Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 038

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 038: Phệ Hồn Đường
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Hiện tại tinh thần lực của hắn tập trung vào người của Thực Vật Hồn. Cái gọi là không ôm không biết, một khi om thì thật kỳ diệu. Biểu hiện của Thực Vật Hồn nhìn thì rất nhỏ nhắn xin xắn, nhưng khi ôm thì cảm nhận được thân thể của nàng mềm mại lung linh tràn ngập sức hấp dẫn, bộ vị kia của thân thể ngẩng đầu lên, may mắn quần thường không tính quá dài rộng, hơn nữa hiện tại Thực Vật Hồn không nhìn thấy thân thể hai người, nhưng dán sát vào người Tề Nhạc, làm Tề Nhạc xấu hổ.

Dùng Kỳ Lân Ẩn bao quanh hai người, tự nhiên phải gần sát, nếu không thì không cách nào chiếu cố thân thể, lúc bắt đầu Thực Vật Hồn dán vào người Tề Nhạc thì thân thể cứng ngắc, nhưng nàng rất nhanh khôi phục lại. Dù sao trải qua huấn luyện, loại tình huống này mặc dù có chút xấu hổ, nhưng nàng vẫn nhịn được.

Ánh mắt của Tề Nhạc nhìn chăm chú vào trung tâm nghiên cứu, trong mắt xuất hiện tinh quang mạnh mẽ, hai tay ôm lấy Thực Vật Hồn lẳng lặng chờ đợi. Đúng như Thiên Hồn nói, trong trung tâm nghiên cứu này, tinh thần lực của hắn không cách nào dò xét chung quanh, ảnh hưởng trọng lực từ trường vô cùng nghiêm trọng. Nếu như không phải trên tay có chiếc nhẫn công nghệ cao, chỉ sợ ngay cả liên lạc với Thiên Hồn cũng gián đoạn.

...

Nước cộng hòa Viêm Hoàng, Kinh Thành.

- Đã hai ngày, tại sao không có tin tức của anh ta? Rốt cuộc anh ta đi nơi nào?

Hải Như Nguyệt tức giận vỗ một cái xuống bàn, may mắn lý trí của nàng vẫn còn, không có phát động long lực, nếu không, cái bàn đáng thương này xong đời rồi.

Từ Đông bất đắc dĩ nói:

- Không có biện pháp, đã tìm khắp Kinh Thành rồi, cũng không có tung tích anh ta. Xem ra, lúc này anh ta bị đả kích thật lớn! Kỳ Lân đã bỏ chúng ta, chúng ta làm sao bàn giao với Trát Cách Lỗ đại sư đây!

Hải Như Nguyệt nhíu mày, trong mắt có ánh sáng lạnh lẽo lóe lên.

- Thật sự là bùn nhão không nặn thành tường, Tề Nhạc hỗn đản này, anh ta vĩnh viễn chỉ là côn đồ. Không biết tại sao ông trời chọn anh ta làm Kỳ Lân nữa chứ.

Từ Đông nhìn Hải Như Nguyệt, nói:

- Như Nguyệt, lời của cô hơi quá đáng. Tề Nhạc là đồng bọn của chúng ta, anh ta lại là vương của cầm tinh. Cô không nên nói anh ấy như vậy. Lần trước đối mặt Thâm Hải Minh Xà, nếu không phải anh ta đủ cơ trí, sợ rằng chúng ta đã xong đời rồi. Tuy anh ta xuất thân côn đồ, nhưng mà, nếu ông trời đã lựa chọn anh ta kế thừa huyết mạch Kỳ Lân, chính là đạo lý của ông trời. Không nên xem thường đồng bọn của chúng ta, đối với đồng bọn phải có lòng tin. Tề Nhạc không phải vật trong ao, tôi tin tưởng, anh ta nhất định trở về.

Hải Như Nguyệt giống như nhục trí ngồi xuống ghế, tay phải vặn trán của mình.

- Thực xin lỗi, tôi có chút quá kích động. Anh cũng biết, Kỳ Lân quan trọng với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta cỡ nào, tôi có thể cảm giác được, nguy cơ vô hình đang áp bách chúng ta nhiều hơn. Tôi chỉ cảm giác mình không đủ mạnh, khó khăn nho nhỏ như thế, đã chơi mất tích.

Từ Đông mỉm cười, nói:

- Tôi nói cô đừng xem thường anh ta. Có lẽ lần này anh ta chịu đả kích, nhưng tuyệt đối không tính là ngăn cản. Tuy anh ta xuất thân côn đồ, lại là cô nhi, có lẽ trong nội tâm sẽ có chút ít tự ti. Nhưng thông qua tiếp xúc, tôi cảm giác, tính cách trời sinh của anh ta rộng rãi, hiện tại chúng ta không tìm thấy anh ta, chỉ sợ là có nguyên nhân khác, Như Nguyệt, cô đừng có gấp, đợi thêm vài ngày đi.

Đúng lúc này, tiếng điện thoại vang lên. Hải Như Nguyệt không có tiếp, trong mắt vẫn có hào quang buồn bực, Từ Đông nháy mắt với nàng, Hải Như Nguyệt bất đắc dĩ thở dài một tiếng, lúc này mới cầm điện thoại lên.

- Ai?

- Chị Như Nguyệt, là em! Em là Minh Minh.

Trong điện thoại có âm thanh thanh thúy vang lên.

Nghe được là Minh Minh, Hải Như Nguyệt lập tức thanh tỉnh vài phần, nói:

- Minh Minh, tình huống bên cô thế nào rồi? Ba người bọn họ giác tỉnh thuận lợi không

- Rất thuận lợi, nói cho chị tin tức tốt, chị Mạc Địch vì tu luyện từ thưở nhỏ, trụ cột phi thường tốt, vừa mới giác tỉnh đã có thực lực hai vân. Em muốn, sau khi chị ấy tu luyện một thời gian ngắn, nhất định sẽ vượt qua em. Điền Thử cùng Yến Tiểu Ất cũng mới giác tỉnh xong, đang tu luyện. Chúng ta sẽ về trước khi hội giao lưu diễn ra, chị cứ yên tâm đi.

Cuối cùng không phải tin tức xấu, Hải Như Nguyệt thở ra một hơi, nói:

- Minh Minh, các người chiếu cố tốt cho mình. Sau khi trở về tôi sẽ đón các người.

Đột nhiên Minh Minh nói:

- Ah, đúng rồi, chị Như Nguyệt, tại sao chị lại để Tề Nhạc đi theo anh của em tới Thái Dương Quốc vậy? Anh ta còn yếu lắm.

- Cái gì? Tề Nhạc đi Thái Dương Quốc?

Hải Như Nguyệt kinh hô thành tiếng.

Minh Minh có chút quái dị nói:

- Chị không biết? Ngày hôm qua em nhận được tin tức của anh mình, nói bọn họ đang ở Thái Dương Quốc. Đang chấp hành nhiệm vụ gì đó. Tề Nhạc đi cùng anh của em. Anh của em là thành viên Viêm Hoàng Hồn. Nhiệm vụ Viêm Hoàng Hồn chấp hành đều là nguy hiểm nhất, em sợ Tề Nhạc gặp nguy hiểm.

Hải Như Nguyệt nói:

- Hỗn đản này, lại còn có năng lực kia, đi theo anh của cô đi Thái Dương Quốc chấp hành nhiệm vụ. Tôi thật muốn...

Trong âm thanh của Minh Minh mang theo vài phần lo lắng.

- Chị Như Nguyệt, anh của em nói mây câu liền cúp điện thoại. Tề Nhạc không phải chị an bài đi sao? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Không phải hai người sẽ bảo vệ anh ta sao?

Ngay cả Minh Minh mình không rõ tại sao mình lo lắng như vậy, tâm của nàng hơi loạn.

Hải Như Nguyệt cười khổ đem chuyện xảy ra nơi đơn giản một lần, nghe xong lời này, Minh Minh lâm vào trong trầm mặc, sau khi suy nghĩ mười giây, trong điện thoại vang lên âm thanh kiên định.

- Chị Như Nguyệt, hiện giờ em sẽ trở về, sau đó trực tiếp bay đi Thái Dương Quốc.

Thần sắc Hải Như Nguyệt có chút cứng đờ, tuy Minh Minh cũng không có nói thẳng, nhưng nàng cũng nghe ra, Minh Minh trách cứ nàng không bảo vệ tốt cho Tề Nhạc.

- Minh Minh, cô không cần trở về. Bên Tây Tạng còn cần cô trợ giúp bọn họ tu luyện. Tôi và Từ Đông lập tức đi tới Thái Dương Quốc.

Minh Minh trầm lặng trong chốc lát, nói:

- Chị Như Nguyệt, chị không có thành kiến với Tề Nhạc chứ? Anh ta là cô nhi, thân thế đã rất đáng thương. Em...

Ánh mắt Hải Như Nguyệt có chút phức tạp, nói:

- Tôi biết rõ. Lần này là sơ sẩy của tôi. Tốt rồi, trước như vậy đi, chúng ta sẽ đi tới Thái Dương Quốc, nhất định mang anh ta bình an trở về.

Minh Minh nói:

- Vậy chị không trách anh ta chứ?

Hải Như Nguyệt cắn cắn răng một cái, nói:

- Đều đã qua. Hiện tại trọng yếu nhất là hội giao lưu hai tháng sau.

Minh Minh trong điện thoại cười lên, nói:

- Vậy là tốt rồi. Em sẽ thỉnh giáo đại sư, đại sư là Thiên Dẫn, cảm ứng khí tức của anh ta rất nhạy, đại sư nói anh ta đi ra ngoài lịch lãm cũng tốt, thân là Kỳ Lân sẽ có điềm lành, tối đa cũng chỉ hữu kinh vô hiểm vượt qua.

Hải Như Nguyệt tức giận nói:

- Tại sao cô nói như vậy?

*****

Minh Minh cười hì hì, nói:

- Em sợ chị còn trách anh ta! Chúng ta là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, mọi người đều là huynh đệ tỷ muội, chỉ có đoàn kết với nhau là tốt nhất. Được rồi, em cúp máy, chị Như Nguyệt tỷ nên bảo trọng.

- Nha đầu Minh Minh kia càng ngày càng quỷ quyệt.

Hải Như Nguyệt có chút bất đắc dĩ tắt điện thoại.

Từ Đông bên cạnh vụng trộm liếc mắt nhìn bộ ngực phập phồng mạnh mẽ của Hải Như Nguyệt lên xuống, nói:

- Minh Minh đã không phải tiểu nha đầu như trước kia, nàng đã lớn, ngay cả Minh Minh cũng biết phải đoàn kết, sao cô không biết chứ? Như Nguyệt, không nên làm mặt lạnh có được không?

- Ít nói nhảm, anh đi lo vé máy bay, chúng ta phải nhanh chóng bay tới Thái Dương Quốc.

Hải Như Nguyệt hung hăng trừng mắt nhìn Từ Đông, ánh mắt bao hàm đầy đủ mọi dục vọng của Từ Đông làm cho nàng nhớ lại lần đầu tiên gặp Tề Nhạc.

...

- Trời ạ! Nữ nhân này thật dũng mãnh, Tề Nhạc, các người không nên lỗ mãng, nàng đã ra tay giết không ít thủ vệ, tốc độ của nàng quá nhanh, căn bản không phải nhân loại có khả năng đạt tới. Trong nháy mắt vừa rồi tôi dùng máy tính tính toán ra được, lúc nàng lách mình và bộc phát đạt tới vận tốc âm thanh, thật sự là đáng sợ ah! Nhưng mà, hệ thống phòng ngự của trung tâm thí nghiệm mở ra hoàn toàn, vây nàng vào bên tỏng, chỉ sợ sẽ xong đời.

Nghe Điện Não Hồn miêu tả tình cảnh bên trong, Tề Nhạc cười khổ nói:

- Xem ra hôm nay không tốt rồi.

- Tôi biết rồi.

Trong mắt Thực Vật Hồn sáng ngời.

Tề Nhạc hiếu kỳ nói:

- Anh biết cái gì?

Thực Vật Hồn nói:

- Cô gái mặc áo đen này là dị năng giả của Mỹ Kiên Quốc. Nhất định là...

Âm thanh của Thực Vật Hồn thông qua tinh thần lực chẳng những Tề Nhạc có thể nghe được, ngay cả Thiên Hồn cùng Điện Não Hồn cùng với Cơ Đức cũng nghe được.

- Không tốt.

Thiên Hồn phát ra tiếng hét kinh hãi.

- Nếu như là người Mỹ Kiên Quốc, tại sao bọn họ xông vào chính diện, nếu như tôi đoán không sai, bọn họ nhất định có thủ đoạn khác, mục tiêu khẳng định chính là Quản Bình tiến sĩ. Bọn họ đã lựa chọn động thủ, có lẽ có vài phần nắm chắc, tình huống có chút không ổn.

Tề Nhạc nói:

- Chuyện này làm sao bây giờ? Điện Não Hồn, nếu bây giờ chúng ta đi vào, anh có bao nhiêu phần nắm chắc làm tê liệt hệ thống phòng ngự?

Điện Não Hồn nói:

- Có thể. Nhưng mà, chuyện này quá mạo hiểm rồi, hiện tại vệ tinh đang tập trung vào bên này, hơn nữa Thái Dương Quốc đã có hành động, tuy có thể ngăn chặn một ít mệnh lệnh hành động, nhưng không thể bảo chứng hoàn toàn ngăn chặn được tất cả, các người đi vào quá nguy hiểm.

Thực Vật Hồn nói:

- Nhưng bây giờ là cơ hội duy nhất. Nếu để cho Mỹ Kiên Quốc hành động xong, chúng ta muốn cứu Quản Bình tiến sĩ còn khó khăn hơn. Đội trưởng, hạ mệnh lệnh đi.

Thiên Hồn do dự một chút, nói:

- Tề huynh đệ, theo anh thì sao?

Dù sao Tề Nhạc không thuộc về Viêm Hoàng Hồn, đương nhiên hắn phải hỏi thăm.

Có mặt Thực Vật Hồn, tuy trong nội tâm Tề Nhạc có vài phần tâm thần bất định, nhưng chỉ có thể cắn răng nói:

- Tôi đồng ý đề nghị của Thực Vật Hồn, có người Mỹ Kiên Quốc quấy rối, bên trong càng hỗn loạn, là cơ hội tốt.

- Vậy thì tốt, bắt đầu hành động, các người phải hết sức cẩn thận, Điện Não Hồn, lập tức làm tê liệt hệ thống phòng ngự của trụ sở nghiên cứu. Dùng tinh thần lực tiến hành chỉ dẫn mã hóa cho họ. Tề Nhạc, Thực Vật Hồn, động tác của các người phải nhanh lên. Một khi tìm được Quản Bình tiến sĩ lập tức bảo chúng tôi tiến hành tê liệt vệ tinh. Tôi cùng Cơ Giới Hồn sẽ tiếp ứng các người theo kế hoạch.

Tề Nhạc trong Kỳ Lân Ẩn nhìn Thực Vật Hồn, Thực Vật Hồn gật đầu với hắn, Tề Nhạc vượn cánh tay ra, ôm Thực Vật Hồn vào trong ngực, âm thầm đem phong vân lực vây kín toàn thân, chợt cảm thấy thể nhẹ như yến, mang theo Thực Vật Hồn cùng tiến vào bên trong.

Trong trụ sổ nghiên cứu giống như thế giới sắt, tất cả đều do kim loại cấu thành, trải qua Điện Não Hồn thăm dò, tòa trụ sỏ này có bốn tầng, mà vị trí của Quản Bình tiến sĩ đang ở căn phòng phía đông lầu ba. Mà chỗ đó, cũng là địa phương phòng vệ nghiên mật nhất.

Thời điểm Điện Não Hồn thiết trí virus xâm lấn, lúc này, cả trụ sở lâm vào bóng tối, nguồn điện bị chặt đứt, hệ thống phòng ngự tạm thời gián đoạn, tất cả hồng ngoại dò xét mất đi tác dụng. Nhưng ngay cả như vậy, Tề Nhạc cũng không dám có chút chủ quan, cùng Thực Vật Hồn dựa theo lộ tuyến của Điện Não Hồn thiết lập từ trước tàng hình mà đi.

Âm thanh bang bang trầm đục không ngừng từ trong phòng vang lên, trong nội tâm Tề Nhạc hơi động một chút, hắn biết rõ, đây là âm thanh chiến đấu của nữ nhân áo đen và bảo an gây ra.

Lúc hai người đi lên lầu hai, âm thanh trầm đục càng rõ ràng hơn, thỉnh thoảng còn có vài tiếng kêu thảm thiết truyền đến.

Thực Vật Hồn thông qua tinh thần lực nói với Tề Nhạc:

- Tề đại ca, nếu như trên đường đi gặp đường nhỏ bị người ta phong kín thì đừng có lo, cứ dựa theo lộ tuyến ban đầu mà đi, hết thảy có tôi.

Tề Nhạc không có trả lời, chỉ gật gật đầu.

Ôm Thực Vật Hồn, trong tay Tề Nhạc cảm giác mềm mại, nhưng mà, hiện vào lúc này hắn đã bất chấp sắc tâm. Cẩn thận dùng vân lực duy trì năng lực tàng hình của Kỳ Lân Ẩn, lặng lẽ vượt qua đám nhân viên bảo an đang sờ soạng trong bóng tối.

Lúc hai người vượt qua một đường rẽ, báo động trong nội tâm Tề Nhạc đề thăng, vô ý thức ngừng bước chân lại. Trong không khí có một đạo hào quang nhộn nhạo xoẹt qua người bọn họ, đi lên nơi phát ra âm thanh bang bang trên tầng ba.

Thực Vật Hồn kinh hô một tiếng.

- Coi chừng, là súng xung điện. Không nghĩ tới Thái Dương Quốc lại thiết trí súng xung điện ở ngay nơi này. Ngàn vạn lần không nên để bắn trúng, súng xung điện phát ra xung điện làm bế tắc máu huyết toàn thân, năng lượng của nó sẽ phá hư toàn bộ cơ năng của thân thể.

Thực Vật Hồn nói chuyện rất công phu, trước sau lại có vài đạo súng xung điện bắn ra, từ trình độ đạn lạc có thể nhìn rõ tình huống chiến đấu bên trong ác liệt như thế nào. Trong nội tâm Tề Nhạc có chút bội phục nữ tử áo đen kia, chỉ có một mình nàng, lại có thể chiến đấu với nhiều nhân viên bảo ân tay cầm súng xung điện, thật bội phục!

Đúng lúc này, đột nhiên Tề Nhạc cảm giác thân thể Thực Vật Hồn trong ngực lại nóng lên, âm thầm kinh ngạc, hắn vô ý thức cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy Kỳ Lân Ẩn đã phát ra một đạo lục sắc quang mang tiến vào trong người Thực Vật Hồn, nàng nhắm mắt lại, mái tóc mài màu đen biến thành màu xanh, bàn tay nhỏ mịn màng thò ra khỏi Kỳ Lân Ẩn, lục quang lóe lên, một quang thuẫn nhàn nhạt xuất hiện ở bên ngoài, lập tức ngăn cách xung điện ở bên ngoài.

Trong nội tâm Tề Nhạc chấn kinh, tuy Thực Vật Hồn dùng năng lượng đặc thù chế tạo quang thuẩn là không tệ, nhưng mà, trong không gian tối đen này đột nhiên xuất hiện hào quang màu xanh thế này, tất nhiên sẽ khiến người ta chú ý tới, hiệu quả tàng hình của hai người cũng mất đi.

*****

- Tề đại ca, chúng ta đi qua.

Thực Vật Hồn thấp giọng nói, thời điểm này, trong âm thanh của nàng không còn mang theo sắc thái tình cảm, trở nên cực kỳ tỉnh táo.

Tề Nhạc cắn răng một cái, ôm Thực Vật Hồn vượt qua nơi này. Thời điểm vừa mới đi qua hành lan, đột nhiên đường hành lang sáng lên, lập tức dọa hắn nhảy dựng, vội vàng mang Thực Vật Hồn quay về vị trí lúc trước.

- Tề đại ca, không có việc gì, hẳn là trụ sở nghiên cứu có nguồn điện dự phòng, yên tâm đi, có Điện Não Hồn ở đây, hệ thống phòng ngự không cách nào phát động đâu.

Thực Vật Hồn rất nhanh giải thích cho Tề Nhạc rõ.

Phải biết rằng, Điện Não Hồn là cao thủ đỉnh cấp trong giới hacker, tuy hệ thống phòng ngự trong nơi này rất tân tiến, nhưng muốn ngăn cản hắn xâm nhập vô cùng khó khăn, chỉ có những hệ thống phòng ngự cực kỳ đỉnh cấp, hoặc là chương trình phức tạp như vệ tinh, mới có thể khiến Điện Não Hồn khó xử một chút.

Lại tiếp tục đi qua hành lang, mượn ngờ ánh sáng của chiếc đèn vừa sáng lên, Tề Nhạc đã thấy rõ tình cảnh trước mắt.

Hành lang của trụ sở nghiên cứu tầng ba rộng hơn hai tầng trước nhiều, đường hành lang rộng chừng mười mét, hai đầu đều có hơn mười mấy nhân viên bảo an đứng bảo vệ, những nhân viên bảo an này được huấn luyện nghiêm chỉnh tay cầm súng xung điện, đang chĩa về phía trước. Quần áo trên người của bọn họ trải qua đặc chế, tuy đứng hai hướng khác nhau, đều nổ súng về phía đối diện, nhưng mà xung điện mạnh mẽ vừa chạm vào quần áo của bọn họ liền biến mất, mà những xung điện này mạnh hơn đám xung điện bắn lạc Tề Nhạc gặp lúc trước nhiều.

Hai tốp nhân viên bảo an vẫn bảo trì khoảng cách mười mét này rộng rãi, mà ở trung ương có một tấm lưới, chính là cô gái áo đen kia.

Nếu như nói sóng xung điện làm cho Tề Nhạc giật mình, thì thực lực của cô gái này bày ra khiến cho Tề Nhạc cảm thấy khủng bố.

Quần áo da bó sát người của nàng, ánh sáng lam trong mắt không ngừng lóe lên, thân thể mềm mại di chuyển nhẹ như khói trong hành lang này, tốc độ cực nhanh, còn vượt qua những sóng xung điện kia. Bất luận súng xung điện hình thành lưới năng lượng dày đặc cỡ nào, nàng cũng có thể tìm được khe hở vượt qua, thân thể không có dừng lại chút nào.

Nếu như không phải Tề Nhạc sau lần dong bão trên máy bay đề thăng thực lực lên rất nhiều, căn bản không cách nào thấy rõ thân hình của nàng. Nàng giống như bóng đen, không ngừng xuyên qua lại những sóng xung điện đang bắn tới, một khi những dòng xung điện này có khe hở, nàng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất bay tới, bất luận là quần áo đặc chế trên người của những nhân viên bảo an dày ra sao, trong mắt của nàng giống như giấy dán, thân thể liên quan cũng bị xé rách dễ dàng..

Tề Nhạc nhìn không ra cô gái này đã giết bao nhiêu người, bởi vì thi thể trên mặt đất không nguyên vẹn, từng khối thi thể nát vụng cộng thêm máu tươi lênh láng không cách nào phân biệt rõ.

Những điều này khiến Tề Nhạc vừa mới đi vào trong hành lang đã phát hiện, dù quang thuẫn của Thực Vật Hồn dù phát ra hào quang rất yếu, nhưng vẫn bị những nhân viên kia phát hiện. Lúc này có bảy tám người chạy tới hành lang, đột nhiên nhìn thấy hào quang màu xanh này, quay người lại bắn phá liên hồi, xung điện khổng lồ không ngừng bắn về phía Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn.

Thực Vật Hồn khẽ quát một tiếng.

- Xông lên.

Nói cũng kỳ quái, xung điện lúc trước được Thực Vật Hồn hình dung cực kỳ bá đạo, nhưng lúc tiếp xúc với hào quang màu xanh lá tiêu tán trong vô hình, ngay cả hào quang màu xanh lá cũng chẳng có gì, tùy ý cho xung điện oanh kích, cũng không có chút dấu hiệu tổn hại.

Tề Nhạc nhớ tới lúc trước Thực Vật Hồn nói, trong nội tâm không hề do dự, cắn răng một cái, dùng tốc độ nhanh nhất ôm Thực Vật Hồn đi về phía trước.

Lúc Tề Nhạc còn cách đám nhân viên bảo an này chừng mười mét, Thực Vật Hồn ở trong ngực giãy dụa một cái, Tề Nhạc chỉ cảm thấy thân thể hơi chấn động, ngay sau đó, trong tay không còn, một thân ảnh màu xanh thoát ra khỏi Kỳ Lân Ẩn.

Từng tia chớp màu xanh chui vào trong người đám nhân viên bảo an, tiếng kêu thảm thiết vang lên, chẳng những đám bảo an này ngã xuống đất sống chết không rõ, ngay cả đám nhân viên khác cũng ngã xuống hơn phân nửa.

Thân thể Thực Vật Hồn không có chút dừng lại, con ngươi màu đen biến thành màu xanh lá, hai tay dò xét, hai sợi dây leo như linh xà vọt về phía trước, dây leo mọc đầy gai nhọn, cổ tay chấn động, hai sợi dây leo chui vào giữa đám nhân viên bảo an, ngay sau đó, hai tay Thực Vật Hồn đảo ngang, dây leo quét qua hai bên.

Nhìn thì thấy Thực Vật Hồn tiện tay quét qua, nhưng hơn hai mươi tên bảo an không có năng lực ngăn cản, tiếng xương cốt vỡ vụn làm cho người ta tê răng, hai mươi mấy người trực tiếp ngã xuống hành lang.

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy cảnh trước mặt, khi Thực Vật Hồn xuất kích, đến lúc giải quyết những này tên nhân viên bảo an này chỉ hai ba lượt nháy mắt mà thôi. Thân thể Thực Vật Hồn không có dừng lại, dây leo trong tay co lại, thân thể mềm mại của nàng vọt về phía trước, giống như đạn pháo vọt về phía cô gái áo đen kia, tiến vào trong đám nhân viên bảo an khác.

Tuy Thực Vật Hồn giết người, nhưng mà, trong khi nàng hành động, quang thuẫn vẫn theo người của nàng, mỗi một lần di động, đều chính xác ngăn cản những xung điện bắn về phía Tề Nhạc, tâm phân nhị dụng, cũng không có chút sơ hở nào, trong nội tâm Tề Nhạc có cảm giác tự ti trào dâng.

Thời điểm Thực Vực Hồn xoẹt qua người cô gái áo đen, thân thể cô gái áo đen cứng đờ, động tác cũng chậm vài phần, thời điểm nàng quay người đã ở gần bên cạnh Tề Nhạc, chiến đấu bên kia cũng chấm dứt rồi. Hai sợi dây leo đã giải quyết vấn đề, trừ ba người bọn họ ra, hành lang tầng ba không còn người nào cả.

Thực Vật Hồn đứng ở hành lang bên kia, lúc nàng vừa hạ xuống đất, vừa vặn mắt nhìn qua cô gái kia, lúc này, một tầng hào quang màu xanh hiện ra trước mặt Thực Vật Hồn, khiến cho cô gái kia không cách nào nhìn rõ dung mạo của nàng.

Thực Vật Hồn sẽ không nói chuyện, nàng đứng ở nơi đó, chỉ lẳng lặng nhìn qua cô gái áo đen, cô gái áo đen lúc này vô ý thức lui ra sau một bước, trầm giọng nói:

- Cô là người nào?

Lúc này, Tề Nhạc đã lặng lẽ lẻn qua người của nàng, đi tới bên người Thực Vật Hồn, hắn có Kỳ Lân Ẩn bảo hộ, cô gái áo đen không cách nào nhìn thấy hắn, bởi vì Thực Vật Hồn không cách nào nói chuyện, Tề Nhạc mở miệng thay nàng:

- Cô là người nào?

Lúc này, Thiên Hồn đã biến đổi thanh khí cho Tề Nhạc, lúc này thông qua biến đổi thanh khí nói chuyện, âm thanh hoàn toàn trung tính, không cách nào phân biệt là nam hay nữ.

Cô gái áo đen cảnh giác nhìn quaThực Vật Hồn, hừ lạnh một tiếng.

- Viêm Hoàng Hồn, tôi nói đúng không?

Tề Nhạc cả kinh, lúc này mới ảo não phát hiện, chính mình dùng là Viêm Hoàng ngữ, cho nên mới bị đối phương nhận ra thân phận. Cô gái này chẳng những vũ lực kinh người, ngay cả suy nghĩ cũng nhạy cảm, đơn giản thử dò xét một lần, đã nhận ra sơ hở của mình.

*****

- Thì thế nào? Không phải thì thế nào? Bây giờ cô chỉ có hai lựa chọn, một là chết, hay là rời đi.

Đối với mỹ nữ, Tề Nhạc cũng có chút thương tiếc.

Cô gái áo đen hừ lạnh một tiếng, nói:

- Tôi đi tới đây, sẽ không nghĩ tới tay không mà về. Xem ra, mục đích của chúng ta giống nhau. Chắc có lẽ cô là Lục Diệp Tiên Tung giết người nổi tiếng của Viêm Hoàn Hồn.

Tề Nhạc ngẩn người, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nghe được tên này, Thực Vật Hồn thông qua trao đổi tinh thần nói với hắn.

- Lục Diệp Tiên Tung là danh xung của quốc gia khác đặc cho em. Đại ca, không nên nói nhảm với nàng, thời gian cấp bách. Em muốn giết nàng.

Tề Nhạc nói:

- Không, chúng ta trực tiếp đi vào, nàng ở nơi này chỉ có lợi mà không có hại cho chúng ta, chỉ cần chúng ta ở trạng thái tàng hình, nàng chính là mục tiêu cần tiêu diệt của nhân viên bảo an.

- Tốt.

Thực Vật Hồn không có nhiều lời, thân hình lóe lên, đã tiến vào trong Kỳ Lân Ẩn, Tề Nhạc ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, quay đầu lại nhìn qua cô gái áo đen, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất phóng qua hành lang.

Đột nhiên mất đi mục tiêu trước mặt, cô gái áo đen lập tức giật mình, nói:

- Tàng hình.

Thân thể như thiểm điện lao đi, hai tay vung qua hai bên, trong nháy mắt này, đúng lúc là Tề Nhạc quay đầu lại, hắn nhìn thấy mười đầu ngón tay của nàng có mười móng vuốt đen dài mười cm hiện ra, phát ra âm thanh chói tai, có thể nghe tiếng ma sát của chúng với hành lang hai bên, đánh về phía Tề Nhạc và Thực Vật Hồn.

Gió, chính là lực lượng của gió, khó trách nàng có tốc độ nhanh như vậy. Tề Nhạc lập tức nhận ra đây là phong nhận. Thực Vật Hồn vừa muốn ra tay. Tề Nhạc thông qua tinh thần lực ngăn cản nàng,

- Tôi giải quyết được.

Tề Nhạc không dùng vân lực, nhưng gặp được phong thuộc tính này, hắn nghĩ tới một loại phương pháp, chính là Kỳ Lân dị thuật vưa tu thành không lâu.

- Lâm.

Khẽ quát một tiếng, một đoàn ánh sáng màu xanh bao phủ Tề Nhạc, bởi vì có Kỳ Lân Ẩn bao phủ, cho nên người ở ngoài không cách nào nhìn thấy hào quang này.

Phong nhận bao phủ khắp hành lang này lập tức va chạm với Kỳ Lân Ẩn, phong vân lực của Tề Nhạc lập tức bộc phát, hắn tự nhiên sẽ không đối kháng chính diện với cô gái này, dùng vân lực chưa đạt tới sơ vân như hắn, hiển nhiên không phải đối thủ của đối phương.

- Phong dẫn.

Đây là kỹ năng trụ cột của phong thuộc tính. Ban đầu Kỳ Lân dùng vân lực dẫn động gió, càng về sau, đám tiền bối Kỳ Lân nghiên cứu ra, phong dẫn có hiệu quả đặc thù.

Phong nhận dày đặc bao phủ Kỳ Lân Ẩn, lập tức bị một cổ lực lượng tương tự động hóa, đều là năng lượng thuộc tính phong, tuy vân lực phong thuộc tính của Tề Nhạc không được, nhưng phong thuộc tính lại cực kỳ tinh thuần, lập tức đồng hóa phong nhận đánh tới, tuy Tề Nhạc không cách nào sử dụng những phong nhận này dung nhập vào vân lực, nhưng những này phong nhận sẽ thoát ly khống chế của cô gái kia, thân thể hơi chấn động, phong vân lực tùy ý niệm mà động, điễm xảo diệu của phong dẫn là chữ dẫn.

Tất cả phong nhận đều đánh về Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn. Hào quang lóe lên, sau đó biến mất sâu trong hành lang. Nếu như không phải cẩn thận cảm giác, rất dễ dàng cho ràng phong nhận xuyên qua hư không, nhất là Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn ẩn thân trong Kỳ Lân Ẩn, cho cô gái áo đen kia một cảm giác, chính là bọn họ tiêu thất vào hư không.

Không có chút do dự, cô gái áo đen bay lên trời, hai chân chỉa xuống đất, thân thể như mũi tên phóng vào cuối hành lang.

Sau khi Tề Nhạc sử dụng phong dẫn, lập tức ôm Thực Vật Hồn áp vào một bên của đường hành lang, tùy ý cho cô gái áo đen xoẹt qua người. Bên trong có nguy cơ gì ngay cả Điện Não Hồn cũng không thăm dò được, nếu có người tình nguyện dò xét, thì sao không nhường chứ?

Hiển nhiên Thực Vật Hồn cũng rõ ý của Tề Nhạc, trên mặt đẹp xuất hiện nụ cười khó che dấu được, lại ôm eo Tề Nhạc, để hắn lặng lẽ mang theo mình đi vào sâu trong hành lang.

Tòa trụ sỏ này rất lớn, hai tầng phía dưới Tề Nhạc chưa từng cẩn thận nhìn qua, chỉ nghe Điện Não Hồn nói chỗ đó đều là nơi của nhân viên nghiên cứu. Mà tầng ba cùng tầng bốn, chính là phòng nghiên cứu đặc thù, chuyên môn dùng để tiến hành nghiên cứu phức tạp. Tuy đường hành lang đã sáng lên, nhưng đường hành lang cũng không có đi thẳng, bọn họ đi theo sau cô gái áo đen rẽ mấy lần, dựa theo đường đi Điện Não Hồn đưa cho, bọn họ biết rõ, khoảng cách với địa điểm giam Quản Bình tiến sĩ rất gần.

- A!

Một tiếng hét thảm vang lên, làm cho Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn đồng thời cả kinh. Tuy Tề Nhạc sử dụng phong vân lực, nhưng tốc độ của hắn không cách nào so sánh với cô gái áo đen này, hai người tuy theo chân của nàng, nhưng vẫn rớt lại phía sau rất nhiều. Tiếng hét thảm này hiển nhiên là từ cô gái áo đen kia. Có thể khiến cho nàng bị thương hét lên, hiển nhiên là gặp được cao thủ bảo vệ nơi này.

- Là Phệ Hồn Đường. Em cảm nhận được khí tức âm tà của chúng.

Thực Vật Hồn dùng tinh thần lực báo động cho Tề Nhạc nghe.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Chúng ta cẩn thận, hiện tại tàng hình là ưu thế lớn nhất của chúng ta.

Lúc bọn họ nhìn thấy cô gái áo đen kia, trong hành lang đã có thêm ba người, toàn thân ba người bao phủ trong bộ đồ đen. Áo đen của bọn họ khác cới áo của cô gái kia, không phải da chế thành, nhìn nó giống như vải bình thường, hơn nữa, trên đầu của bọn họ cũng bọc mấy mảnh vải đen, chỉ chừa hai mắt có hào quang âm lãnh nhìn cô gái kia.

Làm cho Tề Nhạc nghiêm nghị là, ba người áo đen này đột nhiên xuất hiện, làm nhiệt độ cả hành lang giảm xuống, ba tên áo đen này sau lưng có đao võ sĩ đặc thù của Thái Dương Quốc, nhưng hiện giờ bọn họ đang tay không.

Cô gái áo đen té trên mặt đất, vai trái của nàng có vết máu, máu tươi không ngừng từ áo da chảy ra ngoài, gương mặt tái nhợt hơn trước.

- Đúng rồi, chính là người của Phệ Hồn Đường. Nhìn trang phục của bọn họ, hẳn là cao thủ ám cấp trong Phệ Hồn Đường. Phệ Hồn Đường từ thấp lên cao, chia làm liệp, ảnh, thứ, ám, lưu năm cấp. Trong đó chỉ có hai cao thủ cấp lưu, là cao thủ mạnh nhất Thái Dương Quốc. Mà cấp ám có bốn người, mà hai cấp này chính là địch nhân lớn nhất của Viêm Hoàng Hồn. Phải cẩn thận, năng lực bọn họ sử dụng là đặc thù ở Thái Dương Quốc, năng lượng cực kỳ âm độc hắc ám. Có ba tên cao thủ cấp ám thủ ở đây, khó trách số lượng nhân viên bảo an trong nơi này không nhiều Có bọn họ, đủ thấy Thái Dương Quốc coi trọng thành quả nghiên cứu của Quản Bình tiến sĩ như thế nào.

Nghe được Thực Vật Hồn cẩn thận giải thích, Tề Nhạc nhẹ nhàng gật gật đầu, không biết vì cái gì, nhìn thấy cô gái áo đen này, hắn có vài phần suy nghĩ cứu giúp.

Nhìn nhìn ba gã áo đen trước mặt, cho dù mạnh như cô gái áo đen, trong mắt vẫn có vài phần kinh hoàng, nàng không có đứng lên, mà từ tư thế ngã ngồi ngồi thẳng dậy, hai tay đặt lên mặt đất, đôi mắt màu lam của nàng nhanh chóng biến thành băng lãnh.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-360)