← Ch.051 | Ch.053 → |
Minh Hạo đi qua đi lại trước cửa phòng, Tuyết Linh Nhi đang ngồi ghế chờ đợi, nàng nhìn hắn lo lắng đi qua đi lại thì mỉm cười, nói: "Ngươi không cần lo lắng cho bọn họ đâu, bọn họ sẽ vượt qua ngay thôi."
Minh Hạo gật đầu, trong lòng hơi bình tĩnh lại, nhắm mắt ngồi xuống ghế.
"Rầm" Cửa phòng mở ra, một vị y tá kia bước ra, nàng nở nụ cười vui vẻ, nói: "Lão gia, phu nhân, 58 vị phu nhân trong phòng đều an toàn vượt qua, mẹ tròn con vuông!!! Tổng cộng sinh ra 35 bé trai, 23 bé gái."
Minh Hạo gật đầu nhìn vị y tá nói: "Mõi người các ngươi đi lĩnh 1000 ruby đi".
Sau đó nhanh chân đi vào phòng, Tuyết Linh Nhi thấy vậy chậm rãi đứng lên, ôm Kim Minh Tuyết đi vào theo.
Nghe được lĩnh 1000 ruby, y tá kia vui mừng đến muốn phát khóc, đây là lần đầu tiên mình nhận được nhiều ruby vậy a, trong lòng đối với Minh Hạo +100 điểm hảo cảm
"Oe, oe, oe, oe...!" hơn chục tiếng oe oe trẻ sơ sinh vang dội căn phòng
Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi nghe mà muốn đau tai nhức óc, tiếng oe oe truyền khắp phòng khiến bọn hắn vô cùng khó chịu.
Đang nằm trên lưng Tuyết Linh Nhi, bé gái Minh Tuyết bị tiếng oe oe làm giật mình, từ đang ngủ say thức dậy.
Nàng mở mắt ra, nhìn xung quanh căn phòng, đột nhiên nghe 'oe oe' liên tục...trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy những tiếng oe oe này vô cùng thân thiết.
"Gì vậy mama" Minh Tuyết quay qua Tuyết Linh Nhi hỏi.
Nghe Minh Tuyết hỏi, Tuyết Linh Nhi dịu dàng mỉm cười, nói: "Đó là các em của con đó"
"Em?" Minh Tuyết tự nói lại một lần nửa, nàng nhắm mắt lại, sau vài giây mở mắt ra, nàng ánh mắt màu tím bên trong lóe lên trí tuệ ánh sáng, nàng vỗ vỗ hai tay, sắc mặt vui vẻ cười nói: "A Minh Tuyết cuối cùng có em rồi! Sau này sẽ có người chơi cùng Minh Tuyết hi hi"
Minh Hạo nhìn Minh Tuyết trong giây lát hiểu ra vấn đề, trong lòng không khỏi cảm thán: "Không biết IQ bình thường của Minh Tuyết bao nhiêu mà lại yêu nghiệt vậy a, nếu IQ bình thường của nàng là 120% + thêm 200% = 320% thì trí thông minh này nếu đặt kiếp trước thì bằng gấp 2 - 3 lần Albert Einstein cộng lại a.
Sau đó, Minh Hạo quét mắt tất cả mỹ nữ đang nằm trên giường, hắn thân thiết nói:" Tất cả các ngươi chắc đã mệt rồi, nằm nghỉ ngơi đi, chúng ta ngoài trước."
Nói xong, hắn đến giường từng người, hôn lên môi các nàng, lại hôn lên đứa con mới sinh ra, coi như là bày tỏ sự yêu thương của hắn với các nàng cùng con nàng đi.
Hôn 58 người xong, Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi đi ra ngoài, để lại các nàng sắc mặt tái nhớt nhưng hai bên máu các nàng hiện lên một chút hồng hào.
....
6 tháng sau.
Minh Hạo nhàn nhã ngồi trong phòng, một tay bóp ngực Tuyết Linh Nhi, một tay lấy luồng quần túi quần Tuyết Linh Nhi, gọi Khư Mộ Hàn tới.
"Đừng mà Hạo ca, có người ngoài nhìn đây" Tuyết Linh Nhi sắc mặt trắng hồng hào, hơi thở có chút gấp gáp nói.
Minh Hạo mỉm cười tà ý, hắn nói: "Hàn lão gia là người chúng ta rồi, người ngoài cái gì?"
Nghe Minh Hạo vô sỉ nói, Tuyết Linh Nhi đành phải từ bỏ chống cự, để mặc hắn **.
"
Thấy Khư Mộ Hàn tiến vào phòng, nhìn hắn, Minh Hạo hỏi: "Chuẩn bị chưa? Còn có gia đình ta Kim gia cùng Phương gia đã chuyển vào thế giới song song chưa?
Khư Mộ Hàn tiến vào phòng thấy cảnh Minh Hạo đang **, không dám nhìn thẳng Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi, hắn cúi đầu nhìn xuống đất, cung kính trả lời: "Vâng, tất cả chuẩn bị hết thưa lão gia, đã chuyển toàn bộ người, không sót một ai"
Minh Hạo gật đầu, nhìn nằm trên giường đang ngủ ngon bé gái, nàng làn da trắng trẻo mập mập, mặc dù hiện giờ nàng còn nhỏ, nhưng khuôn mặt ngũ quan lúc này đã vô cùng xinh xắn, lớn lên liền là một mỹ nữ khuynh quốc, khuynh thành.
"Dậy đi Minh Tuyết, dậy" Minh Hạo lay lay nàng, nhưng nàng vẫn nằm ngủ khò khè bất động, giống như không nghe thấy Minh Hạo kêu dậy vậy.
Kêu mọt hồi, hắn nhịn không được, tay kia bóp đít nàng một cái.
"Ah~Ba ba, để người ta ngủ đi mà..." Bé gái bị bóp, dường như biết Minh Hạo đang bóp nàng, lăn qua một bên nhõng nhẽo rên một tiếng, lại nằm ngủ tiếp.
Minh Hạo sắc mặt hắc, nhìn con của mình đang nằm ì ra như con lợn nái kêu hoài không dậy.
Kim Minh Tuyết hiện nay 8 tháng tuổi vô cùng lanh lợi, IQ của nó vô cùng kinh khủng, hiện tại có thể bằng với đứa bé lớp 7 rồi...
Biết đi, ăn nói như người lớn, tháng thứ 3 có thể tự đi lại như bình thường, tháng thứ 4 nói chuyện bình thường, tháng 5 tự ăn một mình...
...
Tuyết Linh Nhi thấy vậy thì hơi xấu hổ, trừng bên cạnh Minh Hạo, nhỏ giọng nói: "Ngươi thật kỳ cục, kêu đứa con lại đi bóp đít nó, ngươi chẳng lẽ biến thái đến trình độ kia?"
Nghe Tuyết Linh Nhi nói, Minh Hạo sắc mặt già đỏ lên, biện giải: "Ta lúc trước kêu nó hoài nhưng nó cứ nằm ì ra đó, chẳng lẽ ra tay đánh nó? Cho nên đành bóp đít cho nó nhột tỉnh dậy."
Tuyết Linh Nhi hừ lạnh, hiển nhiên không tin lời nào, ánh mắt nhìn Minh Hạo như con cọp cái nhìn hắn, nàng hầm hừ cảnh cáo: "Nếu ngươi mà dám làm hành động sai trái gì với con bé, ta sẽ không tha cho ngươi."
Minh Hạo liên tục gật đầu, bảo đảm nói: "Ngươi xem ta là người như vậy ư? Dù gì nàng cũng là con gái ruột của ta a, ta không phải loại cầm thú kia..."
Nàng không thèm tranh cãi với Minh Hạo nửa, Tuyết Linh Nhi quay qua Minh Tuyết, miệng kề bên tai nàng, nói: "Tuyết, dậy đi con, sắp đi ra ngoài chơi rồi."
"Đi ra ngoài chơi?" Minh Tuyết đang nhắm mắt ngủ, nàng nghe vậy, mơ mơ, màng màng mở mắt ra, hỏi lại.
"Đúng vậy, đi ra ngoài chơi, bên ngoài có nhiều thứ mới lạ lắm, nếu ngươi không tỉnh dậy là ta cùng cha bỏ ngươi lại một mình trong phòng đó!" Tuyết Linh Nhi nhọ giọng dụ dỗ vừa uy hiếp nói.
Kim Minh Tuyết đột nhiên trợn tròn mắt, sau đó đứng lên nhún nhảy, khuôn mặt vui vẻ cười nói: "Oh Yeah! Cuối cùng mình được ra ngoài chơi hi hi."
Minh Hạo nhìn nàng tinh thần sáng lạng, nào giống bộ dáng lợn lười lúc nãy? Hắn không khỏi hai tay che mặt lại, thầm than: "So người với người sao lại khác biệt như vậy..."
Sau đó quay sang Khư Mộ Hàn nhàn nhạt nói: "Đi thôi Hàn quản gia"
"Vâng" Khư Mộ Hàn vẫn cúi đầu cung kính đáp.
Sau đó dẫn 3 người đến cái hồ bơi mà một năm trước Minh Hạo xây.
Một đường đi, hôm nay biệt thự rất kì lạ không giống những ngày qua, trên đường đi trống vắng không còn ai, ngoài trừ bốn người Minh Hạo, Kim Minh Tuyết, Tuyết Linh Nhi, Khư Mộ Hàn.
Kim Minh Tuyết lần đầu đến hồ bơi này, không khỏi tò mò nhìn qua Minh Hạo hỏi: "Ba ba dẫn đến hồ bơi này làm gì? Chẳng lẽ là muốn bơi?"
Minh Hạo không giải thích gì, trực tiếp đi tới bên mẹ con ôm bọn họ vào người, sau đó nhảy xuống nước.
Khư Mộ Hàn thấy vậy, nhanh chóng nhảy theo sau vào hồ.
"Bũm ~"
Cả 4 người thân ảnh đã không thấy đâu.
...
Thế giới trong gương.
4 người cùng lúc đầu trồi lên mặt nước.
Kim Minh Tuyết thì kinh ngạc nhìn xung quanh. Trong đầu đầy dấu chấm hỏi, hiển nhiên dù lấy IQ thông minh 300% chưa lý giải được thế giới song song này..
Mà Khư Mộ Hàn, Tuyết Linh Nhi không chút kinh ngạc, giống như đã biết việc này từ lâu, trên mặt không biểu hiện cảm xúc gì.
Minh Hạo trực tiếp ôm Tuyết Linh Nhi, Minh Tuyết thuấn rời biệt thự, đi ra ngoài.
...
Bên phía ngoài biệt thự, có hơn hàng trăm ngàn người đang đứng xếp hàng, có già, có trẻ, có gái, có trai, có điểm chung là trên người bọn hắn đều ăn mặc quân trang.
Thấy Minh Hạo đến, tất cả mọi người làm lễ chào quân đội, sau đó rống to một tiếng: "Xin chào đại soái!"
Minh Hạo hài lòng gật đầu, sau đó dẫn theo vợ cùng con hắn, đi tiếp.
Nửa năm qua, hắn bắt đầu kế hoạch thứ 2, đó là xây dựng thế lực riêng của mình.
Đầu tiên, Hành Tinh Cuối Cùng 4 hoàn toàn bị hắn cải tạo, nhà cửa người dân dẹp bỏ, thay vào đó chia làm bốn khu lớn: Khu trường học, khu huấn luyện, phòng thí nghiệm, xưởng sản xuất.
Sau đó, hắn từ cửa hàng tiêu hao 500 triệu điểm mua sắm, mua bánh thuần chủng của doraemon.
"Bánh thuần chủng
Công dụng của nó là thuần hóa bất kì loài động vật nào ăn phải nó. Loại bánh này rất có lợi trong những cuộc phiêu lưu trong rừng hay về thời có khủng long. Tuy nhiên, nó có hình dạng rất giống thuốc xổ nên cần kiểm tra kĩ lưỡng khi sử dụng nó.
Trong một số tập truyện, Doraemon đã sử dụng loại bánh này để thuần dưỡng nhiều loài sinh vật để thoát hiểm hoặc di chuyển như một phương tiện.
"
Tiếp theo, hắn đem tất cả người ở trong biệt thự hắn, trừ tất cả vợ hắn, rồi lại kéo thêm một đám thiếu niên, thanh niên thiên phú không kém, lại kéo thêm tất cả thân nhân của các nàng, gồm hơn hai, ba trăm ngàn người, rồi dụ dỗ, bức hiếp bọn hắn cho ăn bánh này.
Dù sao Minh Hạo hiện tại là đại thống soái liên bang, ai dám không nghe lời?
Cho nên, bọn hắn chỉ có thể ngoan ngoãn ăn bánh do Minh Hạo đưa thôi.
Sau khi ăn hết bánh thuần chủng, liền lập tức độ trung thành của bọn hắn kéo lên 100%, Minh Hạo nói gì nghe đó, như là chó cưng vậy, tuyệt đối không phản bội.
Bước đầu tiên kế hoạch hoàn thành, đến bước thứ hai, cũng là giai đoạn quan trọng nhất. Minh Hạo hao tốn nhiều sức lực, nhờ vào quyền đại thống soái, nhiều lần đưa phi thuyền chuyên chở bọn hắn về Hành Tinh Cuối Cùng 4, sau đó đưa từng chút một vào 'thế giới trong gương'.
Hai vị nguyên lão cũng là phát hiện chuyện này, hỏi thăm hắn đang làm gì, Minh Hạo chỉ là diện lý do thiếu nhân thủ, cần nhiều người đến đây.
Hai vị nguyên lão nghe vậy hơi nghi hoặc, nhưng cũng là tin tưởng hắn, dù gì hồi trước hắn tuyên bố thành lập xưởng hay trường đặc biệt gì đó, cho nên bây giờ cần nhiều người cũng không có gì không hợp lý.
....
Hiện tại, đến bước cuối cùng, đó là...đi ra ngoài vũ trụ, thu phục tất cả chủng tộc, thành lập nên đế quốc của riêng hắn!
Đây cũng là nhiệm vụ mà hồi nửa năm trước vừa nhận được, trong đó còn có 1 cái nhiệm vụ hắc ám trận doanh.
...
Nhiệm vụ chính tuyến (1)
Tên: tạo ra một đại đế quốc riêng mình.
Giới thiệu: tạo ra một đại đế quốc riêng mình.
Độ khó: SSSSSSSSSSSS (12 S)
Nội dung: trong vòng 20 năm tạo ra một đại đế quốc, yêu cầu: đế quốc có hơn 100 tỷ binh lực, 10 triệu chiến thuyền cấp SSS, 100 triệu chiến thuyền cấp SS, 1 tỷ chiến thuyền cấp S, 10 tỷ chiến thuyền cấp A...
Có một vùng đất (khu vực) riêng, có thể chứa được hơn 100 tỷ người sinh sống....
Thời hạn: trong 20 năm
Phần Thưởng: Tùy chọn 10 món đồ vật bất kỳ (Triệu hoán, gien, trang bị...), có 12 cấp S (SSSSSSSSSSSS)
Thất bại: trong vòng hai mươi năm không hoàn thành nhiệm vụ, đồng nghĩa với thất bại, chết.
...
Nhiệm vụ trận doanh hắc ám (1)
Chính tuyến (1)
Tên: Trở thành đại đế hắc ám nhất vũ trụ
Nội dung: thu phục tất cả chủng tộc toàn vũ trụ, mõi chủng tộc phải chịch một em có baby với em đó mới coi là nhiệm vụ hoàn thành.
Tiến độ: 0, 1%.
Phần thưởng: Phong ấn vũ trụ (kỹ năng), Hắc Ám Hủy Diệt (kỹ năng), Hắc Ám Chôn Vùi(Kỹ Năng) hắc ám đại đế vũ trụ (danh hiệu), Chịch Gái Đại Đế(danh hiệu), Vũ Trụ Dâm Thần(danh hiệu)...
Thất bại: không thời hạn...
...
Khi đó Minh Hạo nhìn hai nhiệm vụ này, sắc mặt hoàn toàn đen, đen hơn không thể đen lại, đây là nhịp điệu chịch gái tất cả chủng tộc trong vũ trụ a, à không, phải nói 'chính đáng' là thu phục tất cả chủng tộc trong vũ trụ mới đúng!
Con đường trở thành dâm thần vũ trụ của Minh Hạo sắp bắt đầu từ đây....
.........
Tối này không có chương nhé, k biết tại sao hôm nay buồn ngủ quá @@!
← Ch. 051 | Ch. 053 → |