← Ch.1177 | Ch.1179 → |
Chuyện Tần Thiếu Phong đại chiến tứ đại tiên vương thiên đình, hơn nữa đánh cho tứ đại tiên vương bị thương nặng sớm đã truyền đến Trung Ương tinh vực đàn, tuy sau đó thiên đình không có động thái gì, nhưng mặc kệ là ai, đều hiểu rõ thiên đình sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu. Cho nên dưới tình huống như vậy, nếu ai có thể bắt được Tần Thiếu Phong, giao cho thiên đình thì đó tuyệt đối là công lớn.
Chiêm Thai Cửu Tiêu thân là gia chủ kế nhiệm của Chiêm Thai gia tộc, đương nhiên là muốn phát triển Chiêm Thai gia tộc hùng mạnh hơn, tối thiểu cũng muốn hùng bá toàn bộ phái đông Trung Ương tinh vực đàn, thu thập Hoàng Phủ gia tộc cùng Hách Liên gia tộc. Nhưng chuyện này cũng cần có thiên đình ủng hộ, nếu không, dựa vào thực lực của Chiêm Thai gia tộc thì không thể, cho nên phải lập công với thiên đình mới được.
Thấy đám Tử Yên các nàng chỉ có bốn nữ nhân, thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Tử Yên mà thôi, cũng đến Thần thoại cảnh tứ giai, dưới tình hình này, đừng nói Chiêm Thai Cửu Tiêu ra tay, tùy tiện một Vĩnh Hằng cảnh trong gia tộc ra tay cũng có thể thu thập bốn nàng Tử Yên rồi. Điều làm cho Chiêm Thai Cửu Tiêu lập tức nảy ra ý định bắt bốn người Tử Yên, dùng để uy hiếp Tần Thiếu Phong.
Nghĩ tới cái này, rốt cuộc Chiêm Thai Cửu Tiêu đưa ra quyết định, vì thế bước lên trước một bước, nhìn bốn người Tử Yên các nàng nói: "Bổn tọa chưa bao giờ ra tay đối phó với nữ nhân, cho nên các ngươi mau bó tay chịu trói đi, tránh phải chịu đau khổ ngoài thân." Mà nghe Chiêm Thai Cửu Tiêu nói xong, người của Chiêm Thai gia tộc đương nhiên là hiểu rõ ý tứ của Chiêm Thai Cửu Tiêu, vây lên đám Tử Yên các nàng.
Hai nha đầu Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ nghe Chiêm Thai Cửu Tiêu nói xong, lập tức hưng phấn hẳn lên, tuy thực lực hiện giờ của hai nàng, đối phó với cường giả Vĩnh Hằng cảnh còn có chút khó khăn, nhưng mà dưới Vĩnh Hằng cảnh hoàn toàn không có vấn đề gì, dưới tình huống này, Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ đương nhiên là vô cùng kích động, bởi vì lại có thể đánh đã nghiền rồi.
Nhưng mà Tần Thiên Quyến và Tần Thiên Tứ cũng không vội vã ra tay, mà là nhìn về phía Tử Yên, cùng đợi Tử Yên quyết định. Không nên nhìn Tử Yên bình thường không nói chuyện nhiều, nhưng trong lòng Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ, Tử Yên vô cùng có uy thế, hơn nữa thực lực của Tử Yên lại khiến cho hai tiểu nha đầu này vô cùng kinh sợ, cho nên trong lúc Tần Thiếu Phong không có ở đây, mọi việc đều do Tử Yên làm chủ.
Tử Yên nghe Chiêm Thai Cửu Tiêu nói xong, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, cho tới giờ, Tử Yên luôn biểu hiện ra rất dịu dàng nhưng mà từng là thần triều thiên đế, sao không có sự lạnh lùng cứng rắn chứ. Chẳng qua ở trước mặt Tần Thiếu Phong, Tử Yên chưa bao giờ biểu hiện ra điều này mà thôi. Nhưng mà bây giờ Chiêm Thai Cửu Tiêu muốn khiêu khích uy nghiêm của nàng, Tử Yên đương nhiên là phải để Chiêm Thai Cửu Tiêu lưu lại kỷ niệm sâu sắc mới được.
"Giết! Phàm là không muốn thần phục, giết hết!" Tử Yên nhìn Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ, trong giọng nói tràn ngập sát ý không cùng, mà Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ nghe Tử Yên nói xong, lập tức hưng phấn xông lên, mà Tử Yên nói xong, cũng tiến lên trước, đi tới trước mặt Chiêm Thai Cửu Tiêu.
Tử Yên không nói lờ thừa, trực tiếp một chưởng đánh vào Chiêm Thai Cửu Tiêu, bổn nguyên chân khí trong cơ thể tuôn ra, khí tức của Tử Yên không ngừng kéo lên, chỉ là trong nháy mắt đã vượt qua Chiêm Thai Cửu Tiêu, điều này làm cho Chiêm Thai Cửu Tiêu đứng ở đối diện lập tức mở to hai mắt nhìn, không thể tưởng tượng được Tử Yên đang ra tay với hắn, hoàn toàn không thể dự đoán được kết quả này.
Chiêm Thai Cửu Tiêu vốn nghĩ đám Tử Yên sẽ bó tay chịu trói, nhưng mà không nghĩ tới Tử Yên này lại cường thế như vậy, hơn nữa khí tức còn cường đại hơn hắn nhiều. Cái này chứng tỏ thực lực của đối phương còn cường hãn hơn hắn, cái này khiến Chiêm Thai Cửu Tiêu bị kích thích vô cùng mạnh mẽ, khiến cho Chiêm Thai Cửu Tiêu cảm thấy mình đã đưa ra một quyết định sai lầm.
Chỉ là sự tình đã tới bước nay, Chiêm Thai Cửu Tiêu cũng không còn đường rút lui nữa, chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước, nhìn Tử Yên đối diện vỗ ra một chưởng, chưởng ấn màu ngân bạch khổng lồ tản ra khí tức băng hàn vô cùng, đánh về phía Chiêm Thai Cửu Tiêu. Đối mặt với một kích như vậy, Chiêm Thai Cửu Tiêu cũng chỉ có thể toàn lực ra tay, bổn nguyên chân khí trong cơ thể điên cuồng trào ra, cũng một quyền đánh về Tử Yên, năng lượng mênh mông ngưng tụ thành quyền đầu lớn, đánh về phía Tử Yên.
Thể chất của Tử Yên là Thái Âm thân thể, hơn nữa tư chất tu luyện lại không cần phải nói, gần với Tần Thiếu Phong, nếu không vì Tần Thiếu Phong có nhiều ưu thế như vậy, tốc độ tu luyện sẽ không nhanh hơn Tử Yên là bao. Cho dù là đám yêu nghiệt nghịch thiên như Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ về mặt tốc độ tu luyện cũng có điểm không bằng. Hơn nữa càng quan trọng là Tử Yên không chỉ có là tư chất tốt, tốc độ tu luyện nhanh, mỗi lần tăng lên một vị giai, sức mạnh có được cũng khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Trong toàn bộ Đại Tần thần triều, ngoài Tần Thiếu Phong, hoàng hậu Tử Yên là người mà toàn bộ con dân Đại Tần kính sợ nhất, cho dù là nhân vật như Tần Hoàng, Tổ Hòng, đối với Tử Yên cũng vô cùng tôn kính, cái này đủ để biểu lộ thực lực của Tử Yên, cho nên đối thủ là Chiêm Thai Cửu Tiêu vĩnh hằng cảnh ngũ giai, cũng chẳng được Tử Yên coi ra gì.
Một tiếng nổ ầm ầm truyền đến, lập tức năng lượng cuồn cuộn phóng thích ra ngoài, giống như gợn sóng đánh ra xung quanh, sức mạnh khổng lồ như vậy đương nhiên là khiến cho cả hoàng thành đều gặp tai ương. Nháy mắt đã trở thành phế tích, vô số tiếng kêu thảm thiết truyền đến, quả thực chính là tiếng kêu than dậy khắp trời đất. Điều này khiến cho Chiêm Thai Cửu Tiêu nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức hai mắt đỏ ngầu.
Nhưng mà giây sau, hai mắt Chiêm Thai Cửu Tiêu lại lộ ra vẻ kinh hãi, dốc sức lui ra ngoài, bởi vì trước mặt hắn xuất hiện một chưởng ấn màu ngân bạch khổng lồ, đánh về phía hắn. Thì ra lần va chạm vừa rồi, một quyền của Chiêm Thai Cửu Tiêu cũng không triệt tiêu được một chưởng của Tử Yên mà là bị chưởng của Tử Yên đánh tan.
Đối mặt với kết quả như vậy, Chiêm Thai Cửu Tiêu đương nhiên là không cam lòng, vì thế trong nháy mắt lui lại, Chiêm Thai Cửu Tiêu trực tiếp thi triển ra vĩnh hằng lực trường chỉ có vĩnh hằng cảnh mới có được, trực tiếp cắn nát một chưởng mà Tử Yên đánh ra, hóa giải một kích của Tử Yên, sau đó Chiêm Thai Cửu Tiêu nhìn phía trước Tử Yên, nhìn hoàng thành đã biến thành một vùng phế tích.
Nhất là sau khi Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ tham chiến, theo sau còn có cả Hàn Nhược Tuyết, dưới sự công kích của ba người, toàn bộ con cháu Chiêm Thai đều ngã xuống. Cái này khiến cho Chiêm Thai Cửu Tiêu càng thêm phẫn nộ. Nhìn Tử Yên đối diện, trong mắt Chiêm Thai Cửu Tiêu tràn ngập sự hận thù, lại trực tiếp ra tay với Tử Yên.
Dù sao Chiêm Thai Cửu Tiêu cũng là cường giả Vĩnh Hằng cảnh, có được Vĩnh hằng lực trường, dưới tình huống như vậy, bổn nguyên năng lượng của Chiêm Thai Cửu Tiêu sẽ là vô tận. Mà Tử Yên tuy thực lực cường hãi, nhưng dù sao cũng không phải là cường giả vĩnh hằng cảnh, dưới tình thế này, bổn nguyên năng lượng của Tử Yên tuyệt đối sẽ nhanh chóng bị tiêu hao, đến lúc đó là có thể bắt các nàng lại.
Cho nên tạo ra vĩnh hằng lực trường, nhốt Tử Yên trong đó, Chiêm Thai Cửu Tiêu lại một quyền đánh về Tử Yên, mà đối mặt với sự công kích của Chiêm Thai Cửu Tiêu, Tử Yên lúc này cũng hoàn toàn buông bỏ sức mạnh của mình. Chỉ thấy ầm ầm đùng đùng, một cỗ huyết khí tận trận từ đỉnh đầu Tử Yên phóng thích ra ngoài, sức mạnh mênh mông kia khiến cho không gian xung quanh đều bắt đầu yên diệt.
Cái này chỉ là Tử Yên đang phóng thích sức mạnh nhục thân của mình. Mà sức mạnh nhục thân của Tử Yên tuy không bằng Tần Thiếu Phong tu luyện Chiến thiên đấu địa đại pháp, nhưng cũng chỉ kém mấy bước mà thôi. Cùng với việc Tử Yên hoàn toàn phóng ra sức mạnh nhục thân của mình và bổn nguyên năng lượng trong cơ thể, nhất thời, khí tức của Tử Yên lại bành trướng lên, phóng thích ra xung quanh.
Khi khí tức của Tử Yên đạt tới đỉnh cao, Tử Yên lại một chưởng đánh về phía Chiêm Thai Nhật Nguyệt, lúc này Tử Yên toàn lực đánh ra một kích, ầm ầm một tiếng, chỉ thấy vĩnh hằng lực tràng của Chiêm Thai Cửu Tiêu sụp đổ, sau đó, Chiêm Thai Cửu Tiêu phun ra một ngụm máu tươi, lập tức sắc mặt nhợt như tờ giấy, khí tức uể oải.
Chiêm Thai Cửu Tiêu bị phản phệ đương nhiên là bị trọng thương trong nháy mắt. Điều này làm cho Chiêm Thai Cửu Tiêu lại một lần nữa kinh hãi không thôi, nhưng mà cái này còn chưa xong, một chưởng kia của Tử Yên lập tức đánh lên người hắn, chỉ thấy Chiêm Thai Cửu Tiêu trực tiếp hộc máu bay ngược ra ngoài, toàn thân xuất hiện rất nhiều vết thương, bộ dáng vô cùng thê thảm.
Khi Tần Thiếu Phong cùng Chiêm Thai Nhật Nguyệt trở về, vừa lúc thấy được cảnh này, mà Chiêm Thai Nhật Nguyệt nhìn Chiêm Thai Cửu Tiêu bị đánh bay, còn con cháu Chiêm Thai Nhật Nguyệt gia tộc một đám bị ngã xuống, lập tức rống lớn."Con mẹ nó, đây là chuyện gì xảy ra?" Nói xong nhào xuống phía dưới.
Con cháu Chiêm Thai gia tộc cũng khong nhiều, nếu đều bị giết, Chiêm Thai Nhật Nguyệt đúng là khóc không nổi. Nhưng tuy Chiêm Thai Nhật Nguyệt trong lòng phẫn nộ không thôi, nhưng cũng không dám phát tác, dù sao ra tay là đám người Tử Yên, có Tần Thiếu Phong đứng sau làm chỗ dựa, Chiêm Thai Nhật Nguyệt hắn cũng không dám tùy tiện ra tay, chỉ là chắn trước mọi người của Chiêm Thai gia tộc, không để các nàng Tử Yên ra tay nữa.
"Lão bà đại nhân thật oai phong." Tần Thiếu Phong nhìn thấy Tử Yên đại triển thần uy, lập tức chạy tới nịnh nọt, mà Tử Yên thấy Tần Thiếu Phong xuất hiện, ý định muốn đuổi tận giết tuyệt Chiêm Thai gia tộc lập tức bị dập tắt, sau đó nghe Tần Thiếu Phong nói xong, chỉ khẽ gật đầu, cũng không nói gì thêm.
Mà Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ cùng Hàn Nhược Tuyết cũng đều bay về, hai tiểu nha đầu Tần Thiên Quyến và Tần Thiên Tứ lần này lại rất sảng khoái, chém giết không ít con cháu của Chiêm Thai gia tộc, mà Hàn Nhược Tuyết cũng không hề nương tay, đám người Chiêm Thai gia tộc chết trong tay nàng cũng không ít. Nhưng so với hai nha đầu Tần Thiên Quyến thì đúng là ít hơn nhiều.
"Phụ thân, là bọn hắn muốn bắt chúng ta, chúng ta mới ra tay đó, người đừng trách chúng con nha." Tần Thiên Quyến trực tiếp báo cáo Tần Thiếu Phong, cái này đương nhiên là cực kỳ không biết xấu hổ, vừa ăn cắp vừa la làng.
← Ch. 1177 | Ch. 1179 → |