Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1055

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1055: Gánh nặng đường xa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Trương đại quan nhân cười ha ha ra khỏi khách sạn Hinh Hương viên, ở Bình Hải người dám nói đùa như vậy với phó bí thư Ủy ban kỷ luật Lưu Diễm Hồng thực sự là không nhiều lắm.

Nghĩ đến gặp mặt Nguyên Hòa Hạnh Tử, Trương đại quan nhân trong lòng vẫn rất mâu thuẫn, bình tĩnh mà xem xét thì hắn rất chờ mong được gặp Nguyên Hòa Hạnh Tử, mỗi lần nhìn thấy Nguyên Hòa Hạnh Tử, hắn đều sẽ sinh ra một loại cảm giác như Cố Giai Đồng sống lại, nhưng sau khi gặp mặt Nguyên Hòa Hạnh Tử, hắn lại cảm thấy trong lòng trống rỗng, không khỏi gợi lên tình cảnh khi hắn ở chung với Cố Giai Đồng ngày xưa, thật sự có thể nói là gặp một lần thì thương cảm một lần.

Trước khi tới Bạch đảo, Trương Dương đã suy nghĩ thấu triệt chuyện này, Tiêu Quốc Thành muốn gặp mặt hắn tuyệt đối không phải là để nói chuyện phiếm, y hiện tại đang hợp tác với Nguyên Hòa Hạnh Tử, an bài lần gặp mặt này cũng là để tiến thêm một bước câu thông với Trương Dương về vấn đề đấu thầu cảng Phước Long.

Tất cả quả nhiên không ngoài sở liệu của Trương Dương, lần này gặp mặt là Nguyên Hòa Hạnh Tử chủ động đề xuất, cách ăn mặc của Nguyên Hòa Hạnh Tử tít nhiều có chút đảo lộn ấn tượng của Trương Dương đối với cô ta, mặc đồ màu vàng, khí chất trung tính vô cùng mãnh liệt, tóc vén dưới mũ lưỡi trai, có điều ý nhị nữ nhân vẫn không thể bị triệt để che đi.

Khi Trương Dương đến, cô ta và Tiêu Quốc Thành đang ngồi ở dưới tán che nắng của bãi biển bàn bàn đó. Trong thời tiết trời trong nắng ấm như vậy quả thật là lúc nên hưởng thụ không khí trong lành ở bên ngoài.

Tiêu Quốc Thành nhìn thấy Trương Dương thì cười cười cười đứng dậy: "Bí thư Trương tới rồi!"

Trương Dương gật đầu, mỉm cười bắt tay với Tiêu Quốc Thành.

Nguyên Hòa Hạnh Tử cũng đứng lên, cười cười với Trương Dương, nụ cười của cô ta khiến Trương Dương sinh ra một loại cảm giác xa cách, hắn lặng lẽ nói với mình, người trước mắt không phải là Cố Giai Đồng, nếu không trong ánh mắt của cô ta sẽ không lộ ra vẻ xa lạ như vậy.

Sau khi ba người ngồi xuống thì Tiêu Quốc Thành sai người pha trà cho Trương Dương, y nói khẽ: "Bí thư Trương hôm nay mời anh tới là để nhắc lại chuyện xưa, vẫn là chuyện về cảng Phước Long. "

Trương Dương cười nói: "Tiêu tiên sinh, trước mắt ban chiêu thương đang làm phương án đấu thầu, mấy ngày nữa sẽ công bố, xin anh cứ bình tĩnh chớ vội. "

Tiêu Quốc Thành cười nói: "Không phải là tôi vội, hôm nay Nguyên Hòa phu nhân đặc biệt muốn cùng gặp mặt bí thư Trương, đem kế hoạch đầu tư tương lai của cô ta tham thảo một chút với bí thư Trương.

Trương Dương cười nói: "Tốt!" Ánh mắt hắn nhìn lên trên mặt Nguyên Hòa Hạnh Tử.

Nguyên Hòa Hạnh Tử mỉm cười.

Di động của Tiêu Quốc Thành vừa hay đổ chuông, y đứng dậy nói: "Hai người nói chuyện nhé, kế hoạch đầu tư xây lại cảng Phước Long tôi chỉ phụ trách đầu tư, vấn đề chuyên nghiệp thì tôi không hiểu. "

Trương Dương nhìn Tiêu Quốc Thành đi xa, không khỏi bật cười.

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Bí thư Trương cười gì vậy?"

Trương Dương nói: "Nguyên Hòa phu nhân muốn tìm tôi vì sao không trực tiếp tới mà phải thông qua Tiêu tiên sinh?"

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Bởi vì trước đây thủ hạ của tôi đã đắc tội với Trương tiên sinh, tôi lo lắng trong lòng Trương tiên sinh có khúc mắc, chưa chắc đã chịu trực tiếp tham thảo với tôi. "

Trương Dương cười nói: "Trong mắt phu nhân lòng dạ của tôi hẹp hòi như vậy ư?"

Nguyên Hòa Hạnh Tử lắc đầu: "Tôi không phải nghĩ bí thư Trương hẹp hòi, trên thực tế, là vìcái đám thuộc hạ không ra gì của tôi năm ba lượt tìm anh gây phiền, cho nên trong lòng tôi rất áy náy. "

Trương Dương uống ngụm trà rồi nói: "Phu nhân không cần áy náy, Phục Bộ Nhất Sinh công kích tôi cũng không phải là phu nhân bày mưu đặt kế, cô không cần gánh vác trách nhiệm thay. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử thở dài nói: "Tôi về sau mới biết giữa anh và gia tộc Phục Bộ có thù, là tôi sơ sót. "

Trương Dương cười nói: "Việc nhỏ thôi, huống chi tôi cũng chẳng chịu thiệt. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Võ công của Bí thư Trương thực sự rất lợi hại. "

Trương Dương mỉm cười nói: "Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, thiên hạ to lớn, cao thủ ẩn tàng không biết có bao nhiêu người, với chút công phu này của tôi, cũng chỉ đủ để tự bảo vệ mình thôi. "

" Bí thư Trương thật sự là rất khiêm tốn. "

Trương Dương chuyển về chính đề: "Nguyên Hòa phu nhân tìm tôi rốt cuộc là có chuyện gì?"

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Tôi nghe tập đoàn Tinh Nguyệt phái đại biểu tới đây, có ý đầu tư vào cảng Phước Long?"

Trương Dương gật đầu nói: "Người đã tới rồi, đang chuẩn bị tham gia đấu thầu. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Thứ cho tôi nói thẳng, tôi cho rằng bí thư Trương làm vậy không có ý nghĩa gì. "

Trương Dương mỉm cười nhìn cô ta, lẳng lặng chờ đợi cô ta nói tiếp.

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Trung tâm Hậu cần và cảng vận chuyển hàng hóa bản thân đã là gắn kết với nhau, nếu có thể điều phối quản lý thống nhất, hiệu suất sẽ rất rõ ràng, nếu phân biệt chia cho hai nhà, như vậy việc phối hợp giữa hai bên khó tránh khỏi xuất hiện vấn đề, bí thư Trương nếu giao trung tâm hậu cần cho Tiêu tiên sinh thì vì sao phải lấy cảng Phước Long ra đấu thầu nữa? Đây là chỗ mà tôi nghĩ mãi không hiểu. "

Trương Dương nói: "Chuyện sinh ý tôi không hiểu, sự vụ cụ thể của khu bảo lưu thuế nhập khẩu đã có chuyên gia phụ trách, trước mắt công tác chiêu thương và công khai đấu thầu của chúng tôi do ban chiêu thương phụ trách. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Tôi chỉ là đề nghị thôi, từ quan điểm lâu dài cho thấy thì nên tiến hành quản lý thống nhất trung tâm hậu cần và cảng Phước Long. "

Trương Dương nói: "Trung tâm hậu cần là Tiêu tiên sinh làm, cho dù giao cảng Phước Long cho hắn làm thì hắn cũng sẽ hợp tác với các cô, ở phương diện quản lý xây dựng cảng, Tiêu tiên sinh cũng không có kinh nghiệm gì. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Sự hợp tác giữa chúng tôi luôn luôn rất tốt đẹp. "

Trương Dương mỉm cười nói: "Tiêu tiên sinh hợp tác tốt đẹp với các cô, cũng có thể hợp tác vui vẻ với những người khác, tôi vẫn nói câu đó, công khai đấu thầu, cạnh tranh công bình. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử gật đầu: "Trương tiên sinh thật sự là đại công vô tư!"

Trương đại quan nhân cười nói: "Chút cảnh giới này tôi vẫn phải có. "

Sau khi ăn cơm xong, Nguyên Hòa Hạnh Tử đi trước, Tiêu Quốc Thành giữ Trương Dương lại.

Trương Dương theo lý thì vẫn rất hòa hợp với Tiêu Quốc Thành, Trương Dương có chút khó hiểu nói: "Tiêu tiên sinh, cuộc gặp mặt ngày hôm nay có phải là quá vô ích không, nếu biết cảng Phước Long khẳng định sẽ canh tranh công khai thì vì sao còn muốn an bài Nguyên Hòa Hạnh Tử và tôi gặp mặt để bàn chuyện này. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Tinh Nguyệt đầu thầu, nội dung thư chúng tôi đã hiểu, điều kiện của bọn họ quả thực hậu đãi hơn chúng tôi, cho nên Nguyên Hòa Hạnh Tử muốn nói chuyện với anh để xem thái độ của anh. "

Trương Dương cười nói: " Thái độ của tôi ư?"

Tiêu Quốc Thành gật đầu nói: "Bất kỳ một cuộc buôn bán nào muốn thành công cũng phải coi trọng mỗi một chi tiết. "

Trương Dương nói: "Phía tập đoàn Tinh Nguyệt cũng là quan hệ cũ của tôi, tôi trong chuyện này sẽ tận lực làm công bằng. "

Tiêu Quốc Thành cười nói: "Tôi tin. "

Trương Dương nói: "Tôi vẫn không rõ mục đích cô ta gặp mặt tôi là gì?"

Tiêu Quốc Thành rất giảo hoạt: "Tôi cũng không biết, Nguyên Hòa phu nhân làm việc thật sự rất kín, cho dù tôi hỏi cô ta thì cô ta cũng chưa chắc đã chịu nói. "

Trương Dương nói: "Tiêu tiên sinh và cô ta quen nhau lâu rồi à?"

Tiêu Quốc Thành lắc đầu nói: "Vẫn là thông qua Mạch Kỳ Nhi, vốn tôi không có ý với hạng mục cảng, có điều đã xem qua kế hoạch của cô ta, tôi phát hiện hạng mục cảng rất có tương lai. Có điều nhìn thấy cạnh tranh kịch liệt như vậy, tôi lại bắt đầu có ý rút lui. "

Trương Dương cười nói: "Đấu thầu vẫn chưa bắt đầu, ngài đã nhụt chí rồi ư?"

Tiêu Quốc Thành nói: "Không phải nhụt chí, kết quả cạnh tranh sẽ chỉ không ngừng kéo tụt lợi nhuận, cho dù chúng tôi khổ sở đấu thầu thành công, đến cuối cùng lợi nhuận còn lại cũng chẳng được bao nhiêu, vậy thì làm làm gì?"

Trương Dương nói: "Không ai làm buôn bán lỗ vốn cả. "

Tiêu Quốc Thành nói: "người vĩnh viễn không lỗ vốn chính là nhà cái, cho nên trước mặt các anh, những người làm ăn chúng tôi vĩnh viễn đều là kẻ yếu. "

Trương đại quan nhân bật cười ha ha, cười một hồi lâu mới dừng lại: "Tiêu tiên sinh nói chúng tôi mới là nhà cái chân chính?"

Tiêu Quốc Thành mỉm cười.

Trương Dương nói: "Đất là của quốc gia, chúng tôi chỉ là quản lý thay vì quốc gia, Tiêu tiên sinh từng nói, làm quan cũng là một loại kinh doanh, tôi nếu kinh doanh lỗ đồ của quốc gia thì như vậy tôi chính là quan viên không xứng chức rồi. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Anh sẽ là một vị quan tốt!"

Trương Dương nói: "Thật ra tôi hiện tại phát giác dùng tốt hoặc xấu để định nghĩa một quan viên thì có chút không rõ ràng, tiêu chuẩn đánh giá quan viên phải là hắn kinh doanh có thành công không, trên cơ sở đảm bảo lợi ích kinh tế cố gắng giành được lợi ích xã hội, nếu hai cái đều có thể làm tốt thì như vậy hắn mới có thể được cho là một vị quan tốt, tôi không biết mình có năng lực này hay không, nhưng tôi sẽ tận lực mà làm. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Anh rất thực tế, không giống với đa số quan viên Bắc Cảng. "

Trương Dương cười nói: "Tiêu tiên sinh rất hiểu ban lãnh đạo Bắc Cảng ư?"

Tiêu Quốc Thành nói: "Hiểu một chút. "

Trương Dương nói: "Tiêu tiên sinh thấy thế nào về phát triển của cục diện chính trị Bắc Cảng. "

Tiêu Quốc Thành cười nói: "Bí thư Trương, lời này phải là tôi hỏi anh mới đúng. "

Trương Dương cười nói: "Nếu là về Tân Hải thì tôi có thể trả lời. "

*****

Tiêu Quốc Thành nói: "Thân là một thương nhân, tôi đương nhiên hy vọng chính đàn Bắc Cảng sẽ yên ổn, bất kể thương nhân hay là người dân, bất kể làm sinh ý lớn hay nhỏ, chúng tôi đều chỉ là một con tôm con tép, sinh hoạt tại ở phiến hải vực Bắc Cảng này, nếu sóng to gió lớn tới, mọi người cũng không có gì ăn, không khỏi còn bởi vì trận phong ba này mà táng mạng. "

Trương Dương nói: "Nói chuyện với Tiêu tiên sinh luôn khiến tôi học được rất nhiều thứ. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Ba người đi tất có một người là thày, trên người mỗi người đều có thứ gì đó đáng để người khác học tập. "

Cung Kì Vĩ chỉ dùng ba ngày để giao lại toàn bộ công tác của Nam Tích, đương nhiên cái này có liên quan tới sự phối hợp chặt chẽ của ban lãnh đạo Nam Tích, Cung Kì Vĩ không định để người nhà tới Bắc Cảng, Dương Ninh có công tác, con gái Cung Nhã Hinh đang học ở Nam Tích, huống chi Bắc Cảng bên kia tựa hồ cũng không yên ổn.

Trạm thứ nhất của Cung Kì Vĩ là Đông Giang, dựa theo yêu cầu của bộ trưởng tổ chức Tiêu Nãi Vượng, hắn tới tỉnh lý báo danh trước, sau đó Tiêu Nãi Vượng sẽ tự mình dẫn hắn tới Bắc Cảng thượng nhiệm.

Sau khi Cung Kì Vĩ làm xong thủ tục tương quan ở bộ tổ chức tỉnh thì Tiêu Nãi Vượng bảo hắn tới văn phòng của bí thư tỉnh ủy một chuyến, bí thư tỉnh ủy Tống Hoài Minh đang ở đó chờ hắn.

Cung Kì Vĩ biết mình như vậy lần này sở dĩ được phái tới Bắc Cảng là vì tỉnh ủy bí thư Tống tự mình điểm danh, điều này thể hiện rõ sự coi trọng của Tống Hoài Minh đối với hắn. Hắn quả thực cũng có chút muốn gặp Tống Hoài Minh, muốn thông qua lần gặp này để hiểu rõ ý đồ chân chính mà bí thư Tống phái mình tới Bắc Cảng.

Tống Hoài Minh rất hoan nghênh Cung Kì Vĩ đến, y vô cùng thưởng thức loại cán bộ làm việc thật như Cung Kì Vĩ. Khác với Tưởng Hồng Cương, Cung Kì Vĩ là người nói được làm được, hơn nữa quyết đoán hơn người, lúc trước ở Nam Tích mà Từ Quang Nhiên chiếm địa vị chủ đạo tuyệt đối, Cung Kì Vĩ có gan đấu tranh cứng đối cứng với y, đã chứng tỏ cá tính mãnh liệt của Cung Kì Vĩ.

Một cán bộ có cá tính mãnh liệt chưa chắc đã là một cán bộ tốt, nhưng cán bộ không có cá tính đa số đều là trung dung và bình phàm.

Sau khi Cung Kì Vĩ ngồi xuống thì cười nói: "Bí thư Tống, ngài lần này khiến cho tôi trở tay không kịp. "

Tống Hoài Minh nói: "Một đảng viên tùy thời phải chuẩn bị nghe đảng triệu hồi, anh không thể ngay cả chút giác ngộ này cũng không có chứ?"

Cung Kì Vĩ nói: "Chính là cảm thấy có chút đột ngột, dù sao trên tay tôi còn có công tác của cảng Nước Sâu. "

Tống Hoài Minh cười nói: "Chính là vì anh ở công trình cảng Nước Sâu biểu hiện ra năng lực quản lý quá nổi bật cho nên mới đạt được sự công nhận nhất trí của ban lãnh đạo chúng tôi. "

Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Tống, tôi không có ý kiến gì với lần điều động này, đúng như ngài nói, khi đảng gọi tôi, tôi nên phục tùng vô điều kiện. Nhưng tôi muốn hỏi một câu, tôi lần này có phải nên chuẩn bị sẵn sàng hy sinh tính mạng trước nguy hiểm hay không?"

Tống Hoài Minh bật cười ha ha, y rời khỏi vị trí của mình, tới bên cạnh Cung Kì Vĩ rồi ngồi xuống, nói khẽ: "Kì Vĩ à! Thu nhập kinh tế tổng hợp của Bắc Cảng trước mắt là xếp thứ nhất từ dưới lên, tỷ lệ tội phạm cũng cao nhất toàn tỉnh, với điều kiện địa lý của Bắc Cảng, vốn không nên như vậy. "

Cung Kì Vĩ nói: "Bởi vì lần bổ nhiệm này có chút đột nhiên, tôi hai ngày nay bận giao lại công tác, vẫn chưa tìm hiểu sâu về tình huống của Bắc Cảng. " Cung Kì Vĩ vẫn biểu hiện khá thận trọng, dù sao hắn vẫn chưa chính thức đến Bắc Cảng đến nhận chức, không có quyền lên tiếng đối với Bắc Cảng.

Tống Hoài Minh nói: "Tình huống của Bắc Cảng có thể dùng tám chữ để khái quát, quản lý hỗn loạn, xu thế quá cong! Đây không phải là vấn đề của một hai người mà là đoàn đội quản lý xuất hiện vấn đề, anh lần này tới Bắc Cảng thượng nhiệm, đúng là nhiệm vụ gian khổ, anh phải làm tốt chuẩn bị tư tưởng, phải chuẩn bị thừa nhận áp lực từ các mặt. "

Cung Kì Vĩ nói: "Nghe ngài nói như vậy, trong lòng tôi thực sự có chút sờ sợ. "

Tống Hoài Minh cười nói: "Anh mà biết sợ ư? Cung Kì Vĩ anh không phải có tiếng là phái cải cách, có tiếng gan lớn ư?"

Cung Kì Vĩ nói: "Gan lớn cũng cần để khí, trong lòng tôi hiện tại lại chẳng có tí nào. "

Tống Hoài Minh biết những lời này của Cung Kì Vĩ là nói cho mình nghe, y gật đầu nói: "Anh cần để khí thì tôi cho anh, chỉ cần anh phóng tay mà làm, xảy ra vấn đề tôi chịu. "

Cung Kì Vĩ đang đợi câu này của Tống Hoài Minh, hắn cười nói: "Có những lời này của ngài thì tôi an tâm rồi. "

Tống Hoài Minh nói: "Chuyện của Tưởng Hồng Cương anh đã nghe nói chưa?"

Cung Kì Vĩ gật đầu nói: "Tôi nghe nói hắn bị song quy. "

" Vấn đề cụ thể vẫn đang điều tra, tôi không nói chuyện Tưởng Hồng Cương phạm sai lầm, tôi nói chuyện trong công tác của hắn tồn tại vấn đề, người này miệng lưỡi không tồi, một đoạn thời gian trước tới Đông Giang hoạt động dày đặc, mục đích rất rõ ràng, hắn muốn thông qua phương thức này để giành được thiện cảm của ban lãnh đạo, mọi người đều biết, bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành cũng sắp về hưu rồi, mà người kế nhiệm hắn tất nhiên sẽ trở thành tiêu điểm, Tưởng Hồng Cương muốn nhậm chức, một người bình thường không nỗ lực, chỉ dựa vào ôn vội trước khi thi mà có thể giành được thành tích tốt ư?" Tống Hoài Minh lắc đầu: "Đám người chúng tôi không phải là dễ che mắt, chúng tôi vẫn một mực chú ý tới nhất cử nhất động của các anh, đám cán bộ cấp thành phố các anh ai có năng lực, ai không có năng lực, ai thật thà làm việc, anh lười biếng, trong lòng chúng tôi rõ hết. " Tống Hoài Minh nói đến đây thì lộ ra vẻ kích động, tay y gõ lên bàn mấy cái: "Tôi thủy chung cho rằng, một quan viên không nên bỏ tinh lực chủ yếu vào làm như thế nào để thăng quan, phải nhìn vào công tác trên đầu, phải không làm thất vọng chức vị của mình, chức quan không phải là ván cầu, không phải bình đài để đưa anh lên cao, đảng đặt anh ở vị trí nào thì anh phản tận chức trách với vị trí đó, phải làm tốt chuyện nên làm. "

Cung Kì Vĩ nghe rất nghiêm túc.

Tống Hoài Minh nói: "Tưởng Hồng Cương quả thực có chút tiểu thông minh vặt, nhưng hắn ở Bắc Cảng nhiều năm như vậy mà chẳng làm được chính sự gì, phương pháp quản lý của Hạng Thành đã không thích hợp với thời đại hiện giờ, mà Cung Hoàn Sơn nhiều lúc chỉ sắm vai kẻ phụ hoạ, người này không hề có chủ kiến, không gánh được trách nhiệm lớn, Kì Vĩ, tôi không giấu gì anh, mục đích tôi đưa anh tới Bắc Cảng chính là muốn để anh thay thế Hạng Thành. "

Trong lòng Cung Kì Vĩ không khỏi có chút kích động, những lời này của Tống Hoài Minh chẳng khác nào nói rõ để hắn tới Bắc Cảng không chỉ để nhậm chức của Tưởng Hồng Cương, mục đích cuối cùng là muốn để thay thế Hạng Thành, sự tín nhiệm này càng biểu lộ rõ sự coi trọng của Tống Hoài Minh đối với hắn, kẻ sĩ vì người tri kỷ mà chết, Cung Kì Vĩ lúc này cảm xúc mênh mông, vì những lời này của Tống Hoài Minh, mặc kệ công tác ở Bắc Cảng gặp bao nhiêu khó khăn, hắn cũng sẽ không chút do dự tiến về phía trước.

Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Tống, ngài yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng làm tốt công tác, không khiến anh thất vọng, không để nhân dân Bắc Cảng thất vọng. "

Tống Hoài Minh sửa lại: "Không phải cố gắng, mà là nhất định. "

Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Tống, tôi có một yêu cầu nho nhỏ. "

Tống Hoài Minh mỉm cười nói: "Nói đi, chỉ cần tôi có thể làm được thì sẽ tận lực thỏa mãn anh. "

Cung Kì Vĩ nói: "Tôi muốn lặng lẽ tới Bắc Cảng báo danh!"

Tống Hoài Minh nói: "Anh không cần bí thư Tiêu đi cùng anh ư?"

Cung Kì Vĩ gật đầu nói: "Không cần thiết phải hưng sư động chúng, tôi đi một mình, đợi lát nữa nhận được giấy bổ nhiệm tôi sẽ ngồi xe tới Bắc Cảng. "

Tống Hoài Minh lập tức minh bạch ý tứ của Cung Kì Vĩ, nếu Tiêu Nãi Vượng đi cùng hắn, khẳng định sẽ kinh động tới không ít quan viên Bắc Cảng, Cung Kì Vĩ xem ra là muốn làm việc từ tốn, trước tiên tìm hiểu một số tình huống đã, Tống Hoài Minh gật đầu nói: "Được, tôi lát nữa sẽ nói một tiếng với bí thư Tiêu. "

Tiêu Nãi Vượng vốn cũng không muốn tới Bắc Cảng, sở dĩ Tống Hoài Minh muốn y tới là muốn ở trước mặt cán bộ Bắc Cảng cường điệu một chút sự coi trọng của tỉnh lý đối với Cung Kì Vĩ, đương nhiên còn có một nguyên nhân, khi Trương Dương tới Tân Hải nhậm chức bí thư huyện ủy chính là do Tiêu Nãi Vượng tự mình đưa đi, hiện tại Cung Kì Vĩ muốn tới làm phó bí thư thị ủy Bắc Cảng, đương nhiên không thể nặng bên này nhẹ bên kia. Nhưng Cung Kì Vĩ cũng có suy nghĩ riêng của mình, ý nghĩa lần này tới Bắc Cảng rất không tầm thường, phó bí thư thị ủy Tưởng Hồng Cương bị song quy, không nói tới những nguyên nhân sâu nhất. Trước khi Tưởng Hồng Cương bị song quy ý đồ muốn mưu đồ ngai vàng bí thư thị ủy của hắn rất rõ ràng, mà Hạng Thành và Cung Hoàn Sơn cũng lập tức tiến hành phản kích. Mình ở vào những lúc như thế này tới Bắc Cảng, nhất định ngay từ đầu sẽ đứng ở phía đối lập với nhiều người.

Bí thư thị ủy Hạng Thành sẽ tràn ngập lòng đề phòng đối với mình, mà thị trưởng Cung Hoàn Sơn ngay từ đầu cũng sẽ coi mình là đối thủ, những điều này Cung Kì Vĩ không thể thay đổi, nếu tỉnh lý để Tiêu Nãi Vượng cùng hắn tới, tuy rằng trên một mức độ nào đó sẽ có ý tứ trợ uy cho hắn, nhưng sự ủng hộ của cao tầng như thế này sẽ có thể kích khởi tình tự mâu thuẫn lớn hơn nữa của ban lãnh đạo Bắc Cảng, Cung Kì Vĩ tuy rằng không phải là một người sợ phiền phức, nhưng hắn không muốn mình bắt đầu theo sự an bài của tỉnh lý. Từ giờ trở đi, hắn đã tiếp nhận sự thật trở thành phó bí thư thị ủy Bắc Cảng, nếu tất cả thuận lợi thì hắn có thể thông qua được khảo hạch của lãnh đạo tỉnh, như vậy không lâu nữa hắn sẽ tiếp nhận vị trí của Hạng Thành, trở thành bí thư thị ủy Bắc Cảng. Cung Kì Vĩ phải dựa theo phương thức của mình để làm việc, hắn không chỉ phải đảm đương người chấp hành mệnh lệnh của thượng cấp, mà cũng phải có chủ kiến của bản thân, hắn phải từ từ trở thành người cầm quyền của Bắc Cảng trong tương lai.

*****

Sĩ đồ của Cung Kì Vĩ còn rất dài, một người muốn đi xa thì không thể vĩnh viễn dựa vào gậy, quan trọng hơn là phải dựa vào chính mình.

Sau khi Cung Kì Vĩ trao đổi với lãnh đạo ở Đông Giang, ngồi chuyến xe lửa buổi chiều hôm ấy tới Bắc Cảng, trên vé tàu có ghi, thời gian tới Bắc Cảng chắc là chín giờ hai mươi phút tối, trước khi Cung Kì Vĩ lên xe đã gọi điện thoại cho Trương Dương, hắn nói với Trương Dương thời gian mình đến, với quan hệ giữa bọn họ thì căn bản không cần phải khách khí, ý tứ của Cung Kì Vĩ là bảo đi đón hắn.

Trương đại quan nhân nghe thấy phó bí thư Cung hôm nay sẽ giá lâm Bắc Cảng thì vui sướng vô cùng, Cung Kì Vĩ và hắn có quan hệ vừa là thầy vừa là bạn, bọn họ rất thích nhau, Cung Kì Vĩ đến Bắc Cảng đối với hắn mà nói thì chính là một chuyện tốt, hắn có thể thoải mái mở ra một mảng thiên địa ở Bắc Cảng.

Cung Kì Vĩ ở trong điện thoại đã dặn dò Trương Dương đừng nói tin tức hắn tới Bắc Cảng ra.

Trương Dương minh bạch, Cung Kì Vĩ lần này định cải trang vi hành. Nếu Cung Kì Vĩ đã dặn thì hắn đương nhiên phải tôn trọng ý kiến của Cung Kì Vĩ, tối hôm đó một mình lái xe tới nhà ga Bắc Cảng, không ngờ xe lửa tới muộn, đợi tới mười giờ mới tới, Trương Dương chạy đến sân ga đón Cung Kì Vĩ, nhìn thấy Cung Kì Vĩ xách một túi du lịch màu đen thì không khỏi cười nói: "Bí thư, đơn giản như vậy thôi ư?"

Cung Kì Vĩ noid: "Không đơn giản sao chứng tỏ được sự thanh liêm của tôi. "

Trương Dương nói: "Tôi, tôi thay mắt toàn thể nhân dân Bắc Cảng hoan nghênh Cung đại thanh thiên đến. "

Cung Kì Vĩ cười một tiếng, từ chối yêu cầu xách đồ hộ của Trương Dương, túi cũng không nặng, hắn đi theo Trương Dương rời khỏi nhà ga theo đường khách quý, tới xe việt dã của Trương Dương, vỗ vỗ túi du lịch nói: "Tôi chuẩn bị sáng mai tới thị lý báo danh. "

Trương Dương nói: "Tốt lắm, tôi tối nay sẽ đón gió tẩy trần cho anh. "

Cung Kì Vĩ nói: "Tùy tiện ăn chút gì đó thôi, đừng long trọng. "

Trương Dương cười nói: "Tôi có tính toán. " Hắn dẫn Cung Kì Vĩ tới khách sạn Kim Sắc Cảng Loan, Trương Dương có thẻ kim cương ở đây, thuê phòng cũng không cần phải đăng ký.

Cung Kì Vĩ bỏ đồ đạc vào phòng, nói: "Trương Dương, chúng ta tùy tiện ăn chút gì đó thôi. "

Trương Dương nói: "Thế này đi, tôi xuống mua ít thức ăn chín, trong xe có rượu, chúng ta ăn ngay trong phòng. "

Cung Kì Vĩ cười nói: "Như vậy càng tốt, cậu đi mua đi, tôi đi tắm. "

Trương Dương gật đầu tới con phố náo nhiệt ở cạnh Kim Sắc Cảng Loan, Trương Dương mua một ít thịt bò chín và lạc, hai cái móng giò, từ trong xe cầm ra hai bình Mao Đài rồi đi vào khách sạn, ở đại sảnh gặp Tiêu Mân Hồng.

Tiêu Mân Hồng nhìn thấy Trương Dương thì cũng có chút kinh ngạc, cười nói: "Bí thư Trương, ngài đại giá quang lâm mà không nói với tôi một tiếng. "

Trương Dương cười nói: "Tôi còn tưởng rằng cô ở nước Mỹ không về nữa. "

Tiêu Mân Hồng nói: "Buổi sáng hôm nay mới về, vừa hay tới đây xử lý một số sổ sách, không ngờ lại gặp anh ở đây. " Cô ta liếc đồ ăn trong tay Trương Dương: "Làm gì vậy? Còn đi ra ngoài mua nữa, khách sạn của chúng tôi có đồ ăn khuya mà. "

Trương Dương cười nói: "Có bằng hữu ở ngoài tới, vừa mới vào ở, hai chúng tôi ăn qua loa chút gì đó thôi. "

Tiêu Mân Hồng nói: "Ở phòng số mấy, để lát nữa tôi bảo đầu bếp làm ít đồ cho các anh. "

Trương Dương nói: "Không cần phiền toái vậy đâu. "

Tiêu Mân Hồng cười nói: "Vậy không quấy rầy anh, mau đi đi, có gì thì cứ phân phó cho lễ tân nhé. "

Cung Kì Vĩ nhìn thấy Trương Dương cầm nhiều món ăn mặn như vậy trở về thì không khỏi bật cười: "Trương Dương à Trương Dương, thằng nhóc cậu không biết sự quan trọng của thức ăn ư, nhiều thức ăn mặn như vậy không tốt cho cơ thể đâu. "

Trương Dương cười nói: "Không ai có thể sống hai đời cả, đương nhiên phải uống rượu chén lớn, ăn miếng thịt to rồi. " Hắn ở trong tủ đựng rượu lấy ra hai cái chén thủy tinh rồi rót Mao Đài.

Cung Kì Vĩ bày thức ăn lên bàn, hai người mặt đối mặt cầm chén rượu lên, Cung Kì Vĩ cười nói: "Đa tạ bí thư Trương khoản đãi!"

Trương đại quan nhân nói: "Ở trước mặt anh tôi chỉ là một bí thư nhỏ, nên lời chúc rượu phải là tôi nói, bí thư Cung, đại biểu đại biểu toàn thể quần chúng cán bộ thành phố Tân Hải, thuận tiện đại biểu toàn thể thị dân Bắc Cảng chân thành hoan nghênh ngài. "

Cung Kì Vĩ cười nói: "Thật đúng là biết sửa từ, có điều nghe rất quen, toàn là lời nói khách sáo. "

Trương Dương nói: "Tuy là lời nói khách sáo nhưng rất thật lòng. "

Cung Kì Vĩ nói: "Vì sao không đại biểu cán bộ Bắc Cảng?"

Trương đại quan nhân cười nói: "Cán bộ Bắc Cảng tôi không quản được. "

Cung Kì Vĩ cười ha ha, nói: "Ẩn ý của cậu là có người không hoan nghênh tôi đúng không?"

Trương Dương nói: "Những người làm lãnh đạo các anh đa nghi quá, làm quan càng lớn thì càng đa nghi. "

Cung Kì Vĩ nói: "Tôi không phải đa nghi, Tôi là nói sự thật. Tôi biết cậu thật lòng hoan nghênh tôi, nhưng người khác nhưng người khác chưa chắc đã nghĩ như vậy. "

Trương đại quan nhân cười ha ha, nói: "Anh từ lúc nào như vậy để ý tới suy nghĩ của người khác như vậy. "

Cung Kì Vĩ nói: "Tôi nhận được lệnh điều động vô cùng đột nhiên, giữa hai người chúng ta tôi không cần giấu diếm gì cả. Tôi là biết gì về Bắc Cảng. "

Trương Dương nói: "Có biết hay không không quan trọng, thành thị trong nước đều giống nhau cả thôi. Phương pháp quản lý cũng tương tự. Khi tôi vừa tới Tân Hải, cũng chẳng có chút đầu mối nào, hiện tại không phải là quản lý nó đâu ra đấy ư?" Thằng ôn này trước giờ chưa bao giờ biết khiêm tốn.

Cung Kì Vĩ nói: "Trương Dương, cậu hiểu tôi, tôi đã tới là muốn làm việc thực sự. "

Trương Dương nói: "Vạn sự khởi đầu nan. Thật ra anh so với tôi còn hạnh phúc hơn, ít nhất cũng có tôi làm tiên phong mở đường. "

Cung Kì Vĩ cầm chén rượu lên nói: "Vì những lời này của cậu, tôi kính cậu một ly. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Khách khí khách khí rồi. Giữa hai người chúng ta không nói lời khách sáo, dù sao, giữa anh và tôi khẳng định sẽ là thống nhất mặt trận, cùng chung mối thù. "

Sau khi Cung Kì Vĩ uống chén này thì nói: "Trương Dương, tôi sở dĩ vừa tới Bắc Cảng đã gặp cậu đầu tiên, không chỉ là vì tình bạn giữa chúng ta mà còn bởi vì tôi có mấy câu muốn nói thật với cậu. "

Trương Dương gật đầu.

Cung Kì Vĩ nói: "Trước khi tôi đến Bắc Cảng, bí thư Tống đã đặc biệt gặp mặt tôi, từ trong những lời nói của y tôi ý thức được vấn đề của Bắc Cảng vô cùng nghiêm trọng, công tác về sau khẳng định sẽ phải chịu áp lực cực lớn. "

Trương Dương nói: "Không sao, tôi giúp anh. "

Cung Kì Vĩ nói: "Trương Dương, thật ra tất cả mọi người đều cho rằng cậu giúp tôi. Đều cho rằng hai chúng ta khẳng định sẽ đứng trên cùng một mặt trận, nhưng tôi nghĩ tới nghĩ lui thấy như vậy không có lợi cho việc khai triển công tác của chúng ta. "

Trương Dương có chút mê hoặc nói: "Thế là sao?"

Cung Kì Vĩ nói: "Tôi tuy rằng không hiểu lắm về Bắc Cảng nhưng tôi biết muốn xâm nhập vào sâu, tìm hiểu được mấu chốt chân chính thì nhất định phải chui vào đó. Nếu người khác thủy chung bài xích tôi ra ngoài thì tôi vĩnh viễn không thể tìm hiểu được chân tướng của sự thật. "

Trương Dương nói: "Anh là nói... "

Cung Kì Vĩ nói: "Ruồi bọ không bâu trứng lành, quan hệ giữa chúng ta ăn ý thì người khác sẽ cho rằng không có cớ hội mà vào, bọn họ sẽ kính nhi viễn chi đối với chúng ta, nhưng nếu giữa chúng ta xuất hiện mâu thuẫn. Sẽ có kẻ có dụng tâm khác chen vào. "

Trương Dương minh bạch ý tứ của Cung Kì Vĩ, Cung Kì Vĩ lần này tới là trước tiên cho hắn châm dự phòng, về sau trong công tác, hai người bọn họ ít nhất ở ngoài mặt sẽ không biểu hiện rồi vẻ quá mức thân mật. Bọn họ trong trường hợp công khai có thể sẽ biểu hiện ra sự không hài hòa, thậm chí là bất đồng ý kiến. Trương đại quan nhân thở dài nói: "Bí thư Cung, ngài đây là định bày một ván cờ thật lớn. "

Cung Kì Vĩ nói: "Tôi suy nghĩ rất lâu rồi, Bắc Cảng muốn phát triển thì phải phá rồi lại dựng. "

Trương Dương nói: "Chuyện như vậy phức tạp như vậy không? Chỉ cần tra ra mấu chốt của vấn đề, bốc thuốc đúng bệnh là được rồi. Cùng lắm thì thay đổi tất cả ban lãnh đạo hiện tại, tôi không tin Bắc Cảng sẽ không tốt lên. "

Cung Kì Vĩ nói: "Quản lý thành thị giống như trị bệnh vậy, trị ngọn thì dễ, nhưng trị tận gốc thì dễ, nếu chúng ta chỉ thanh trừ được một số thứ bên ngoài thì chỉ có thể mang tới được tác dụng nhất thời thôi, không lâu nữa các loại bệnh sẽ lại quay lại. "

Chuông cửa vang lên, là nhân viên phục vụ đẩy xe đồ ăn tới, Trương Dương vừa nhìn đã biết là Tiêu Mân Hồng an bài, đồ ăn được đưa tới vô cùng phong phú, sò bắc cực, cá ba viền, tôm úc, rực rỡ muôn màu, Cung Kì Vĩ có chút kỳ quái nhìn Trương Dương, nhân viên phục vụ xếp đồ ăn xong thì mỉm cười nói: "Bí thư Trương, Tiêu tổng của chúng tôi an bài. "

Trương đại quan nhân chỉ đành nhận thôi, hắn gật đầu nói: "Thay tôi cám ơn Tiêu tổng của các cô. "


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1276)