Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0763

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0763: Trước khi khai mạc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Mã Thiên Dực bắt đầu ý thức được tâm tình bất mãn của nội bộ lãnh đạo Nam Tích nhằm vào ông càng ngày càng nhiều, có người lặng lẽ đem ông bẩm báo với uỷ ban kỷ luật tỉnh, trong lúc nhất thời Mã Thiên Dực trở thành cái đích cho mọi người trong thể chế Nam Tích chỉ trích.

Lưu Diễm Hồng tuy rằng chưa chính thức đi làm, nhưng mà bí thư uỷ ban kỷ luật tỉnh Lưu Chiêu biết cô ấy hiện nay ở Nam Tích giải sầu, cho nên uỷ thác riêng cho cô ấy đi gặp mặt Mã Thiên Dực, nói chuyện với ông ta một chút.

Lưu Diễm Hồng và Mã Thiên Dực là đồng sự nhiều năm, cô ấy vô cùng lý giải đối với Mã Thiên Dực, biết tính tình Mã Thiên Dực ngay thẳng, nỗ lực công tác, ngh mà người này thiếu phương thức công tác, thiếu kỷ xảo giao lưu với đồng sự xung quanh.

Mã Thiên Dực cảm thấy có chút kinh ngạc đối với việc Lưu Diễm Hồng đến chơi, ông đãnghe nói chuyện Lưu Diễm Hồng sẽ trở thành sở trưởng sở giám sát tỉnh, có thể nói trong tỉnh đã xác định rõ địa vị người đứng thứ hai trong uỷ ban kỷ luật tỉnh của Lưu Diễm Hồng, đối với vị lãnh đạo cấp trên này, Mã Thiên Dực đương nhiên phải biểu hiện ra tôn trọng cần có.

Lưu Diễm Hồng sau khi ngồi xuống, mỉm cười nói: "Lão Mã, tôi đang nghỉ phép, hai ngay nay đến Cẩm Loan giải sầu, cho nên đến đây gặp người bạn cũ này"

Mã Thiên Dực cười cười, trong lòng ông rất rõ ràng, mình và Lưu Diễm Hồng tuy rằng quen biết, nhưng tối đa là quan hệ đồng sự, bạn cũ thì chưa đến mức đó, ông cung kính nói: "Lưu sở trưởng lần này tới không phải vì chuyện công tác chứ?" Người trên quan trường đối với biến động chức vị tương đối mẫn cảm, cho dù Mã Thiên Dực cũng không ngoại lệ.

Lưu Diễm Hồng cười nói: " Tôi đâu phải một người cuồng công tác giống như ông đâu!"

Mã Thiên Dực nói: "Vừa đi tới Nam Tích, phát hiện vấn đề tồn tại ở đây rất nhiều, gần đây công tác rất bận rộn. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Tôi nghe nói động tác của ông tại Nam Tích cũng không nhỏ. "

Mã Thiên Dực cả giận: "Tôi hy vọng không có việc gì, nhưng đám cán bộ này không cho tôi bớt lo, xưởng trưởng nhà máy thuốc lá Liêu Vĩ Trung gặp chuyện không may, hiện tại đang làm một vận động chỉnh đốn tác phong ở trong phạm vi toàn bộ thành phố, tranh thủ thông qua phương thức này đề cao một chút tính cảnh giác của cán bộ, quét sạch tư tưởng bất lương của mọi người. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Lão Mã à, nhiệm vụ chủ yếu của ủy ban kỷ luật chúng ta là cái gì?"

Mã Thiên Dực hơi ngẩn ra, Lưu Diễm Hồng lại có thể hỏi ra một vấn đề dễ hiểu như thế, ông lập tức ý thức được Lưu Diễm Hồng hỏi tuyệt không đơn giản như vậy, cô ấy nhất định có mục đích khác, cho nên Mã Thiên Dực không nói gì.

Lưu Diễm Hồng nói: "Lão Mã, ông nói cho tôi nghe một chút!"

Mã Thiên Dực nói: "Giữ gìn điều lệ đảng và khuôn phép đảng, kiểm tra đường lối đảng, phương châm, chính sách và tình huống chấp hành nghị quyết, hiệp trợ đảng uỷ tăng mạnh xây dựng tác phong đảng và tổ chức phối hợp công tác phản tham hủ bại.", lúc trả lời, ông bỗng nhiên có cảm giác giống như đang đi thi, Lưu Diễm Hồng có phải là muốn đùa giỡn với mình hay không?

Lưu Diễm Hồng nói: "Giữ gìn, kiểm tra, hiệp trợ, tịnh không có nghĩa là ủy ban kỷ luật chúng ta muốn giữ lấy địa vị chủ đạo trong công tác đảng, ông nói đúng không?"

Biểu tình của Mã Thiên Dực tương đối xấu hổ, ông đương nhiên có thể nghe hiểu Lưu Diễm Hồng đang nói cái gì? Ông mấp máy môi, một lát sau mới nói: "Lưu sở trưởng, có phải là có người nói tôi cái gì không?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Vậy thì không phải, bất quá ủy mục đích cuối của công tác ban kỷ luật chúng ta là vì đảng phục vụ, là vì đội ngũ cán bộ phục vụ, lão Mã, nhiệt tình công tác của ông tôi rõ ràng, thế nhưng trên công tác phải phân rõ chủ yếu và thứ yếu, không thể khiến cho công tác của chúng ta quấy rầy đến trật tự công tác bình thường của đảng, công tác của chúng ta là bảo đảm trong hệ thống cán bộ đảng vận hành có hiệu suất, mà không phải quấy rầy hiệu suất vận hành của hệ thống này. "

Mặt của Mã Thiên Dực có chút đỏ: "Lưu sở trưởng ngài đang nói tôi vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, tốt quá hoá dở? Quấy rầy đến trật tự công tác bình thường của đảng?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Không phải tôi nói, là rất nhiều đồng chí đều phản ứng như thế. "

Mã Thiên Dực thở dài nói: "Tôi chỉ là muốn vì đảng và quốc gia làm chút chuyện, muốn hoàn toàn thanh lý hiện tượng hủ bại của quan trường Nam Tích một chút. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Mọi việc đều có một quá trình, lão Mã, ông nên lo lắng một chút phương pháp của ông. "

Cho dù Lưu Diễm Hồng không tìm Mã Thiên Dực nói chuyện, Mã Thiên Dực cũng chú ý tới vị trí của mình trong tầng lãnh đạo bắt đầu trở nên có chút xấu hổ, ông đang bị đẩy sát ra biên giới, nếu như nói nội bộ thường ủy chia làm hai phái, với phái nhiều do bí thư thị ủy Lý Trường Vũ dẫn đầu, và phái ít do thị trưởng Hạ Bá Đạt đi đầu, như vậy ông nằm ngay biên giới mà hai bên đều không muốn phản ứng, sát biên giới không phải là phái trung gian, phái trung gian còn có người chuẩn bị mượn hơi, loại Mã Thiên Dực này thuộc về loại chẳng ai thèm quan tâm, vô luận Lý Trường Vũ hay là Hạ Bá Đạt cũng không cam tâm tình nguyện phản ứng ông, ai đều cho rằng ông là một phiền phức.

Mã Thiên Dực cảm thấy rất phiền muộn, mình chỉnh đốn kỷ luật không sai, thế nhưng trong hiện thực sao lại không được người ta nhìn như thế, rõ ràng là Lý Trường Vũ đưa ra đề nghị chỉnh đốn đội ngũ cán bộ, nhưng khi ông ta đề nghị thì không bao giờ thấy nói ra nữa, Mã Thiên Dực hiện tại mới rõ ràng, Lý Trường Vũ đã lập một cái bẫy lừa mình, mình công tác quá nghiêm túc, quá cố chấp, cho nên đem cán bộ trong thể chế của Nam Tích đắc tội. Người đang ở trong hiện thực khi vấp phải trắc trở, mới có thể một lần nữa lo lắng phương pháp làm việc, Mã Thiên Dực tuy rằng chấp nhất, nhưng ông cũng cũng không phải kẻ ngu si, khi Lưu Diễm Hồng và ông nói chuyện, ông bắt đầu nghĩ lại hành vi của mình khi đi tới Nam Tích, Mã Thiên Dực rõ ràng đã trở nên kín đáo hơn lúc trước rất nhiều.

Chuyện của Liêu Vĩ Trung đã dần dần bị mọi người quên, bước chân của đại hội tỉnh càng ngày càng gần.

Càng là tới gần khai mạc đại hội tỉnh, Trương đại quan nhân càng trở nên thanh nhàn, cái này ít nhiều gì cũng nhờ bọn họ trước đó làm tốt công tác chuẩn bị, còn bởi vì bên cạnh hắn có trợ thủ Thường Lăng Phong, cho nên tất cả đều tiến hành đâu vào đấy, mỗi người đều có phân công của mình, phân công của Trương đại quan nhân là về phía lãnh đạo, đến bây giờ loại thời điểm này, tất cả chuyện đều đã trên quỹ đạo, đã không cần hắn hỏi đến nhiều.

Trương Dương từ buổi sáng tám giờ đi làm lúc đi làm luôn nhận được điện thoại của Sở Yên Nhiên, tuy rằng gần đây bọn họ cách xa nhau, thế nhưng hầu như mỗi ngày đều gọi điện nói chuyện, tình cảm rất tốt, Sở Yên Nhiên nghe nói ủy ban kỷ luật điều tra chuyện Trương Dương có quan hệ bà con, bạn bè ở nước ngoài, không nhịn được cười.

Trương Dương nói: "Cười cái gì? Anh cũng sắp bị em làm phiền hà, sau này chờ hai ta kết hôn, mười phần thì hết tám chín phần là bị thẩm tra chính trị không hợp cách, đường làm quan của anh từ nay về sau sẽ kết thúc. "

*****

Sở Yên Nhiên dịu dàng nói: "Anh có phải là hối hận? Em cho anh cơ hội, hiện tại hối hận còn kịp. "

Trương Dương nói: "Hối hận thì thật ra có chút. "

"A" Âm thanh của Sở Yên Nhiên tràn ngập mất mác.

Trương Dương lại nói: "Hối hận lúc em ở bên cạnh, không thân cận với em nhiều, không chiếm chút tiện nghi. "

Sở Yên Nhiên e thẹn nói: "Anh không nói bậy có phải là có thể nghẹn chết hay không vậy hả?"

Trương đại quan nhân nói: "Đúng vậy, đúng vậy, đến mức rất khó chịu. "

Sở Yên Nhiên nói: "Không nói bậy với anh nữa, đúng rồi, anh đoán xem em đang ở đâu?"

Trương Dương cười nói: "Đã sớm nghe ra, em đang ở cạnh biển! Anh nghe được tiếng sóng biển đập vào bãi cát. "

Sở Yên Nhiên ừ một tiếng nói: "Có nhớ tiểu đảo lần trước em nói với anh hay không?"

Trương Dương nói: "Nhớ, em không phải nói cái công ty lần trước bên em đầu tư đóng cửa, lần này trở lại chính là muốn tiếp quản cái tiểu đảo này sao?"

Sở Yên Nhiên nói: " Đảo này rất đẹp, còn lớn hơn dự đoán của em, hơn hai trăm cây số, không khác biệt với bán đảo cho lắm"

Trương Dương nói: "Có phải du khách rất nhiều hay không?"

"Hoang đảo! Công ty Mạc Tây Ngói lúc đầu muốn khai phá nơi này làm làng du lịch, nhưng khi công ty của bọn họ đưa vào hoạt động thì xảy ra vấn đề, hiện tại làng du lịch trên đảo đều thành nơi bỏ hoang. Em đang khảo sát trên đảo, nhìn xem có nên tiếp tục khai phá hay không"

Trương Dương nói: "Đảo lớn như vậy muốn khai phá thì cần bao nhiêu tiền?"

Sở Yên Nhiên cười nói: "Hoàn cảnh tự nhiên của nơi này tốt, nếu như khai phá được, tiềm lưc tiền tỷ cũng rất lớn, đúng rồi, công ty Mạc Tây Ngói đã mua lại tiểu đảo này"

Trương đại quan nhiên hỏi "Quyền tài sản hay quyền sử dụng?"

Sở Yên Nhiên nói: "Mua đứt vĩnh viễn, chỉ tốn hơn mười triệu đô"

Tuy rằng mười triệu đối với Trương Dương mà nói là một con số rất xa xỉ, nhưng mà bỏ mười triệu ra để mua một tiểu đảo thì vẫn có lời.

Sở Yên Nhiên nói: "Đảo này còn chưa có tên, lúc túước trên đảo có một thần miếu, cho nên tạm gọi là thần miếu đảo"

"Vanualu!"

"Va cái gì... " Trương đại quan nhân không thể nghe được cái tên này.

"Vanuatu, một trong các quốc gia nghèo trên thế giới"

Trương Dương nói: "Đảo lớn như vậy sao bán rẻ như thế?"

Sở Yên Nhiên nói: "Bởi vì trên đảo không có nước ngọt!"

"Còn gì nữa... "

"Còn nữa, trên đảo hay có địa chấn, địa chấn mỗi năm hơn trăm lần, năm ngoái còn gặp phải sóng thần"

Trương đại quan nhân cảm thán nói: "Hèn chi bán rẻ là phải, anh cảm thấy người ta không phải kẻ ngu, nếu như có một khối đất mà cái gì cũng không tiện thì bán đi cho rồi, ở chổ này nguy hiểm, đừng đứng ở đó nữa, nhanh chóng quay về New York, Manhattan của em đi"

"Em có mời mấy chuyên gia địa chất đến, đang khảo sát trên đảo, nhìn xem tình huống của đảo này, coi có thích hợp để ở hay không"

Trương Dương nói: "Em không phải là muốn ở luôn trên đảo đấy chứ?"

Sở Yên Nhiên nói: "Không có, chỉ là muốn dùng để làm du lịch, sau này nếu như chỉnh đốn ươợc, mỗi năm chúng ta có thể đến đây du lịch, anh cũng là chủ đảo"

Trương Dương nói: "Chúng ta trồng hoa đào trên đảo, thẳng thắn gọi đảo này là Đào Hoa đảo, anh là đảo chủ, em là đảo chủ phu nhân"

"Phi! Anh rủa em chết phải không?" Sở Yên Nhiên kháng nghị, truyện Anh Hùng Xạ Điêu cô ấy cũng có xem qua, đảo chủ phu nhân của Đào Hoa đảo chết khi còn rất trẻ.

Trương Dương nói: "Vậy không gọi là Đào Hoa đảo, gọi là Thiên Đường đảo đi, làm như thiên đường nhân gian ấy!"

Sở Yên Nhiên cười nói: "Anh này, mấy cái đó làm sao mà có!"

Trương Dương nói: "Nhất định sẽ có!"

Tuy rằng các thành phố Bình Hải đều bất mãn đối với đại hội tỉnh lần này, cũng ồn ào muốn liên hợp chống lại, nhưng gần đến giờ khai mạc, ai cũng không có hành động, cái đó có quan hệ với mấy lãnh đạo thành phố Nam Tích sớm chào hỏi các lãnh đạo thành phố khác rồi, ai cũng sẽ không vì sự kiện này mà làm tổn thương hòa khí, dù sao đều là thành phố anh em trong một tỉnh, còn có một nguyên nhân cũng là nghi thức khai mạc đại hội tỉnh, bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương sẽ đến đây, nếu như bọn họ chống lại đại hội tỉnh bị Kiều Chấn Lương biết, phỏng chừng Kiều bí thư khẳng định sẽ không vui vẻ.

Nam Tích trong phương diện tiếp đãi an bài tương đối chu đáo, có thể nói điều kiện ăn ở có thể đứng đầu trong các lần tổ chức đại hội tỉnh, Nam Dương quốc tế, khách sạn Hải Thiên đặc biệt vì vận động viên huấn luyện viên mà cung cấp cái ăn chổ nghỉ, hai khách sạn này đều là tiêu chuẩn năm sao.

Về phần khách quý của lãnh đạo thành phố Nam Tích đến đây đều an bài tại nhà khách chính phủ chiêu đãi, lần này đội hình khách quý tới cũng cực kỳ lớn, bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương, thường vụ phó tỉnh trưởng Tiêu Nãi Vượng, bộ trưởng tuyên truyền tỉnh ủy Tiếu Nguyên Bình, thư ký trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào, chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh Cừ Thánh Minh, thường ủy tỉnh ủy, phó tỉnh trưởng Bình Hải, thị uỷ bí thư Đông Giang Lương Thiên Chính, bí thư thị ủy Giang thành Đỗ Thiên Dã, bí thư thị ủy Lam Sơn Thường Tụng, cùng với những người lãnh đạo chủ yếu của thành phố khác và chủ nhiệm ủy ban thể dục tất cả đều đi tới Nam Tích.

Đội hình này còn lớn hơn so với trong mong muốn của Trương đại quan nhân rất nhiều, hắn vốn tưởng rằng còn có thể có không ít thành phố bất mãn đối với chuyện báo danh, lúc khai mạc có thể hội ngộ một ít tình trạng dị thường, nhưng hiện thực cho thấy, bản thân thi đấu cũng không có quan trọng như hắn tưởng tượng, những lãnh đạo này tới căn bản không phải hướng về phía đại hội tỉnh, bọn họ là hướng về phía bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương mà tới. Bọn họ không phải tự cho Nam Tích mặt mũi, mà là vì trước mặt bí thư tỉnh uỷ tranh mặt mũi, ai cũng không muốn bỏ qua giao lưu cơ hội với lãnh đạo cấp trên, bản thử ngẫm lại đi, bí thư tỉnh uỷ đều tới, bạn là một bí thư thị ủy có thể không tới sao? Nếu như người khác không tới, chỉ mình bạn tới, như vậy chúc mừng bạn, bạn và Kiều bí thư có thể ở chung, cơ hội tiếp xúc gần gũi, nếu như người ta đều tới bạn không tới, như vậy Kiều bí thư sẽ chú ý tới bạn, ông ta sẽ nghĩ, vì sao bạn không tới? Tôi đều tới mà ông không đến, là không phải coi tôi không ra gì sao? Thật ra Kiều Chấn Lương sẽ không nghĩ như vậy, Bình Hải có hơn mười thành phố, nhiều bí thư thị ủy như vậy cộng thêm một đống quan viên tụ vào một chỗ, hơn mười mấy người, cho dù một hai người không có tới, ông ta cũng không chú ý được, ông cũng sẽ không suy nghĩ nhiều.

Nhưng đám quan viên hạ cấp này cho rằng Kiều bí thư nhất định sẽ nghĩ như vậy, ai cũng đều cảm thấy mình coi như là một nhân vật, nếu như mình vắng mặt, Kiều bí thư nhất định sẽ chú ý tới mình.

Sân khấu của đại hội tỉnh là Trương đại quan nhân xây lên, thế nhưng khi đến lúc mở màn, Trương đại quan nhân phát hiện, mình chỉ là làm công việc của đoàn kịch, trợ thủ công việc của đoàn kịch, tiếp đãi lãnh đạo chủ yếu có bí thư thị ủy Lý Trường Vũ, từ khi bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương đến, bí thư Lý lúc nào cũng ở tại bên cạnh Kiều bí thư, hai ngày nay đem địa điểm làm việc đổi đến đây luôn, cái này không nói, ban đêm ngay cả nhà cũng không trở về, cùng lãnh đạo hoà mình, ăn uống ngủ nghỉ tất cả đều cùng một chổ.

*****

Trương Dương không phải có ý kiến gì đối với Lý Trường Vũ, đổi thành ai khác đều phải làm như vậy.

Hải Thiên và Nam Dương quốc tế cũng chia ra do lãnh đạo đứng ra nghênh đón vận động viên, bên Hải Thiên do thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ tọa trấn, bên Nam Dương quốc tế này do thị trưởng Hạ Bá Đạt và bộ trưởng bộ tuyên truyền Lương Tùng phụ trách.

Trương đại quan nhân hiện tại cũng là trợ thủ tiếp xe, tâm lý của thằng nhãi này ít nhiều gì cũng có chút bất bình, khi nghênh tiếp xong vận động viên từ Giang thành tới, hắn hướng Thường Lăng Phong nói: "Tôi hiện tại rốt cuộc rõ ràng, không ngờ tôi chỉ là làm tạp vụ, sân khấu xây xong đến lúc hát thì không có phần của tôi. "

Thường Lăng Phong cười nói: "Trong lòng bất bình à, công tác của cậu lúc đầu cũng là xây sân khấu, cậu là chủ nhiệm ủy ban thể dục, phụ trách chính là chuyện thể dục, hiện tại đều là lãnh đạo lớn tới, người ta đến đây biểu hiện ra là vì đại hội tỉnh, trên thực tế đều là xuất phát từ mục đích chính trị, thật sự để cho cậu ra làm công tác tiếp đãi, cậu nói xem một đám cán bộ cấp bộ, cấp phòng, cậu ở bên trong có phải là gà giữa bầy hạc không, ai nhìn được cậu?"

Trương Dương nói: "Tôi nói này, sao cậu lại nói như thế? Quá tổn hại tôi rồi?"

Thường Lăng Phong cười ha hả nói: "Tôi nói sai rồi, là cậu nhìn người ta mà ngưỡng mộ à?"

Trương Dương nói: "Cái gì mà đại hội tỉnh, cái gì mà tinh thần thể dục, lúc trước tôi còn lo lắng người ta không nể tình, muốn chống lại đại hội tỉnh lần này, hiện tại thoạt nhìn tôi căn bản là buồn lo vô cớ, khóc hô muốn chống lại đều là cán bộ của ủy ban thể dục, bọn họ gọi rách họng vô dụng, lãnh đạo thành phố tới, bọn họ phải trái nhìn nhau, các lãnh đạo ai cũng không đem thành tích coi ra gì cả, đại hội tỉnh cũng chỉ có trong sân thi đấu là sân khấu của vận động viên, nhưng sân khấu ngoài sân thi đấu tất cả đều là của các lãnh đạo. "

Thường Lăng Phong nói: "Cậu càng ngày càng có ngộ tính. "

Trương Dương nói: "Xuyên qua hiện tượng thấy bản chất, tôi ở quan trường nhiều năm như vậy, không ăn thịt heo cũng thấy heo chạy, chuyện gì không rõ ràng? Chút ngộ tính ấy nếu như cũng không có, tôi chẳng phải là uổng công lăn lộn. "

Thường Lăng Phong nói: "Có cái cảm ngộ gì không?"

Trương Dương nói: "Có!"

"Nói nghe một chút!"

Trương Dương nói: " Ủy ban thể dục là một hư chức, ra sức mà không được gì cả, đại hội tỉnh qua đi, tôi lập tức xin nghỉ. "

Thường Lăng Phong cười khổ nói: "Tôi còn tưởng rằng cậu có thể có cảm ngộ to lớn gì, hơn nửa ngày vẫn là cảnh giới như vậy. "

Trương Dương nói: "Tôi so ra kém cậu, ra nước ngoài, uống rượu tây, từ lâu khám phá hồng trần, hiểu rõ huyền ảo cuộc đời, tôi cũng là một tục nhân, khác nhau lớn nhất của tục nhân cùng thế ngoại cao nhân cũng là tục niệm, thất tình lục dục tôi không thiếu, cho dù cho tôi sống thêm cả đời, ta vẫn là dáng dấp này. "

Thường Lăng Phong cười mà không nói.

Lúc này thấy phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương vội vã đi tới, đi tới bên cạnh bọn họ nói: "Chủ nhiệm Trương, bên sân bay đã xảy ra chuyện, đại sứ hình tượng đại hội tỉnh chúng ta Trâu Đức Long xảy ra xung đột với ký giả. "

Trương Dương nói: "Không phải cho Cao Liêm Minh và Thường Hải Tâm đi đón rồi sao? Bọn họ không thể xử lý?" Lúc nói chuyện, Thường Hải Tâm gọi điện thoại tới, sân bay bên kia quả nhiên xảy ra chuyện, thì ra Trâu Đức Long sau khi xuống máy bay đã bị ký giả vây lấy, truy vấn chuyện xấu của hắn với bạn gái, chen lấn qua lại, Trâu Đức Long tức giận đến đem máy ảnh của người ta đập vỡ, hiện trường vô cùng hỗn loạn.

Trương Dương có chút bất đắc dĩ thở dài, cái dám ký giả này giống như lũ ruồi vậy, ngày hôm nay là thịnh hội thể dục Bình Hải, cái đám người này theo xem náo nhiệt cái gì? Trương Dương đem ở đây giao cho Thường Lăng Phong, vội vã tiến đến sân bay.

Đợi khi đến sân bay, hai bên đã hoà giải xong, nguyên nhân rất đơn giản, Trâu Đức Long trước đó hai ngày đi chơi khuya với bạn gái cũng là một nữ minh tinh có tiếng, kết quả bị đám chó săn tin của Hongkong chụp được, đối với nghệ nhân Hongkong mà nói thì sinh hoạt cá nhân là tương đối quan trọng, cho dù là yêu đương cũng không có thể công khai, chỉ cần để cho người hâm mộ biết, sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp tiền cảnh bọn họ, nhất là loại ngôi sao đang đứng trên đỉnh sự nghiệp như Trâu Đức Long, lúc đầu hắn ở tại Hongkong hai ngày nay đã bị chật vật không chịu nổi, lần này mượn cơ hội tham gia đại hội tỉnh Bình Hải đến đây trốn tránh đầu sóng ngọn gió, nhưng không ngờ rằng vừa xuống máy bay đã gặp phải ký giả vây kín, Trâu Đức Long đương nhiên kiềm chế không được cơn tức, lúc này xảy ra xung đột, không chỉ cướp giật máy ảnh của đối phương ném xuống đất, còn nhấc chân đạp vào một gã ký giả bên trong.

Lúc Trương Dương đi tới sân bay, chuyện tình dẹp loạn, Cao Liêm Minh đáp ứng bồi thường máy ảnh của ký giả, đưa tên ngu kia đi bệnh viện xem bệnh, rốt cuộc dàn xếp ổn thoả, bên Trâu Đức Long này, bọn họ cũng nói hết lời hữu ích.

Thấy Trương Dương đến đây, Cao Liêm Minh không nhịn được oán giận nói: "Đều con mẹ nó không phải thứ tốt, một ngôi sao Hongkong mà làm như là siêu nhân cứu thế, đám ký giả kia cũng thật sự là đê tiện, sao kim đi chỗ nào theo đến chỗ đó, chuyện gì cũng đều đáng để bọn họ phỏng vấn đưa tin, chịu đòn cũng là đáng đời. "

Trương Dương nói: "Hai ngày nay đại hội tỉnh, tận lực không nên sinh sự, dàn xếp ổn thoả tốt nhất. "

Cao Liêm Minh nói: "Biết, nếu không tôi cũng sẽ không đáp ứng bồi thường máy ảnh. "

Trương Dương nói: "Chuyện nhỏ mà thôi, cậu trước đưa Trâu Đức Long quay về khách sạn. "

Cao Liêm Minh nói: "Thường Hải Tâm đã đưa bọn họ đi, tôi còn phải ở chỗ này chờ những người khác. "

Trương Dương nhìn cũng rất thấu đối với tâm tư của Cao Liêm Minh, cười nói: "Cậu nhớ thương Hứa Di sao?"

Cao Liêm Minh nói: "Thật ra có chút nhớ thương, đáng tiếc tôi chỉ là tương tư trong mộng đối với cô ấy, người ta là thần nữ vô tâm mà. "

Trương Dương nói: "Vậy còn không nhanh chóng từ bỏ?"

Cao Liêm Minh nói: "Tôi hiện tại là giăng lưới lớn, có thể bắt được ai thì tốt, có lẽ có hy vọng?"

Trương Dương cười lắc đầu, Hứa Di cũng không phải tới trước, kế tiếp đến sân bay chính là băng công chúa Quan Chỉ Tình, cô ấy lần này cũng không phải từ nước Mỹ đến đây, mà là vừa rồi ở kinh thành tham gia thi đấu trượt băng nghệ thuật quốc tế theo lời mời, từ kinh thành bay thẳng đến Nam Tích, Quan Chỉ Tình vẫn kín đáo như trước, lần này ngay cả người quản lí cũng không mang theo, mái tóc dài màu đen tùy ý buộc đuôi ngựa, trên mặt cười mang kính mát màu đen che hết nửa khuôn mặt, áo thun màu xanh, váy ngắn màu trắng, bao tay màu đỏ, thoạt nhìn giống như là một người nữ sinh bình thường.

Quan Chỉ Tình kín đáo là Trương Dương thích nhất, luận đến danh khí Quan Chỉ Tình hẳn là người lớn nhất trong đại sứ hình tượng, thế nhưng cô ấy đến chổ nào cũng không phô trương, cũng không có bất luận điều kiện hà khắc gì, tất cả thích ứng trong mọi tình cảnh.

Quan Chỉ Tình đi ra cổng lớn, rất nhanh thì thấy được Trương Dương trong đám người, cô ấy cười cười, hướng Trương Dương đi qua, Trương Dương chào đón chủ động tiếp nhận hành lý trong tay cô ấy: " Tới một mình?"

Quan Chỉ Tình nói: "Chị họ của tôi đi cùng tôi, bất quá chị ấy muốn ở kinh thành chơi vài ngày, cho nên một mình tôi đến đây. Đại hội tỉnh gần khai mạc, hẳn là lúc anh nhất bận, sao còn tự mình đến đây tiếp?" Quan Chỉ Tình có chút không giải thích được nói.

Trương Dương nói: "Cô là khách nhân tôn quý nhất của chúng ta, tôi không đến sao có thể biểu hiện ra thành ý?"

Quan Chỉ Tình cười nói: "Tôi không tin!"

*****

Trương Dương cùng Quan Chỉ Tình cùng nhau đi ra sân bay, hắn lái xe jeep tới, Quan Chỉ Tình khi lên xe lại đưa ra yêu cầu như lúc xưa, cô ấy không hy vọng bị bên ngoài quấy rối, kêu Trương Dương tìm cho cô ấy một chổ tương đối thanh tịnh.

Trương đại quan nhân bật thốt lên nói: "Vậy đi chổ của tôi ở đi!"

Quan Chỉ Tình nghe vậy mặt cười mắc cở đỏ bừng lên, Trương Dương thấy biểu tình của cô ấy không khỏi cười nói: " mấy ngày nay tôi đều ở tại Nam Dương quốc tế, trong nhà không có ai đến, để trống thì cũng uổng, cô đến chổ tôi ở, bảo đảm không ai quấy rối cô. "

Quan Chỉ Tình mới biết mình hiểu lầm ý tứ của hắn, nhẹ giọng nói: "Cũng tốt, dù sao ngày mai khai mạc xong tôi đã đi, không quấy rối anh lâu. "

Trương Dương nói: "Dự định ở lâu dài cũng không sao, gần đây tôi có rất nhiều chuyện, trên cơ bản không về nhà, đại hội tỉnh kết thúc cũng là kinh mậu mùa thu, mỗi ngày ăn ở đều có nhà nước lo, có thể nói là ăn cơm quan, xài tiền tư, chuyện tốt như vậy không phải mỗi ngày đều có thể gặp phải. "

Quan Chỉ Tình nói: "Anh là cán bộ quốc gia, loại tư tưởng này không được, nếu như ở tại nước Mỹ, khẳng định sẽ bị cử báo. "

Trương Dương nói: "Đấy, đây là chênh lệch giữa Trung Quốc và Phương Tây, với lại người Mỹ nói không hiểu tiếng Trung Quốc. "

Quan Chỉ Tình nói: "Anh đang châm chọc tôi?"

Trương Dương cười nói: "Không dám, tôi là luận sự. "

Quan Chỉ Tình nói: "Thật ra thế giới cũng là một hình tròn nhỏ, từ góc độ nghĩa rộng mà xem, quốc tịch là một quan niệm hạn hẹp, cái gì mà người Mỹ người Trung Quốc, không phải đều là người địa cầu? lý tưởng của cộng sản đảng viên các người không phải muốn thực hiện chủ nghĩa cộng sản trong phạm vi toàn bộ thế giới sao? Tới lúc đó, làm hết năng lực phân phối theo yêu cầu, khái niệm quốc gia tự nhiên cũng sẽ không tồn tại, anh trở về ngẫm lại đi, khái niệm người Trung Quốc người Mỹ có phải là rất hạn hẹp không?"

Trương đại quan nhân ngơ ngác, hắn thật đúng là không ngờ rằng, lý giải của Quan Chỉ Tình đối với chủ nghĩa cộng sản sâu như vậy, Trương Dương nói: "Chẳng lẽ không có cái khác sao?"

Quan Chỉ Tình nói: "Không phân biệt, nước Mỹ xây dựng cũng không bao nhiêu năm, người Anh, người Pháp, người Ý, người Hoa, người Châu Phi cùng nhau hợp thành quốc gia đa văn hoá này, với tôi mà nói, chỉ là đem nhà đặt ở chổ nào thôi, với tôi là người ở nơi nào không có vấn đề gì, vô luận đi tới chỗ, tôi đều là con cháu Viêm Hoàng, không thể bởi vì quốc tịch của tôi, mà anh đem huyết thống của tôi phủ định. "

Trương Dương nói: "Nhanh mồm nhanh miệng, tôi mới phát hiện cô nhanh mồm nhanh miệng như thế, sao lúc trước tôi không biết?"

Quan Chỉ Tình mỉm cười nói: "Đó là bởi vì lúc trước, tôi không muốn chấp nhất với anh!"

Đêm đó Trương Dương vốn định đi tiếp bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương, thế nhưng cánh cửa của Kiều bí thư thật sự quá nóng, chờ Trương Dương tới mới biết được, bí thư thị ủy xếp hàng chờ Kiều bí thư tiếp kiến có đến năm sáu người, đêm nay là không đến lượt cán bộ cấp xử nho nhỏ như hắn, Trương Dương lúc đầu gặp Kiều Chấn Lương cũng không phải vì nịnh bợ, chỉ là cảm thấy thân là chủ, nói thế nào cũng phải chào hỏi Kiều bí thư một tiếng, nếu không gặp được thì cũng đành thôi.

Trương Dương trực tiếp đi chỗ của Đỗ Thiên Dã, trùng hợp là Lý Trường Vũ đã ở trong phòng của Đỗ Thiên Dã ôn chuyện, lúc trước Lý Trường Vũ là thuộc hạ cấp dưới của Đỗ Thiên Dã, lãnh đạo cũ tới, đến đây tiếp cũng thuộc về lễ tiết bình thường.

Thấy Trương Dương vào cửa, Đỗ Thiên Dã cười nói: "Tôi đã nói mà, tên nhóc cậu sẽ không ẩn núp tôi, từ khi tôi đi tới Nam Tích chưa thấy cậu lộ diện, sợ mời tôi ăn có phải không?"

Trương Dương cười nói: "Đỗ bí thư chế giễu tôi à, lãnh đạo cao tầng các người giao lưu hoạt động, một cán bộ cấp xử nho nhỏ như tôi thật ra cũng muốn chen vào bên trong, đáng tiếc tôi chen không được!"

Lý Trường Vũ nói: "Nghe lời này của cậu ý là oán giận tôi?"

Trương Dương nói: "Không dám, không dám, tôi là ăn ngay nói thật, vừa rồi trong lòng tôi nghĩ tới muốn cùng các vị lãnh đạo chào hỏi một chuyến, vốn định đi chỗ Kiều bí thư xếp hàng, nhưng sau khi nghe ngóng, xếp hàng phía trước tôi có năm sáu người. "

Đỗ Thiên Dã và Lý Trường Vũ không nhịn được đồng thời nở nụ cười, Đỗ Thiên Dã nói: "Kiều bí thư không chen vào được mới nhớ đến người bạn cũ này, tên nhóc cậu cũng quá đáng thật?"

Trương Dương nói: "Lăn lộn trong quan trường lâu, học xấu rồi, tôi không đơn thuần giống lúc trước nữa. "

Lý Trường Vũ cười ha hả nói: "Cậu còn biết à!" Trong lòng không khỏi nhớ tới thằng nhãi này lúc trước lợi dụng chuyện mình yêu đương vụng trộm tiến hành áp chế, cho nên mới có thể lẫn vào quan trường, đơn thuần? Tên nhóc này đơn thuần lúc nào? Trải qua lâu như vậy, sự kiện kia từ lâu đã không còn trở thành khúc mắc của Lý Trường Vũ, bây giờ ông và Cát Chun Lệ cũng trải qua khúc mắc đi tới cùng nhau, trở thành vợ chồng danh chính ngôn thuận, có đôi khi hai vợ chồng nhắc tới chuyện này ngược lại tăng thêm vài phần tình thú. Lý Trường Vũ có chút hoài niệm lại những ngày tháng xưa.

Đỗ Thiên Dã nói: "Lần này bảng huy chương của đại hội tỉnh xem ra Nam Tích đã nắm chắc thắng lợi. "

Nhắc tới chuyện này Lý Trường Vũ ít nhiều gì cũng có chút ngượng ngùng, dù sao Nam Tích có thể chiếm ưu thế trong đại hội tỉnh lần này cũng là vì bọn họ kiên trì trong chuyện danh sách báo danh, bởi vì kỳ hạn báo danh mở ra lúc viêm phổi loại R tàn sát bừa bãi, cho nên vận động viên cao cấp của thành phố khác trên cơ bản không có tham gia.

Trương Dương đối với cái này thật ra rất thản nhiên, hắn cười tủm tỉm nói: "Thiên thời địa lợi nhân hoà, chủ nhà đoạt đi hạng nhất có thể luôn luôn lớn nhất. "

Lý Trường Vũ mượn cớ còn muốn đi tiếp lãnh đạo khác, rời khỏi phòng của Đỗ Thiên Dã.

Đỗ Thiên Dã đợi Lý Trường Vũ đi rồi, đứng dậy từ trong tủ lạnh cầm một lọ nước khoáng đưa cho Trương Dương: "Rất bận sao?"

Trương Dương lắc đầu nói: "Thong thả lắm, công tác chuẩn bị làm xong, sứ mệnh của tôi hoàn thành, lên đài mặt mày rạng rỡ là chuyện của lãnh đạo các người, tôi hiện tại là một thân vô sự. "

Đỗ Thiên Dã cười nói: "Có câu oán hận, làm không như ý tại ủy ban thể dục Nam Tích?"

Trương Dương nói: "Cũng được, các lãnh đạo đều rất coi trọng tôi, thấy tôi nhàn rỗi, chỗ nào có việc liền đem tôi đến. "

Đỗ Thiên Dã cười ha ha, ông cũng mở một lọ nước khoáng, uống một ngụm nói: "Có nghĩ tới quay về Giang thành công tác hay không?"

Trương Dương cười nói: "Tôi có thể lý giải rằng ông muốn đào góc tường của Nam Tích hay không?"

Đỗ Thiên Dã nói: "Nhà của cậu tại Giang thành, công tác tại Nam Tích, hai đầu qua lại cũng không tiện. "

Trương Dương nói: "Thành phố đã cho tôi một cái xiềng mới rồi, chờ đại hội tỉnh và kinh mậu kết thúc, để tôi phụ trách công tác của khu công nghệ cao. "

Đỗ Thiên Dã thở dài nói: "Là vàng đến chỗ nào cũng phát quang. " Trong lời nói toát ra vài phần tiếc nuối, lúc trước ông vì áp lực mới lấy đi quyền quản lý xây dựng sân bay của Trương Dương, sau vẫn muốn bù đắp, đáng tiếc sự nghiệp của Trương Dương bây giờ đã mọc rễ nẩy mầm tại Nam Tích, thấy ý tứ của hắn là không muốn rời khỏi.

Trở về Giang thành công tác đối với Trương Dương mà nói còn là có chút lực hấp dẫn, thế nhưng công tác của Nam Tích bên này tiến triển thuận lợi, đại hội tỉnh, kinh mậu, khu công nghệ cao, công tác đều tới, thu hoạch chính trị quả thật rất lớn, Trương Dương đương nhiên không thể lựa chọn đi tại lúc này, hắn cũng không muốn không công tiện nghi người khác.

Đỗ Thiên Dã nói: "Có chuyện này cậu biết không? Tần Thanh bị điều nhiệm làm khu trưởng của khu nội thành mới của Đông Giang, quản lý xây dựng Đông Giang tân thành. "

Trương Dương ngạc nhiên nói: "Thật sao?"

Đỗ Thiên Dã gật đầu nói: " Buổi chiều tôi nghe Diêm thư ký trưởng nói, chuyện này hẳn là không sai, chỉ là tin tức còn chưa có tuyên bố. "

Trương Dương nói: "Đang làm thị trưởng tốt đẹp, sao chớp mắt biến thành khu trưởng, cô ấy lại không phạm vào sai lầm chứ. "

Đỗ Thiên Dã cười nói: "Đông Giang là tỉnh lị, Đông Giang tân thành là trọng điểm phát triển của Đông Giang trong mười năm tới, trong tỉnh và thành phố Đông Giang đều rất chú trọng xây dựng thành phố mới, để cho Tần Thanh đi đến bên kia đảm nhiệm khu trưởng là kết quả trong tỉnh thận trọng lo lắng, cấp bậc của cô ấy không giảm, vẫn là cấp phó phòng. "

Trương Dương nói: "Trong tỉnh sao lại chọn cô ấy?"

Đỗ Thiên Dã nói: "Nghe nói là thị uỷ Đông Giang bí thư Lương Thiên Chính đưa ra đề nghị, khu công nghiệp quốc tế Đông Giang xảy ra chuyện, hình tượng chính phủ đã bị ảnh hưởng, Lương Thiên Chính lần này cũng không có lên làm thường vụ phó tỉnh trưởng như nguyện, cho nên ông ta nóng lòng xoay chuyển hình tượng của Đông Giang, muốn tại trong khoảng thời gian ngắn làm ra một ít công trạng, khu khai phá Lam Sơn là khu khai phá cấp quốc gia duy nhất của tỉnh Bình Hải, cũng là một chổ chiêu thương dẫn tư tốt nhất, chiến tích của Tần Thanh khi đi Lam Sơn mọi người cùng thấy, tôi nghe nói Thường bí thư không muốn thả người, còn đang can thiệp với trong tỉnh, bất quá Kiều bí thư đã quyết chuyện gì, cơ hội thay đổi có thể không quá lớn. "

Trương Dương nói: "Ông nói chuyện này với tôi làm gì?"

Đỗ Thiên Dã cười tủm tỉm nói: "Hai ta là bạn thân, tôi tiết lộ cho cậu thêm một tin tức, tôi nghe nói Lương Thiên Chính cũng điểm danh cậu, muốn đem cậu từ Nam Tích đi qua. "

Trương đại quan nhân hít một ngụm khí lạnh: "Cái gì? Ổng muốn đào luôn tôi?"

Đỗ Thiên Dã gật đầu: "Cũng là Diêm thư ký trưởng nói cho tôi biết. "

Trương Dương nói: "Không có khả năng, lúc trước chuyện của khu công nghiệp quốc tế Đông Giang cũng là do tôi gây ra, khiến cho lãnh đạo thành phố Đông Giang bọn họ mặt đầy bụi đất, ông ta hận tôi còn không kịp, làm sao có thể đem tôi tới đó công tác?"

Đỗ Thiên Dã nói: "Cậu ở tại Nam Tích thuộc về bí thư Lý quản, cậu đi Đông Giang thuộc về bí thư Lương quản, không chừng bí thư Lương muốn đem cậu tới tay để từ từ xử lý cậu một chút. " Nói xong Đỗ Thiên Dã không nhịn được nở nụ cười, ông đương nhiên sẽ không tin tưởng suy nghĩ của Lương Thiên Chính sẽ thấp như thế, Lương Thiên Chính muốn đào Trương Dương nhất định là nhìn trúng năng lực của hắn.

Trương Dương nói: "Ổng đào tôi, cũng phải cho tôi cam tâm tình nguyện, tôi đi Đông Giang làm gì? Nam Tích tôi phát triển tốt như vậy, mắt thấy khu công nghệ cao sắp sửa bắt tay vào làm, tôi không đi đâu. "

"Có đi không, cậu nói không tính, lãnh đạo định đoạt. "

Lúc này điện thoại di động của Trương Dương vang lên, cũng thư ký trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào gọi điện thoại tới, kêu hắn đến phòng mình một chuyến.

Trương Dương khép điện thoại lại, hướng Đỗ Thiên Dã bĩu môi nói: "Nói Tào Tháo Tào Tháo đi ra, Diêm thư ký trưởng tìm tôi đi qua. "

Đỗ Thiên Dã nói: "Tám chín phần muốn làm công tác tư tưởng của cậu, nhanh chóng đi thôi. "


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1276)