← Ch.0395 | Ch.0397 → |
Trong Thiên địa có ngàn vạn pháp tắc, những pháp tắc này có thể cung cấp lực lượng cho tu sĩ, đương nhiên, nếu muốn mượn dùng lực lượng của thiên địa pháp tắc thì nhất định phải lĩnh ngộ chân lý của pháp tắc, chỉ có lĩnh ngộ ra một loại chân lý của pháp tắc mới có thể mượn dùng lực lượng của pháp tắc này để công kích đối thủ, nhưng mà pháp tắc trong thiên địa có cả ngàn vạn, quy tắc căn nguyên nhất thì chỉ có một số rất ít.
Pháp tắc thiên biến vạn hóa, nhưng quy tắc lại là một thành cũng bất biến, chính là căn nguyên nhất trong thiên địa, mà quy tắc căn nguyên nhất này chính là bao gồm quy tắc ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, quy tắc thời gian, quy tắc không gian, quy tắc sinh mệnh, quy tắc của huyết, quy tắc âm dương. Những cái này đều là quy tắc căn nguyên nhất trong thiên địa, lĩnh ngộ được những quy tắc này, thì chẳng khác nào nắm giữ được ngàn vạn pháp tắc trong thiên địa, bởi vì tất cả pháp tắc đều từ trong những quy tắc này mà diễn hóa ra.
Tần Thiếu Phong sau khi có được Nguyên Thủy Tâm Kinh thì bị nội dung trong đó hấp dẫn, lập tức kìm lòng không đậu bắt đầu tu luyện, một quyển bí tịch đó lại về tới trong cơ thể Tần Thiếu Phong, mà Tần Thiếu Phong cũng bắt đầu dùng Thiên Diễn Bát Quái để suy tính các loại quy tắc trong thiên địa, mà bởi vì quan hệ tới các loại vô thượng huyền công khác mà Tần Thiếu Phong tu luyện, tu luyện Nguyên Thủy Tâm Kinh này không ngờ là vô cùng dễ dàng.
Đầu tiên là quy tắc ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, rất nhanh bị Tần Thiếu Phong lĩnh ngộ ra, chỉ thấy theo sự lĩnh ngộ của Tần Thiếu Phong về những quy tắc này, thần kiếm, thần thụ, thần thủy, thần hỏa, thần sơn bên trong huyệt khiếu của Tần Thiếu Phong đều nhanh chóng tăng trưởng, trong nháy mắt đã lấp đầy không gian huyệt khiếu của Tần Thiếu Phong, mà cứ như vậy, uy lực của năm loại thần vật này của Tần Thiếu Phong tất nhiên là càng thêm cường đại.
Sau đó Tần Thiếu Phong lại suy tính lĩnh ngộ quy tắc âm dương, Thái Âm tinh, Thái Dương tinh trong huyệt khiếu không ngừng lớn mạnh, cuối cùng cũng lấp đầy không ngừng trong huyệt khiếu của Tần Thiếu Phong, uy lực tất nhiên cũng mở rộng không ít. Tiếp theo là tu luyện quy tắc của huyết mà Tu La chân kinh diễn sinh ra, điều này cũng bị Tần Thiếu Phong lĩnh ngộ, nháy mắt Hoàng Kim Thánh Huyết của Tần Thiếu Phong sôi trào, khí tức trên người Tần Thiếu Phong trở nên vô cùng lớn mạnh.
Về phần quy tắc thời gian, quy tắc không gian và quy tắc sinh mệnh, Tần Thiếu Phong không thể lĩnh ngộ hoàn toàn thấu triệt mà chỉ lĩnh ngộ được một chút, nhất là quy tắc sinh mệnh, cái này huyền ảo nhất, thần bí nhất một khi một khi lĩnh ngộ được thì sẽ có thể có sinh mệnh vô cùng vô tận, đạt tới mức vĩnh sinh bất hủ! Mà quy tắc thời gian, quy tắc không gian tuy rằng vẫn hưa hoàn toàn lĩnh ngộ, nhưng nghịch chuyển thời gian của Tần Thiếu Phong cũng được đề cao rất lớn, lý giải đối với không gian cũng tăng cường không ít.
Có thể nói pháp lực của Tần Thiếu Phong tuy rằng không tăng trưởng, nhưng bởi vì lĩnh ngộ được những quy tắc trong thiên địa này, lại khiến thực lực của Tần Thiếu Phong đề cao cực lớn, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong phi thường cao hứng, mà bởi vì này những cảm ngộ này, thiên tinh nhiều như cát sông Hằng trong cơ thể Tần Thiếu Phong cũng trở nên càng thêm mượt mà, càng thêm tới gần thiên đạo, trở nên càng thêm viên mãn.
Từ từ ngừng tu luyện Nguyên Thủy Tâm Kinh, Tần Thiếu Phong mở mắt, hai mắt chợt lóe kim quang rồi biến mất, lập tức đứng lên hành lễ với Ngọc Hoàng, nói với Ngọc Hoàng: Đa tạ sư phụ đã thành toàn. Ngọc Hoàng nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì gật đầu, cũng cực kỳ hài lòng đối với tư chất và ngộ tính của Tần Thiếu Phong, mà Nam Cực Tiên Ông đứng sau lưng Ngọc Hoàng thì lại đã sớm trợn tròn cả mắt.
Đệ tử của Ngọc Hoàng, bất kể là ai cũng đều được Ngọc Hoàng truyền thụ Nguyên Thủy Tâm Kinh, nhưng mà có thể lĩnh ngộ toàn bộ quy tắc bên trong như Tần Thiếu Phong ỵ không có một ai! Cho dù là Nam Cực Tiên Ông cũng chỉ lĩnh ngộ được quy tắc sinh mệnh trong đó, đương nhiên là lĩnh ngộ thô thiển, nhưng như vậy đã được phong là Nam Cực Trường Sinh Đại Đế rồi.
Mà các đệ tử khác của Ngọc Hoàng trên cơ bản cũng đều lĩnh ngộ một quy tắc trong đó, nhưng mà Nam Cực Tiên Ông ltrong cảm giác lại phát hiện Tần Thiếu Phong không ngờ đã lĩnh ngộ tất cả quy tắc trong Nguyên Thủy Tâm Kinh, cho dù có quy tắc thì lĩnh ngộ sâu sắc, có quy tắc thì lĩnh ngộ rất thô thiển, nhưng đó vẫn là lĩnh ngộ toàn bộ!
Nam Cực Tiên Ông nhìn Tần Thiếu Phong với vẻ bất khả tư nghị, hắn hiện tại cuối cùng cũng minh bạch Ngọc Hoàng vì sao coi trọng Tần Thiếu Phong như vậy, cũng bắt đầu thận trọng với Tần Thiếu Phong, trước đây, Ngọc Hoàng chính là đã nói với Nam Cực Tiên Ông, cơ duyên chứng đạo thành thánh của hắn là ở trên người Tần Thiếu Phong, lúc ban đầu Nam Cực Tiên Ông còn chưa tin, mà hiện tại thì có chút tin rồi.
Sau khi Tần Thiếu Phong thấy Ngọc Hoàng gật đầu thì nói với Ngọc Hoàng: Sư phụ à, chỗ ngài vắng vẻ quá, hay là ta không đi nữa, sau này ở đây luôn với người. Hỗn độn nguyên khí ở chỗ của Ngọc Hoàng cũng đồng dạng vô cùng nồng đậm, Tần Thiếu Phong ở bên trong Ngọc Hư điện cũng cảm giác được cảm giác áp bách của hỗn độn nguyên khí, cho nên tất nhiên là muốn ở đây thêm một đoạn thời gian.
Có điều Ngọc Hoàng nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì lắc đầu, nói với Tần Thiếu Phong: Không phải bổn tọa không muốn, mà là bổn tọa cũng không dám, bổn tọa chỉ có thể truyền cho ngươi huyền công, để ngươi tự tu luyện, nhưng cũng không thể giúp cho ngươi thứ gì khác, nếu không, bổn tọa sẽ bị trừng phạt, tiểu tử ngươi đừng có hại bổn tọa.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Ngọc Hoàng thì càng hận cái tên ở sau lưng cứ luôn ngáng chân mình tới ngứa răng, chỉ là lại không biết người đó là ai, bằng không Tần Thiếu Phong đã sớm tới cầu người đó tha cho mình rồi. Về phần tâm tư muốn trả thù thì Tần Thiếu Phong một chút cũng không có, ngay cả Thánh Hoàng cũng không dám vi phạm ý chí của người đó, Tần Thiếu Phong làm sao dám muốn trả thù người đó đây.
Có điều Tần Thiếu Phong tuy rằng là nghe Ngọc Hoàng nói không thể để hắn tu luyện ở đây, nhưng cũng không buông tha, tiếp tục nói với Ngọc Hoàng: Sư phụ, nghe nói ngài là đại hành gia luyện khí, từng luyện chế một Phiên Thiên ấn, không biết có thể cho đệ tử kiến thức một chút hay không. Mục đích của Tần Thiếu Phong tất nhiên là muốn có được một khối tàn phiến to nhất của Bất Chu sơn để luyện chế Phiên Thiên ấn, khiến thực lực của mình tấn thăng.
Tâm tư của tiểu tử này ngươi bổn tọa đã sớm biết rồi, có điều Phiên Thiên ấn đó đã sớm được bổn tọa ban cho nhị sư huynh của ngươi, ngươi nếu có thể lấy được từ chỗ nhị sư huynh của ngươi thì đó là bản lĩnh của ngươi, không liên can tới bổn tọa. Ngọc Hoàng nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cười bảo, sau khi nói xong thì chỉ về hư không, một đạo bạch quang chợt lóe rồi biến mất.
Tần Thiếu Phong biết Ngọc Hoàng đang thông tri cho Quảng Thành tiên sư đến Ngọc Hư điện này! Quảng Thành tiên sư, đệ tử thứ hai của Ngọc Hoàng, người xếp số mười một một trên Tiềm hoàng thần bảng, đương nhiên, kỳ thật Quảng Thành tiên sư nên là xếp thứ mười, nhưng do về tư chất thì kém Đấu Chiến Thánh Phật có huyết mạch Thánh Hoàng một chút, nên chỉ có thể xếp hạng thứ mười một, có điều cho dù là như vậy, tư chất của Quảng Thành tiên sư cũng là hiếm thấy.
*****
Mà nguồn gốc tên gọi của Quảng Thành tiên sư là vì hắn là sư phụ của Nhân Hoàng Hiên Viên, một trong Tam Hoàng, mà Nhân Hoàng Hiên Viên sở dĩ xếp hạng thứ chín trên Tiềm hoàng thần bảng, là vì Nhân Hoàng Hiên Viên có công đức vô thượng giáo hóa nhân tộc, cho nên tiềm lực chứng đạo thành thánh tất nhiên là mạnh hơn Quảng Thành tiên sư một chút.
Bạch quang mà Ngọc Hoàng điểm ra sau khi biến mất chừng một khắc thì một đạo thân ảnh chậm rãi xuất hiện trong Ngọc Hư điện, chỉ thấy người này thoạt nhìn hơn bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn, mặc một kiện đạo bào bát quái, bộ dạng phiêu dật xuất trần, người này chính là Quảng Thành tiên sư. Sau khi xuất hiện thì hành lễ với Ngọc Hoàng: Đệ tử bái kiến sư phụ.
Ngọc Hoàng nhìn thấy Quảng Thành tiên sư đến đây thì gật đầu, lập tức nói với Quảng Thành tiên sư: Vị này là tiểu sư đệ của ngươi, hắn muốn xin ngươi một vật, về phần ngươi có chịu hay không thì phải xem ý tứ của ngươi. Sau khi Nói xong, Ngọc Hoàng không nói gì nữa. Mà Tần Thiếu Phong cũng rất hiểu chuyện, thấy Quảng Thành tiên sư đại năng đến đây, trực tiếp tiến lên hành lễ, nói với Quảng Thành tiên sư: Tần Thiếu Phong bái kiến nhị sư huynh.
Quảng Thành tiên sư nghe thấy lời nói của Ngọc Hoàng, lại nhìn nhìn Tần Thiếu Phong đang hành lễ với mình, trong hai mắt dị sắc chợt lóe rồi biến mất, bởi vì vừa rồi Nam Cực Tiên Ông đã truyền âm tình huống của trong cho Quảng Thành tiên sư, cho nên Quảng Thành tiên sư nghe thấy Tần Thiếu Phong không ngờ đã lĩnh ngộ tất cả quy tắc trên Nguyên Thủy Tâm Kinh, hơn nữa còn là mấu chốt chứng đạo thành thánh của bọn họ, tất nhiên là là cũng kính trọng Tần Thiếu Phong vài phần.
Quan hệ của Nam Cực Tiên Ông và Quảng Thành tiên sư rất tốt, cho nên tất nhiên là sẽ không lừa Quảng Thành tiên sư, cho nên nghe thấy Tần Thiếu Phong không ngờ là mấu chốt chứng đạo thành thánh của mình, thái độ của Quảng Thành tiên sư đối với Tần Thiếu Phong tất nhiên là khác, vốn là không bận tâm nhưng hiện tại trở nên rất nhiệt tình, chỉ thấy Quảng Thành tiên sư cười cười nói với Tần Thiếu Phong: Không biết tiểu sư đệ muốn thứ gì từ chỗ ta?
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Quảng Thành tiên sư thì cũng không khách khí, trực tiếp nói ra: Nhị sư huynh, tiểu đệ muốn xin Phiên Thiên ấn từ chỗ ngài, bởi vì một môn huyền công mà tiểu đệ tu luyện cũng rất cần Bất chu tàn phiến, hy vọng nhị sư huynh có thể thành toàn. Tần Thiếu Phong nói rất rõ ràng, chính là khiến Quảng Thành tiên sư không tiện chối từ, mà Quảng Thành tiên sư sau khi nghe thấy thì sắc mặt lập tức thay đổi.
Nếu Tần Thiếu Phong muốn thứ gì khác của Quảng Thành tiên sư, Quảng Thành tiên sư nói không chừng cũng sẽ đáp ứng, cho dù là tiên thiên linh bảo, nhưng để có thể chứng đạo thành thánh, Quảng Thành tiên sư cũng có thể từ bỏ, nhưng Tần Thiếu Phong không ngờ là muốn Phiên Thiên ấn, điều này thiếu chút nữa khiến Quảng Thành tiên sư chửi con mẹ mày, đương nhiên, ở trong lòng Quảng Thành tiên sư cũng đã bắt đầu mắng to.
Phiên Thiên ấn này tuy rằng không phải là tiên thiên linh bảo, nhưng uy lực còn lợi hại hơn tiên thiên linh bảo, phải biết rằng đây chính là từ toái phiến của Bất Chu Thần sơn chế thành, hậu thiên đệ nhất linh bảo cũng không phải thổi phồng ra, mà là đánh ra mà có, trong phong thần đại chiến năm đó, Phiên Thiên ấn này hung danh hiển hách, vừa ra tay đã đập chết một đại năng, uy lực có thể nói là chấn động Chư Thiên vạn giới.
Quảng Thành tiên sư không ngờ Tần Thiếu Phong muốn đòi Phiên Thiên ấn của hắn, cái này thực sự chẳng khác nào muốn mạng hắn!
Đối với Quảng Thành tiên sư mà nói, Phiên Thiên ấn này chính là mệnh căn của hắn, nếu người khác đòi Phiên Thiên ấn của hắn, Quảng Thành tiên sư tuyệt đối sẽ trực tiếp tiến lên dùng Phiên Thiên ấn đánh chết người đó, có điều Tần Thiếu Phong này lại là mấu chốt chứng đạo thành thánh của hắn, điều này lại khiến Quảng Thành tiên sư khó xử, Phiên Thiên ấn trọng yếu, nhưng chứng đạo thành thánh còn quan trọng hơn, chỉ là Tần Thiếu Phong thật sự có thể giúp hắn chứng đạo thành thánh ư?
Nếu thật sự có thể, như vậy hy sinh Phiên Thiên ấn cũng được, nhưng mà nếu thật sự không có bổn sự này, Phiên Thiên ấn của mình chẳng phải là hy sinh vô ích ư? Điều này khiến cho Quảng Thành tiên sư thập phần. Quảng Thành tiên sư nhìn về phía Ngọc Hoàng, hy vọng có thể từ chỗ Ngọc Hoàng có được một số gợi ý, nhưng mà Ngọc Hoàng đã sớm nhắm hai mắt lại, tựa hồ là đang ngủ, điều này khiến cho Quảng Thành tiên sư trong lòng rất buồn bực.
Quay đầu lại nhìn ánh mắt tha thiết của Tần Thiếu Phong, Quảng Thành tiên sư thật sự hận không thể sút mấy phát vào mặt Tần Thiếu Phong, tiểu tử ngươi muốn cái gì không muốn, lại cứ đi đòi Phiên Thiên ấn! Cuối cùng Quảng Thành tiên sư cắn răng một cái, nói với Tần Thiếu Phong: Ngươi đã muốn Phiên Thiên ấn này thì sư huynh cũng thanh toàn cho ngươi, có điều Phiên Thiên ấn này cũng không thể dễ dàng cho ngươi được, chỉ cần ngươi có thể nâng được Phiên Thiên ấn lên thì Phiên Thiên ấn này chính là của ngươi.
Sau khi Quảng Thành tiên sư nói xong thì lật tay, một khối ấn vuông to cỡ bàn tay xuất hiện trong tay hắn, lập tức ném về phía trước, lập tức phương ấn đó không ngừng hóa to, hơn nữa bay ra khỏi Ngọc Hư điện, vào trong hư không mờ mịt, hơn nữa còn đang không ngừng hóa lớn, hóa lớn, chỉ trong chớp mắt đã hóa thành một tòa thông thiên cự phong, nối với trời, liền với đất, đỉnh phá thương khung.
Nhìn một tòa thông thiên cự phong như vậy, Tần Thiếu Phong cảm thán trong lòng, đây là một khối toái phiến lớn nhất của thái cổ đệ nhất thần sơn Bất Chu sơn ư? Không ngờ lại lớn tới vậy! Nhìn xu thế hình như còn muốn tiếp tục hóa lớn, mà hiện tại đã cao bằng nhất trọng thiên (một tầng trời) rồi, tiếp tục tăng trưởng thì chính là sẽ to tới thế nào nữa?
Ngọn núi lớn nhất mà Tần Thiếu Phong trước kia nhìn thấy chính là Tu Di sơn, mà Tu Di sơn đó cũng chỉ bằng nhất trọng thiên, một khối toái phiến của Bất Chu sơn thì đã khổng lồ như vậy, vậy nếu tụ tập tất cả Bất Chu sơn tàn phiến thì sẽ có cảnh tượng thế nào? Điều này khiến cho Tần Thiếu Phong Bất Chu sơn chờ mong, phong thái của thái cổ đệ nhất thần sơn đó nếu tái hiện, sẽ rung động lòng người cỡ nào.
Có điều Phiên Thiên ấn hóa thành cực lớn như vậy, khiến Tần Thiếu Phong rung động không chỉ là vì nó quá to, mà còn là bên trong Phiên Thiên ấn này có năng lượng cực lớn đến khiến cho người ta sợ hãi, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong không chỉ là rung động, mà còn kích động không thôi, Tần Thiếu Phong tin rằng, chỉ cần mình có thể luyện hóa toàn bộ năng lượng trong Bất Chu sơn, tuyệt đối có thể khiến thực lực của mình tăng mạnh.
Tần Thiếu Phong không do dự chút nào, thi triển ra đại tiểu như ý trong Thiên Cương tam thập lục biến, trực tiếp biến hóa thành to như Phiên Thiên ấn, sau đó dùng hai tay nhấc lên, hai tay vòng qua cự phong do Phiên Thiên ấn hóa thành, sau đó dùng sức nhấc lên, lần này Tần Thiếu Phong để có thể nhấc Phiên Thiên ấn lên nên đã dùng hết, không chỉ là lực lượng nhục thân, còn có tất cả pháp lực, toàn bộ đều được dùng ra cùng một lúc.
← Ch. 0395 | Ch. 0397 → |