← Ch.041 | Ch.043 → |
Từ Đông thỏa mãn nói:
- Tốt, chuyện này không có vấn đề, tôi chưa từng lười biếng đâu. Tuy không có thiên phú như cô, nhưng đối phó một ít thủ hộ giả phương đông bình thường thì không có vấn đề.
Hải Như Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngàn vạn lần không nên xem thường bất cứ kẻ nào, nhất là những thủ hộ giả phương đông kia. Có lẽ anh nhìn thấy người của Viêm Hoàng Hồn rồi, Thiên Hồn kia, còn có Thực Vật Hồn, khí tức năng lượng phi thường khổng lồ. Nếu như thủ hộ giả phương đông có thực lực như bọn họ, anh tuyệt đối không thể tưởng tượng được đâu. Nhất là bọn họ còn có năng lực đặc thù.
Từ Đông nói:
- Nói tới Viêm Hoàng Hồn, tôi thật sự rất kỳ quái, Tề Nhạc, nhìn bộ dáng của bọn họ, dường như rất tôn kính anh a.
Tề Nhạc nói:
- Không phải tôi đã nói, nhân phẩm của tôi quá tốt.
- Thôi đi pa ơi... , anh tin là thế sao?
Tề Nhạc nói:
- Tùy tiện, thích tin hay không cũng được. Có thuốc không, mấy ngày nay không có hút thuốc, thuốc của Thái Dương Quốc khó hút muốn chết, nhanh cho tôi một điếu nào.
Hải Như Nguyệt nói:
- Trong xe không cho phép hút thuốc.
-...
Trở lại biệt thự Long Vực, Hải Như Nguyệt cho xe khác tiễn Từ Đông quay trở lại đại học Thanh Bắc, mà Tề Nhạc thì được an bài ở gian phòng trước đây, về đây lần nữa, Tề Nhạc có cảm giác hoàn toàn mới lạ, hắn phát hiện, khi thực lực của mình tăng lên, dường như đã từ từ dung nhập vào nhân vật Kỳ Lân này rồi.
Mặc dù thực lực của mình không được, nhưng đủ loại năng lực đặc thù của Kỳ Lân không cách nào tưởng tượng được, nhất là Kỳ Lân Tí, tuy thời gian rất lâu mới sử dụng một lần, nhưng uy lực của nó cực kỳ biến thái, ngay cả Phệ Hồn cấp ám cũng bị miểu sát, chuyện này càng làm hắn có hứng thú tu luyện hơn.
Màn đêm buông xuống, Tề Nhạc đứng ở trước cửa sổ nhìn qua cánh đồng xanh hoa trước mặt, tâm tình có chút sảng khoái, tuy lần này đi Thái Dương Quốc nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nhưng chỗ tốt đạt được cực lớn.
Không nói trước lần này hoàn thành nhiệm vụ của Viêm Hoàng Hồn mang lại cho hắn không ít kinh nghiệm thực chiến, chỉ riêng chỗ tốt trên máy bay đã không cách nào đánh giá được. Tuy đó là lần nguy hiểm nhất, suýt chết trong lôi điện, nhưng chính là lần này, hắn lại tiến vào cảnh giới hoàn toàn mới Thật sự là cầu phú quý trong nguy hiểm, tuy nguy hiểm một chút, nhưng chín khỏa Lam Hải Lôi Châu vẫn có giá trị khiến hắn mạo hiểm. Thử nghĩ, với tư cách một gã Tứ Vân Kỳ Lân, khuyết điểm lớn nhất chính là tu luyện phân tán, mà chín khỏa Lam Hải Lôi Châu lại chứa hai trong bốn loại vân lực mình cần, trong lúc vô hình đã rút ngắn thời gian tu luyện xuống gấp đôi, những chỗ hỏng trước kia đã tốt hơn rồi.
Nghĩ tới đây, đột nhiên Tề Nhạc ý thức được vấn đề, vội vàng kêu gọi Giải Trĩ.
- Lại thế nào?
Giải Trĩ có chút bất đắc dĩ tại từ trong ngủ say tỉnh táo lại.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Giải Trĩ đại ca, tôi có chút việc không rõ, dựa theo chuyện lần trước anh nói với tôi, nếu như thực lực của tôi đạt tới trình độ nhất định, năng lượng trong Lam Hải Lôi Châu cũng bị hấp thụ, như vậy, tôi có hai vấn đề, một là thời điểm tôi hấp thu Lam Hải Lôi Châu có gặp nguy hiểm gì không, một vấn đề khác, có thể đề thăng thực lực từ việc hấp thu năng lượng trong Lam Hải Lôi Châu hay không?
Giải Trĩ nói:
- Theo tôi đoán chừng, sau khi vân lực của anh tăng lên, anh có thể trực tiếp hấp thu năng lượng từ Lam Hải Lôi Châu, nói cách khác, khi thực lực tổng thể của anh đạt tới sơ vân, lôi vân lực cùng thủy vân lực sẽ trực tiếp tiến lên hai vân. Tính nguy hiểm có lẽ không lớn, bởi vì Lam Hải Lôi Châu lúc trước là Lam Hải Thần Châu là Minh Xà tiền bối tu luyện ngàn năm mới thành một khỏa, năng lượng bản thân phi thường ổn định, có giữ gìn năng lượng thủy thuộc tính, Lam Hải Lôi Châu sẽ không cắn trả anh, điều kiện tiên quyết là anh không chủ động đi điều động năng lượng của nó.
- Chủ động điều động? Đây là ý gì?
Tề Nhạc có chút tò mò hỏi.
Giải Trĩ nói:
- Hiện tại Lam Hải Lôi Châu đã biến thành bộ phận trong người của anh, anh có thể điều động nó, nhưng mà, thực lực của anh bây giờ quá yếu, nếu như anh điều động nó, sẽ sinh ra hậu quả hủy thiên diệt địa, thậm chí còn vượt qua năng lực khi anh sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí, nhưng kết quả sau cùng là chết. Cho dù năng lực khôi phục của Hắc Kỳ Lân có mạnh hơn nữa cũng không cứu được anh. Đương nhiên, tôi cùng Minh Xà tiền bối cũng bị tiêu diệt. Bởi vậy, thời điểm vạn bất đắc dĩ, cho dù sử dụng Kỳ Lân Tí anh cũng không được sử dụng Lam Hải Lôi Châu, hiểu chưa?
Tề Nhạc vui vẻ nói:
- Tôi hiểu, cám ơn anh Giải Trĩ đại ca, Lam Hải Lôi Châu thật sự là đồ tốt.
- Đương nhiên là đồ tốt, đối với anh là tốt rồi, đáng thương cho tu vi chín ngàn năm của tôi.
Thâm Hải Minh Xà không cam lòng thanh âm vang lên.
Giải Trĩ nói:
- Minh Xà tiền bối, cái gọi là Tái ông mất ngựa, không chừng không phải họa mà lại là phúc, kỳ thật đây không phải là chuyện xấu. Tuy Lam Hải Lôi Châu đã dung hợp vào thân thể Tề Nhạc, trở thành một bộ phận năng lượng của hắn, nhưng mà, dù sao ngài cũng là chủ nhân trước của nó, bởi vậy, Lam Hải Thần Châu biến hóa thành Lam Hải Lôi Châu, chẳng phải bản thân của ngài cũng biến hóa sao? Tuy tu vi giảm đi, nhưng hiện tại ngài biến thành lôi thủy song thuộc tính, dưới tác dụng của lôi thuộc tính, dù cho không ở trong biển rộng, ngài cũng có thể phát huy mười thành thực lực của mình. Chuyện này cũng giống việc ngài tiến hóa thành hung thú vạn năm vậy.
Thâm Hải Minh Xà cả giận nói:
- Nói láo, tuy hiện giờ thực lực của ta ở trên bờ hay dưới biển không có gì khác nhau, nhưng thực lực chỉnh thể của ta chỉ còn một phần mười, cho dù trở lại trong biển cả thì ta chẳng làm nên sóng gió gì. Tu vi chín ngàn năm của ta nha...
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Chuyện này không nên trách tôi, là anh tự nguyện kính dâng nha, Minh Xà đại ca, dù sao anh cũng nghe tôi sai khiến, cái Lam Hải Lôi Châu xuất hiện vốn là dị số, ai biết nó sau này biến thành cái gì chứ? Đợi thực lực của tôi tăng lên tới trình dộ nhất định, nói không chừng tôi sẽ mang nó trả lại cho anh, anh đừng thương tâm, dù sao cũng chỉ phí công thôi, không bằng nên giúp tôi thật tốt, tôi đối xử với huynh đệ rất tốt nha.
- Nói nhảm, bây giờ tôi có biện pháp sao? Tại sao không trách anh chứ? Nếu không phải anh rãnh rỗi không có việc gì đi trêu chọc lôi điện, thì sao tôi biến thành như vậy. Lúc ấy cho dù máy bay có nổ tung, nhưng vì nó đang ở trên không trung đại dương bao la, tôi cũng có thể bảo vệ anh chu toàn. Nhưng anh lại đi hấp thu lôi điện này, cho nên mới hại tôi khổ như vậy.
Tranh luận với một tên côn đồ, hiển nhiên Thâm Hải Minh Xà không khôn ngoan rồi, Tề Nhạc không cần suy nghĩ, trả lời ngay:
- Đương nhiên là trách anh rồi, anh đã nó nếu máy bay nổ tung thì sẽ bảo hộ tôi à? Huống chi, trên máy bay không chỉ có mình tôi, đây là mấy trăm tính mạng đấy, nếu như cho tôi lựa chọn thêm một lần, tôi vẫn làm như thế.
*****
- Anh...
Năng lượng của Thâm Hải Minh Xà chấn động một chút, tuy tu vi không còn được cỡ ngàn năm, nhưng số năng lượng còn lại phi thường đáng sợ, Tề Nhạc cảm thấy vân lực trong người dao động không khống chế được, nhất là chín khỏa Lam Hải Lôi Châu càng cuồn cuộn không dứt, bắt từ tự quay trong người.
- Minh Xà tiền bối, thỉnh tỉnh táo một chút, có chuyện ngài không phát hiện đấy.
Giải Trĩ lại mở miệng.
Thâm Hải Minh Xà ngẩn người, nói:
- Chuyện gì?
Giải Trĩ nói:
- Thiên lôi là thiên địa chính khí, tuy ngài cống hiến chín khỏa Lam Hải Thần Châu, nhưng lại mang đi đại lượng khí tức tà ác trong người, trong quá trình Lam Hải Thần Châu chuyển hóa làm Lam Hải Lôi Châu. Đã được chính khí của thiên lôi tẩy lễ, tà khí vốn có trong Lam Hải Lôi Châu bị tinh lọc hoàn toàn. Chịu ảnh hưởng của thiên lôi, năng lượng bản thân của ngài cũng được tinh lọc. Bởi vậy, từ góc độ nào đó mà nhìn, bây giờ ngài không còn là hung thú, mà là thần thú.
- A?
Thâm Hải Minh Xà kinh hô một tiếng, sau khi trầm mặc một lúc nói chuyện rất kỳ quái:
- Trời ạ! Mình biến thành thần thú, trách không được, trách không được Xá Lợi Thủ Châu phát phật lực không còn ảnh hưởng tới mình. Thần thú, mẹ kiếp, mình đã biến thành thần thú, Tề Nhạc, anh là quái vật, tôi, tôi, tôi...
Tề Nhạc cười ha hả, nói:
- Thần thú có gì không tốt, ít nhất cái tên rất êm tai.
- Tên cái rắm, là thực lực.
Tề Nhạc nói:
- Tôi biết trong lòng anh không dễ chịu, đổi lại là ai, mất đi tu vi chín ngàn năm không dễ chịu chút nào, nhưng chuyện đã biến thành như vậy, anh còn muốn tôi làm sao đây? Không thì không còn, chẳng lẽ anh muốn đồng quy vu tận? Nếu là như vậy, anh cũng khôn thể có lại Lam Hải Thần Châu.
- Sao mình lại đen đủi thế này, lại gặp tiểu tử hỗn đản thế kia.
Thâm Hải Minh Xà ngoại trừ tức giận, còn có bất đắc dĩ, lộ vẻ thất lạc.
Tề Nhạc an ủi:
- Tốt, Minh Xà đại ca, nếu như anh và Giải Trĩ đại ca đều ở trong thân thể của tôi, vậy sau này mọi người là người một nhà. Anh tu luyện nhiều năm như thế, chẳng lẻ không cảm thấy cô đơn sao? Hiện tại đi theo tôi, anh sẽ nhìn thấy những chuyện trước kia không thấy. Anh nói đúng, ngay cả tôi cũng có cảm giác mình là quái vật, nếu như tôi là quái vật, như vậy, trên người của tôi sẽ xuất hiện kỳ tích, có lẽ, không lâu sau, tu vi của anh khôi phục thì sao? Dù sao thời gian tu luyện của anh dài như thế, tuy mất đi Lam Hải Thần Châu, nhưng cũng không phải tất cả cố gắng của anh đều biến mất, tôi cảm thấy được, anh bây giờ nên tận lực bồi thường tổn thất của mình mới được.
Thâm Hải Minh Xà trầm mặc, dường như bị lời nói của Tề Nhạc đả động.
Giải Trĩ nói:
- Tề Nhạc, anh phải nhớ một chuyện, trong Kỳ Lân bát trân có một món có công hiệu đặc thù, cũng là món trân bảo đứng thứ hai trong Kỳ Lân bát trân, kiện bảo bối này có công hiệu lớn nhất là dùng phối hợp. Có thể đem năng lượng bản thân Kỳ Lân đưa vào cơ thể của hung thú bị sai khiến, dùng sai khiến đến phụ trợ Kỳ Lân, bất quá, hung thú bị sai khiến sẽ sử dụng năng lượng của Kỳ Lân, nhưng tâm thần lại chịu Kỳ Lân khống chế, một khi hoàn thành sứ mạng, năng lượng sẽ trở về bản thân Kỳ Lân. Điều này có thể nói tác dụng không lớn, Kỳ Lân cân cứ vào hoàn cảnh đặc thù mới sử dụng tới nó.
Tề Nhạc có chút tò mò nói:
- Giải Trĩ đại ca, anh có thể nói rõ hơn được không, tôi còn chưa rõ đấy.
Giải Trĩ nói:
- Rất đơn giản, ví dụ như anh có hai hung thú bị sai khiến, một am hiểu phi hành, một là am hiểu dưới nước như Minh Xà tiền bối đây, như vậy, thời điểm anh ở trên không trung, có thể thông qua Kỳ Lân trân bảo đưa năng lượng bản thân cho hung thú bị sai khiến, như vậy, có thể phát huy uy lực vân lực Kỳ Lân của anh lên mức lớn nhất, trong nước cũng giống như vậy.
- Cho nên, tên của trân bảo này là Kỳ Lân Thích, ý nghĩa trợ giúp Kỳ Lân thích ứng với hoàn cảnh biến hóa. Hơn nữa, sau khi sử dụng nó, bản thể Kỳ Lân sẽ dung hợp với hung thú bị sai khiến, chỉ cần hung thú sai khiến vẫn còn, bản thể Kỳ Lân sẽ không bị bất cứ tổn thương gì, bởi vậy, Kỳ Lân Thích là thần khí phòng hộ trong Kỳ Lân bát trân.
- Nhưng mà, kiện thần khí này đối với anh bây giờ không đơn giản là phòng hộ, một khi anh có được nó, như vậy, có thể đem chín khỏa Lam Hải Lôi Châu đưa vào người Minh Xà tiền bối, khi đó, Minh Xà tiền bối sẽ có thực lực không khác gì hung thú vạn năm cả, riêng thủy thuộc tính của ngài ấy rất cường đại, có được lôi thủy song thuộc tính, tuy thực lực không tăng lên gấp đôi, nhưng tôi thấy không khác bao nhiêu đâu.
- Thực sao? Kỳ Lân tộc còn có thần khí như vậy, sao tôi không biết?
Ngay cả Thâm Hải Minh Xà cũng bị hấp dẫn lực chú ý.
Giải Trĩ mỉm cười nói:
- Ngài là hung thú, làm sao có thể biết rõ. Bất cứ món nào trong Kỳ Lân bát trân đều là cơ mật cao nhất của Kỳ Lân tộc, nếu như không phải tổ tiên tôi từng là người hầu của Kỳ Lân Vương, tôi cũng không biết. Nhưng mà, Minh Xà tiền bối, ngài không cần cao hứng, tôi nói, mặc dù có Kỳ Lân Thích sẽ phân phối năng lượng của Kỳ Lân cho ngài, nhưng tâm thần của ngài cũng bị bản thể Kỳ Lân khống chế, đã bị bản thể Kỳ Lân ảnh hưởng, nếu như ngài sinh lòng ác ý, xui xẻo chỉ có mình ngài thôi.
Thâm Hải Minh Xà cười khổ nói:
- Không cần anh nói tôi cũng hiểu, Kỳ Lân sao có thể làm ra thần khí có hại cho mình chứ. Nhưng mà, bảo bối có thể mang Lam Hải Thần Châu trở lại cơ thể của tôi một thời gian ngắn, cũng khiến tôi ôn lại khí tức của chúng, tôi đã phi thường thỏa mãn. Chỉ cần chúng có thể trở lại cơ thể tôi lần nữa, có tác dụng trợ giúp khôi phục với tôi rất lớn.
- Dù sao, chúng vốn chính là của tôi, đối với tôi mà nói, tác dụng của Lam Hải Thần Châu giống như Kỳ Lân Châu vậy. Rốt cuộc Kỳ Lân Thích này ở nơi nào, thứ tốt như vậy nhất định phải tìm ra, bất luận là với tôi hay với Tề Nhạc đều có chỗ tốt rất lớn, chỉ cần có thể mang Lam Hải Lôi Châu trở lại thân thể tôi phụ trợ tu luyện, vậy chuyện trước đó xóa bỏ đi.
Tề Nhạc kinh ngạc nói:
- Minh Xà đại ca, sao anh dễ nói chuyện như vậy?
Thâm Hải Minh Xà tức giận nói:
- Không phải tôi dễ nói chuyện, anh nói đúng, cố gắng tu luyện chín ngàn năm của tôi không có uổng phí. Nếu như Lam Hải Lôi Châu có thể trở lại cơ thể tôi phụ trợ tu luyện lần nữa, tin tưởng không cần một ngàn năm, tôi lại sinh ra chín khỏa Lam Hải Thần Châu mới, tổng thể mà nói, đây là chuyện đáng giá. Nếu thật là như vậy, do hung thú chuyển thành thần thú khiến tôi tu luyện nhiều hơn một ngàn năm, nhưng với tôi mà nói là chuyện tốt.
- Các ngươi biết rõ vì cái gì trên thế giới ít hung thú vạn năm như vậy không? Từ thời kỳ hung thú viễn cổ tới nay, cố gắng tu luyện cũng không chỉ có Thâm Hải Minh Xà nhất tộc, nhưng mà, muốn đề thăng lên hung thú vạn năm phi thường khó khăn, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là sau khi tu luyện tới vạn năm sẽ gặp Thiên Hỏa Ma Kiếp.
Thâm Hải Minh Xà dừng lại lấy hơi rồi nói tiếp:
- Đương nhiên, thần thú tu luyện tới vạn năm cũng có kiếp nạn như vậy, tên là Thiên Lôi Thần Kiếp. Nhìn thì hai chủng thiên kiếp này có uy lực giống nhau. Nhưng mà, Thiên Hỏa Ma Kiếp đối với Thâm Hải Minh Xà nhất tộc lại đáng sợ hơn cả, bởi vì thuộc tính bản thể của chúng ta là thủy, hỏa vừa vặn khắc thủy, nếu như nói hung thú khác còn có thể có 10% khả năng vượt qua, nhưn vậy chúng ta ngay cả 1% cũng không có.
- Bởi vì đại ca của tôi là ngoại lệ vượt qua 1% tỷ lệ này biến thành hung thú vạn năm, cho nên mới hưng phấn quá độ phát động sóng thần, ai biết lại đưa tới thiên kiếp mới, Thiên Hỏa Ma Kiếp biến dị thành Thiên Lôi Ma Kiếp, thoáng cái làm hắn mất mạng. Cấp độ hung thú vạn năm khiến thực lực tăng lên một cấp độ cực lớn, nhưng muốn đột phá bình cảnh này dễ như vậy sao?
Tề Nhạc chợt nói:
- Tôi hiểu ý của anh rồi, anh nói là, sau khi biến thành thần thú, chờ tu vi của anh đạt tới vạn năm, chín đầu hóa một đầu, phải thừa nhận chính là Thiên Lôi Thần Kiếp mà không phải Thiên Hỏa Ma Kiếp, lôi kiếp so hỏa kiếp dễ ngăn cản hơn. Bởi vì hiện tại anh chính là lôi hỏa song thuộc tính, đúng không?
- Đúng vậy, chính là ý này. Cho nên tôi mới có thể nói, tu luyện thêm một ngàn năm với tôi mà nói là chuyện tốt. Dù sao, vượt qua thiên kiếp sẽ biến thành siêu cấp hung thú, gia tăng lực lượng cực kỳ to lớn, hơn nữa khi đó tôi còn là song thuộc tính, trong đám viễn cổ cự thú, tuyệt đối được tính là mạnh nhất.
Tề Nhạc cười hắc hắc nói:
- Anh nói sai, là siêu cấp thần thú mới đúng.
Thâm Hải Minh Xà nói:
- Đi, bất luận là thần thú hay hung thú, khát vọng lực lượng của tôi rất cường đại. Thời gian ngàn năm, đoán chừng anh cũng đủ cường đại rồi, hoàn toàn có thể thả tôi ra. Như vậy đi, chỉ cần anh có thể tìm được Kỳ Lân Thích, cũng thường xuyên đem chín khỏa Lam Hải Lôi Châu đưa vào người của tôi phụ trợ tu luyện, trước khi tôi biến thành hung thú vạn năm, sẽ nghe lệnh của anh.
- Thành giao!
Chuyện này đối với Tề Nhạc mà nói chỉ là chuyện trăm lợi không một hại, sao hắn không đáp ứng đấy? Chín khỏa Lam Hải Lôi Châu đã là của hắn, còn nhiều hơn một bảo tiêu, cớ sao mà không làm.
- Tề Nhạc, Kỳ Lân Thích là chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu, chuyện này phải xem vận khí của anh. Tốt rồi, có người đến, anh tiếp tục cố gắng tu luyện, tôi cùng Minh Xà tiền bối tiếp tục tu luyện.
Giải Trĩ cảm nhận được có khí tức từ ngoài cửa truyền vào, dặn dò Tề Nhạc một tiếng, cùng với Thâm Hải Minh Xà ở cùng một chỗ, tiến vào trạng thái ngủ say.
Tiếng đập cửa vang lên, trong phòng vang lên tiếng của Hải Như Nguyệt.
- Tề Nhạc, anh còn chưa ngủ à?
- Như thế nào, mỹ nữ muốn bồi tôi ngủ sao?
Tề Nhạc vừa nói trêu tức, vừa đi ra mở cửa.
Hải Như Nguyệt tức giận nói:
- Anh mở miệng ra đều nói lời đê tiện.
Không biết vì cái gì, vừa nhìn thấy nụ cười dâm đãng trên mặt Tề Nhạc, nàng lại có xúc động bạo lực. Đương nhiên, trong mắt của nàng, đại đa số thời điểm Tề Nhạc đều cười rất dẫm đãng.
Tề Nhạc làm ra thủ thế mời.
- Đến đây đi mỹ nữ, mời ngồi.
Vừa nói, hắn theo Hải Như Nguyệt đi vào phòng.
Hải Như Nguyệt cũng không có ngồi xuống, sau khi đi vào gian phòng, nhìn ra cảnh sắc ngoài cửa sổ của Tề Nhạc, tuy đã là ban đêm, nhưng với thị lực của nàng và Tề Nhạc, vẫn nhìn thấy bãi cỏ xanh mướt.
Tề Nhạc đi đến bên người Hải Như Nguyệt liền dừng lại, đối với mỹ nữ khác hắn sẽ thân cận, nhưng đối với Hải Như Nguyệt, hăn vẫn bảo trì khoảng cách hai mét. Đứng bên cạnh nhìn qua Phách Vương Long, đột nhiên Tề Nhạc phát hiện, Hải Như Nguyệt thực rất đẹp, đẹp tới mức khiến người ta không thở được, thời điểm nàng không có tức giận, đúng là mỹ nữ khiến người ta chú ý nhất, chỉ có vị lão sư ngoại ngữ ở đại học Thanh Bắc mới có thể so sánh với nàng.
Nhìn ra bên ngoài, trong mắt của Hải Như Nguyệt có đôi chút thất thần, đường cong trên mặt đẹp nhu hòa hơn một ít.
Tề Nhạc nói:
- Như Nguyệt, cô tới tìm tôi không phải để ngắm cảnh đêm chứ. Ở phòng của cô cũng nhìn thấy mà.
Hải Như Nguyệt nhìn hắn một cái, nói:
- Hôm nay tôi ở lại đây.
- Ah, ở chỗ này. Ah! Cái gì? Cô nói cái gì?
Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn qua mỹ nữ trước mặt, quả thực không thể tin được lỗ tai của mình.
Hải Như Nguyệt như cười mà không phải cười nhìn qua Tề Nhạc, Tề Nhạc kinh ngạc khi thấy nàng vui vẻ như vậy.
- Tôi nói rồi, từ hôm nay tôi muốn ở đây.
- Cái gì, tôi ở đâu?
Tề Nhạc hỏi dò.
Hải Như Nguyệt đem ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, lạnh nhạt nói:
- Đương nhiên cũng là ở đây rồi.
Tề Nhạc dùng sức nuốt một nước miếng, nói:
- Như Nguyệt, không phải cô phát hiện lương tâm cắn rứt nên lấy thân báo đáp tôi đấy chứ?
Tuy Phách Vương Long này thường xuyên rất bạo lực, hơn nữa còn lạnh như băng, nhưng không thể không thừa nhận nàng là mỹ nữ tiếp cận cấp hoàn mỹ. Bất luận là tướng mạo hay là dáng người, cơ hồ không có chỗ nào bắt bẻ được, nhưng vấn đề trong tính cách của Tề Nhạc hơi khó tiếp nhận. Nhưng muốn nói chung giường với mỹ nữ này, Tề Nhạc phi thường nguyện ý, hắn ngơ ngác nhìn qua Hải Như Nguyệt, tư tưởng dâm đãng trong đầu vận chuyển, hai mắt dâm đãng bắt đầu dò xét thân thể của Hải Như Nguyệt.
- Nhìn cái gì vậy? Lại nhìn tôi sẽ móc mắt anh ra. Còn lấy thân báo đáp nữa chứ, anh cho rằng mình là ai?
Nói đến bốn chữ lấy thân báo đáp, Hải Như Nguyệt đỏ mặt lên.
Tề Nhạc có chút phát mộng, nói:
- Vậy cô có ý gì, tôi còn không rõ nha?
Hải Như Nguyệt nói:
- Ý của tôi rất đơn giản, tôi muốn ở chỗ này, anh cũng ở chỗ này, tôi giám sát tu luyện của anh.
Tề Nhạc ngẩn người, nói:
- Không phải cô sớm nối buông tha tôi rồi sao?
Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:
- Tôi nó nói sao? Không nhớ rõ.
- Trời ơi, cô chơi xấu?
Hải Như Nguyệt phong tình vạn chủng nhìn Tề Nhạc, mỉm cười nói:
- Chơi xấu chính là đặc quyền của mỹ nữ nha.
- Phản đối, cô ở đây tôi làm sao tu luyện được.
Tề Nhạc kiên quyết phản đối Hải Như Nguyệt ở cùng với mình, ở chùng phòng với mỹ nữ đương nhiên là chuyện tốt, nhưng có thể nhìn mà không thể động, đây tuyệt đối là cực hình, huống chi mỹ nữ trước mặt là ngọn núi lửa nữa chứ.
- Phản đối không có hiệu quả. Không phải anh muốn công tác ở nơi mỹ nữ như mây sao, như vậy, anh nhất định phải nghe tôi.
Hải Như Nguyệt niết đúng tính tình của Tề Nhạc, không có sợ hãi nói.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Tôi càng ngày càng cảm thấy cô chính là vương của cầm tinh, mà không phải tôi.
Hải Như Nguyệt nhún nhún vai, nói:
- Tùy anh nghĩ như thế nào thì nghĩ, anh cho rằng tôi không nguyện ý làm vương của cầm tinh sao? Nếu anh có bản lĩnh đó, tôi nguyện ý nghe lệnh của anh.
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Nếu tôi có thể đánh thắng cô, hừ hừ, chuyện thứ nhất sẽ đem cô...
- Anh nói cái gì?
Sắc mặt Hải Như Nguyệt lạnh xuống.
*****
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Cái gì? Tôi cái gì cũng chưa nói! Cô muốn ở nơi đây cũng được, dù sao đây là nhà của cô. Nhưng mà, chuyện cô đáp ứng tôi phải làm được, tôi muốn tới công ty toàn mỹ nữ.
Hải Như Nguyệt vừa cười, không biết vì cái gì, nàng hôm nay phảng phất đặc biệt vui vẻ giống như,
- Tốt, cái này là ta cam đoan làm được.
Đúng lúc này, máy truyền tin tùy thân của Hải Như Nguyệt vang lên, đây là máy nhấn tin đặc chủng trong biệt thự, người ở đây đều mang theo.
- Tiểu thư, Lam Nhã tiểu thư đến, ngài muốn gặp nàng ở nơi nào?
- Ân, bảo nàng tới thư phòng chờ tôi, tôi sẽ đi qua.
- Vâng!
Hải Như Nguyệt nhìn Tề Nhạc, mỉm cười nói:
- Anh có muốn đi cùng với tôi hay không, người tới chính là thủ trưởng tương lai của anh đấy, cũng là tổng giám đốc công ty anh phải tới.
Con mắt Tề Nhạc sáng ngời, nói:
- Nghe tên là biết mỹ nữ, đương nhiên phải đi rồi, đánh tốt quan hệ với thủ trưởng là việc cần làm.
Hải Như Nguyệt nói:
- Vậy cùng đi, nhưng mà, nếu như anh muốn có ấn tượng tốt với thủ trưởng tương lai, vậy phải chú ý ánh mắt của anh.
- Biết rõ rồi, đi nhanh đi.
Tề Nhạc có chút chờ mong, Hải Như Nguyệt bảo mình đi làm ở công ty nào? Công ty người mẫu sao? Ngẫm lại cũng không tệ, hắc hắc, cho dù là hộp đêm cũng tốt!
Đi theo Hải Như Nguyệt ra ngoài, dưới sự dẫn dắt của Hải Như Nguyệt, hai người đi lên lầu ba, vừa đi, Hải Như Nguyệt vừa nói:
- Yêu cầu của anh tôi đã làm được, nhưng mà, từ hôm nay trở đi tôi ở cùng chỗ với anh không được nói ra ngoài, hơn nữa mỗi ngày đều tu luyện với tôi, không cho phép gián đoạn.
- Tốt, không có vấn đề.
Mỗi ngày mình đều tu luyện mà, Tề Nhạc một câu liền đáp ứng. Hắn chưa bao giờ công tác qua, cho nên bắt đầu chờ mong cuộc sống tốt đẹp sau này.
Thư phòng của Hải Như Nguyệt ở lầu ba, nằm cách gian phòng lần trước Tề Nhạc bị đánh tơi bời không xa.
Đẩy cửa ra, Tề Nhạc cùng Hải Như Nguyệt đi vào, ánh mắt Tề Nhạc rất nhạy cảm, trong tích tắc mở cửa ra, đã nhìn thấy bên trong chỉ có một người duy nhất.
Ánh mắt Tề Nhạc cứng lại trong chốc lát, hắn nhanh chóng nhụt chí, bởi vì người bên trong chính là mỹ nữ.
Trong phòng, một mỹ nữ thanh tú động lòng người đang mặc y phục công sở, mái tóc dài màu đen hơi pha chút màu đỏ, khiến cho nàng càng thêm vũ mỵ, dáng người đầy đặn nhưng lại có vòng eo hết sức nhỏ nhắn, đôi mắt trong veo cũng nhìn qua Tề Nhạc, mỹ nữ này chính là đẹp trong cực đẹp, dáng người thon dài, nguyên nhân khiến Tề Nhạc nhụt chí chính là nàng cao hơn Tề Nhạc nửa cái đầu, Tề Nhạc lúc ở trong văn phòng khi chưa làm nhiệm vụ tại Thái Dương Quốc đã gặp qua nữ nhân cao ráo, cao chừng một mét tám lăm, người đó cao như vậy đã khiến Tề Nhạc giật mình rồi, nhưng mà mỹ nữ này lại cao tới một mét chín, ước chừng khoảng một mét chín lăm. Trời ạ, cho dù là người mẫu cũng không cao như vậy nha.
Tuy Tề Nhạc rất ưa thích mỹ nữ, nhưng đối mặt với mỹ nữ cao hơn mình lại có cảm giác bị áp bách, hắn lập tức buông tha. Nếu ở cùng một chỗ với nữ nhân cao hơn mình, cảm giác này hắn không thích chút nào.
- Hải tổng, ngài khỏe.
Âm thanh của mỹ nữ rất êm, hơn nữa nghe phi thường ôn nhu.
Hải Như Nguyệt mỉm cười, nói:
- Không phải em đã nói, thời điểm không ở công ty, chị gọi em là Như Nguyệt được rồi. Chị Nhã, muộn như vậy còn gọi chị đến thật có lỗi, nhưng em vừa trở về. Có chuyện muốn xin chị hổ trợ.
Lam Nhã gật gật đầu, nói:
- Cô nói chính là hắn ta sao?
Vừa nói, ánh mắt của nàng nhìn qua Tề Nhạc.
Hải Như Nguyệt gật đầu nói:
- Đúng vậy, chính là anh ta.
Lam Nhã có chút bất đắc dĩ nói:
- Như Nguyệt, cô cảm thấy công tác này thích hợp với nam nhân hay sao? Cô lần này khiến tôi cảm thấy khó xử.
Tề Nhạc cười nói:
- Lam quản lý cô khỏe, không cần khó xử ah! Tôi làm cái gì cũng được, cô an bài tôi công tác nào cũng được mà. Công ty người mẫu nha, cũng cần làm mấy việc vặt, tôi không sao cả.
Hải Như Nguyệt cố nén cười nhìn qua Tề Nhạc, nói:
- Ai nói cho anh biết Lam Nhã là người phụ trách không ty người mẫu?
- Ách... , tôi thấy Lam quản lý là người tài trí hơn người, tôi còn tưởng rằng...
Hải Như Nguyệt nói:
- Không, anh sai rồi, chị Nhã, chị nên giới thiệu một chút.
Lam Nhã mỉm cười, nói:
- Tề tiên sinh ngài khỏe, tình huống của anh Như Nguyệt đã nói cho tôi nghe rồi. Tôi là Lam Nhã, là công ty dưới trướng tập đoàn Long Vực, tổng giám đốc công ty hữu hạn nội y Phượng Nhã.
- Xin chào, Lam quản lý, tôi là Tề Nhạc, thân cao mét tám lăm, chưa lập gia đình, còn trẻ anh tuấn... , ah! Cô nói là công ty gì?
Lam Nhã vẫn mỉm cười như trước, nhưng trong mắt đã có mấy phần trêu tức, lặp lại nói:
- Công ty hữu hạn nội y Phượng Nhã. Bổn công ty là công ty sản xuất nội y lớn nhất nước, chuyên môn sản xuất nội y nữ nhân, định mức thị phần trong nước là bốn mươi phần trăm, trước mắt đang quốc tế hóa, tiền cảnh thập phần rộng lớn.
Ánh mắt Tề Nhạc quái dị nhìn qua Hải Như Nguyệt, nói:
- Cô cho tôi làm ở công ty này?
Hải Như Nguyệt nói:
- Như thế nào? Không hài lòng sao? Không phải anh muốn đi công ty có mỹ nữ như mây sao, nhân viên trong Phượng Nhã đều là nữ nhân, trước mắt ở tổng bộ Kinh Thành có năm trăm người, có không ít mỹ nữ.
Tề Nhạc có chút ngốc trệ nhìn nàng, nói:
- Vậy cô cho tôi đi công ty này làm gì?
Hải Như Nguyệt mỉm cười, nhìn về phía Lam Nhã nói:
- Vậy anh phải hỏi Lam quản lý. Chị Nhã, chị chuẩn bị cho anh ta công tác cái gì? Anh ta còn trẻ, tôi hy vọng cho anh ta một công tác có chút áp lực mới tốt.
Lam Nhã nhíu đôi mi thanh tú, nói:
- Như Nguyệt, công ty của chúng ta toàn là nữ nhân, hơn nữa lại là công ty sản xuất nội y, cho nam nhân tiến vào, tôi cảm thấy không thỏa đáng.
Hải Như Nguyệt nói:
- Em không cảm thấy không có gì không thỏa đáng. Hiện tại Phượng Nhã đang có xu hướng quốc tế hóa, nhất định phải đi lên con đường hội nhập quốc tế. Em đã điều tra qua, rất nhiều công ty nội y lớn nước ngoài có nam nhân tồn tại bên trong. Đạo lý rất đơn giản, nữ nhân mặc nội y xinh đẹp, còn không phải cho nam nhân của mình nhìn sao? Dùng ánh mắt nam nhân, đương nhiên sẽ khác với nữ nhân, bởi vậy, trên phương diện thiết kế sẽ có một ít biến hóa đặc thù, em cảm thấy Phượng Nhã hiện tại cần chính là biến hóa này.
- Nhưng mà, cho dù tìm một nhà thiết kế nội y, cũng còn có tính chuyên nghiệp nhất định mà.
Hiển nhiên Lam Nhã không quan tâm tới Tề Nhạc.
Hải Như Nguyệt nói:
- Không, chuyên nghiệp dễ dàng bó buộc sáng tạo của người ta, em cảm thấy cho một người chưa từng biết gì đi làm công việc này, có lẽ sẽ có hiệu quả không tưởng tượng được.
- Xem ra, Hải tổng đã quyết định.
Lam Nhã có chút bất đắc dĩ nói.
Hải Như Nguyệt gật gật đầu, nói:
- Chị Nhã, chị nên tin tưởng ánh mắt của tôi.
Vừa nói, nàng như trêu tức nhìn qua Tề Nhạc, rõ ràng là đang nhịn cười rất khó khăn đấy. Bảo một nam nhân đi làm nhà thiết kế nội y của nữ nhân, đây là biện pháp đối phó sắc lang như Tề Nhạc rất hữu hiệu a.
← Ch. 041 | Ch. 043 → |