← Ch.311 | Ch.313 → |
Lúc này Đường Tăng đã đuổi kịp đám người Tôn Ngộ Không, chỉ xích thiên nhai, một bước vạn dặm, huống chi đám người Tôn Ngộ Không cũng chưa đi xa.
Mục đích của Đường Tăng rất đơn giản, thứ nhất, thủ hộ Nữ Nhi quốc, để Nữ Nhi quốc có sức tự vệ, bởi vì hắn có loại dự cảm, tương lai sẽ không thái bình.
Thứ hai, hắn dự định bồi dưỡng thế lực của mình, Nữ Vương là nữ nhân của hắn, ở trong lòng hắn đã xem Nữ Nhi quốc như hậu hoa viên của mình, hoặc là nói, hắn ở thế giới này có một... gia đình!
Bởi vì nữ nhân của hắn ở nơi này!
Mặc dù Nữ Nhi quốc mới vừa cất bước tu luyện, nhưng có đồ vật hắn lưu lại, làm quân dự bị vẫn có thể.
Nữ Nhi quốc, nơi này tuyệt đối không phải địa phương đơn giản, trong khoảng thời gian ở Nữ Nhi quốc, Đường Tăng nghiên cứu qua, nơi này rất cổ quái.
Đồ vật ở Tử Mẫu sơn mạch, ăn sẽ mang thai, không phân biệt nam nữ.
Người bình thường sẽ chỉ cảm thấy kỳ quái, nhưng Đường Tăng nghiên cứu qua, lại phát hiện một bí mật kinh thiên.
Đó chính là, hết thảy đồ vật có thể ăn ở Tử Mẫu sơn mạch, cơ hồ đều là vì bồi dưỡng hậu bối.
Bởi vì đồ vật nơi đó, để bất luận ai cũng có thể mang thai, mang thai lần thứ nhất, sinh chỉ là phàm thai, có thể mang thai lần thứ hai, sinh tất cả đều là linh thai.
Có thể sử dụng đồ vật nơi đó mang thai lần thứ ba, tất cả đều là thần thai.
Nếu có người còn có thể mang thai lần thứ tư, Đường Tăng hoài nghi, ngay cả Thánh Thai cũng có thể xuất hiện, nếu thật như vậy, vậy sẽ không cách nào tưởng tượng.
Nếu có người có thể mang thai lần thứ năm thì sao?
Như vậy sẽ rất dọa người, thai nhi siêu việt Thánh Thai, sẽ là phôi thai cấp bậc gì? Thiên phú sẽ kinh khủng bực nào?
Phiến sơn mạch kia của Nữ Nhi quốc, bị mọi người cho rằng là quái quỷ, đáng tiếc, người phàm tục sao biết giá trị chân chính của phiến sơn mạch kia?
Một khi có thể phát huy ra tác dụng của nơi đó, vậy sẽ không cách nào đánh giá!
Đây cũng là nguyên nhân Đường Tăng dự định bồi dưỡng thế lực ở Nữ Nhi quốc, phiến sơn mạch kia, đã bị hắn hạ cấm chế, không phải người Nữ Nhi quốc không thể đi vào.
Muốn mạnh mẽ xông tới, trừ khi đạt tới cấp bậc như Tôn Ngộ Không.
Ở trong thư hắn cũng nói cho Nữ Vương Tây Lương Cần Cần, để nữ nhân đã mang thai hài tử, tiếp tục dùng ăn đồ vật trong núi.
Nếu như có thể mang thai lần thứ hai, trọng thưởng.
Có thể mang thai lần thứ ba, càng trọng thưởng, đồng thời thai nhi có thể đạt được hắn tự mình chỉ điểm, dạy bảo.
Nếu như có thể mang thai lần thứ tư, hắn tự mình thu đồ, coi như đệ tử thân truyền.
Hắn đây là biến tướng trợ giúp các nữ nhân của Nữ Nhi quốc
Có phiến sơn mạch kia, chỉ cần cho Đường Tăng thời gian, coi như lật đổ Thiên Đình cũng không phải nằm mơ!
Bọn hắn không thiếu lực lượng đỉnh tiêm, hắn cùng mấy đồ đệ, đều xem như người cực mạnh, hắn sẽ chỉ càng ngày càng mạnh, chỉ cần kỹ năng Danh Sư của hắn tăng lên, mấy đồ đệ cũng sẽ càng ngày càng mạnh.
Có lẽ có một ngày, hắn sẽ đối kháng với chư thiên!
Cho nên, hắn nhất định phải có chỗ chuẩn bị, phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện!
Đương nhiên, hắn sẽ không giam cầm những nữ nhân ở Nữ Nhi quốc kia.
Hắn ở trong thư nói, các nữ nhân của Nữ Nhi quốc tu luyện có thành tựu, cần nam nhân, có thể rời Nữ Nhi quốc đi tìm nam nhân, thậm chí rời đi luôn cũng được.
Nhưng tuyệt đối không thể mang nam nhân vào Nữ Nhi quốc, càng không thể xuất hiện tình huống đại quy mô di chuyển.
Đây là ranh giới cuối cùng của hắn.
Mặc dù có chút bá đạo, nhưng hắn cho những nữ nhân kia của Nữ Nhi quốc hi vọng, nếu những nữ nhân kia ngay cả điểm ấy cũng làm không được, vậy đừng trách hắn không khách khí!
Mặc dù xem như nam nhân, ăn đồ vật ở Tử Mẫu sơn mạch, đồng dạng có thể mang thai, thậm chí có thể bình yên sinh ra, nhưng luôn cảm giác có chút kỳ quái.
Vẫn là nữ nhân sinh hài tử tốt một chút, sẽ không để cho người cảm thấy khó chịu.
Đường Tăng hoài nghi, ngay cả đám người Nữ Oa Nương Nương cũng không phát hiện tầm quan trọng của phiến sơn mạch ở Nữ Nhi quốc kia.
Bằng không mà nói, loại địa phương kia tuyệt đối sẽ bị chiếm lấy, thậm chí khả năng xuất hiện gió tanh mưa máu.
Sơn mạch kia đại biểu ý nghĩa quá phi phàm.
...
Thảo nguyên ở cực tây Nữ Nhi quốc quá lớn, trách không được những nữ nhân kia cả đời cũng khó có thể nhìn thấy một nam nhân.
Ngay cả sư đồ Đường Tăng, tốc độ cực nhanh, dưới tình huống không sử dụng pháp lực, một bước mười mét, ngày đêm đi đường, vẫn phải đi ròng rã một năm.
Hơn nữa trong thảo nguyên còn có các loại mãnh thú, phàm nhân muốn vượt qua, cực kỳ gian nan.
Xem như một chi quân đội trăm vạn người, muốn xuyên qua đại thảo nguyên này, đoán chừng cũng sẽ toàn quân bị diệt.
Mãnh thú chỉ là một trong các nguy hiểm, lặn lội đường xa, nguồn nước cùng khí hậu... cũng có thể tạo thành uy hiếp.
Những cái này đều không phải chủ yếu nhất, nguy hiểm cùng trở ngại lớn nhất còn ở phía trước, phàm nhân căn bản khó mà vượt qua.
Đó mới là nguyên nhân thực sự dẫn đến Nữ Nhi quốc thiếu khuyết nam nhân.
...
- Sư phụ, thực vật nơi này nguyên lai càng ít, giống như sắp tiến vào sa mạc.
Sa Tăng nói.
Bọn hắn ở trong thảo nguyên hành tẩu hơn một năm, đây là lộ trình dài nhất từ khi thỉnh kinh đến nay.
- Phía trước vốn là sa mạc, một sa mạc rất lớn.
Ngưu Ma Vương nói.
- Ngũ sư đệ, sao ngươi biết?
Trư Bát Giới hỏi.
- Bởi vì ta sinh sống ở nơi này mấy trăm năm.
Ánh mắt của Ngưu Ma Vương có chút phức tạp.
Những người còn lại đều hiếu kỳ nhìn qua.
- Ta biết, nguyên lai nơi này là Hỏa Diệm sơn.
Bỗng nhiên Lục Nhĩ Mi Hầu mở miệng.
- Hỏa Diệm sơn?
- Không đúng, Hỏa Diệm sơn không phải ở phía đông Nữ Nhi quốc sao?
Những người khác nghi hoặc.
- Không phải, Hỏa Diệm sơn, nguyên bản gọi Tây Cực Hỏa Diệm sơn, là ở cực tây của Nữ Nhi quốc, cách chúng ta ngàn dặm ở phía trước.
Lục Nhĩ Mi Hầu khiêng thần thiết, tư thế không khác Tôn Ngộ Không quá nhiều, nhìn thoáng qua Ngưu Ma Vương, nói:
- Hơn một năm trước, Ngũ sư huynh dọn dẹp Hỏa Diệm sơn, đại náo Thiên Đình, sau đó Hỏa Diệm sơn lại bị Như Lai Phật Tổ dùng để trấn áp Ngũ sư huynh, bất quá Hỏa Diệm sơn đã không phải ở địa phương lúc đầu.
- Vậy sao?
Đường Tăng nhìn về phía Ngưu Ma Vương.
- Đúng, Lục sư đệ nói rất đúng.
Thần sắc của Ngưu Ma Vương phức tạp gật đầu, đối với Thiết Phiến công chúa, hắn vẫn có chút tình cảm, lúc trước cũng coi là yêu chết đi sống lại, không nghĩ tới kết quả lại là bi kịch.
Quả nhiên, theo tiếp tục đi tới, nhiệt độ không khí càng ngày càng cao, đại địa đã triệt để trở thành sa mạc.
Xa xa, đã có thể nhìn thấy một áng lửa, ở dưới bầu trời đêm cực kỳ dễ thấy.
- Hỏa Diệm sơn không phải bị dọn đi rồi sao? Sao nơi đó còn có lửa?
Đường Tăng hỏi.
- Kia là tàn hỏa, bản thể của Hỏa Diệm sơn đã bị dập tắt, nhiều nhất mười năm, những hỏa diễm kia sẽ tắt.
Ngưu Ma Vương trả lời.
Đường Tăng giật mình.
Rốt cục, bọn hắn đi tới địa phương lúc đầu của Hỏa Diệm sơn.
Bây giờ, nơi này chỉ còn lại một mảnh đất bằng rộng rãi khoáng đạt.
Trên mặt đất, từng sợi hỏa diễm thiêu đốt, khó mà dập tắt, những hỏa diễm này không có bất luận nhiên liệu gì, tựa như từ dưới đất xuất hiện.
Bất quá đám người Đường Tăng biết, cái này chỉ là tàn hỏa, là Vô Căn chi hỏa, nhiều nhất mười năm sẽ dập tắt, khi đó, nhiệt độ của nơi này sẽ hạ thấp xuống, phương viên ngàn dặm chung quanh, có lẽ sẽ sinh trưởng ra thực vật lần nữa.
Dưới bầu trời đêm, sư đồ Đường Tăng hành tẩu ở trong từng sợi hỏa diễm, những tàn hỏa kia không thể thương tổn được bọn họ.
Ngưu Ma Vương thỉnh thoảng nhìn về phía động Ba Tiêu, nơi đó, người đi nhà trống, nơi đó, đã bị hắn hủy diệt.
Nơi đó, lưu lại quá nhiều ký ức của hắn!
Mười ngày sau, sư đồ Đường Tăng đi ra phiến bình nguyên này, rời khỏi đại sa mạc, tiến vào quốc gia mới... Tế Tái quốc!
← Ch. 311 | Ch. 313 → |