← Ch.096 | Ch.098 → |
"Chuzz..."
Hai môi đụng nhau...Minh Hạo lăng, mà Lý Tôn Dạ cũng ngây theo, hai mắt biến thành mê ly, đại não nàng hoàn toàn trống rỗng.
Minh Hạo nhân cơ hội hiếm có này, một tay sờ ngực của Lý Tôn Dạ, kiểm nghiệm độ 'mềm to' của nàng.
Khi cảm giác được 'nơi ấy' mềm mềm, hơn nửa còn rất là To...
Hắn hiện tại có thể xác nhận được Lý Tôn Dạ là nữ giả nam trang, theo hắn suy đoán rằng, chắc có thể bởi vì trong lúc nàng bắn cung không cho bị vướng bởi bộ ngực vĩ đại của nàng, hoặclà do trọng lượng ngực to của nàng khiến tốc độ bắn chậm, cho nên có thể nàng làm cho ' ngực' mình ẩn đi.
Lý Tôn Dạ bị Minh Hạo 'tấn công' thân thể run lên, trong lòng xuất hiện cảm giác vô cùng kỳ dị, tựa như dòng điện chảy qua cơ thể nàng, nhất là nơi ngực cảm giác run run như bị điện giật.
"A~!" Trong phút chốc, nàng lấy lại tinh thần, hai tay dùng hết sức đẩy Minh Hạo ra.
Hai tay che ngực lại, nàng như con thỏ gặp sói, thân thể run run chạy vào trong góc phòng, hai má hồng hào tươi nhuận một mảnh.
Đây là lần đầu có người nam nhân tiếp xúc thân mật với nàng như vậy, hơn nửa còn là người thanh niên trước mắt khi nãy vừa cướp lấy nụ hồn của nàng...
Lý Tôn Dạ thần sắc hiện lên bối rối, không biết xử lý tình huống này như thế nào.
Mặc dù ở thế giới kia nàng từ nhỏ theo cha chinh chiến, giết địch có hơn ngàn vạn, một cái đồ sát thần ma, từng không sợ trời, không sợ đất tiểu nha đầu, đồ sát cửu giới, chinh chiến thập giới, đăng phong đế vị, vạn tỷ sinh linh triều bái ngưỡng mộ.
Nàng mặc dù có thực lực mạnh mẽ có thể dễ dàng một tiễn bắn nát cửu giới, nhưng đối với phương diện tình cảm thì như tờ giấy trắng, ngây thơ đến ngu ngốc, không biết tiếp theo làm thế nào.
Minh Hạo thấy nàng bộ dáng cũng là ngu ngơ, không nghĩ cô nàng này cũng có một bộ dáng nữ sinh xấu hổ như vậy.
Nhìn hai má hồng, thân thể run rẩy, đôi mắt diễm lệ kia...Minh Hạo tim không khỏi đập nhanh.
Minh Hạo tròng mắt chuyển động, bên trong mắt hiện lên tia giảo hoạt khó ai thấy, hắn chậm rãi tiến lại gần đến trước mặt nàng, cười nói: "Lý Tôn Dạ, khi nãy chỉ là 'hiểu lầm', ta ở đây thành thật xin lỗi ngươi...ta sẽ chịu trách nhiệm chuyện này."
Ở dưới ánh mắt kinh ngạc của Lý Tôn Dạ.
"Rầm!"
Minh Hạo đột nhiên quỳ xuống đất, hắn giống như có ma thuật, bỗng nhiên cái hộp nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn khuôn mặt hiện lên một mảnh chân thành, ngước đầu lên, nhìn về mặt Lý Tôn Dạ, nói: "Ta thật sự từ cái nhìn đầu tiên đã yêu ngươi...
Lần này là lỗi của ta, ta sẽ chịu trách nhiệm cưới ngươi làm vợ."
Nói xong, Minh Hạo ngón tay búng một cái, hộp màu đen theo đó mở ra.
Lộ ra bên trong đôi nhẫn bạch kim, xung quanh chiếc nhẫn khảm nạm đá quý lấp lánh, ở giữa có ép một cái hình trái tim màu đỏ, nhìn vô cùng quý phái nhưng không kém phần lãng mạng.
Nhìn Minh Hạo quỳ dưới đất, nói một mảnh chân thành ngon ngọt, sau đó cầu hôn chính mình.
Trái tim nhỏ bẻ của Lý Tôn Dạ liên tục đập thình thịch, cả khuôn mặt đỏ lên như trời chiều, đôi mắt càng là diễm lệ như muốn chảy ra nước.
Đây là lần đầu tiên có người cầu hôn nàng, hơn nửa còn là quỳ xuống.
Ở khi nàng còn nhỏ mẫu thân dạy rằng, khi có người nam nhân nào chịu quỳ xuống cầu hôn, là người nam nhân đó chứng tỏ rất chân thành yêu người nữ đó....
Hiện tại nàng rơi vào t ình cảnh như vậy, ở t rong lòng nàng điên cuồng suy nghĩ: "Chấp nhận hắn? Hay từ chối? Nhưng là hai người mới gặp mặt nhau mới vài phút, chưa tìm hiểu nhau a..."
Thấy trên mặt Lý Tôn Dạ hiện lên do dự, Minh Hạo hai mắt sáng lên, hắn bắt lấy thời cơ này chồm người lên, đè lên ngươi Lý Tôn Dạ.
Bị Minh Hạo bất ngờ đè lên, Lý Tôn Dạ mới lấy lại tinh thần, cảm nhận được trên người nặng nề, nàng sợ hãi hét lên một tiếng: "Ah, ngươi làm gì...."
Minh Hạo không dừng lại, hắn hai tay thành thục xé hết đồ nàng ra, thì bầm bên tai nàng, nói: "Tất nhiên là buổi lễ thành hôn của đôi ta...ngươi không muốn à?"
Hơi nóng từ miệng Minh Hạo truyền vào tai Lý Tôn Dạ, làm nàng thân thể run lên, rất muốn phản kháng, nhưng đột nhiên trong cơ thể sức lực hoàn toàn biến mất, chỉ có thể vô lực nhìn Minh Hạo tiến đến...
Trong căn phòng vang lên vũ điệu lắc lư, người nam cưỡi ngựa người nữ hò reo.
Anh lên em xuống dưới nè.
Em ngậm kẹo mút, anh ngồi chơi chim...
Lá là la la.... lá là la la....
A là lá la~ ~ A là lá la ~
Tiếng bạch bạch bạch ~ thúc ngựa như tiếng súng vang lên
"A A A ngựa ơi mau chạy nhanh..."
"Ngựa như nghe được thúc càng dữ hơn."
"Long Thương Vô Địch dọt lấy..."
"Một đâm, hai xoay, ba tròn, bốn chọc..."
Chiến Sĩ dũng mãnh tiến đến...
Anh chọc, em ngồi, anh xoay, em nằm...
Chiến sĩ rong ruổi cưỡi ngựa sa trường...
Một thương dũng mãnh tiến công vào tròng.
Bờ cát mềm mại, nóng rực...
Nước suối rì rào róc rách từ thác cao đổ xuống...
Bên ngoài sa trường tiếng la hét chém giết rùng trời "A~A~A~H~" Vang lên.
...
Hột lê ngon ngọt như nước dừa...
Chiến sĩ cắn một cái, rên rỉ cảm thán:" Ngon quá đi à~~"
Hột lê trái đỏ đỏ tròn tròn...
Thỉnh thoảng nước lê chảy ra ngon ngọt...
Chiến sĩ tiếc nuối giọt lê, nhanh chóng dùng lưỡi liếm hết.
Ố là la la
Là lá la ... là lá la....
Căn phòng một khúc đam mê mỹ lệ, tiếng người hân hoan vui vẻ.....
- (Bài hát của một anh F. A ngồi quay tay nào đó khi đang xem xxx ~...) -
~.... ~
Lý Tôn Dạ mắc cở e thẹn, hạnh phúc, tiếp lấy chiếc nhẫn của Minh Hạo, đeo lên ngón út của nàng.
Minh Hạo thấy vậy mỉm cười, có chút đắc ý "Lý Thất Dạ, không biết khi ngươi thấy cảnh này thế nào? Nhất là khi con gái ngươi bị ta mần thịt, hơn nửa còn rất vui sướng, hạnh phục a... cạc cạc cạc."
Lý Tôn Dạ lúc trước còn phản kháng, nhưng sau khi bị Minh Hạo 'quay' liền vô lực mặc hắn giày xé...
Những kỹ thuật đỉnh phong như: liếm, kích thích, hai ngón tay vàng, tốc độ đưa đẩy đều được Minh Hạo sử dụng thuần thục vô cùng, khiến Lý Tôn Dạ vui sướng như được đưa lên tận trên chín tầng mây.
Sau khi bị Minh Hạo "ăn", Lý Tôn Dạ hoàn toàn khuất phục trước dâm uy của hắn, hơn nửa còn biến thành 'cô vợ ngoan hiền', khác hẳn với lúc trước lạnh lùng, bá đạo...
"Cảnh báo, cảnh báo, cảnh báo cách khoảng 5000 năm ánh sáng xuất hiện số lượng hơn vạn vạn tỷ tỷ kẻ địch đang tiến về đây..."
"Cảnh báo, cảnh báo, cảnh báo cách khoảng 5000 năm ánh sáng xuất hiện số lượng hơn vạn vạn tỷ tỷ kẻ địch đang tiến về đây..."
"Cảnh báo, cảnh báo, cảnh báo cách khoảng 5000 năm ánh sáng xuất hiện số lượng hơn vạn vạn tỷ tỷ kẻ địch đang tiến về đây..."
Âm thanh trí thông minh nhân tạo từ hệ thống ZERO I vang lên toàn bộ phi thuyền, cảnh báo ba lần mới dừng lại.
Nghe âm thanh này, Minh Hạo thần sắc bình tĩnh trấn định như thường, nhưng bên cạnh Lý Tôn Dạ có chút biến sắc, hơn vạn vạn tỷ tỷ số lượng, đây là con số kinh khủng, con số này vượt gấp 100 lần con số mà nàng ở thế giới kia giết địch cộng lại!
Minh Hạo quay qua nhìn Lý Tôn Dạ, hỏi nàng: "Ngươi đi không?"
"Chàng đi đâu, thiếp đi theo." Lý Tôn Dạ không chút do dự nói, sau đó cầm lên cây cung của nàng, quay mặt nhìn Minh Hạo, dịu dàng nói.
"Tốt, chúng ta đi..." Minh Hạo gật đầu cười nói.
Hai người sóng vai, cùng đi đến buồng lái phi thuyền, khi này ở buồng lái không biết lúc nào đã đứng chật người.
...
P/s: mấy bác quên nv9 có 12 câu ngọc sharingan à ^_^
-Khuya có chương nha, cỡ 11h30, hoặc 12h30,
P/s 2: Nổi lòng của người viết truyện (trong LINK thảo luận, ae vào đọc để biết cảm giác viết truyện của mình như thế nào nhé ^^)!!!
P/s 3: giải t hích về việc con GÁI của lý Thất Dạ bị cưa đổ.
1. Main có danh hiệu sát gái 200%.
2. Gái bối rối (nghĩa là trong lòng đã ok, nhưng còn do dự một số chuyện... ), IQ giảm thấp xuống 100% (rơi vào lưới tình con gái đa số là vậy, mình có đọc tâm lý về CG khi yêu)
3. bị Minh Hạo chịch, kết hợp với cái 2 -> OK!
*****
Đám người bên trong có già, có trẻ, có gái, trai...
"Cha, mẹ? Ông bà ngoại, bà nội? Các vợ? Sao mọi người lại tụ tập đông đủ ở đây"
Thấy đám người, Minh Hạo ngạc nhiên, mừng rỡ kêu lên, còn bên cạnh Lý Tôn Dạ nghe vậy ngơ ngác, đứng như trời trồng không biết phải làm sao.
"Tất nhiên là đến thăm ngươi rồi thằng nhóc." Mỹ phụ tóc đỏ Phương Tuyết vẫn xinh đẹp, bưu hãn như ngày nào, chỉ là thân hình của nàng càng đầy đã thêm, nhất là cặp ngực trắng như tuyết kia càng nhô lên cao...
Hai mắt liếc nhìn hai đầu ngực trắng của nàng như muốn nổ tung phá áo mà ra, khiến Minh Hạo trong lòng có chút cảm giác kì dị, nhưng hắn rất nhanh dẹp bỏ cảm giác này qua một bên.
"Mẹ, ngươi dạo này thế nào? Khỏe không?"
Minh Hạo đi đến, hai tay vòng ôm nàng như lồi còn nhỏ, hắn nhân cơ hội này đưa đầu ấn vào đôi song phong của nàng.
"Mềm quá a...vếu mẹ vẫn là chất lượng hơn các vú khác a..." Minh Hạo cảm thấy mềm mại, ấm áp, trong lòng không khỏi phát ra cảm thán vô sỉ.
Khi này, ở một năm đi qua, chiều cao của hắn cùng Phương Tuyết đã không xê xích gì nhiều, thậm chí Minh Hạo dáng vẻ còn cao hơn nàng vài cen-ti-mét.
Dựa sát thân thể Phương Tuyết, Minh Hạo có thể ngửi được mùi thơm từ bầu sữa mẹ ("_") từ ngực của nàng bay ra, mùi thơm này là tự nhiên, không pha chút tạp chất nào như sữa ở thế kỷ 21.
"Hừ, ngươi còn nhớ đến người mẹ này à? Hơn một năm không gặp, không đến thăm ta, chắc ngươi chỉ trong đầu nhớ đến *** chứ gì? Nhìn đám hậu cung cùng đám con của ngươi là biết!"
Phương Tuyết như cảm nhận nơi ngực bị Minh Hạo chà xát, khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng hồng hồng, đôi mắt tức giận trừng Minh Hạo. Nàng vểnh môi đỏ của mình lên, giống như tiểu cô nương đang tức giận đồng dạng, nhìn vô cùng dễ thương.
Minh Hạo nghe Phương Tuyết nói, hắn buông nàng ra, ngại ngùng gãi gãi đầu không nói gì.
Ở lúc này, một người trung niên ăn mặc trang phục quân nhân đi ra, mặt mũi tuấn tú, hắn chậm rãi đi đến trước người Minh Hạo.
Thấy người trung niên đi đến, Minh Hạo không khỏi nghẹn ngào kêu lên một tiếng: "Cha!"
Kim Long ở hơn một năm trôi qua khí chất bên ngoài trầm ổn hơn, không còn bồng bột như hồi thanh niên trẻ tuổi.
Hắn đi đến trước người Minh Hạo, tay vỗ vỗ vai hắn, thần sắc nghiêm túc, nói: "Ngươi có nhớ câu ta nói với ngươi lần trước không?"
Minh Hạo nghe vậy gật đầu, lớn tiếng nói: "Vâng nhớ thưa cha, cha nói nếu không làm cho mẹ đẻ thêm em bé thì cha không phải là người!"
"Đúng..." Kim Long nghe vậy, theo bản năng hài lòng gật đầu, chợt, cảm nhận có gì không đúng.
Ở khi này, không biết từ lúc nào, năm ngón tay xinh xắn trắng như tuyết của Phương Tuyết đã mò đến bên hông hắn, năm ngón tay vặn lại, nhéo một cái thật mạnh.
"A, đau Phương Tuyết, đừng đừng, sự thật không phải như vậy, ngươi đừng làm như vậy...a"
"Vậy hả? Thế cái vẻ mặt hài lòng của ngươi kia là gì? Ngươi tưởng ta tai điếc mắt mù à? Hừ hừ, không nhéo chết ngươi, ngươi không sửa đổi cái tật lưu manh..."
...
Minh Hạo rất thích nhìn xem Kim Long mõi khi bị Phương Tuyết nhéo, trong lòng rất sáng khoải a.
Sau đó hắn quay lại nhìn ba người khác, theo thứ tự: ông ngoại Phương Thế Ngọc, bà ngoại Phương Linh, cuối cùng là bà nội Ngọc Tuyết.
"Ông ngoại, bà ngoài, bà nội, cả ba người dạo này thế nào, vẫn khỏe chứ!?" Minh Hạo đi tới, mỉm cười thân thiết chào hỏi ba người.
Phương Thế Ngọc cùng Phương Linh một năm qua không có gì thay đổi.
Duy nhất thay đổi chỉ có bà nội, cũng chính là Ngọc Tuyết, nhìn dáng hiện tại của nàng có vẻ già hơn so với một năm trước.
Minh Hạo có thể thấy rõ trên mặt nàng bắt đầu xuất hiện từng vết nhăn nheo trên mặt bà...
Hơn nửa Ngọc Tuyết dáng vẻ mệt mỏi, trong mắt hiện ra cô đơn, u buồn, không có vui vẻ, sức sống như hồi trước, lúc ông nội Kim Hải còn sống.
Nhớ tới Kim Hải, Minh Hạo hai mắt có chút đỏ lên...
Thấy Minh Hạo bộ dáng, ba người ngẩn ra, sau đó như biết Minh Hạo đang suy nghĩ gì, ba người đi tới, Ngọc Tuyết hiền hòa, bàn tay nhăn nheo nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu hắn, nàng gắng gượng cười nói: "Đừng khóc, chuyện đã qua rồi, ta không sao đâu."
Mặc dù Ngọc Linh nói vậy, nhưng Minh Hạo vẫn có thể nghe trong giọng nói của nàng có rươi rưới buồn bã.
Minh Hạo im lặng không nói gì, bởi vì hắn biết, dù có nói cũng vô ích, không thể thay đổi mọi chuyện được nửa.
Nếu như...khi đó hắn nắm giữ năng lực thiên chúa...thì hắn đã có thể hồi sinh Kim Hải, đáng tiếc là, năng lực có hạn, chỉ có thể hồi sinh xác còn nguyên vẹn đầu hoặc tim.
Mà Kim Hải lúc đó hi sinh là chọn nổ banh xác, trái tim, đầu...các bộ vị quan trọng đều nát thành phấn bụi, cho dù lúc đó hắn có thể sử dụng lục đạo hồi sinh cũng không cứu về nổi.
Nhìn Minh Hạo trầm mặc không nói gì, mọi người cũng theo đó trầm mặc.
Không khí thay đổi, chợt tĩnh lặng, u buồn vô cùng, không khí như đám ma nhà ai mới chết đồng dạng.
Bỗng nhiên, Ngọc Linh phát hiện một người con gái đứng cô đơn ở cửa, nàng đi đến trước mặt Lý Tôn Dạ đang đứng, một tay kéo theo nàng vào trong.
Hai mắt híp lại, Ngọc Linh bà nội nở nụ cười vui vẻ, nàng nhìn Minh Hạo hỏi: "Bé gái này là ai? Bà già ta mặc dù già, nhưng cái mũi vẫn có thể ngửi được mùi của ngươi vẫn còn trên người cô bé nha, hơn nửa con bé vừa mới phá trinh không lâu..."
Một câu này khiến mọi người cười vui vẻ lên, không khí u buồn tĩnh lặng tan biến, trở lại vui tươi, sống động hơn trước.
Minh Hạo nghe bà nội Ngọc Linh nói không khỏi ho khan, nói sang vấn đề khác: "Khặc khặc, giới thiệu với Ông ngoại, bà ngoại, bà nội, mẹ, cha, các vợ...đây là 'vợ mới' của ta, nàng tên là Lý Tôn Dạ."
Lý Tôn Dạ như người vợ ra mắt gia đình, khi nghe Minh Hạo nói, nàng lập tức bước ra, giới thiệu mình: "Chào mọi người, ta tên là Lý Tôn Dạ, đến từ Thập Thiên Giới..."
"Thập Thiên Giới? Là ở đâu cháu gái?" Phương Linh bà ngoại nghe nàng nói có chút ngẩn ra, không khỏi tò mò hỏi, đám người xung quanh cũng là muốn biết vấn đề này, tất cả chăm chú nhìn về Lý Tôn Dạ.
Lý Tôn Dạ thấy mọi người tò mò nhìn mình, đột nhiên nhìn qua, thấy Minh Hạo liếc mình, hai mắt chớp chớp ra hiệu, nàng lập tức biết hắn có ý gì, liền lấp ba lấp bắp nói: "Cái này, cái này nên giải thích ra sao nhỉ."
"Cảnh báo, cảnh báo, kẻ địch chỉ còn cách 500 năm ánh sáng, xin ngài ra lệnh..."
Âm thanh hệ thống trí nhân tạo thông minh ZERO I vang lên, khiến mọi người đem sự chú ý dời qua,
Minh Hạo cùng Lý Tôn Dạ thấy vậy không khỏi thở phào một hơi, âm thầm hô may mắn.
Minh Hạo lập tức đưa ra liên tục chỉ thị cho ZERO I: "Mở ra màn hình quan sát bên ngoài, mở ra tấn công mode, điều khiển tất cả tào con trí nhân tạo bay ra tấn công...."
"vâng thưa ngài..." Zero I âm thanh cơ giới trả lời, theo đó, màn hình khổng lồ sống động sắc nét trên đầu Minh Hạo hiện lên.
Bên trong màn hình là tinh không sâu thẩm ngoài vũ trụ.
Bỗng nhiên, không biết từ đâu xuất hiện hơn vạn vạn tỷ đám đen như châu chấu con nhỏ tiến đến, phía sau là một đám khổng lồ quái vật, tiếp đó ở sau đám quái vật chính là một đám hình thái như mực màu đen...
Đám đen bay qua đâu, nới đó các hành tinh, thiên thạch lớn nhỏ trong phút chốc tan biến không để lại dấu vết, giống như chúng nó chưa từng tồn tại vậy.
Nhìn màn hình thấy cảnh này, cả đám người ngoài trừ Minh Hạo, Kaguya, Narede ra thần sắc như thường, thì ở tại đây ai cũng cảm thấy sống lưng lạnh sưư sưư....
"Minh Hạo, ngươi nhanh lái thuyền chạy đi, cái này quá nguy hiểm đối với ngươi, bọn màu đen nhỏ như sâu kia là trùng tộc đại quân.
Phía sau là đám quái vật chính là át chủ bài của Trùng Tộc, mà bọn đấy chỉ có nữ hoàng trùng tộc mới điều khiển được bọn chúng.
Như vậy đồng nghĩa với nữ hoàng trùng tộc đã thức tỉnh!!! Hơn nửa đám kia hình mực chính là tàu chiến của hắc ám chủng tộc.....
Ta biết ngươi mạnh, nhưng nữ hoàng trùng tộc còn mạnh hơn ngươi, còn nửa, cái đại quân kia mạnh mẽ gấp 100 triệu lần cái liên bang cộng lại a...
Ngươi nhanh chóng lái thuyền rời đi ngay..."
Phương Tuyết nhìn màn hình, nàng rất có kiến thức, thân hình nhịn không được run run, sắc mặt trắng bệch, nàng vội vã, thúc giục Minh Hạo, nói.
"Mẹ ngươi nói đúng đó, nhanh chóng lái thuyền đi, mặc dù chiếc này cấp SSSS nhưng cũng không thể một địch vạn tỷ a..." Ông nội, bà ngoại, bà nội khuyên.
"Mẹ(ông ngoại nội) nói đúng đó, nhanh chóng lái thuyền đi Hạo ca, không phải chúng ta không tin ngươi, mà là thực lực như vậy có thể nguy hiểm đến đứa con chúng mình..."
Đám vợ hắn cùng theo nhau phụ họa, nhìn đứa con ngơ ngác trong lòng mình, thần sắc trên mặt hiện lên lo lắng từ bản năng mẫu tính truyền đến.
"Mọi người không cần hoảng, hiện tại ta nấm giữ một chi khổng lồ quân đội, hơn nửa trong khoảng thời gian này thực lực bản thân tăng nhanh chóng, cho nên mọi ngươi không cần lo lắng." Minh Hạo trấn an mọi người, hắn nở nụ cười tự tin, kiêu ngạo nói.
Nghe Minh Hạo lời nói, lại nhìn vẻ mặt tự tin của hắn, mọi người yên tâm không nói gì, bởi vì bọn hắn biết, nếu Minh Hạo không nắm chắc thì sẽ không nói như vậy.
"Tốt, mọi người chuẩn bị xem chiến tranh vũ trụ chân thật đi, hơn nửa vô cùng đặc sắc!"
Minh Hạo nhìn một vòng thoải mái cười nói, theo đó, hắn trong lòng ra lệnh cho quân đội starcraft, chuẩn bị toàn quân xuất kích!
Ở vài ngày trước, hắn không chỉ xây dựng căn cứ starcraft ở Hỏa Thiên Tinh, mà còn âm thầm phân ra vài cái phân thân, đi đem căn cứ starcraft xây dựng thế giới trong gương, và các hành tinh xung quanh không người sống.
Starcraf hệ thống vừa max money, vừa tốc độ max, hơn nửa còn có chức năng auto (tự động) mua lính, Minh Hạo cậy vào cái chức năng này đem điều chỉnh auto tự động sản xuất 24/24 giờ, cho nên hiện tại có thể nói quân lực terran lên đến con số vô cùng kinh khủng.
*****
Phi thuyền khổng lồ ZERO thả ra, từng đám tàu không người lái loại nhỏ bay ra ngoài, tiếp đó từng chiếc thuyền khổng lồ cỡ lớn bay ra ngoài, đáng chú ý nhất là, trên thân bọn chúng được trang bị rất nhiều súng, tên lửa, đạn đạo, laser khác nhau.
Chiếc thuyền này, chính là quân lực, cũng là sức mạnh, con át chủ bài mạnh nhất của Terran: BattleCruiser
Giới thiệu: Những chiếc phi thuyền BattleCruiser vô cùng đồ sộ to lớn và bọn chúng được trang bị lớp giáp "trâu" này, BattleCruiser những pháo đài bay thực sự, chúng được tao ra nhằm gìn giữ hòa bình và thống trị lãnh thổ Koprulu của Terran.
BattleCruiser được trang bị nguồn pin năng lượng Laze và lớp giáp dày Neosteel lởm chởm xung quanh, những chiến hạm Battlecruiser được xem là một trong những kẻ mạnh nhất của Terran trong thiên hà.
Nhiều chỉ huy cấp cao sử dụng Battlecruiser là cánh tay trợ thủ đắc lực trong những trận chiến mở rộng quyết liệt.
Thiết kế của Battlecruiser tạo cho nó một sự chắc chắn tuyệt đối với những cải tiến tuần hoàn liên tục qua các thời kỳ.
Nhiều nghiên cứu được thực hiện nhằm trang bị cho Battlecruiser những vũ khí tối tân và hiện đại nhất, giúp nó có thể chống lại những quân chủng ngày càng đang dạng của Protoss và Zerg.
Ở bản Starcraft 2, BattleCruiser được gắn thêm Plasma Torpedoes, Battlecruiser có thể tiêu diệt số lượng lớn lính bộ binh hoặc không binh(do hệ thống nâng cấp).
Đại bác Yamato là một trong những thứ đáng sợ đó của Battlecruiser, nó sử dụng một từ trường mãnh liệt để tập trung năng lượng và sức công phá tương đương với một vụ nổ hạt nhân vào một chùm tia Laze.
Điều này đòi hỏi Yamato Cannon phải tích trữ nhiều năng lượng để đốt cháy, nhưng bù lại hiệu quả và sự huỷ diệt của nó rất ấn tượng.
Ngoài ra các kỹ sư của Terran gần đây đã gắn cho Battlecruiser một thứ vũ khí không-đối-đất chuyên dụng, giúp cho nó có thể tàn phá một khu vực phòng thủ rộng lớn hoặc tiêu diệt một số lượng đông kẻ thù, khi kích hoạt nó sẽ bắn những tia đạn Plasma bao quát rộng lên một khu vực và đốt cháy mọi thứ ở đó (Plasma Torpedoes).
BattleCruiser có ba khả năng vô cùng đáng gồm.
Khả năng thứ nhất Defensive Matrix: bao bọc BC (BattleCruiser) bằng một màng điện tử chắc chắn bên ngoài, khiến độ phòng thủ của BC vô cùng trâu bò.
Khả năng thứ hai Missile Pods: Bắn ra một loạt tên lửa trên không, gây sát thương theo diện rộng, đối với số lượng đông như kiến Zerg thì đây là nỗi ám ảnh với bọn hắn.
Khả năng thứ ba Yamato Cannon: Cái này chắc quá quen thuộc, tích tụ năng lượng lại tại chỗ pháo, sau đó thả ra nguồn năng lượng khổng lồ đó."Bùm!" căn nhà nổ! Và đây chiêu đáng gồm nhất, dame sát thương cao nhất!
...
Trong phi thuyền, đám người tâm tình hồi hộp nhìn màn hình trên cao, khi thấy ZERO I tàu thả ra từng chiếc phi thuyền khổng lồ BattleCruise không khỏi há miệng thành chữ O, hiện ra kinh ngạc.
"Hạo ca, đây là phi thuyền gì? Hình như nó không thuộc liên bang của nhân loại đúng không?" Một mỹ nữ thấy vậy, không khỏi kinh ngạc hỏi thăm, nành chính là một trong 58 người vợ hồi khi Minh Hạo còn ở Bắc Đẩu Tinh chịch, hỏi hắn.
Nàng tóc vàng óng, ăn mặc quý phái, môi son đỏ gợi cảm, đôi mắt tròn to lung linh như biết nói chuyện.
"Nếu ta nhớ không lầm, ngươi tên là Hồ Ninh Thải đúng không?" Minh Hạo nhìn mặt nàng thấy quen quen, không khỏi hỏi.
"Đúng rồi Hạo ca, thiếp tên Hồ Ninh Thải." Hồ Ninh Thải mỉm cười gật đầu, xác nhận câu hỏi của Minh Hạo.
"Ừm, cái phi thuyền này gọi là BattleCruise... do ta bên quan đội riêng sản xuất "
Minh Hạo kể tóm tắt cho nàng nghe các chức năng chính của BC, nhưng hắn không nói về terran hay hệ thống ở đây.
Mọi người nghe xong yên lặng gật gật đầu, nhưng trong lòng có chút không yên tâm lắm.
Thấy mọi người vẻ mặt còn chưa yên tâm, Minh Hạo cũng lười lại giải thích gì, thì làm bằng hành động đi!
"ZERO I, khoảng cách quân địch tới đây còn bao nhiêu phút?" Minh Hạo hỏi hệ thống trí thông minh nhân tạo.
"Thưa ngài, khoảng cách theo hệ thống tính toán có xác suất 80% - 5 phút nửa tới, có 20% xác suất - 3 phút tới..."
Minh Hạo trầm tư suy nghĩ một lát, quyết định, âm thầm điều khiển Terran hệ thống: "Medivac thống lĩnh, đem toàn bộ medivac chuyên chở Siege Tank đến các hành tinh, bao quanh hai bên, thành hình vòng cung... Siege Tank thống lĩnh, sau khi hạ cánh xuống hành tinh lập tức ra lệnh cho toàn bộ Siege Tank thay đổi dạng *Siege Mod*, nhắm hướng kẻ địch...tấn công!"
"Vâng thưa ngài."
"Vâng thưa sếp!"
Giọng nói nữ ngọt ngào vang lên trong đầu, cũng chính là thuộc về Medivac thống lĩnh, âm thanh thứ hai dạng trung niên, cũng chính là Siege Tank vị trí thống lĩnh.
Medivac ở Starcraft 2 đã được năng cấp, nó có hai chức năng khá đặc biệt: Chuyên chở lính, cứu chữa (hồi máu).
- Siege Mode, chính là dạng chế độ chống càng(chống chân), khiến Siege Tank có tầm bắn, cùng sát thương phá hoại kinh khủng hơn.
...
Từ khi Minh Hạo trở về thế giới này, liền đi đến thế giới trong gương làm một số thí nghiệm nhỏ, trong đó có starcraft.
Ở đây, lính starcraft mõi người có trí tuệ riêng, nhưng bọn hắn sẽ phục tùng Minh Hạo 100% vô điều kiện, cho dù Minh Hạo có cắt jj bọn bọn hắn, bọn hắn vẫn sẽ phục từng không chút nào phản bội.
Thế giới gương bên trong, Minh Hạo bắt tay lợi dụng thế giới trống trãi, tha hồ xây hơn 100 cái xưởng máy bay(StarPort), 100 cái nhà lính(Barracks)...
Sau đó đặt auto tự động mua lính, hiện tại số lượng unit đã lên đến con số kinh khủng 100 triệu, mà phải biết cái này chỉ là trong vòng ba – năm ngày ngắn ngủi.
Minh Hạo chọn ngẫu nhiên ra các tướng lĩnh để dẫn dắt, chỉ huy toàn đội.
Ở đây, Minh Hạo phát hiện ra 1 điều đặc biệt:
-Các tướng lĩnh được Minh Hạo chọn, bọn chúng có IQ cao hơn lính thường nhiều.
- Các marine – Siege Tank... hồi trước khi bắn giết ở Hỏa Thiên Tinh đều lên cấp, mõi lần lên cấp sức mạnh, tốc độ, phòng ngự, IQ của bọn hắn cao hơn một bậc.
- Cái này như đánh quái đồng dạng, giết kẻ địch lên level -> toàn diện sức mạnh tăng.
Còn đẳng cấp hay sức mạnh phân chia thế nào thì cái này khó nói, bởi vì hệ thống starcraft unit khác với thế giới này, với lại hắn không có nhiều thời giờ tìm hiểu cái này, Minh Hạo chỉ có thể tạm thời bỏ qua vấn đề này một bên.
......
Chỉ thấy, ZERO I thân thuyền bay ra từng chiếc phi thuyền dạng loại nhỏ, trên cánh thuyền hai bên có in hình dấu cộng + màu đỏ.
Đây chính là Medivac.
Sau đó, những chiếc Medivac này dùng tốc độ không nhanh không chậm, bay đến các hành tinh, mảnh thiên thạch gần đó, nó thả xuống từng chiếc xe tăng hình thù quái dị.
Các Siege Tank được Medivac thả xuống, nhanh chóng thay đổi chế độ Siege Mode, hai chân hai bên chống lên, khẩu pháo vươn lên trước, cao cao họng pháo ngắm ngay đám đen như kiến từ đằng xa kia.
Thống lĩnh Siege Tank là một chiếc hình thái lớn hơn những chiếc Siege Tank bình thường, họng súng pháo nó to gấp 3 lần một chiếc Siege Tank.
"Thưa ngài, đại đội Siege Tank đã hoàn toàn vào vị trí. Kẻ địch đã vào tròng, hiện tại phải chăng toàn bộ nổ pháo?"
Minh Hạo nghe âm thanh Siege Tank thống lĩnh báo cáo, hắn nhìn bản đồ trên màn hình một lát.
Bản đồ bên trên có đánh dấu hai màu đặc biệt, màu xanh dương cùng màu đỏ. Xung quanh là các cục đá nhỏ, tượng trưng cho các hành tinh, thiên thạch...
Nhìn thấy đám màu đỏ ngày càng tiến đến gần, Minh Hạo không chút do dự ra lệnh: "Lập tức nhả pháo, bắn nát đội hình kẻ địch cho ta. Nếu kẻ địch tiến đến gần vị trí Siege Tank, các Medivac có nhiệm vụ ngay lập tức đem Siege Tank chở đi!"
"Vâng thưa ngài!"
"Vâng thưa sếp!"
Hai thống lĩnh nghe lệnh, lập tức truyền toàn bộ mệnh lệnh của Minh Hạo cho cấp dưới của mình.
Từng chiếc Siege Tank như nhận được mệnh lệnh, lập tức họng pháo khổng lồ vươn ra, nhắm ngay đám đen như kiến từ đằng xa kia đang tiến đến.
"Bùm bùm bùm"
"Bùm bùm bùm"
"Bùm bùm bùm"
"Bùm bùm bùm"
"Bùm bùm bùm"
"Bùm bùm bùm"
Từng đợt pháo sáng bắn ra, khiến cả bầu trời đêm huyền dị sáng chói, giống như đang đốt pháo chúc mừng năm mới đồng dạng.
Âm thanh nổ rung trời lay đất, hơn mấy triệu Siege Tank cùng lúc nhả pháo, có thể nghĩ cảnh tượng hoành tráng như thế nào.
Mặt đất nơi Siege Tank bắn rung rung, như không chịu nổi khi Siege Tank nhả pháo, bốn chân Siege Tank sụp xuống thành cái hố nhỏ, nhưng hai chân chúng vẫn cố định như keo dán dính trên mặt đất, không ảnh hưởng gì nhiều đến tầm bắn của chúng nó.
...
Bên trong con mực khổng lồ màu đen, phi thuyền lớn nhất của Hắc Ám Liên Minh, tổng chỉ huy Zenlony.
Căn phòng quý phái sang trọng vẫn như cũ, thanh tao mà quý phái.
Nhưng hiện tại trong phòng không phải hai người Zenlony, Lucifer, như lần trước, mà còn xuất hiện thêm một người xa lạ khác.
(Còn tiếp)
...
[ Liệu là ai đây? Mời các bạn đón xem chương sau ]
Hình(Battle Cruise):
i220. photobucket/albums/dd102/NamCungHuy/Starcraft%202/Battlecruiser04.jpg i220. photobucket/albums/dd102/NamCungHuy/Starcraft%202/Battlecruiser02.jpg
.....
Hình (Medivac):
media. blizzard/sc2/game/units/terran/science/medivac.jpg
...
Hình (Siege tank):
gadgetsin/uploads/2011/03/starcraft_2_siege_tank_paper_craft_1.jpg?x78359
← Ch. 096 | Ch. 098 → |