Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0790

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0790: Ủy khuất
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Tra Vi tình tự vô cùng thấp, sau khi lên xe, Trương Dương nói khẽ: "Đi đâu? Muốn tôi đưa cô về không?"

Tra Vi lắc đầu, tựa đầu ghế, buồn bã nói: "Tinh Toản liệu có gặp tổn thất thảm trọng hay không?"

Trương Dương cười nói: "Không nghiêm trọng như vậy đâu, thật ra người sáng mắt đều có thể nhìn ra, An Đạt Văn là cố ý gây sự, chú cô là người khôn khéo như vậy, chắc có thể xử lý tốt chuyện này. "

Tra Vi nói: "Trong lòng tôi rất loạn, bộ trang sức đó từ thiết kế đến chế tác, tôi trên cơ bản đều tham dự toàn trình, tất cả kim cương đều là tự nhiên, sao nó... "

Trương Dương nói: "Cả sự kiện chính là một âm mưu, An Đạt Văn đã tính toán chuyện này từ rất lâu, bộ trang sức được triển lãm tối nay chắc không phải là bộ mà cô tự tay thiết kế. "

Tra Vi mệt mỏi nhắm mắt lại, lúc này chú của cô ta Tra Tấn Bắc gọi điện thoại tới, bảo cô ta về công ty họp, Trương Dương đưa cô ta tới tổng bộ của Tinh Toản ở đường vòng tròn hai kinh thành, nhìn thấy Tra Vi lên thang máy rồi mới đi.

Việc vật phẩm trang sức của Tinh Toản là giả đã tạo nên sóng to gió lớn ở kinh thành, ngày hôm sau cơ hồ các báo chí lớn đều muốn đăng chuyện này ở vị trí bắt mắt, không chỉ có như vậy, thậm chí ngay cả kiếp trước kiếp này của Tinh Toản, quan hệ chặt chẽ giữa Tinh Toản và Vương Triều Kim Cương Đài Loan tất cả đều bị đưa tin, Tra Tấn Bắc ở kinh thành có nhân mạch khá rộng, tối hôm qua sau khi chuyện này đột phát, y lập tức tiến hành giao tiếp, đầu tiên là nhằm vào các tạp chí lớn, y cho rằng mặt mũi của mình đủ lớn, đủ để bịt miệng giới truyền thông, nhưng không ngờ chuyện này vẫn bị đưa tin, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí có một số báo chí đã đăng cả quan hệ đồn đại giữa y và Lưu Khánh Vinh. Tra Tấn Bắc tức giận đến nỗi thất khiếu bốc khói, y căm giận ném tờ báo lên bàn, lớn tiếng nói: "Một thằng nhóc chưa ráo máu đầu, ai cho hắn gan lớn như vậy?"

So với Tra Tấn Bắc thì Khưu Phượng Tiên rõ ràng trấn định hơn nhiều, cô ta nói khẽ: "An Đạt Văn là tổng tài đương nhiệm của Thế Kỷ An Thái Hongkong, ông nội của hắn An Chí viễn là nhân sĩ ái quốc nổi danh, cũng là một trong những phú hào có tiền có thế nhất Hongkong."

Tra Tấn Bắc đương nhiên đã nghe nói tới tên của An Chí Viễn, y nói khẽ: "An gia không phải lấy hắc đạo để lập nghiệp ư? An Chí Viễn sau khi an cư cũng cũng suy tàn theo mà. "

Khưu Phượng Tiên nói: "Trong đoạn thời gian mà An Chí Viễn chết, An gia quả thực đã đã trải qua một đoạn thời gian bấp bênh, nhưng sau khi An Đạt Văn nắm quyền, tập đoàn Thế Kỷ An Thái cũng dần dần sống lại, hiện giờ đã khôi phục thanh thế năm xưa. "

Tra Tấn Bắc ngồi trở lại vị trí của mình, ánh mắt của hắn một lần nữa hướng lên tờ báo, nói khẽ: "Nói như vậy, hắn cũng tính là có chút bản sự. "

Khưu Phượng Tiên nói: "An Đạt Văn là kỳ tài kinh thương, đây là sự thật không thể phủ nhận, còn có một nguyên nhân trọng yếu hơn là, cha hắn là An Đức Uyên, An Đức Uyên thân là lão đại của tín nghĩa xã của Đài Loan, sau khi An Đạt Văn nắm quyền của An gia, An Đức Uyên thân là cha cũng đã tận hết sức lực giúp hắn. "

Tra Tấn Bắc nói: "An Đức Uyên là phần tử xã hội đen ư?"

Khưu Phượng Tiên nói: "Vài năm trước đã tuyên bố chậu vàng rửa tay rồi, hiện tại đã trở thành cổ đông của Vương Triều Kim Cương chúng tôi, càng kỳ quái hơn là, y năm nay không ngờ tài trợ cho Tống Vĩ Quốc tranh cử thị trưởng Đài Nam. "

Tra Tấn Bắc đã đoán được nguyên nhân của chuyện này, cha của Khưu Phượng Tiên Khưu Chỉ Đống cũng đã chính thức tuyên bố tranh cử chức thị trưởng thành phố Đài Nam, nguyên nhân chân chính mà An Đạt Văn đối nghịch với mình có thể là nhằm vào Vương Triều Kim Cương, và Khưu Chỉ Đống.

Khưu Phượng Tiên nói: "An Đạt Văn lần này chính là nhằm vào chúng ta mà đến. "

Quan hệ giữa Tinh Toản và Vương Triều Kim Cương cực kỳ chặt chẽ, gắn bó như môi với răng, môi hở răng lạnh, Tra Tấn Bắc tuy rằng là chưởng môn nhân của Tinh Toản, nhưng trên thực tế có một bộ phận cổ phần tương đối lớn của Tinh Toản thuộc vềVương Triều Kim Cương, tổn hại danh dự của Tinh Toản chẳng khác nào làm ô nhục Vương Triều Kim Cương, chuyện xảy ra tối hôm qua đã dẫn tới sự dao động của giá cổ phiếu của Vương Triều Kim Cương phía Đài Loan, sau khi bắt đầu phiên giao dịch buổi sáng hôm nay, giá cổ phiếu của Vương Triều Kim Cương đã hạ 5%, hiện giờ vẫn đang tiếp tục hạ.

Khưu Phượng Tiên nói: "An Đạt Văn cùng lúc ra tay bôi nhọ danh dự của chúng ta, đồng thời chế tạo ảnh hưởng cả ở nội địa và Đài Loan, lợi dụng phương thức này để chèn ép giá cổ phiếu của Vương Triều Kim Cương, về phương diện khác chọn dùng một khoản tài chính lớn để dùng giá thấp thu mua cổ phiếu, căn cứ vào phân tích của phía tập đoàn, đây chỉ là bắt đầu, sau đó hắn còn có thể có động tác liên tiếp, có lý do để tin rằng, bọn họ muốn nhân cơ hội này để khởi xướng thu mua Vương Triều Kim Cương. "

Tra Tấn Bắc nhíu mày, y đã ý thức được tính nghiêm trọng của tình thế, An Đạt Văn lần này ra tay rất đột nhiên, hơn nữa hắn chọn dùng cách dương đông kích tây, xuống tay từ Tinh Toản, sau đó đem lửa đốt tới Vương Triều Kim Cương, thằng ôn này đã hạ một bàn cờ cực lớn.

Khưu Phượng Tiên nhìn thấy Tra Tấn Bắc trầm mặc không nói, nhẹ giọng thở dài: "Tấn Bắc, anh cho rằng chuyện này nên làm như thế nào?"

Tra Tấn Bắc nói: "An Đạt Văn hiện tại đang cầm chứng cớ, hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội này, khẳng định còn có thể chế tạo sự tình, chúng ta chỉ có thể làm ra một số biện pháp bổ cứu thôi, khai trừ tất cả nhân viên thiết kế sản xuất tương quan. "

Khưu Phượng Tiên nói: "Bộ trang sức đó là Tra Vi thiết kế. "

Tra Tấn Bắc nói: "Lát nữa tôi sẽ bàn với nó. "

Khưu Phượng Tiên nói: "Anh định xử lý Lưu Khánh Vinh như thế nào?"

Tra Tấn Bắc nói: "Trách nhiệm phía Thiết kế để tiểu Vi gánh vác một mình, tiểu Vi và Khánh Vinh sẽ không có bất kỳ vấn đề gì. "

Khưu Phượng Tiên gật đầu nói: "Trước mắt cũng chỉ có thể làm như vậy thôi, cho công chúng một câu trả lời, trước tiên chặn miệng mọi người đã. "

Tra Tấn Bắc nói: "Giúp tôi hẹn An Đạt Văn, tôi muốn gặp hắn. "

Trên sân gôn Đàn Hương Sơn, An Đạt Văn khoan thai tới muộn, hắn từ xa đã nhìn thấy Tra Tấn Bắc ngồi uống trà dưới tán che nắng, không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, hắn bảo nhân viên công tác lái xe đưa hắn tới bên cạnh Tra Tấn Bắc.

Thương trường và quan trường là hai đại lĩnh vực dối trá nhất trên đời, cho dù trong lòng hận tới nghiến răng nghiến lợi, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ thản nhiên như không, còn giả vờ như gội đầu bằng gió xuân, Tra Tấn Bắc mỉm cười nói: "An tiên sinh sao lại tới một mình?"

An Đạt Văn cười nói: "Tra tổng không phải muốn tìm riêng tôi nói chuyện ư?"

Hai người đều bật cười, Tra Tấn Bắc mắng thầm một câu tiểu tạp chủng ở trong lòng.

An Đạt Văn thì trong lòng mắng một câu lão súc sinh.

Ngồi dưới tán che nắng, nhận lấy chén trà Tra Tấn Bắc tự tay đưa cho, An Đạt Văn uống một ngụm nói: "Nhớ mấy năm trước đại lục vẫn chưa có sân gôn, vậy mà trong vài năm sau cơ hồ từ thành thị cấp phó tỉnh trở lên đều có sân gôn. "

Tra Tấn Bắc nói: "Cải cách mở cửa tới nay, tốc độ phát triển của kinh tế nội địa đúng là kinh người. "

An Đạt Văn nói: "Golf ở quốc gia phát đạt cũng là một loại vận động quý tộc, sự phát triển của kinh tế và sự tăng nhiều của sân gôn hình như không có liên hệ gì, ở trong nước có điều kiện chơi trừ số ít phú thương ra thì chính là quan lớn. "

Tra Tấn Bắc cười nói: "An tiên sinh không thích golf ư?"

An Đạt Văn lắc đầu nói: "Không thích, tôi còn trẻ, không thích loại vận động dáng vẻ già nua nặng nề tứ bình bát ổn này, nếu cho tôi chọn, tôi thích loại vận động kịch liệt hơn, có tính công kích hơn, ví dụ như đua xe! Tôi tới sân gôn một là để theo giúp trưởng bối, hai là để tiếp khách của tôi, điểm giống nhau của bọn họ chính là tuổi đã khá lớn. " An Đạt Văn tựa cười mà như không phải cười nhìn Tra Tấn Bắc, rõ ràng là đang nhắc nhở y, anh đã già rồi.

Tra Tấn Bắc lạnh lùng cười nói: "Người ở giai đoạn bất đồng sẽ có tâm tính bất đồng, chờ thêm vài năm nữa, có lẽ anh sẽ phát hiện golf mới là thích hợp với mình nhất, có một số loại vận động tuy rằng kích thích, tính đối kháng tuy rằng rất mạnh, nhưng đối với sức khỏe của anh thì không có bất kỳ lợi ích nào, chỉ không cẩn thận một chút là không những không có hiệu quả vận động, ngược lại sẽ bị thương, thương rất nặng! Vậy thì mất nhiều hơn được rồi. "

An Đạt Văn đương nhiên có thể nghe ra Tra Tấn Bắc đang cảnh cáo mình, hắn cười nói: "Xem ra Tra tiên sinh đã qua cái tuổi mạo hiểm, điều này thương nhân thương nhân mà nói không phải là chuyện tốt gì cả. "

An Đạt Văn mỉm cười nói: "Hư danh và lợi ích, cái nào quan trọng hơn?"

Nụ cười trên mặt Tra Tấn Bắc đột nhiên chợt tắt: "Tiền mất đi có thể kiếm lại được, nhưng danh dự mất đi sẽ không tìm lại được. " Hai mắt y lạnh lùng nhìn thẳng vào An Đạt Văn, nói: "Chuyện ngày hôm qua mọi người trong lòng biết rất rõ, anh muốn gì?" Tra Tấn Bắc chủ động tìm An Đạt Văn, thật ra là đã định nhượng bộ, tránh mũi nhọn, sau khi ổn định An Đạt Văn mới tìm thời cơ trả thù, Tra Tấn Bắc đương nhiên sẽ không dễ dàng nuốt xuống cục tức này.

An Đạt Văn nói: "Tôi muốn một công đạo!"

Tra Tấn Bắc nhíu mày: "Công đạo ư?"

*****

An Đạt Văn nói: "Bỏ một ngàn vạn lại một một bộ trang sức giả, anh hiện tại bảo tôi cứ thế là xong à?"

Tra Tấn Bắc nói: "Anh muốn công đạo gì? Bao nhiêu tiền?"

An Đạt Văn mỉm cười nói: "Tinh Toản tuy rằng làm không tồi, nhưng tài lực của anh tôi vẫn chưa để vào mắt. "

Tra Tấn Bắc lạnh lùng nhìn An Đạt Văn, y thừa nhận, tài lực của mình quả thực không thể nào bằng An gia đã trải qua mấy đời kinh doanh, nhưng thằng ôn An Đạt Văn này quá mức cuồng vọng rồi, hắn đã xem nhẹ một sự thật, Tra Tấn Bắc cảm thấy mình phải nhắc nhở hắn một chút: "An tiên sinh, anh chỉ sợ đã quên, nơi này là đại lục!"

An Đạt Văn khinh thường cười nói: "Nếu tôi không nghe lầm, thì anh hình như là đang uy hiếp tôi?"

Tra Tấn Bắc lạnh lùng nói: "Đối với đứa trẻ thì dùng từ dọa thì thỏa đáng hơn. "

An Đạt Văn nói: "Anh có thể có thành tựu hôm nay, tâm tính của anh sớm đã nên không quan tâm hơn thua, một chuyện nhỏ có thể làm anh rối loạn trận cước, ngược lại khiến tôi có chút giật mình, khiến tôi có chút thất vọng, thì ra anh không lợi hại giống như trong truyền thuyết. "

Tra Tấn Bắc nói: "Người nhà của anh không có ai nói với anh rằng, lưu lại lối thoát cho người khác cũng chính là lưu lại lối thoát cho mình à. "

An Đạt Văn nói: "Tôi và anh không có thâm cừu đại hận, tôi đối với Tinh Toản cũng không có bất kỳ hứng thú gì, tôi chỉ là một người tiêu thụ bình thường, tôi hiện tại chỉ là những gì mà tôi phải làm. "

Tra Tấn Bắc nói: "Anh không chỉ muốn đối phó với Tinh Toản! Anh muốn thông qua phương thức này để hạ thấp giá cổ phiếu của Vương Triều Kim Cương, từ đó đạt được mục đích thu mua nó. "

An Đạt Văn nói: "Có một số việc đã nhìn thấu thì đừng nói ra, Tra tổng lớn tuổi vậy rồi, trên thương trường cũng lăn lộn nhiều năm như vậy rồi, mà vẫn thiếu kiên nhẫn như vậy, chẳng trách lúc trước anh và Hà Trường An đấu nhau đều chấm dứt bằng thất bại. "

Tra Tấn Bắc bị một thằng nhau nói móc ngay trước mặt, trong lòng không khỏi căm tức, y bắt đầu ý thức được, người trẻ tuổi trước mắt này tuyệt không đơn giản. Mục đích của An Đạt Văn đã rất rõ ràng, hắn muốn thông qua chuyện này để bôi nhọ Tinh Toản, từ đó đối phó với Vương Triều Kim Cương. Quan hệ giữa Tinh Toản và Vương Triều Kim Cương là gắn kết không thể tách lìa, gắn bó như môi với răng, Tra Tấn Bắc nói khẽ: "Tôi từng cho rằng thế hệ trẻ tuổi hiện tại trở nên càng lúc càng không có can đảm, nhưng hôm nay tôi phát hiện, mình sai rồi!" Y đứng lên, rút ra một chiếc gậy golf, đi về phía vị trí gôn, dùng một tư thế tiêu chuẩn đứng chắc, sau đó đột nhiên vung gậy golf, vẽ ra một đường cong trên trời, giống như muốn xé toang bầu trời đầy u ám.

Lực lượng của Tra Tấn Bắc rõ ràng không thể làm được điểm này, quả bóng sau khi vận hành tới điểm cao nhất liều rơi xuống mặt cỏ màu xanh, nẩy mấy cái, sau đó rơi xuống lỗ, sắc mặt của Tra Tấn Bắc so với mây đen thì còn tối hơn, hắn lắc đầu, quay đầu lại thì nhìn thấy An Đạt Văn đã bỏ đi.

Đây là trận mưa thu thứ hai mà Trương Dương phải trải qua trong thời gian ở ở kinh thành, toàn bộ buổi chiều hắn đều ở ban trú kinh Bình Hải, buổi tối đã đáp ứng La Tuệ Ninh tới nhà ăn cơm, lát nữa Lý Vĩ sẽ tới đón hắn. Lúc hơn ba giờ Tra Vi tới đây tìm, Tra Vi trước giờ luôn rất lạc quan hai mắt đã đỏ lựng, vừa gặp hắn đã khóc. Trương Dương biết bởi vì chuyện ở hội triển lãm, Tra Vi một mực rất tự trách, nhưng chuyện này không có quan hệ gì với cô ta, việc gì phải khóc tới mức này? Trương Dương cười cười mời cô ta vào trong phòng: "Tôi nói này Tra Vi, có cần phải vậy không? Chẳng phải chỉ là một tên tiểu nhân giở chút âm mưu quỷ kế thôi mà, cô chỉ là một thiết kế sư, trời có sụp xuống thì cũng chẳng tới lượt cô gánh, cô việc gì cứ phải để trong lòng. "

Tra Vi rưng rưng nói: "Chú đã khai trừ tôi rồi!"

Trương đại quan nhân vừa nghe thấy vậy liền ngây ra: "Vì sao?"

Tra Vi nói: "Tôi ngay hôm đó đã đệ đơn từ chức, nhưng chú không đồng ý, buổi sáng hôm nay tới công ty lại muốn khai trừ tôi! Tất cả nhân viên có liên quan tới bộ trang sức đó đề bị khai trừ rồi. " Nói tới chỗ ủy khuất Tra Vi không khỏi rơi nước mắt thương tâm.

Trương Dương rất nhanh liền nghĩ thông sự ảo diệu trong đó, Tra Vi lần này hiển nhiên là làm người chịu tội thay, Tra Tấn Bắc để bình ổn chuyện này, khẳng định phải đổ tất cả trách nhiệm lên người Tra Vi và những nhân viên đó, cho công chúng một câu trả lời, chiêu thức ấy gọi là thí tốt giữ soái, đổi thành người khác cũng phải làm như vậy, nhưng Tra Tấn Bắc làm như vậy có chút không có hậu đạo, Tra Vi là cháu gái ruột của y, Tra Vi từ chức y cự tuyệt, nhưng ngay sau đó liền khai trừ Tra Vi, đây không phải là tuyên bố với mọi người, bộ trang sức đó là Tra Vi đánh tráo ư? Trương Dương ngĩ tới điểm này cũng thấy tội cho Tra Vi, Tra Tấn Bắc thân là chú, nhưng y không trượng nghĩa chút nào, gặp chuyện, trước tiên đẩy cháu gái mình ra trước, nhưng y có từng cân nhắc tới cảm thụ của Tra Vi không, thế không phải là bôi nhọ danh dự của Tra Vi ư?

Tra Vi trong lòng rất ủy khuất, tựa vào vai Trương Dương khóc thảm thiết, nơi này dù sao cũng là ban trú kinh Bình Hải, Trương đại quan nhân phàm là làm chuyện gì, nói không chừng ngày mai sẽ truyền tới tai Tống Hoài Minh, Trương đại quan nhân vừa đưa khăn tay cho Tra Vi vừa khuyên nhủ: "Cô bé, khóc nhỏ thôi, để người ta nghe thấy, không biết là tôi làm gì cô đso!"

Tra Vi khóc thút thít nói: "Tôi không phải đang ủy khuất ư? Tôi ủy khuất mà anh còn không cho tôi khóc, có phải muốn tôi uất mà chết không?"

Trương Dương nói: "Cô muốn tôi phải làm sao đây, hay là tôi hiện tại cùng cô đi tìm chú cô, tôi giúp cô trút giận nhé?"

Tra Vi thút thít nói: "Anh giúp tôi thế nào?"

Hai tay Trương đại quan nhân nắm chặt lại, khớp xương kêu răng rắng.

Tra Vi nói: "Anh đừng có làm bậy, ông ấy là chú tôi đấy!"

Trương Dương nói: "Mặc kệ y là ai, chỉ cần là khi dễ cô, cho dù là cha cô tôi cũng... "

"Anh dám... " Tra Vi vừa nói vừa khóc, nhìn thấy bộ dạng hoạt kê của Trương Dương, cuối cùng không nhịn được liền bật cười.

Trương Dương nhìn thấy cô ta cười, ha ha nói: "Cười lên trông vẫn xinh hơn. "

Tra Vi nói: "Bộ dạng lúc đang khóc của tôi khó coi lắm à?"

Trương Dương nói: "Cũng không tính là khó coi, chỉ như là tôi nợ cô hai đồng ý. "

"Anh biến đi! Tôi mặc kệ, hôm nay tâm tình của tôi rất không tốt, anh phải nói chuyện với tôi. "

Trương Dương nhìn nhìn thời gian: "Cô hôm nay tới không đúng lúc rồi! Mẹ nuôi của tôi bảo tôi tới nhà ăn cơm, lát nữa sẽ có người tới đón tôi. "

Tra Vi bĩu môi, lại ủy khuất bật khóc: "Vậy mà nói là bạn bè, cái gì có phúc cùng hưởng, anh căn bản chính là một kẻ lừa đảo! Nói mà không giữ lời. "

Trương Dương kêu khổ không ngừng: "Tra đại tiểu thư à, tôi lừa cô ư? nói xong không giữ lời ư, tôi lừa tim cô hay là lừa môi cô? Hôm nay tôi không phải là thật sự có chuyện ư, chanh mẹ đã gọi thì việc gì cũng phải bỏ, trẻ con ba tuổi cũng hiểu đạo lý này, tôi nếu bởi vì mê luyến nữ sắc, coi lời gọi của cha mẹ nuôi tôi là gió thoảng bên tai, vậy tôi chẳng phải là vô lương tâm ư?"

Tra Vi nói: "Được rồi! Tôi coi như đã nhìn rõ anh rồi, thôi, tôi không làm ảnh hưởng anh tới nhà cha mẹ nuôi anh ăn cơm. "

Trương Dương nhìn thấy bộ dạng của cô ta, quả thực có chút không yên lòng: "Cô bé! Hay là thế này đi, cô đi cùng tôi, dù sao họ cũng biết cô mà. "

Tra Vi nói: "Tôi đi theo anh có sao không?"

"Là bạn bè mà, tôi nnói này, cô trong lòng có quỷ à, sao phải sợ?"

Tra Vi nói: "Trong lòng tôi không có quỷ, tôi có gì mà phải sợ! Tôi chỉ thấy ủy khuât thôi, Tra Tấn Bắc dựa vào gì mà khai trừ tôi?"

"Đúng vậy, y dựa vào gì chứ? Người chơi hắn là An Đạt Văn, Có bản lĩnh thì đi phân cao thấp với An Đạt Văn đi, khi dễ Vi Vi của chúng ta làm gì?"

Tra Vi nói: "Anh đừng nói những lời buồn nôn nữa, tôi không phải là của anh, mà anh cũng đừng có gọi tôi là Vi Vi. "

"Tôi là cảm thấy cô thiếu tình yêu thương thôi? Tôi muốn chia xẻ cho cô một chút!"

Tra Vi nói: "Tôi thấy anh có ý đồ lắm. "

Trương Dương mở to hai mắt nói: "Cô không ngờ lại nghĩ về tôi như vậy?"

Trận mưa thu này càng đổ càng to, Trương Dương vốn cho rằng mưa lớn như vậy, chuyện ăn cơm tối nay có thể sẽ hủy. Không ngờ Lý Vĩ vẫn đến đúng giờ, Trương Dương muốn để Tra Vi cùng đi, nhưng Tra Vi lúc này lại đánh trống lui binh, cô ta nói phải về nhà, Trương Dương nhìn thấy tình tự của cô ta cơ bản đã bình phục, cũng không bảo cô ta đi cùng, còn bảo Lý Vĩ lái xe theo một đoạn. Nhìn thấy Tra Vi quả thực lái xe theo hướng về nhà, lúc này mới yên tâm.

Sau khi Trương Dương tới Văn gia mới biết được đây không phải là gia yến đơn thuần. Trừ vợ chồng La Tuệ Ninh và Văn Quốc Quyền ra, gia đình phó bộ trưởng Bộ ngoại giao Trần Toàn cũng tới. Hai vợ chồng Trần Toàn và cả con trai bảo bối của bọn họ Trần An Bang hiện tại cũng đều ngồi trong phòng khách của Văn gia nói chuyện phiếm.

Trương Dương vừa thấy họ liền hiểu ra tối nay khẳng định là La Tuệ Ninh cố ý an bài bữa ăn này. Mục đích là để hoà giải cho hắn và Trần An Bang. Trương Dương tuy rằng biết La Tuệ Ninh là có ý tốt, nhưng cảm thấy không cần phải vậy.

*****

Văn Quốc Quyền cũng cho là như vậy, vốn chỉ là gia yến bình thường giữa hai nhà Văn Trần, ông ta trước chuyện cũng không hề biết rằng La Tuệ Ninh gọi cả Trương Dương tới! La Tuệ Ninh khi bảo Lý Vĩ đi đón Trương Dương thì Văn Quốc Quyền mới biết. Nếu vợ đã an bài như vậy, Văn Quốc Quyền cũng không tiện nói gì, ông ta biết rõ tình cảm của vợ đối với đứa con nuôi này! Thật sự đã coi Trương Dương như người trong nhà.

Trong mắt La Tuệ Ninh, bất kể Trương Dương hay là Trần An Bang đều là đứa nhỏ không hiểu chuyện. Bà ta không hy vọng giữa những đứa nhỏ này bởi vì việc nhỏ mà sinh ra mâu thuẫn. Lại càng không muốn chuyện giữa bọn họ tiếp tục chuyển biến xấu. Văn Quốc Quyền và Trần Toàn là bằng hữu tốt, bà ta không hy vọng chuyện bọn nhỏ sẽ tạo thành ảnh hưởng cho hai người họ. Tuy rằng bà ta biết không có khả năng xuất hiện tình trạng như vậy, nhưng bà ta vẫn không muốn về sau xuất hiện cục diện khó xử.

La Tuệ Ninh đưa Trương Dương tới trước mặt vợ chồng Trần Toàn, dẫn kiến cho hắn: "Vị này là chú Trần của con, còn vị này là dì Tống của con. "

Trương Dương lễ phép chào hỏi.

Trần Toàn cười cười đứng dậy, rất hòa ái vỗ vỗ vai Trương Dương, nắm chặt tay hắn, nói: "An Bang, con đã gặp Trương Dương rồi phải không. "

Sắc mặt của Trần An Bang rất khó coi, biết La Tuệ Ninh an bài một trường hợp như vậy, đánh chết hắn cũng không tới. Trần An Bang miễn cưỡng nặn ra nụ cười: "Gặp rồi, chủ nhiệm Trương danh khí lớn như vậy, ai mà chẳng biết!" trong lời nói của hắn tràn ngập vẻ châm chọc.

Trần Toàn mắng thầm trong lòng, con trai đúng là không có tiền đồ. Trong trường hợp này, nói sao cũng phải giả vờ giả vịt chút chứ, nhìn bộ dạng đầy thâm khổ đại cừu của hắn, ai cũng cảm thấy được là hắn khó chịu đối với Trương Dương. Trái lại Trương Dương tươi cười rạng rỡ, từ trên mặt thằng ôn này không nhìn ra chút mất hứng nào, còn chủ động vươn tay về phía Trần An Bang: "Trần tổng, chúng ta lại gặp nhau rồi. "

Trần An Bang định bắt tay với hắn, nhưng gặp ánh mắt oán giận của cha, hắn vẫn khuất phục, vươn tay ra nắm tay Trương Dương cho có lệ.

La Tuệ Ninh cười nói: "Giữa bọn trẻ hai đứa nên trao đổi nhiều hơn, về sau trăm ngàn lần đừng làm ra những chuyện nước lũ nhấn chìm miếu long vương. "

Trần An Bang nói: "Chủ nhiệm Trương trẻ tuổi đầy hứa hẹn, cháu chỉ sợ không trèo cao được thôi. "

Trương Dương nói: "Trẻ tuổi thì tôi không đảm đương nổi, Trần tổng còn trẻ mà đã chưởng quản một công ty internet lớn như vậy, thật sự là khiến cho người ta hâm mộ. "

Trần An Bang nói: "Chỉ có bề ngoài thôi, những lời mà bên ngoài nói kỳ thật không thể tin được. " hắn không phải là đang nói mình, căn bản là đang ám chỉ Trương Dương.

Trương Dương cười ha ha, La Tuệ Ninh nhìn ra hai thằng ôn này tuy là đang cố nén giận, nhưng không ai phục ai, vội vàng bảo họ ngồi vào bàn.

Ở trước mặt trưởng bối, hai người không hẹn mà cùng lựa chọn trầm mặc. Thông qua bữa cơm tối nay, Trương Dương mới biết được Văn Quốc Quyền và Trần Toàn là người cùng quê, quan hệ của hai nhà khá là hòa hợp, Trương Dương cũng rất biết điều, chủ động kính rượu Trần Toàn, về phần Trần An Bang, Trương Dương vẫn không để hắn vào mắt.

Tối hôm đó Trương Dương rất ít nói chuyện, lưu lại ở Văn gia hơn một tiếng đồng hồ, hắn vừa hay nhận được điện thoại của Tần Thanh, lấy cớ có việc để cáo từ, La Tuệ Ninh tiễn hắn ra ngoài, nhẹ giọng thở dài: "Mẹ an bài như vậy có phải khiến con khó xử không?"

Trương Dương cười cười lắc đầu: "Mẹ nuôi, mẹ nghĩ đi đâu vậy, rất tốt mà, thật ra giữa con và Trần An Bang không có mâu thuẫn lớn gì, chuyện trước đây đã qua rồi, nếu sớm biết rằng hai nhà có quan hệ như vậy, con sẽ không đi so đo với hắn đâu. "

La Tuệ Ninh nói: "Hai đứa đều trẻ tuổi khí, về sau hãy khống chế tính nóng. "

Trương Dương liên tục gật đầu liên tục gật đầu, dưới đèn nhìn thấy thái dương của La Tuệ Ninh đã có mấy sợi tóc bạc, trong lòng không khỏi rúng động, nhớ rõ La Tuệ Ninh trước đây đầu đầy tóc đen, năm tháng không buông tha con người, La Tuệ Ninh tuy rằng thân phận tôn quý, nhưng cuộc sống gia đình của bà ta cũng không được như ý, con trai thì ở tận Tân Cương, con gái Văn Linh thì hiện giờ lại biến thành bộ dạng đó, chồng thì bận rộn công việc quốc gia đại sự! Thường ngày đại đa số thời gian La Tuệ Ninh chỉ sống trong cô đơn, Trương Dương biết, bà ta khát khao có một gia đình ấm áp cỡ nào, ở trong mắt Trương Dương, người mẹ nuôi này có chút đáng thương, hắn nói khẽ: "Mẹ nuôi! Đừng cứ ở mãi kinh thành, có thời gian thì ra ngoài một chút, tới Đông Giang đi, con giúp mẹ giải sầu. "

La Tuệ Ninh lắc đầu nói: "Gần đây không có thời gian, tết âm lịch năm nay bọn Hạo Nam đều trở về, tính làm một cái tết đoàn viên, con nếu có rảnh thì lại tới kinh thành nhé... " Nói tới đây bà ta lại thở dài nói: "Thôi con cứ ở lại Bình Hải đi, cha mẹ con cũng lớn rồi, ở bên họ nhiều hơn đi. "

Trương Dương thở dài một tiếng.

Lý Vĩ đã mở cửa xe jeep, đang đứng đợi ngoài cửa, Trương Dương cáo từ La Tuệ Ninh: "Mẹ nuôi, con đi đây!"

La Tuệ Ninh muốn nói gì nhưng lại thôi.

Sau khi Trương Dương lên xe jeep, ô tô khởi động, hắn nhìn ra ngoài qua cửa sổ, thấy La Tuệ Ninh vẫn đứng đó.

Sau khi ô tô lái ra ngoài cửa lớn, lập tức rơi vào trầm mặc, Lý Vĩ cũng không chủ động nói chuyện, Trương Dương nói: "Mẹ nuôi tôi gần đây tâm sự nặng nề quá. "

Lý Vĩ ừ một tiếng.

Trương Dương lại nói: "Trong nhà nếu có chuyện gì thì báo cho tôi một tiếng nhé. "

Lý Vĩ lại ừ một tiếng.

Sau khi Trương Dương vè, Văn Quốc Quyền mời Trần Toàn tới thư phòng của mình uống trà, có một số lời hai người không muốn để người nhà nghe thấy. Văn Quốc Quyền cười nói: "Trước đó tôi thật sự không biết Tuệ Ninh lại gọi Trương Dương tới. "

Trần Toàn cười nói: "Chị dâu cũng là có hảo ý thôi, chị ấy không muốn hai nhà chúng ta bởi vì chuyện của bọn nhỏ mà khó xử. "

Văn Quốc Quyền gật đầu, nâng chung trà lên uống một ngụm rồi nói: "Bà ta rất yêu đứa con nuôi này. "

Trần Toàn nói: "Người trẻ tuổi đều rất xung động, máu nóng dồn lên là không cân nhắc tới hậu quả. "

Văn Quốc Quyền nói: "Thằng ôn này đã gây cho anh không ít phiền phức. "

Trần Toàn nói: "Chuyện này không liên can tới Trương Dương, đều do thằng ôn An Bang đó, trên sự nghiệp có chút thành tựu, cái đuôi hếch cả lên trời, không để ai vào mắt, thông qua chuyện lần này cho nó một bài học cũng tốt. "

Văn Quốc Quyền nói: "Phía bên Kiều lão nói thế nào?"

Trần Toàn chậm rãi đặt chén trà xuốn: "Tôi đã xin lỗi ông ta rồi. " Y tạm dừng một chút rồi lại nói: "ông ta hình như không cao hứng lắm!"

Văn Quốc Quyền nói: "Cho dù không có chuyện này thì ông ta cũng sẽ không cao hứng. "

Trần Toàn thở dài nói: "Gần đây bên Phó Hiến Lương rất thích lên báo. " Khi ở riêng với Văn Quốc Quyền, y không tất yếu phải che giấu quá nhiều. Chỉ tên nói họ phó thủ tướng Phó Hiến Lương, một mình hiện tại là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất trên đường tới chức thủ tướng của Văn Quốc Quyền.

Văn Quốc Quyền cười nói: "Có nhiều người như vậy giúp sức như vậy, sức đương nhiên là mạnh hơn một chút. "

Trần Toàn nói: "Phía Ủy ban kỷ luật đi lại rất gần với hắn, mấy chuyện đang nắm gần đây đều có liên quan tới phản hủ xướng liêm, thắng được không ít dân tâm. "

Văn Quốc Quyền nói: "Chuyện hiện tại đã khiến tôi bận tối mày tối mặt rồi! Căn bản không có thời gian để đi thêu hoa!"

Trần Toàn nghe ra trong lời nói của ông ta có ẩn ý, nhưng vẫn không nhịn được nhắc nhở: "Người này rất biết quan hệ, hiện tại thanh thế càng ngày càng tăng, ngài vẫn phải coi trọng một chút. "

Ngón tay của Văn Quốc Quyền nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn: "Thể hiện càng nhiều thì càng dễ xuất hiến sai sot, muốn tìm sai lầm của người khác cũng không dễ dàng, nhưng không có ai là vĩnh viễn chính xác, một khi đi sai bước, kết quả của hắn tất nhiên là sai cả bàn. "


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1276)