Vay nóng Homecredit

Truyện:Đường Tăng Xông Tây Du - Chương 168

Đường Tăng Xông Tây Du
Trọn bộ 627 chương
Chương 168: Tôn Ngộ Không nổi giận, dấu hiệu ma hóa
0.00
(0 votes)


Chương (1-627)

Siêu sale Shopee


Đường Tăng thấy thế thầm nghĩ không tốt, vội vàng thuấn di rời khỏi Lạc Già sơn, xuất hiện ở trên không trung của Nam Hải.

- Chết!

Không đợi Đường Tăng thở phào một cái, Hồng Hài Nhi hóa thành một đạo hỏa quang, trong nháy mắt xuyên qua năm sáu trăm cây số, một thương đâm về phía Đường Tăng.

- Nhanh như vậy sao?

Đường Tăng giật mình kinh ngạc, theo bản năng nghiêng đầu một cái, Hồng Anh Thương nóng rực đâm lướt qua đầu hắn, sau đó hắn vội vàng thuấn di.

- Đường Tăng, bản đại vương nhất định phải giết ngươi!!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hồng Hài Nhi đỏ bừng, hoàn toàn nổi giận, tuy rằng nàng vẫn không rõ ràng lắm về sự khác biệt giữa nam và nữ, lại cảm giác rất tức giận, nàng thề phải giết Đường Tăng.

Trạng thái Hồng Hài Nhi như vậy, cho dù Đường Tăng phát ra toàn bộ thực lực cũng chưa chắc là đối thủ, tốc độ của Hồng Hài Nhi lại quá nhanh, hắn căn bản không có cơ hội kéo dài khoảng cách thi triển Như Lai Thần Chưởng.

Đường Tăng chỉ có thể nhanh chóng bỏ chạy trở về, thật ra hắn có thể trốn vào trong Tiên giới tùy thân, nhưng như vậy lại không chơi vui nữa, hắn thật vất vả mới dụ được Hồng Hài Nhi tới đây, nói không chừng có thể để cho Tôn Ngộ Không liên thủ với Ngưu Ma Vương, bắt tiểu nữ tử này.

Tuy rằng không thể ăn tiểu tử nữ này, nhưng có thể lấy nuôi nhốt, không có việc gì có thể xoa bóp mặt.

Đặc biệt là quan hệ giữa Hồng Hài Nhi và Thái thượng lão quân có lẽ có một ngày có thể phát huy công dụng.

Đường Tăng âm thầm lên kế hoạch, đồng thời lần lượt nhanh chóng thuấn di bỏ chạy, nhiều lần gặp nguy hiểm bị truy sát, không phải hắn không muốn nhanh hơn, nhưng trong lúc tức giận, Hồng Hài Nhi phát huy vượt xa bình thường, tốc độ không ngờ nhanh hơn so với Linh Cảm đại vương thi triển bí thuật một phần.

Xem ra Thái thượng lão quân âm thầm cho Hồng Hài Nhi không ít bảo vật, quả nhiên là cha ruột.

...

Bên bờ Thông Thiên Hà, trước đây không lâu ở đây vừa phát sinh qua đại chiến, nước sông vỡ đê, hoàn toàn hỗn loạn.

Tiểu Bạch Long vừa sử dụng pháp thuật của Long tộc cản lại nước sông xong, lại phát hiện Ngưu Ma Vương và Tôn Ngộ Không ở bên này đang tranh cãi ầm ĩ.

- Hầu tử đáng chết, bản vương khuyên ngươi nhường lại vị trí đại sư huynh, bằng không đừng trách bản vương không khách khí dùng Ngưu Ma Quyền!

Ngưu Ma Vương nói, vung vẩy cánh tay ở trong không khí, cơ bắp của hắn bạo phát khiến cho không khí nổ lớn.

- Đi sang một bên, con trâu đực đáng chết, nếu không phải sư phụ không cho gây sự, lão Tôn ta hiện tại đã làm thịt ngươi!

Tôn Ngộ Không nhe răng, hàm răng của hắn rất sắc nhọn.

- Lý do lý trấu, không dám động thủ thì nói là không dám động thủ, còn cho rằng lão Ngưu ta không biết ngươi sao? Sư phụ căn bản không quản được ngươi!

Ngưu Ma Vương xem thường:

- Nếu không phải vì lời thề thiên đạo ràng buộc, lão Ngưu ta mới không thèm nhìn sắc mặt hắn.

- Con trâu đực đáng chết, ngươi muốn phản bội sư phụ sao?

Tôn Ngộ Không trừng mắt.

- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, lão Ngưu ta nói sẽ giữ lời, bảo vệ hắn đi tới Tây Thiên.

Ngưu Ma Vương nói:

- Nhưng không phản bội hắn, không có nghĩa là tuân theo lệnh lệnh của hắn. Con khỉ đáng chết, có phải ngươi bị trấn áp năm trăm năm, bị trấn áp tới choáng váng rồi không? Không ngờ cung kính với hắn như vậy, thật sự mất mặt, Ngưu Ma Vương ta không có huynh đệ như ngươi.

- Lăn, lão Tôn ta cũng không có loại đại ca kết bái như ngươi.

Tôn Ngộ Không hừ lạnh nói.

- Không nên nói sang chuyện khác, chờ sư phụ trở về, bản thân ngươi nói với sư phụ, lão Ngưu ta muốn làm đại sư huynh.

- Suy nghĩ thật là hay, con trâu đực đáng chết!

- Con khỉ đáng chết, ngươi nói thêm một câu con trâu đực đáng chết thử xem?

Ngưu Ma Vương trừng mắt.

- Con trâu đực đáng chết, con trâu đực đáng chết, vậy thì thế nào? Ngay cả lão bà của mình cũng bị Thái Thượng lão nhi móc đi mất, nhưng ngay cả một cái rắm cũng không dám thả, nếu như ta là ngươi, ta trực tiếp đâm đầu chết cho rồi.

Tôn Ngộ Không cười nhạo nói.

- Ngươi...

Ngưu Ma Vương trừng mắt:

- Con khỉ đáng chết, ngươi nghĩ rằng ngươi cũng rất quang vinh sao? Ngươi là một dã loại không có phụ thân sinh không có nương dạy, ngươi là dã loại từ trong tảng đá vỡ ra, nói cái gì mà trời sinh đất dưỡng, theo lão Ngưu ta tháy, ngươi căn bản là dã loại bị vứt bỏ.

Tôn Ngộ Không nghe vậy, ánh mắt chớp hiện, trong đầu không nhịn được hiện lên một hình ảnh ban đầu nhìn thấy ở trong bức tường thời không, nữ tử mặc áo da thú kia bị đá năm màu bắn vào thân thể, bị hóa đá, khóe mắt lưu lại một giọt nước mắt.

- Dã loại không có phụ thân sinh không có nương dạy, chỉ với ngươi cũng có tư cách bình luận về lão Ngưu ta sao? Con khỉ đáng chết, may là ngươi không có nương, bằng không lão Ngưu ta nhất định khiến cho ngươi biết sự lợi hại của nương ngươi!

Ngưu Ma Vương tiếp tục nói.

- Im miệng!

Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không quát.

- Thế nào? Bị nói đến chỗ đau rồi sao? Ha ha, con khỉ đáng chết, lẽ nào ngươi không phải là dã loại sao? Dã loại từ trong tảng đá vỡ ra, dã loại không có phụ thân không có nương, trước đây mắt của lão Ngưu ta thực sự bị mù rồi, không ngờ lại đi kết nghĩa huynh đệ với một dã loại.

- Im miệng!

- Ta không ngậm miệng ngươi làm gì được ta? Con khỉ đáng chết, lão Ngưu ta chịu đủ rồi, tuyệt đối không thể cho phép một dã loại làm đại sư huynh của lão Ngưu ta, chờ sư phụ trở về, ngươi chủ động đưa ra, lại nói mình làm đại sư huynh không thỏa đáng, dã loại lại phải có giác ngộ của dã loại.

- Im miệng...

Ngưu Ma Vương không có phát hiện ra, trong mắt Tôn Ngộ Không chậm rãi bị màu đỏ thay thế, đôi mắt chậm rãi trở nên đỏ như máu, cùng lúc đó máu trong cơ thể hắn bắt đầu lấy một loại quy luật ngược dòng không thể tưởng tượng nổi, từng chấn động vô hình được phát động ra.

Trong đầu của Tôn Ngộ Không có từng bức vẽ nhanh chóng lóe ra, từng viên đá năm màu giống như lưu tinh trong nháy mắt cắt qua trời cao, tiến vào trong cơ thể của nữ tử mặc áo da thú bên bờ Đông Hải.

Thần vượn cao vạn trượng ngửa mặt lên trời rít gào!

Một người khổng lồ trong tay cầm côn lớn kinh thiên đang vung vẩy giống như đại chiến động vật biển trong biển rộng vào ngày diệt vong, lấy sinh mạng để trả giá, trấn giữ càn khôn.

- Cái gì trời sinh đất dưỡng chó má gì chứ? Theo lão Ngưu ta thấy, căn bản là dã loại không ai muốn, cũng nhờ sư phụ đại từ đại bi, mới có thể nhận lấy ngươi.

Ngưu Ma Vương tiếp tục nói.

- Im miệng...

- Dã loại...

- Im miệng!

- Dã loại, con khỉ đáng chết nhà ngươi chính là dã loại!

- Im miệng!

- Dã loại, còn không cho nói? Ngươi chính là một dã loại, ngươi còn không thừa nhận? Dã...

- Ầm...

Đột nhiên Tôn Ngộ Không không có dấu hiệu nào báo trươc đã ra tay, đánh một quyền vào trên bụng của Ngưu Ma Vương, chấn động khủng khiếp từ trong cơ thể Tôn Ngộ Không kích động ra, theo nắm đấm vọt vào trong cơ thể của Ngưu Ma Vương.

- Két két két...

Trong nháy mắt, xương cốt trong cơ thể Ngưu Ma Vương bị phá hủy, gãy xương đứt gân.

- Ầm...

Một pháp lực ngập trời mênh mông cuồn cuộn ra, Ngưu Ma Vương khom người bay ngược ra, hóa thành lưu quang đụng vào một ngọn núi lớn cách đó mấy trăm thước.

Cách đó không xa, Trư Bát Giới và Sa Tăng đang xem trò vui, giật nảy mình.

Trư Bát Giới vội vàng chạy tới:

- Đại sư huynh...

- Ầm!

Không có dấu hiệu nào, Tôn Ngộ Không chợt một câu quyền đánh vào trên đầu Trư Bát Giới, đầu của Trư Bát Giới trực tiếp bị đánh đến giống như quả dưa vẹo, cái cổ hiện lên trạng thái vặn vẹo không theo quy tắc nào, đầu quay về phía sau, từng cái răng giống như lưu quang bắn ra.

- Ngộ Không, con đang làm gì hả?

Lúc này, Đường Tăng vừa vặn chạy tới, nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, khóe mắt hắn như muốn nứt ra, thuấn di xuất hiện ở bên cạnh Tôn Ngộ Không.

- Ầm!

Khiến cho Đường Tăng không ngờ chính là, Tôn Ngộ Không không ngờ cũng động thủ với hắn, lại trực tiếp là một quyền đánh qua.

Đường Tăng theo bản năng giơ Cửu Hoàn Tích Trượng ngăn cản ở trước người.

- Keng...

Kết quả một lực lượng không có cách nào tưởng tượng đánh qua, một vòng của Cửu Hoàn Tích Trượng trực tiếp bị đánh bay, một vòng khác bị đánh đến nổ tung.

Lực lượng không có cách nào hình dung tác dụng ở trên người của Đường Tăng, đánh bay hắn, thân thể hắn trực tiếp bị đánh đến sụp đổ, máu nóng phun ra ở trên không trung.

- Sư... phụ...

Sa Tăng kinh hãi gần chết, ở nơi đó kêu to.

Hồng Hài Nhi vừa lúc truy sát đến, nhìn thấy được cảnh tượng như vậy. Hồng Hài Nhi bị dọa cho giật mình. Giờ phút này, không ngờ Tôn Ngộ Không lại khiến cho nàng cảm giác được nguy cơ tử vong rõ ràng.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-627)