← Ch.1176 | Ch.1178 → |
Từ lần trước đại chiến với đám Thanh Long vương, Tần Thiếu Phong đã nhìn ra, Thánh Thể môn lão tổ tông này sẽ không để mình rơi vào hiểm cảnh, cho nên chắc chắn sẽ nhìn chằm chằm tiên chủ, chỉ cần tiên chủ ra tay đối phó với mình, như vậy Thánh Thể môn lão tổ tông sẽ không đứng bàng quan, cho nên Tần Thiếu Phong hoàn toàn không cần phải lo lắng quá nhiều chuyện này.
Chỉ là tới giờ Tần Thiếu Phong vẫn luôn muốn dựa vào sức mạnh của chính mình để đối phó với mọi vấn đề, cũng không muốn quá dựa dẫm vào Thánh Thể môn lão tổ tông, nhưng ma chủng trong cơ thể Chiêm Thai Nhật Nguyệt đối với Tần Thiếu Phong có sứ dụ hoặc quá lớn, cho nên cuối cùng Tần Thiếu Phong vẫn không thể kháng cự nổi sự dụ hoặc này, quyết định cắn nuốt ma chủng của tiên chủ này xuống.
Nhìn Chiêm Thai Nhật Nguyệt trọng thương, Tần Thiếu Phong nói với hắn: "Chiêm Thai Nhật Nguyệt, bây giờ ngươi có phục không?" Mà Chiêm Thai Nhật Nguyệt nghe Tần Thiếu Phong nói xong, nhìn thoáng qua Tần Thiếu Phong, cũng không nói gì mà chỉ cúi đầu, thấy tình hình như vậy, Tần Thiếu Phong cũng không tức giận mà nói với Chiêm Thai Nhật Nguyệt: "Tốt, Chiêm Thai Nhật Nguyệt, ta sẽ cho ngươi xem cái này."
Tần Thiếu Phong nói xong, thao túng ma chủng trong cơ thể Chiêm Thai Nhật Nguyệt hóa thành bộ dạng của mình, xuất hiện trong đan điền khí hải của Chiêm Thai Nhật Nguyệt, lập tức hung hăng đánh một trảo với ma chủng của tiên chủ trong đan điền khí hải của Chiêm Thai Nhật Nguyệt, đó là bắt ma chủng của tiên chủ ra, hiện đang ở trong đan điền khí hải của Chiêm Thai Nhật Nguyệt, chẳng qua ma chủng của tiên chủ bị sương mù màu vàng vây lấy, căn bản không nhìn ra được bên trong có cái gì, nhưng mà sức mạnh rõ ràng là cường đại hơn so với lần Tần Thiếu Phong thấy lúc trước nhiều.
Chẳng qua trước mặt ma chủng của Tần Thiếu Phong, ma chủng tiên chủ hạ trên người Chiêm Thai Nhật Nguyệt rõ ràng không đủ coi, không thể chạy ra lòng bàn tay ma chủng của Tần Thiếu Phong, bị ma chủng của Tần Thiếu Phong hung hăng nắm trong tay, dù sao ma chủng của Tần Thiếu Phong là thần túy nhất, chính tông nhất, cho nên ma chủng của tiên chủ đương nhiên không phải là đối thủ, dưới tình huống như thế, chỉ có thể bị ma chủng của Tần Thiếu Phong chế phục.
Tần Thiếu Phong nhìn thấy ma chủng của mình đã chế phục được ma chủng của tiên chủ, cũng chẳng quản tiên chủ có thể cảm nhận được mình hay không, dù sao lần trước đã bị cảm nhận được, lần này có cảm ứng cũng chẳng sao. Sau đó Tần Thiếu Phong nói với Chiêm Thai: "Chiêm Thai Nhật Nguyệt, ngươi có biết đây là cái gì không? Ngươi có biết vì sao ngươi không thể đột phá đến đạo tổ cảnh không?"
Chiêm Thai Nhật Nguyệt nghe Tần Thiếu Phong nói xong thì ngẩng phắt dậy, đối với chuyện xảy ra khi nãy trong đan điền khí hải của mình, đương nhiên là hắn đều thấy hết, hắn vạn vạn không thể ngờ được là trong đan điền khí hải của mình lại có thứ này, tuy không biết thứ bị làn sương màu vàng bao phủ là cái gì, nhưng mà Chiêm Thai Nhật Nguyệt biết đó nhất định không phải là cái gì tốt đẹp.
Mà hiện tại Tần Thiếu Phong nhắc tới chuyện mình không thể đột phá đến đạo tổ cảnh, nhất thời Chiêm Thai Nhật Nguyệt liên hệ tới chuyện này, nói với Tần Thiếu Phong: "Ý ngươi là việc ta không thể đột phá tới Đạo tổ cảnh có liên quan tới thứ này sao?" Tuy trong lòng đã có dự đoán nhưng mà Chiêm Thai Nhật Nguyệt cũng không dám khẳng định, vì thế hỏi Tần Thiếu Phong, hy vọng Tần Thiếu Phong cho hắn đáp án.
"Đương nhiên, chính là thứ này, hơn nữa thứ này là của tiên chủ, chỉ là vì thứ này luôn luôn cắn nuốt bổn nguyên của ngươi, cho nên ngươi mới không có thể đột phá đạo tổ cảnh." Tần Thiếu Phong nghe Chiêm Thai Nhật Nguyệt nói xong, nhìn Chiêm Thai Nhật Nguyệt đáp, chẳng qua cũng không nói đây là ma chủng, dù sao bí mật về ma chủng cũng không thể lộ ra.
Nhận được câu trả lời của Tần Thiếu Phong, Chiêm Thai Nhật Nguyệt mở to hai mắt nhìn, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Thiếu Phong, muốn xem có phải là Tần Thiếu Phong đang nói dối hay không, nhưng lại chẳng xem được gì, cuối cùng hít sâu một hơi, nhìn Tần Thiếu Phong hỏi: "Dựa vào cái gì để ta tin tưởng ngươi? Nếu ngươi đang lừa gạt ta thì sao? Ta biết ngươi muốn ta thần phục ngươi nên mới nói dối như vậy, đúng không?"
Nghe Chiêm Thai Nhật Nguyệt nói vậy, Tần Thiếu Phong lắc lắc đầu, lập tức đáp lại: "Ngươi tin hay không cũng được, dù sao lão tử nói với ngươi, giờ lão tử tiêu diệt cái này giúp ngươi, không lâu sau là ngươi có thể đột phá đạo tổ cảnh, đến lúc đó ngươi sẽ tin tưởng lời ta mà thôi." Nói xong thì dùng ma chủng của mình cắn nuốt ma chủng của tiên chủ.
Mà ma chủng của Tần Thiếu Phong cắn nuốt ma chủng của tiên chủ rồi, liền biến mất trong đan điền khí hải của Chiêm Thai Nhật Nguyệt, điều này làm cho Chiêm Thai Nhật Nguyệt lại lo lắng, nhìn Tần Thiếu Phong: "Cái đó của ngươi là cái gì? Ngươi làm gì với ta vậy?" Lúc này rốt cuộc Chiêm Thai Nhật Nguyệt đã có chút sợ hãi với Tần Thiếu Phong.
Chỉ là Tần Thiếu Phong nghe Chiêm Thai Nhật Nguyệt nói xong, cũng không để ý tới hắn mà chuyên tâm hấp thu sức mạnh trong ma chủng của tiên chủ này, phải biết rằng trong ma chủng này cất chứa nguồn năng lượng khổng lồ đó. Tần Thiếu Phong toàn lực cắn nuốt, cảm giác được sức mạnh này dung nhập vào cơ thể mình, điều này làm cho Tần Thiếu Phong cảm thấy vô cùng thoải mái.
Cuối cùng cắn nuốt sạch sẽ ma chủng của tiên chủ, lúc này Tần Thiếu Phong mới nhìn về phía Chiêm Thai Nhật Nguyệt, lập tức nói với Chiêm Thai Nhật Nguyệt: "Ngươi không nên nói nhiều lời thừa như thế chứ, lão tử tân tân khổ khổ giúp ngươi giải trừ tai hoạ ngầm, cho ngươi sau này có thể an tâm đột phá đến Đạo tổ cảnh, ngươi không cảm kích lão tử thì cũng thôi, còn dám nghi ngờ lão tử, đúng là đáng đánh đòn, chẳng qua lão tử không so đo với ngươi."
Chiêm Thai Nhật Nguyệt nghe Tần Thiếu Phong nói xong, tức giận đến mắt trợn trừng, con mẹ nó, lão tử bị ngươi đánh thành bộ dạng này ngươi còn định so đo với lão tử thế nào đây? Nhưng mà từ trong lời của Tần Thiếu Phong, Chiêm Thai Nhật Nguyệt biết mình có thể tấn thăng Đạo tổ cảnh, cũng thấy lòng khẩn trương hẳn lên, cái này là chuyện mà hắn vẫn luôn hy vọng mà, nếu thực sự có thể thực hiện được thì tốt rồi.
Chỉ là đến cùng có thể không? Chiêm Thai Nhật Nguyệt nhìn Tần Thiếu Phong, muốn hỏi lại ngại không dám hỏi, nhưng Chiêm Thai vận chuyển bổn nguyên chân khí trong cơ thể mình, cũng cảm thấy đã thông thuận hơn lúc trước nhiều, hơn nữa rất rõ ràng là bổn nguyên của hắn đang không ngừng gia tăng, điều này làm cho Chiêm Thai Nhật Nguyệt rất là cao hứng, bởi vì cứ tiếp tục như thế, hắn thực sự có hy vọng tấn thăng tới Đạo Tổ cảnh rồi.
Nhưng mà Tần Thiếu Phong lại để lại cái gì trong cơ thể hắn chứ? Điều này khiến Chiêm Thai Nhật Nguyệt cảm thấy trong lòng rất ngứa ngáy, nhưng Tần Thiếu Phong hiển nhiên là không muốn nói cho mình nên Chiêm Thai Nhật Nguyệt cũng không truy vấn nữa. Mà lúc này, Tần Thiếu Phong lại nói với Chiêm Thai Nhật Nguyệt: "Chiêm Thai Nhật Nguyệt, ta đã giúp ngươi chuyện lớn như vậy rồi, hiện giờ ngươi nên để Chiêm Thai các ngươi thần phục ta đi chứ?"
Nghe Tần Thiếu Phong nói xong, Chiêm Thai Nhật Nguyệt hừ lạnh một tiếng, cũng không có trả lời câu hỏi của Tần Thiếu Phong, điều này làm cho Tần Thiếu Phong tức đến trừng mắt, lập tức nói: "Con mẹ nói, ngươi đừng tưởng rằng lão tử không làm gì được ngươi, bây giờ lão tử liền mang ngươi đi xuống, cho con cháu ngươi xem trò hay một hồi." Nói xong kéo lấy Chiêm Thai Nhật Nguyệt bay xuống dưới.
Mà lúc này Chiêm Thai Nhật Nguyệt cả người đầy vết thương, bộ dáng vô cùng thê thảm, nhưng quan trọng hơn cả là Chiêm Thai Nhật Nguyệt lúc này đang trần truồng, cho nên nghe Tần Thiếu Phong nói xong, nhất thời Chiêm Thai Nhật Nguyệt rống ầm lên: "Được rồi, được rồi, ta đáp ứng, ta đáp ứng!" Nếu thực sự để Tần Thiếu Phong làm như thế, Chiêm Thai Nhật Nguyệt thực sự là sống không bằng chết đó, nên vội vàng ngăn lại.
Hắn là lão tổ tông của Chiêm Thai gia tộc, nếu bộ dáng trần truồng bị con cháu nhìn thấy, không riêng gì lão tổ tông như hắn mất mặt, cho dù là toàn bộ Chiêm Thai gia tộc cũng chẳng vẻ vang gì. Huống Chiêm Thai Nhật Nguyệt còn bị Tần Thiếu Phong đánh cho thê thảm như thế, cho nên đương nhiên là không dám để cho Tần Thiếu Phong làm như vậy, cuối cùng chỉ có thể đáp ứng mà thôi.
Đánh không lại Tần Thiếu Phong, Chiêm Thai Nhật Nguyệt chỉ có thể nhận mệnh, đáp ứng yêu cầu của Tần Thiếu Phong, huống hồ Tần Thiếu Phong còn giúp hắn giải trừ tai hoạ ngầm, giúp hắn có thể tấn thăng tới đạo tổ cảnh, cái này đối với bản thân Chiêm Thai Nhật Nguyệt chính là đại ân tình, mà Chiêm Thai Nhật Nguyệt đối với chuyện như vậy vẫn luôn rất so đo, vì báo đáp Tần Thiếu Phong, để cho gia tộc thần phục Tần Thiếu Phong, như vậy cũng là điều dễ hiểu. Mà Tần Thiếu Phong nghe Chiêm Thai Nhật Nguyệt nói xong, lúc này mới hài lòng gật gật đầu.
Sau đó Tần Thiếu Phong lấy mấy món y phục đưa cho Chiêm Thai Nhật Nguyệt, lúc này mới cùng Chiêm Thai Nhật Nguyệt bay về phía Thông Thiên tinh. Mà lúc này trong hoàng thành của Chiêm Thai gia tộc ở Thông Thiên tinh đang xảy ra một hồi đại chiến. Nói chính xác là một trận chém giết, mà thân là đao phủ chính là bốn nữ nhân do Tần Thiếu Phong để lại.
Sở dĩ Tần Thiếu Phong yên tâm giữ bốn nàng Tử Yên lại, đó là vì có bọn Dương Tông Báo đang âm thầm bảo vệ, cho nên cũng không quá lo lắng đến sự an toàn của bọn họ, hơn nữa thực lực của đám Tử Yên cũng đủ tự bảo vệ mình. Dưới tình huống như vật, lúc này Tần Thiếu Phong mới cùng Chiêm Thai Nhật Nguyệt lên trời đại chiến, chỉ còn lại bốn người Tử Yên đối mặt với mọi người trong Chiêm Thai gia tộc.
Giữa Chiêm Thai gia tộc, những người làm thần triều thiên đế đều là những ngươi có tư chất và thực lực không được tốt lắm, mà sức mạnh trung tâm thực sự chính là hội trưởng lão của Chiêm Thai gia tộc, mà chỉ có con cháu tấn thăng tới Vĩnh hằng cảnh mới có tư cách gia nhập trưởng lão hội. Mà đại trưởng lão trong trưởng lão hội này chính là con cả của Chiêm Thai Nhật Nguyệt – Chiêm Thai Cửu Tiêu, thống lĩnh toàn bộ trưởng lão hội, thực lực Vĩnh Hằng cảnh ngũ giai. Mà Chiêm Thai Anh Hùng chính là một trong số cháu trai của Chiêm Thai Cửu Tiêu.
Chiêm Thai Anh Hùng bị đánh thê thảm, Chiêm Thai Cửu Tiêu cũng đã sớm thấy được, trong lòng đương nhiên là vô cùng tức giận, nhưng mà Chiêm Thai gia tộc là do Chiêm Thai Nhật Nguyệt định đoạt, cho nên hắn cũng không thể nói gì, hơn nữa thanh danh của Tần Thiếu Phong thực sự là quá vang dội, cho nên dưới tình huống như vậy, Chiêm Thai Cửu Tiêu ở trước mặt Tần Thiếu Phong cũng không dám có ý tưởng gì.
Mà khi Tần Thiếu Phong cùng Chiêm Thai Nhật Nguyệt rời khỏi, Chiêm Thai Cửu Tiêu nhìn bốn người Tử Yên các nàng lại có ý tưởng này. Bởi vì thực lực của đám Tử Yên trong mắt Chiêm Thai Cửu Tiêu thực sự là không chịu nổi một kích, nghĩ nếu có thể bắt được bốn người Tử Yên, như vậy là có thể dùng để uy hiếp Tần Thiếu Phong, để cho Tần Thiếu Phong khuất phục.
Bắt Tần Thiếu Phong giao cho thiên đình, cái này chính là lập công lớn rồi. Chiêm Thai Cửu Tiêu không muốn bỏ qua.
← Ch. 1176 | Ch. 1178 → |