← Ch.048 | Ch.050 → |
Minh Hạo nhìn thấy huyết mạch kinh khủng như vậy trong lòng...không biết biểu hiện cảm xúc gì nửa.
Có thể là vì hắn quá vui mừng dẫn đến chết lặng rồi.
Cơ thể hô hấp cùng nhịp tim không khỏi đập nhanh gấp 10 lần, cả khuôn mặt đỏ lên như đít khỉ.
Dần dần, hắn không tự chủ nhắm mắt lại, điều hòa lấy hơi thở, cảm xúc của mình.
1 tiếng sau...
"Hô***!" Minh Hạo mở mắt ra, hô hấp cùng nhịp tim đã đập trở lại bình thường, thở ra một hơi dài.
Hắn đóng lại bản thông tin, cái sức mạnh cấm kỵ quá khủng, còn mạnh gấp 100 lần thần linh, có thể nói là vô địch vũ trụ...
Minh Hạo thú thật, hắn rất thích sử dụng sức mạnh này, nhưng nghĩ lại, nếu 1 hít chém chết địch nhân, liền đây là chơi nhanh quá chán a?
Cuối cùng, hắn quyết định hạn chế sử dụng sức mạnh này, chỉ khi nào bản thân hoặc người thân gặp nguy hiểm, mới lấy ra sử dụng, cho địch nhân một cái 'món quà to' a.
Nghĩ đến lúc kẻ địch vẻ mặt hoảng sợ, quỳ xuống cầu xin tha thứ dưới chân hắn, còn có nếu mỹ nữ là kẻ địch thì hắn lúc đó chẳng phải là muốn chà đạp làm sao à...
Nghĩ vậy, chỉ cảm thấy tương lai tràn ngập 'sung sướng' a...
Sau đó, hắn không kìm nén được muốn biến hình xem thử sức mạnh như thế nào.
"Ha!" Minh Hạo đứng dậy, sau đó như là vận công lực như trong tiểu thuyết động tác, thét lên một tiếng lớn, chỉ thấy một nguồn năng lượng khổng lồ từ nơi nào đó truyền vào cơ thể.
Xung quanh cơ thể có một luồng hào quang màu vàng cùng sấm sét bao quanh thân thể. Tiếp đó là mái tóc thay đổi, từ màu đen đột nhiên dài ra đến chân, sau đó chuyển thành màu vàng óng.
Cơ thể, bắp thịt phát triển cao, lớn hơn. Chiều cao Minh Hạo trong chốc lát cao hơn 1m9.
Quần áo dường như chịu không nổi sức mạnh từ cơ thể Minh Hạo phát ra, toàn bộ bị xé rách, lộ ra thân hình, cơ bắp vô cùng cường tráng.
Thay đổi nhiều nhất là khí chất hắn, làm người nhìn thấy tưởng rằng hắn là một tên kiêu ngạo, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt hoàn toàn nhỏ hẹp ngang lại, nhìn rất là bá đạo, ngang ngược, lạnh lùng, kiêu ngạo.
...
Minh Hạo ngó mắt nhìn lại, khóe miệng hơi cong lên mỉm cười một tia ngạo nghễ.
Hắn nhắm mắt lại đánh giá cơ thể mình.
Bây giờ Minh Hạo có thể cảm nhận được, một nguồn năng lượng khủng bố trong cơ thể mình đang lưu chuyển khắp toàn thân, tế bào, tay chân, bắp thịt...
Không những vậy, hắn có thể cảm thấy được xung quanh nguyên tố, chỉ cần một ý niệm là có thể điều khiển tất cả chúng: thủy, hỏa, kim, mộc, thổ, ánh sáng, bóng tối, sấm sét, gió...
Lập tức, niệm động!
Bỗng nhiên xung quanh toàn bộ mặt đất hụt xuống thành cái hố, hoặc đột nhiên mộc lên những cành cây cổ thụ cao lớn...Lại bỗng nhiên xuất hiện một đống lửa hoặc nước đốt cháy, tưới mát xung quanh, lại là xung quanh đột nhiên xuất hiện gió xoáy....
Mà ở giữa Minh Hạo tựa như chúa tể nguyên tố, hắn đứng ở giữa khu vực, các nguyên tố như lửa, nước, gió... không tổn thượng được hắn.
Minh Hạo mở mắt ra, sau khi thử nghiệm, hắn dần quen với sức mạnh, muốn tiếp tục biến thân lên cấp 2 biến thân.
"A!" Minh Hạo thét lên, luồng hào quang màu vàng xung quanh hắn tăng nhiều hơn vài tia.
Dị tượng hiện lên, từ trong thân thể một luồng ánh sáng màu vàng óng chiếu hẳn lên đến phía chân trời, tựa như ánh sáng thiên thần giáng lâm trần gian đồng dạng, xung quanh gió lốc cuồn cuộn xuất hiện, bụi mịt mù nổi lên bốn phía.
"Rầm!" Cả mặt đất nơi Minh Hạo đang đứng đột nhiên sụp xuống dưới, biến thành cái hố to hơn 10m.
Người dân phía xa thành phố cũng là thấy cảnh tượng này, ánh mắt nhìn về phương hướng nơi Minh Hạo đang ở, trong mắt ai cũng là hiện lên kinh ngạc, đây là gì? Dị tượng? bảo vật xuất thế????
Sau đó, đột nhiên tất cả người dân trong thành phố, kể cả võ giả đột nhiên cảm thấy một luồng sức mạnh như là núi lớn đè tới, khiến cơ thể không tự chủ được run rẩy, cơ thể không thể nhúc nhích được dù là một ngón tay.
Mà các cường giả đang trấn thủ ở đây thì khác, bọn hắn không giống người thường.
Khi ánh sáng chiếu lên thẳng đến chân trời, bọn hắn chỉ cảm thấy bất chợt một luồng sức mạnh khủng bố ập đến cơ thể, khiến bọn hắn cảm thấy nghẹt thở, như bị ai bóp lấy cổ họng đồng dạng.
Mặc dù bọn hắn có thể nhúc nhích, nhưng là chuyển động vô cùng khó khăn, tựa như con robot vậy, nhìn vô cùng cứng ngắt không linh hoạt.
Thậm chí có người yếu hơn nhịn không được phun ra một ngụm máu, ngã lăn xuống đất nằm bất tỉnh.
..
Biệt thự Đại Thống Soái Minh Hạo.
"Nguồn sức mạnh khủng khiếp này? Đây là thứ gì tồn tại!?" Một lão già sắc mặt trắng bệch cả thân thể run rẩy nói.
"Mặc kệ nó, nhanh chóng bày trận, chống lại luồng sức mạnh này, không cho các phu nhân của đại thống soái bị tổn thương, nên nhớ các nàng đang mang thai đứa con của Minh Hạo, nếu các nàng xảy ra chuyện gì thì ngày mai đầu chúng ta không giữ được!!!" Một lão già khác gấp gáp nói.
"Được! nhanh lên bày trận!"
Sau đó, hơn 500 vị Vương Giả, 100 Anh Hùng, 8 Truyền Kỳ hợp sức lại, làm thế trận hình chữ nhật, bao quanh toàn bộ khu biệt thự, hình thành cái màn năng lượng siêu lớn.
...
Minh Hạo sau khi biến thân đến Super Saiyan Legend đẳng cấp 2.
Toàn thân không có gì thay đổi, ngoài trừ màu tóc vàng đậm, luồng hào quang xung quanh càng nhiều hơn.
"A, ta sắp chết rồi ..." Một người đàn ông trẻ tuổi tuyệt vọng kêu rên...
"Ah đau quá, thượng đế cứu con...thần linh đang phạt ta?..." Một người mỹ nữ đang ngoại tình với người khác, quỳ xuống bên giường nức nở ....
"Mẹ ơi, mẹ tỉnh dậy đi, hu hu hu" Một đứa bé thấy mẹ mình đột nhiên bất tỉnh, liền chạy đến ôm vào khóc lóc...
...
Một đám âm thanh từ xa xa truyền vào tai Minh Hạo, nghe vậy hắn nhíu, mày chẳng lẽ do 'khí' của mình ảnh hưởng tới bọn hắn? Lại nhớ tới còn có vợ mình tại biệt thự, lỡ như....
Nghĩ vậy, Minh Hạo trong lòng hơi hoảng hốt, nhanh chóng thu hồi trạng thái biến thân Super Saiya Legend, trở lại hình dáng bình thường, nhanh chóng thuấn di trở về biệt thự.
Trở lại biệt thự, thấy cả khu vực đều được màn năng lượng dày đặc bao bọc xung quanh, không khỏi thở phào một hơi.
Minh Hạo trực tiếp thuấn di tiến vào biệt thự, nhìn trong sân mấy người Truyền Kỳ, Anh Hùng cấp lão giả đang ngồi một chỗ truyền năng lượng vào màn hộ tráo bảo vệ, hắn trong lòng cảm động, hài lòng nhìn mọi người, mỉm cười vui vẻ, thân thiết nói: "Cám ơn tất cả mọi người, hiện tại không cần duy trì hộ tráo năng lượng nửa, ta đã giải quyết xong 'tên kia', nhân tình của tất cả mọi người ta xin nhận." Nếu không nhờ bọn hắn, chắc hẳn các người vợ hắn xảy ra chuyện rồi.
Nghe Minh Hạo nói, tất cả mọi người không khỏi ngẩn người, giải quyết xong tên kia? Bọn họ là nghe lầm? Nhưng lại nghĩ đến Minh Hạo chiến tích của hắn cùng khi Minh Hạo tiến đến đây, sau đó chỉ trong giây lát luồng áp lực liền lập tức biến mất, khiến tất cả mọi người không khỏi tin tưởng lời Minh Hạo không nghi ngờ chút nào.
Lập tức, tất cả mọi người ánh mắt nhìn về phía Minh Hạo thay đổi, nếu lúc trước vô cùng kính nể, không nghĩ vị thiếu niên(thanh niên) này khủng bố đến tình trạng kia.
Minh Hạo nhìn thấy ánh mắt mọi người nhìn mình bằng ánh mắt này, không khỏi cảm thấy hơi xấu hổ, nhanh chóng chạy vào bên trong biệt thự xem tình huống.
Khi thấy tất cả mỹ nữ trong phòng đều an toàn, không có xuất hiện tình huống đáng tiếc gì, Minh Hạo không khỏi thở phào ra một hơi, thầm trách mình hành động lúc trước mà không suy nghĩ đến các nàng.
Cũng may là không ai ảnh hưởng...
Sau đó, hắn triệu tập Khư Mộ Hàn đến, nói: "Ngươ đi kêu người trong vòng nửa tiếng làm một cái hồ bơi, chiều rộng và dài phải tối thiểu đạt 100m."
Khư Mộ Hàn nghe vậy hơi nghi ngờ, nhưng vẫn thi hành theo mệnh lệnh.
20 phút sau.
Khư Mộ Hàn quay lại, báo tin xây dựng hồ bơi đã hoàn thành, sau đó dẫn Minh Hạo tới cái hồ bơi mới làm...
Minh Hạo nhìn xuống kiểm tra hồ bơi, đúng là đạt kích cỡ dài rộng cỡ 100m, trong lòng vô cùng vui vẻ, kế hoạch có thể bắt đầu rồi.
Hắn quay sang nhìn Khư Mộ Hàn ánh mắt sắc bén nhìn hắn, sắc mặt nghiêm túc, âm thanh lạnh lẽo, nói: "Hàn quản gia, ta lập tức lấy danh nghĩa đại thống soái, cấm tất cả mọi người tới gần hồ bơi này gần 100m, kể cả hai vị nguyên lão, thuộc về cơ mật cấp cao nhất, không nghe lời lập tức xử bắn tại chỗ, ngươi lập tức đi thông báo với tất cả nhân viên liên bang tin tức này cho ta!"
Đột nhiên nghe Minh Hạo nói, cả thân thể Khư Mộ Hàn không khỏi lạnh run, khi Minh Hạo nghiêm túc nhìn hắn chỉ cảm thấy cả cơ thể áp lực nặng nề vô cùng, như có ngọn núi đè trên ngực hắn vậy.
"Vâng lão gia, lão nô sẽ lập tức đi thông báo ngay." Lập tức, lão quản gia rút lui đi, chỉ để lại một mình Minh Hạo.
Nhìn xung quanh không còn ai, lập tức từ túi đồ lấy ra vật phẩm 'thế giới trong gương', đó là một cái bình hình trụ khá lớn, sau đó hắn mở nấp ra, đổ tất cả dầu từ trong bình vào hồ bơi.
5 phút sau.
Mặt nước hồ bơi hoàn toàn thay đổi, màu xanh dương nước biến mất, thay vào đó là nó trắng, như tấm gương vậy, phản chiếu lại vật chất ngược xung quanh.
Minh Hao thấy hồ bơi mặt nước hoàn toàn thay đổi, liền biết đã xong, lập tức hắn muốn thử nghiệm, nhảy vào hồ bơi.
"Bũm" Minh Hạo nhảy vào hồ bơi sau đó liền thần kỳ biến mất, nếu có người thấy cảnh này sẽ sợ đến há hốc mồm.
...
Bên kia thế giới song song...
Minh Hạo thở hồng hộc ngủm đầu trồi lên mặt nước, quét mắt nhìn xung quanh, nơi này vẫn như cũ là hồ bơi không có gì thay đổi, sau đó hắn không chờ đợi kịp, trực tiếp thuấn di ra ngoài.
30 phút sau Minh Hạo trở về, cái thế giới này y hệt thế giới bên kia, nhưng mà có 2 cái hoàn toàn khác biệt: Thứ nhất, nơi này không có bất kì sinh vật nào sinh sống, nghĩa là hiện tại thế giới này chỉ có Minh Hạo là một người duy nhất.
Cái thứ hai, là bản đồ của thế giới này chỉ giới hạn ở Hành Tinh Cuối Cùng 4.
Lúc nãy hắn thử nghiệm thuấn di đi ra ngoài Hành Tinh Cuối Cùng 4, nhưng là như đụng vào bức tường đồng dạng không thể tiến thêm một bước nửa.
Nhưng là như vậy là đủ rồi, kế hoạch thứ 2 bắt đầu: tổ kiến thế lực của riêng mình!
← Ch. 048 | Ch. 050 → |