← Ch.131 | Ch.133 → |
Đường Thiết Sơn nghiêm mặt rồi xua tay nói:
- Thomas tiên sinh, anh không cần phải khuyên tôi. 35% lợi nhuận, thiếu một phân thì việc này không cần phải nói nữa. Người Trung Quốc chúng tôi chú ý nhất chính là vấn đề mặt mũi.
Lâm Bắc Phàm cười lạnh nói:
- Chẳng lẽ ông cần mặt mũi, tôi lại không cần mặt mũi ư?
- Được rồi, được rồi, tôi không cần mặt mũi là được chứ?
Mặt Thomas gần như là sắp khóc nhìn hai vị đại gia Thomas và Lâm Bắc Phàm:
- Đường tiên sinh cứ lấy 35% của ngài, Lâm tiên sinh cứ lấy 50% của ngài, tôi không có mặt mũi lấy 15% còn lại. Những cái khác không cần nói, Lâm tiên sinh vẫn nên chuẩn bị cho trận đấu ngày mai. May mắn khi Stud của Lâm tiên sinh thì tôi không dám nghi ngờ, nhưng đổ xúc xắc ngày mai tôi hy vọng Lâm tiên sinh cũng có thể có may mắn.
Sau khi nói xong lời này, Thomas tiên sinh rất sợ còn có biến hoá gì nữa nên vội vàng giấu lệ chạy đi.
Thomas tiên sinh vừa đi, bốn bàn tay đã lập tức nắm chặt lấy nhau.
Thực ra trong lòng Đường Thiết Sơn vẫn có chút lo lắng. Phải biết rằng bọn họ đã có thể lấy được 50% lợi nhuận của trận đấu này, đây là chuyện tốt. Nhưng Đường Thiết Sơn lại cảm thấy con rể âm hiểm và mưu mô này hình như có ý trên mình thì phải. Nếu tên chết tiệt này thật sự có trái tim trong sáng thì tốt, nếu như tên khốn này muốn gây dựng sự nghiệp thì sau khi về nước mình rất cần phải đè hắn ta mới được. Thử nghĩ mà xem, một khi Lâm Bắc Phàm giỏi hơn mình, sau này khi con gái mình ở bên hắn, một khi xảy ra bạo lực gia đình thì ai sẽ làm chủ cho con gái mình?
Trong lòng Đường Thiết Sơn đang nghĩ gì thì Lâm Bắc Phàm không buồn quan tâm. Chỉ cần mưu kế của mình bày ra có thể đạt được thắng lợi là đủ rồi. Lâm Bắc Phàm tin rằng tay chân của Liêu Thiên Cửu nhất định đang ở Las Vegas mà nhìn chằm chằm mình. Mấy ngày nữa khi trận chung kết diễn ra thì hắn cũng nên dồn toàn vốn liếng của mình chứ? Nếu như thua hết thì tên kia lấy cái gì mà đấu với Hồ Điệp bang.
Trải qua cuộc đấu loại Stud ngày hôm qua, số người còn lại để chơi xúc sắc chỉ là một trăm. Bởi vì đổ xúc xắc không quan hệ gì với trí nhớ và ánh mắt, chủ yếu dựa vào thính giác và xúc giác của tuyển thủ, đây là việc thể hiện rõ kỹ thuật nhất cho nên đấu đổ xúc xắc càng thêm kịch liệt. Một trăm tuyển thủ dựa theo tỷ lệ một trên năm mà tiến vào vòng trong. Nói cách khác, trong vòng một trăm tuyển thủ thì sau trận đấu hôm nay chỉ còn có 20 tuyển thủ thăng cấp.
Quy tắc trận đấu rất đơn giản, máy tính sẽ tùy ý bố trí mười người một bàn, năm quân xúc xắc so điểm lớn nhỏ. Mỗi bàn chỉ có thể có hai người thăng cấp, không tồn tại cái gì mà thua rồi đánh lại. Thua có nghĩa là bye bye!
Nếu là xúc xắc bình thường, như vậy cho dù là tuyển thủ bị thua trận cũng rất có thể đổ ra điểm số mà mình tính toán. Nhưng nếu xúc xắc đã trải qua xử lý đặc thù, hai đầu hoàn toàn cân bằng, trọng tâm hoàn toàn nằm ở giữa quân xúc xắc thì nếu mày muốn đổ ra điểm lý tưởng thì sẽ rất khó khăn.
Bàn bạc số 9, cho tới bây giờ mới chỉ có tám người. Vẻ mặt tám người này đều rất nghiêm nghị. Bởi vì trong lòng mỗi người đều hiểu rõ trong những người này nhiều nhất chỉ có một người có thể thăng cấp vào vòng tiếp theo. Đạo lý rất đơn giản, ngồi cùng bàn với bọn họ có một tuyển thủ là Kiyoko Ito. Kiyoko Ito trong mỗi một trận đấu đều thể hiện vô cùng hoàn mỹ.
Tuy rằng tám tuyển thủ đều là tinh anh, nhưng bọn họ còn không tự đại đến mức có thể so sánh mình với Kiyoko Ito. Một suất thăng cấp nhất định thuộc về Kiyoko Ito, về phần suất thứ hai thực ra những người này cũng không có gì nắm chắc. Bởi vì ngoài Kiyoko Ito ra thì còn một người đàn ông phương Đông thần bí cũng ngồi cùng bàn với bọn họ.
Người đàn ông phương Đông thần bí kia quả thực là một truyền thuyết khủng bố. Tên kia một đường thăng cấp trong vòng Stud, hơn nữa mỗi lần đều là đánh cuộc vận may. Tên khốn đó cho đến bao giờ chưa bao giờ xem con bài ẩn của mình, thậm chí không thèm nhìn chiếu bạc một cái. Nếu nói thằng khốn này dựa vào may mắn, vậy may mắn này quá tà môn? Nếu nói thằng khốn này dựa vào kỹ thuật thì càng không thể. Thằng khốn này căn bản không nhìn chiếu bạc thì có thể chơi kỹ thuật gì chứ? Con mẹ nó, ai có thể biết rõ thằng khốn đó rốt cuộc là như thế nào?
Thực ra những tuyển thủ khác trong sòng bạc đều thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng mỗi người đều cho rằng người đàn ông phương Đông thần bí kia rất may mắn, nhưng mỗi người đều nghi ngờ phán đoán của mình. Bọn họ rất may mắn mình không ngồi cùng bàn với người đàn ông phương Đông thần bí kia. Đương nhiên không ngồi cùng bàn với Kiyoko Ito thì cũng đủ để bọn họ vui mừng trong lòng. Kiyoko Ito.. không nói cũng biết mà.
Những khán giả trong sòng bạc đều kích động đến chết, rất nhiều người đánh cuộc Lâm Bắc Phàm thua đều chờ mong muốn chết. Stud, thằng khốn đó quá may mắn, đổ xúc xắc này đòi hỏi hàm lượng kỹ thuật cao đến cảnh giới không thể tưởng tượng, thằng khốn đó còn có thể may mắn được nữa sao? Càng làm người ta hưng phấn đó là thằng khốn đó ngồi cùng bàn Kiyoko Ito. May mắn là một thứ hoang đường đáng để buồn cười. Điều này có nghĩa là thằng khốn đó phải mở đường máu trong đám người. Ở trước chín mặt cao thủ mà dựa vào may mắn để đi ra, vậy đúng là con mẹ nó hết chỗ nói.
Một ít đồng bào Trung Quốc đều đỏ mặt, sướng quá. Còn có một vài người Hàn Quốc thường thường nói cho người khác rằng người đàn ông phương Đông thần bí kia là Thần bài Hàn Quốc, coi như nhất định sẽ thắng trong Đại Hội Thần Bài lần này.
Rốt cuộc trong sự lo lắng chờ đợi của mọi người, Kiyoko Ito và Lâm Bắc Phàm từ từ vào bàn.
Kiyoko Ito mặc bộ đồ màu trắng, mái tóc đen nhánh búi lên cao lộ ra cái cổ trắng nõn mà cao quý, có sự dịu dàng và rụt rè trời sinh của người Nhật Bản, nhưng lại có đủ tự tin và lạnh lùng. Người phụ nữ này vừa ra, rất nhiều ánh mắt đều trợn tròn. Chẳng qua chỉ có thể nhìn mà thôi, loại người phụ nữ này chỉ có thể là báu vật nhìn từ xa mà không thể chơi đùa.
Tiểu Lâm ca vẫn như trước mặc một bộ tây phục màu đen, cà vạt hoa hình ô vuông tùy tiện đeo trên cổ, khi đi vào bàn rất từ tốn, mặt vô cùng bình tĩnh giống như căn bản không coi Đại Hội Thần Bài này vào trong lòng. Đương nhiên ánh mắt u buồn ẩn chứa không ít điều mà Tiểu Lâm ca đã phải huấn luyện trước gương rất lâu đã hấp dẫn không ít tiếng thét chói tai của mỹ nữ nước ngoài. Có mấy người phụ nữ vô cùng phóng khoáng ở mấy ngày này khi đi ngủ liền đã tưởng tượng Tiểu Lâm ca làm ngựa đực để tự sướng vài lần.
Thực ra những người phụ nữ này không biết rằng nếu các cô ấy tìm tới Tiểu Lâm ca, Tiểu Lâm ca chưa chắc đã từ chối.
Rất nhanh Lâm Bắc Phàm và Kiyoko Ito liền ngồi xuống chiếu bạc số 9.
Kiyoko Ito lạnh lùng nhìn Lâm Bắc Phàm, trong mắt không có chút tình cảm nào. Nhưng trong lòng cô lại khá lo lắng, chẳng may người đàn ông này bị loại ở vòng này thì mình không phải mất cơ hội báo thù sao? Stud và đổ xúc xắc dù sao cũng khác nhau mà. Không được, dù sao mình cũng phải đối mặt với Lâm Bắc Phàm, không bằng liền giải quyết chuyện riêng giữa mình và hắn.
Kiyoko Ito suy nghĩ một chút rồi gật đầu với Lâm Bắc Phàm, bình tĩnh nói:
- Lâm tiên sinh mấy hôm nay đúng là nở mày nở mặt, may mắn khi chơi Stud đúng là làm người ta khó thể tin. Bây giờ Lâm tiên sinh sớm đã làm rung chuyển toàn bộ sòng bạc. Tôi nghĩ sau khi Đại Hội Thần Bài kết thúc, chuyện của Lâm tiên sinh nhất định có thể dùng tốc độ nhanh nhất chấn động toàn bộ Las Vegas.
Cô gái này hình như là không nhịn nổi nên muốn ra tay với mình? Lâm Bắc Phàm liền lộ ra nụ cười mê người mà đầy phong độ nói:
- Tiểu thư Kiyoko Ito khi thể hiện trong mỗi trận đấu đều có thể dùng từ hoàn mỹ mà miêu tả, còn tôi chẳng qua chỉ là dựa vào may mắn mà thôi.
- May mắn cũng là một loại bản lĩnh, tôi hoàn toàn thưởng thức may mắn của Lâm tiên sinh.
Kiyoko Ito im lặng rồi thoáng cao giọng rồi nói tiếp:
- Không biết Lâm tiên sinh có dám đặt cược riêng với tôi không? Tôi vẫn cho rằng Lâm tiên sinh là một người đàn ông phương Đông rất phong độ. Là một người phong độ thì không nên từ chối lời mời của một người phụ nữ.
Giọng Kiyoko Ito rất lớn, được sòng bạc ra hiệu nên Carole lập tức phiên dịch lại lời của Kiyoko Ito sang tiếng Anh, kể từ đó lập tức làm mọi người xôn xao. Mỗi người đều muốn biết biểu hiện của Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm lấy một điếu thuốc lá, châm rồi hút một hơi, sau đó nói:
- Đánh cuộc như thế nào?
- Rất đơn giản, tính tổng điểm năm con xúc xắc, lớn thắng, nhỏ thua.
Kiyoko Ito cắt chặt răng rồi nói tiếp:
- Về phần phương thua liền cởi sạch quần áo trước mặt mọi người được chứ?
Sau khi nghe Kiyoko Ito nói, mọi người trong sòng bạc đều chấn động. Đặt cược như vậy có phải hơi quá không? Kiyoko Ito này cũng quá vô sỉ. Không ngờ không suy nghĩ đến vấn đề phong tục mà cởi quần áo trước mặt mọi người.
Chẳng qua mọi người đều rất thích. Đặt cược như vậy thật thú vị, hơn nữa có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mọi người.
- Tiểu thư Kiyoko Ito, cô khiến tôi cảm thấy vô cùng thất vọng.
Lâm Bắc Phàm lắc đầu nghiêm mặt nói:
- Tôi rất nghi ngờ về trình độ tư duy của cô. Cô có thể không tôn trọng mình, cô có thể lõa thể, nhưng cô không nên không tôn trọng người khác. Cô phải biết rằng dù là ai trong chúng ta thua, kết quả này đối với sòng bạc mà nói đều là rất không lịch sự.
Mọi người tuy rằng cảm thấy rất thất vọng nhưng ai cũng thấy Lâm Bắc Phàm nói có lý.
Kiyoko Ito cười lạnh nói:
- Tôi không cần biết anh là cao thủ hay là rất may mắn? Nhưng anh tuyệt đối là một tên vô lại. Trước đó mấy ngày khi Lâm tiên sinh vừa đến Las Vegas, là ai nói ra thua sẽ cởi quần áo? Lúc ấy anh không cảm thấy làm mất thuần phong mỹ tục, không biết là đầu óc có vấn đề không. Bây giờ tôi nói ra anh liền cảm thấy mất thuần phong mỹ tục, đầu óc có vấn đề? Lâm tiên sinh, nói khó nghe một chút, tôi rất nghi ngờ nhân phẩm của anh – người đàn ông phương Đông.
Mọi người đều im lặng, rất nhiều đều thấy tò mò. Mọi người gần như không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn Lâm Bắc Phàm, xem có thể nghe được lời giải thích hợp lý từ trong miệng Lâm Bắc Phàm, hoặc là xem chuyện này sẽ xấu thêm nữa hay không.
Lâm Bắc Phàm sớm đã trợn mắt há mồm, người này chép chép miệng rồi dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Kiyoko Ito. Thật lâu sau hắn rốt cuộc thở hắt ra, lắc đầu nói:
- Tiểu thư Kiyoko Ito, tôi thật sự không ngờ cô lại chính là người như vậy.
- Lâm tiên sinh, mời anh lấy chiếc mặt nạ dối trá kia ra, có bản lĩnh thì chấp nhận đánh cuộc với tôi.
Lâm Bắc Phàm lại lắc đầu thở dài một tiếng, ra vẻ vô cùng đáng thương và thiệt thòi.
- Kiyoko Ito, mày là gái điếm, mày dựa vào cái gì mà làm nhục thần tượng trong lòng bọn tao? Mau cút về Nhật Bản đi. :
- Kiyoko Ito, mẹ mày khi sinh mày có phải bị người ném, rồi nuôi lớn bằng cuống rốn? Mày là gái điếm.
Rất nhiều người phụ nữ nước ngoài đặc biệt là phụ nữ đã có chồng rất kích động, không ít người bắt đầu chửi Kiyoko Ito...
*****
Mặt Kiyoko Ito xanh mét lại, tuy rằng cô sẽ không tức đám phụ nữ đó, nhưng đáng tiếc chính là người ủng hộ mình đều là đàn ông, mà ủng hộ tên kia phần lớn đều là phụ nữ. Đàn ông sao có thể chửi ầm lên như phụ nữ chứ?
Lâm Bắc Phàm đứng lên đưa tay lên rồi hơi hạ xuống, đám người lập tức yên tĩnh. Thằng khốn này trong lòng đã rối bời nhưng ngoài mặt lại nghiêm túc nói:
- Tiểu thư Kiyoko Ito, có thể tôi đánh cuộc là may mắn, các người đánh cuộc là kỹ thuật, cho nên các người rất có thể sẽ oán hận đối với tôi nên đại biểu rất nhiều tuyển thủ chuẩn bị cho tôi một bài học. Thực ra điều này rất không công bằng nhưng cô nói rất đúng. Là một người có phong độ, tôi sẽ không từ chối lời mời của một người phụ nữ, cho dù là khiêu khích tôi cũng sẽ không từ chối. Nhưng tôi không chấp nhận cách đánh cuộc của cô, cùng với tiền đặt cược của cô.
Rất nhiều người phụ nữ nước ngoài bất bình thay cho Lâm Bắc Phàm, nhưng thấy biểu hiện này của Lâm Bắc Phàm thì đều rất hưng phấn.
Kiyoko Ito hận nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng nhìn Lâm Bắc Phàm mà nói:
- Như vậy xin hỏi Lâm tiên sinh, anh muốn như thế nào?
- Rất đơn giản, so sánh lớn nhỏ với tiểu thư Kiyoko Ito? Tôi không có tự tin cho nên tôi từ chối. Nhưng tôi tin vào may mắn của mình. Nếu như đánh cuộc, tôi liền đánh cuộc tôi có thể thăng cấp trong trận đấu này. Nếu tôi thua, tôi sẽ cởi hết quần áo trên người mình. Nếu tiểu thư Kiyoko Ito thua, tôi chỉ cần một thứ mà thôi.
- Thứ gì?
Kiyoko Ito cảnh giác nhìn Lâm Bắc Phàm. Cô cũng không cho rằng Lâm Bắc Phàm là thằng ngu.
Lâm Bắc Phàm thản nhiên ngồi xuống, yên lặng nhìn Kiyoko Ito. Một lúc sau hắn nở nụ cười rất trong sáng:
- Một lời xin lỗi. Nếu tôi thăng cấp, tôi chỉ cần nghe tiểu thư Kiyoko Ito tự mình nói một tiếng xin lỗi với tôi.
Phụ nữ trong phòng đúng là muốn điên lên. Người đàn ông phương Đông này không những là một người phong độ, bởi vì phong độ đã không thể nào hình dung sự hoàn mỹ của hắn, người này đơn giản là một kỵ sĩ, một Thánh kỵ sĩ có hào quang thần thánh.
Kiyoko Ito kinh hãi, người này chẳng lẽ nắm chắc phần thắng? Nếu hắn thua, vậy sẽ phải cởi hết quần áo trên người. Nhưng nếu hắn thắng thì chỉ cần mình nói một tiếng xin lỗi. Người này rốt cuộc suy nghĩ cái gì?
Dù như thế nào thì đây cũng là một cơ hội quá tuyệt.
Kiyoko Ito khẽ thở ra, gật đầu coi như đạt thành thỏa thuận với Lâm Bắc Phàm.
Tám tuyển thủ khác trên chiếu bạc đều đang lau lau mồ hôi trong lòng bàn tay. Nếu nói Kiyoko Ito không coi người đàn ông phương Đông kia vào mắt, như vậy người đàn ông phương Đông kia cũng không coi những người bọn họ vào mắt. Mấy thằng khốn này đều cảm thấy mình bị làm nhục và coi thường, đồng thời không ngờ lại có sinh ra một khí thế căm thù thằng khốn kia, đều dùng ánh mắt cổ vũ đối phương, đúng là có vẻ không cởi được quần áo của Lâm Bắc Phàm thì không thể bỏ qua.
Sau khi Lâm Bắc Phàm và Kiyoko Ito thỏa thuận xong, trận đấu chính thức bắt đầu.
Bởi vì tầm quan trọng của trận đấu nên toàn trường rất nhanh rơi vào yên tĩnh. Ngoại trừ các tuyển thủ ở những trận đấu khác, gần như ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trước khoảng trống ở chiếu bạc số 9.
- Nếu người đàn ông phương Đông kia thăng cấp, anh ta chỉ cần tiểu thư Kiyoko Ito xin lỗi mà thôi, đây là yêu cầu vô cùng phong độ. Nhưng nếu người đàn ông phương Đông bị loại, như vậy anh ta sẽ cởi hết quần áo trước mặt tất cả chúng ta. Trời ạ, tôi không biết tiểu thư Kiyoko Ito oán hận người đàn ông phương Đông này như vậy.
Carole lớn tiếng phiên dịch và bình luận:
- Chẳng qua cái gì cũng không nên nghĩ. Chúng ta có lý do tin người đàn ông phương Đông này sẽ đi xa hơn. Chúng ta có lý do tin tưởng kỳ tích của người đàn ông phương Đông tiếp tục sẽ kéo dài thêm nữa.
- A. Ông trời của tôi, nếu nói Stud do may mắn chiếm đa số, nhưng đổ xúc xắc là do hoàn toàn do kỹ thuật. Nhưng người đàn ông phương Đông đang làm gì? Đúng thế, thưa các quý bà, các vị không nhìn lầm đâu, anh ấy đang nghiên cứu Vũ trụ trong một vỏ hạt. Vũ trụ trong một vỏ hạt là một kiệt tác do Stephen Hawking sáng tác, chủ đề là vũ trụ học, đề cập đến thuyết tương đối, thuyết lượng tử, lỗ đen, giãn nở, thời gian luân chuyển, huyền luận, lực siêu dẫn, một loạt khái niệm hàng đầu. Ồ, điên cuồng đi, các quý bà cứ việc thét lên đi. Vì sự phong độ, tài hoa hơn người của người đàn ông phương Đông này.
Bầu không khí trong sòng bạc vô cùng sôi động, không ít người phụ nữ nước ngoài hoàn toàn điên cuồng vì Tiểu Lâm ca.
Chiếu bạc số 9, một tuyển thủ nhìn xúc xắc trong cốc mà nuốt nước miếng. Nói thật đối với xúc xắc toàn thân giống nhau, trọng tâm nằm ở chính giữa, hắn cũng không quá tự tin. Điều này cần thính giác và xúc giác vô cùng khủng bố.
Dù như thế nào trận đấu vẫn phải tiếp tục, tên này tự cân nhắc và cảm thấy mình nhiều nhất xác định được điểm của ba quân xúc xắc, về phần hai quân khác thì nghe theo số trời.
Hắn nhẹ nhàng cầm lấy cốc, vung tay lên, năm quân xúc xắc đều bị quấn vào trong cốc. Vị tuyển thủ này đặt cốc ở bên tai, rất cẩn thận lắc cốc, dồn tất cả cảm giác đặt trên ba quân xúc xắc mà mình đã chọn. Dù cho hai quân xúc xắc ra điểm như thế nào thì ba quân xúc xắc này đều phải là 6.
Khoảng ba phút sau, tên này rốt cuộc đã đổ cốc xuống. Năm quân xúc xắc, ba quân 6, một hai, một ba, tổng cộng là 23 điểm. Xem ra tên này khá hài lòng với biểu hiện của mình, bởi vì chỉ cần hắn thành công khống chế được điểm của ba quân xúc xắc, hắn đã thành công. Ba quân xúc xắc là giới hạn lớn nhất mà hắn có thể khống chế.
Tiểu Lâm ca ngáp một cái, đương nhiên động tác ngác rất đẹp mắt. Hắn đã khép quyển sách Vũ Trụ Trong Một Vỏ Hạt, quay đầu lại nhìn bồi bàn ở bên cạnh, nho nhã mà lễ độ nói:
- Tiểu thư, có thể giúp tôi phát một bài nhạc không?
Bồi bàn sau khi truyền lại ý của Lâm Bắc Phàm, Thomas không nói gì liền lập tức hạ lệnh thỏa mãn thằng khốn này.
Con bà nó, động hay không động liền phiên dịch tiếng Trung Quốc mình nói sang tiếng Anh, mẹ nó chứ thật khó chịu. Chờ tương lai Trung Quốc có tiền sẽ khiến đám người nước ngoài phải học tiếng Trung Quốc thi cấp bốn, dùng bút lông mà viết, tăng độ khó thêm một điểm là mỗi người được phát một bài văn viết bằng chữ Giáp cốt do dao khắc. Khi thi nghe sẽ phát bài "Côn nhị khúc" của Chu Đổng (1), thi nói thì thi hát Kinh kịch, nhất định phải phát ra uất nghẹn này.
1. Mời các bạn thưởng thức
周董, 双节棍。 JAY - 视频 - 优酷视频 - 在线观看
Trong sòng bạc phát bài "Công phu Trung Quốc" (2), Tiểu Lâm ca đã sớm đứng lên, không chỉ hát mà còn có động tác.
2. Mời các bạn thưởng thức
歌声飘过30年《中国功夫》屠洪刚72 在线观看 - 酷6视频
- Nằm như một cây cung, đứng như cây tùng, không động không đưa, đi lại như cơn gió, nam quyền và bắc cước, công phu Thiếu Lâm, Võ Đang, Thái cực bát quái liên hoàn chưởng, Trung Hoa có thần công ... Côn đánh cây gậy ngu ngốc, súng bắn tiểu Nhật Bản, người nhẹ như yến trong mây, chúng ta hào khí tận mây xanh, ngoài luyện gân cốt, nội luyện khí công, cương nhu đều luyện không cúi đầu, trong lòng chúng ta có trời đất, Trung Quốc chúng ta rất tài ba...
Các tuyển thủ cùng bàn Lâm Bắc Phàm đều muốn ngất đi, tên nào cũng run hết lên, mồ hôi lạnh chảy đầy người. Các tuyển thủ ở chiếu bạc khác đều thở hắt ra. Nếu ngồi cùng bàn với thằng khốn đó thì nhất định sẽ bị tức chết, còn đấu gì nữa?
Thomas đang ngồi trong phòng quan sát chú ý đến toàn bộ tình hình trận đấu cũng thấy không thể nhìn được nữa, chơi như vậy có thể gây tai nạn chết người không? Nếu l30 năm trước mà mình gặp tuyển thủ như Lâm Bắc Phàm vậy còn so cái mẹ gì? Nhất định là muốn dùng dao đâm chết hắn rồi nói.
Kiyoko Ito lạnh lùng nhìn Lâm Bắc Phàm, hóa ra tên này còn biết vận dụng một ít chiến thuật. Cố ý dùng bài hát này ảnh hưởng đến khả năng phát huy bình thường của các tuyển thủ khác. Nhưng chỉ như vậy thì không được rồi. Lúc này đã có hai tuyển thủ lắc quân xúc xắc, người đầu tiên được 23 điểm, người thứ hai được 24 điểm, có thể nói muốn dựa vào vận may lắc được từng đó là vô cùng khó khăn.
Năm tuyển thủ phía sau đều lắc được trên 20 điểm và dưới 25 điểm.
Tuyển thủ thứ sáu chuẩn bị đổ xúc xắc chính là một người Hàn Quốc. Gã Hàn Quốc đúng là đen đủi, thằng khốn này biết tiếng Trung Quốc, nghe thấy Lâm Bắc Phàm đứng đó hát cái gì mà côn đánh cây gậy, hắn cảm thấy tim mình tức đến độ lệch vị trí. Người này đứng lên thở hổn hển, dùng bàn tay run run cầm lấy cốc. Khi hắn lắc không ngờ trong năm quân xúc xắc lại có hai quân bay ra khỏi chiếu bạc.
- Tao muốn giết mày, giết mày.. hu hu hu ... xin mày đừng hát nữa, hu hu hu ....
Tên đáng thương này rốt cuộc đã sụp đổ, người mềm nhũn ngồi phịch xuống mặt đất bên chiếu bạc, mặt đầy nước mắt thật đáng thương.
- Ai, tôi chỉ thấy nhàm chán mà thôi, không ngờ lại thành như vậy.
Tiểu Lâm ca trông rất áy náy, cuối cùng đã ngừng hát. Hắn về ngồi xuống cạnh chiếu bạc, sau đó còn ra vẻ xin lỗi nhìn người anh em kia.
Kiyoko Ito khinh thường nhìn tên kia một cái, sau đó hít sâu một hơi, vươn ngón tay như hoa nắm lấy cốc. Cô gái này khẽ nhắm mắt lại, vung cốc lên tạo thành đường cong tuyệt đẹp cuốn năm quân xúc xắc vào.
Tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn biểu hiện hoàn mỹ của Kiyoko Ito, rất nhiều người thấy ngứa mắt với Lâm Bắc Phàm đều ngầm cổ vũ Kiyoko Ito. Nhưng rất nhiều người phụ nữ nước ngoài lại đang cầu nguyện khi lắc cốc thì Kiyoko Ito lắc bay quân xúc xắc ra ngoài.
Rất nhanh sau 15 giây quy định, Kiyoko Ito liền lắc cốc.
Không hề trì hoãn, năm quân xúc xắc, trên từng mặt quân đều hiện lên sáu điểm đỏ rực.
- Lâm tiên sinh, đến lượt anh.
Kiyoko Ito không nhìn quân xúc xắc của mình, cô đúng là tuyệt đối tự tin vào mình.
Rất nhiều người đàn ông nước ngoài đều dùng mắt nhìn Lâm Bắc Phàm, bao gồm rất nhiều người đã đấu xong đều hung ác nhìn chằm chằm Lâm Bắc Phàm. Đương nhiên cũng có không ít người phụ nữ nước ngoài đang nắm chặt tay, chống trước cằm mình, nhắm mắt lại để cầu khẩn cho Tiểu Lâm ca.
Lâm Bắc Phàm cầm lấy cốc, từ từ, vô cùng cẩn thận nhặt từng quân xúc xắc vào trong cốc. Không hề có một chút kỹ thuật nào, càng chẳng có gì đáng xem cả, nhưng mọi người đều nín thở, câm như hến.
Cuối cùng Tiểu Lâm ca đã bắt đầu lắc cốc trong tay, tư thế kia ở trong mắt người trong nghề thì vô cùng vụng về.
Hai mươi giây sau Tiểu Lâm ca rốt cuộc đã úp cốc lên trên mặt bàn.
Trên mặt Kiyoko Ito đã nở nụ cười. Cô tự nhận mình đã nghe rất rõ ràng, nếu không có gì ngạc nhiên thì điểm của năm quân xúc xắc của Lâm Bắc Phàm nên là sáu, bốn, ba, ba, hai, tổng cộng là 18 điểm (nguyên tác là 15 điểm – có lẽ là tác giả cộng nhầm). 18 điểm đúng là xếp thứ hai từ dưới lên trong mười người, tất nhiên là bị loại.
- Lâm tiên sinh, xem ra may mắn của anh không được tốt. :
Kiyoko Ito khẽ lắc đầu, lạnh lùng nhìn Lâm Bắc Phàm:
- Trước kia tôi nghĩ Lâm tiên sinh là một cao nhân ẩn sĩ, nhưng Lâm tiên sinh, tôi không thể không nói anh làm tôi rất thất vọng.
← Ch. 131 | Ch. 133 → |