← Ch.033 | Ch.035 → |
*
**(Cảnh báo chương không thuần khiết 18+... )*
*
Minh Hạo không biết là, hắn vừa một chuyện kinh khủng nhất mà học viện từ trước tới nay chưa từng xảy ra, hội trưởng Hận Thiên Tử, có danh hiệu: Hổ Vương Bắc Đẩu bị người đánh nằm trần chuồng dưới đất.
Hơn nửa, là ở ban ngày ban mặt...vậy mà trần chuồng nằm...bị rất nhiều học viên thấy, còn có chụp hình lại loan truyền.
Chỉ trong vài phút chuyện này lan rộng ra toàn học viện, ai ai cũng biết, cho dù là lớp học cấp thấp nhất sơ cấp cũng là biết chuyện này.
....
Minh Hạo sau khi xử lý xong Hận Thiên Tử mở cửa, bước vào phòng học.
"Keo~kẹt"
Khi Minh Hạo bước vào, tất cả học viên cùng giáo viên đang trong lớp học nghe tiếng cửa mở, đều dừng lại hoạt động, quay đầu nhìn về phía cửa, trông thấy một người thiếu niên trẻ tuổi bước vào, sắc mặt ai cũng là kỳ lạ.
Vị giáo viên kia là một vị mỹ phụ tuổi 30 có hơn, máy tóc đen để dài đến ngang hông, khuôn mặt ngũ quan tinh xảo, môi hồng răng trắng, mày dài mắt phượng, môi dưới có một cái nốt ruồi đen, nhìn vô cùng khiêu gợi quyến rũ nam tính đàn ông.
Mặc một chiếc áo khoác màu trắng dài đến đầu gối tương tự như một chiếc áo khoác phòng thí nghiệm, một chiếc áo vest màu đen và quần màu đen với một vành đai nâu. Bên dưới áo của vị mỹ phụ là một chiếc áo sơ mi và màu hạt dẻ ngắn cà vạt.
"Ngươi chính là học sinh mới chuyển đến lớp, Hoàng Minh Nhai?" Vị mỹ phụ kia nhìn Minh Hạo hỏi thăm.
Minh Hạo gật đầu cười đáp: "Đúng, ta là học sinh mới đến, tên là Hoàng Minh Nhai."
Nghe Minh Hạo xác nhận mình là học sinh mới đến, mỹ phụ trên mặt nở nụ cười quyến rũ, cười nói: "Tốt Minh Nhai, ta chính là chủ nhiệm lớp đặc biệt 12BA, tên là Cơ Ngọc Nhiên, lớp 12A chào đón ngươi."
"Bốp bốp bốp bốp bốp"
Sau khi Cơ Ngọc Nhiên nói xong, phía dưới là một tràng vỗ tay nồng nhiệt, như là chào đón vị minh tinh nào vậy.
Minh Hạo mỉm cười nói cám ơn, sau đó xoay người lại nhìn các bạn học của mình.
A...khi nhìn xong, vẻ mặt Minh Hạo đầu tiên là vui vẻ, rồi đột nhiên khuôn mặt cứng lại, sau đó cả người đờ ra...
Hắn trong thấy Tuyết Linh Nhi ngồi bàn cuối đang vẫy tay chào a, hắn rất vui vẻ, thầm nghĩ chắc do viện trưởng sắp xếp...Nhưng là khi thấy cả phòng học...
A mắt hắn là nhìn lầm? Minh Hạo xoa xoa mắt nhìn lại một lần nửa.
Toàn nữ! Hắn đếm hết tổng cộng là 59 người, phân ra 30 cái bàn, mõi cái bàn là 2 người ngồi.
Mà hiện tại có một chỗ trống, chắc là sắp xếp cho hắn, nhưng còn lại 59 chỗ đây? Đều là nữ ...
Nhìn lại một vòng, toàn phòng học đều là nữ và nữ, nữ và nữ, nữ và nữ, nữ và nữ.....
Trong đầu Minh Hạo trống rỗng nhìn lấy...ánh mắt đờ đẫn nhìn. Rốt cuộc hắn cho ra kết luận: lớp học hoàn toàn là nữ, như vậy chỗ trống duy nhất là của hắn, mà hắn thì chính là một nam duy nhất.
Và số lượng là: 59 nữ, 1 nam...
A sao thượng đế không công bằng a, nếu chỉ có 2 nam 55 nữ còn được, đằng này trong lớp toàn thể 59 người đều là nữ, chỉ có duy nhất hắn là nam ở đây.
Sắc mặt Minh Hạo lúc này hoàn toàn đen lại, nhìn tiếp: có ngự tỷ, có loli, có ngực bự, có ngực phẳng....
Có mông to, có mông nhỏ, có eo thon, có da trắng, có da đen, có da màu lúa mạch, có tóc trắng, có tóc đen, có tóc đỏ, có tóc tím....
Lại nhìn tiếp, có môi mỏng, có môi thâm, có môi dài...
Lại tiếp tục, có chân dài, chân ngắn, chân mang vớ đen, chân mang vớ trắng...
Có ... và có ...
Nhìn chung, mõi người đều là một phương giai nhân tuyệt sắc, có thể nói một trong 100. 000 mới có 1.
"Chẳng lẽ đây mới gọi là lớp 'đặc biệt' ..." Minh Hạo sắc mặt đen lại, lúc xanh, lúc đỏ, lúc đen.
....
...
"Bạn Hoàng Minh Nhai ngươi có bệnh trong người?" Nhìn thấy Minh Hạo sắc mặt liên tục đổi màu xanh đỏ đen, Cơ Ngọc Nhiên vẻ mặt lo lắng hỏi.
Nghe Cơ Ngọc Nhiên hỏi, Minh Hạo lấy lại tinh thần, quay đầu lại, khuôn mặt cứng ngắt như robot lắc đầu nói: "Ta không sao, ta chỉ là lần đầu đến lớp học có chút lo lắng thôi."
"A thì ra là vậy, nếu ngươi thấy chỗ nào không khỏe thì nói với ta." Cơ Ngọc Nhiên vẻ mặt hiểu ra nói.
Nàng hồi qua nhận được hiệu trưởng nhắn tin đến máy truyền tin, nói là ngày mai có người học sinh nam tên Hoàng Minh Nhai đến nhập học...sau đó hiệu trưởng bắn email qua, trong đó có hồ sơ học sinh này cho nàng.
Lật ra, đó là một người gia thế bình thương, tên: Hoàng Minh Nhai, chủng tộc: nhân loại, quê hán: Mộc Tinh, tuổi tác: 6....
Khi nhìn đến tuổi tác chỉ 6, nàng vô cùng kinh ngạc, không nghĩ người học sinh mới này chỉ mới 6 tuổi 'đứa bé' được viện trưởng lại sắp xếp đến lớp đặc biệt.
Nhưng nàng biết mình thân phận, cho nên không theo đuổi chuyện này.
Minh Hạo đứng phía trên quay đầu nhìn tất cả bạn học trong lớp, khuôn mặt cứng ngắt cười nói:" Chào, ta tên là Hoàng Minh Nhai, hiện tại mới 6 tuổi" Khi nói đến 6 tuổi, Minh Hạo sắc mặt đỏ lên, hắn hơi xấu hổ về việc mình 'còn nhỏ' như vậy.
Nghe được Minh Hạo giới thiệu hắn chỉ mới 6 tuổi, 58 người trừ Tuyết Linh Nhi ra, vẻ mặt ai cũng hiện lên kinh ngạc, một trận đều há hốc mồm, sau đó 29 cặp mắt mỹ nữ đều hiện lên quái lạ, tất cả đều cùng lúc nhìn đến nơi đũng quần, bao gồm Tuyết Linh Nhi theo phòng trào đám đông nhìn về nơi jj Minh Hạo.
"Ạch, các ngươi muốn làm gì!" Minh Hạo phát hiện phía dưới từng cặp mắt nhìn chằm chằm vào nơi tiểu jj, từng con mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tiểu jj của mình đồng dạng, theo bản năng hai tay che quần lại hỏi.
Nhất thời, cả phòng học không khí tràn đầy ám mụi.
"Họ khan, được rồi, Minh Nhai bạn học xuống chỗ ngồi kia đi, nếu có gì không hiểu hỏi bên cạnh Tuyết Linh Nhi bạn học." Cơ Ngọc Nhiên trên mặt hơi hồng, nói một tiếng, nàng đánh vỡ không khí ám mụi này.
Các bạn nữ nghe giáo viên nói, lập tức liền lấy lại tinh thần, các nàng cúi đầu xuống thấp, không dám nhìn tiếp, hiện tại có thể thấy được hai má các nàng đều hồng hồng, hiển nhiên là vô cùng xấu hổ vì hành động của mình lúc trước.
Minh Hạo nói một tiếng cảm ơn với Cơ Ngọc Nhiên, sau đó đi đến bàn của mình.
Trong lúc Minh Hạo đi ngang qua, không biết là cố ý hay vô tình, mà các mỹ nữ lại lấy tay 'khiều' hoặc 'đụng' trúng tiểu jj của hắn.
Nếu không phải ở đây nhiều người cùng lớp học, Minh Hạo đã cho mấy con 'gợi tình' này một bài học rồi.
...
Sau một lúc, Ssắc mặt Minh Hạo hiện tại có thể nói là vô cùng đen, đen như muốn chảy ra nước, trên đầu bắt đầu chảy ra mồ hôi hột....
Cứ đi qua một, hai bàn, là bị 'bàn tay' nào đó đụng trúng tiểu jj của hắn, khiến dục hỏa trong lòng lại nổi lên, nhưng Minh Hạo vẫn là ráng kiềm chế lại không phát tát ra.
Sau đó, hắn chân đi nhanh hơn, như là bị ma đuổi đồng dạng.
"Lạc lạc lạc, hi hi hi, khanh khách..."
Mà các mỹ nữ kia khi 'sờ', lại nhìn sắc mặt Minh Hạo hoàn toàn đen, cảm thấy rất buồn cười, các nàng không khỏi duyên dáng khẽ cười một tiếng.
Rốt cuộc, trải qua trùng trùng điệp điệp 'khảo nghiệm' trên đường đi, Minh Hạo đã đến bàn mình.
Nhìn Tuyết Linh Nhi cái kia cặp mắt trắng dã, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết, làn da trắng như tuyết, Minh Hạo tim không khỏi đập nhanh mấy lần, hắn ngồi xuống ghế, mỉm cười hỏi thăm Tuyết Linh Nhi: "Ngươi dạo này thấy khỏe không, nếu thấy không ổn thì xin nghỉ, ta lo lắng..." ánh mắt thâm tình nhìn về bụng Tuyết Linh Nhi.
Tuyết Linh Nhi nghe Minh Hạo hỏi thăm, trong lòng cảm thấy vô cùng hạnh phúc, nàng mặt hồng hồng, tay xoa nơi bụng mình hơi nhô lên, lắc đầu dịu dàng nói: "Ta không sao chỉ là dạo này cẳm thấy hơi buồn nôn mà thôi."
Minh Hạo nghe vậy cũng không nói gì, chỉ là gật gật đầu, hiện tượng buồn nôn bình thường ở phụ nữ có thai.
Sau đó là thời gian giảng bài lý luận của Cơ Ngọc Nhiên, ở lúc Cơ Ngọc Nhiên giảng bài, Minh Hạo phát hiện một cái chức năng hệ thống mới: học tập.
Khi nghe giảng, hệ thống trong đầu vang lên âm thanh: có cần hay không học tập, chỉ cần Minh Hạo gật đầu và bỏ ra số điểm mua sắm nhất định, liền có thể hoàn toàn trong giây lát liền học xong tất cả.
Cái này như là học skill trong game, chỉ cần bỏ ra một số điểm nhất định là một giây sau liền có thể học hết toàn bộ.
Phát hiện được chứng năng này, Minh Hạo trong lòng vô cùng vui vẻ, không chút nghĩ ngợi ý niệm "đồng ý"
Hệ thống: "Đing! Chủ nhân học tập thành công tất cả bài giảng tri thức sách vở của Bắc Đẩu Học Viện, khấu trừ 100. 000 điểm"
Sau đó một luồn tri thức truyền vào trong óc, mà tất cả bài vở tri thức của Bắc Đẩu Học Viện từ lớp sơ cấp đến lớp đặc biệt đều truyền vào óc hắn.
Sau đó là một hồi nhàm chán... hắn nhắm mắt nằm ngủ, không thèm nghe Cơ Ngọc Nhiên giảng bài, vì hiện tại hắn đã hoàn toàn nắm giữ rồi, không cần thiết phải lãng phí thời gian nghe tiếp.
Cơ Ngọc Nhiên đứng trên bục giảng thấy cảnh này mày hơi nhíu lại, nhưng là nghĩ Minh Hạo chỉ mới 6 tuổi chỉ là tuổi ăn chơi, với lại người này được hiệu trưởng đưa vào lớp học, chắc có cái gì đó đặc biệt, nên nàng cũng không tìm Minh Hạo gây sự.
...
"Reng!!!" "Reng!!!" "Reng!!!"
Tiếng chuông báo tan học vang lên.
Nghe thấy tiếng chuông, tất cả mỹ nữ vui cười như hoa, sau đó tất cả ánh mắt đều tập trung nhìn về vị trí Minh Hạo đang nằm ngủ.
Trong mắt các nàng sáng lên những tia quang mang kỳ lạ, nếu Minh Hạo nhìn thấy những tia sáng này, chắc hẳn sẽ sợ tè quần chạy trối chết...vì ánh mắt đó là như nhìn con dê béo, giống như lúc Mị Tình nhìn về hắn.
Cơ Ngọc Nhiên đứng dậy đi ra khỏi lớp, trước khi đi ra lớp, nàng quay lại nói với một bạn nữ gần đó: "Khi nào Minh Nhai tỉnh dậy, ngươi đưa cho hắn tờ giấy này, nói với hắn đây là môn học tự chọn, nếu thích môn nào cứ điền vào, không bắt buộc." sau đó liền đi ra ngoài để lại trong lớp là một đám nữ sinh.
Thấy giáo viên đi ra ngoài, các bạn học nữ lập tức khóa cửa phòng học lại.
Sau đó quay đầu nhìn về phía Minh Hạo, trong ánh mắt càng là không chút che dấu tham lam của chính mình.
Tuyết Linh Nhi ngồi bên cạnh Minh Hạo thấy vậy, trong lòng thầm kêu không ổn, lập tức lấy tay lay dậy bên cạnh Minh Hạo đang ngủ.
Bị Tuyết Linh Nhi lay dậy, Minh Hạo mơ mơ, màng màng mở mắt ra nhìn Tuyết Linh Nhi vẻ mặt khó hiểu hỏi: "Có chuyện gì vậy Linh Nhi?"
Tuyết Linh Nhi vẻ mặt trắng bệch, nhỏ giọng nói: "Ngươi nhìn xung quanh đi liền hiểu..."
Nghe Tuyết Linh Nhi nói, Minh Hạo tinh thần càng tỉnh hơn, hắn mở mắt nhìn xung quanh...
Nhìn xung quanh không cảm thấy có nguy hiểm gì, trong đầu hắn 100 cái dấu hỏi?????
"Có gì đâu Linh Nhi?" Minh Hạo quay đầu khó hiểu quay đầu nhìn Tuyết Linh Nhi nói.
"Đồ ngóc, ngươi nhìn kỹ lại!" Tuyết Linh Nhi vẻ mặt càng thêm gấp, nhịn không được nhéo bên hông Minh Hạo một cái.
"Ah!" bị nhéo đau, Minh Hạo tươi tỉnh hơn, ánh mắt từ mông lung càng thêm rõ ràng, khi nhìn thấy trong phòng Cơ Ngọc Nhiên không còn, lại nhìn xung quanh các bạn học nữ...
Đến khi... ánh mắt các mỹ nữ đang nhìn về Minh Hạo như nhìn thấy miếng thịt ngon béo bở đồng dạng.
Minh Hạo đến lúc này mới tỉnh ngộ lại, trong lòng rốt cuộc cảm giác không ổn, nhìn những ánh mắt đó, hắn không khỏi cảm thấy dưới thân đũng quần tiểu jj lạnh đi, những ánh mắt này, đó không phải là ánh mắt lúc trước khi Mị Tình trong quán bar nhìn về hắn à?
"Các ngươi muốn làm gì, không được càn rỡ, đây là lớp học!!!" Minh Hạo đứng dậy, hét to một tiếng, uy hiếp các nàng.
Một mỹ nữ tóc vàng nghe vậy, không những sợ, mà còn lấy làm mừng, nàng cười khanh khách nói: "Ngươi yên tâm, cửa đã được chúng ta cài mã hóa bảo vệ lại, cho dù là viện trưởng cũng không vào được, trừ phi là cậy mạnh đi vào, nhưng là chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra ở lớp học, nhất là ban cấp đặc biệt, với lại hiện giờ là giờ nghỉ ngơi cho nên không ai vào đâu."
Minh Hạo sắc mặt đen lại, cửa cài mã hóa? giờ nghỉ ngơi? Nhịn không được, sắc mặt âm trầm hỏi: "Các ngươi có âm mưu gì?"
Một mỹ nữ khác thấy vậy, sắc mặt nghi ngờ hỏi Minh Hạo: "Ngươi không biết à?"
"Biết cái gì?" Minh Hạo khuôn mặt mờ mịt hỏi.
Hôm nay hắn vừa đến lớp học a, nào biết cái gì?.
Nhìn Minh Hạo vẻ mặt mờ mịt, một mỹ nữ trong đó lòng tốt 'giải thích': "Là vậy, ông nội ngươi, cũng chính là Kim Hải đã đem ngươi hứa hôn với chúng ta, mà ông nội(ngoại) cha mẹ của chúng ta hoàn toàn gật đầu đồng ý việc này, sau đó liền bọn hắn giải thích cho chúng ta là: Ngươi sở hữu thiên phú 20 tinh, một khi lấy ngươi về, không những chúng ta địa vị trong gia tộc càng lên cao.
Khi chúng ta có 'mầm' với ngươi, sẽ sinh ra những đứa bé thiên phú không kém gì ngươi, thậm chí có khả năng càng kinh khủng hơn, sau khi chúng ta nghe xong bậc trên giải thích, liền không chút do dự gật đầu đồng ý.
Chúng ta đều biết, hiện tại ngươi còn nhỏ chỉ mới 6 tuổi, nhưng không sao, theo tình báo nơi đó thì Tuyết Linh Nhi đã mang thai với ngươi...
Mà ngươi thuộc về Kim gia, một trong 10 siêu cấp cổ lão gia tộc, cũng là cổ lão siêu cấp gia tộc bên trong mạnh nhất, cho nên đối với chúng ta là vô cùng vinh hạnh, chúng ta không ngại làm thiếp của ngươi...
Ngươi yên tâm, chúng ta sẽ yêu ngươi mãi mãi, hảo hảo nằm lên đó ngoan đi, để chúng ta phục vụ ngươi." Sau khi nói xong, ánh mắt vị mỹ nữ kia lập tức biến thành tham lam, như lão sói già tham lam nhìn lấy con cừu nhỏ đồng dạng.
Nghe vậy, sắc mặt Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi hoàn toàn trắng bệch, trong lòng Minh Hạo 100 cái fuck your mother ông nội... a, đây là ngươi bán đi cháu mình rồi.
"Các ngươi không được lại đây, nếu không ta liều mạng với các ngươi" Minh Hạo lùi lại mấy bước, chân hắn h oàn toàn run rẩy, sắc mặt sợ hãi nhìn hơn 58 nữ đang tiến đến gần, như con cừu non nhìn 58 lão sói đang tiến đến hãm hiếp hắn vậy...
Mặc dù các nữ này đều xinh đẹp, ai cũng khuynh quốc khuynh thành, mõi dáng vẻ đều có nét đặc trưng riêng, nhưng là, hắn hiện tại mới 6 tuổi, còn chưa lập nghiệp kiến quốc a, hơi đâu mà xây dựng hậu cung 3000 này?
"Đừng lo, các tỷ tỷ sẽ ôn nhu với ngươi." Một đám mỹ nữ tiến lên, cười khanh khách lạc lạc, dâm đãng nói. Sau đó không lo cái gì hình tượng tiểu thư cổ tộc hay gia tộc siêu cấp, tất cả mỹ nữ sắc mặt hồng hào một mảnh, nghĩ đến nhiệm vụ phía trên trưởng bối giao, liền các nàng ánh mắt kiên định, tất cả mỹ nữ đều cở ra hết quần áo của mình.
Sau đó liền như đàn sói già lâu ngày đói bụng, nhào vào ăn thịt cừu non...
....................
.....................
1 phút sau, Minh Hạo đánh trống bại trận, mặc cho người cắn xé...
Tuyết Linh Nhi dù cố gắng phản kháng, nhưng là vô dụng, bị bọn mỹ nữ bắt lấy treo lại đằng xa trên ghế, lấy dây cột vào, chỉ có thể nhìn chồng mình bị đàn sói 'ăn thịt'.
"Ah~~ Mạnh lên nào " Một mỹ nữ tóc vàng đang cưỡi ngựa rên rỉ ...
10 phút sau ...
"Xong chưa tới ta, ngươi chơi cưỡi ngựa đủ rồi" Mỹ nữ khác mắt phượng tóc đen dài nhịn không được, mặc kệ mỹ nữ kia, trèo lên người Minh Hạo...
...
15 phút sau...các mỹ nữ khác cũng là tò mò, khát khao, khó nhịn, không biết khi cưỡi ngựa trên người Minh Hạo như thế nào, nhìn 2 mỹ nữ kia lần đầu cưỡi ngựa chỗ kia xuất huyết, lại là rên rỉ đâu đớn các nàng nhìn vô cùng sợ, nhưng 5 phút sau, 2 nàng đều là vẻ mặt vui sướng, như là tận hưởng đồng dạng...
hơn 30 mỹ nữ cùng lúc trèo lên cưỡi ngựa...
......
...
*_*
← Ch. 033 | Ch. 035 → |