← Ch.0899 | Ch.0901 → |
Tiếng chém giết rung trời trên chiến trường và hơn mười tên Dực nhân câm như hến kia tạo thành sự đối lập rõ nét. Những tên Dực nhân trẻ tuổi cơ hồ chưa từng tác chiến với ngoại tộc như thế nào nhìn thấy tận mắt một màn hung tàn đáng sợ như thế, sắc mặt nguyên một đám đều trắng bệch, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi đến cực điểm.
Trước kia có lẽ bọn hắn cũng vì trấn áp nhân loại phản loạn mà tàn bạo một phen. Lúc ở truyền tống thông đạo, đối mặt với những yêu thú hoặc dị tộc hữu ý vô ý xâm nhập Truyền tống trận kia, ở xa xa dùng Quang Minh pháo oanh tạc tìm niềm vui.
Bọn hắn thân là Quang minh dực thần tộc cao quý, tới nay đều dùng tư thái bên trên để quan sát chúng sinh, là chúa tể nắm giữ vận mệnh người khác. Không ngờ hôm nay lại lâm vào cảnh này, làm đồ chơi cho một đám tàn bạo khát máu tìm niềm vui.
Âm Dương lão ma phá lên cười một cách thoải mái, nhưng trong ánh mắt sợ hãi của những tên dực nhân kia thì nụ cười này chẳng khác nào nụ cười của ác ma. Gương mặt nguyên một đám, hoặc anh tuấn, hoặc xinh đẹp vì sợ hãi mà run rẩy bóp méo.
- Khặc khặc, không phải nói điểu nhân tộc các ngươi là chủng tộc cường đại, cao quý trên thế giới sao?
Bởi vì tu luyện tới Nguyên Anh Kỳ, cho nên Âm Dương lão quái kia nhìn hơi có vẻ trẻ tuổi, tên gương mặt xấu xí đến đáng sợ của hắn lộ ra dáng tươi cười tàn khốc:
- Như thế nào? Hiện tại đối mặt với Âm Dương Ma Quân ta, nguyên một đám các ngươi đều biến thành rùa rụt cổ rồi à? Chậc chậc, xem ra điểu nhân nhất tộc cũng ưa thích nói ngoa, chẳng qua là mọc ra một đôi cánh chim, chỉ thích khi dễ kẻ yếu, một khi gặp phải cường giả như bản tôn cũng chỉ hận không thể quỳ xuống thè lưỡi ra liếm ngón chân mà cầu xin tha thứ.
- Tên ma quỷ này, ta liều mạng với ngươi.
Những gã dực nhân kia tựa hồ bị lời nói châm chọc của Âm Dương lão quái chọc tức, ánh mắt vừa xót xa lại vừa phẫn nộ. Nam nữ dực nhân đều không chịu được nhục nhã như thế, lại bộc phát tại chỗ. Bọn hắn liền vận khởi một vầng sáng trắng muốt lóng lánh quanh thân. Trong lúc nhất thời đã giãy giụa ra khỏi sự trói buộc của sương mù màu đỏ. Lúc này ánh mắt và sắc mặt đều tràn đầy sự tức giận. Một tay cầm kiếm quang, tay kia cầm quang mâu, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đánh về phía Âm Dương lão quái.
Trên thực tế, những lời này cũng chính là mưu lược của Âm Dương lão quái. Hắn phô trương như vậy, tự nhiên là muốn giết người có năng lực phản kháng. Như vậy có thể biểu hiện ra trước mặt chủ thượng bản thân không phải là một tên mãng phu mà là một trợ thủ đắc lực nhiều mưu kế.
- Khặc khặc, hai tên tiểu bối các ngươi đã tự tìm đường chết, như vậy cũng đừng trách bản tôn.
Âm Dương lão quái hưng phấn nở nụ cười quái dị, bắn ra hai đạo sương mù màu đỏ đón nhận kiếm mâu.
- Phốc phốc!
Hai tiếng trầm đục vang lên, kiếm mâu hoa lệ trắng muốt bị sương mù màu đỏ kích trúng, nhao nhao đứt gãy. Không chờ bọn hắn phản kháng, thân hình Âm Dương lão quái liền bành trướng lên, xuất ra một cỗ hấp lực hút đôi nam nữ dực nhân kia vào trong tay, hai tay nắm lấy hai cổ nhỏ mà trắng như tuyết của bọn hắn. Hắn vận lực một cái, cổ hai tên dực nhân trẻ tuổi đã lệch khỏi vị trí ban đầu, rơi xuống đất như hai quả dưa hấu, ầm ầm nứt vỡ, huyết tương bay tán loạn khắp nơi.
Tâm lý Âm Dương lão quái vốn thuộc dạng biến thái, nhìn tràng diện huyết tinh như thế, hắn càng hưng phấn, cười khặc khặc khặc vô cùng quái dị, vươn đầu lưỡi vô cùngtàn khốc liếm liếm huyết dịch văng tung tóe trên mặt, sau đó lại khinh miệt xì mộttiếng, khinh thường nói:
- Nguyên lai máu điểu nhân nhất tộc cũng không ra gì.
Đông Phương Phức ở một bên nhíu mày, nhưng nàng cũng không có lên tiếng, dù sao thì bản thân nàng cũng xuất thân từ tà tông, từ nhỏ đến lớn đã nhìn quen các loại tràng diện đáng sợ. Thứ hai là Âm Dương lão quái là thuộc hạ Lôi Động thu phục. Lôi Động đã không nói gì, tự nhiên không đến phiên nàng giáo huấn. Bất quá, sau khi Lôi Động xuất ra U minh quỷ binh, vẫn đứng khoanh hai tay, lạnh lùng nhìn hết thảy, đối với hành vi quái dị tàn bạo của Âm Dương lão quái, hắn cũng không có bất kỳ dấu hiệu muốn ngăn cản nào. :
Bất quá, những chiêu số này của Âm Dương lão quái có hiệu quả tàn phá lòng người đối địch rất tốt, đám dực nhân trẻ tuổi còn lại, vẻ bi phẫn và tức giận vừa rồi đã nhao nhao biến mất không còn thấy tăm hơi đâu nữa. Lúc này, đối với thị huyết ma đầu Âm Dương lão quái này, bọn hắn vô cùng sợ hãi và hoảng sợ.
- Chủ thượng.
Bỗng nhiên Âm Dương lão quái quay qua Lôi Động, chắp tay hành lễ với sắc mặt cung kính dị thường, lại liếc qua hơn mười dực nhân trẻ tuổi còn lại, ánh mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn, thần thái khiến người khác sợ hãi vạn phần, hắn cười khặc khặc âm hiểm, nói:
- Khẩn cầu chủ thượng ban những chiến lợi phẩm này cho thuộc hạ tùy ý xử trí. Khặc khặc, đã rất lâu rồi thuộc hạ không được nếm qua những nam nữ trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp này. Dù sao thì bắt giữ bọn điểu nhân này làm tù binh cũng không có tác dụng gì, không bằng bồi bổ cho thuộc hạ một phen, tránh lãng phí.
Đám dực nhân nhìn thấy một màn này, cả người liền như rớt vào hầm băng, toàn thân phát lạnh không thôi.
- Chậc chậc, Âm Dương lão ma, ngươi thật đúng là không kiêng kỵ gì a. Những nữ dực nhân này có thể thái bổ, nhưng chẳng lẽ ngươi cũng muốn những nam dực nhân kia?
Bạch Cốt Ma Quân khí thế bất phàm đang đứng khoanh hai tay hơi có chút kinh ngạc nói ra.
- Khanh khách, Bạch Cốt Ma Quân ngươi có chỗ không biết a.
Thân thể Mị Cơ cực kỳ dụ nhân, bộ dạng thùy mị ẻo lả, hai con ngươi mông lung mà mê ly, nở nụ cười cực kỳ vũ mị, nói:
- Đấy lại là thiên phú dị bẩm của Âm Dương ma quân, nam nữ gì cũng có thể hưởng dụng làm niềm vui thú. Quả thực khiến người hâm mộ cực kỳ, Âm Dương, có rảnh thảo luận thuật song tu một chút không?
Nào có thể đoán được, Âm Dương nghe vậy thì lạnh lẽo rùng mình một cái, vội vàng từ chối, nói:
- Hay là miễn đi, có ai không biết nam nhân được Mị Cơ ngươi sủng hạnh qua, ngay cả cốt tủy cũng bị thôn phệ, không có nửa người nào có thể sống qua ba ngày.
Sắc mặt Bạch Cốt Ma Quân trì trệ, thầm mắng thuộc hạ chủ thượng quả thực là một đám biến thái tập hợp lại với nhau. Hắn vốn cho rằng mình có đã đủ yêu nghiệt rồi. Nhưng so với hai tên mặt dày này thì lại tựa hồ có vẻ xa xa không bằng a.
Đối với bọn ma đầu này thì chuyện này rất bình thường. Nhưng lọt vào tai đám nam nữ dực nhân trẻ tuổi kinh nghiệm sống không đủ kia thì quả thực như sét đánh ngang tai, cực kỳ rúng động. Một vài tràng cảnh bị Âm Dương lão ma chà đạp vô ý thức hiệnlên trong đầu, cái kia quả thực là sống còn không bằng chết.
- Muốn chết? Khặc khặc, đừng tưởng bản tôn sẽ cho các ngươi chết dễ dàng như vậy. Rơi vào tay bản tôn thì chỉ sợ muốn chết cũng không phải là chuyện dễ dàng.
← Ch. 0899 | Ch. 0901 → |