← Ch.205 | Ch.207 → |
Hình người hiển lộ, Tề Nhạc ở phía sau nàng lại từ không trung chậm rãi chảy xuống, làn da cao thấp toàn thân không có nửa phần sáng bóng, theo kim quang kia trôi qua, thân thể của hắn đã trở nên không có một tia sinh cơ, bất luận là năng lượng hay khí tức tánh mạng đã hoàn toàn biến mất.
Hắn không chết, trong đôi mắt màu xám trắng tràn đầy không cam lòng và không thể tin, cho tới bây giờ, hắn cũng không muốn tin tất cả là thật. Có lẽ vì mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Tề Nhạc hiện giờ thậm chí ngay cả oán hận cũng không kịp, nhưng những gì xảy ra trước mắt lại khiến lòng hắn như chết lặng.
Làm nhiều như vậy, là vì cái gì? Trừ mục tiêu lần này tới Phương Tây ra, còn lại tâm tư đều đặt vào bảo hộ nàng, nhưng sự đáo lâm đầu, ngay khi tất cả sắp chấm dứt, tất cả đều có hi vọng thì hủy diệt lại là mình. Hi vọng trong lòng biến thành tuyệt vọng, Tề Nhạc lúc này không chỉ có thân thể tương vong, đồng thời, trong lòng của hắn cũng hoàn toàn lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Thân ảnh xinh đẹp và dung nhan tuyệt mỹ hiện ra trước mặt của mọi người, nhưng lúc này nàng lại rơi lệ đầy mặt. Vũ Mâu hiện tại mới là nữ thần Athena chân chính a! Một thân khôi giáo liền thể màu vàng đem thân thể mềm mại của nàng bao phủ bên trong, áo giáp và thân thể kết hợp với nhau không có một tấc da thịt lỏa lồ nào hiện ra ngoài, trong khôi giáp màu vàng kia chỉ có gương mặt tuyệt trần và mái tóc tím hiện ra ngoài, nước mắt không ngừng chảy xuống gương mặt tuyệt đẹp của nàng, tuy hiện giờ khí tức thánh khiết của nàng còn vượt qua xa Giáo hoàng Marty, nhưng thân thể của Vũ Mâu hiện tại run lên nhè nhẹ lại phá hư nét trang nghiêm thần thánh của nàng.
Tấm kiên chắn hình tròn của nàng so với lúc chiến đấu với Tề Nhạc càng thêm sáng bóng hơn trước, trên tấm kiên chắn này có hiển thị đồ án Thập Nhị Tinh Tọa ở biên giới của chúng giống như chúng đang chuyển động rất có vận luật. Quyền trượng lúc này đã biến thành trường mâu, trường mâu cái có mũi giống như kiếm và mũi mâu lại mang theo một nét sóng sánh thần bí màu xanh như nước, vầng sáng lưu chuyển ngay cả tro bụi cũng không cách nào bám vào bề mặt của nó được.
Thân thể Vũ Mâu vừa mới định hình thì nàng không có đi truy kích đáp trả một mâu của thiếu nữ Song Tử thần bí kia, trường mâu trong tay cơ hồ cắm lên mặt đất, thân thể mềm mại mang theo một đạo tàn ảnh kim sắc lập tức đi tới bên người Tề Nhạc và tiếp được thân thể của hắn trên không trung.
Chăm chú ôm lấy thân hình này từ phía sau, trong mắt nàng không chỉ có hào quang bi thương đồng thời cũng mang theo tuyệt vọng thật sâu. Giờ này khắc này tuy nàng đã chính thức trơ thành nữ thần Athena nhưng mà Vũ Mâu trong cuộc đời này chưa bao giờ thống khổ qua như vậy.
Song Tử trên mặt đắt linh xảo xoay người lại miễn cưỡng đứng vững thân hình. Ngực của nàng không ngừng phập phồng và trong đôi mắt tràn ngập tức giận và điên cuồng, nàng không có nhìn qua Vũ Mâu bởi vì ánh mắt hoàn toàn nhìn qua người Tề Nhạc, tất cả thủ hộ giả chòm sao lúc này đã ngừng chiến đấu, tất cả ánh mắt đều nhìn qua người Tề Nhạc và Vũ Mâu.
Trong mắt Mephisto xuất hiện hưng phấn mãnh liệt, thịt mỡ trên mặt của hắn cũng rung động theo đó.
- Tiểu thư, quá tốt, rốt cục ngài cũng thành công.
Vũ Mâu không có quan tâm tới hắn bởi vì lúc này trong mắt nàng chỉ còn lại Tề Nhạc đang mất dần sinh mệnh tiếp cận kề cái chết. Thần lực khổng lồ không hề giữ đưa vào trong cơ thể Tề Nhạc khiến làn da bên ngoài của Tề Nhạc tràn ngập kim quang óng ánh.
Khí tức năng lượng khổng lồ làm cho Tề Nhạc đỡ hơn một chút nhưng tĩnh mịch trong mắt không có cải biến.
- Thực xin lỗi, thực xin lỗi, Tề Nhạc, Tề Nhạc...
Vũ Mâu đã khóc không thành tiếng. Tuy thần lực của nàng có thể bảo trụ tính mạng của Tề Nhạc nhưng hiện tại không có tác dụng quá lớn. Tính mạng của Tề Nhạc phải chết là nhất định. Năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong cơ thể của hắn đã bị Vũ Mâu hấp thu hoàn toàn, ngay cả sinh mệnh lực cuối cùng của hắn cũng theo Tự Nhiên Chi Nguyên đưa vào thân thể Vũ Mâu.
Tuy nàng không có vết thương trí mạng nhưng vì sinh cơ trong thân thể của hắn bị suy kiệt.
Cho dù là nữ thần Athena như Vũ Mâu cũng không có biện pháp kéo Tề Nhạc từ trong tay của tử thần trở về. Dù sao năng lượng của nàng không thể khởi tử hồi sinh, cũng không có hiệu quả tương đương như vậy a.
Ánh mắt của Tề Nhạc cũng nhìn qua Vũ Mâu, hắn phát hiện trước mặt đã biến thành hai màu đen trắng, âm thanh của Vũ Mâu hắn miễn cưỡng nghe được đôi chút, nhưng mà dung nhan tuyệt sắc này hiện tại đang mơ hồ trong mắt của hắn.
- Vì cái gì? Cho anh biết vì cái gì?
Âm thanh của Tề Nhạc bình tĩnh, thậm chí nghe không có hư nhược nhưng lại cực kỳ tối nghĩa, mỗi một chữ đều phát ra rất gian nan.
Nước mắt trong mắt Vũ Mâu chảy ra càng nhiều hơn trước, rơi vào trong ngực của Tề Nhạc và thấm ướt vạt áo của hắn, nhưng lúc này nàng không nói được câu nào cả chỉ có thể không ngừng thút thít nỉ non. Dốc sức liều mạng dùng thần lực của mình giữ lại tia sinh cơ cuối cùng của hắn. Nàng biết rõ chỉ cần thần lực của nàng rút mất thì tính mạng của Tề Nhạc cũng biến mất theo.
- Tề Nhạc, vì cái gì anh ngốc như vậy, anh là đầu đất, vì cái gì? Tại sao anh lại vì nữ nhân này mà hi sinh nhiều như vậy. Anh là đồ hỗn đản, vì cái gì, cuối cùng là vì cái gì?
Đột nhiên Song Tử giống như điên cuồng xông về phía Tề Nhạc như Vũ Mâu. Không có người nào ngăn cản nàng, bởi vì tất cả thủ hộ giả chòm sao đều biết cho dù là Vũ Mâu không hoàn thủ thì Song Tử cũng không có khả năng phá vỡ phòng ngự của nàng.
Song Tử lao tới trước Tề Nhạc một mét rồi dừng lại.
- Tề Nhạc, không phải anh rất thông minh sao? Chẳng lẽ anh không nhìn ra tất cả chỉ là bố cục sẵn sao, nữ nhân này chỉ lợi dụng anh mà thôi. Anh lại ngu ngốc bị người ta lợi dụng mà không biết, anh lại phá hỏng kế hoạch của tôi và đánh mất tính mạng của mình!
Vừa nói sa y trên mặt của nàng mất đi để lộ gương mặt vốn có.
Cho dù Tề Nhạc tiếp cận cái chết nhưng mà lúc nhìn thấy dung mạo của nữ nhân này thì thân thể của hắn nhịn không được run rẩy lên, cảm xúc kích động khó ức chế tăng lên đỉnh phong, bởi vì hắn không nghĩ tới người khởi xướng lại là nàng.
- Tại sao lại là cô...
Cảnh vật trước mặt vẫn mơ hồ như trước nhưng mà Tề Nhạc lại rõ ràng nhận ra nữ nhân trước mặt mình, đây là nữ nhân từng sinh hoạt cùng với hắn, hắn có thể quên được dung nhan ôn nhu xinh đẹp của nàng sao?
- Vân tỷ, tại sao lại là cô, vì cái gì lại ở chỗ này, tất cả là vì sao?
Nói đến đây Tề Nhạc thở dốc kịch liệt, nhưng mà không khí với thân thể của hắn không có chút tác dụng gì. Vũ Mâu sợ tới mức vội vàng gia tăng năng lượng đưa vào trong người của Tề Nhạc, miễn cưỡng duy trì tính mạng của hắn.
*****
Đúng, nữ tử thần bí kia chính là người đã mang cao thủ giáo đình tới, cũng là người bày ra sát kiếp giết Vũ Mâu, nàng chính là nữ nhân đầu tiên tiến vào nội tâm của Tề Nhạc cũng là nữ nhân khiến hắn sinh ra hảo cảm đầu tiên, nữ nhân đầu tiên cho hắn cảm giác gia đình! Nàng chính là Trầm Vân, một nữ nhân khiến Tề Nhạc không cách nào nghĩ tới được.
- Khó trách, khó trách tiếng kêu sợ hãi của cô lại ảnh hưởng tới cảm xúc của tôi, thì ra đây chính là năng lực Tâm Linh Phong Bạo mà cô nói a, khó trách tôi lại cảm thấy âm thanh của cô lại quen thuộc như vậy, Vân tỷ, tôi không nghĩ tới đối thủ của tôi lại là cô.
Trầm Vân lúc này giống như Vũ Mâu rơi lệ đầy mặt, chỉ có điều biểu tình của nàng còn phức tạp hơn Vũ Mâu nhiều. Vũ Mâu chỉ là bi thương đơn thuần, mà trong đôi mắt của nàng lại tràn ngập không cam lòng, oán hận, bi thương đủ các loại cảm xúc mặt trái, nhìn qua Tề Nhạc nàng chậm rãi giơ tay lên chỉ vào Vũ Mâu, quát:
- Vì cái gì? Tề Nhạc, anh muốn biết tại sao đúng không? Được rồi, tôi sẽ cho anh biết, tôi cho anh biết mọi thứ. Tôi nghĩ hiện tại vào lúc này tôi đã hiểu rõ rồi. Tôi chính là bố cục nhưng quả đắng cuối cùng lại chính tôi ăn lấy quả đắng đó. Marty có phải như vậy hay không, ông căn bản không có thành ý hợp tác với tôi.
Xa xa Giáo hoàng vẫn đứng ở nơi đó nhưng mà âm thanh của hắn mỗi người đều có thể nghe được rõ ràng:
- Tiểu thư Song Tử thần bí. Cô bây giờ mới đoán ra đã hơi trễ rồi. Không sai, chuyện cô nói lúc trước tôi đúng là đã động tâm rồi, đáng tiếc là trước khi tôi đồng ý với cô thì tôi đã đáp ứng Vũ Mâu tiểu thư. Cô cảm thấy nếu tôi lựa chọn đối tượng hợp thì tôi sẽ chọn cô hay là chọn Vũ Mâu tiểu thư kế thừa thần cách đây? Bất luận cô có thân thế như thế nào thì ta cuối cùng vẫn cho ra lựa chọn như vậy. Không sai, tôi rất đồng tình với tao ngộ của cô nhưng ông trời đã có an bài lạnh lùng như vậy đành chịu, đáng tiếc tôi là người lãnh đạo giáo đình cho nên tôi phải có lựa chọn chính xác nhất.
Vừa nói đột nhiên kim quang toàn thân Marty đại phóng, sau một khắc hắn đã tới bên người của Vũ Mâu, năng lượng thần thánh của hắn hiện giờ mạnh hơn lúc trước gấp năm lần, đem Trầm Vân và các thủ hộ giả chòm sao tập trung lại, cục diện đã hoàn toàn định ra, mục đích của Vũ Mâu đã đạt được cho nên hắn không cần che lấp cái gì.
Ánh mắt Trầm Vân nhìn qua Marty mang theo oán độc thật sâu.
- Tôi thừa nhận hôm nay tôi thua. Tôi thua vì mình quá mức tự tin.
Nói tới điểm này thì ánh mắt của nàng nhìn qua Vũ Mâu và Marty.
- Nhưng mà tôi không phải thua trong tay các người. Vũ Mâu, cô không thể không thừa nhận lần này tuy cô thiết hạ bẫy rập, nhưng nếu như không có Tề Nhạc thì kết quả hôm nay chưa chắc là như vậy.
Vũ Mâu thở sâu, miễn cưỡng khống chế cảm xúc của mình, nói:
- Chị à, chị cũng phải biết rằng nếu như em không có Tề Nhạc bên cạnh thì em cũng không cho chị cơ hội này.
Trầm Vân sững sờ một chút, sau đó nhìn qua Vũ Mâu thật sâu.
- Có lẽ là vậy, nếu như không phải Tề Nhạc cô chưa chắc lớn mật như vậy. Biết rõ tôi bố trí cạm bẫy mà vẫn dám xông đầu vào là vì tôi đợi không được, cũng không thể đợi thêm lát nữa, đây cơ hồ là cơ hội duy nhất của tôi, người thắng làm vua, tôi thua rồi, nhưng mà cô thắng vinh quang sao? Cô lợi dụng nhược điểm duy nhất của Tề Nhạc đó chính là sức chống cự với mỹ nhân quá kém. Nếu như cô không lừa gạt cảm tình của hắn thì cô thắng được sao?
Vũ Mâu chậm rãi cúi đầu xuống nhìn qua Tề Nhạc đang tiếp cận cái chết, nước mắt của nàng đã biến thành màu vàng.
Con mắt Tề Nhạc không cách nào di động, bất luận là thần sắc hay ánh mắt của hắn đều không mang theo chấn động, chỉ nhận thần lực của Vũ Mâu và lặng lẽ lắng nghe.
Cảm xúc trong ánh mắt của Trầm Vân yếu bớt, chuyện như vậy là nhất định thì cho dù có oán hận thì thế nào? Nàng biết rõ mình đã hoàn toàn mất đi cơ hội trở thành Athena, nàng hiện giờ trong mắt chỉ có bi thương.
- Tề Nhạc, không phải anh muốn biết câu chuyện chân thật sao? Vậy thì em sẽ nói cho anh biết.
Thở sâu, trong mắt Tề Nhạc hiện ra một tia hào quang nhàn nhạt, tâm tình của hắn lúc này khó có thể hình dung được, bởi vì hắn căn bản không biết mình suy nghĩ cái gì, trong nội tâm tĩnh mịch hoàn toàn làm đầu óc của hắn trống rỗng, chỉ có thể lẳng lặng nghe Trầm Vân kể rõ.
Trầm Vân lau nước mắt của mình, nhìn qua Tề Nhạc, nói:
- Chuyện này phải kể về trước đây thật lâu. Đại khái vào mười chín năm trước trong một gia đình bình thường của Hy Lạp sinh ra đôi song sinh, đó là một đôi bé gái. Ngày nào đó trong lúc các nàng giáng sinh trên không trung xuất hiện hiện tượng thiên văn thần bí, kim quang lưu bao phủ gian phòng của mẹ các nàng đang nằm, bác sĩ, y tá cùng với cha mẹ của các nàng bị kim quang thôn phệ ngay cả cặn bã không còn lưu lại.
- Mà kỳ dị là hai hài nhi này không bị thương tổn gì, thế nhưng mà cũng vì kim quang xuất hiện khiến các nàng vừa ra đời biến thành cô nhi. Mà thần miếu Pathenon biểu tượng của Athen xuất hiện biến hóa dị thường, trong thần miếu xuất hiện đồ án Thập Nhị Tinh Tọa tượng trưng cho thủ hộ giả, đồ án này có Thập Nhị Tinh Tọa trở nên rõ ràng như đang sống lại, từ khi vừa bắt đầu nhà cầm quyền của Hy Lạp biết rõ một đời thủ hộ giả Hy Lạp đã xuất hiện, mà thủ hộ giả thế hệ này lại là biểu tượng của Athen, nữ thần chiến tranh và trí tuệ Athena.
Nói tới chỗ này Trầm Vân ngừng một chút, ánh mắt nhìn Vũ Mâu, mà Vũ Mâu lúc này ngẩng đầu vừa vặn đối mặt với nàng, trong ánh mắt của hai người nhìn nhau đều toát ra một tia dị sắc, Trầm Vân nói:
- Mà đôi nữ nhi vừa ra đời đã biến thành cô nhi đó chính là tôi cùng Vũ Mâu.
Nói ra mấy chữ cuối cùng đã làm nội tâm của nàng nặng nề.
Thân thể Tề Nhạc lúc này run lên một cái khiến cho thần quang Vũ Mâu phóng thích phát sinh chấn động nhàn nhạt, trong lòng Vũ Mâu căng thẳng, vội vàng đem ánh mắt từ Trầm Vân nhìn qua người Tề Nhạc, cố gắng khống chế thần lực của mình cẩn thận duy trì khí tức của Tề Nhạc.
Trầm Vân tiếp tục nói:
- Đúng, chúng tôi là đôi cô nhi đó. Tôi là chị, Vũ Mâu là em sinh đôi của tôi. Tề Nhạc, tôi biết rõ anh bây giờ nhất định phi thường kỳ quái vì chúng tôi là chị em sinh đôi vậy tại sao tôi cùng Vũ Mâu không có điểm nào giống nhau? Kỳ thật vấn đề này không khó giải thích bởi vì cho tới nay Trầm Vân mà anh quen biết chưa từng hiển lộ gương mặt thật, mà tên Viêm Hoàng của tôi phải là Vũ Vân mới đúng.
Đột nhiên Vũ Mâu kích động kêu lên.
- Không nói, không nói...
Vũ Vân không có vì hào quang trên người của nàng phóng ra mà bị ảnh hưởng, trong mắt xuất hiện thần sắc khinh thường.
*****
- Cô sợ sao? Cô bây giờ còn có gì phải sợ? Chuyện này kết cục đã định rồi, kết quả của tôi và cô đã định rồi, Tề Nhạc sẽ chết, hắn đã không có khả năng lại trở thành người uy hiếp cô nữa, thứ cô cần trên người của hắn cũng đạt được rồi, cũng đã lừa gạt tình cảm của hắn thì sao không nói thật cho hắn biết trước khi chết chứ? Cho dù hắn chết cũng không biến hắn thành quỷ hồ đồ.
Vũ Mâu sững sờ một chút, nước mắt chảy như suối của nàng ngừng lại, hào quang lập loè, đem ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc lần nữa, nàng không nói thêm cái gì, thậm chí ngay cả Giáo hoàng Marty và các thủ hộ giả chòm sao khác cũng hy vọng muốn nghe chuyện này.
Vũ Vân tiếp tục nói:
- Sau khi đứa bé gái đó giáng sinh thì được nữ thần chiến tranh và trí tuệ Athena chúc phúc, do đó trở thành người thừa kế nữ thần và có được thánh lực của nữ thần truyền thừa, thế nhưng mà các nàng cũng mất đi các người thân nhất của mình, ngay cả các người thân khác cũng không biết nàng còn sống cho nên hiện giờ các nàng vẫn là cô nhi.
Nói đến đây cho dù là Vũ Vân hay là Vũ Mâu bi ai trong mắt nhiều hơn vài phần.
- Thần cách của nữ thần Athena chỉ có một nên sẽ có một người thừa kế mà thôi mà người này chính là tôi, tôi là chị cho nên sinh ra trước Vũ Mâu cho nên nữ thần Athena đưa thần cách cho tôi là đương nhiên, tôi sẽ trở thành người thừa kế thần cách thế hệ mới. Nhưng mà vì một người nên mới có thay đổi, mà người này chính là hắn.
Vừa nói tay phải của nàng đưa lên chỉ vào một người, ngón trỏ trực tiếp chỉ vào thủ hộ giả chòm sao Thiên Bình Mephisto.
Thân thể Mephisto chấn động, hắn không có cãi lại mà chỉ cúi đầu xuống và thở dài.
Vũ Vân hừ lạnh một tiếng, quát:
- Như thế nào? Hiện tại anh cảm thấy hối hận sao? Nhưng bây giờ đã muộn rồi Mephisto, nếu như không phải vì anh thì sao tôi biến thành như vậy? Cho tới bây giờ tôi còn không rõ tại sao anh lại mang tôi đi mà không có giết chết tôi, nếu như ông trực tiếp giết tôi thì có lẽ tôi không cần phải sống trong oán hận nhiều năm như thế. Nhưng mà anh có biết không?
- Tôi không có hận anh vì anh đã giữ mạng sống cho tôi, tôi chỉ hận nó, là Vũ Mâu, nó đã cướp tất cả mọi thứ thuộc về tôi. Tề Nhạc, hiện tại tôi sẽ cho anh nhìn thấy dung mạo thật của mình, cho dù chết tôi cũng không thể khiến anh tiếc nuối.
Tay phải chỉ vào Mephisto lúc này bôi qua gương mặt của nàng, giống như đang làm ảo thuật vậy, một tầng quang mang màu vàng hiện ra trên mặt của nàng, Trầm Vân vốn có đã mất mà thay vào đó là một người khác người này chính là Vũ Mâu khác hoàn toàn.
Dung nhan hoàn mỹ như từ một khuôn đúc tạc ra vậy. Trừ không có khí tức thánh khiết thần thánh và mái tóc khác màu ra thì nàng cùng Vũ Mâu giống nhau như đúc.
Vũ Vân thản nhiên nói:
- Đây là bộ dáng vốn có của tôi, với tư cách chị sinh đôi của Vũ Mâu thì dung mạo của chúng tôi giống nhau hoàn toàn, nhưng mà những gì phải trải qua lại khác nhau quá xa, nàng từ khi vừa sinh ra đã biến thành sủng nhi của nhiều người, là người thừa kế nữ thần Athena, còn tôi thì sao? Tôi làm cái gì? Tôi trải qua cái gì? Các người biết không?
Mấy nghi vấn liên tiếp từ trong miệng của Trầm Vân vang lên, cảm xúc của nàng hiện tại rất kích động.
- Mephisto đem tôi đưa tới Trầm gia ở Kinh Thành của nước cộng hòa Viêm Hoàng, từ ngày đó dung mạo của tôi đã sinh ra biến hóa, không còn là người xinh đẹp như hiện giờ, bởi vì tôi nhất định phải biến mất. Bất luận tôi có dung mạo hay thân phận gì thì ở Viêm Hoàng tôi chỉ là cô gái bình thường, chính vì như vậy nó mới có được những gì tôi đã mất.
- Nếu không phải ngày đó anh ta tới thì tôi thậm chí vĩnh viễn không biết mình tới từ Hy Lạp. Mephisto, đây là điểm thứ hai tôi phải cảm tạ anh rồi, ít nhất anh cho tôi cơ hội báo thù. Tuy hiện giờ tôi thất bại nhưng tôi thà là như vậy cũng không hy vọng đần độn sống qua cả đời. Vào một ngày mười năm trước bởi vì thần cách nữ thần Athena bị tước đoạt cho nên sinh ra cải biến, ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi biến thành thủ hộ giả chòm sao Song Tử.
- Chính vì như vậy anh mới qua nghênh đón tôi, mặc dù anh không nói cho tôi biết nhưng chính vì tôi là thủ hộ giả chòm sao Song Tử cho nên anh nói cho tôi nghe đơn giản chuyện này. Có lẽ là ý trời khó tránh a, thực lực của tôi không ngừng mạnh hơn. Nhưng mà những lời kể đơn giản của anh lại khiến tôi sinh nghi ngờ, thậm chí là sinh ra cảm giác oán hận cho nên tôi ở trước mặt của anh không bao giờ hiển thị thực lực chân chính, đồng thời từ khi chín tuổi tôi đã lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi cơ hội ngày hôm nay tới.
- Trải qua bảy năm điều tra và tôi đã biết tất cả. Có lẽ anh đã quên rồi, lúc trước khi anh lặng lẽ đi vào nước cộng hòa Viêm Hoàng tìm tôi, bởi vì anh có quan hệ không tốt với Vũ Mâu nên uống nhiều rượu, ngày đó anh đã ngủ say, nhưng mà với tư cách là thủ hộ giả chòm sao Song Tử cho nên kỹ năng đặc biệt của tôi là Tâm Linh Phong Bạo, hơn nữa Tâm Linh Phong Bạo cường đại hơn nhiều những gì anh biết, cho nên, ngày đó tôi thông qua khống chế tâm thần của anh và đã biết rõ tất cả, mà từ ngày đó hạt giống cừu hận của tôi đã nảy mầm.
Mephisto thở dài một tiếng, nói:
- Vũ Vân tiểu thư, không sai lần kia là sai lầm của tôi, nhưng mà cô cần gì phải chấp nhất như vậy chứ? Tôi thật sự hy vọng cô không phải là thủ hộ giả chòm sao Song Tử đâu, nếu là như vậy thì mọi chuyện không có phức tạp như hiện giờ, cô lúc đó chỉ là cô gái Trầm gia hoạt bát mà thôi, chẳng lẽ không không biết như vậy mới là khoái hoạt chân chính sao?
- Nhưng mà với tư cách là một trong những thủ hộ giả chòm sao thì chúng ta không thể không có cô, nếu như thiếu khuyết một cung thì không thể kế thừa nữ thần Athena hoàn toàn, cuối cùng chúng ta không thể đạt tới thực lực đỉnh phong, dù sao nói theo ý nào đó chúng ta cũng là một bộ phận của nữ thần Athena! Cho nên tôi luôn nghĩ mọi biện pháp đền bù tâm tình của cô, cho cô tiếp nhận những điều tốt nhất.
- Nhưng mà tôi dần dần phát hiện oán hận và dã tâm trong cô, cho nên trong tiềm thức tôi luôn đề phòng cô, cũng không có dạy cô phương pháp tu luyện chính xác của thủ hộ giả chòm sao, có thể tôi không nghĩ rằng trong một lần say rượu chẳng những cho cô biết tất cả, đồng thời cũng cho cô biết các tu luyện chính xác và phương thức liên lạc của thủ hộ giả chòm sao. Chỉ sợ chính từ lần đó cô mới chính thức cường đại lên, cũng chân chính bắt được liên lạc của tất cả thủ hộ giả chòm sao.
Vũ Vân nói:
- Đúng vậy, bắt đầu từ khi đó tôi đã có mục tiêu sinh tồn trong đời, tôi phải dựa vào lực lượng của mình thay đổi và lấy lại những gì thuộc về tôi. Khi ở trong Trầm gia tôi ẩn nhẫn tu luyện và tìm hiểu tất cả điển tịch nói về thần cách của nữ thần Athena, sau khi tôi nhận ra Tác Tác thì tôi đã có kế hoạch, cũng chính vào khi đó kế hoạch của tôi hình thành bước ban đầu.
*****
- Trong thời gian hai năm qua tôi nhờ vào thân thế của mình và các loại phương pháp, rốt cục cũng nhận được ủng hộ của năm tên thủ hộ giả chòm sao. Tác Tác nói cho tôi biết sáu người các ngươi trở thành kẻ ủng hộ tử trung với Vũ Mâu, cho nên vì không đánh rắn động cỏ tôi không có làm cái gì và chờ cơ hội tới.
- Nhưng tôi không ngờ cơ hội tới nhanh như vậy, tôi được biết muốn kế thừa thần cách nữ thần Athena cũng không phải chuyện đơn giản, Vũ Mâu kế thừa chỉ là năng lực trụ cột mà thôi, muốn chính thức có được lực lượng thần cách chân chính của nữ thần Athena phải thông qua tu luyện thời gian dài thậm chí còn dựa vào vận khí nhất định, nếu không thì phát huy được mấy thành lực lượng của thần cách còn khó nói. Cho nên tôi chờ đợi và cố gắng tu luyện, nhưng lại không nghĩ tới cơ hội tới vào lúc tôi chưa chuẩn bị xong.
Mephisto thở dài một tiếng, nói:
- Kỳ thật kế hoạch lần này là cách đó không lâu khi tôi phát hiện thực lực của cô mới đưa ra quyết định. Có lẽ do cô không nhìn thấy tôi mới toát ra tinh thần lực vô cùng cường đại, tôi nhờ vào tin tức quen thuộc của các thủ hộ giả chòm sao nên khi đó tôi đã cảm thấy không ổn, nhưng mà tôi vẫn chờ mong một tia hy vọng. Dù sao chúng ta đều là thủ hộ giả chòm sao a!
- Chỉ có đồng tâm hiệp lực mới có thể trở thành thủ hộ giả chòm sao cường đại nhất từ trước tới nay, thủ hộ Hy Lạp, thủ hộ phương tây chúng ta. Sau lần đó tôi bắt đầu lưu tâm. Tôi biết rõ mình không thể giấu diếm tiểu thư cho nên tôi đã nói tất cả cho tiểu thư nghe, tiểu thư sau khi biết rõ thì nội tâm của nàng phi thường thống khổ, kỳ thật cô không biết tiểu thư quan tâm cho cô nhất!
- Nhưng mà chúng tôi biết muốn hóa giải ân oán trong lòng của cô dễ như vậy sao? Cho nên đã xuất hiện nguy cơ thì không bằng dẫn nguy cơ tự xuất hiện. Lợi dụng Tề
Nhạc tiên sinh đi tới Hy Lạp lần này chúng ta bắt đầu tiến hành kế hoạch. Chỉ khi tiểu thư thật sự trở thành nữ thần Athena chân chính mới có thể làm cô mất đi hy vọng, do đó tán thành thân phận thủ hộ giả chòm sao Song Tử của cô. Nhưng tôi không nghĩ tới tiểu thư lại động tình với Tề Nhạc tiên sinh.
Trong mắt toát ra hào quang kỳ dị, Vũ Vân có chút ngây ngốc nói:
- Ông nói cái gì? Vũ Mâu động chân tình với Tề Nhạc? Tôi không tin, nếu như Athena động tình với nam nhân thì như vậy nó...
- Bởi vì tôi bất đắc dĩ mới làm thế.
Vũ Mâu hô to một tiếng, âm thanh của nàng nghẹn ngào không thể khống chế.
Vũ Vân oán hận nhìn nàng và khinh thường nói:
- Mày bất đắc dĩ, mày có bất đắc dĩ gì chứ? Bởi vì mày là xử nữ thần sao? Không đúng, mày chỉ vì địa vị và quyền lực hiện giờ, cho nên mày mới buông tha Tề Nhạc, đúng rồi! Hắn trong lòng của mày thì sao so sánh được với thần vị cơ chứ? Tại Hy Lạp mày chính là tồn tại chí cao vô thượng mà.
Vũ Mâu buồn bả nói:
- Chị à, em thật sự bất đắc dĩ! Những chuyện chị biết đều không sai, nếu như em chết thì đúng là chị sẽ có thực lực cường đại, một lần nữa từ trong máu của em đạt được thần cách của Athena. Nhưng nếu là như vậy thì chị chỉ có được bán thần lực của Athena mà thôi.
- Bởi vì thần cách của Athena đã sớm dung nhập vào người của em rồi, cho dù ngưng tụ đầy đủ máu tươi thì cũng không phải toàn bộ. Hạo kiếp của toàn bộ thế giới sắp xảy ra rồi, nếu như chỉ có bán thần lực thì chị không cách nào dẫn dắt được thủ hộ giả chòm sao của Hy Lạp thủ hộ phương tây.
- Lui một bước nói cho dù chị có được toàn bộ thần lực thì sao chứ, nếu như chị trở thành Athena thì thủ hộ giả chòm sao sẽ thiếu đi một, thiếu khuyết một thủ hộ giả chòm sao với chúng ta mà nói là đả kích cực lớn. Không sai, em thật sự thích Tề Nhạc, tuy tướng mạo của Tề Nhạc rất bình thường nhưng khí chất trong mắt của hắn nhìn em là khí chất nội tâm và không hiển lộ ra bên ngoài, lực hấp dẫn của hắn với em không thể dùng lời nói hình dung được, thời điểm ở chung với hắn em mới chân chính cảm nhận được khoái hoạt của nữ nhân!
- Cũng chỉ có hắn mới đối đãi với em như một nữ nhân bình thường. Em vô số lần do dự và cuối cùng cũng quyết định, quyết định cuối cùng chính là xúc phạm Tề Nhạc, dùng tính mạng của hắn làm cơ sở trở thành nữ thần Athena chân chính, không sai, đúng là em đạt được lực lượng cường đại, nhưng mà đạt được lực lượng này em phải trả giá bao nhiêu chị có biết không?
- Nếu như có thể thì em thà rằng đem toàn bộ thần lực nữ thần Athena trao cho chị, em chỉ muốn được như chị đi làm nữ nhân bình thường, trở thành nữ nhân của hắn, chuyện này với em mà nói đó chính là hạnh phúc! Nhưng mà em lại không thể làm thế, bởi vì tính mạng của em hiện giờ không thuộc về mình, mà tính mạng của em thuộc về Hy Lạp và phương tây. Cho nên dưới loại tình huống này em chỉ có thể làm vậy, em chỉ có như vậy, như vậy...
Âm thanh của Vũ Mâu lúc này rất rối loạn và khàn khàn, kim quang trong mắt của nàng chấn động mạnh. Bởi vì cảm xúc ảnh hưởng cho nên thần lực nàng truyền cho
Tề Nhạc xuất hiện biến hóa, khí tức của hắn xuất hiện chấn động mãnh liệt. Toàn thân Tề Nhạc run lên và máu từ trong miệng trào ra ngoài.
Không biết vì cái gì sau khi ói máu tươi ra ngoài Tề Nhạc cảm thấy mình thanh tỉnh một chút, thậm chí ngay cả cảnh vật trước mặt cũng rõ hơn trước, mỉm cười, trong mắt Tề Nhạc xuất hiện một tia hàn quang.
- Tiếp tục đi, Vũ Mâu, triệt tiêu thần lực của em lại đi, trước khi em không nói rõ thì anh không chết đâu, vì anh không cam lòng.
Cảm xúc của hắn hiện tại rất bình tĩnh, nghe hai chị em sinh đôi này kể chuyện thì hắn biết rõ mình chỉ là vật hi sinh khi tranh giành quyền lực của họ mà thôi.
Thân thể Vũ Mâu chấn động, nàng cảm giác được trong người Tề Nhạc có một tia năng lượng chấn động, tia năng lượng này xuất phát từ nội tâm của hắn, thời điểm cổ năng lượng này xuất hiện Tề Nhạc biết rõ đây chính là năng lượng ma hóa, loại năng lượng xuất hiện làm cho nội tâm của Vũ Mâu hoảng sợ, chẳng lẽ hắn còn có thể tiếp tục sống sót sao?
Vũ Mâu giật mình chỉ trong nháy mắt, nàng cảm thấy khí tức tử vong đang tán đi nhanh chóng, mà cổ năng lượng này chỉ làm Tề Nhạc tốt hơn một chút mà thôi, nàng hiểu đây chính là hiện tượng hồi quang phản chiếu.
Vũ Vân nhìn qua Vũ Mâu, đột nhiên nàng cười nói:
- Vũ Mâu, tôi đồng tình với cô, thật sự đấy. Tuy bây giờ chúng ta đối kháng nhau, cô đạt được thắng lợi cuối cùng, cả đời này của cô sẽ phải sinh hoạt trong thống khổ cả đời. Tôi nói đúng không? Vũ Mâu tiểu thư, nữ thần chiến tranh và trí tuệ Athena vĩ đại. Từ giờ trở đi cô đã trở thành nữ thần chân chính, nhưng mà từ giờ trở đi cô không thể làm nhân loại nữa, cô trừ có được vũ lực và thần lực ra thì chỉ còn lại thống khổ vô tận, thống khổ vô tận đấy, ha ha ha ha ha ha ha...
← Ch. 205 | Ch. 207 → |