← Ch.1846 | Ch.1848 → |
Bọn họ chỉ có thể lựa chọn phi hành ở tầng trời thấp đi hướng chỗ mà hư không liệt phùng trăm năm mở một lần kia.
Cao Pha địa đái rất là rộng lớn, bọn họ muons bay tới biên giới địa đãi cũng trọn vẹn mất gần thời gian một tháng.
Đây là tốc độ của Bán Thần Vương, nếu như là Thần Vương chân chính toàn lực phi hành, đoán chừng trên dưới mười ngày có thể đến nơi muốn đến.
Dọc theo đường đi Hạ Công cũng là không tìm Lăng Tiếu phiền toái gì.
Mà Lăng Tiếu cũng rất thức thời điệu thấp làm người, cũng không có làm ra chuyện tình khác người gì.
Ngược lại Lăng Phách đem một đời mới của Kim tộc ở trong chuyến đi này giới thiệu cho Lăng Tiếu nhận thức.
Những người này đều phải xưng hô Lăng Tiếu là thúc gia.
Mà những người này tổng cộng có mười sáu người, tỷ lệ chiếm lấy nhưng không coi là ít, trong đó Lăng Mục Hâm, Lăng Mục Nhân, Lăng Nguyệt Lộ ba người có uy vọng cao nhất, đều là cảnh giới Bán Thần Vương, mà ba người bọn họ đều là kích hoạt huyết mạch lực nồng đậm, ngưng tụ thành cũng là Chân Long hư ảnh, là đối tượng trọng điểm quan sát bồi dưỡng bên trong tộc.
Mà mấy người còn lại kia Lăng Tiếu từ trong miệng của Lăng Nguyệt Lộ biết được, lấy mấy người Thường Hạo Hữu, Lôi Chính Dương, Diêu Mỹ Hồng được kỳ vọng cao nhất, chiến lực cũng tương đối ngạo nhân, đã có thể lực đánh đê cấp Thần Vương, mà thể chất của ba người này đều phi phàm.
Thường hạo Hữu chỉ là tầm hai trăm tuổi, là thể chất Thổ Mộc song tu, hai loại thuộc tính đều là đạt tới trạng thái cực hạn bình hành, dù chưa tính là Thần thể nhưng mà chiến lực một điểm đều không thua Thần thể bình thường.
Lôi Chính Dương thì là Lôi Thần chi thể chân chính, vừa mới 130 tuổi, là người trẻ tuổi nhất trong năm mươi người trừ Lăng Tiếu ra, dù chỉ là mới bước vào Bán Thần Vương không lâu nhưng mà không ai dám hoài nghi chỗ đáng sợ của công kích thuộc tính cường đại nhất kia.
Diêu Mỹ Hồng là Phong Thần chi thể, tổ tiên của nàng là một trong những trấn môn đại lão trong Thiên Long môn, ừ nhỏ nàng đã nhận được rất nhiều tư nguyên bồi dưỡng, hơn một trăm năm mươi tuổi, tốc độ ở trong những người này hào xưng là vô song.
Trừ ba người này ra, những người khác đều là không thể xem nhẹ.
Có thể trở thành Chân truyền đệ tử của Thiên Long môn đều sẽ có chỗ bất phàm, tuyệt không phải là Bán Thần Vương bình thường có thể so sánh được.
Lăng Tiếu sở dĩ muốn hiểu rõ những tình huống này trừ muốn nhận thức những người có tài năng xuất chúng ra, còn muốn biết trong chuyến đi này có thể có người nào uy hiếp được hắn.
Khi đoàn người đi đến phụ cận của U Hồn thần đàm muốn mở ra thì chỗ này đã trú đóng không ít nhân mã.
Lăng Tiếu đối với những thế lực này thì ấn tượng chỉ là giới hạn ở trong ghi chép, hiểu rõ cũng không nhiều lắm.
Lăng Phách tức thì truyền âm cho hắn nói một lần, từng người trên lưng đeo Cổ kiếm là người thuộc về Tẩy Kiếm trang, mà trong tay cầm phủ nhận chính là người của Thần Phủ bang, những người phủ đồ án Nhật Nguyệt kia thì là người của Nhật Nguyệt tông, mà thân có Liệt Hỏa đồ án thì là người của Liệt Viêm thương minh...
Những siêu cấp thế lực như bọn họ đều là nhất phương bá chủ của Thiên Long địa vực, bọn họ đều có ba mươi cái danh ngạch tiến vào U Hồn thần đàm, có thế lực kém một chút thì có thể có hai mươi hoặc là mười cái danh ngạch.
Sau khi người của Thiên Long môn đi tới chỗ này, người dẫn đầu của rất nhiều thế lục đều liên tục đi qua nhiệt thành chào hỏi, bày ra tôn kính đối với Thiên Long môn.
Hạ Công đương nhiên cùng bọn họ nói chuyện với nhau, bất quá trên khuôn mặt mang theo vẻ vô cùng ngạo mạn, hơn hai mươi tên Thần Vương khác thì là thủ hộ ở bên cạnh rất nhiều đệ tử để ngừa có biến cố gì.
Lăng Phách thừa diup lại hướng Lăng Tiếu giảng thuật một chút chuyện cần chú ý khi tiến vào U Hồn thần đàm.
Lăng Tiếu đối với U Hồn thần đàm có một cái hiểu rõ chừng mực, đồng thời cũng biết tình huống gì nên chú ý.
Liền ở lúc này một đạo thanh âm kinh hỉ từ không xa truyền tới:
- Lăng... Lăng Tiếu ngươi cũng đến đây nha?
Chỉ thấy hai tuyệt sắc nữ tử cùng với hai tên Thần Vương từ một cái phương hướng đi tới đây, mà thanh âm kia chính là một nữ tử ở trong đó kinh hô mà ra.
Hai nữ tử này một người mặc trù đoạn diễm lệ, sa bố mỏng như cánh ve lộ ra thần giáp hỏa hồng ở bên trong bao lấy tư thái gợi cảm uyển chuyển hấp dẫn, mà khuôn mặt hoàn mỹ như tinh điêu kia tràn đầy thần sắc cao hứng, tóc đẹp nhẹ bay mang theo trận trận hương thơm mê người; một nữ tử khác thì là duyên dáng nhiều vẻ, phong tình vạn chủng, túy hương thành thục mê người mà chớp động, một bộ thiển sắc trù đoạn phủ lên trên người, để nàng giống như là bách hợp trong rừng động lòng người.
Hai nữ tử này rõ ràng là Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh đến từ Liệt Viêm thương minh, mà ở phía sau nhị nữ thì là Hộ pháp trưởng lão Liệt Vĩnh, Liệt Tịch.
Hai năm không gặp Liệt Như Ngọc rõ ràng là quang diễm chiếu nhân, cũng lộ ra vẻ thành thục mê người không ít, mà khí chất của Chu Chỉ Tĩnh cũng lại tăng lên một tầng, còn có loại cảm giác đại gia khuê tú, nhị nữ hôm nay rõ ràng đã là cảnh giới Bán Thần Vương.
Lăng Tiếu hướng về nhị nữ đi tới chào hỏi cười nói:
- Các ngươi cũng đến rồi!
Liệt Như Ngọc hai năm không gặp Lăng Tiếu, trái tim đập rất nhanh, vừa nhìn thấy Lăng Tiếu cười với nàng lại không nhịn được mà má khẽ hồng lên.
Chu Chỉ Tĩnh cũng là cảm ứng được Lăng Tiếu đã không giống với thường ngày rồi, càng lộ ra phiêu miểu tuấn dật, loại bá giả chi khí kia dù là nội liễm nhưng mà vẫn để cho người ta có một loại cảm giác đại khí trầm ổn như núi.
Lăng Tiếu hôm nay càng thêm suất khí mê người, tuyệt đối là độc dược luân hãm bất kỳ nữ nhân nào!
- Ngươi... Ngươi tiến giai thật là nhanh, lại đã đuổi kịp ta rồi!
Liệt Như Ngọc thổ tức như lan mà nói, mỹ mâu không nháy một cái nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, phảng phất đều không muốn dời đi.
Lăng Tiếu cùng cố nhân tương kiến, rất là vui vẻ nói:
- Ha ha, đó là đương nhiên, Lăng Tiếu ta là ai, tiến giai là chuyện đương nhiên rồi!
Liệt Như Ngọc rất tán đồng với lời nói của hắn mà liên tục gật gật đầu nói:
- Ừ, ta tin tưởng ngươi, ngươi là lợi hại nhất!
Lăng Tiếu nghe thấy Liệt Như Ngọc trực tiếp khoa trương như thế, khuôn mặt còn là có chút không chịu được nói:
- Cũng bình thường thôi, cũng chính là thiên hạ đê tam!
Ngừng một chút hắn lại nói:
- Như Ngọc, Chu tiểu thư các ngươi đều trở nên càng hấp dẫn rồi!
Nhị nữ không ngờ tới Lăng Tiếu cư nhiên nói trực tiếp như vậy, trong lòng hưởng thụ vô cùng, đều là hiện lên vẻ hồng nhuận.
- Vĩnh trưởng lão, Tịch trưởng lão hai vị biệt lai vô dạng!
Lăng Tiếu đối với Liệt Vĩnh cùng Liệt Tịch vấn an nói.
Liệt Vĩnh cùng Liệt Tịch đều là gật gật đầu, coi như là đáp lại lời của Lăng Tiếu, trong thần nhãn của bọn họ đều lộ ra vẻ hân thưởng đối với Lăng Tiếu.
← Ch. 1846 | Ch. 1848 → |