Vay nóng Tima

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1066

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1066: Câu lạc bộ hồng kỳ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Tần Manh Manh nói: "Thân là con gái, em vẫn phải làm gì đó cho ông ấy. " Nói xong cô ta không khỏi cười khổ nói: "Hiện tại xem ra em không những không giúp được gì, ngược lại còn mang theo không ít phiền toái cho anh. "

Trương Dương nói: "chú không sao đâu, về bệnh tình của chú ấy là do có người thổi phồng lên thôi, đồn đại ra ngoài, chính là để khiến em lo lắng, em về nước, chính hợp ý họ, nếu em lọt vào tay họ, bọn họ vừa hay có thể lợi dụng em để áp chế Hà tiên sinh. "

Tần Manh Manh nói: "ông ấy rốt cuộc đã đắc tội với người nào? Nếu lai lịch số tiền của ông ấy có vấn đề, chúng ta có thể quyên tất cả tiền đi, em trước đây cũng không có quá nhiều tài phú như vậy, đối với em mà nói thì tiền không quan trọng, chỉ cần người nhà bình an là tốt rồi. "

Trương Dương trấn an cô ta: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, tạm thời ở tại chỗ này dưỡng thương đã. " Hắn nhớ tới quyển sách tìm được từ Bắc quốc sơn trang, lấy ra giao cho Tần Manh Manh.

Tần Manh Manh cầm lấy quyển sách đó, sau khi mở ra thì nhìn thấy trên trang tên sách có dòng chữ quen thuộc thì không khỏi rơi lệ, nước mắt trong suốt rơi xuống giấy, cô ta vội vàng khép sách lại, có chút ngượng ngùng cười cười với Trương Dương: "Để anh chê cười rồi. "

Trương Dương nói lại một lần lai lịch của quyển sách với cô ta: "Anh thấy Hà tiên sinh cất giữ quyển sách kỹ như vậy. Chắc hẳn là vô cùng quan trọng. "

Tần Manh Manh lắc đầu nói: "Từ quyển sách này em không nhìn ra bất kỳ manh mối gì. " Cô ta đưa sách cho Trương Dương: "Anh, anh giúp em cất đi, bất kể quyển sách này cất giấu bí mật gì, thì ở ở trong tay em cũng không an toàn, hay là giao cho anh bảo quản tạm thời đi. "

Trương Dương cười nói: "Được, vậy thì anh cất giúp em. "

Sau khi Trương Dương dặn dò Lý Vĩ thì rời khỏi đại sứ quán. Hắn vừa mới ra khỏi cửa lớn của đại sứ quán thì mưa to bất ngờ ập tới. Trương Dương chạy tới ven đường. Vươn tay ra bắt taxi rồi ngồi vào, di động của hắn đổ chuông, Trương Dương cầm điện thoại: "Alo!"

" Trương Dương, anh tới kinh thành rồi à?"Người gọi điện thoại tới là Tra Vi.

Trương Dương cười nói: "Tới rồi, cô không phải tới nước Pháp bồi dưỡng thiết kế châu báu ư?"

Tra Vi cười nói: "Tôi cũng không phải là một đi không về, vừa xuống phi cơ. Nghe chú tôi nói anh đã tới kinh thành. "

Trương Dương hơi ngẩn ra, không ngờ Tra Tấn Bắc chú ý tới mình như vậy, hắn nhớ tới khi ở Đông Giang, Tra Tấn Bắc từng hẹn nói chuyện với mình, tiết lộ muốn gặp mặt Hà Vũ Mông, mục đích là muốn lấy mỏ vàng của Hà Trường An ở Phi Châu, Trương Dương đối với Tra Tấn Bắc luôn không có thiện cảm, thậm chí hoài nghi chuyện Tần Manh Manh bị cướp là hắn làm

Trong Điện thoại truyền đến giọng nói của Tra Tấn Bắc: "Tiểu Vi, để chú nói chuyện với hắn. "

Tra Vi đưa điện thoại di động cho y, Tra Tấn Bắc nói: "Trương Dương, Tra Vi vừa trở về, buổi trưa tôi mở tiệc đón gió cho nó ở Kim Vương phủ, cậu cũng tới đi. "

Trương Dương nói: "Được!"

Khi Trương Dương tới Kim Vương phủ, càng to, khoảng cách ngắn ngủn vẫn khiến quần áo trên người cho ướt sũng. Trương Dương nhìn thấy nhìn thấy mặc váy dài màu lam, trông rất dân tộc. Nhìn thấy Trương Dương, Tra Vi bật cười ngọt ngào, cô ta ngẩng cái cằm đường cong ôn nhu lên, khẽ cắn môi rồi chậm rãi gật đầu.

Trương đại quan nhân toét miệng cười: "Tôi còn tưởng rằng là một cô em người Thái xinh đẹp tới, nhìn cả nửa ngày hóa ra là Tra đại tiểu thư. "

Tra Vi nói: "Tôi không dám nhận cách xưng hô đại tiểu thư, anh hiện tại đã làm quan lớn. Quên người bạn này mất rồi. "

Trương đại quan nhân nhìn nhìn bốn phía, cười nói: "Ấy, hai ta không phải là lão bằng hữu gì cả, là tình nhân cũ thì đúng hơn. "

Tra Vi đỏ mặt: "Cút đi, ai là tình nhân cũ với anh. "

Lúc này Giang Quang Á lái xe BMW của hắn đến, đi cùng hắn còn có Hứa Di, hai người đã xác định quan hệ luyến ái.

Trương Dương nói: "Tôi còn tưởng rằng cô mời tôi mời tôi. "

Tra Vi nói: "Anh cảm thấy mình đặc biệt như vậy ư!" Cô ta cười đón Giang Quang Á: "Quang Á, có triển vọng nhỉ, thật sự cưa được Hứa Di rồi à?"

Trương đại quan nhân cũng đi theo: "Cưa được rồi à?" Thằng cha này lặp lại, khiến Giang Quang Á và Hứa Di đều đỏ mặt, Giang Quang Á xin tha: "Anh Trương, anh là anh ruột của tôi, đừng lôi tôi ra đùa nữa. "

Tra Vi nắm tay Hứa Di: "Đừng để ý đến hắn, loại người này chính là miệng chó không thể khạc ra ngà voi. "

Trương Dương nói: "Nể mặt chút đi, nhiều người như vậy đừng có lôi tôi ra mà chửi. "

Mày liễu của Tra Vi dựng ngược: "Nếu không phải có nhiều người thì tôi còn đánh anh nữa ý. "

Giang Quang Á mỉm cười nhìn hai người bọn họ đấu võ mồm, lộ ra nụ cười chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời với Hứa Di.

Tra Tấn Bắc lúc này từ bên trong đi ra, cười nói: "Đứng ở bên ngoài làm gì? Mau vào đi. "

Trương Dương cười chào: "Tra tổng, lại bắt ngài tốn tiền rồi. "

Tra Tấn Bắc cười nói: "Người một nhà không cần phải nói những lời khách khí làm gì. "

Tra Vi và Hứa Di cười nói không ngừng, Trương Dương và Giang Quang Á cũng hỏi thăm tình hình gần đây của nhau, từ trong miệng Giang Quang Á biết được Cố Dưỡng Dưỡng mấy ngày nay đi vẽ thực vật. Giang Quang Á nói: "Sớm biết rằng anh sẽ đến thì tôi đã đón cả Dưỡng Dưỡng tới rồi. "

Trương Dương nói: "Học nghiệp quan trọng hơn, chúng ta đừng làm narh hưởng tới học nghiệp của cô ta. "

Tra Vi mỉm cười, cô ta hiểu rất rõ quan hệ trong đó, biết Cố Dưỡng Dưỡng thích Trương Dương, mà Trương Dương thì thủy chung đối đãi với cô ta như em gái, chính là vì nguyên nhân này, Trương Dương tận lực tránh gặp mặt Cố Dưỡng Dưỡng.

Tra Tấn Bắc nói: "Ở cùng với đám người tuổi trẻ các cô các cậu, tôi luôn cảm thấy mình trẻ ra. "

Trương Dương cười nói: "Tra tổng đã già đâu, đúng rồi, hôm nay sao không thấy Khưu tiểu thư?" Trước đây cơ hồ Tra Tấn Bắc ở đâu thì Khưu Phượng Tiên sẽ ở đó với y, cho nên Trương Dương mới vừa hỏi như vậy.

Tra Tấn Bắc nói: "Cô ta về Đài Loan rồi. "

Trương Dương gật đầu.

Tra Tấn Bắc hôm nay mượn danh nghĩa đón gió tẩy trần cho Tra Vi để mời Trương Dương tới, tất nhiên là có mục đích của hắn. Nhưng Tra Tấn Bắc ở trên bàn cơm không hề nhắc tới, điều này biểu hiện ra tính nhẫn nại hơn người của Tra Tấn Bắc, cho đến sau khi ăn xong bọn họ rời đi thì Tra Tấn Bắc tự mình tiễn Trương Dương ra ngoài cửa, mỉm cười nói: "Trương Dương, tôi nghe nói anh sau khi tới kinh thành thì đến bệnh viện Bích Thủy Đàm, thăm Hà Trường An à?"

Trương Dương gật đầu nói: "Tin tức của Tra tổng thật sự là rất linh thông. "

Tra Tấn Bắc cười nói: "Ai cũng có bằng hữu mà. "

Trương Dương nói: "Chủ yếu là bởi vì Tra tổng muốn mỏ vàng ở Phi Châu của hắn. "

Tra Tấn Bắc cười ha ha, cười một lát mới dừng lại: "Tôi biết, anh cho rằng tôi là đang nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, thật ra tôi chỉ là muốn làm một cuộc giao dịch công bình, Hà Trường An cho rằng chuyển nhượng tài sản và công việc của hắn ở hải ngoại cho con gái của hắn thì vạn sự đại cát, nhưng lại không nghĩ tới một chuyện, gây dựng sự nghiệp đã khó, giữ vững sự nghiệp càng khó hơn. Hà Vũ Mông đó có bản lĩnh để bảo vệ cho một cơ nghiệp lớn như vậy hay không?"

Trương Dương nói: "Tôi thật sự không rõ việc này có liên quan gì tới tôi? Tra tổng tìm tôi bàn hình như là không cần thiết. "

Tra Tấn Bắc nói: "Trương Dương, chúng ta quen nhau lâu như vậy, tôi trước giờ đều ăn ngay nói thẳng, quan hệ của anh và Hà Trường An rất tốt, tôi biết Hà Vũ Mông cũng khá tín nhiệm anh, tôi không có ý đồ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, nếu có thể thì tôi hy vọng anh có thể an bài cho tôi và Hà Vũ Mông gặp mặt, bàn về chuyện mỏ vàng Phi Châu. "

Trương Dương nói: "Tôi cũng đang tìm cô ta đây, nghe nói cô ta vừa từ nước Mỹ trở lại, nhưng đến bây giờ vẫn chưa liên hệ với tôi. "

Tra Tấn Bắc nhíu mày: "Tại sao có thể như vậy?"

Trương Dương nói: "Không có việc gì khác thì tôi đi trước. " Hắn lên xe BMW của Giang Quang Á, Giang Quang Á lái xe ra khỏi Kim Vương phủ, Tra Vi từ phía sau quàng vai Trương Dương: "Ê, chú tôi tìm anh nói chuyện gì thế?"

Trương đại quan nhân thở dài: "Còn có thể nói chuyện gì nữa? Hắn coi trọng mỏ vàng ở Phi Châu của Hà Trường An, nhưng Hà Trường An đã chuyển nhượng mỏ vàng cho con gái y, cho nên chú cô muốn tôi liên hệ với con gái của Hà Trường An, tôi nói này, chú cô dù sao cũng là nhân vật phong vân trong thương giới, sao cứ thích làm chuyện bỏ đá xuống giếng, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của vậy?"

Tra Vi có chút bất mãn trừng mắt lườm Trương Dương: "Sao lại nói vậy? chú tôi chọc gì anh à? Hắn luôn là đối thủ cạnh tranh của Hà Trường An, lúc trước là Hà Trường An nhúng tay vào ngành châu báu của chúng tôi, trước khi hắn gặp phiền toái, đã chuẩn bị vứt bỏ ngành sản xuất châu báu, chú tôi làm như vậy cũng không phải là bỏ đá xuống giếng. "

Giang Quang Á cười cười hoà giải: "Thôi mà, chúng ta có thể hòa bình được không?"

Tra Vi nói: "Không có cách nào hòa bình với loại người như vậy được, hắn chính là máy chiến đấu, đi tới đâu là đấu tới đó. "

Hứa Di và Giang Quang Á cùng bật cười.

Giang Quang Á nói: "Tôi nói cho hai người chút tin tức mà tôi hôm nay vừa nghe nói nhé. "

Tra Vi nói: "Anh có tin tức gì. "

*****

Giang Quang Á nói: "Hôm qua thị trưởng Tạ Khôn Thành của thành phố Tân Hải tới suối nước nóng cốc Lục Ấm, tắm xong đi thì cửa xe bị xước. Tạ Khôn Thành tức giận, vì thế sai người đánh cho lái xe đối phương một trận, không ngờ người mà hắn đánh là lái xe của Kiều lão, chuyện khéo vậy đó, Kiều lão và Chu lão đều đang tắm ở suối nước nóng, càng khéo hơn là, Kiều lão lúc đó không ngồi xe của mình, cho nên mới xảy ra một hồi hiểu lầm như vậy. "

Trương Dương thầm lấy làm kỳ, chuyện ngày hôm qua mình không nói với ai, Tạ Khôn Thành chọc phải xui xẻo như vậy, lại không phải là việc làm rạng rỡ tổ tông gì, hắn khẳng định sẽ không nói, chẳng lẽ là Kiều lão và Chu lão để lộ phong thanh? Với tu vi chính trị của bọn họ, vô tâm tiết lộ hiển nhiên là không thể, tám chín phần mười là cố ý tiết lộ rồi. Có điều Tạ Khôn Thành không đánh người, Tông Thịnh cũng không chịu thiệt, người động thủ là mình, không biết vì sao không ai nhắc tới hắn.

Lời nói kế tiếp của Giang Quang Á càng chứng tỏ phán đoán của Trương Dương.

" Hiện tại rất nhiều người đều nói Tạ Khôn Thành xúi quẩy rồi, vốn đã xác định hắn sẽ đảm nhận chức bí thư thị ủy thành phố Tân Hải, hiện tại chỉ sợ có biến số rồi. "

Tra Vi nói: "Quang Á, anh từ lúc nào bắt đầu cảm thấy hứng thú với chính trị như vậy?"

Giang Quang Á nói: "Gần đây thường tới câu lạc bộ Hồng Kỳ, bên đó mọi người thích tán gẫu về chính trịlắm. "

Tra Vi cười cười thở dài: "Thanh danh của con cháu Cán bộ đều là bị nhóm người các anh vấy bẩn rồi, Quang Á, anh đừng theo chân bọn họ học xấu. "

Giang Quang Á nói: "Không, tôi chỉ thích tới đó chơi thôi. "

Tra Vi nói: "Tôi mặc dù ở nước ngoài, cũng từng nghe nói tới danh tiếng của câu lạc bộ Hồng Kỳ, trước đây đều nói kinh thành Tam công tử, hiện tại đều nói thời đại của bọn họ đã là quá khứ rồi. "

Giang Quang Á cười nói: "Không phải là quá khứ đâu, chỉ người ta là một lòng nhào vào sự nghiệp, không thích chơi nữa thôi, lại có một đám người trẻ tuổi ngóc đầu lên, cầm đầu là Từ Kiến Quốc, là bạn tiểu học của tôi, anh Trương, chắc là anh cũng quen, hắn là em trai của Từ Kiến Cơ. "

Trương Dương nói: "Từng nghe nói nhưng chưa từng gặp. "

Giang Quang Á nói: "Tôi dẫn hai người tới câu lạc bộ Hồng Kỳ chơi, vui lắm, toàn là người trẻ tuổi thôi. "

Tra Vi nói: "Nghe anh nói như vậy, tôi cảm giác mình già rồi. "

Trương Dương nói: "Tôi cũng cảm thấy là mình già rồi. "

Giang Quang Á cười nói: "Đừng vậy mà, chỉ là đi chơi thôi, mọi người cùng nhau vui vẻ là được. "

Trương Dương vốn không muốn, dù sao trong lòng còn vướng bận chuyện của Tần Manh Manh, nhưng nhớ tới La Tuệ Ninh trước chuyện đã nhắc nhở hắn, muốn hắn cố gắng đừng tới đại sứ quán Bahamas, để tránh dẫn tới phiền toái không cần thiết, vì thế gật đầu đáp ứng.

Cái gọi là câu lạc bộ Hồng Kỳ, nguyên hình là bãi bắn bia, không lâu trước đây được chuyển thành nơi tụ hội. Người dẫn đầu trong đó chính là Từ Kiến Quốc, thằng ôn này cũng không phải là hạng người làm việc đàng hoàng. Kinh phí đem bãi bắn bia xây lại thành câu lạc bộ Hồng Kỳ là do hắn nhõng nhẽo xin từ chỗ anh trai hắn là Từ Kiến Cơ, có điều đám tiểu tử này rất có bản lĩnh, mọi người hợp mưu hợp sức, kéo được không ít tài trợ. Trải qua hơn nửa năm kinh doanh, bên này cũng đã có quy mô.

Lái vào cửa lớn câu lạc bộ Hồng Kỳ, nhìn thấy bên trên cắm cờ đỏ, trên biển viết bốn chữ to nông trường Hồng Kỳ, vừa mới lái vào liền nhìn thấy tiểu ba tầng lợp ngói đỏ phía trước, bên trên bắt mắt quảng cáo bắt mắt, đả đảo tất cả chủ nghĩa đế quốc phái phản động, tiến hành cách mạng giai cấp vô sản tới cùng.

Tra Vi cười nói: "Cái đám nhóc con các anh cũng biết chơi nhỉ. Nếu không biết còn tưởng rằng về lại những năm 70. "

Giang Quang Á nói: "Kiến Quốc nói đây là hoài cựu. " Hắn ngừng xe BMW trước lâu.

Mấy người xuống xe. Lập tức có hai người trẻ tuổi mặc quân trang bước ra, còn có có vài phần khí thế quân nhân, tới trước mặt bọn họ. Hai người trẻ tuổi đồng loạt cúi chào: "Hoan nghênh thủ trưởng tới chỉ đạo công tác. "

Trương đại quan nhân tự hỏi đã nhìn quen trường hợp, nhưng chuyện mới mẻ như vậy thì vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, nhà ăn bắt chước phong cách hoài cựu những năm bảy mươi hắn cũng đã tới không ít. Nhưng loại câu lạc bộ chủ đề này thì Trương Dương vẫn chưa từng gặp ba giờ.

Hai người trẻ tuổi đưa một xâu chìa khóa cho mỗi người, Giang Quang Á giới thiệu: "Đến đây phải mặc đồng phục. "

Trương đại quan nhân gật đầu, Tra Vi và Hứa Di cười cười đi tới binh doanh của nữ binh, hắn và Giang Quang Á thì đi tới binh doanh của nam binh.

Trương Dương thau một thân quân trang màu xanh lá mạ, cầm mũ thì lại có chút, thứ này đội lên xui lắm.

Giang Quang Á nói: "Đội đi! Nơi này yêu cầu phải mũ mão chỉnh tề. " Hắn mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu lam, quần vải màu lam, trước ngực còn cắm hai cây bút máu. Trên đầu đội mũ lam.

Trương Dương nói: "Hay là hai ta đổi bộ đi. "

Giang Quang Á cười nói: "Cũng không phải thực sự đội nón xanh cho anh mà, anh cứ đội đi, nơi này tuyệt đại đa số là kẻ đội nón xanh đó. "

Trương đại quan nhân gật đầu nói: "Tôi đội. " Hắn đội mũ quân đội lên, Giang Quang Á lại dạy hắn đeo vũ trang bên ngoài.

Trương đại quan nhân cảm thán nói: "Tôi nếu mặc bộ này ra ngoài, người khác kiểu gì cũng cảm thấy tôi chơi trội. "

Giang Quang Á nói: "Cái này thì phải nhìn hoàn cảnh, ở đây toàn là ăn mặc kiểu này. "

Hai người lính vừa rồi cũng là giả. Thật ra là nhân viên phục vụ của nông trường Hồng Kỳ, bọn họ đưa cho Trương Dương và Giang Quang Á mỗi người một quyển sách quý màu đỏ, bên trong không phải là lời trích mà là bản đồ của nông trường Hồng Kỳ.

Trương Dương và Giang Quang Á một trước một sau ra khỏi nam binh doanh, tới bên ngoài thì nhìn thấy một cô gái thắt đuôi sam, đội mũ cùng màu với Trương đại quan nhân đứng ở bên ngoài, cô ta cười khanh khách nói: "Chào thủ trưởng, tôi phụ trách dẫn đường cho hai vị. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Chúng tôi còn có hai người nữa. " Vừa dứt lời thì Tra Vi và Hứa Di cũng đã thay quần áo xong, hai người đều mặc sườn xám màu lam, đi dày vải đế bằng màu đen, thoạt nhìn cứ như là em gái học sinh năm 40 vậy.

Trương đại quan nhân nói: "Còn có cả trước giải phóng à, không mặc thế này, tôi còn cho rằng toàn là những năm bảy mươi chứ. "

Tra Vi cười nói: "Tôi mặc quân trang không quen, mặc quần áo học sinh để tìm kiếm một chút cảm giác của thanh niên năm bốn mươi năm mươi. "

Trương Dương nói: "Thế không phải là thác loạn thời không ư?" Hắn nói với cô gái tết tóc: "Tiểu thư, có long bào không? Cho tôi một bộ. "

Cô gái đó cười nói: "Thủ trưởng, xin gọi tôi là tiểu đồng chí, ở chỗ chúng tôi không có tiểu thư, chỉ có đồng chí thôi. "

Bọn Tra Vi đều bật cười.

Giang Quang Á nói: "Đi chơi nào!" Bọn họ dọc theo đường nhỏ đi ra, một mảng sân bãi rộng lớn xuất hiện trước mắt bọn họ, không ngờ còn có hai chiếc xe tăng kiểu 59, còn có bốn chiếc máy kéo, bốn chiếc xe jeep kiểu cũ, hơn mười chiếc xe máy thùng, Trương đại quan nhân nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì không khỏi bật cười, đây là thế nào vậy, cái đám này đúng là chịu chơi, đến cả máy kéo cũng kiếm tới được.

Trương đại quan nhân cũng muốn chọn xe tăng, đáng tiếc hắn không biết lái, cho nên lên xe máy thùng, Giang Quang Á và Hứa Di chui vào trong xe tăng, khiến Trương Dương không ngờ là Giang Quang Á không ngờ biết lái xe tăng.

Tra Vi chỉ vào chiếc máy kéo nói: "Trương Dương, chúng ta lái máy kéo. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Thứ đó không đi được!"

Tra Vi nói: "Chưa ngồi bao giờ, ngồi thử cho biết!"

Theo như lời Giang Quang Á thì câu lạc bộ Hồng Kỳ ở trung tâm nông trường Hồng Kỳ, cách vị trí của bọn họ không đến năm trăm thước, Trương đại quan nhân lái máy kéo, trong tiếng ìn ìn cùng đi ngang với xe tăng. Tra Vi vui vẻ ngửa tới ngửa lui, đúng như lời của cô ta, người tới đây đều là muốn tìm cảm giác kích thích mới mẻ, đám con cháu quan lớn này chẳng có gì là chưa chơi, chưa gặp, cho nên thích những thứ cổ xưa.

Lối vào câu lạc bộ Hồng Kỳ còn dựng hai pháo đài, bên ngoài là bãi đỗ xe, Trương đại quan nhân lái máy kéo vẫn chưa đã nghiền thì đã tới rồi. Hắn nhảy xuống trước, khi Tra Vi mặc váy xuống máy kéo thì một tay váy, tay kia đưa cho Trương Dương, đây là để tránh lộ hàng, Trương đại quan nhân cười xấu xa nói: "Nhìn thấy rồi, nhìn thấy rồi. "

Tra Vi đỏ mặt gắt: "Nhìn thấy cái đại đầu quỷ anh á. "

Trương đại quan nhân Trương đại quan nhân: "Đại đầu quỷ của tôi từ lúc nào chui vào váy cô vậy?"

Tra Vi tức giận đến nỗi hận không thể nhấc chân đá cho hắn một cái, nhưng nếu làm vậy thì lộ hàng mất.

Một nam tử trẻ tuổi mặc quân trang Bát Lộ quân màu xám đi nhanh ra đón, hắn từ xa đã cười nói: "Quang Á, anh đã lâu rồi không tới cổ động cho tôi. "

Không đợi Giang Quang Á giới thiệu, hắn đã cười nói: "Chị Vi cũng tới à!" Cuối cùng ánh mắt dừng ở trên mặt Trương Dương, có chút kích động nói: "Đây không phải là anh Trương Dương ư?"

Trương đại quan nhân nghe hắn nói như vậy thì lập tức liền đoán được đây là Từ Kiến Quốc, em trai của Từ Kiến Cơ, Trương Dương và Từ Kiến Cơ là anh em kết nghĩa, Từ Kiến Quốc gọi hắn gọi hắn một tiếng anh cũng là đương nhiên.

*****

Trương Dương cười cười vươn tay ra: "Tôi nếu không đoán sai thì anh nhất định chính là Kiến Quốc. "

Từ Kiến Quốc liên tục gật đầu nói: "Vâng, anh Trương Dương, tôi đối với anh nghe danh đã lâu, như sấm bên tai, anh tôi cũng không ít lần nhắc tới tôi trước mặt anh. "

Trương Dương cười nói: "Anh cậu là nhị ca kết bái của tôi, cậu chính là huynh đệ của tôi, giữa huynh đệ cũng đừng khách sáo như vậy. "

Từ Kiến Quốc nói: "Anh Trương Dương, anh không biết đấy thôi, anh là thần tượng của tôi, tôi rất sùng bái anh. "

Trương Dương nói: "Huynh đệ, anh đừng khiến tôi phổng mũi. "

Từ Kiến Quốc nói: "Tôi nói thật mà, sự tích quang huy lúc trước anh ở trên trường thành Tiến Khâu đấu với cây gậy Triều Tiên và Nhật Bản tôi đều đã nghe nói, trong lòng tôi anh chính là anh hùng dân tộc, khiến người Trung Quốc chúng ta được nở mày nở mặt, còn nữa, anh tôi có nhắc tới chuyện các anh ở Đông Giang gặp sói, anh thật sự là quá lợi hại. "

Tra Vi nói: "Kiến Quốc, anh còn tâng bốc hắn nữa là hắn bay tít lên tận mây xanh đấy. "

Từ Kiến Quốc nói: "Tôi nói thật mà, Quang Á cũng biết, tôi trước giờ đều không nói láo. "

Giang Quang Á nói: "Hắn không nói láo đâu, hắn cho rằng những lời nói của mình đều là thật. "

Từ Kiến Quốc nhíu mày: "Quang Á, tôi nghe ra rồi, anh là đang mắng tôi?"

Một đám người đều bật cười, Từ Kiến Quốc nói với Hứa Di: "Hứa Di, cô cân nhắc lại đi, thằng ôn Giang Quang Á này đối với bằng hữu không có hậu đạo như vậy, về sau chưa chắc đã đối tốt với cô, thật ra tôi cũng rất thích cô, tôi chưa bao giờ nói láo, cô hay là nghĩ thử tới tôi đi. "

Giang Quang Á tức giận đến nỗi nhấc chân lên đá vào mông hắn một cái.

Tra Vi cười nói: "Chưa từng gặp người như anh, ngang nhiên đào góc tường của bằng hữu. "

Giang Quang Á nói: "Đúng vậy, vợ của bạn không thể đùa. "

Từ Kiến Quốc chỉ nói đùa thôi, hắn và Trương Dương đi vào câu lạc bộ, cười cười giới thiệu: "Anh Trương Dương, tôi làm cái câu lạc bộ này nói trắng ra chính là nhàm chán, tiền đều là anh tôi tài trợ, chủ yếu tôi thấy mọi người bình thường không có chỗ nào chơi, câu lạc bộ sa hoa thì quá nặng nề, hơn nữa, kinh thành có nhiều câu lạc bộ như vậy, hơn phân nửa đều có liên quan tới đánh bạc, nếu không cũng chính là chính trị gia và thương nhân tụ cùng một chỗ thương lượng âm mưu quỷ kế, nơi đơn thuần nhiệt huyết như của chúng tôi không nhiều lắm. "

Trương Dương nói: "Có gì chơi không?"

Từ Kiến Quốc cười nói: "Cái gì cũng có, phải xem anh thích gì, có đua xe, có bắn nhau, có đấu quyền anh, đương nhiên, anh muốn đánh bạc cũng được, còn.... " Hắn nhìn nhìn chung quanh, thấp giọng cười nói: "Chỗ tôi không cung cấp loại dịch vụ đó, có điều anh nếu nhìn ai vừa mắt, hai bên tình đầu ý hợp thì tôi không ngại cung cấp phòng cho anh. "

Trương Dương cười nói: "Tới bãi bắn bia đi. "

Trương Dương bắn mấy phát ở bãi bắn bia, lại cùng bọn Tra Vi chơi kart racing, khi tới bãi đua xe, từ xa có mấy người chú ý tới Trương Dương, Trương Dương cũng thấy rõ đám người đó, chính là mấy tên ở sân golf GTi lần trước bị Lệ Phù đánh một trận!

Mấy người kia chỉ vào Trương Dương nói: "Anh đứng lại đó cho tôi, nói anh đó!"

Từ Kiến Quốc vừa hay lúc này không đi theo, cho nên đám người đó không biết Trương Dương là bằng hữu của Từ Kiến Quốc.

Trương Dương nói: "Có việc gì à?"

Người cầm đầu tới bên cạnh Trương Dương nhìn nhìn: "Anh là bạn trai của cái con nước ngoài đó?"

Trương Dương nói: "Tiểu tử, nói chuyện tích chút đức, cẩn thận tôi vả anh đó. "

Giang Quang Á nhận ra mấy người kia đều là bằng hữu của Từ Kiến Quốc, hắn tiến lên nói: "Đừng cãi nhau, đây là anh Trương, bằng hữu của ông chủ Từ đấy. "

Từ Kiến Quốc nghe tin chạy tới, từ xa đã phẫn nộ quát: "Con mẹ nó làm gì vậy hả? Chọc anh Trương Dương của tao à, chúng mày con mẹ nó đều không muốn sống nữa đúng không?"

Mấy người bị hắn quát thì ngơ ngác nhìn nhau, Từ Kiến Quốc trong đám tiểu bằng hữu vẫn rất có uy tín, hắn vừa xuất hiện, tự nhiên là không dám chửi nhau nữa rồi.

Trương Dương gặp chuyện này, tất nhiên cũng không còn hứng thú đi chơi kart racing, mấy người trở lại phòng nghỉ, Giang Quang Á hiếu kỳ nói: "Làm sao vậy? Anh có chuyện gì với họ à?"

Trương Dương nói: "Không có gì cả, chỉ là xảy ra chút ma sát trên đường cái thôi. "

Từ Kiến Quốc vào sau, hắn cười nói: "Tôi còn tưởng là đại sự gì, anh Trương Dương, thì ra còn có còn có bạn gái ngoại quốc. "

Tra Vi ý vị thâm trường nhìn Trương Dương.

Trương đại quan nhân nói: "Ngũ hồ tứ hải giai huynh đệ, giai cấp vô sản khắp thiên hạ đều là thân nhân. "

Từ Kiến Quốc cười nói: "Đám vừa rồi đều là tay đua mà tôi mời đến, tôi mắng họ một trận rồi, bọn họ sau khi biết anh là ai, sợ đếu nỗi hết cả hồn, yên tâm đi anh Trương, sau này họ không dám làm phiền anh nữa đâu. "

Trương Dương nói: "Vốn không phải là đại sự gì mà, chỉ là hiểu lầm thôi. "

Từ Kiến Quốc nói: "Tại tôi bình thường quản giáo bọn họ không, những người này rất là tự do. "

Một vị binh tới báo cáo với Từ Kiến Quốc: "Thủ trưởng. Tiệc tối đã chuẩn bị xong rồi, ngài có muốn kiểm duyệt một chút không?"

Từ Kiến Quốc nói: "Không cần kiểm duyệt. " Hắn nói với Trương Dương: "Anh Trương Dương, buổi tối cùng nhau chơi nhé. "

Trương Dương nhìn đồng hồ nói: "Không được, tôi hôm nay có việc, tới đây chỉ để tham quan chút thôi, dù sao tôi cũng không đi ngay mà, mấy ngày nữa lại hẹn bọn anh của cậu cùng tới chơi. "

Giang Quang Á nghe nói Trương Dương muốn đi thì cũng có chút thất vọng: "Anh Trương. Vừa mới đến mà, sao anh đã đòi đi ngay rồi?"

Trương Dương cười nói: "Tôi thực sự có việc mà. "

Tra Vi nói: "Người ta là nhân viên chính phủ, đến kinh thành là để đi công tác, cũng không phải là để chơi. Đâu có giống như đám nhóc con các cậu. "

Từ Kiến Quốc nói: "Chị Vi, chị sao lại nói vậy, chúng ta đều là bạn cùng lứa tuổi mà. "

Tra Vi cười nói: "Các cậu chơi đi, tôi cũng không ở đây ôn lại những ký ức ngọt ngào với các cậu nữa, xã hội hiện đại ngũ quang thập sắc, sao lại với chôn chân ở cái nơi trước giải phóng này, tôi thấy các cậu nhàn rỗi quá đấy. "

Từ Kiến Quốc nói: "Sự cách biệt giữa hai thế hệ mà. "

Giang Quang Á gật đầu đồng ý.

Trương Dương và Tra Vi cùng nhau đi.

Từ Kiến Quốc tiễn bọn họ ra ngoài cửa, hắn nói với Giang Quang Á: "Anh Trương Dương đúng là phong lưu thật, tôi thấy chị Vi nguy hiểm rồi. "

Giang Quang Á cười nói: "Anh đừng nói bậy. "

Từ Kiến Quốc nói: "Anh Trương sao lại có sức hấp dẫn lớn như vậy nhỉ?"

Giang Quang Á nói: "Tôi nghe nói anh cậu lại đổi bạn gái à?"

Từ Kiến Quốc nói: "Tôi không biết, dù sao tôi cũng không nhớ rõ, tôi lười chả buồn hỏi. "

Trương Dươnglái xe BMW của Giang Quang Á đưa Tra Vi về nhà, trước khi đi Tra Vi lấy ra một hộp trang sức, đưa một Quan Âm thúy cho Trương Dương đeo trên cổ.

Trương đại quan nhân nói: "Tra Vi à, tôi là một cán bộ quốc gia, không thể tùy tiện nhận đồ của người khác. "

Tra Vi trừng mắt lườm hắn một cái: "Cầm không, đừng có được nể mặt mà không biết điều. "

Trương Dương cười nói: "Tôi chỉ là cảm thấy thứ này quý trọng quá, tôi lại không có gì cho cô. Thật đấy, cứ tiếp tục như vậy. Tôi trừ lấy thân ra đền đáp thì không biết phải đền đáp thế nào đâu. "

Tra Vi nói: "Thu hồi cái lấy thân báo đáp của anh đi, anh trừ muốn chiếm tiện nghi ra thì không biết nghĩ tới những chuyện khác à?"

Trương Dương bật cười hắc hắc.

Tra Vi nói: "Hôm nay đi gấp như vậy có phải còn có an bài hay không?"

Trương Dương nói: "Không có an bài gì cả, chỉ là cảm thấy nơi đó ồn ào quá, có thể là tôi già rồi thật, ở cùng một chỗ với những người tuổi trẻ này thấy không hợp. "

Tra Vi nói: "Người có cách biệt thời đại là tôi, anh cũng giống như là một đứa bé vậy. "

Trương Dương nhìn chằm chằm vào ngực cô ta: "Rãnh của cô cũng sâu lắm, có điều không phải là rãnh lớn. "

Tra Vi mặt xấu hổ đến đỏ bừng, nhỏ giọng mắng: "Không biết xấu hổ có phải hay không? Anh là người đã có vợ, không ngờ lại nói những lời lưu manh với nữ hài tử đơn thuần. "

Trương đại quan nhân nói: "Tôi gần đây cảm thấy rất hứng thú với tâm lý học. "

Tra Vi nói: "Tôi nói đông thì anh nói tây, tâm lý học cái gì?"

" Nghiên cứu biến hóa tâm lý từ thiếu nữ thành thiếu phụ, môn học vấn này thật sự là rất tinh thâm."

Tra Vi nói: "Trương Dương à Trương Dương, anh có nói đường hoàng đến mấy cũng không che giấu được sự thật anh là một kẻ lưu manh. "

Trương đại quan nhân nói: "Cô đúng là hiểu tôi, có thể xuyên qua vẻ ngoài của tôi để nhìn vào thực chất của tôi, ở trước mặt cô, tôi mặc quần áo mà cứ như là cởi truồng vậy. " Hắn bỗng nhiên dừng lại không nói nữa, bởi vì hắn nhìn thấy, một chiếc xe Audi màu đen dừng lại đối diện bọn họ, cha của Tra Vi, phó bộ trưởng Trung Tổ bộ Tra Tấn Nam từ trên xe bước xuống.

Tra Tấn Nam biết chiếc xe BMW này là của Giang Quang Á, tưởng rằng Giang Quang Á đưa con gái về, mỉm cười đi tới. Tra Vi nhìn thấy cha tới, vội vàng mở cửa xe bước xuống, gọi một tiếng cha.

Trương Dương cũng ngại ngồi bên trong xe, xuống xe từ một bên khác rồi rất lễ phép chào: "Bộ trưởng Tra, chào ngài!"

Tra Tấn Nam lúc này mới phát hiện người lái xe là Trương Dương, không phải là Giang Quang Á, y cười nói: "Tôi còn tưởng rằng là Quang Á đưa con về. "

Trương Dương nói: "Hắn cho tôi mượn xe dùng, tôi vừa hay tiện đường đưa Tra Vi về. "

Khi Trương Dương đang nghĩ xem nên dùng cách nào để cáo từ thì Tra Tấn Nam nói: "Trương Dương, vào nhà ngồi chơi đi. "

Phó bộ trưởng Trung Tổ bộ mời, Trương đại quan nhân cũng không dám cự tuyệt, Tra Vi đánh mắt ra hiệu cho hắn, Trương Dương thành thành thật thật đi theo bọn họ vào trong Tra gia.

*****

Hồng Tuyết Ninh, mẹ của Tra Vi là ca sĩ nổi tiếng, có điều bà ta hiện tại trên cơ bản đã ở nhà, trong hai vợ chồng luôn có một người cần hy sinh sự nghiệp, Hồng Tuyết Ninh trông rất trẻ. Đã hơn bốn mươi mà thoạt nhìn chỉ như hơn ba mươi, đứng cạnh Tra Vi trong cứ như là chị em.

Tra Tấn Nam cũng vô cùng ôn hòa, mỉm cười mời Trương Dương ngồi xuống.

Đừng nhìn Trương Dương bình thường nói đùa quen với Tra Vi, nhưng khi vào nhà cô ta thì ở trước mặt cha mẹ cô ta vẫn rất câu nệ.

Hồng Tuyết Ninh là người sùng bái tây hóa trong sinh hoạt, mang tới một cốc cà phê nóng cho Trương Dương. Trương đại quan nhân vội vàng đứng dậy nhận bằng hai tay: "Cám ơn cô!"

Cười nói cười nói: "Đừng khách khí, đến đây cứ coi như nhà mình ấy. Bình thường chúng tôi ở trước mặt tiểu Vi cũng không ra vẻ gì cả. "

Tra Tấn Nam cười nói: "Đó là bởi vì không nghiêm khắc nên mới khiến nó được chiều quá hóa hư. "

Tra Vi nói: "Cha, nào có người cha nào lại nói xấu con gái mình trước mặt người ngoài?Đúng là đáng ghét. "

Tra Tấn Nam cũng tiếp lấy một ly cà phê, uống một ngụm rồi phẩm vị. Nói với Trương Dương: "Trương Dương, buổi tối ở lại ăn cơm đi. "

Trương Dương nói: "Không được, tôi còn có việc. "

Tra Vi nhìn Trương Dương, trong ánh mắt rõ ràng tràn ngập vẻ mất hứng.

Hồng Tuyết Ninh nói: "Trương Dương. Chú Tra của cậu không dễ dàng giữ người khác lại ăn cơm đâu, cậu cũng không thể cự tuyệt được!"

Trương Dương nói: "Vậy tôi làm phiền vậy. "

Tra Tấn Nam cười nói: "Trẻ con hiện giờ đều khách khí như vậy à?"

Tra Vi nghe thấy Trương Dương nguyện ý ở lại ăn cơm thì lập tức tươi cười rạng rỡ. Hồng Tuyết Ninh đứng dậy đi chuẩn bị bữa tối, Tra Vi cũng đi giúp.

Trương Dương ngồi một mình với Tra Tấn Nam hắn vô cùng không được tự nhiên, hắn luôn cảm thấy Tra Tấn Nam sẽ không vô duyên vô cớ giữ mình lại, chẳng lẽ Tra Tấn Nam khó chịu vì hắn kết giao với Tra Vi? muốn mượn cơ hội lần này để gõ mình một chút?

Sự thấp thỏm của một người đa số là vì chột dạ mà có.

Tra Tấn Nam lại không hỏi về vấn đề của con gái, y nói khẽ: "Trương Dương, tôi nghe nói ngày hôm qua cậu và Kiều lão cùng Chu lão tới cốc Lục Ấm. "

Trương Dương nghe thấy y hỏi như vậy thì bỗng nhiên ý thức được. Tra Tấn Nam giữ mình lại ăn cơm không phải là là việc tư mà là việc công, nói chính xác thì không phải vì gia sự mà là vì chính sự. Trương Dương thầm nghĩ, Tra Tấn Nam đã hỏi, chứng minh y cũng đã biết tìm hiểu chuyện này, mình cũng không cần thiết phải giấu diếm. Trương Dương gật đầu nói: "Vâng!"

Tra Tấn Nam nói: "Có phải xảy ra một số phiền toái hay không?"

Trương Dương nói: "Không tính là không tính là phiền toái gì cả, chỉ là hiểu lầm thôi. "

Tra Tấn Nam cười nói: "Bên ngoài đồn đại rất găng về chuyện này. Tôi nghe nói lái xe của Kiều lão còn bị đánh một trận. "

Trương Dương cười nói: "Cho nên mới nói lời đồn đáng sợ, căn bản không hề có chuyện này. "

Tra Tấn Nam tỏ vẻ hài lòng với câu trả lời của Trương Dương, mỉm cười gật đầu Lúc này Lúc này điện thoại trong nhà vang lên, Tra Vi chạy tới nhấc, sau đó nói với cha: "Cha Ngài điện thoại của cha, là bác Tạ. "

Người gọi tới lại là thị trưởng thành phố Tân Hải Tạ Khôn Thành. Từ sau ngày đó va chạm với Kiều lão và Chu lão ở ấm Lục Ấm, Tạ Khôn Thành liền bị vây trong thấp thỏm lo âu, vốn chuyện hắn xuất nhiệm làm bí thư thị ủy thành phố Tân Hải đã được xác định rồi, nhưng hiện giờ lại phát sinh chuyện này, Tạ Khôn Thành liền cảm thấy có chút không ổn, hắn và Tra Tấn Nam tương giao tâm đầu ý hợp, cho nên muốn thông qua Tra Tấn Nam để hỏi thăm một chút chuyện nhậm chức của mình có thể xảy ra biến số gì hay không.

Tra Tấn Nam cầm điện thoại không dây đi ra ngoài, nói khẽ: "Lão Tạ, chuyện này chỉ sợ có chút biến số rồi. "

Tạ Khôn Thành nói: "Là sao?"

Tra Tấn Nam nói: "Chuyện có thể đúng như lời anh nói, có vị lão gia tử muốn mượn chuyện này để gây chuyện. "

Tạ Khôn Thành nói: "Tôi cũng không ngờ chuyện này khéo như vậy. "

Tra Tấn Nam nói: "Không phải anh không ngờ, trong thiên hạ vốn không có chuyện khéo như vậy. " Y tạm dừng một chút rồi lại nói: "Về vấn đề lãnh đạo tương lai của thành phố Tân Hải, anh không phải là đối tượng khảo sát duy nhất. "

Tạ Khôn Thành nói: "Còn có ai nữa?"

Tra Tấn Nam do dự một chút rồi cuối cùng vẫn nói: "Bộ trưởng Kiều. "

Tạ Khôn Thành đã minh bạch rồi, y trầm mặc một hồi lâu rồi nói khẽ: "Nói cách khác tôi không có hy vọng. "

Tra Tấn Nam nói: "Chu lão đề nghị, chuyện này chắc hẳn hai vị lão gia tử đã đạt thành nhất trí. "

Tạ Khôn Thành nói: "Tôi đã minh bạch nên làm như thế nào rồi. "

Tra Tấn Nam trở về đưa điện thoại cho con gái, cười nói với Trương Dương: "Ngại quá, cả ngày không được nhàn rỗi, những người chúng ta chính là bận rộn như vậy đó. "

Trương Dương nói: "Bộ trưởng Tra thật sự là vất vả quá. "

Tra Tấn Nam nói: "Nếu tôi nhớ không lầm thì anh ở trong nước hình như là bí thư thị ủy trẻ tuổi nhất. "

Trương Dương cười nói: "Bí thư thị ủy của một thành phố cấp huyện thôi, nói trắng ra chính là cán bộ cấp ban, cán bộ trẻ tuổi cấp ban trong nước còn trẻ hơn tôi cũng có mà. "

Tra Tấn Nam lắc đầu, hiển nhiên không công nhận những lời này của Trương Dương. Y mỉm cười nhắc nhở Trương Dương: "Thật ra trên chính đàn không thiếu ngôi sao mới xuất hiện, tôi công tác nhiều năm ở Trung Tổ bộ, cũng gặp không ít thiên tài chính trị, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm của tôi để phán đoán, quật khởi càng nhanh, ngã xuống cũng lại càng nhanh, một người được chú ý quá nhiều cũng không phải là chuyện tốt, điều đó có nghĩa là người khác sẽ dùng tiêu chuẩn rất cao để yêu cầu hắn, thành tích công tác đồng dạng, đối với người khác mà nói thì là sáng kiến, nhưng đối với hắn mà nói lại là đương nhiên, nhưng sai lầm của hắn lại càng dễ bị người ta phóng đại. "

Trương Dương nói: "Cái này gọi là cây cao gió cả, ở trong nước muốn nổi bật cũng không dễ dàng. "

Tra Tấn Nam cười nói: "Đây là nhiệt tình xung động của người trẻ tuổi, mà lớn tuổi rồi thì càng sẽ trở nên thành thục nội liễm, lão khí hoành thu. "

Trương Dương nói: "Bộ trưởng bộ trưởng thích loại nào hơn?"

Tra Tấn Nam nói: "Trường hợp bất đồng, biểu hiện cũng phải bất đồng. Trên thế giới này không có tiêu chuẩn đặt ở đâu cũng thích hợp, bởi vì thế giới là đang biến hóa không ngừng, điều này yêu cầu con người cũng phải biến hóa không ngừng, nếu anh không biến hóa theo kịp thời đại thì tất nhiên sẽ bị thế giới đào thải. "

Kiều lão ngồi trong thư phòng, ánh mắt dừng trên tấm ảnh gia đình trong tay thật lâu, trong đầu ông ta nhớ lại cảnh cả nhà hoà thuận vui vẻ bên nhau lúc xưa, mỗi lần nhớ tới là trong lòng ông ta lại tràn đầy hạnh phúc. Mà khi ông ta trở lại trong hiện thực, trong lòng lại tràn ngập nỗi mất mát khôn kể.

Kiều Chấn Lương gõ cửa bước vào, nhìn thấy ảnh trong tay cha, y ấp máy môi, nói khẽ: "Cha, cha nhớ Mộng Viện à?"

Kiều lão buông ảnh, nói khẽ: "Tuổi càng lớn thì càng trở nên đa sầu đa cảm. Có thể là bởi vì thời gian của cha còn lại không nhiều lắm. Cho nên cha đặc biệt nhớ bọn nhỏ. "

Kiều Chấn Lương nói: "Cha, bên ngoài gần đây có không ít lời đồn. "

Kiều lão cười nói: "Tin đồn vô căn cứ, chưa chắc đã là thật. "

Kiều Chấn Lương nói: "Cha, con có thể làm tốt chuyện của mình. "

Kiều lão đứng lên. Đi đến bên cạnh con trai, vỗ vai hắn, nói: "Chuyện lần này, không phải cha an bài gì cho con cả. Chỉ là cha cảm thấy, sĩ đồ của con nên mau chóng trở lại quỹ đạo, cha cũng không giúp con được gì nữa, Tạ Khôn Thành là người của bác Chu con, rất nhiều chuyện hắn không muốn buông, nhưng cha muốn cho hắn hiểu được một đạo lý, già rồi chính là già rồi, không ai có thể một nhà độc đại, trạng thái phát triển tốt nhất là cân bằng. Đẻ đạt được trạng thái này, mọi người cũng phải làm ra nhượng bộ thích hợp. "

Kiều Chấn Lương gật đầu: "Cho nên Tạ Khôn Thành bị hy sinh. "

Kiều lão nói: "Chuyện của người khác không liên can tới con, muốn đi tiếp trên con đường này, con đầu tiên phải chú ý tới vấn đề của mình. "

Kiều Chấn Lương nói: "Cha, con tôi hiểu rồi. "

Kiều lão nói: "Cũng không phải là những lão già chúng ta ích kỷ, chúng ta cũng không phải muốn tiếp tục truyền quyền lực trong tay, trên lịch sử không ai có thể làm được. Cái mà chúng ta muốn làm là tận lực chọn lựa một số người quản lý thích hợp cho quốc gia này, cử hiền không ngại người thân, những lời này cũng không phải là chúng ta dùng để làm cớ, nhãn giới và ngộ tính của những người các con. Bản thân đã mạnh hơn so với người bình thường rất nhiều. "

Kiều Chấn Lương nói: "Cha, cha yên tâm. Con sẽ tận sức làm tốt công tác bản chức. "

Kiều lão nói: "Con trai, một chính trị gia thành công chưa chắc đã phải lấy hy sinh gia đình ra làm giá, điểm này cha rất giống cha, có được sự nghiệp nhưng lại mất đi gia đình. " ông ta gật đầu, giọng nói trầm thấp: "Cũng tốt, như vậy con có thể chuyên tâm, trừ sự nghiệp ra không còn có những chuyện khác sẽ quấy nhiễu đến tâm thần của con. "

Kiều Chấn Lương nói: "Cha, đáp ứng con một chuyện. "

Kiều lão nhìn y.

Kiều Chấn Lương chân thành tha thiết nói: "Cha, con hy vọng về sau, cha đừng xen vào chuyện của con nữa. "

Kiều lão không hề tức giận, khóe môi ông ta phác ra nụ cười: "Cha và bác Chu đã nói qua rồi, mùng một tháng bẩy chúng tôi sẽ tới Hương Giang, già rồi, đi không nổi nữa rồi... "

*****

Trương Dương ăn xong bữa tối thì rời khỏi nhà Tra Vi, Tra Vi đưa hắn tới ngoài cửa lớn, cuối cùng không nhịn được hỏi: "Vừa cha tôi nói chuyện với anh lâu như vậy, rốt cuộc là nói chuyện gì?"

Trương Dương cười nói: "Hắn cảnh cáo tôi, bảo tôi đừng lừa khuê nữ của hắn. "

Tra Vi trừng mắt lườm hắn một cái: "Sặc, cha tôi không nói vậy đâu. "

Trương Dương nói: "Để cô nhìn ra rồi, tôi nói thật nhé, cha cô là khen tôi ưu tú, nói tôi là thiếu niên tuấn tài, có đốt đèn lồng cũng khó tìm được. "

Tra Vi nói: "Càng không thể, cha tôi căn bản không thích anh. "

Trương Dương nói: "Không thích tôi mà giữ tôi lại ăn cơm à? Cha cô cũng hư ngụy thật. "

"Anh mới hư ngụy. " Tra Vi nghe hắn nói như vậy lập tức phát hỏa.

Trương Dương cười nói: "Đừng gấp, nói đùa với cô thôi mà. "

Tra Vi nói: "Anh nghe rõ cho tôi, về sau còn dám nói xấu cha tôi như vậy thì tôi sẽ trở mặt với anh đó. "

Trương Dương nói: "Được, tôi về sau sẽ tuyệt đối không nói trước mặt nữa. "

" Cũng không được nói sau lưng. "

Trương Dương nói: "Tôi sau lưng cũng không nói. "

Tra Vi đang muốn giáo huấn hắn hai câu thì nhìn thấy xe Bentley của Tra Tấn Bắc đi tới, cô ta lập tức thôi nói, Trương Dương xoay người, xe Bentley đỗ phía sau hắn không xa, Tra Tấn Bắc từ trên xe đi xuống, cười nói: "Trương Dương, thì ra anh cũng đến đây. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Tra tổng, hai ta thật đúng là hữu duyên, đến chỗ nào cũng có thể gặp anh. "

Tra Tấn Bắc nói: "Đây là nhà của đại ca tôi, gặp cũng không kỳ quái. "

Giữa Trương Dương và Tra Tấn Bắc không có bao nhiêu tiếng nói chung, hắn cũng lười nói những lời vô nghĩa với Tra Tấn Bắc, g cáo từ bọn họ.

Tra Tấn Bắc nhìn Trương Dương đi xa, bên trong ánh mắt hiện lên một tia quang mang âm lãnh.

Tra Tấn Nam nghe nói Tra Tấn Bắc ở bên ngoài gặp Trương Dương, chỉ cười nói: "Hắn đưa tiểu Vi về cho nên chúng tôi giữ hắn lại ăn cơm. "

Tra Tấn Bắc nói: "Anh, có câu em không biết có nên nói hay không. "

Tra Tấn Nam nói: "Có chuyện thì cậu cứ việc nói thẳng, đừng có mang cả tật xấu trên thương trường về đây. "

Tra Tấn Bắc xấu hổ cười cười: "Anh, em thấy tiểu Vi và Trương Dương quan hệ rất tốt. "

Tra Tấn Nam nhíu mày: "Cậu có ý gì?"

Tra Tấn Bắc nói: "Anh, anh đừng phiền mà, có một số lời em vẫn phải nói ra, tiểu Vi đã lớn rồi, cũng không yêu ai, em thấy nó đối với Trương Dương có chút đặc biệt, vốn Trương Dương cũng không tồi, trẻ tuổi đầy hứa hẹn, trông cũng đẹp trai, nhưng hắn đã có vợ chưa cưới, đã đính hôn với Sở Yên Nhiên, con gái của bí thư tỉnh ủy Bình Hải Tống Hoài Minh, em thấy tiểu Vi và hắn... "

Tra Tấn Nam nói: "Hai người bọn họ vốn không có gì mà!"

Tra Tấn Bắc nói: "Anh, anh đừng bận tâm, coi như em lắm miệng. "

Tra Tấn Nam lại thở dài: "Có một số việc tôi cũng nhìn ra. "

Tra Tấn Bắc nói: "Anh, thật ra Giang Quang Á cũng không tồi. "

Tra Tấn Nam nói: "Còn cần cậu phải nói à, tôi và Giang gia muốn tác hợp cho chúng, đáng tiếc hai đứa nhỏ lại không hợp nhau. "

Tra Tấn Bắc nói: "Xem ra tình cảm của người trẻ tuổi không phải chúng ta có thể làm chủ được. "

Tra Tấn Nam nói: "cậu nói nhiều như vậy, lại nửa đường bỏ cuộc với tôi, không phải là trước sau mâu thuẫn ư?"

Tra Tấn Bắc nói: "Thật ra cho dù tiểu Vi không có chuyện gì với Trương Dương thì em cũng không hy vọng chúng kết giao quá thân. "

Tra Tấn Nam nói: "Có gì thì nói đi, đừng có rào trước đón sau. "

Tra Tấn Bắc nói: "Tiểu tử Trương Dương này đặc biệt dính vào nhiều chuyện phiền toái, ví dụ chuyện của Hà Trường An gần đây, biết rõ Hà Trường An bị tình nghi dính líu đến đút lót và trốn thuế, hắn vẫn đi thăm, thế không phải là chủ động dính vào phiền toái ư?"

Tra Tấn Nam nói: "Cũng không thể nói như vậy, từ một góc độ nào đó mà nói, cũng chứng tỏ hắn rất coi trọng tình cảm, đổi thành người khác thì đã sớm trốn còn không kịp rồi. " Y sau khi nói xong thì tạm dừng một chút rồi lại nói: "Tấn Bắc, tôi nghe nói cậu gần đây đang bận thu mua mỏ vàng của Hà Trường An, cậu hiểu rõ đây là phiền phức, còn dính vào làm gì?"

Tra Tấn Bắc cười nói: "Em chỉ là vì việc làm ăn thôi, không có mục đích gì khác. "

Tra Tấn Nam nói: "Chuyện mẫn cảm tốt nhất đừng có dính vào, tiện nghi của Hà Trường An cũng không phải là dễ chiếm như vậy đâu. "

Trương Dương trở lại ban trú kinh Bình Hải không bao lâu thì có điện thoại trực tiếp gọi tới phòng hắn, là chủ nhiệm ban trú kinh Bắc Cảng Hoắc Vân Châu, cô ta oán trách trong điện thoại: "Bí thư Trương, ngài đến kinh thành mà không đến chỗ tôi chỗ tôi có phải chê chúng tôi là mèo nhỏ hay không?"

Trương Dương cười nói: "Chủ nhiệm Hoắc, cô chính là lãnh đạo của tôi mà. "

Hoắc Vân Châu nói: "Đâu có, những lời này tôi không dám nhận đâu, tôi là đang phục vụ ngài mà. "

Trương Dương cười nói: "Chủ nhiệm Hoắc giận rồi, nhất định là giận tôi, thật ra tốn cũng vốn muốn tới chỗ các cô ở, nhưng tôi vừa rồi tìm chủ nhiệm Quách có việc, cho nên mới lựa chọn ở khách sạn Thanh Giang. "

Hoắc Vân Châu cười nói: "Tôi cũng không phải là tức giận, chỉ là cảm thấy bí thư Trương không coi tôi là bằng hữu, trong lòng rất ủy khuất, anh đó, ngày mai nhất định phải tới đây, đêm mai bí thư Hạng và thị trưởng Cung của chúng ta đều đến kinh thành, bí thư Hạng bảo tôi thông tri cho anh tới ăn cơm. "

Trương Dương nói: "Không thành vấn đề, tuyệt đối không thành vấn đề. " Hắn gác điện thoại, thật ra Hạng Thành tới mừng thọ Tiết lão là chuyện trong dự kiến của hắn, dù sao quan hệ của bọn họ cũng sờ sờ ra đó. Về phần Cung Hoàn Sơn tới đây, khẳng định là theo Hạng Thành tới cho quen mặt, Tiết lão và hắn không có giao tình gì cả.

Trương Dương đang nghĩ tới việc này thì di động của hắn lại đổ chuông, số điện thoại lạ, có điều hắn vẫn bắt máy, bên kia truyền đến tiếng nước ngoài, rất ít có bằng hữu ngoại quốc gọi điện thoại cho hắn.

Trương Dương ngây ra một thoáng, mới ra nghe đối phương không ngờ là Sadam. Hiện giờ thằng cha này đã trở thành thống đốc bang New York.

Sadam ở đầu kia điện thoại bật cười, hắn cười ha ha, nói: "Trương Dương, anh vẫn nghe ra giọng nói của tôi à?"

Trương Dương nói tiếng Anh: "Tôi nghe nói thăng quan rồi, đã thành thốc đốc bang New York rồi. "

Sadam nói: "Tôi đang viếng thăm ở kinh thành, tới Trung Quốc rồi, nói sao cũng phải báo nói một tiếng với lão bằng hữu. "

Trương đại quan nhân vừa nghe vậy lập tức cao hứng: "Khéo quá, tôi cũng đang ở kinh thành đây. "

Sadam ngây ra một thoáng, lập tức cười ha ha, nói: "Đúng là ứng với câu châm ngôn của người Trung Quốc các anh, hữu duyên thiên lí năng tương ngộ. "

Trương Dương nói: "Hai ta quả thực hữu duyên. " Hắn sở dĩ cao hứng như vậy là có nguyên nhân, hiện tại Tần Manh Manh tuy rằng đang ở đại sứ quán Bahamas, nhưng cũng không phải là kế lâu dài, Trương Dương phải nghĩ ra một cách thỏa đáng để đưa cô ta ra, sự xuất hiện của Sadam vừa hay giúp hắn giải quyết nan đề này.

Sadam nói: "Anh đang ở đâu?"

Trương Dương nói địa chỉ của mình, Sadam nói: "Tôi đang ở Tiền môn, cùng phu nhân thưởng thức cảnh đêm của Tiền môn. "

Trương Dương nói: "Anh chờ nhé, tôi lập tức tới tìm anh. "

Sadam nói: "Được!"

Trương đại quan nhân hỏi rõ chỗ Sadam đang ở, thì ra thằng cha này đang ăn vịt nướng ở Tiền môn, Trương Dương quần áo, gọi một chếc xe đưa hắn tới đường cái của Tiền môn.

Sadam lần này đến kinh thành viếng thăm, phu nhân cũng đi cùng, đương nhiên bên cạnh còn có không ít nhân viên cùng đi, một vị trong đó chính là Sarah lần trước hộ tống đoàn thương mậu cùng tới Nam Tích.

Sarah nhìn thấy Trương đại quan nhân thì hưng phấn xông đến, ôm Trương đại quan nhân, hôn hắn chụt chụt, da mặt Trương đại quan nhân tuy rằng dày thật, nhưng trước mặt bạn bè nước Mỹ cũng không khỏi có chút hốt hoảng, cô gái tây này đúng là thoáng thật.

Sarah nói: "Trương Dương, tôi vô cùng nhớ anh. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Tôi cũng rất nhớ các vị!" Hắn đi tới thân thiết ôm Sadam, lại đi tới trước mặt phu nhân Milan của hắn, rất tây hóa hôn tay.

Diện mạo của Milan cũng được, nhưng hơi mập một chút. Khi Trương đại quan nhân hôn tay ngửi thấy mùi vịt nướng, xem ra vị thống đốc phu nhân này vừa ăn vịt nướng xong mà chưa rửa tay.

Sadam chỉ chỉ vào đường cái đèn đuốc huy hoàng, tỏ vẻ muốn mọi người cùng đi dạo.

Đoàn ngươi Trương Dương và Sadam đi tới đường cái trước Tiền Môn, Sadam nói: "Tôi ở kinh thành ở hai ngày, sau đó trở về nước, đoàn thương mậu hộ tống tôi tới sẽ ở thêm vài ngày, bọn họ muốn tới Nam Tích, đi thăm thành thị hữu hảo của New York chúng tôi một chút. Cho nên trước tiên báo cho anh để anh làm tốt công tác tiếp đãi. "

Trương Dương cười nói: "Tôi hiện tại đã không ở Nam Tích nữa rồi. "

Sadam hoàn toàn không biết gì cả về việc này: "Không ở Nam Tích nữa ư?"

Trương Dương nói ra công tác hiện tại của mình với Sadam. Sadam sợ hãi than: "Trương Dương, anh trẻ tuổi như vậy đã đảm nhiệm chức thị trưởng rồi, tôi thấy anh về sau nhất định sẽ trở thành tổng thống của quý quốc. "

Trương Dương nói: "Quốc gia của chúng tôi khác với quý quốc. chúng tôi chọn lựa cán bộ cũng nghiêm khắc hơn quý quốc hơn nhiều. "

Sadam nói: "Tình hình trong nước bất đồng, chế độ tất nhiên cũng bất đồng. "

Trương Dương nói: "Đoàn thương mậu các anh có hạng mục gì hay không, xem thử chúng ta có thể khả năng không?"

Sadam cười nói: "Chuyện này anh phải hỏi Sarah. "

Trương Dương nói: "Công ty Inder hiện giờ đặt ở Nam Tích. Tôi không thể đào góc tường của người một nhà. "

*****

Sadam nói: "Sarah đã từ chức khỏi công ty Inder rồi, cô ta hiện tại đã trở thành trợ lý chuyên trách của tôi. "

Trương đại quan nhân thầm than trong lòng, Sadam này chính là một lão sắc quỷ chân chính, chắc Sarah đi theo bên cạnh hắn, tám chín phần mười là léng phéng với thằng ôn này rồi.

Sarah ở bên cạnh nói: "Trương Dương, anh tới Tân Hải rồi à, được rồi, đoàn thương mậu của chúng tôi có thể sửa đổi hành trình, không đi Nam Tích nữa. Trực tiếp tới Tân Hải. "

Trương đại quan nhân vội vàng lắc đầu: "Sarah, Sarah, chúng ta đừng như vậy mà, loại chuyện người nhà đào góc tường của nhau chúng tôi không thể làm được, thể chế của quốc gia chúng ta tuy rằng bất đồng, nhưng người trong thể chế như chúng ta nên công và tư rõ ràng, cô nói xem đúng không?"

Sadam cười nói: "Tôi đồng ý. Sarah, lần này sau khi tới Nam Tích khảo sát, không ngại thì lại tới Tân Hải xem thử, có lẽ sẽ có thu hoạch không nhỏ. "

Trương Dương nói: "Sadam tiên sinh, có chuyện tôi muốn thương lượng riêng với anh một chút. "

Sadam đi chậm lại. Trương Dương nói chuyện muốn nhờ hắn hỗ trợ đưa Tần Manh Manh về nước Mỹ.

Sadam vốn cho rằng Trương Dương là tìm hắn hỗ trợ dẫn người nhập cư trái phép, sau khi Trương Dương nói xong mới biết thì ra Tần Manh Manh là công dân Bahamas. Hắn gật đầu: "Việc này dễ thôi. Khi tôi đi thì mang cô ta đi cùng là được. "

Trương Dương nói: "Còn phải phiền anh một chuyện, tốt nhất anh trực tiếp tới đại sứ quán Bahamas nhận người. "

Sadam đáp ứng ngay.

Sau khi Chuyện này được giải quyết, tảng đá trong lòng Trương Dương cũng coi như được bỏ xuống. Quan hệ học là khá quan trọng, thông qua vài lần tiếp xúc với Sadam, Trương Dương phát hiện, quan hệ học không chỉ áp dụng ở trong nước, cũng đồng dạng có thể áp dụng với người nước ngoài, Sadam tận tâm hết sức giúp Trương Dương, đương nhiên không chỉ là vì tình bạn của bọn họ, cũng không phải là bởi vì Trương Dương đã cứu tính mạng của hắn, chủ yếu là bởi vì hắn có nhược điểm bị Trương Dương nắm ở trong tay, chỉ cần Trương Dương không vui, tùy thời cũng có thể khiến hắn thân bại danh liệt.

Tiết lão không không muốn làm ra động tĩnh quá lớn, dựa theo ý tứ của ông ta, nếu đã về hưu thì phải làm thật nhỏ nhẹ, nhưng Tiết Thế Luân kiên trì chuẩn bị tiệc thọ lớn cho cha, lý do là chúc mừng cha đã chiến thắng bệnh nan y, trọng hoạch tân sinh, Tiết lão nghĩ hắn cũng là vì hiếu thảo, chỉ có thể gật đầu chấp nhận. Nhưng ông ta lại cường điệu, thọ yến có thể làm, nhưng đừng quá mức phô trương, làm mấy bàn cơm, mọi người tụ tập là được. Trên Quan trường thường gặp nhất chính là người vừa đi thì trà liền lạnh, Tiết lão cũng không muốn ở lúc tuổi già phải nếm lại hương vị nhân tình ấm lạnh, bảo Tiết Thế Luân chỉ mời bạn tốt chí thân thôi.

Bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành chính là tân khách được Tiết lão điểm danh mời, thị trưởng Bắc Cảng Cung Hoàn Sơn tuy rằng không nằm trong danh sách mời của Tiết lão, nhưng hắn cũng đi theo.

Hạng Thành và Cung Hoàn Sơn đồng thời xuất hiện ở ban trú kinh Bắc Cảng vẫn là lần đầu tiên.

Chủ nhiệm Ban trú kinh Hoắc Vân Châu biểu hiện ra vẻ khá coi trọng đối với việc này, tự mình đi tới sân bay đón hai vị lão đạo cao nhất Bắc Cảng.

Trên đường về, Hạng Thành nói: "Tiểu Hoắc, đã thông tri cho Trương Dương chưa?"

Hoắc Vân Châu cười cười hồi đáp: "Ngày hôm qua tôi đã thông tri rồi, hắn buổi tối sẽ tới đây ăn cơm. "

Cung Hoàn Sơn ở bên cạnh tuy rằng không nói gì, nhưng trong lòng lại vô cùng khó hiểu, hắn thật sự không rõ, Hạng Thành nếu đa không thích Trương Dươngn thì vì sao chuyện thứ nhất tới kinh thành là muốn gặp mặt hắn

Hạng Thành tựa hồ nhìn ra mê hoặc trong lòng Cung Hoàn Sơn, mỉm cười nói: "Tiết lão mời Trương Dương làm lão sư thư pháp cho ông ấy, tôi đã tìm được một mặt quạt tốt, để Trương Dương đề chữ cho tôi. "

Cung Hoàn Sơn nói: "Thư pháp của hắn thật giỏi vậy ư?"

Hạng Thành nói: "Rất giỏi, Thiên Trì tiên sinh lúc sinh tiền tự mình từng chỉ điểm hắn, đối với hắn cũng có chút thưởng thức, cuối cùng còn muốn tặng Hương Sơn trạch viện của mình cho hắn. "

Hoắc Vân Châu nói: "Tòa trạch viện đó nghe nói giá trị ngàn vạn, Thiên Trì tiên sinh đối với bí thư Trương thật đúng là khẳng khái. "

Hạng Thành cười nói: "Hắn thiếu tiền chắc? Vợ chưa cưới của hắn là Sở Yên Nhiên, Sở Yên Nhiên là tổng tài của tập đoàn tài chính Benin, nghe nói có giá trị hơn trăm triệu đôla. "

Cung Hoàn Sơn cảm thán nói: "Trương Dương đúng là tốt số. "

Hạng Thành nói: "Vận mệnh của mỗi người đều khác nhau, người khác tốt số, anh có hâm mộ cũng không được. "

Cung Hoàn Sơn cười nói: "Tôi không phải là hâm mộ, tôi chỉ cảm khái vài câu thôi. "

Trương Dương quả nhiên tới ban trú kinh Bắc Cảng đúng giờ, tới cửa lớn thì thấy Hồng Thi Kiều ở đó chờ hắn, Hồng Thi Kiều thủy chung thấy có lỗi với Trương Dương, dù sao lúc trước cũng từng hãm hại hắn, tuy rằng Trương Dương đại nhân không thù dai, nhưng Hồng Thi Kiều vẫn chột dạ, nếu không phải Hoắc Vân Châu phái cô ta tới nghênh đón Trương Dương thì cô ta khẳng định sẽ lựa chọn lảng tránh.

Trương Dương cười nói: "Tiểu Hồng à, bí thư Hạng đã đến chứ?" Biểu hiện của hắn đối với Hồng Thi Kiều là khá thản nhiên.

Hồng Thi Kiều nói: "Đến rồi, đang cùng nói chuyện phiếm với thị trưởng Cung. " Cô ta dẫn đường cho Trương Dương, dẫn hắn tới phòng của Hạng Thành, cửa phòng mở, từ bên ngoài có thể nghe được tiếng cười của Hạng Thành, xem ra tâm tình của Hạng Thành hôm nay không tồi.

Trương đại quan nhân tới ngoài cửa, vừa hay Hoắc Vân Châu từ bên trong đi ra, nhìn thấy Trương Dương, Hoắc Vân Châu cười nói: "Bí thư Trương, bí thư Hạng và thị trưởng Cung đều đang đợi anh đấy, anh đi vào nói chuyện với hai vị lãnh đạo đi, tôi xuống chuẩn bị một chút. "

Hồng Thi Kiều đi theo Hoắc Vân Châu.

Trương Dương đi vào trong phòng, Hạng Thành và Cung Hoàn Sơn đều mặt mày tươi cười.

Trương Dương cười ha ha, nói: "Hai vị đại nhân tán gẫu gì mà cao hứng thế, hy vọng tôi không làm phiền hai vị. "

Hạng Thành cười nói: "Đâu có, chúng tôi đang nói về chuyện năm đó tôi và Tiết lão quen nhau. "

Trương Dương nói: "Vậy tôi đã tới chậm rồi, bí thư Hạng kể lại đi. "

Hạng Thành nói: "Cũng không có gì đáng nói cả. " Y mời Trương Dương ngồi xuống.

Trà đã được pha, Trương Dương cầm một cái chén, tự rót cho mình.

Hạng Thành tiếp tục đề tài vừa rồi: "Vào cái năm đặc thù đó, Tiết lão phải chịu rất nhiều đãi ngộ không công bình, có điều khí khái của lão nhân gia người khiến cho người ta phải khâm phục, bất kể ở trong nghịch cảnh như thế nào, đều kiên trì tín niệm của mình, chưa bao giờ lộ ra nửa phần thoái chí, lão gia tử trời sanh tính tình lạc quan, ông ta cho rằng trường hạo kiếp này chắc chắn sẽ qua, đảng của chúng ta tất nhiên sẽ dẫn dắt chúng ta đi đi ra khỏi bóng tối ngắn ngủi, nghênh đón ánh sáng. " Y uống ngụm trà, nói với Trương Dương: "Trương Dương à, cậu và Tiết lão kết duyên nhờ chữ, lần này có phải lại muốn tặng cho Tiết lão một bức tranh chữ hay không?"

Trương đại quan nhân cười nhạt, Hạng Thành hiển nhiên là không biết nội tình, mình và Tiết lão không phải là kết duyên nhờ chữ, mà là kết duyên vì bệnh, lần này hắn cũng không định tằng Tiết lão tác phẩm thư pháp gì cả, mà là tặng cho Tiết lão sức khỏe, trên đời này không có lễ vật gì trân quý hơn sức khỏe. Trương Dương nói: "Tiết lão có nhiều sở thích lắm, có điều tôi thấy gần đây ông ta thích nhiếp ảnh hơn thư pháp."

Hạng Thành nói: "Nói đến thư pháp, tôi còn có chuyện muốn nhờ cậu giúp. "


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1276)