← Ch.0900 | Ch.0902 → |
Dâm tâm của Âm Dương lão ma rất nặng, hắn lại thuộc dạng cáo già, thoáng nhìn qua liền nhận ra tâm tư đám nam nữ dực nhân trẻ tuổi này. Hắn trực tiếp mở miệng cắt đứt đường lui của bọn hắn, liên tục cười dâm đãng.
- Bất quá các ngươi cứ yên tâm, bản tôn sẽ hảo hảo yêu thương các ngươi, bản tôn đảm bảo sau khi các ngươi được bản tôn thử một lần thì sẽ khóc lóc cầu xin bản tôn sủng hạnh các ngươi lần nữa, khặc khặc khặc.
Lúc này, phòng tuyến tâm lý của đám nam nữ dực nhân trẻ tuổi kia không ngừng bị triệt để phá hủy.
Mà Lôi Động ở một bên cũng không nghe nổi nữa, liền liếc mắt một cái ra ý với Dực Không. Trên thực tế Dực Không ở một bên cũng thiếu chút nữa đã hỏng mất, nếu không sớm biết được đây là dự mưu thì không thể nói trước, sớm vì Âm Dương lão quái vũ nhục chủng tộc mình như thế mà đã tặng cho hắn một phát Quanh minh pháo rồi.
Sau khi nhận được ánh mắt của Lôi Động, Dực Không tiến một bước về phía trước, vẻ mặt chính khí nghiêm nghị, chắp tay nói:
- Chủ thượng, bọn này đều là tộc nhân thuộc hạ, đều còn trẻ, lại không có lỗi gì quá lớn. Thuộc hạ muốn cầu tình cho bọn hắn, cầu chủ thượng giao bọn chúng cho thuộc hạ xử trí.
- Dực Không, ngươi đây là có ý gì?
Ánh mắt Âm Dương lão quái lộ ra hung quang, cười lạnh nói:
- Những tên này đều là chiến lợi phẩm của bản tôn, ngươi muốn nhúng tay vào thì cũng phải nhìn xem bản tôn có nguyện ý hay không đã.
- Âm Dương lão quái, ngươi cũng đã chơi chán rồi. Bất kể nói như thế nào, những tên này cũng đều là tộc nhân của ta.
Sắc mặt Dực Không xiết chặt lại, cũng không nhún nhường, nói:
- Ta không thể trơ mắt nhìn ngươi dùng hành động dâm tà vũ nhục tộc nhân của ta. Chủ thượng, mong người thấu hiểu cho Dực Không.
- Tốt, vậy thì nghe chủ thượng quyết định, dù chủ thượng phán xét như thế nào thì Âm Dương ta đều nghe theo, tuyệt không oán hận nửa câu.
Lúc này Âm Dương lão quái vẫn không quên vỗ mông ngựa một cái, vẫn luôn lộ vẻ trung tâm.
Ánh mắt Lôi Động lạnh lùng liếc nhìn những nam nữ dực nhân trẻ tuổi kia, thần niệm vô cùng bàng bạc xẹt qua người bọn họ. Phảng phất như nhìn thấu hết thảy.
Trong mắt đám dực nhân trẻ tuổi kia lộ ra biểu lộ cực kỳ kinh hãi, người trẻ tuổi này lại là chủ thượng, thủ lĩnh của bọn ma đầu tà ác này sao? Thần niệm hắn quá cường đại, quá khủng khiếp, lại thập phần uy nghiêm, bị thần niệm hắn quét qua, phảng phất như những bí mật che dấu sâu trong linh hồn cũng đều không thể che dấu được nữa, lộ sờ sờ ra trước mắt.
Người trẻ tuổi này kỳ thực quá cường đại, lại nắm giữ vận mệnh bọn hắn. Đủ loại áp lực đã triệt để phá vỡ phòng tuyến tâm lý của bọn hắn. Cơ hồ tất cả bọn hắn đều có khuynh hướng, khát vọng muốn để Dực Không kia xử trí. Bất kể nói như thế nào, hắn cũng là tộc nhân với mình, hơn nữa vừa rồi vì bảo trụ tính mạng của bọn hắn mà hắn đã lên tiếng cự cãi với tên ma đầu biến thái kia, cái này khiến đám dực nhân trẻ tuổi bọn hắn đã có nhiều hảo cảm hơn.
- Dực Không, ta cho ngươi một cơ hội duy nhất hợp nhất những tên tộc nhân này của ngươi. Bổn vương muốn bọn chúng tuyệt đối trung thành. Nhớ kỹ, chỉ có một cơ hội duy nhất, nếu như chiêu hàng không thành thì liền giao cho Âm Dương xử lý.
Lôi Động đứng khoanh hai tay vô cùng hờ hững, lộ ra bộ dáng quân lâm thiên hạ. Mà hắn tự xưng bổn vương, thuần túy là cố ý nâng cao giá trị con người thoáng một phát.
Bởi vì xưng là bổn vương như vậy, trong mắt những Dực nhân kia thì chính là thực lực cấp Hóa thần, là nhân vật siêu cường đỉnh phong.
Đương nhiên, nếu đổi lại là người bình thường tự xưng như thế, nếu bị cường giả cấp Hóa thần chính thức biết đến thì chỉ sợ là bị cười nhạo không thôi. Nhưng Lôi Động lại không như vậy, vì thực lực bản thân hắn so với bất kỳ cường giả Hóa thần sơ giai nào đều không kém hơn. Hơn nữa, Lôi Động hoàn toàn có thể nắm chắc, nếu cường giả Hóa thần sơ giai bình thường đơn đả độc đấu với hắn, chỉ cần không phải cực kỳ biến thái thì chắc chắn Lôi Động sẽ đả bại đối phương.
Với thực lực như thế, tự xưng là bổn vương đương nhiên sẽ không bị bất kỳ người nào chế nhạo. Bởi vì bản thân Lôi Động đã là nhân vật đỉnh phong. Điều này đã được các cường giả Luyện Ngục Ma Vương cùng U Minh Quỷ Đế xác nhận qua.
- Chắc các ngươi cũng nghe được lời vừa rồi rồi chứ?
Dực Không lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nói với đám dực nhân trẻ tuổi kia:
- Nếu các ngươi nguyện ý để ta hợp nhất làm thuộc hạ của ta, hoàn toàn nghe theo lệnh của ta thì ta có thể cam đoan một điểm, chỉ cần các ngươi không vi phạm bất luận điều cấm kỵ nào, phản bội chủ thượng thì ta sẽ dùng tính mạng của ta để bảo vệ cho sự an toàn và vinh quang của các ngươi. Nếu không thì ta cũng không có cách nào cứu được các ngươi. Nhớ kỹ, các ngươi có mười giây để suy nghĩ.
Sắc mặt đám dực nhân trẻ tuổi còn lại đều trắng bệch, sợ hãi nhìn nhau một cái, phòng tuyến tâm lý của bọn hắn đã bị phá hủy hoàn toàn. Quá khứ ngây thơ cũng bị sự thật tàn bạo trước mặt đánh tan. Giờ này khắc này đã không còn chút may mắn nào rồi. Bọn hắn biết rõ, chỉ cần không chấp nhận hợp nhất với người Dực Thần Tộc kia thì bọn hắn sẽ gặp phải kết cục gì. Đáng sợ nhất là tên Âm Dương lão quái biến thái đến cực điểm kia, chính đang dùng bộ dạng dâm tà với ánh mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm vào bọn hắn, vẻ như chỉ cần đợi bọn hắn không đầu hàng thì sẽ hảo hảo thi triển những thủ đoạn dâm tà khủng bố lên người bọn hắn.
- Ta... Ta đầu hàng.
Một dực nhân trẻ tuổi tín ngưỡng và tín niệm không thành thục đã sụp đổ, run rẩy nói:
- Dù sao... Dù sao ngươi cũng cường giả Dực thần tộc chúng ta, bị ngươi hợp nhất thì cũng không có gì không ổn.
Lúc hắn đầu hàng còn nói ra cái cớ như vậy để tự an ủi mình, cái này phảng phất như là một loại bệnh lây lan dây chuyền, lập tức lan tới nhân tâm những tên dực nhân khác.
Rất nhiều người nghĩ đến, đúng vậy a, người này là cường giả Dực Thần Tộc, dù có hàng phục hắn cũng không có sao.
Một khi tin tưởng đã dao động thì giống như là núi sụp đá nứt, rất khó khôi phục lại như cũ.
Sau khi có tên thứ nhất làm gương thì gánh nặng tâm lý đã giảm bớt rất nhiều. Cứ như vậy, đã có người thứ nhất thì rất nhanh có người thứ hai, thứ ba xuất hiện.
Mười giây trôi qua, chỉ vẻn vẹn có hai gã dực nhân tính tình cứng rắn không chịu đầu hàng như trước. Ngược lại bi phẫn gần chết chửi ầm lên. Cũng không phải mắng Lôi Động hay Âm Dương lão quái mà là mắng Dực Không và những tên Dực nhân đồng tộc kia. Bị hắn mắng như vậy, nguyên một đám đầu hàng đều xấu hổ, mặt đỏ tới tận mang tai.
- Khặc khặc, thời gian đã đến.
Âm Dương lão quái nở nụ cười dâm tà quỷ mị đến cực điểm, vận khởi sương mù màu đỏ cuốn hai tên tiểu gia hỏa kiên cường kia vào.
- Lão ma ta rất thích những tiểu gia hỏa tính tình cứng rắng, cặc cặc cặc. Các huynh đệ tỷ muội, các ngươi cứ đi trước, lão ma ta hưởng thụ một phen sẽ đến sau.
← Ch. 0900 | Ch. 0902 → |