Vay nóng Tima

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0980

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0980: Sự kiện đột nhiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Tên trung niên thấp bé chính là đồn trưởng Chu Vĩnh Quý của đám công an này, hắn lạnh lùng nói: "Hiện tại hối hận cũng muộn rồi, các người tổ chức xã hội đen, nhiễu loạn trật tự thị trường... " Khi hắn đang đọc các hành vi phạm tội thì trong đám người thình lình có một đứa nhỏ hơn mười tuổi lao ra, bởi vì dáng người nó nhỏ gầy nên tất cả mọi người không chú ý tới nó, đứa nhỏ đó cầm trong tay một cái ống tuýp hung hăng nện ở vào lưng Chu Vĩnh Quý: "Tao giết mày, mày đánh cha tao. "

Chu Vĩnh Quý đột nhiên trúng đòn, thân thể lắc lư, sau gáy có một dòng máu chảy ra, hắn suýt nữa thì ngã xuống đất, một người bên cạnh vội vàng đỡ lấy hắn.

Ống tuýp của đứa bé vẫn tiếp tục nện vào đầu hắn, lúc này một gã cảnh viên móc súng lục ra nhắm vào nó định bắn.

Trương đại quan nhân nhìn thấy vậy, mũi chân khẽ nhúc nhích gẩy một hòn đá lên, sau đó tung ra một cước. Hòn đá đó bay đi như viên đạn, nện đúng vào cổ tay của người móc súng. Bùng một tiếng, khiến cho đại bộ phận người ở hiện trường đều xuống. Không lâu liền truyền đến tiếng kinh hô, tiếng khóc nỉ non.

Đám người vây xem không hề bị tiếng súng đuổi đi, ngược lại càng tụ càng nhiều, khi đám người Chu Vĩnh Quý bắt được đứa nhỏ tấn cồng thì sự phẫn nộ của quần chúng vây xem đã bị đốt cháy lên, không biết là ai kêu một tiếng: "Đ*t con mẹ nó, mặc cảnh phục thì hay lắm à, ỷ thế hiếp người, không phải là muốn cướp nhà hàng của người ta ư?"

Mấy người Trương Dương và Thường Hải Thiên đứng ở bên ngoài, nghe thấy giọng nói phẫn nộ của người dân thì đều cảm thấy được một số chỗ bất thường.

Mấy cảnh sát bị quần chúng vây xem vây ở giữa. Chu Vĩnh Quý ôm cái đầu đổ máu, lớn tiếng uy hiếp: "Mau tránh ra, các người đây là phạm tội xã hội đen có tổ chức, có tin tôi bắt hết không?"

"Có gan thì bắt đi!"

"Đúng rồi, có gan thì bắt đi!"

Quần chúng phẫn nộ, mắt thấy tình tự của người dân không thể khống chế được, đám người Chu Vĩnh Quý sắc mặt cũng có chút thay đổi.

Đúng lúc này Trình Diễm Đông dẫn đội chạy tới, hắn dẫn cảnh sát tách đám công an kia và quần chúng ra, nhìn Chu Vĩnh Quý đầu dầy máu me, Trình Diễm Đông giận dữ hét: "Chu Vĩnh Quý, làm cái trò gì đó?"

Chu Vĩnh Quý căn bản không ngờ lại kinh động tới cục trưởng công an, hắn nói khẽ: "Có người tố cáo ông chủ làng chài hải đảo bị tình nghi dính líu đến phạm tội xã hội đen có tổ chức, cho nên tôi tới đây điều tra... "

"Vì sao không mặc cảnh phục? Hả?" Ai phê chuẩn cho anh hành động?" Trình Diễm Đông lớn tiếng chất vấn.

Chu Vĩnh Quý ôm đầu, bỗng nhiên cảm thấy choáng váng đầu, thằng cha này được thể ngã xuống.

Người bên cạnh kinh hô: "Đồn trưởng Chu xỉu rồi. "

Trình Diễm Đông nhíu mày: "Trước tiên đưa tới bệnh viện đã, lát nữa sẽ điều tra tình huống. "

Khi Nói chuyện thì Trương Dương từ trong đám người đi ra, hắn vươn tay tóm lấy mạch môn của Chu Vĩnh Quý sau đó đứng dậy nhấc chân đá một cái lên người Chu Vĩnh Quý, Chu Vĩnh Quý đau quá rên lên.

Trương Dương nói với Trình Diễm Đông: "Nhìn thấy không, giả vờ giống nhỉ, lính của anh đúng là diễn viên giỏi!"

Chu Vĩnh Quý sắc mặt hết xanh rồi lại tiếng, hắn cũng không biết Trương Dương là thần tiên nơi nào, không ngờ nhìn thấu mình té xỉu là giả vờ.

Trình Diễm Đông tức giận gật đầu: "Mang tất cả về điều tra cho tôi!"

Sau khi người ở hiện trường giải tán, Trình Diễm Đông đi tới trước mặt Trương Dương nói khẽ: "Bí thư Trương, chuyện là sao vậy?"

Trương Dương nói: "Tình huống cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, có điều bất kể đạo lý ở phía ai thì một đám cảnh sát đều không có quyền đuổi khách của nhà hàng, vừa rồi còn có một tên cảnh sát thiếu chút nữa thì rút súng bắn chết một thằng bé, may mà tôi lúc đó cản kịp, nếu không thì lớn chuyện đấy.

Trình Diễm Đông cắn cắn môi nói: "Đám hỗn đản này, tôi lát nữa sẽ không tha cho bọn họ. "

Trương Dương nói: "Vừa rồi nghe người dân chung quanh nói, Chu Vĩnh Quý kia cũng mở một nhà hàng ở bên cạnh, hắn thấy sinh ý bên này thịnh vượng thì đố kỵ, cố ý đòi tra xét, anh điều tra thử đi, nếu chuyện này là thật thì tính chất vô cùng ác liệt đấy. "

Trình Diễm Đông không khỏi thở dài, đội ngũ công an Tân Hải đúng là tốt xấu lẫn lộn, xem ra chỉnh đốn vẫn phải tiếp tục.

Cố Dưỡng Dưỡng Ở bên cạnh thầm oán: "Đang ăn ngon thì bị đám cảnh sát xấu phá hỏng. "

Trương Dương cười nói: "Chuyện còn chưa điều tra rõ, em sao nhận định bọn họ là cảnh sát xấu?"

Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Anh nhìn bộ dạng của người vừa rồi xem, vừa lùn vừa béo, cảnh sát nếu ai cũng trông như hắn thì đừng nói tới bắt cướp, chạy bộ thôi cũng thành vấn đề rồi. "

Mấy người đều bật cười, Trình Diễm Đông có chút xấu hổ, thật ra loại chuyện này hắn đã nhìn ra đại khái, vừa rồi đã điều tra mấy quần chúng vây xem, lại nghe những lời Trương Dương nói, cơ hồ có thể nhận định đây là sự kiện cảnh sát lạm dụng chức quyền trả đũa thù riêng, Trình Diễm Đông bởi vậy mà cảm thấy hệ thống cảnh vụ Tân Hải muốn hoàn toàn trong sạch thì còn phải cần thời gian.

Trình Diễm Đông đang chuẩn bị cáo từ thì di động của hắn đổ chuông, sau khi bắt máy, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, liên tục truy hỏi: "Thật ư? Thật ư?" Đợi sau khi hắn xác nhận thì vẻ mặt có chút uể oải, gác điện thoại, quang sang nói với Trương Dương: "Bí thư Trương Triệu Kim Khoa nhảy lầu rồi!"

Trương Dương mới nghe thì không nhớ ra Triệu Kim Khoa là ai, nhưng rất nhanh hắn hắn liền nhớ ra người này, Triệu Kim Khoa không phải là sở trường sở quản xe ư? Hôm nay ban ngày Trình Diễm Đông còn nói người này rất có thể có vấn đề về tham ô hủ bại, không ngờ giờ lại xảy ra chuyện.

Trương Dương nói: "Tự sát hay là ai giết?"

Trình Diễm Đông nói: "Từ tầng mười khách sạn Minh Duyệt nhảy xuống, người thì đã chết rồi, tôi giờ tới hiện trường điều tra đây. "

Trương Dương gật đầu, tâm tình cũng trở nên có chút trầm trọng, chuyện này thật sự là quá khéo, ban ngày hôm nay mới thảo luận có cần điều tra Triệu Kim Khoa không thì buổi tối hắn đã nhảy lầu, sau lưng chuyện này rốt cuộc là ngẫu nhiên hay là tất nhiên?

Ngày hôm sau Trương Dương vừa tới đơn vị thì Trình Diễm Đông liền tới văn phòng hắn, báo cáo kết quả điều tra tối hôm qua với hắn.

Trình Diễm Đông mắt đầy tơ máu, nhìn ra được hắn cả một đêm không ngủ, Trương Dương bảo Phó Trường Chinh rót cho hắn cốc nước, Trình Diễm Đông uống rồi thở hổn hển nói: "Chuyện đã cơ bản đã điều tra xong, cái chết của Triệu Kim Khoa chắc không phải tự sát!"

Trương Dương không hề cảm thấy quá ngạc nhiên, chuyện này nằm trong dự liệu của hắn, trong nắt hắn người có thể lăn lộn ra được chút thành tích ở quan trường tố chất tâm lý tất nhiên rất cứng rắn, trước mắt điều tra đối với Triệu Kim Khoa vẫn chưa chính thức bắt đầu, chỉ có bắt có mười sáu cảnh viên của sở quản xe, hắn đã tinh thần sụp đổ lựa chọn nhảy lầu, thế thì quá yếu đuối rồi.

Trình Diễm Đông nói: "Tuy rằng ngụy tạo hiện trường rất tốt, nhưng tôi vẫn ở hiện trường phát hiện một số dấu vết đánh nhau, trên người Triệu Kim Khoa cũng thấy được mấy chỗ bầm dập, hắn là trần xuống ngã từ tầng mười xuống. "

Trương Dương nói: "Có manh mối của hung thủ hay không?"

Trình Diễm Đông lắc đầu nói: "Trước mắt trừ một số chứng cớ có thể chứng minh là hắn bị giết ra thì không có chứng cớ hữu lực nào khác, chúng tôi đã điều tra băng ghi hình giám sát hôm qua mới phát hiện máy ghi hình trong phòng hắn đã hỏng. "

Trương Dương nói: "Người giết hắn nhất định là chủ mưu đã lâu, sợ hắn lại bại lộ tội của mình, cho nên tiên hạ thủ vi cường, sau khi Triệu Kim Khoa chết, tất cả manh mối sẽ bị đứt từ hắn. "

Trình Diễm Đông nói: "Quả thựclà vậy, trong túi của Triệu Kim Khoa tìm được một vạn đô la tiền mặt, đồng hồ của hắn cũng có giá trị hơi hai mươi vạn nhân dân tệ, ngoài ra còn có một số hóa đơn tiêu phí của hắn ở Mị Lực màu lam. "

Trương Dương nhíu mày, một sở trường sở quản xe của một thị trấn nho nho không ngờ có hơn một vạn đôla tiền mặt, đồng hồ mấy chục vạn chỉ cần chỉ cần hai điểm này có thể chứng minh người này trên kinh tế có vấn đề rất lớn.

Trình Diễm Đông nói: "Trong phòng còn phát hiện một số thuốc phiện và bao cao su, tôi hoài nghi lúc ấy trong phòng chắc có nữ nhân. "

Trương Dương nói: "Triệu Kim Khoa hít thuốc phiện ư?"

Trình Diễm Đông nói: "Giải phẫu thi thể ủng hộ điểm này, có điều rất khó chứng minh là hắn hít thuốc phiện hay là bị người ta tiêm vào. "

Trương Dương trầm mặc, cái chết của Triệu Kim Khoa khiến trong lòng hắn bị phủ lên một tầng mây đen, vốn hắn đã quyết định tạm thời buông tha Triệu Kim Khoa, tránh cho đả thảo kinh xà quá sớm, nhưng vẫn bị người khác phát hiện động cơ của bọn họ, trước khi bọn họ triển khai điều tra toàn diện Triệu Kim Khoa thì đã hoàn toàn diệt trừ manh mối này.

Trình Diễm Đông nói: "Bí thư Trương, tôi muốn tiến hành điều tra chỗ ở của Triệu Kim Khoa. "

Trương Dương gật đầu nói: "Lục soát, xem xem có thể tìm ra chứng cớ khác hay không. " Trong lòng hắn đối với loại điều tra này không ôm hy vọng quá lớn, bàn tay đen trốn phía sau đã có thể xuống tay với Triệu Kim Khoa thì sẽ cân nhắc vô cùng chu đáo tất cả cái cái khác, sẽ không lưu lại dấu vết quá rõ ràng đẻ bọn họ tới điều tra.

*****

Trình Diễm Đông nói: "Cái chết của Triệu Kim Khoa dẫn tới chấn động rất lớn, người nhà của hắn kiên trì cho rằng hắn bị giết. "'

Trương Dương nói: "Cứ dựa theo trình tự pháp định mà tiến hành điều tra, không có chứng cớ xác thực thì nhất định đừng manh động. "

Trình Diễm Đông thở dài: "Bí thư Trương, giới cảnh sát của Tân Hải thật đúng là hỏng hết rồi, chuyện đêm qua tôi đã điều tra xong, Chu Vĩnh Quý đó quả nhiên có vấn đề, quán rượu Hải Phong ở bên cạnh làng chài hải đảo là vợ hắn mở, sinh ý thủy chung không bằng làng chài hải đảo, cho nên Chu Vĩnh Quý liền muốn mua nhà hàng của người ta, kết quả đối phương không đồng ý cho nên bởi vậy mà kết mối thù truyền kiếp, hai nhà hàng bởi vì chuyện sinh ý mà không ngừng va chạm, cuối cùng phát triển thành một màn đó ngày hôm qua, Chu Vĩnh Quý này quan báo tư thù, lạm dụng chức quyền thực sự là vô cùng đáng giận. "

Trương Dương tức giận nói: "Loại cảnh sát này thì giữ lại làm gì? Lột *** hắn, tất cả những người hôm qua tham gia cùng hắn thì khai trừ toàn bộ, nên xử lý thì xử lý, nên xử theo pháp luật thì xử theo pháp luật!" Trương đại quan nhân thực sự có chút phát hỏa rồi, tới Tân Hải đã được một đoạn thời gian, vì chỉnh đốn hoàn toàn trật tự xã hội của Tân Hải còn đặc biệt điều Trình Diễm Đông từ Nam Tích tới, nhưng vẫn liên tiếp xảy ra vấn đề trong hệ thống công an, trong một đêm xảy ra hai chuyện.

So sánh với Chu Vĩnh Quý quan báo tư thù thì sự kiện Triệu Kim Khoa nhảy lâu hiển nhiên có ảnh hưởng ác liệt hơn, bí thư Ủy ban chính pháp thành phố Bắc Cảng Cát Trung Tín, bí thư Ủy ban kỷ luật thành phố Bắc Cảng Trần Cương trước sau gọi điện thoại tới hỏi Trương Dương tình huống.

Truyền thông Bắc Cảng cũng chen chúc tới, Trương đại quan nhân có chút không chịu nổi phiền, hắn phân phó Bắc Cảng, trước khi chuyện chưa được điều tra rõ, cấm phóng viên truyền thông tiết lộ bất kỳ tình huống tương quan nào.

Nhằm vào chuyện Triệu Kim Khoa nhảy lầu, Trương Dương mở cuộc họp thường ủy khẩn cấp, thường ủy tham dự hội nghị sắc mặt rất khó coi, có thể nói từ khi Trương Dương thượng nhiệm tới nay, sự kiện Triệu Kim Khoa là một quả bom nổ đầu tiên.

Trương Dương kể lại sơ qua sự kiện Triệu Kim Khoa nhảy lầu rồi hắn cuối cùng cường điệu: "Chân tướng của sự việc đang được điều tra, Triệu Kim Khoa rốt cuộc là tự sát hay là bị giết, tin tức rất nhanh sẽ được công bố. "

Huyện trưởng Hứa Song Kì nói: "Bất kể hắn là hay là bị giết thì trên người người này cũng tồn tại vấn đề rất lớn, một nhân viên chính phủ bình thường vì sao lại mang theo tùy thân nhiều ngoại tệ như vậy, vì sao lại tiêm thuốc phiện? Tôi đề nghị tiến hành điều tra hoàn toàn Triệu Kim Khoa. "

Bí thư Ủy ban chính pháp Chu Tường nói: "Hôm nay bộ môn thượng cấp đã gọi tới rất nhiều cú điện thoại để đôn đốc chúng ta xử lý vụ án của Triệu Kim Khoa, vụ án này đã tạo thành ảnh hưởng khá ác liệt ở Bắc Cảng, ngoại giới đồn đãi rất nhiều, tôi cho rằng phải tra ra chân tướng phải nhanh một chút, cũng công bố sớm chân tướng cho công chúng, chỉ có như vậy mới có thể ngăn ản lời đồn tiếp tục truyền bá, tiêu trừ ảnh hưởng ác liệt đối với ban lãnh đạo Tân Hải chúng ta.

Trương Dương nói: "Trước khi chưa có kết quả, chuyện của Triệu Kim Khoa chỉ có thể coi là một sự kiện cô lập, không thể vì chuyện của hắn mà gây hình tượng tới toàn thể ban lãnh đạo chúng ta, buổi chiều hôm nay tôi sẽ tới thị lý nói rõ với lãnh đạo thành phố về chuyện của hắn. " Nói tới đây Trương Dương tạm dừng một chút, ánh mắt lướt qua những thường ủy ở đây, hắn nói khẽ: "Về chuyện của Triệu Kim Khoa, tôi muốn nghe ý kiến của mọi người. "

Phó huyện trưởng Thường vụ Đổng Ngọc Vũ nhìn thấy ánh mắt của Trương Dương cuối cùng dừng ở trên người mình thì không khỏi có chút đau đầu, hắn ho khan một tiếng: "Tôi cảm thấy chuyện này nên xử lý thận trọng, trước khi kết quả chưa được điều tra rõ thì tận lực đừng để lộ ra chi tiết tình tiết vụ án, đối ngoại chúng ta có thể nói đây là sự kiện ngẫu nhiên, về phần phát hiện đô la và thuốc phiện thì có thể bỏ qua không nói tới. "

Phó bí thư Huyện ủy Lưu Kiến Thiết nói: "Nếu đã là sự thật thì vì sao phải phủ nhận? Nếu Triệu Kim Khoa là một phần tử phạm tội, chúng ta còn che giấu tội của hắn ư?" mặt Đổng Ngọc Vũ có chút đỏ lên, hắn biện bạch: "Tôi không phải có ý này, tôi không phải giúp đỡ che giấu tội hành của hắn, tôi là nói, những chi tiết này không thích hợp để công chúng xã hội biết, nếu truyền ra thì sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt tới hình tượng của chính phủ Tân Hải chúng ta, sẽ ảnh hưởng đến sự tín nhiệm của người dân đối với ban lãnh đạo chúng ta. "

Huyện trưởng Hứa Song Kì nói: "Có một số việc không thể che đậy được, đương nhiên đồng chí Ngọc Vũ nói cũng có chút đạo lý, chúng ta phải tận lực tránh để chuyện này tạo thành ảnh hưởng tiêu cực, đối với một số chi tiết nào đó có thể xử lý kín đáo, nhưng nhất định phải coi trọng sự kiện lần này, điều tra rõ Triệu Kim Khoa có vấn đề hay không, rốt cuộc là vấn đề tồn tại bao lớn, thân là sở trưởng quản xe, trong nhiệm kỳ của hắn có làm tròn trách nhiệm hay không, có hành vi tham ô hay không?"

Trương Dương nói: "Có chuyện tôi muốn bổ sung một chút, trước đây trong hệ thống công an có điều tra được 16 cảnh viên bị tình nghi dính líu đến vi phạm kỷ cương, đại bộ phận người trong đó đã khai ra từng đút lót Triệu Kim Khoa. "

Hiện trường lặng ngắt như tờ, lời nói của Trương Dương cơ hồ đã chứng thực Triệu Kim Khoa bị tình nghi dính líu đến tham ô.

Một lát sau bí thư Ủy ban chính pháp Chu Tường nói: "Có thể điều tra ra 16 cảnh viên này đã khiến Triệu Kim Khoa gặp khủng hoảng, cho nên hắn mới bất đắc dĩ đi một bước này?"

Trương Dương đang định lên tiếng thì Phó Trường Chinh bước nhanh tới đưa di động cho hắn, không có việc gấp thì Phó Trường Chinh sẽ không quấy rầy.

Trương Dương đứng lên, đi đến phòng nghỉ bên cạnh bắt máy, điện thoại là Trình Diễm Đông gọi tới, điều tra nhà Triệu Kim Khoa có phát hiện mới, ở trong nhà Triệu Kim Khoa tổng cộng lục soát ra hai trăm năm mươi vạn tiền mặt không có nguồn gốc, đồng hồ xịn 15 cái, cộng cả cái mà hắn đeo lúc nhảy lầu là 16 cái, chỉ giá trị của đồng hồ thôi cũng vượt quá ba mươi vạn, không chỉ như vậy còn tìm được đồ trang sức quý giá trị vạn.

Trình Diễm Đông ở đầu kia điện thoại có chút kích động nói: "Triệu Kim Khoa tuyệt đối là một cự tham!"

Trương Dương nói: "Chuyện này trước tiên hãy giữ bí mật, khống chế người nhà của hắn, tranh thủ tìm manh mối. "

Trương Dương trở lại phòng họp, hắn không nói với mọi người tình huống tiến triển mới nhất, nâng chung trà lên uống, khiến tình tự đang khẩn trương của mọi người được giảm xóc một lát, Trương Dương nói: "Tuy rằng xảy ra chuyện bất ngờ này, tôi hy vọng khởi sự kiện này sẽ không ảnh hưởng đến tiến trình phát triển của Tân Hải, hôm nay triệu tập mọi người họp còn có một mục đích quan trọng, chính là hy vọng mọi người nhất định phải coi đây là lời cảnh tỉnh, tăng cường tính tự hạn chế bản thân. "

Sau khi cuộc họp thường ủy chấm dứt, Trương Dương giữ Chu Tường lại, bảo hắn cùng mình tới Bắc Cảng một chuyến, nói rõ chuyện của Triệu Kim Khoa với thị lý.

Chu Tường trong lòng có chút không tình nguyện, chuyện điều tra 16 cảnh viên của sở quản xe đều là Trình Diễm Đông một mình ôm lấy mọi việc, trước chuyện không hề báo gì cho mình, sau khi chuyện của Triệu Kim Khoa phát sinh, cũng không ai báo cáo với hắn, hiện tại đã xảy ra chuyện, đi báo cáo với thượng cấp thì ngược lại nhớ tới. Nhưng Trương Dương đã gọi tên mình thì hắn cũng không thể không đi.

Trương Dương bảo Chu Sơn Hổ lái xe Audi của huyện ủy, Chu Tường và Trương Dương ngồi ở ghế sau, từ trung tâm hành chính đi tới tận ngoại thành Tân Hải Trương Dương cũng không nói một câu nào.

Chu Tường thì tay không ngừng nghịch cốc trà trong tay, cuối cùng hắn ho khan một tiếng rồi nói: "Bí thư Trương, lãnh đạo thành phố hình như rất tức giận đối với chuyện này. "

Trương Dương nói: "Tức giận thì sao? Chuyện đã xảy ra rồi, điều mà chúng ta có thể làm chính là mau chóng điều tra rõ chân tướng của vụ án, khống chế ảnh hưởng mà chuyện này có thể mang đến. "

Chu Tường thở dài nói: "Tân Hải gần đây thật sự là không yên ổn!"

Trương đại quan nhân có chút không vui nhíu mày nói: "Lão Chu, anh là nói sau khi tôi tới thì Tân Hải không được yên ổn?"

Chu Tường thật ra nói xong mới ý thức được mình có chút nói lỡ miệng, hắn vội vàng giải thích: "Bí thư Trương, tôi không có ý đó, tôi là nói gần đây chuyện nhiều quá. "

Trương Dương nói: "Chuyện gì? Một người chết ư? Trước đó cảng Phước Long chết bốn mươi bảy người, so sánh với chuyện lần trước thì Triệu Kim Khoa tự sát chỉ là một chuyện bé nhỏ không đáng kể, tôi không tin tính mạng của một gã quan viên có thể quan trọng hơn sinh mệnh của bốn mươi bảy người dân? Huống chi Triệu Kim Khoa này còn là một tham quan!"

Khóe môi của Chu Tường vì những lời này của Trương Dương mà giật giật, Trương Dương lại vẫn không thèm nhìn hắn, ngửa đầu ra sau, dùng một tư thái thoải mái dựa vào gối, nắm mắt lại, nói: "Lão Chu à, anh đã làm không ít năm trên cương vị bí thư Ủy ban chính pháp Tân Hải rồi nhỉ?"

Chu Tường trong lòng không khỏi hoảng hốt, hắn nhìn Trương Dương, không biết Trương Dương hỏi vậy là có ý gì. Sau một thoáng kích động, Chu Tường rất nhanh trấn định trấn định lại, hắn nói khẽ: "Bảy năm rồi!"

Trương Dương nói: "Lão đồng chí, nếu nói tới quen thuộc với công tác chính pháp Tân Hải thì anh nói đệ nhị chắc không ai dám xưng đệ nhất?"

*****

Chu Tường cười nói: "Chỉ là làm lâu thôi nên cũng hiểu một chút, thật ra trên công tác tôi vẫn còn nhiều chỗ thiếu xót. " Nói chuyện trước mặt lãnh đạo, Chu Tường khiêm tốn đã quen rồi, nhưng người mà hắn đối mặt là Trương Dương.

Trương Dương vẫn không nhìn hắn: "Đừng khiêm nhường, thời gian bảy năm, cho dù có thiếu xót thì cũng trau dồi được không ít rồi. "

Chu Tường nghe thấy nào cũng thấy vị đạo của câu này không đúng, nhưng lại không biết nên trả lời như thế nào, chỉ cười cười xấu hổ.

Trương Dương nghe thấy hắn nửa ngày không nói gì thì mở to mắt nhìn nhìn Chu Tường: "Lão Chu à, anh hiểu gì về Triệu Kim Khoa này?"

Chu Tường nói: "Cũng hiểu một chút, có điều tri nhân tri diện bất tri tâm, ai biết hắn rốt cuộc là loại người nào?"

Trương Dương lại nhắm mắt lại, trong lòng mắng thầm Chu Tường dối trá, có điều cái này cũng khó trách, Triệu Kim Khoa xảy ra chuyện, không ai muốn dính vào phiền toái này, một đám vội vàng chối bỏ quan hệ. Lời nói kế tiếp của Trương Dương khiến cho Chu Tường cảm thấy có chút hết hồn: "Lão Chu à, theo lý thuyết thì anh phải hiểu hắn lắm mới đúng chứ, lúc trước hắn lên làm sở trưởng sở quản xe cũng là anh đề cử mà. "

Lưng Chu Tường rõ ràng cứng hơn một chút, mồ hôi lạnh từ gáy chảy thẳng xuống xương cụt, không ngờ món nợ năm xưa bị Trương Dương lật ra rồi. Xem ra trong thiên hạ quả nhiên không có bức tường nào là không lọt gió, vị bí thư huyện ủy mới tới này hiển nhiên là đã làm một phen công tác nhằm vào mình.

Chu Tường thở dài nói: "Chỉ trách tôi dùng người sơ xót, tôi nhớ Triệu Kim Khoa năm đó công tác vô cùng nỗ lực, đánh giá của các đồng chí chung quanh đối với hắn cũng đều rất không tồi, thật sự là không ngờ hắn lại làm ra chuyện như vậy. "

Trương Dương mỉm cười nói: "Có thể là ứng với câu nói đó của anh, tri nhân tri diện bất tri tâm, ngoài mặt nhìn thì như quan viên thanh liêm ngay thẳng, thật ra sau lưng lại làm không ít hoạt động tham ô hủ bại, lão Chu à, công tác của Ủy ban chính pháp các anh cần phải tăng mạnh, về sau trọng trách trên vai anh sẽ càng ngày càng nặng đó. "

Nội tâm Chu Tường vô cùng không yên, thời gian tiếp xúc với Trương Dương càng lâu thì lại càng cảm thấy thằng cha này tâm cơ rất sâu, hắn vốn cho rằng Trương Dương sẽ không hiểu gì về mình, ít nhất không bằng hắn hiểu Trương Dương, nhưng từ tình hình vừa rồi cho thấy, suy nghĩ của mình căn bản là sai lầm, thằng ôn Trương Dương này rất khôn khéo.

Sau khi tới Đông Giang, Trương Dương và Chu Tường phân công nhau làm việc, Chu Tường tới thị cục giải thích chuyện này, còn Trương Dương thì trực tiếp tới thị ủy, gặp mặt bí thư thị ủy Hạng Thành, trực tiếp giải thích sự kiện Triệu Kim Khoa nhảy lầu với.

Trên mặt Hạng Thành không mang theo một chút vẻ tươi cười nào, từ sau khi quan hệ giữa y và Trương Dương dịu đi, chưa bao giờ nhìn thấy y dùng vẻ mặt nghiêm khắc như vậy đối mặt với Trương Dương. Sự kiện sở trưởng sở quản xe Tân Hải Triệu Kim Khoa nhảy lầu tuy rằng là vừa mới phát sinh tối hôm qua, nhưng trong một đêm đã truyền khắp hang cùng ngõ hẻm. Sự tức giận ngoài mặt của Hạng Thành là vì Trương Dương không khống chế tốt ảnh hưởng ác liệt của chuyện này, sau sự tức giận của y còn có một tầng nguyên nhân, quan hệ giữa Hạng Thành và Trương Dương chưa bao giờ dịu đi trên ý nghĩa chân chính, y sở dĩ khoan dung với Trương Dương như vậy trong thời gian gần đây là vì bị ép, chỉ cần có cơ hội đối phó Trương Dương thì y ẽ phát tiết ra lửa giận và áp lực trong lòng bị kém nén đã lâu, Hạng Thành thậm chí không mời Trương Dương ngồi, không Trương Dương chào hỏi Hạng Thành đã tức giận nói: "Làm cái gì thế? Cậu mới đến Tân Hải vài ngày thì đã xảy ra chuyện như vậy, Triệu Kim Khoa vì sao nhảy lầu? Hả? Cậu có biết chuyện này đã tạo thành ảnh hưởng ác liệt cỡ nào cho chính phủ chúng tôi không?"

Trương đại quan nhân không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Bí thư Hạng, Triệu Kim Khoa nhảy lầu không liên quan tới tôi, hiện tại người đã chết, ảnh hưởng cũng đã tạo thành, ngài phát hỏa cũng vô dụng, tôi lần này tới đây để đặc biệt giải thích với ngài chuyện này, ngài có tâm tình nghe không?"

Hạng Thành nhìn hắn một cái, thở dài nói: "Đầu tôi to ra rồi đây này! Trương Dương à Trương Dương, cậu không thể khiến tôi yên tâm chút nào. " Ngoài miệng thì nói khẩu khí trưởng bối dạy vãn bối, nhưng trên thực tế thì đỗ lỗi chuyện này lên đầu Trương Dương.

Trương đại quan nhân cũng không dễ khi dễ như vậy, nghe khẩu khí của Hạng Thành thì đã đổ trách nhiệm của chuyện này lên đầu mình, thật ra loại chuyện này cũng rất bình thường, hắn là người đứng đầu Tân Hải, Tân Hải xảy ra vấn đề, người ta đương nhiên phải tìm hắn mà hỏi, nhưng Trương đại quan nhân và Triệu Kim Khoa chưa từng gặp mặt, thằng cha này tham ô cũng được, nhảy lầu cũng được, trong mắt Trương Dương thì liên quan rắm gì tới tôi! Nếu Triệu Kim Khoa còn sống, Trương Dương kiểu gù cũng tát cho thằng đó vài phát, con mẹ nó, mang tới phiền phức cho lão tử, nhưng người ta đã chết rồi, chuyện này đừng nhắc tới nữa, Trương Dương nói Trương Dương nói: "Bí thư Hạng, chuyện này cũng là chuyện bất ngờ, ngài trước tiên đừng gấp, nghe tôi giải thích đã. "

Hạng Thành sau khi phát tiết xong cũng hiểu đạo lý thấy được phải dừng, thằng ôn trước mặt tuyệt đối không phải là hạng dễ bắt nạt, Hạng Thành gật đầu, ý tứ là cậu nói đi.

Trương Dương nói Trương Dương nói: "Chuyện này nói ra thì dài lắm, tôi có thể ngồi xuống nói không?" Đây là kháng nghị Hạng Thành vẫn không cho hắn ngồi xuống.

Hạng Thành nói: "Ngồi đi!" Ngữ khí so với lúc Trương Dương vừa vào cửa thì rõ ràng dịu đi rất nhiều.

Trương đại quan nhân không chút hoang mang ngồi xuống sô pha, chậm rãi đặt chén trà của mìnhlên bàn trà, chén trà là Hồ Nhân Như lần này tới đưa cho hắn, là chén giữ ấm của Nhật Bản, Trương Dương bình thường không có thói quen mang theo cốc trà, nhưng hôm nay trước chuyện đã suy nghĩ rất chu đáo, bởi vì chuyện của Triệu Kim Khoa, Hạng Thành gọi hắn tới đây là để khởi binh vấn tội, tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng gì với hắn. Trương Dương hiện tại bắt đầu từ từ ngộ ra chén trà là một trong những công cụ trong quan trường, nó không chỉ mang tới tác dụng là để uống nước giải khát, còn có thể vào lúc cần thiết khống chế tràng diện, di dời sự chú ý.

Trong Quan trường phải chú ý chi tiết, phải giỏi về lợi dụng mỗi một đạo cụ mà mình có thể sử dụng. Trương đại quan nhân mở chén trà, uống một ngụm, sự trấn định của hắn khiến Hạng Thành không thể không tập trung sự chú ý lên trên người Trương Dương. Hạng Thành thầm nghĩ trong lòng, sĩ cách ba ngày phải nhìn với con mắt khác, chỉ từ tâm thái và diễn xuất hiện tại của hắn cho thấy, thằng ôn này lại có tiến bộ, Hạng Thành nói: "Nói đi!" Nói xong câu đó y mới ý thức được mình đã liên tục nói hai lần, tuy rằng rất đơn giản, chỉ là hai chữ, nhưng Trương Dương không hề tiếp lời, chứng minh trong giao phong tâm lý giữa mình và Trương Dương, mình vẫn thiếu kiên nhẫn trước.

Trương Dương nói: "Bí thư Hạng, căn cứ vào tình huống trước mắt chúng tôi nắm giữ được, Triệu Kim Khoa chắc là bị giết, từ vết thương trên thân thể hắn cho thấy, trước khi chết đã có va chạm, trong túi của hắn ở hiện trường phát hiện một vạn đô la tiề mặt, hơn nữa kết quả nghiệm thi cho thấy Triệu Kim Khoa trước khi chết đã từng tiêm thuốc phiện. "

Hạng Thành nhíu mày, nhìn ra được tâm tình của y vô cùng ác liệt, song quyền nắm chặt đặt ở trên mặt bàn: "Hắn hít thuốc phiện? Nhận hối lộ?"

Trương Dương nói: "Triệu Kim Khoa có phải hít thuốc phiện hay không thì tôi không rõ lắm, nhưng hắn khẳng định không phải là một quan tốt, hôm nay trong nhà hắn lục soát được hai trăm năm mươi vạn tiền mặt ngồn gốc không rõ, giá trị của đồng hồ xịn cũng vượt qua ba trăm vạn, không chỉ có như vậy, còn lục soát ra vật phẩm trang sức trân quý giá trị trăm vạn, chỉ trong nhà hắn đã lục soát ra hơn sáu trăm vạn!"

Giọng nói của Hạng Thành tràn ngập phẫn nộ: "Gì cơ? Hơn sáu trăm vạn!"

Trương Dương nói Trương Dương nói: "Tôi cho rằng đây chỉ là một góc của núi băng, điều tra nhằm vào hắn vẫn đang tiến hành đang tiến hành, khoản tiền tài bất nghĩa này rốt cuộc là từ đâu mà có? Một sở trưởng sở quản xe của huyện, tại nhiệm chưa được ba năm, rốt cuộc đã lợi dụng thủ đoạn như thế nào để điên cuồng vơ vét được một khoản tài phú lớn như vậy?"

Hạng Thành nói: "Loại tham quan ô lại này thật sự là chết chưa hết tội!"

Trương Dương nói Trương Dương nói: "Trước khi sự kiện Triệu Kim Khoa nhảy lầu phát sinh, hệ thống công an đã tiến hành chỉnh đốn nội bộ, tiến hành điều tra đối với mười sáu cảnh viên của sở quản xe bị tình nghi dính líu đến làm trái nguyên tắc, tôi hoài nghi lần điều tra này khiến Triệu Kim Khoa cảm thấy hoảng sợ."

Hạng Thành nói: "Anh hoài nghi hắn sợ tội tự sát?"

Trương Dương lắc đầu nói: "Tôi không phải công an, tôi ngay từ đầu đã cho rằng Triệu Kim Khoa là bị người ta giết, tôi cho rằng sau lưng Triệu Kim Khoa còn có một đoàn thể lợi ích, mười sáu cảnh viên của sở quản xe bị điều tra, dẫn tới sự lo sợ của Triệu Kim Khoa và tập đoàn lợi ích này, bọn họ sợ cảnh sát có thể lần theo đầu mối này mà tra tiếp, cho nên bọn họ lựa chọn phương pháp rõ ràng nhất, dứt khoát nhất. "

Hạng Thành hít một hơi lạnh: "Trương Dương, cậu là nói có người muốn giết người diệt khẩu, giết chết Triệu Kim Khoa?"

Trương Dương nói Trương Dương nói: "Trước mắt tôi không có chứng cớ gì, chuyện này tôi đoán thôi, về phần chân tướng cuối cùng như thế nào thì giao cho cảnh sát đi điều tra, bí thư Hạng, ông yên tâm, tôi nhất định sẽ tra ra manh mối của chuyện này. "


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1276)