Vay nóng Tima

Truyện:Trần Duyên - Chương 423

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 423: Nếu như luyến tiếc nhau (4)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)

Siêu sale Shopee


Những ý nghĩ này chợt lóe qua trong lòng Kỳ Nhược Trần, tức thì đã bị đóng băng. Gã khẽ động tâm niệm, Văn Vương Sơn Hà đinh đón gió to dần lên, hóa thành cao gần một trường chụp lại đâu Văn Cơ vào bên trong!

"Ký Nhược Trần! Ngươi là địch của Yêu tộc thiên hạ, ngươi nhất định sẽ chết không yên thân!" Dưới màn đêm tĩnh mịch, tiếng kêu thê lương của Văn Cơ càng truyền càng xa, từ từ đi xa. Kỳ Nhược Trần vẫn chưa vận dụng vận dụng thần thông để che giấu câu nguyền rủa cuối cùng của nàng tất nhiên là vì muốn đề cho yêu chúng của Minh Sơn đang ẩn núp nghe được, để còn có thể trở về núi bầm báo.

Chỉ sợ các ngươi không đến! Đây là ý nghĩ nguyên bản của Kỷ Nhược Trần.

Sau khi lấy Sơn Hà định thu luyện Văn Cơ, Kỷ Nhược Trần vẫn chưa quay về doanh trại ngay. Không có gì ngoài con quạ đen trên không trung đêm nay Minh Sơn sai đệ tử đều tinh về đạo ám sát ẩn nấp, luận tu vi cũng không phải quá mạnh. Thu tinh khí của ngũ yêu, chẳng qua cũng giúp phạm vi thị lực của Kỷ Nhược Trần mở rộng ra phạm vi trên dưới mười dặm, linh lực thì có tăng cường một chút, nhưng tại bên trong năm mươi trượng vẫn thoải mái ngự sử Văn Vương Sơn Hà định. Chân nguyên của Kỷ Nhược Trần vẫn không tính thâm hậu, cự ly Thượng Thanh cảnh giới vẫn còn kém hai tầng tuy nhiên ở trong lòng Kỳ Nhược Trần, đề thằng chân nguyên là điều không được nóng vội nhất, theo thứ tự thì vẫn còn xếp sau trùng tố thân thể, hiện nay quan trọng nhất chính là đề thẳng song đồng cùng linh lực.

Trước khi trở về doanh trại, Kỷ Nhược Trần theo thói quen lấy thân thức đảo qua phạm vị có thể đạt được, ngoại trừ hai luồng yêu khi đang cấp tốc độn thổ ra xa cũng không có gì khác thường.

Vào đúng lúc này, phía đông bắc đột nhiên xông tới một đoàn linh khí cực kỳ huyền dị, trước đây trước đây chưa từng gặp trực tiếp đuổi theo luồng yêu khí đã đi xa. Đoàn linh khí màu xanh da trời này mặc dù không quá mạnh mẽ, nhưng bên trong có ý oai nghiêm hùng vĩ, lấy tâm tình ngang dọc không cố kỵ của Kỷ Nhược Trần không ngờ cũng mơ hồ sinh ra cảm giác núi cao ngước mắt nhìn! Tốc độ của đoàn linh khí này so với yêu khi đầu chỉ nhanh gấp đôi, mắt thấy còn chưa tới một dặm là có thể đuổi theo hai tên tiểu yêu đang chạy như điên về Minh Sơn cấp báo.

Kỷ Nhược Trần phá không mà đến, thân thể do hư mà thật, lại thần du thêm 10 năm, đối với tất cả linh khí trong thiên địa đều không gì mẫn cảm bằng tốc độ càng có thể nói kinh thế hãi tục, lập tức không cần bảo lưu, vận toàn lực, hầu như là chỉ tâm niệm vừa động người đã ngăn ở trước đoàn linh khí này, Văn Vương Sơn Hà đình bất chợt hiện lên, trên thân đỉnh Minh viêm lượn lờ, liền chụp xuống đoàn linh khí này!

Chỉ nghe một tiếng đương vang to, tựa như tiếng chuông từ nơi xa tắp, trong nháy mắt truyền khắp hoang dã. Lại nghe một tiếng long ngâm, đoàn linh khí này xoay người bắn ra, không ngờ đã thoát thân từ trong hấp lực của miệng Sơn Hà đỉnh!

Sau khi thoát khốn, đoàn linh khí này không chỉ không nhân tiện mà đào tầu, trái lại chiếm giữ tại bên ngoài mười trượng hai mắt như ngọn đèn dầu lấp lánh, nhìn chằm chằm Kỷ Nhược Trần, khí thế dần dần tăng lên

Một kích trong nháy mắt, Kỳ Nhược Trần tất cả đều bằng bản năng hành sự, lúc này mới nhìn rõ nguyên thân của linh khí. Gã mặc dù tâm ý kiên định, lúc này trong đầu cũng vang lên một tiếng nổ!

Đúng là một con Chân Long!

"Yêu nghiệt phương nào dám can đảm ngăn chân thân của ta! Ta là Đông Phương Chân Long, thân có quan hệ đến vận mệnh thiên hạ, cùng ta là địch tức là cùng thiên địa là địch! Một yêu nghiệt nho nhỏ như ngươi cũng dám sử dụng Luyện Yêu Định đối với ta, thật không biết sống chết, còn không thối lui?! Nếu như không phải nể mặt truyền thừa của Luyện Yêu Đinh, hôm nay ta sớm đã dùng chân lôi hóa người thành tro tàn!"

Tiếng long ngâm như bài sơn đảo hải lại có thể xuyên thấu tầng tầng phòng ngự, trực tiếp xuất hiện trong ý thức của Kỷ Nhược Trần, uy lực của Chân Long quả nhiên khó dò.

Kỷ Nhược Trần mỉm cười rồi thu hồi Văn Vương Sơn Hà đỉnh, đoạn phủi phủi quần áo trên người, sửa sang tóc mai hơi loạn. Nhưng khiến Chân Long phẫn nộ chính là, tên yêu nghiệt nho nhỏ giống người mà không phải người này làm dáng cũng không phải để làm lễ rồi rút lui, mắt thấy quanh thân dấy lên lam diễm hừng hực, hắn không ngờ, không ngờ đạp hòa mà đến, vọng tưởng đồ long!

Chân Long hú một tiếng long ngâm đâm thẳng tận trời, phạm vi vài dặm trong nháy mắt mây tan gió ngừng, sinh linh run rẩy phủ phục, vạn vật dưới tồn tại của uy năng không gì sánh được này phải thu lại toàn bộ khí tức. Chân Long chậm rãi mở rộng thân thể, râu sừng mọc dài, lân giáp dựng đứng, mây tan bắt đầu có sấm chớp, quanh thân vô số dị tượng bắt đầu khởi động. Vung trảo vẫy đuôi nghênh đón Kỷ Nhược Trần đang như điện lao đến!

Một người một rồng đã bắt đầu kịch chiến, chỉ trong nháy mắt, trời nổi mưa giông, địa hóa như suối nguồn!

Chân Long này toàn thân màu bích lục, đài còn chưa tới một trường hình thể nhìn qua không lớn nhưng mà rốt cuộc là Chân Long, thần thông cũng không phải yêu vật Ma thần bình thường có thể sánh bằng. Nó tiến lui nhanh như điện, những nơi lướt qua vân sinh vụ khởi, lẫm liệt uy nghiêm, quả thực có thể khiến kẻ khác chưa chiến đã tự tan vỡ. Hơn nữa Chân Long bất luận là vùng trảo tiến công, hay là quét ngang long vĩ đều mang lực lượng có thể xuyên kim liệt thạch, Kỳ Nhược Trần cũng không dám cố ngăn cản. Chân Long lướt qua, trong mây mù đều có có đạo đạo lội quang màu xanh, Kỷ Nhược Trần ngẫu nhiên sơ hở đã bị một đạo thanh lỗi trong đó bắn trúng lập tức cẳng chân đã bị đâm qua. Sau đó Thanh Long cực kỳ tức giận phát hiện, chân của đối thủ này không ngờ chỉ là một mảnh hư ảnh.

Thanh Long giận dữ, đột nhiên há mồm phun ra một luồng hơi nước hơi mỏng luồng hơi nước này mau lẹ vô luân, vả lại rất có linh tính, không ngờ đuổi theo sát Ký Nhược Trần không tha. Tốc độ của Kỷ Nhược Trần đã thẳng đến cực hạn, nhưng vẫn chậm ba phần so với luồng hơi nước vô hình vô chất này, chỉ có thể trơ mắt nhìn hơi nước lao tới trên thân mình.

Hơi nước vừa chạm đến thân, như mưa xuân thấm vật, lặng yên không một tiếng động thấm vào trong thân thể Kỳ Nhược Trần. Phàm là nơi hơi nước lướt qua, thân thể Ký Nhược Trần đều hóa thành hư vô, ngay cả Minh viêm trước đến giờ chưa từng đi qua cũng bị tắt từng mảng lớn.

Thanh Long nhận kỳ quan mà long khi phun ra, ngay tức thì ngửa đầu ngâm nga, thanh chấn vẫn tiêu! Kỳ thực ngay từ đầu trận chiến đấu này, Thanh Long đã vững vàng bị đặt ở hạ phong, Tốc độ của nó tuy nhanh nhưng Kỳ Nhược Trần còn nhanh hơn, hơn nữa đến và đi hoàn toàn không còn dấu tích có thể tìm ra, mới vừa tiếp chiến, Thanh Long đã liên tiếp trúng 6, 7 chiêu. Thanh Long tuy là thần thú, thân thể thủy hỏa bất xâm, tuy là pháp bảo bình thường cũng đã thường không được nó, nhưng Lam Diễm Kỳ Nhược Trần nhìn như đang hừng hực thiêu đốt, kì thực đã băng hàn đến cực điểm, ngọn Lam Diễm chí âm chí hàng chí hung chí lệ này chỉ cần dính vào một chút thì sẽ bị thiêu đến không ngừng, Thanh Long phải phun liền vài ngụm Thái Nhất thủy khí mới dập tắt được. Hơn nữa trên đỉnh đầu nó vài cái sừng đã bị lệch, còn thiếu một mảnh lân, trước khi nghênh chiến Kỷ Nhược Trần Thanh Long đã bị thương. Đại chiến đến lúc này, Thanh Long càng bị thiệu đến mình đầy thương tích. Một đoàn hơi nước vừa rồi chính là nó đem đan khí bản mệnh hòa cùng long khí rồi phun ra, mới nhất cử thành công kích trúng Kỷ Nhược Trần đang đẩy hành động quỷ dị. Hiện giờ thương thế của nó càng nặng hơn, nếu muốn ngủn ra một đoàn sương mù đó nữa thì đó là điều tuyệt đối không thể.

Hơn nữa trên móng sau của con Thanh Long này còn cột một sợi xích sắt bị gãy, nhìn qua không to, thế nhưng ngẫu nhiên xet qua từ trên mặt đất sẽ cày ra trên đất một hố sâu, có thể thấy được xích sắt rất nặng! Buộc vào tuột sợi xích sắt như vậy, tuy là Thanh Long nhưng hành động cũng chịu ràng buộc chính là bởi vậy, nó thân là Chân Long mới có thể khi chiến với một yêu nghiệt nho nhỏ mà cũng bị rơi xuống hạ phong. Cũng may còn có một ngụm sương mù đỏ, bằng không thì hôm nay còn không biết nên như thế nào cho xong việc.

Nhưng mà trong hơi nước đột nhiên lam mang lóe lên, sau đó Minh viêm hừng hực không đè xuống được lao ra, trong khoảnh khắc đã đốt trụi hơi nước có trộn lẫn đan nguyên của Thanh Long.

Kỷ Nhược Trần giống như nước chảy, chậm rãi mọc lên từ trong Lam Diễm, song đồng đã chuyển hết sang màu lam đậm. Gã chỉ còn có nửa thân thể, từ thắt lưng xuống dưới đã bị hủy hết bởi đan nguyên của Thanh Long, thế nhưng ngọn lửa thường làm vờn quanh thân thể càng đậm hơn. Tay trái gã giơ trước người, Văn Vương Sơn Hà đình bất chợt xuất hiện trên lòng bàn tay và đang không ngừng xoay tròn.

Thanh Long thấy song đồng của Kỷ Nhược Trần, cũng cảm thấy run rẩy một chút, không khỏi quát lên: "Yêu nghiệt, người sử dụng Luyện Yêu Định là muốn làm cái gì?"

Lúc này Kỷ Nhược Trần đã không còn dáng tươi cười, lạnh nhạt nói: "Đương nhiên là luyện con tiểu long nhà ngươi!"

Thanh Long hú dài một tiếng, cười to nói: "Ta là Đông Phương Chân Long! Chị một cái Luyện Yêu Định luyện yêu quái bình thường còn được, muốn luyện Chân Long như ta..." Một câu nói còn chưa dứt lời, đã thấy Sơn Hà định hóa to thành một trường nhằm đầu nó đè xuống


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-521)