Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1126

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1126: Đoàn khảo sát của lam tinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Hiệu suất làm việc của Triệu Quốc Cường rất cao, trong hai ngày hắn đã xem xong toàn bộ hồ sơ mà Văn Hạo Nam để lại, cũng xử lý dựa theo ý của mình, đương nhiên hắn trước khi xử lý việc này cũng vẫn trưng cầu ý kiến của cấp trên, Triệu Quốc Cường và thính trưởng công an Cao Trọng Hòa có quan hệ rất tốt, giúp hắn xử lý việc này cũng dễ dàng hơn, hắn và Văn Hạo Nam có một chỗ khác biệt rất lớn, hắn giỏi quan hệ với người khác.

Đối với hành động vượt giới hạn nhằm vào Hưng Long hiệu của Trương Dương và Trình Diễm Đông lúc trước, Triệu Quốc Cường cũng đặc biệt tìm đến Trình Diễm Đông để tìm hiểu tình huống.

Triệu Quốc Cường là cấp trên cũ của Trình Diễm Đông, phương pháp công tác của bọn họ với nhau cũng có ăn ý nhất định.

Sau khi Hàn huyên vài câu thì Triệu Quốc Cường trực tiếp đi vào chủ đề: "Diễm Đông, tôi muốn hỏi anh, lúc trước anh dẫn người tới đi thăm dò Hưng Long hiệu, ở trên thuyền tra ra chiếc xe bị mất và rất nhiều rượu vang buôn lậu, vì sao không tiếp tục tra nữa?"

Trình Diễm Đông nói: "Chuyện này chuyện này tôi đã viết một phần báo cáo chi tiết rồi, bởi vì chủ thuyền đăng kí Hưng Long hiệu là Lý Vượng Cửu, mà Lý Vượng Cửu sau khi bị bắt không lâu thì chết, cho nên manh mối bị gián đoạn, tất nhiên là không thể nào tra tiếp được nữa. "

Triệu Quốc Cường nói: "Nếu cẩn thận phân tích chuyện này thì trong đó tồn tại rất nhiều nhân tố bất hợp lí. "

Trình Diễm Đông nói: "Điểm đáng ngờ có nhiều đến mấy cũng không có manh mối mà tra nữa, Triệu cục, xin thứ cho tôi nói thẳng nhé, lúc trước đồng chí Văn Hạo Nam lập lại vụ ăn này mục đích không phải là vì tra án mà là vì mục đích cá nhân. "

Triệu Quốc Cường nói: "Nếu đã nói thẳng thì anh cũng đừng ngại nói rõ một chút. "

Trình Diễm Đông nói: "Đồng chí Văn Hạo Nam trong công tác xen lẫn quá nhiều nhân tố cá nhân, chính là vì tính chủ quan này của hắn mà ảnh hưởng tới nắm vững toàn cục, ngoài mặt thì tựa hồ sau khi hắn tới Bắc Cảng tiến hành cải cách một cách dứt khoát hẳn hoi, xử lý không ít chuyện. Nhưng... " Trình Diễm Đông nói tới đây thì tạm dừng một chút. Nhìn nhìn vẻ mặt của Triệu Quốc Cường, phát hiện vẻ mặt của hắn vẫn lạnh lùng, Trình Diễm Đông nói: "Tôi lấy một ví dụ nhé. Nếu anh muốn đi trừ đi cặn trong một chén nước thì nên làm như thế nào? Không thể dùng sức mà quấy được, như vậy nhìn thì như đang cố gắng, nhưng kết quả là càng quấy thì càng đục. Phương pháp Chính xác là đợi nó lắng xuống rồi mới có thể lấy cặn ra được. "

Triệu Quốc Cường gật đầu, cũng công nhận cách nói này của Trình Diễm Đông.

Trình Diễm Đông nói: "Trên Công tác tiến hành theo tuần tự vĩnh viễn là dễ khiến cho người ta chấp nhận hơn là dao to búa lớn, cũng dễ đạt được hiệu quả tốt hơn. " Đây là suy nghĩ thực sự của hắn, cũng là đề nghị của hắn đối với công tác về sau của Triệu Quốc Cường.

Triệu Quốc Cường nói: "Diễm Đông à, cám ơn lời nhắc nhở và đề nghị của anh, về sau công tác của tôi còn cần sự ủng hộ và phối hợp của anh. "

Trình Diễm Đông nói: "Triệu cục yên tâm, tôi nhất định sẽ toàn lực tương trợ!"

Văn Hạo Nam đi rồi, Bắc Cảng rõ ràng trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều. Triệu Quốc Cường sau khi tới Bắc Cảng thì không hề rêu rao khẩu hiệu oanh oanh liệt liệt gì cả, cũng không hành động hấp tấp. Chỉ tổ chức học tập trong nội bộ công an. Chỉnh đốn kỷ luật, đối với tội phạm buôn lậu mà Văn Hạo Nam vẫn tận sức đả kích. Những án kiện trước đây vẫn treo đó chưa giải quyết thì tựa hồ là gác hẳn sang một bên.

Tất cả mọi người đều ý thức được phương pháp công tác của Triệu Quốc Cường hoàn toàn bất đồng với Văn Hạo Nam, đây là một cục trưởng công an tương đối ôn hòa, đối với Bắc Cảng trên dưới mà nói thì người như vậy dễ dàng được mọi người chấp nhận hơn.

Bắc Cảng tựa hồ khôi phục lại những ngày tháng bình tĩnh khi xưa, ít nhất thì ngoài mặt là như vậy.

Gần đây việc vui của khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải không ngừng, hiệu ứng của hội kinh mậu mùa hạ trước đó ở kinh thành đang không ngừng hiện ra, đoàn khảo sát nối tiếp nhau tới, thỉnh thoảng cũng ký được hợp đồng lớn, Trương đại quan nhân từ sau khi bị cướp đi quyền quản lý thì cũng chẳng quan tâm tới chuyện của khu bảo lưu thuế nhập khẩu nữa, trừ vài lần hội nghị chống lũ phòng lụt và sản xuất nông nghiệp ra thì hắn rất ít ra mặt ở nơi công cộng.

Quan hệ giữa Phó bí thư Thị ủy Cung Kì Vĩ và Trương Dương cũng hạ thấp tới cực điểm, có điều may mắn vẫn chưa ảnh hưởng tới công tác của khu bảo lưu thuế nhập khẩu. Những ban lãnh đạo nong cốt mà Trương Dương tổ kiến trước đây vẫn là lực lượng nòng cốt của khu bảo lưu thuế nhập khẩu. Cung Kì Vĩ vẫn tiếp tục sử dụng phương pháp quản lý trước đây của Trương Dương, áp dụng thái độ thả lỏng đối với khu bảo lưu thuế nhập khẩu, có thể nói khu bảo lưu thuế nhập khẩu trừ thay người quản lý ra thì không có thay đổi gì khác. Điều này bảo đảm cho công tác của khu bảo lưu thuế nhập khẩu luôn được ổn định.

Tâm tình của đám cán bộ trẻ tuổi do Thường Hải Thiên cầm đầu cũng dần dần bình phục, bọn họ cũng an tâm công tác, Trương Dương nếu có thể bình thản chịu đựng tình huống trước mắt thì bọn họ vì sao lại không thể?

Thật ra có một số người, một số việc là phải phát sinh liên hệ, tuy rằng Trương Dương cố ý phân rõ giới tuyến với khu bảo lưu thuế nhập khẩu, nhưng tập đoàn Lam Tinh của Nam Triều Tiên tới vẫn khó tránh khỏi liên hệ Trương Dương và khu bảo lưu thuế nhập khẩu lại với nhau.

Tập đoàn Lam Tinh lần này tới khu bảo lưu thuế nhập khẩu khảo sát là vì Trương Dương lúc trước đề xuất mời, hiện giờ Trương đại quan nhân tuy rằng không tiếp tục chấp chưởng quyền quản lý của khu bảo lưu thuế nhập khẩu nữa, nhưng là bí thư thị ủy Tân Hải, hắn vẫn phải ra mặt tiếp đãi.

Phụ trách nhiệm vụ khảo sát lần này của tập đoàn Lam Tinh vẫn là Kim Mẫn Nhi, cô ta vừa xuống phi cơ thì phát hiện Trương Dương không hề tự mình ra đón, người phụ trách nghênh đón là phó bí thư thị ủy Bắc Cảng Cung Kì Vĩ, thị trưởng thành phố Tân Hải Hứa Song Kì, Kim Mẫn Nhi lập tức liền có chút không vui, sau lễ tiết bắt tay thì Kim Mẫn Nhi hỏi: "Trương Dương vì sao không tới?"

Hứa Song Kì không rõ quan hệ của Kim Mẫn Nhi và Trương Dương, hắn cười nói: "Kim tiểu thư, bí thư Trương trước mắt đã không còn phụ trách công tác của khu bảo lưu thuế nhập khẩu nữa rồi. "

Kim Mẫn Nhi nói: "Là anh ta mời chúng tôi tới đây khảo sát, nếu anh ta không phụ trách chuyện này thì như vậy cũng không cần phải khảo sát nữa. "

Cung Kì Vĩ nghe thấy cô ta nói như vậy thì không khỏi bật cười, thật đứng là rất nhiều chuyện thiếu thằng ôn này thì đúng là không thể làm được. Cung Kì Vĩ nói: "Kim tiểu thư, Trương Dương là bí thư thị ủy Tân Hải, trừ khu bảo lưu thuế nhập khẩu ra hắn còn có rất nhiều chuyện khác, cô cũng đừng nóng, đợi tới Tân Hải rồi tôi sẽ bảo hắn phụ trách toàn bộ quá trình của công tác tiếp đãi. "

Vẻ mặt của Kim Mẫn Nhi lúc này mới thoáng dịu đi một chút.

*****

Mời nhân viên khảo sát của tập đoàn Lam Tinh vào xe, Cung Kì Vĩ tìm cơ hội nói với Hứa Song Kì: "Anh lập tức liên hệ với Trương Dương, bảo hắn phụ trách tiếp đãi tập đoàn Lam Tinh. "

Hứa Song Kì mặt lộ vẻ khó xử, từ sau khi Trương Dương bị cướp đi quyền quản lý khu bảo lưu thuế nhập khẩu, thằng cha này đối với mình tràn ngập thành kiến, mình hiện tại đi tìm hắn giúp, không phải tự tìm mất mặt ư? Nhưng lãnh đạo đã lên tiếng, lại không thể không đi.

Cung Kì Vĩ tựa hồ nhìn ra chỗ khó của hắn, mỉm cười nói: "Mau đi đi, Trương Dương là người lấy đại cục làm trọng. "

Hứa Song Kì nghĩ tới nghĩ lui, vẫn vứt bỏ ý đồ gọi điện thoại, hắn ngồi xe con, bảo lái xe tới Tân Hải trước, khi tới văn phòng của Trương Dương thì nhìn thấy Trương Dương để mình trân chồng cây chuối trong phòng.

Trương đại quan nhân từ góc độ này nhìn thấy hình ảnh ngược của Hứa Song Kì, hắn cười nói: "Thị trưởng Hứa hôm nay sao lại rảnh tới tìm tôi vậy?"

Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương, đoàn đội khảo sát của tập đoàn Lam Tinh đến rồi, vừa rồi tôi và phó bí thư Cung tới sân bay nghênh đón, bí thư Cung chuẩn bị giao việc tiếp đãi đoàn khảo sát của Lam Tinh cho anh. "

Trương Dương nói: "Sao lại có việc của tôi? Khu bảo lưu thuế nhập khẩu không thuộc tôi quản nữa rồi. "

Hứa Song Kì nói: "Nhưng bọn họ nhận lời mời của anh mới đến Tân Hải khảo sát, anh không ra mặt thì rất khó ăn khó nói trên đạo lý. " Hứa Song Kì trước khi đến đây đã lường trước được rằng có thể sẽ bị Trương Dương gây khó dễ rồi, biết Trương Dương khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội làm khó hắn.

Trương Dương nói: "Các anh tự mình giải quyết đi, tôi không có thời gian. Hơn nữa tôi tham gia cũng không thích hợp, tỉnh lý đã bảo tôi đừng có nhúng tay vào chuyện của khu bảo lưu thuế nhập khẩu, nếu tôi lại ra mặt, chẳng phải là đối nghịch với các lãnh đạo ư?"

Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương, lần này ngài nhất định phải lấy đại cục làm trọng, người ta là vì ngài mà tới, ngài nếu không đi tôi Lam Tinh có thể sẽ bỏ đi. "

Trương đại quan nhân đổi thành chồng cây cuối một tay, sau đó thì chuyển sang bằng hai ngón tay, sau cùng thì lộn người lại, cầm khăn mặt lau mồ hôi rồi nói: "Đã bảo tôi ra mặt tiếp đãi thì các anh tất cả đừng có nhúng tay vào, anh giúp tôi chuyển cáo với bí thư Cung, hắn cũng không cần đi. "

Hứa Song Kì nghe vậy thì ngẩn ra, những lời này của Trương Dương căn bản là cho thấy thề không lưỡng lập với Cung Kì Vĩ, có anh thì không có tôi. Có điều Hứa Song Kì cũng nghĩ rằng Trương Dương và Cung Kì Vĩ bất kể đấu như thế nào thì cũng không liên quan tới mình, cứ lưng dựa cây to hóng mát là được rồi, hắn hiện tại đã đã tìm đúng chỗ dựa, đủ loại dấu hiệu cho thấy, Cung Kì Vĩ là người cầm lái của Bắc Cảng trong tương lai, chỉ cần đạt được sự tín nhiệm của hắn, con đường chính trị của mình trong mấy năm tương lai tất nhiên sẽ bằng phẳng, mỗi người đều có mục tiêu chính trị của mình, Hứa Song Kì đối với định vị của mình cũng rất rõ ràng, trước khi về hưu chỉ cần có thể thuận lợi lên cấp phó thính là được rồi, hắn không còn trẻ tuổi, cũng không có quan hệ bối cảnh. Đối với hắn mà nói thì mục tiêu này là thực tế và khách quan nhất rồi.

Trương đại quan nhân đi tắm rửa, thay đổi quần áo rồi bảo Chu Sơn Hổ đưa hắn tới khu bảo lưu thuế nhập khẩu, đoàn khảo sát của Lam Tinh đang ở bộ chỉ huy.

Cung Kì Vĩ quả nhiên lựa chọn lảng tránh, trong mắt rất nhiều người, đã đọc giải điều này là vua không gặp vua, bởi vì tranh chấp quyền lực của khu bảo lưu thuế nhập khẩu. Trương Dương và Cung Kì Vĩ đã công khai quyết liệt.

Trương Dương trước khi đi vào phòng họp, Kiều Mộng Viện và Thường Hải Thiên đã giới thiệu một chút tình huống tiến triển xây dựng của khu bảo lưu thuế nhập khẩu với đoàn khảo sát Lam Tinh.

Kiều Mộng Viện Kim Mẫn Nhi, một số vấn đề đề xuất đều khá chuyên nghiệp, Kiều Mộng Viện và Kim Mẫn Nhi trước đó đã từng tiếp xúc, trong lúc Kiều Mộng Viện tòng thương, Hối Thông của cô ta và Lam Tinh cũng từng hợp tác, cũng vì Lam Tinh sản xuất màn hình máy tính, Cho nên cô ta câu thông giữa bọn họ tất nhiên không tồn tại bất kỳ vấn đề gì.

Kim Mẫn Nhi quyết định khảo sát cũng là cũng muốn xây nhà máy ở đây, không chỉ bởi vì quan hệ của cô ta và Trương Dương rất tốt, còn có một nguyên nhân quan trọng là ưu đãi của khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải. Cô ta trình bày kế hoạch phát triển tương lai của Lam Tinh với Kiều Mộng Viện, sản nghiệp ở bên Giang Thành chủ yếu là sản xuất điện gia dụng, kế hoạch của tập đoàn bọn họ ở Trung Quốc đại lục là thiết lập một nhà xưởng sản xuất thiết bị thông tin, chủ công điện thoại di động.

Khi hai người đang tham thảo chi tiết cụ thể thì Trương đại quan nhân bước vào.

Nhìn thấy hai vị mỹ nữ ngồi cùng một chỗ bàn chuyện hợp tác bàn chuyện hợp tác, cảm giác đầu tiên của Trương đại quan nhân chính là đẹp mắt quá.

Kiều Mộng Viện cười nói với hắn: "Bí thư Trương tới rồi!"

Kim Mẫn Nhi xoay người nhinr Trương Dương, quả thật là quả thật là ngoái đầu nhìn lại nhất tiếu bách mị sinh, Trương đại quan nhân trước nụ cười của cô ta luôn không có bất kỳ năng lực chống cự nào, phát hiện Kim Mẫn Nhi và Xuân Tuyết Tình giống nhau tới cực điểm. Nhất cử nhất động, một cái nhăn mày cơ hồ đều giống nhau như đúc.

Trương đại quan nhân không quên thân phận lãnh đạo của mình, cười cười vươn tay về phía Kim Mẫn Nhi: "Kim tiểu thư, hoan nghênh tới Tân Hải khảo sát. "

Kim Mẫn Nhi nói: "Trương Dương, tôi còn tưởng rằng anh sẽ tới sân bay đón tôi. " Một câu đã lộ rõ quan hệ thân mật giữa hai người.

Trước mặt Kiều Mộng Viện, Trương đại quan nhân không khỏi có chút xấu hổ, ho khan một tiếng nói: "Bận, gần đây thực sự là rất bận. "

Kiều Mộng Viện không khỏi nhìn Trương Dương với vẻ oán trách, thằng cha này vẫn luôn có cái tính lưu tình khắp nơi, ngay cả tiểu cô nương Hàn Quốc người ta cũng không buông tha. Kiều Mộng Viện nói: "Bí thư Trương, phó bí thư Cung đặc biệt dặn dò, công tác tiếp đãi đoàn khảo sát Lam Tinh lần này sẽ giao cho anh. "

Trương Dương nói: "Tôi lần này tới đây không mang theo bất kỳ tính chất nhà nước nào cả, tôi là tới đây gặp lão bằng hữu, chuyện công tác các cô cứ bàn, tôi không nhúng tay vào công tác của khu bảo lưu thuế nhập khẩu là thỏa đáng nhất. "

Kim Mẫn Nhi nói: "Trương Dương, anh không ngại dẫn tôi đi tham quan khu bảo lưu thuế nhập khẩu chứ?"

Trương đại quan nhân cười nói: "Rất vinh hạnh!"

Kim Mẫn Nhi đứng dậy cùng nh hắn rời khỏi, Kiều Mộng Viện nói: " Bí thư Trương, anh phải chiêu đãi Kim tiểu thư cho tốt đấy nhé!" Lời này tràn ngập ý vị sâu xa.

Trương đại quan nhân bật cười.

Đoàn khảo sát của Lam Tinh giao cho Kiều Mộng Viện và Thường Hải Thiên, Kim Mẫn Nhi thì do Trương đại quan nhân một mình chiếu cố, Trương Dương tự mình lái xe Audi dẫn Kim Mẫn Nhi dạo qua một vòng khu bảo lưu thuế nhập khẩu, Kim Mẫn Nhi sau khi lên xe thì không nhịn được bật cười.

Trương đại quan nhân nhìn cô ta một cái nói: "Cười cái gì mà cười? Có gì buồn cười?"

" Cao hứng, nhìn thấy anh thì cao hứng!"

Trương đại quan nhân nói: "Bộ dạng của ta đáng cười như vậy ư? Sao cảm giác anh có thành phần cười nhạo tôi nhỉ?"

*****

Kim Mẫn Nhi gắt một tiếng, sau đó huy động quyền đầu đấm vào vai hắn: "Lâu rồi không gặp. Anh không có một câu dễ nghe nào à. Tôi sao có thể cười nhạo anh được. "

Trương Dương nói: "Cô càng lúc càng đẹp!"

Mặt Kim Mẫn Nhi đỏ lên: "Dựa theo câu nói kia mà người Trung Quốc các anh hay nói thì là, quá tục. Có chút sáng ý hơn được không?"

Trương Dương nói: "Căn cứ vào kinh nghiệm của tôi, một chiêu này trăm lần trúng cả trăm, bất kể cổ kim nội ngoại. Phàm là nữ hài tử có chút tư sắc đều thích người khác khen cô ta xinh đẹp. "

" Đó là hư vinh!"

" Nữ nhân đều hư vinh!"

Kim Mẫn Nhi trừng mắt lườm hắn một cái rồi nói: "Anh là nói tôi hư vinh?"

Trương đại quan nhân cười ha ha.

Kim Mẫn Nhi nói: "Không cho cười!"

Thằng cha này cười càng hăng hơn. Kim Mẫn Nhi cũng không nhịn được liền bật cười.

Trương đại quan nhân dừng ô tô trước cảng Phước Long, công trình cải tạo xây dựng thêm của cảng Phước Long đang được tiến hành thuận lợi, trước mắt đang tiến hành công tác thống kê phân loại tiền kỳ. Trương Dương giới thiệu với Kim Mẫn Nhi: "Không lâu nữa, nơi này sẽ xây dựng một cảng Nước Sâu nhất lưu châu Á, do tập đoàn Nguyên Hòa của Nhật Bản và chính phủ thành phố Tân Hải hợp tác xây dựng. "

Kim Mẫn Nhi cười nói: "Vừa rồi Kiều tiểu thư cũng đã giới thiệu với tôi rồi, điều kiện địa lý của Tân Hải quả thực rất được thiên nhiên ưu ái, tôi đã nghiên cứu qua chính sách của khu bảo lưu thuế nhập khẩu các anh rồi. Nếu có thể quán triệt chấp hành thì sự phát triển của Tân Hải sẽ là không thể hạn lượng. "

Trương Dương gật đầu, hắn cũng rất có lòng tin với sự phát triển của Tân Hải.

Kim Mẫn Nhi nói: "Tôi nghe nói anh không còn phụ trách công tác của khu bảo lưu thuế nhập khẩu nữa?"

Trương Dương cười nói: "Đúng vậy, có điều như vậy cũng không ảnh hưởng đến chính sách của khu bảo lưu thuế nhập khẩu. Cô đã nghĩ kỹ chưa? Tập đoàn Lam Tinh có phải muốn dầu tư xây nhà máy ở đây hay không? Nếu quyết định thì tôi sẽ giúp các cô tranh thủ khu đất tốt nhất và chính sách ưu đãi nhất. "

Kim Mẫn Nhi mỉm cười nói: "Tôi lần này đến đây, nhiệm vụ chủ yếu là khảo sát. Phải tìm hiểu sâu tình huống thực tế của nơi này một chút rồi sau đó mới tiến hành báo cáo với bác cả của tôi, quyền quyết định cuối cùng vẫn là của ông ấy. " Nói tới đây cô ta tạm dừng một chút: "Không nói việc công nữa, đúng rồi, tôi lần này đến đây, cha tôi đã đặc biệt bảo tôi biểu đạt lòng biết ơn với anh. "

Trương Dương cười nói: "Cám ơn tôi vì cái gì?"

Kim Mẫn Nhi nói: "Cha tôi nói phương thuốc mà anh kê cho ông ấy vô cùng hữu hiệu, hiện tại ông ấy đã ngủ ngon hơn nhiều, thân thể của mẹ kế tôi cũng đã phục hồi như cũ, bà ta cũng cám tạ anh, bọn họ còn mời anh có thời gian thì tới Hán Thành chơi. "

Kim Mẫn Nhi nói như vậy, Trương đại quan nhân mới nhớ ra lúc mình ở Nam Triều Tiên đã khám bệnh cho hai vợ chồng Kim Thừa Hoán, lão bà của Kim Thừa Hoán tên là Thôi Hiền Châu, Trương đại quan nhân lần trước phát hiện chứng bệnh của Thôi Hiền Châu là vì sau khi đẻ non dẫn tới khí huyết lưỡng hư, mà Kim Thừa Hoán thì vào bảy năm trước đã phẫu thuật tuyệt dục, nói cách khác thì Thôi Hiền Châu vụng trộm sau lưng Kim Thừa Hoán, Trương đại quan nhân sau khi biết chuyện xấu này thì cũng không nói ra ngoài, đây cũng không phải là vì hắn muốn giấu diếm cho Thôi Hiền Châu, mà là vì hắn không muốn chuyện này kích thích Kim Mẫn Nhi. Kim Thừa Hoán là tư lệnh bảo an của Nam Triều Tiên, nếu chuyện này bị vạch trần, khẳng định sẽ ảnh hưởng tới mặt mũi của y, thậm chí sẽ ảnh hưởng tới địa vị của y ở chính đàn quân Nam Triều Tiên.

Trương Dương nói: "Giúp tôi cám ơn họ, gần đây tôi chỉ sợ là không lấy đâu ra thời gian. "

Kim Mẫn Nhi nói: "Gần đây phía Tân Hải của các anh sẽ có một đoàn đại biểu tới tổng bộ Lam Tinh phỏng vấn, anh có thể đi cùng họ. "

Trương Dương cười nói: "Đến lúc đó hẵng hay. " Hắn nhìn thấy đã tới giờ cơm trưa, nói với Kim Mẫn Nhi: "Đi, tôi dẫn cô đi ăn cơm. "

Kim Mẫn Nhi nói: "Tùy tiện ăn chút đồ ăn nhanh là được rồi, chúng ta vẫn còn phải tham quan khu bảo lưu thuế nhập khẩu mà. "

Trương đại quan nhân dẫn cô ta tới cửa hàng thức ăn nhanh của cảng ăn bát mì, sau đó thì dẫn Kim Mẫn Nhi tiếp tục đi thăm quan, Kim Mẫn Nhi tuy rằng xuất thân phú quý, nhưng trên người lại không có kiều kiều chi khí của những thiên kim tiểu thư bình thường, chỉ một bát mì đơn giản cũng ăn rất ngon lành, quan trọng nhất là lại có thể được nhìn thấy Trương Dương, có tình thì uống nước lã cũng ngon, khi ở cùng với Trương Dương thì ăn cơm với rau rưa cũng thấy tuyệt vời.

Căn cứ vào khảo sát bước đầu của tập đoàn Lam Tinh, đã cơ bản xác định nơi sản xuất sẽ thiết lập ở khu bảo lưu thuế nhập khẩu, so với Giang Thành thì nơi này chẳng những có chính sách rộng rãi hơn, mà còn có cái lợi của cảng.

Một tập đoàn quốc tế như tập đoàn ban lãnh đạo cũng dẫn tới sự coi trọng cao độ của ban lãnh đạo thành phố Bắc Cảng, bí thư thị ủy Hạng Thành, thị trưởng Cung Hoàn Sơn đặc biệt thiết yến khoản đãi đoàn người của tập đoàn Lam Tinh. Có lẽ là để tránh giáp mặt Trương Dương, Cung Kì Vĩ lựa chọn lảng tránh.

Tối hôm đó sau khi mở tiệc chiêu đãi, Hạng Thành lộ ra vẻ hưng phấn, y gọi Trương Dương sang một bên rồi nói: "Trương Dương, cống hiến của anh đối với khu bảo lưu thuế nhập khẩu mọi người đều thấy rõ, lần này nếu Lam Tinh có thể đặt ở Tân Hải thì tôi sẽ ghi cho anh công đầu. "

Trương Dương cười nói: "Hay là thôi đi, người sợ nổi danh heo sợ mập, tôi bây giờ cứ khiêm tốn mà làm người thôi, vốn chuyện của Lam Tinh tôi cũng không muốn quản đâu, dù sao hiện tại khu bảo lưu thuế nhập khẩu cũng không nằm trong phạm vi quản hạt của tôi. "

Hạng Thành nói: "Khu bảo lưu thuế nhập khẩu vẫn là một bộ phận của Tân Hải, anh thân là bí thư thị ủy Tân Hải đương nhiên không thể bỏ mặc. "

Trương Dương thở dài nói: "Bí thư Hạng, thật ra anh cũng có thể hiểu rõ mà, hiện tại bất kể tôi làm ra bao nhiêu chuyện cho khu bảo lưu thuế nhập khẩu thì đều chỉ làm cái giá áo cho hắn thôi. " Trong lời nói của hắn lộ ra vẻ bất đắc dĩ và bất mãn.

Trong mắt Hạng Thành, Trương Dương sinh ra tình tự bất mãn cũng có thể lý giải, tuy rằng Hạng Thành cũng không thích phong cách làm việc trước đây của Trương Dương, nhưng y cũng không thể không thừa nhận Trương Dương trong công cuộc xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu đã làm ra cống hiến rất lớn, tư vị làm giá áo cho người khác đúng là không dễ chịu gì, Trương Dương thân là bí thư thị ủy Tân Hải, lại mất đi quyền quản lý đối với khu trực thuộc, đây là một loại hiện tượng cực kỳ không bình thường, cũng rất không công bình. Hạng Thành an ủi hắn: "Trương Dương, là vàng rồi cũng sẽ có ngày phát sáng. "

Trương Dương nói: "Bí thư Hạng, cám ơn. "

Trong ấn tượng của Hạng Thành, Trương Dương vẫn là lần đầu tiên nói cám ơn với y, xem ra người ta trong lúc thất ý nói một câu an ủi quả nhiên có thể mang tới hiệu quả đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Sau khi rời khỏi Trương Dương sau khi rời khỏi, Hạng Thành và Cung Hoàn Sơn cũng không lập tức rời đi, hai người tới tiểu lâu của chính phủ nhất chiêu uống trà.

Cung Hoàn Sơn cầm chén trà lên uống một ngụm: "Tôi bỗng nhiên phát hiện còn có người bất hạnh hơn tôi. "

Hạng Thành cười cười, y nghe ra những lời này của là đang ám chỉ ai, y ngửi hương trà, không hề lập tức uống mà nói khẽ: "Chính trị chính là như vậy, không ai có thể vĩnh viễn thắng lợi. "

Cung Hoàn Sơn nói: "Thằng ôn Trương Dương này trước đây vẫn luôn rất đáng ghét, nhưng hiện tại nhìn thấy bộ dáng của hắn, tôi lại cảm thấy hắn có chút đáng thương. "

Hạng Thành uống ngụm trà: "Người đáng thương tất có chỗ đáng giận. "

Cung Hoàn Sơn nói: "Có lẽ những lời này cũng có thể đảo lại. "

Hạng Thành: "Nói Vừa rồi tôi hàn huyên vài câu với hắn, trong lòng hắn rất nhiều oán niệm. "

Cung Hoàn Sơn nói: "Cái này cũng khó trách, đổi thành là ai thì cũng không thể chấp nhận được, hắn trước đây khi đắc ý thì không coi ai ra gì, hiện tại gặp cảnh ngộ này cũng là gieo gió gặt bảo thôi. Chỉ là để ai đó được chiếm tiện nghi. " ai đó trong miệng Cung Hoàn Sơn chính là Cung Kì Vĩ, trong mắt hắn, Cung Kì Vĩ vẫn luôn là nhặt tiện nghi, lúc trước hắn và Tưởng Hồng Cương vì chức bí thư thị ủy mà tranh đi đấu lại, nhưng đến cuối cùng thì tỉnh lý trực tiếp phái tới Cung Kì Vĩ thế thân Tưởng Hồng Cương, từ đó chỉ rõ người cầm quyền của Bắc Cảng trong tương lai. Trương Dương thất sủng trước mặt Tống Hoài Minh, trải qua sự nỗ lực tranh thủ của hắn, bắt đầu xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu, hiện giờ đại quyền quản lý cũng cho Cung Kì Vĩ, thế chẳng khác nào cho hắn một chính tích lớn. Cung Hoàn Sơn cảm thán vận may của Cung Kì Vĩ, đồng thời cũng không khỏi ai thán vận mệnh của mình thật sự quá bi thương.

Hạng Thành nói: "Tâm tư của Cấp trên chúng ta vĩnh viễn không nghiền ngẫm được đâu, chưa đến thời khắc cuối cùng thì vẫn chưa biết hươu về tay ai. "

Cung Hoàn Sơn biết Hạng Thành đang ám chỉ gì, y là đang nói mình vẫn còn cơ hội, một ngày chức bí thư thị ủy chưa được tuyên bố thuộc về ai, hắn vẫn còn một tia hy vọng. Cung Hoàn Sơn cũng không quá hy vọng mình có thể kế nhiệm chức bí thư thị ủy, hắn lắc đầu nói: "Tôi không muốn tranh. "

Hạng Thành nói: "lên sâu đấu, đối thủ thực lực ngang nhau không phải là so đấu trình độ của ai cao hơn, mà thường thường là ai mắc sai lầm nhiều hơn, chính đàn cũng thế thôi, không ai vĩnh viễn chính xác cả, hắn cũng vậy, sẽ phạm sai lầm, có một số việc có thể sẽ khiến cho ban lãnh đạo không còn tín nhiệm hắn, thật ra chỉ cần nắm được một cơ hội là có thể xoay chuyển bàn cờ


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1276)