Vay nóng Tinvay

Truyện:Trần Duyên - Chương 403

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 403: Không chịu dừng lại (1​)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)

Siêu sale Shopee


Từng sợi Hồn ti giống như những con rắn nhỏ linh động lướt qua giữa địa hóa độc viêm đang thỉnh thoảng phun ra, cuối cùng hội tụ tại trong tướng phủ, từng sợi đều được đưa vào trong thân thể gần như trong suốt của Kỷ Nhược Trần. Gã lấy thân thức để xem trong thân thể mình, thầy Văn Vương Sơn Hà đỉnh trong lồng ngực đang tự chậm rãi xoay chuyển, từng sợi Hồn ti tiến vào trong miệng định và hòa hợp làm một thể với ngọn lửa lam yếu ớt trong định. Trên mỗi một sợi Hồn ti hoặc nhiều hoặc ít sẽ mang theo một thứ gì đó, tỷ như âm khí chi phách, tỷ như địa hóa tinh hoa, lại như độc viêm hỏa, những điềm tinh hoa địa phách này cũng đều hoà tan vào minh viêm trong định, cuối cùng hóa thành một bộ phận trong thân thể Kỷ Nhược Trần.

Những chữ đại triển thượng cổ khắc trên thân định thỉnh thoảng sáng lên rồi vụt tắt bất định, mỗi khi sáng lên sẽ bắn ra mấy đạo hồn ti rồi bơi về phương xa. Mỗi chữ đại Thiện cũng đại biểu cho ý nghĩa không giống nhau, những hôn ti này cũng có sự khác biệt. Hồn ti khác biệt về bản tính thì tinh phách mang về cũng không cùng một dạng. Tỷ như tính chất của minh viêm là chí âm tới hàn, hồn ti được biến thành rồi mang về chỉ có thể thuộc về loài âm khi tuyệt đối không thể là địa hóa đọc viêm. Tư bản thân Hồn ti mang một chút linh tinh, đủ đề xu lợi tị hại, tránh đi những khí mạch có thuộc tính tương khắc với nó hoặc là cạm bẫy.

Nếu nói một cách miễn cưỡng. Kỷ Nhược Trần tụ cũng là đạn đạo. Chỉ là khỏa đan mà gã tụ không giống bình thường, vậy nên lấy Văn Vương Sơn Hà đình làm cơ sở, Minh viêm trong định cháy vĩnh viễn bất diệt, bên ngoài Minh viêm lại kết thành một viên Linh Lung Tâm, coi đây là thứ mà pháp lực dựa vào để vận sử. Người tu đạo bình thường hít tinh hoa nhật nguyệt, thải ra thiên địa linh khí ôn dưỡng kim đan, nhằm cầu thiên đạo.

Lúc này Kỷ Nhược Trần đâu thèm quản nó là tinh hoa linh khí hay là âm hóa địa sát, hết thảy ném vào trong định để tế luyện, nhanh thì 7 ngày, chậm thì 36 ngày hoặc là 72 ngày, khí nhập đỉnh đều sẽ trở thành tinh hoa, hóa thành một điểm linh lực bản nguyên của Kỷ Nhược Trần.

Điềm linh lực ấy tức là một điềm tinh hoa bản nguyên nhất của người tu đạo, là tất cả nền tảng của đạo pháp, trong điện tạng thì thứ được xưng là Ngọc dịch hoặc là Thiên tương. nói đến đều là cái này. Nguyên lực này diệu dụng vô cùng, nó có thể thoát thai hoán cốt, có thể dịch cần tẩy tủy, bên trong có thể dưỡng Kim Đạn, bên ngoài có thể phóng ra đả thương địch thủ. Nói ngắn lại, hầu như không có gì là nó làm không được. Con đường tu đạo có 3000, sở dĩ có phân cao thấp, nó quyết định ở đa số đạo pháp tu luyện ra đều là vật nguyên lực biến thành, tỷ như nói Ngũ Hành chân nguyên Mà pháp môn cao diệu nhất đều là trực tiếp tu luyện nguyên lực của bản thân, như Tam Thành Chân Quyết sau khi tu đến Thượng Thanh cảnh giới, chân nguyên của một khóa Kim Đầu sinh ra chí ít có phân nửa là bản nguyên nguyên lực bực này.

Lần này sau khi tiến nhập Nhân Gian giới Kỳ Nhược Trần mặc dù không có thực thể, nhưng trên thực tế đã trường sinh nếu có thể an tâm tu luyện 1000 hoặc 800 năm, lấy đặc tính không gì làm không được của nguyên lực thì nhất định có thể tu được nội ngoại viên mãn, không còn thiếu sót, tức là sẽ có được thân thể kim cương bất hoại, lại có đạo pháp làm đất rung núi lở. Mà các môn phái tu đạo bình thường khi tu đến cực hạn, hoặc là đạo pháp mạnh mẽ, bản thể yếu, hoặc là Kim Đan đủ linh tính, đan lực kém, chung quy sẽ có một chỗ thiếu sót, đây chính là chỗ có hại khi không tu nguyên lực.

Chính như kiểu một lượng bạc không thể tiêu hai lần, nguyên lực cho dù tốt, nhưng cũng có hạn, Kỷ Nhược Trần chỉ có thể dùng nó vào nơi có nhu cầu cấp bách nhất. Trước khi tu đến cực hạn, so sánh với tu sĩ khác thì Ký Nhược Trần không hề có chút ưu thế nào.

Trước đã có căn cơ 10 năm của Thượng Dã, sau chiến đấu sinh tử cùng Tham Lang, lúc này tâm chí của Kỳ Nhược Trần đã kiên định như một, không bao giờ có thể dao động nữa. Tâm ma một kiếp lớn nhất của người tu đạo phi thăng đã không còn là vấn đề. Lúc này trước mặt Kỷ Nhược Trần, đại đạo chỉ là một con đường bằng phẳng thời cơ vừa tới thì có thể bay lên tận trời.

Pháp môn tu hành của Kỷ Nhược Trần có nguồn gốc với Thương Dã, nơi hạch tâm tức là bốn chữ khéo léo cưỡng đoạt, linh khí chân nguyên mà Thương Dã Ma thần đoạt tới hỗn tạp không thuần khiết, sau khi ngưng tụ thành nội đan lại phải tốn thời gian dài để trừ khử tạp chất trong nội đan, như thế nếu lấy Văn Vương Sơn Hà định làm Kim Đan, thứ mà luyện hóa thành chính là chí thuần vô lực, bởi vậy Kỳ Nhược Trần đã tránh đi được một cửa ải khó khăn.

Lúc này trong phủ tướng quốc Lạc Dương tràn ngập tiếng pháo trúc, mà Kỳ Nhược Trần thì ngồi một mình ở trong phòng toàn bộ tinh thần đều đặt trên Văn Vương Sơn Hà định đang chậm rãi xoay chuyển. Giây lát, Sơn Hà định phun ra từng sợi thanh khí một giọt nước trong màu xanh đậm chậm rãi trồi lên từ trong định, ở giữa giọt nước còn có một điểm sáng - màu tử kim đang chớp động.

Đây là giọt Ngọc dịch thiên tương đầu tiên Kỷ Nhược Trần ngưng tụ thành sau khi tiến nhập Nhân Gian giới.

Với tác dụng của giọt Ngọc dịch thiên tương đầu tiên này, Kỷ Nhược Trần lại có chút do dự. Lúc này đạo hạnh pháp lực của gã chẳng qua là Thái Thanh sơ giai, dùng để mà đề thăng chân nguyên có lẽ là lựa chọn đầu tiên của phần lớn tu sĩ. Tuy nhiên khi mới tới Nhân Gian giới, sau khi để ý kỹ pháp quyết tu luyện tại nơi này, Kỳ Nhược Trần đã quyết định đầu tiên là ngưng tụ thân thể trước. Như thế gã đột nhiên khẽ động tâm niệm, lại đem giọt Ngọc dịch thiên tượng này chiếu vào dưới Sơn Hà định, vào vị trí trên đan điền.

Ngọc dịch thiên tượng vừa rơi xuống, tức khắc hóa thành một mảnh sương mù xanh, ngưng tụ không tiêu tan. Sau đó 3000 hồn ti lại kéo tới một hạt sen đưa vào trong mảnh sương mù xanh này. Hạt sen được sương mù ôn dưỡng, chậm rãi nở to lên, phá vỏ rồi mạnh mẽ nảy mầm, sau đó mọc cành ra lá, ra hoa kết nụ, một đóa sen tím chớm nở trong màn sương mù xanh. Đóa sen này cánh màu tím sậm, sát mép còn có tơ vàng quấn quanh, nhị sen màu đỏ sậm như lửa, mơ hồ có thể thấy được một hạt sen tím đang nảy nở ở trong đó.

Đóa sen tím này nhìn qua thì có chín phần tương tự như đóa cô liên(sen cổ) sinh trưởng trong hồ nước của tướng phủ.

Mấy ngày trước Kỷ Nhược Trần thần du ngẫu nhiên cảm ứng được trong tướng phủ có một điểm linh khí yếu ớt, lập tức phát hiện là một hạt sen thượng cổ, không biết đã qua mấy nghìn mấy vạn năm, lại còn có một đường sinh khí Thời gian Kỷ Nhược Trần thần du sau này, không quên lấy thần thức đề ồn dưỡng hạt sen, 7 ngày sau rốt cuộc thành công thúc đẩy cổ liên phát triển.

Lúc này việc mà Kỳ Nhược Trần đang làm chính là lấy thân thức để hấp thụ linh khí của cây cổ liên đó qua đây, ngưng tụ thành một hạt sen giống rồi đưa vào trong phúc điền do ngọc dịch thiên tương hóa thành, quả nhiên một gốc cây cô liên đã sinh ra một lần nữa, trong nhị sen cũng kết một hạt. Cô liên sinh trưởng đến lúc này thì chỉ nhẹ nhàng đong đưa ở trong phúc điên và không thấy phát triển thêm nữa. Đến lúc này Kỷ Nhược Trần đã biết linh lực trong phúc điên mà ngọc dịch thiên tương biến thành đã bị hao hết. Nhưng nếu như muốn đem hạt sen cổ liên hoàn toàn phát triển thành hình còn không biết phải cần tiêu hao bao nhiêu ngọc dịch thiên tương càng phải có cơ duyên đặc biệt mới có thể thúc giục hạt sen này chín được.

Về phần cây cổ liên mà Dương Quốc Trung hết mực che chở này, hiện nay chỉ có hình dáng chứ không còn thần vận, cũng không biết trên đời này thử được gọi là các cao nhân có thể nhìn ra được không, cho dù nhìn ra cũng không biết có cái lá gan dám nói thẳng ra, đổ một chậu nước lạnh vào đầu tướng gia của bạn tiêu hay không nữa. Người khác có thể khó nói, nhưng Tề Thiên Hạ khẳng định sẽ không có lá gan này, hắn tự xưng là chuyện thiên hạ không gì không biết, nghĩ đến cũng sẽ không làm chuyện ngu xuẩn thế này đâu.

Nếu phúc điền đã thành, cô tên vừa mới sinh, Kỳ Nhược Trần liền thở dài một hơi, cả phòng đầy mùi hương, dần dần mở hai mắt. Gã vốn định tiếp tục thần du, hấp thu linh khí, nhưng cảm ứng được một điểm khí tức như có như không mới vừa vào thiên viện nên mới tỉnh lại.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-521)