Vay nóng Tima

Truyện:Siêu Cấp YY Hệ Thống - Chương 090

Siêu Cấp YY Hệ Thống
Trọn bộ 310 chương
Chương 090: Minh hạo âm hiểm
0.00
(0 votes)


Chương (1-310)

Siêu sale Shopee


Tôn bóng mờ khổng lồ ánh mắt chuyển động, hắn thần niệm tản ra xung quanh, xem xét một vòng.

Tôn bóng mờ này như phát hiện cái gì, chợt quay người lại, hai mắt nhìn về đám thanh niên tuấn tú đứng ở góc đằng kia.

Ánh mắt của hắn như mang theo một phiến thiên địa, nặng nề mà vô hình đem đám người hô hấp khó khăn, hít thở không thông.

Tôn bóng mờ đứng tại thiên khung sừng sững như tòa núi lớn, nhìn chằm chằm đám người, hai mắt hắn nheo nhỏ lại thành một đường thẳng, như có điều suy nghĩ gì đó, hắn trầm mặc một hồi, không nói lời gì.

Đám người trẻ tuổi thấy tôn bóng mờ khổng lồ nhìn chằm chằm không nói gì, áp lực trong lòng bọn hắn càng lớn hơn, sau lưng mồ hôi lạnh đổ như mưa, thân thể, tay chân run rẩy liên tục.

Mặc dù bọn hắn là thiên chi kiêu tử, rồng trong loài người, mõi người đều có bối cảnh lớn khiến người không dám đắc tội. Nhưng đối với một tên 'điên' có thù tất báo, hơn nửa là một người có thực lực vô cùng kinh khủng, ai biết hắn sẽ làm ra chuyện gì điên cuồng?

Vài phút sau, như đã nghĩ xong, Tôn bóng mờ khổng lồ hai mắt lạnh lùng nhìn đám người, âm thanh như kinh lôi rền vang lên bên tai, khiến đám người một trận đau tai nhức óc: "Trong các ngươi, ai là người giết con trai ta?"

Câu hỏi đơn giản, nhưng cũng khiến cho đám người cả thân thể lung la lung lay như say rượu, từng người một thân hình bắt đầu đứng không vững ngã xuống đất.

Đám thanh niên nghe cự tôn bóng mờ hỏi, ánh mắt nhìn ta, ta nhìn người, âm thầm nháy mắt ra hiệu cho nhau.

Dưới tinh thần niệm lan tỏa xung quanh, các động tác ám chỉ của bọn người không chạy khỏi mắt hắn, dù chỉ là một cái nháy mắt trong trong tíc tấc.

Nhưng hắn không nói gì, chỉ là lẳng lặng chờ đợi câu trả lời từ đám người.

Vài phút sau, cự tôn bóng mờ thấy đám người 'liếc mắt đưa tình' liên tục, tới giờ còn chưa có người đi ra, làm hắn có chút mất hết kiên nhẫn muốn bạo phát.

Ở ngay tại lúc này, một người thanh niên ăn mặc hoa bào từ trong đám bước ra, sắc mặt trắng bệch như bị bệnh, mồ hôi từ trên mặt rơi xuống như mưa, hắn hai chân run rẩy liên tục, nước đái từ đũng quần tràn ra, tình cảnh này giống như con chó sắp bị người cắt chim đem đi ăn đồng dạng.

Đứng phía sau hắn, đám người trong lòng cầu nguyện:

- Ngươi cố gắng lên, nếu ngươi chết thì có bọn ta ở tại đây, xây cho ngươi một cái mộ bia hoành tráng nhất Đại Thiên Thế Giới, sau đó ở ngày này năm sau luôn luôn đến thấp hương cho ngươi vài nén nhang, cúng vài con gà quay, heo quay thượng hạng...

Người thanh niên như là cảm nhận được động viên từ đám bạn gay ở phía sau, hắn hai mắt hiện lên 'cảm động', nước mắt không tự chủ trào ra từng giọt lệ nóng, hắn cả người run như cầy sấy dũng cảm bước ra vài bước phía trước.

Hắn ánh mắt yếu ớt ngước nhìn lên bóng người khổng lồ, lắc đầu liên tục, run run nhỏ giọng, yếu ớt nói: "Thưa đại nhân, không phải là chúng ta giết Lục Ngạn Hoa công tử ..."

"Hử?" Khổng lồ bóng người nghe vậy có chút sửng sốt, hắn ánh mắt hoài nghi nhìn đám người, thần sắc trên mặt hiện lên âm trầm, hỏi: "Không phải bọn ngươi thì là ai? Chẳng lẽ là con ta tự nhiên chết!?"

"Là...là...chính là hắn giết thưa đại nhân."

Thanh niên ăn mặc lục bào âm thanh run run sợ hãi, nói.

Sau đó tay chỉ về phía Minh Hạo vị trí đứng lúc nãy.

Nhìn qua, lúc này thân ảnh của Minh Hạo hoàn toàn biến mất.

"A, tên kia mới khi nãy ta thấy còn đứng đó, hắn lúc này đâu mất tiêu rồi?"

Người thanh niên kia nhìn khoảng trống không mảnh đất, ngoài trừ căn nhà của Phượng Tuyệt Trần cùng bãi cỏ, dưới mặt đất nằm lẳng lặng thi thể không đầu của Lục Ngạn Hoa thì không còn gì khác.

Hắn tưởng rằng mình bị ảo giác, lập tức lấy tay liên tục dụi dụi mắt vài lần, nhìn kỹ lại vài lần, vẫn là...không thấy một bóng người nào.

Đám thanh niên ở sau theo đó cũng là một mặt mộng bực nhìn chằm chằm khoảng trống không...

"Đây là chuyện gì, ta nhớ tên kia vừa mới ở đây tức thì tại sao biến mất rồi?"

Đám người kinh ngạc đến ngây người, ánh mắt lăng lăng, vẻ mặt mộng bức nhìn xung quanh như đang tìm kiếm vật gì đó quan trọng...

Tôn cự đại bóng mờ liếc nhìn theo ngón tay người thanh niên chỉ, thấy ngoài trừ 'thi thể' không đầu của con trai hắn thì không có gì khác.

"Ngươi là đang trêu chọc ta?" Tôn cự đại bóng mờ âm thanh như lôi như sấm, sắc mặt một hồi vặn vẹo đến đáng sợ, ánh mắt âm hàn nhìn người thanh niên 'dũng cảm' kia hỏi.

"Ta ta ta..." Nghe hỏi, thanh niên 'dũng cảm' sắc mặt trắng bệch, lấp bấp ba chữ 'ta' mà không biết nói cái gì cho phải, hắn theo bản năng hai chân lùi lại phía sau.

"Kẻ giỡn mặt ta phải chết!"

Âm thanh như sấm vang lên khắp đại địa, chỉ thấy tôn bóng mờ một tay thò ra chụp, trong tíc tấc, bàn tay hắn như không có khoảng cách, trong giây lát đã chụp tới đầu người thanh niên, sau đó hắn không chút do dự bóp nhẹ một cái.

"Xì...."

Âm thanh 'xì' vang lên, nghe thấy âm thanh, đám công tử đứng ở sau giật mình, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cái đầu của người thanh niên 'dũng cảm' bị bàn tay bóp nát, máu tươi từ thân thể hắn phun ra như suối.

"A a a, chúng ta vô tội..."

"Không phải là chúng ta, là 'tên kia' giết..."

"Ngươi không được giết ta, nói cho ngươi biết, cha ta là tông chủ ...."

"Ngươi dám giết chúng ta liền cha ta sẽ không tha cho ngươi!!!"

Đám thanh niên tài tuấn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt đã trắng càng trắng hơn, giống như khuôn mặt được bôi kem vaseline đồng dạng.

Trong lòng bọn hắn kinh sợ vô cùng, một bên nhanh chân lui về phía sau, một bên la hét ồn ào, thậm chí là uy hiếp.

....

"Ta hỏi lại lần cuối cùng, là người nào giết con trai ngoan của ta? Ta hiện tại nhẫn nại có giới hạn."

Cự đại bóng người thần sắc âm trầm, dáng vẻ có chút không kiên nhẫn, lạnh lùng nhìn đám người, trầm giọng nói.

"Này, người các ngươi đang tìm đang đứng ở đây...!"

Khi này, một âm thanh trẻ tuổi vang lên, khiến đám người bất ngờ nhìn lại.

Đó là một người thanh niên khuôn mặt tuấn tú, mái tóc đen nhánh, đôi mắt nhìn vô cùng tà dị, một đỏ một tím, làn da trắng như tuyết.

Trên mặt hắn treo lấy nhàn nhạt mỉm cười, thần sắc bình tĩnh ung dung tự tại đứng đó.

Người này không ai khác, chính là Minh Hạo.

...

"Hắn, chính là hắn giết Lục Ngạn Hoa thưa đại nhân!!!!"

"Đúng đúng đúng, chính là hắn, hắn là thủ phạm giết con trai của đại nhân! Chúng ta không liên quan đến hắn!"

"Ha ha, lần này hắn chết chắc, không nghĩ hắn ngu như vậy, đây không phải là muốn tìm đường chết không phải chết trong truyền thuyết sao?"

Đám thanh niên tài tuấn thấy Minh Hạo đứng đó, trong lòng không khỏi thở phào một hơi, lập tức trên mặt hiện ra vui mừng như điên, tay chỉ vào hắn, nhanh chóng nói.

"Hử chính là hắn?" Tôn bóng lưng khổng lồ nghi ngờ nhìn Minh Hạo, quay qua đám người hỏi.

"Vâng vâng vâng, chính là hắn thưa đại nhân, chúng ta có thể lấy danh nghĩa thề chính là hắn giết con trai đại nhân."

Đám người nghe hỏi, liên tục gật dầu nói, vội vàng thề thốt.

Thề, đây chính là việc trọng đại kiêng kỵ vô cùng, bởi vì khi thề, thiên địa thế giới sẽ chính giám lời nói, nếu như lời thề sai, trái với lời thề, trong lòng đạo tâm sẽ lưu lại bóng mờ, khi độ kiếp hoặc tu luyện có thể gặp phải tâm ma quấy phá, nhẹ thì tàn phế, thần trí điên điên khùng khùng, nặng thì chết.

...

Tác giả Vừa mới lên chức BTV (Biên Tập Viên), cho nên hôm nay vô cùng bận, chỉ có thể 2c @@ Sorry mn

*****

Xin lỗi mọi người, viết nhanh quá thiếu, bổ sung tông môn đẳng cấp: siêu cấp tông môn (dưới thánh địa)

+Tông môn, tiểu tông môn, đại tông môn, siêu cấp tông môn, thánh địa. !!!

---

Hình chiếu người khổng lồ nghe đám người thề thốt, không tiếp tục lại hoài nghi bọn hắn.

Hắn quay đầu lại, chậm rãi đánh giá người thanh niên trước mắt này.

Mặt mũi tuấn tú, tóc đen, làn da trắng như tuyết....

Tinh thần niệm ba động, bắt đầu tản ra xung quanh dò xét trước mắt người thanh niên này.

Dù sao, hắn là tông chủ một phương đại môn phái, ít nhất có trí thông minh nhất định, hắn cũng không phải loại giận lên làm mất lý trí ngu xuẩn kia.

Tinh thần lực bắt đầu xâm nhập, dò xét người thanh niên cơ thể tình huống.

Vài giây sau, hắn mày nhăn lại, vẻ mặt khó hiểu nhìn chằm chằm người thanh niên như có như không treo vẻ mỉm cười trước mắt.

"Hả? lạ vậy, sao tinh thần lực của ta không dò xét được hắn?, tinh thần lực giống tràn vào cơ thể giống như đá chìm vào biển sâu không thấy đáy."

Trong trường hợp này chỉ có hai khả năng, một là do người thanh niên trước mặt này là người phàm, còn khả năng thứ hai chính là, người thanh niên này là cường giả chân chính, giả heo ăn thịt hổ các loại, khiến tinh thần lực hắn không dò xét được.

Nhưng hắn không tin một người phàm có thể giết được con trai hắn, phải biết hiện tại Lục Ngạn Hoa tu vi đạt đến Diễn Đạo Cảnh a trung kỳ a.

Hơn nửa tên thanh niên kia đối diện với hắn, bộ dáng thong dong tự tại, nào có áp lực run cầm cập như đám thanh niên đứng ở đằng kia?

Như vậy lớn nhất chỉ có khả năng thứ hai, tiền bối giả heo ăn thịt hổ, còn dáng vẻ trẻ trẻ tuổi kia thì có thể đạt đến đẳng cấp cao, cải lão hoàn đồng.

"Không được, không thể mạo hiểm đối đầu với người thanh niên này..."

Trong phút chốc, đại não hắn vận chuyển liên tục ngàn vạn suy nghĩ.

Càng nghĩ, hắn càng cảm thấy Minh Hạo có khả năng là 'tiền bối' vừa xuất quan, giả heo ăn thịt hổ...

Dù sao Đại Thiên Thế Giới vô cùng rộng lớn, cường giả đông như kiến.

3000 thế giới chỉ là hạ giới thôi, mà Đại Thiên Thế Giới chính là nơi tập hợp từ 3000 thế giới(vị diện) khác nhau đột phá, phi thăng đến đây.

3000 thế giới, cũng chính là lấy 3000 đại thế giới lớn nhất làm chủ thí điểm để phi thăng lên đây.

Bên ngoài còn có hàng ngàn vạn thế giới, trung thế giới, tiểu thế giới khác không đếm hết.

Giải thích đơn giản là:

-Người từ tiểu thế giới đột phá, phi thăng lên trung thế giới, sau đó từ trung thế giới lên đến đại thế giới, mà đại thế giới chính là nằm trong số 3000 thế giới đó, sau đó từ 3000 thế giới lại tiếp tục phi thăng đến Đại Thiên Thế Giới, cũng chính là điểm cuối cùng.

Mà mõi người đều là thiên tài trong thiên tài mới có thể đột phá, phi thăng lên tới tận đây.

Hơn nửa mõi người đều có sở trường, hay nói cách khác kỹ năng, cách đánh riêng, đến từ ngàn vạn thế giới không đếm hết, cùng nhau tụ tập, phi thăng đến đây.

Cho nên có thể nói, hệ thống chiến đấu ở thế giới này vô cùng phong phú đặc sắc.

Ví như có người điều khiển khôi lỗi đánh nhau.

Có người là thuần thú hóa, đem chúng nó điều khiển đánh nhau.

Có người đánh thẻ bài, bên trong thẻ bài có thể là các kỹ năng, sinh vật từ thẻ bài bay ra tấn công.

Có người là triệu hoán thế giới sinh vật từ các vị diện khác đến đây tham chiến...

Chủng tộc càng là đông kinh khủng: có ma tộc, có u linh tộc, có Minh Tộc, có chiến tộc, hỏa tộc, thủy tộc, long tộc, huyết tộc, thiên sứ tộc, cự nhân tộc, bú cu tộc...

Các tộc cùng những người đến từ thế giới khác phân bố rải rác trên khắp Đại Thiên Thế Giới, hơn nửa mõi tộc, thế giới khác nhau người đều thành lập nên quốc gia, khu vực riêng biệt dành cho tộc đàn của mình sinh sống.

...

Còn tại sao lại chọn Đại Thiên Thế Giới làm điểm phi thăng cuối cùng thì không ai biết được, nghe đồn đây là việc vô cùng cấm kỵ, bí mất lớn nhất của thế giới này, không ai được phép biết.

Đại Thiên Thế Giới, không ai biết nó hình thành như thế nào, bao lâu, ai tạo ra hay cai quản, chỉ biết nó đã tồn tại vô cùng xa xưa, xưa đến không ai có thể đi ngược dòng tìm hiểu nó, cho dù là thần linh.

Còn việc ba ngàn đại đạo, ba ngàn thế giới, nhưng điểm chung trăm sông đổ về biển.

Phải chăng là trùng hợp?

Có người lớn mật phỏng đoán thế giới này chính là cội nguồn của tất cả của vạn vật, cái gốc của toàn bộ sự vật...

Một câu hỏi khác bên lề được đặt ra là: tại sao lại ví nó như 'sông' đổ về biển mà không đổ về nơi khác?

Tại sao không ví như: trăm trai chịch một gái, tinh binh đổ về 1 điểm...

Hay ví như trăm tinh binh đổ về chung một điểm, sau đó hình thành phôi thai, vẫn là không tốt hơn sao?

Không ai biết hay giải được tất cả câu trả lời này.

...

"Này, ngươi nhìn vào mắt ta."

Lúc này, âm thanh tràn đầy từ tính vang lên bên tai, cắt đứt suy nghĩ của hắn, lấy lại tính thần, theo bản năng nhìn lại hướng Minh Hạo.

Chỉ thấy Minh Hạo vô cùng đẹp trai...

Ạch...tất nhiên hắn không phải Gay, chỉ là...không hiểu sao khi nhìn Minh Hạo hắn không dời mắt ra được.

Hình chiếu người khổng lồ cứ như rơi vào trạng thái dại gái, thần sắc dại ra, cả người đờ nhìn chằm chằm Minh Hạo không chớp mắt.

Dần dần, hai mắt của tôn cự nhân bóng mờ trở nên đờ đẫn, vô thần như con rối.

Minh Hạo thấy hình chiếu người khổng lồ khuôn mặt dại ra nhìn chằm chằm hắn, cúc hoa phía sau có chút căng thẳng, mặc dù biết là do sharingan 12 câu ngọc ảo thuật làm ra, nhưng bị một nam nhân nhìn như vậy Minh Hạo vẫn cảm thấy có chút kỳ quái.

"Giết hết tất cả bọn hắn!" Minh Hạo nhanh chóng ra lệnh một tiếng, tay chỉ về phía đám thanh niên đứng đằng kia.

"Vâng chủ nhân" Tôn cự nhân bóng mờ đờ dẫn gật đầu, quay người nhìn về phía đám thanh niên.

"A? Cái gì đang diễn ra? Tông chủ Kim Nguyệt Tông bị điên à? Tại sao lại gọi tên thanh niên kia là 'chủ nhân'?"

"Mau nhìn xem, hai mắt của tông chủ Kim Nguyệt Tông hình như mất đi linh tính.. giống như bị thôi miên..."

Có người ánh mắt sắt bén, nhìn ra được tông chủ Kim Nguyệt Tông có chút khác thường, nhất là khi thấy hai mắt hắn, nhanh chóng tay chỉ vào mắt, nói.

"Cái gì, không nghĩ đến cảnh giới Cổ Tiên cường giả cũng bị thôi miên, người thanh niên này rốt cuộc là ai mà có năng lực đáng sợ đến thế, sao chúng ta ở Đại Thiên Thế Giới lâu vậy không biết hắn? Chẳng lẽ hắn là từ các ẩn thế gia, hay ẩn môn phái, thánh địa nào đó chạy ra đệ tử con em?."

Nghe người kia nói vậy, đám người mới chú ý, khi thấy hình chiếu người khổng lồ hai mắt rơi vào trạng thái vô hồn đờ đẫn như người chết, trên mặt bọn hắn không khỏi kinh ngạc, sau đó quay lại nhìn Minh Hạo hoảng sợ nói.

Ẩn môn phái, ẩn thế gia... là những con siêu cấp quái vật khổng lồ vô cùng đáng sợ, cho dù thánh địa hay cổ tộc cũng không dám đắc tội với bọn hắn.

Bên trong là ẩn tàng đa số những lão quái vật sống trên chục vạn năm, thậm chí trăm vạn năm.

Đặc biệt, bọn hắn rất hiếm khi xuất hiện trước mặt người khác, chỉ khi có việc trọng đại, hệ lụy gia tộc, hoặc là việc đặc biệt nào đó, bọn hắn mới bất đắc dĩ ló mặt đi ra.

"A, không tốt, tông chủ Kim Nguyệt Tông muốn giết chúng ta, nhanh chóng trốn mau!"

Đám thanh niên tài tuấn trong lòng sóng gió bão táp điên cuồng luân chuyển.

Lúc này, khi thấy hình chiếu người khổng lồ xoay người lại, hai mắt đờ đẫn người khổng lồ nhìn về phía bọn hắn, trái tim nhịn không được đập liên tục, trong lòng hiện lên kinh sợ.

Từng người sắc mặt trắng bệch, thân hình run rẩy, dưới sự yễm trợ của hộ vệ, bọn hắn bắt đầu chạy tán loạn tứ phía.

"Chết!" Hình chiếu người khổng lồ âm thanh như lôi sấm vang lên, khiến đám người đang chạy không khỏi đứng khựng lại trông vài giây, uy thế hiện lên, một tay bổ vào không gian, tay hắn như có thể xuyên thấu qua tất cả tầng không gian trở ngại, một chưởng đập thẳng vào đám người thanh niên đang chạy tán loạn.

"Ầm!" bàn tay nặng nề đập vào, cả vùng đất rộng lớn bị đánh sập thành cái hố to có hơn 30m.

Đám thanh niên như những con giun dế bị con voi đạp trúng, từng thân thể xẹp lép như con tép nằm trong hố.

Thân thể bọn hắn từng cái nứt ra, hiện ra bên trong cơ thể nội tạng xương máu.

Ở trong khoảnh khắc này, Minh Hạo tay làm thành chữ thập, ấn một cái thật nhẹ, từ tay hắn bay ra cái dấu ấn hình chúa dê-xu khỏa thân, bắn vào hình chiếu người khổng lồ.

Làm xong tất cả, Minh Hạo nở nụ cười hài lòng, con mắt sharingan xoay chuyển điên cuồng.

Chỉ thấy, bỗng nhiên hơn mười thanh kiếm màu đen hiện ra sau lưng hắn, sau đó theo một tiếng 'giết' từ miệng Minh Hạo hốt ra.

"Vèo~~!"

10 cây thanh kiếm sau lưng bay đến, đâm chính xác vào 10 nơi trên thân thể hình chiếu người khổng lồ.

"A!~" Hình chiếu người khổng lồ như cảm nhận được đau đớn, hắn hét thảm một tiếng, từ trạng thái đờ đẫn vô hồn nhanh chóng khôi phục lại.

Từng luồng lửa đen bốc cháy, hình chiếu ngày càng mờ nhạt đi.

"Ta nhớ kỹ hình dáng ngươi rồi, ngươi chờ đó cho ta, ta sẽ bắt ngươi trả hết nợ ngày hôm nay!!!."

Ở phút cuối cùng, tên hình chiếu khổng lồ nhìn chằm chằm Minh Hạo, cặp mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đông đặc lạnh lùng thét lên một câu.

Nói xong, hình chiếu khổng lồ biến mất, xuất hiện vệt sáng nhỏ phương hướng nào đó bay đi, tốc độ của nó rất nhanh, trong chớp mắt đã bay về phương xa...

...

"Cạc cạc cạc..."

Minh Hạo nhìn thấy vệt sáng bay đi, khóe miệng nhếch lên, lộ ra từng chiếc răng trắng như ngà voi, hắn rõ ràng là đang cười, hơn nửa còn cười rất vui vẻ.

Nếu có người quen bắt gặp được điệu cười này, chắc chắn sẽ cảm thấy lạnh gáy, bởi vì nụ cười này của Minh Hạo chính là tượng trưng cho việc có người sắp xui xẻo....

...

Trò đoán vui bên lề: đố các bác, avatar của mình là bộ phận gì của cơ thể:v


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-310)