← Ch.1711 | Ch.1713 → |
- Bắc Minh là một vị Đạo Quân, một vị Đạo Quân Hợp Đạo thất bại. Bất quá thực lực của hắn lại gần như cấp độ Chí Tôn.
- A.
Ba vị này đều có chút kinh ngạc khó có thể lý giải.
Đạo Quân Hợp Đạo thất bại? Bọn hắn căn bản không có để vào mắt, nhưng nghe được cấp độ gần như Chí Tôn? Bọn hắn không dám tưởng tượng rồi.
- Chúa Tể ở trước mặt hắn tựa như con sâu cái kiến, thậm chí cũng không cần ra tay. Như Băng Phong Quân Đoàn Cô Độc bệ hạ ngược lại là đáng giá hắn ra tay, thế nhưng chỉ một kiếm liền chém giết.
Đan Tôn Giả nói.
- Hắn cùng các Chí Tôn cực kỳ giao hảo, lần này cũng là hắn nhờ Chí Tôn.
Tam huynh đệ nghe có chút nghẹn họng nhìn trân trối.
Nhân vật bậc nào a!
- Lại nói tiếp, Đại ca.
Đan Tôn Giả cười tủm tỉm.
- Hắn vẫn là ký danh đệ tử của ngươi đấy.
- Ta? Ta sao?
Nam tử khôi ngô trừng mắt.
- Ký danh đệ tử của ta?
Trong không gian che giấu.
Tinh từ khi đám người Kỷ biết không gian che giấu này là do sáu Thế Giới bình thường cùng với Thánh giới, Ngục giới cấu thành, liền bắt đầu nhàn nhã ở trong Thế Giới này đi dạo, dựa theo kế hoạch, chờ ba vị huynh trưởng của Đan Tôn Giả sống lại, mới là thời điểm bọn hắn mạo hiểm tiến vào giới môn.
- Chúc mừng Đan Tôn Giả.
- Đan sư phó, chúc mừng.
Kỷ Ninh, Thanh Ma, Đề Nhã, Viêm Tả, Hủy Diệt đều chúc mừng hơn nữa còn chuẩn bị tiệc lễ.
Bọn hắn có thể rõ ràng cảm giác được khí chất của Đan Tôn Giả biến hóa.
Quá khứ luôn cao ngạo trong trẻo nhưng lạnh lùng, giờ phút này lại phảng phất như đông đi xuân tới, Đan Tôn Giả một mực kìm lòng không được mỉm cười, nàng vui vẻ vui mừng thậm chí lây nhiễm đến đám người Kỷ Ninh.
- Có thể cùng đám người Đại ca lần nữa gặp nhau, ta thật sự không uổng rồi.
Đan Tôn Giả nhìn Kỷ Ninh.
- Bắc Minh, đây hết thảy vẫn phải cảm tạ ngươi.
- Nếu không có thu hoạch ở Cổ vực lúc trước, có Đan sư phó hỗ trợ, chỉ sợ ta cũng không nhất định bước vào Chung Cực Kiếm đạo.
Kỷ Ninh nói.
- Cũng sẽ không có thực lực hôm nay.
Nếu để cho mình lại tuyển một lần, sẽ dung hợp mạnh nhất chi đạo, Hợp Đạo thành công làm Chúa Tể.
Hay đạp vào Chung Cực Chi Đạo, Hợp Đạo thất bại, nhưng như cũ nắm giữ Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo.
Kỷ Ninh chỉ sợ cùng sẽ chọn con đường thứ hai.
Bởi vì... coi như là Chí Tôn cũng không cách nào phục sinh Dư Vi, Chung Cực Chi Đạo mới là hy vọng duy nhất! Mặc dù đã thất bại, nhưng vẫn có thể sống hơn vạn Hỗn Độn kỷ nguyên, ở trong lòng Kỷ Ninh cũng là tuế nguyệt dài dằng dặc rồi.
...
Đan Tôn Giả không còn tạp niệm nữa. Nàng đã có thể thong dong đối mặt hết thảy hiểm cảnh, có thể thản nhiên đối mặt tử vong. Bất quá Kỷ Ninh lại quyết định... phải nghĩ biện pháp bảo vệ tốt Đan sư phó! Bởi vì Đan sư phó cùng tình cảm chân thành của nàng, cùng các huynh trưởng đoàn tụ, nếu như liền như vậy chết, không phải lại là thống khổ chia lìa sao?
Chúa Tể tử vong, cơ hồ không cách nào phục sinh. Đại ca của nàng chỉ là bởi vì ở trong Dị Vũ Trụ chết đi mới có thể phục sinh. Nếu Đan Tôn Giả chết, vậy là không có cách nào phục sinh.
- Hô...
đám người Kỷ Ninh xuyên thẳng qua hư không, rất nhanh liền đi tới giới môn.
- Cái này giới môn.
Đám người Kỷ Ninh ở mấy tháng này cũng xem xét trí nhớ của vài vị Đạo Quân, tự nhiên rất xác định.
- Chủ nhân, chúng ta là bị chuyển dời vào, chỉ sợ người khống chế không gian che giấu chính thức sớm đã chú ý tới chúng ta.
Thanh Ma nói.
- Trước kia chúng ta ở Thế Giới bình thường, trong Thế Giới không có nguy hiểm gì. Người khống chế kia không làm gì được chúng ta, lại không dám trực tiếp giết đến trước mặt chủ nhân. Nhưng thông qua giới môn đến Thánh giới... liền thật sự nguy cơ trùng trùng rồi.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
Đối phương chú ý mình, Kỷ Ninh cũng sớm có đoán trước.
- Thánh giới là sinh cơ duy nhất của chúng ta.
Đan Tôn Giả thì nói.
- Bắc Minh thực lực cường đại, cường giả Tây Tư tộc trốn ở sau lưng căn bản không dám chính diện giao thủ với Bắc Minh ngươi. Cho nên mới không có giết qua! Dù sao dựa theo ghi lại, những thổ dân này có Đạo Quân dám can đảm vi phạm một ít mệnh lệnh của Thánh giới, Thánh giới là có đại năng trực tiếp hàng lâm bắt lấy trừng phạt. Nói rõ những đại năng ở Thánh giới là có thể hàng lâm. Nhưng bọn hắn không dám tới, là kiêng kị Bắc Minh. Nhưng Bắc Minh Hợp Đạo thất bại, thời gian lâu rồi vẫn sẽ chết. Như vậy bằng mấy người chúng ta? Chỉ sợ Tây Tư tộc liền trực tiếp chính diện đánh tới rồi.
- Ta cũng không cam chịu những ngày tiếp theo đều sinh hoạt ở trong một Thế Giới bình thường.
Kỷ Ninh cười cười.
Luận chính diện giao thủ, ngay cả Tây Tư tộc Tôn chủ cũng không phải đối thủ của mình.
Dù bốn năm Tôn chủ liên thủ, nếu như mình muốn trốn, dùng tốc độ của mình, những Tôn chủ kia ngay cả góc áo cũng không gặp được! Cái này là chênh lệch!
Nhưng nếu như đối phương mượn nhờ Hộ Đạo Lâu... thì phiền toái.
- Cưỡi Vực Giới Phi Thuyền tiến lên.
Kỷ Ninh thả ra một chiếc Vực Giới Phi Thuyền, sáu người đều tiến vào Vực Giới Phi Thuyền, Vực Giới Phi Thuyền không phải là vì phi hành, mà là nhiều một tầng ô dù. Dù sao Phi Thuyền rất chắc chắn, muốn phá hư cũng không dễ dàng.
Oanh.
Giới môn, chiều cao 10 vạn dặm, nguy nga khổng lồ, tản ra hào quang chói mắt.
Bất quá không gian vặn vẹo tầng tầng lớp lớp.
Vèo.
Đám người Kỷ Ninh cưỡi lấy Vực Giới Phi Thuyền, ở dưới sự bảo vệ của Lĩnh Vực Kiếm Đạo Bản Nguyên, lôi cuốn về phía giới môn bay đi, theo tới gần, cũng cảm giác được những không gian tầng tầng lớp lớp kia vặn vẹo trở ngại, nhưng đối với Kỷ Ninh phảng phất như gió nhẹ quất vào mặt, căn bản không có tác dụng.
- Chúng ta muốn tiến vào, đều cẩn thận một chút.
Kỷ Ninh có thể cảm giác được nguy cơ trong tối tăm, nhưng hắn hết cách rồi, đó là sinh cơ duy nhất. Hao tổn? Mình hao tổn không lại những Tây Tư tộc kia a.
Phi Thuyền rốt cục bay vào phạm giới môn vi.
Ở trong giới môn tản ra hào quang, Phi Thuyền rất nhanh hoàn toàn tiến vào, bên trong là một thông đạo do tầng tầng lớp lớp không gian cấu thành.
Hô.
Phi Thuyền ở trong thông đạo không gian ổn định cao tốc phi hành, dùng thực lực của Kỷ Ninh, ánh mắt có thể xuyên thấu qua trở ngại khoảng cách, mơ hồ chứng kiến cuối thông đạo khí tức mênh mông cuồn cuộn... Thánh giới. Khí tức của Thánh giới rõ ràng càng mênh mông, chỗ đó cường giả thêm hơn nữa.
Oanh tạch tạch tạch két... bỗng nhiên không gian thông đạo vốn ổn định rung động lắc lư vỡ vụn ra, thông đạo xa xa, trong không gian hai bên ổn định vặn vẹo bắt đầu phân biệt toát ra binh khí hình tam giác kỳ dị.
← Ch. 1711 | Ch. 1713 → |