← Ch.102 | Ch.104 → |
- Hoa...
Trăm vạn thiên binh thiên tướng nhường ra một con đừng, hai bên đứng đầy thiên binh thiên tướng, tựa như là hoan nghênh tồn tại kinh khủng tiến vào Thiên Đình vậy.
Nhưng tình cảnh này không phải ai cũng có thể hưởng thụ được, dù sao cho dù là Trư Bát Giới thì lúc này cũng kinh hãi không thôi. Bởi vì chung quy hắn vẫn có cảm giác như phía trước giống như là lối vào Tu La Địa Ngục vậy.
Bởi vì mặc dù trăm vạn thiên binh thiên tướng tránh ra một con đường, thế nhưng vẫn không tản chiến trận ra, có lẽ một khi xảy ra bất trắc thì bọn họ sẽ bộc phát ra uy năng hủy diệt kinh thiên động địa.
- Ngộ Không, con đi trước mở đường đi.
Đường Tăng nói.
- Vâng, sư phụ.
Tôn Ngộ Không cầm Kim Cô Bổng bay về phía trước.
- Bát Giới, con ở phía sau.
- Được rồi sư phụ.
Trư Bát Giới cũng lần nữa xuất ra Cửu Xỉ Đinh Ba, khi Cửu Xỉ Đinh Ba của hắn không dùng thì cũng có thể thu lại, dường như cái đinh ba này hồ cũng rất xa hoa.
- Ngộ Tĩnh, A Quy, các con đi theo bên người vi sư.
Đường Tăng lại nói với Sa Tăng và Tiểu Bạch Long.
- Sư phụ, tên con không phải là A Quy.
Tiểu Bạch Long dùng giọng vô lực tranh luận, nhưng hiển nhiên không có kết quả gì cả.
- Tử Lan...
Cuối cùng Đường Tăng nhìn về phía Tử Lan.
- Sư phụ, ta ở đâu đây?
Mặc dù Tử Lan rất khẩn trương, nhưng cũng không có lui bước.
- Ngươi đừng có lẫn vào, đi theo tỷ tỷ ngươi đi.
Đường Tăng nói.
Tỷ tỷ của Tử Lan là Tử Vi tiên tử.
- Thế nhưng...
- Thực lực của ngươi quá thấp.
Đường Tăng nói ra một câu làm cho Tử Lan nói không ra lời.
Hoàn toàn chính xác, mặc dù Tử Lan đã tấn cấp Kim Tiên chi cảnh, nhưng đội ngũ này của Đường Tăng, người yếu nhất chính là Đường Tăng cũng đã là Kim Tiên trung giai, khoảng cách cao giai chỉ còn có một bước xa mà thôi.
Thậm chí, bởi vì Đường Tăng đặc thù cho nên nếu như hắn toàn lực ứng phó, có lẽ ngay cả Huyền Tiên cũng có hi vọng chiến một trận.
Cuối cùng, Đường Tăng một tay cưỡng ép bắt Vương Mẫu nương nương, một tay cầm Cửu Hoàn tích trượng, đi theo đằng sau Tôn Ngộ Không, bay đi về phía Nam Thiên môn.
Nam Thiên môn to lớn tựa như là cánh cửa thế giới, nơi này chính là lối vào Thiên Đình, mặc dù Thiên Đình trong truyền thuyết không chỉ có một cửa vào, nhưng bên ngoài cũng chỉ có cánh cửa này mà thôi.
Đây là lần thứ ba Đường Tăng tiến vào Nam Thiên môn, lần thứ nhất là được mời vào, lần thứ hai là thuấn di nhẹ nhàng đi vào.
Lần thứ ba là giết vào tỏng, nếu như không có con tin Vương Mẫu nương nương này trong tay, có lẽ quả thực sẽ phải giết một đường máu để đi vào, thế nhưng như vậy chẳng khác nào triệt để trở mặt cùng với Thiên Đình.
Cũng còn may, dường như Vương Mẫu nương nương cảm thấy Đường Tăng không có khả năng làm ra chuyện gan to bằng trời như cưỡng ép nàng, có lẽ cũng quá tự tin đối với pháp bảo hộ thân của mình cho nên khiến cho hành động của Đường Tăng đơn giản hơn rất nhiều.
Lần hành động này tuyệt đối là một chuyện vô cùng nguy hiểm, Đường Tăng biết Ngọc Đế tuyệt đối sẽ bố trí thiên la địa võng, chờ đợi bọn hắn đi vào bên trong.
Chỉ là nói như vậy là đối với người khác mà thôi, đối với Đường Tăng cũng không có nguy cơ to lớn cỡ nào, bởi vì hắn chẳng những có thần thông thuấn di quỷ thần không có mà lại còn có tiên giới tùy thân.
Coi như thần thông thuấn di mất hiệu lực thì hắn còn có thể chạy đến tiên giới tùy thân, đến lúc đó cùng lắm thì dẫn đám người Tôn Ngộ Không đi vào trong đó, tối đa cũng chỉ bại lộ việc mình có tiên giới tùy thân mà thôi.
Dù sao hệ thống cũng đã nói, chỉ cần không phải người có thực lực siêu việt mình quá nhiều thì sẽ không có cách nào uy hiếp được mình ở trong tiên giới tùy thân.
Dọc đường, Tiên cung san sát, tiên vụ lượn lờ, các loại kỳ hoa thắng cảnh khiến cho Đường Tăng cũng không nhịn được mê say.
Nhưng phía trước có một đám thần tiên đang nhìn chằm chằm vào, đang không ngừng lui lại, phương hướng chính là Lăng Tiêu Bảo Điện.
Phía sau cũng có một nhóm lớn thần tướng đi theo, con mắt nhìn chằm chằm vào Đường Tăng, nếu như Đường Tăng có bất kỳ hành động nào với Vương Mẫu nương nương, có lẽ bọn hắn sẽ liều lĩnh cứu viện.
Dưới loại tình huống này, Đường Tăng cảm giác mình đứng ngồi không yên, chỉ là cũng rất kích thích, loại chuyện bắt cóc Vương Mẫu nương nương này, từ xưa đến nay có lẽ hắn là người thứ nhất, không chừng sẽ còn được ghi vào sử sách, hắn âm thầm đắc ý không thôi.
Chỉ là dưới tình huống như bây giờ, Đường Tăng cũng không dám quá phận, chỉ dùng pháp lực quấn lấy Vương Mẫu nương nương, cũng không trực tiếp dùng tay mang theo nàng, nếu không có lẽ Ngọc Đế sẽ phát cuồng.
Vương Mẫu nương nương chính là người đứng đầu nữ tiên của Thiên Đình, địa vị tôn quý, tuyệt đối không phải là đẳng cấp mà Đường Tăng có thể tưởng tượng ra được.
Lúc này còn chưa đến Lăng Tiêu Bảo Điện thì đã có vô số nữ tiên từ bốn phương tám hướng bay tới.
Hoặc là tay áo dài bồng bềnh, hoặc là tiên y bay múa, hoặc là xinh đẹp yêu kiều, hoặc là sát khí nghiêm nghị, từng người đều dùng ánh mắt căm tức nhìn đám người Đường Tăng, mà người phụ trách cưỡng ép Vương Mẫu nương nương như Đường Tăng không hề nghi ngờ là người đứng mũi chịu sào, cơ hồ đã bị khí thế của tất cả nữ tiên nhằm vào.
Không biết có phải là ảo giác hay không mà Đường Tăng phát hiện ra trong mắt của Vương Mẫu nương nương lóe lên một tia châm chọc và cười lạnh.
Cùng lúc đó, Đường Tăng cảm giác dường như mình đã sinh ra ảo giác, tựa như toàn bộ thiên địa đều đang nhằm vào hắn, toàn bộ thế giới đang bài xích hắn, khiến cho hắn hắn cảm giác mình không nên tồn tại ở trên thế giới này.
Chỉ là loại cảm giác này vừa sinh ra thì đột nhiên ở chỗ sâu trong lòng của hắn có một đạo lực lượng vô hình nhộn nhạo, trong nháy mắt đã đánh tan loại xa lánh vô hình kia.
Trong nháy mắt Đường Tăng bừng tỉnh, hắn cảm giác lưng mình phát lạnh, mình lại bị đánh lén, nếu không phải trong lúc nguy cấp lực lượng ý chí bạo phát ra, chỉ sợ hắn đã lành ít dữ nhiều rồi.
- Làm sao có thể...
Vương Mẫu nương nương theo bản năng kinh hô một tiếng.
- Ồ? Hóa ra là ngươi đang làm trò quỷ?
Đường Tăng nhìn về phía Vương Mẫu nương nương, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo không dễ dàng phát giác ra được.
Lần này thật sự là may mắn, nếu không phải ý chí của hắn cường đại thì rất có thể sẽ lựa chọn tự sát ở dưới lực lượng áp bách cường đại trước đó.
Đó là một loại sức mạnh rất khủng bố, khiến cho người ta cảm giác mình đáng chết, ngẫm lại cũng cảm thấy rất là kinh khủng.
- Là uy nghiêm của thiên đạo!
Phía sau Trư Bát Giới kinh hô một tiếng, kêu lên:
- Sư phụ cẩn thận, Vương Mẫu có một loại thủ đoạn, có thể tụ ý chí của chúng tiên lại, thi triển thiên đạo uy nghiêm, tiến hành áp bách xa lánh với người đối địch với mình, đây là một loại lực lượng thiên đạo.
Lực lượng thiên đạo!
Đường Tăng rung động, quả nhiên, nữ nhân này không đơn giản, có thể trở thành Vương mẫu của toàn bộ Thiên Đình, quả nhiên không phải là bình hoa.
- Thiên đạo uy nghiêm?
Tôn Ngộ Không có chút nghi ngờ nhìn qua, mặc dù hắn cũng cảm thấy có một loại áp bách, nhưng ảnh hưởng đối với hắn không lớn, mà thời gian hắn ở Thiên Đình còn xa không bằng Thiên Bồng nguyên soái, cho nên hiểu biết đối với rất nhiều thứ không nhiều bằng Trư Bát Giới.
- Mỹ nữ, dường như ngươi cảm thấy bần tăng đối xử với ngươi quá tốt đúng không?
Đường Tăng như cười mà không phải cười nói với Vương Mẫu.
Sắc mặt của Vương Mẫu lạnh lẽo, không chút sợ hãi đối mặt cùng Đường Tăng, truyền âm nói:
- Đường Tam Tạng, rốt cuộc trên người ngươi có bí mật gì vậy?
Mặc dù pháp lực bị phong ấn, thế nhưng Vương Mẫu nương nương không có đơn giản như vậy, nàng vẫn có thể truyền âm được nhu cũ, đây chỉ là một loại kỹ xảo, không có quan hệ gì lớn với pháp lực.
Chuyện cho tới bây giờ, rất nhiều Tiên Phật đều đoá ran được trên người Đường Tăng có bí mật, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Dù sao Đường Tăng chân chính chính là Kim Thiền tử chuyển thế, mà thân phận của Kim Thiền tử cũng rất cao, có bí mật cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng mà tu vi của Đường Tăng tăng lên trên thực tế quá nhanh, mà lại có thể khiến cho Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới đột phá, còn có thể giải Thiên Tỏa do Vương Mẫu bày ra, chuyện này đã có chút không bình thường.
Đường Tăng thản nhiên nhìn Vương Mẫu một chút, cũng không có ý định trả lời.
- Hằng Nga muội muội...
Bỗng nhiên Trư Bát Giới quát to một tiếng, khiến cho lực chú ý của Đường Tăng bị hấp dẫn qua đó.
← Ch. 102 | Ch. 104 → |