rỗi. "

Trương Dương nói: "Là tôi sai, áp lực của mọi người đều rất lớn, công tác làm lụng vất vả không kịp nói, mà ủy ban kỷ luật vào lúc này lại muốn thêm phiền, Liêu Vĩ Trung một người gặp chuyện không may, lôi theo cả đống chuyện, đem tất cả chúng ta liên luỵ vào, bạn bè ở nước ngoài đều bị điều tra một lần, sao tôi cảm giác giống như đang ở thời đại cách mạng vậy?"

Thường Lăng Phong nói: " Trong quan trường, chuyện hình thức lớn hơn nội dung nhiều lắm, cậu ở trong đó lăn lộn nhiều năm như vậy, sớm nên thấy nhưng không thể trách được. " Hắn nhớ tới mục đích chủ yếu lần này tới đây, nhẹ giọng nói: "Tôi vừa nói chuyện của nhà máy thuốc lá và Đại Thành Ấn Vụ, nhà máy in thứ hai không có quan hệ hợp đồng với chúng ta, căn cứ theo tiến độ hiện nay, muốn nhà máy in thứ hai hỗ trợ in ấn, có thể phải trả trước một phần tiền cho bọn họ. "

Trương Dương gật đầu nói: "Cậu xem rồi làm đi, chờ nhà máy thuốc lá bên kia ổn định, tôi tìm bọn họ bắt đền. "

Thường Lăng Phong cười nói: "Đại Thành Ấn Vụ in ấn miễn phí giúp chúng ta, hiện tại người ta xảy ra chuyện, hoàn thành không được công tác, chúng ta cũng không nên bắt đền, thật muốn làm như vậy, chẳng phải là có vẻ chúng ta thiếu phúc hậu?"

Trương Dương thở dài nói: "Đều là Mã Thiên Dực làm ra ầm ĩ, tra tham ô hủ bại tôi ủng hộ hai tay, nhưng ông cũng không thể đem công tác kiểm tra kỷ luật đè lên xây dựng kinh tế chứ? Thật không biết thành phố nghĩ như thế nào? Sao lại ủng hộ ông ta như thế? Hiện tại bí thư ủy ban kỷ luật sắp lớn hơn so với bí thư thị ủy. "

Thường Lăng Phong nói: "Lời này cậu hẳn là nên đi nói với bí thư Lý. "

Phó Trường Chinh từ bên ngoài đi đến, đi tới bên cạnh Trương Dương, nhỏ giọng nói: "Chủ nhiệm Trương, dì của anh tới!"

Trương đại quan nhân hơi ngẩn ra: "Dì của tôi?" Trong đầu hắn thật đúng là không có cái khái niệm này.

Phó Trường Chinh gật đầu: "Người ta nói như vậy. " Khóe môi của hắn mang theo nụ cười.

Trương Dương lòng đầy kinh ngạc ngẩng đầu, lúc này đã nghe được tiếng giày cao gót ngoài cửa, cũng là phó bí thư ủy ban kỷ luật tỉnh trước đóLưu Diễm Hồng xuất hiện ở ngoài cửa phòng làm việc của hắn.

Trương Dương nở nụ cười ha ha, Lưu Diễm Hồng mượn danh nghĩa là dì của hắn mà đi vào đây, tuy rằng Trương đại quan nhân vẫn xưng hô cô ấy vì chị Lưu, nhưng Lưu Diễm Hồng và Tống Hoài Minh ngang hàng, xưng là dì của hắn cũng không quá đáng.

Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Em đang nghĩ đó là ai, thì ra là chị Lưu!"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Không có quy củ, gọi dì đi!"

Trương Dương nói: "Em sợ gọi vậy sẽ làm chị già, mau vào, mau vào!"

Thường Lăng Phong nhanh chóng cáo từ rời đi, Phó Trường Chinh pha trà cho Lưu Diễm Hồng, lúc này mới đi.

Trương Dương mời Lưu Diễm Hồng ngồi xuống, Lưu Diễm Hồng không có lập tức ngồi, nhìn chung quanh phòng làm việc của hắn, ánh mắt bị một bức thư pháp trên tường hấp dẫn, mặt trên viết sáu chữ lớn GẦN BÙN KHÔNG HÔI MÙI BÙN, ký tên là Trương Dương, Lưu Diễm Hồng nói: "Đã sớm nghe nói thư pháp của cậu rất điêu luyện, thoạt nhìn thật đúng là không tồi. " Lưu Diễm Hồng không có quá nhiều học thức trong thư pháp, theo cách nói của người trong nghề là, người thường xem náo nhiệt, nhưng thư pháp của Trương Dương là nội ngoại kiêm tu, mặc dù là người thường cũng có thể nhìn ra chổ không tồi.

*****

Trương Dương cười nói: "Coi như còn được, tính ra cũng là nhân sĩ nửa chuyên nghiệp. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Bất quá mấy chữ này không thích hợp với cậu, Trương Dương, lấy xuống đưa cho tôi đi!"

Trương Dương nói: "Chị gái ra lệnh một tiếng, làm em đương nhiên vâng theo. " Hắn lúc này đi qua lấy bức thư pháp xuống tới, dùng giấy gói lại giao cho Lưu Diễm Hồng.

Lưu Diễm Hồng lúc này mới ngồi xuống sô pha, nâng chung trà lên, nhấp một ngụm trà nói: "Cậu dựa vào cái gì gọi tôi là chị? Tôi và Tống tỉnh trưởng là bạn học, là trưởng bối của cậu, Yên Nhiên đều gọi tôi là dì. "

Trương Dương cười nói: "Người đặc biệt thì xưng hô cũng đặc biệt, tuy rằng chị là bạn học của Tống tỉnh trưởng, bất quá chị trẻ tuổi hơn ông ấy, thoạt nhìn cũng mới hơn hai mươi tuổi. "

Lưu Diễm Hồng đương nhiên biết hắn là cố ý khen mình, tuy rằng rõ ràng những lời này rất khoa trương, mình đã bốn mươi tuổi hơn, có trẻ tuổi cũng không có khả năng được giống như người tuổi trẻ, nhưng vẫn không nhịn được nở nụ cười: " Tên nhóc cậu, cái miệng ngọt như mật đường vậy, thảo nào Yên Nhiên bị cậu làm cho thần hồn điên đảo. "

Trương Dương nhìn ra tâm tình hiện tại của Lưu Diễm Hồng không tồi, không thể so sánh với vài ngày trước đó lúc nhìn thấy cô ấy, khi đó Lưu Diễm Hồng vừa từ chức, chính là lúc tâm tình thấp nhất, xem ra cô ấy đã vượt qua trở ngại tâm lý. Trương Dương nói: "Chị Lưu, công tác của chị xong rồi sao? Có quyết định sau này đi nước ngoài không hay không?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Tôi không phải đã từ chức sao?"

Trương Dương nói: "Từ chức còn vui vẻ như thế?"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Nguyên nhân chính là vì từ chức, cho nên mới cảm giác được cả người nhẹ nhàng thoải mái. "

Trương Dương nói: "Thật sự?"

Lưu Diễm Hồng gật đầu, rồi lại không nhịn được nở nụ cười.

Trương Dương nói: "Chị Lưu, em cuối cùng cảm thấy chị có chút không đúng, việc vui gì làm chị vui thành như vậy? Nhanh chóng nói cho em biết đi, để em chia xẻ một chút, cũng hài lòng theo chị một chút. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Trong tỉnh gửi báo cáo từ chức của tôi trở về, Kiều bí thư kêu tôi tôi tiếp tục làm, Lưu bí thư ủy ban kỷ luật cũng gọi rất nhiều điện thoại, tôi suy nghĩ một chút, quyết định trước đó cũng có chút kích động, hiện tại tỉnh táo lại, quyết định vẫn ở lại Bình Hải. "

Trương Dương đối với chuyện Lưu Diễm Hồng vẫn được giữ lại làm cũng không ngoài ý muốn, cô ấy nỗ lực nhiều năm như vậy tại quan trường, thật vất vả mới leo lên được cấp phòng, đổi thành ai khác cũng không có khả năng dễ dàng vứt bỏ, Lưu Diễm Hồng ngay lúc đó từ chức là một loại bị chọc tức giận, là một loại phát tiết bất mãn, báo cáo từ chức của cô ấy trong tỉnh sẽ không phê, bất quá Trương Dương cho rằng Lưu Diễm Hồng vẫn được giữ lại làm cũng không quan hệ lớn với Kiều Chấn Lương, Lưu Chiêu, trong miệng cô ấy tuy rằng không đề cập đến Tống Hoài Minh, nhưng càng như vậy càng chứng minh Tống Hoài Minh có thể lặng lẽ làm công tác tư tưởng cho cô ấy.

Trương Dương nói: "Đi một vòng lại trở về điểm khởi đầu, trong tỉnh đúng là thiếu phúc hậu, ít nhiều gì cũng phải đề thăng một cấp bậc cho chị. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Cho tôi kiêm nhiệm sở trưởng sở giám sát tỉnh. "

Trương Dương nói: "Cũng không sai, ủy ban kỷ luật dù sao không thể có hai vị Lưu bí thư, nếu không sau này chúng ta đều không biết nên xưng hô làm sao, gọi Lưu bí thư, hai người đều đáp, sau này chúng ta gọi chị là Lưu sở trưởng, gọi ông kia là Lưu bí thư. "

Lưu Diễm Hồng nở nụ cười ha ha: "Cậu lại nói bậy, cho tới bây giờ đều là một người Lưu bí thư, chức bí thư của tôi là phó thôi. "

Trương Dương nói: "Đi, em mời Lưu sở trưởng ăn, thuận tiện chúc mừng cho chị một chút. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Không cần cậu mời, Ngô Minh đã an bài rồi, tôi đến đây là muốn cậu cùng đi. "

Trương Dương vừa nghe đến tên của Ngô Minh, không khỏi nhíu nhíu mày, hắn luôn không có hảo cảm đối với Ngô Minh. Nhưng Lưu Diễm Hồng từ thật xa tới, hắn cũng khó mà nói cái gì, đứng dậy nói: "Hắn an bài chỗ nào?"

"Ăn ở toà thị chính. "

Ngô Minh lần này mời Lưu Diễm Hồng ăn vốn là tính chất tư nhân, gã thấy Lưu Diễm Hồng gọi Trương Dương cùng nhau tới, trong đáy lòng cảm thấy có chút phiền muộn, gã công tác tại Nam Tích trong khoảng thời gian này, đối với thái độ của Trương Dương trên cơ bản là tránh cho thật xa, gã tự đem mình trở thành một ngọc khí, Trương Dương trong mắt gã cũng là mái ngói, nào có ngọc khí chủ động va chạm với mái ngói, cho dù lưỡng bại câu thương, có hại cũng là mình, không đáng!

Tu dưỡng của Ngô Minh ở trong quan trường cao hơn Trương Dương, tuy rằng trong lòng khó chịu, nhưng vẫn là mặt mày hớn hở, rất nhiệt tình mời Trương Dương ngồi xuống, Trương Dương nhìn một chút trận thế ngày hôm nay thì rõ ràng, Ngô Minh là muốn ăn cơm trưa riêng với Lưu sở trưởng, đáng tiếc Lưu Diễm Hồng cũng không nhận lời, đặc biệt đi đến ủy ban thể dục mời hắn tới làm bóng đèn.

Lưu Diễm Hồng đích thật là đem Trương Dương tới làm bóng đèn, thế tiến công truy cầu của Ngô Minh đối với cô ấy vẫn cũng không yếu bớt, mặc dù là cô ấy đệ đơn từ chức, nhiệt tình của Ngô Minh đối với cô ấy vẫn không có biểu hiện nửa điểm lui bước, lúc này mới khiến cho Lưu Diễm Hồng cảm thấy có chút sợ, lúc bắt đầu cô ấy vốn tưởng rằng Ngô Minh truy cầu mình là do chức quan, nhưng hiện tại mới ý thức được không phải chuyện như vậy, cho nên cô mới cho Trương Dương ra làm bia đỡ, hành động của cô ấy mặt khác cho thấy, Ngô Minh trong lòng của cô ấy đã tạo lên một ít gợn sóng.

Tin tức của Ngô Minh linh thông hơn so với Trương Dương, vài ly rượu qua đi, gã cười nói: "Lưu bí thư, sau này phải xưng hô cô là Lưu sở trưởng, chúc mừng cô một lần nữa trở lại cương vị công tác. "

Lưu Diễm Hồng mỉm cười nói: "Tin tức của anh thật rất linh thông. "

Ngô Minh nói: "Gần đây bởi vì chuyện công tác nên đến bộ tổ chức tỉnh ủy không ít lần, cho nên nghe nói chuyện của cô. "

Lưu Diễm Hồng gật đầu nói: "Tôi nghe nói công tác của anh cũng sắp điều động?"

Ngô Minh cũng không phủ nhận gật đầu nói: "Đã định ra, tháng sau tôi đi tỉnh Bắc Nguyên báo danh. "

Trương Dương là lần đầu tiên nghe nói tin tức Ngô Minh phải đi, hắn nâng ly rượu nói: "Xem ra là tôi phải chúc mừng hai vị, đều thăng quan, hâm mộ chết đi được. "

Lưu Diễm Hồng nở nụ cười: "Cậu trẻ tuổi như thế vẫn còn có cơ hội, hâm mộ chúng tôi cái gì?"

Ba người cùng nhau uống ly rượu này, Lưu Diễm Hồng nói: "Cụ thể đi về đâu đã định ra chưa?"

Ngô Minh gật đầu nói: " Bí thư thị ủy thành phố Kinh sơn!" Lúc nói ra những lời này, Ngô Minh có loại cảm giác hãnh diện, từ Lam Sơn đến Nam Tích, tâm của gã vẫn đều nghẹn một cục tức, đầu tiên cạnh tranh bí thư thị ủy với Thường Tụng tại Lam Sơn thất bại, sau đó lại tại Nam Tích bị Lý Trường Vũ xa lánh, bây giờ gã rốt cục có cơ hội làm chủ một phương. Quan trọng hơn là, từ nay về sau, gã có thể ngồi ngang hàng cùng Lưu Diễm Hồng, có lý do đường đường chính chính truy cầu của cô ấy, không bị người khác coi là thấy người sang bắt quàng làm họ.

Nghe được tin tức Ngô Minh thăng chức, Trương đại quan nhân trong lòng nhất thời mất cân đối liễu, thế giới này quá không công bằng, Ngô Minh gã dựa vào cái gì? Không nhìn ra gã có năng lực cái gì, sao loại chuyện tốt này lại rơi vào đầu của gã?

*****

Lưu Diễm Hồng nói: "Chúc anh trên cương vị công tác mới có thể làm ra một phen thành tích. "

Ngô Minh nói: "Đảng viên chúng ta đến chỗ nào cũng đều là như nhau, không phải là nô bộc của dân chúng sao, còn không phải là vì nhân dân phục vụ sao. " Lời này nói rất giả dối, theo Trương đại quan nhân xem, cái vẻ mặt này đúng là giả dối đến mắc ói, nhưng mà người ta hiện tại là mười năm Hà Đông chuyển sang Hà Tây, có tư cách và lý do nói loại này.

Lưu Diễm Hồng nói: "Nếu như tất cả cán bộ đều ôm tư tưởng như anh thì tốt rồi. "

Ngô Minh nói: "Thật ra lãnh đạo ủy ban kỷ luật các người mới là nhiệm vụ gian khổ nhất, tính thuần khiết của đảng chúng ta toàn bộ phải dựa vào các người giám sát. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Những cán bộ các người ngoài miệng cảm ơn chúng tôi làm công tác ủy ban kỷ luật, trên thực tế trong lòng không biết có bao nhiêu phản cảm với chúng tôi. Cho rằng chúng tôi không có việc gì tìm việc, cho rằng công tác của chúng tôi mục đích cũng là tìm các người gây phiền phức. "

Ngô Minh cười nói: "Sao lại như thế được?"

Trương Dương nhưng nói: "Đúng vậy, công tác của ủy ban kỷ luật các người cũng không phải là vì tìm phiền toái sao?"

Lưu Diễm Hồng nói: " Oán khí của cậu đối với ủy ban kỷ luật rất lớn. "

Ngô Minh đã đoán được oán khí của Trương Dương có quan hệ với công tác của bí thư ủy ban kỷ luật Mã Thiên Dực thành phố Nam Tích, gã cười nói: "Gần đây Nam Tích chúng tôi đang tiến hành một đợt chỉnh đốn, quan viên có quan hệ bà con, bạn bè ở nước ngoài đều phải tiến hành kiểm tra tình huống, tiểu Trương hình như cũng bị liên lụy bên trong?"

Nhắc tới chuyện này Trương Dương không khỏi than thở: "Ngô phó bí thư, anh nói xem chuyện này có phải đúng là bệnh hình thức?"

Ngô Minh nghe được Trương Dương vẫn đang xưng hô mình như vậy, không khỏi cười cười, qua vài ngày nữa, mình sẽ bỏ đi cái mũ phó bí thư, trở thành bí thư thị ủy chân chính, gã không đáng chấp nhất cùng Trương Dương, một người cán bộ cấp phòng tính toán với cấp xử, chẳng phải là có vẻ tư thái của hắn có chút quá thấp? Huống chi hiện tại là trước mặt Lưu Diễm Hồng, gã càng phải làm ra vẻ rộng lượng, cho dù là ngụy trang. Ngô Minh nói: "Theo tôi được biết chuyện này là bí thư Lý đề nghị. "

Trương Dương nói: "Bí thư Lý ý cũng không phải muốn gây ra sóng gió như vậy?"

Ngô Minh nói: "Lại nói tiếp vẫn là chuyện của nhà máy thuốc lá, khiến cho thành phố tương đối bị động, Nam Tích vẫn đều không yên ổn, đầu tiên là đám người Từ Quang Nhiên, Lý Bồi Nguyên gặp chuyện không may, lãnh đạo thành phố thay đổi một loạt, nhà máy thuốc lá là nơi đóng thuế nhiều nhất của Nam Tích, là lão đại của ngành thuốc lá trong tỉnh, bây giờ Liêu Vĩ Trung lại xảy ra loại sự tình này, khiến cho tất cả mọi người có chút mất mặt, bí thư Lý tại loại thời điểm này đưa ra việc chỉnh đốn tác phong là rất cần thiết. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Mã bí thư lúc trước công tác tại ủy ban kỷ luật tỉnh tác phong vô cùng nghiêm cẩn, tinh thần trọng nghĩa của ông ấy rất mạnh, đối với hiện tượng không tốt trong thể chế khẳng định là không dễ dàng tha thứ, có câu là thuốc đắng dã tật, lời thật khó nghe, không có một người giám sát kỷ luật làm bằng máy, sẽ không làm ra cảnh báo trong đội ngũ cán bộ chúng ta. "

Trương Dương nói: " Làm cảnh báo thì tôi ủng hộ, nhưng cũng không có thể loạn như vậy, chuông cổ trong miếu cũng là mặt của hoà thượng, từ lúc vị Mã bí thư này tới, cái chuông lúc nào cũng không yên, cũng phải để cho người ta thở một chút chứ?" Loại lời nói này đổi thành người khác chắc chắn là không dám nói, nhưng Trương đại quan nhân lá gan từ trước đến nay đều rất lớn, Mã Thiên Dực dù lợi hại, bất quá cũng là một bí thư ủy ban kỷ luật thành phố, Trương Dương thật đúng là không sợ.

Ngô Minh cười nói: " Tâm tình Tiểu Trương hình như không đúng, có phải là gần đây việc chỉnh đốn tác phong cũng chỉnh đến trên đầu của cậu không?" Gã là biết rõ còn cố hỏi.

Trương Dương nói: " Chỉnh đốn tác phong cái gì? Quả thật là làm bừa, vị hôn thê của tôi ở nước Mỹ cũng cần khai báo sao? Mắt thấy đại hội tỉnh sắp tổ chức rồi, tôi bận còn hơn cả ong ruồi nữa, anh nói vị Mã bí thư này vì chút chính sự không được sao? Cần phải lãng phí thời gian của chúng tôi, kêu mỗi một người chúng tôi lên nói rõ tình huống. "

Lưu Diễm Hồng và Ngô Minh liếc mắt nhìn nhau, hai người đều nở nụ cười, Lưu Diễm Hồng nói: "Đừng càu nhàu, Mã bí thư cũng là tính tình như vậy, tất cả mọi người là vì công tác, nói rõ không phải được sao?"

Ngô Minh nói: "Tiểu Trương, đại hội tỉnh chuẩn bị thế nào rồi? Theo tôi được biết, có không ít thành phố không tán thành đối với đại hội tỉnh lần này, sẽ không xảy ra chuyện gì không hài lòng chứ?" Ngô Minh đã nghe nói có mấy thành phố tuyên bố chống lại đại hội tỉnh, cho nên hỏi thử.

Trương Dương nói: "Muốn tới hay không hay thì, dù sao thì tôi cũng đã nói hết lời, bọn họ muốn chống lại thì cứ chống lại, cho dù một thành phố cũng không tới, đại hội tỉnh của chúng ta vẫn có thể làm tốt. "

Ngô Minh nói: "Thật ra chuyện này có thể cho Tống tỉnh trưởng nói vài lời, chỉ cần ông ấy nói, phỏng chừng không ai dám chống lại đại hội tỉnh lần này. " Ngô Minh nói những lời này là có tâm tư, trong lòng gã đối với Trương Dương vẫn là khinh thường, đơn giản là một tên vô lại được vận cứt chó mà thôi, nếu như không phải con gái Tống Hoài Minh coi trọng hắn, hắn cũng không dám tại trước mặt mình kiêu ngạo như vậy, không phải mày thích nhờ quan hệ bên trên sao? Lần này sao không làm như thế?

Trương Dương nghe ra ý ngoài lời nói của Ngô Minh, hắn nâng ly rượu nói: " Chuyện của đại hội tỉnh là chuyện công bằng, vì công sự tôi không cần phải vận dụng quan hệ tư nhân, dù sao nên làm tôi cũng đã làm, mặt đã cho, về phần người khác có muốn hay không, tôi không rõ ràng, bọn họ thật sự muốn là cho mặt không biết xấu hổ, tôi cũng không quản. Nếu như dám liên hợp chống lại đại hội tỉnh, đến lúc đó tôi ở trước mặt Kiều bí thư nói chuyện với bọn họ một chút, nhìn xem trên mặt ai không nhịn được?"

Ngô Minh làm ra vẻ vô cùng quan tâm: "Tiểu Trương, một cây làm chẳng nên non, đại hội tỉnh nếu như vắng mặt nhiều thành phố, người khác sẽ nói công tác chuẩn bị tổ chức của Nam Tích chúng ta không làm tốt, trên mặt của chúng ta cũng nhục nhã. "

Trương Dương nói: "Muốn nói chuyện đại hội tỉnh này, tôi thật sự là nghẹn một cục ở bụng, lúc trước trung tâm thể dục mới xây dựng gặp vấn đề, tôi đi cầu ông nội bà nội, vất vả mới lôi kéo đầu tư, đem phần cứng xây lên, tổ chức đại hội tỉnh thiếu tiền, tôi lại đi hoá duyên chung quanh, kết quả còn bị tiểu nhân kiện cáo một phen, gần đến giờ báo danh, lại ầm ĩ lên viêm phổi loại R, khiến cho những thành phố anh em này nhân tâm hoảng sợ, không ai nguyện ý đến chổ chúng ta tham gia thi đấu, hiện tại tất cả đã thu xếp xong hết rồi, những thành phố này lại đổi ý, hận không thể một lần nữa báo danh, tôi không đồng ý, đem tôi bẩm báo lên ủy ban thể dục tỉnh, cái này là cái quái gì thế? Tôi cực cực khổ khổ đem đại hội tỉnh thiết lập, tôi dễ dàng lắm sao?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Ai làm công tác đều không dễ dàng. "

Trương Dương nói: "Tôi thì cảm thấy bản thân tôi đặc biệt không dễ dàng, đại hội tỉnh phải quản, kinh mậu mùa thu cũng phải quản, hiện đang làm cái gì mà không cần tiền? Thành phố lại không muốn cho tôi tiền, chút quan hệ giữa người với người của tôi tất cả đều bị tôi dùng xong, có đôi khi ngẫm lại, mình cực khổ vì cái gì? Đại hội tỉnh làm tốt, cùng lắm có thể được hai tiếng khích lệ, đại hội tỉnh nếu như làm không tốt, phỏng chừng ngày tôi cuốn gói khỏi Nam Tích rời đi cũng không xa. "

Ngô Minh cười ha hả nói: "Tiểu Trương à, đừng có oán khí lớn như vậy, thành tích của cậu, lãnh đạo thành phố tất cả đều nhìn thấy. "

Trương Dương nói: "Tất cả đều nhìn thấy? Sao không ai khen tôi? Bên này bắt đầu chỉnh đốn tác phong, người đầu tiên lại chính là tôi, vị hôn thê của tôi công tác tại nước Mỹ, quốc tịch nước Mỹ thì làm sao? Trêu ai chọc ai? Các người không thấy được, biểu tình của Mã bí thư khi nói chuyện với tôi, dường như tôi là một tên tội phạm tội ác tày trời. "

Lưu Diễm Hồng cũng không nhịn được nở nụ cười: "Trương Dương, Mã bí thư cho tới bây giờ đều là biểu tình nghiêm túc như vậy, hay là như vậy đi, tìm cơ hội tôi nói chuyện với ông ta một chút, để cho ông ấy chú ý một chút phương pháp công tác. " Cô ấy hướng Ngô Minh nói: "Ngô Minh, các người cũng vậy, cũng phải nhắc nhở Mã bí thư một chút, không nên để cho tiếng oán than đầy trời!"

Ngô Minh nói: " Quyền nói chuyện của tôi tại thường ủy có hạn. " Bởi vì lập tức rời khỏi Nam Tích, Ngô Minh nói cũng không kiêng kỵ, mặc dù là Trương Dương ở bên cạnh, gã nghĩ cái gì thì nói ra cái ấy.

Trương Dương nói: "Lưu bí thư, hay là tôi điều đến sở giám sát tỉnh ủy làm việc chung với ngài. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Có thật không? Tôi hoan nghênh hai tay đấy!"

Trương Dương bất quá cũng chỉ là nói một chút mà thôi, hắn cười nói: "Hiện tại tôi mới phát hiện công tác ủy ban kỷ luật là uy phong nhất, dân chúng đều cảm thấy làm quan lợi hại, mà quan sợ nhất là ủy ban kỷ luật của các người, cũng là các người lợi hại!"

Lưu Diễm Hồng nói: "Đều là những người này đem ủy ban kỷ luật chúng tôi nói thành như vậy. "

Ngô Minh cười nói: "Tôi không nói cái gì cả. "

Trương Dương nói: "Ngô phó bí thư lập tức thăng chức rồi, đương nhiên không muốn nhiều lời, thảo nào tất cả mọi người nói anh là một người thông minh. "

Ngô Minh mặt có chút nóng rần lên, trong lòng thầm mắng tên nhóc này dám uy hiếp mình, bất quá gã không thừa nhận cũng không được, lời của Trương Dương đều là tình huống thực tế, gã lập tức đi rồi, không cần phải đắc tội với người Nam Tích. Ngô Minh nói: "Tiểu Trương, mặc kệ người ta nói như thế nào, an tâm làm tốt công tác của mình mới là điều nên làm. "

Trương Dương nói: "Hiện ở bên ngoài chổ nào cũng đều có tin đồn, tại Nam Tích lớn nhất không phải bí thư thị ủy, mà là bí thư ủy ban kỷ luật!"

Lưu Diễm Hồng nói: "Lại nói bậy, tôi thấy những lời này cũng là cậu nói!"

Người thứ nhất nói những lời này không phải Trương Dương, Lưu Diễm Hồng cũng không phải người cuối cùng nghe.

Bí thư thị ủy Nam Tích Lý Trường Vũ cũng nghe được cách nói như vậy, khi Cung Kỳ Vĩ nói xong câu đó, không khỏi lắc đầu cười khổ nói: "Bí thư Lý, tôi thấy, ông tìm thời gian nói chuyện với lão Mã một chút, chỉnh đốn kỷ luật đội ngũ cán bộ không sai, thế nhưng mọi việc cũng phải có một chừng mực, tiếp tục như vậy, cũng sẽ khiến cho tiếng oán than đầy trời. "

Lý Trường Vũ mỉm cười nói: " Lớn nhất của Nam Tích không phải bí thư thị ủy, là bí thư ủy ban kỷ luật, ha ha, lời này ai nói?"

Cung Kỳ Vĩ nói: "Bên ngoài nói như vậy. "

Lý Trường Vũ nói: "Tất cả mọi người là bình đẳng, nào có phân biệt ai lớn ai nhỏ? Nếu lão Mã nhiệt tình như thế thì để ông ấy mượn cơ hội lần này chỉnh đốn bầu không khí của đội ngũ cán bộ một chút. "

Cung Kỳ Vĩ cũng không phải muốn làm ra thị phi, chế tạo mâu thuẫn giữa Lý Trường Vũ và Mã Thiên Dực, ông chỉ là cảm giác được rất nhiều chuyện tốt quá hoá xấu, nếu như tùy ý để Mã Thiên Dực chỉnh đốn như vậy, toàn bộ đội ngũ cán bộ của Nam Tích sẽ biến thành nhân tâm hoảng sợ, thấy biểu tình bình tĩnh tự nhiên của Lý Trường Vũ, Cung Kỳ Vĩ bỗng nhiên nhớ tới, lần hành động này chính là do ông ta đưa ra, Mã Thiên Dực mới có thể làm ra chỉnh đốn tác phong, lẽ nào đây chính là điều Lý Trường Vũ kỳ vọng muốn thấy? Lý Trường Vũ ngoài mặt tuy rằng hiền hoà, nhưng phong cách làm việc vô cùng quả quyết, cái này trong quyền lực chi tranh của ông và Hạ Bá Đạt có thể nhìn ra, Lý Trường Vũ trong chuyện then chốt một bước cũng không nhường, vì sao ông ta lại áp dụng nhượng bộ đối với Mã Thiên Dực? Lẽ nào mục đích chân chính của Lý Trường Vũ là muốn mượn chuyện này kích thích phản cảm của mọi người đối với Mã Thiên Dực, cho ông ta một cú phủ đầu không dấu vết?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1276)