← Ch.0299 | Ch.0301 → |
Nói ra, bản lĩnh của gã này trái lại không hẳn không bằng một nửa Phong Nhã, nhưng Lý Dật đã đại khái nhìn qua Huyết Ảnh Đại Pháp, đương nhiên biết được, bộ Công pháp này của Huyết Ma Tộc mặc dù lợi hại, nhưng cũng có chút nhược điểm.
Ví dụ nói, sau khi thi triển Huyết Thân Ảnh Tuyến, không có cách nào lập tức thi triển lại một lần nữa, và thời gian gián đoạn này chính là thời kỳ suy yếu nhất của Huyết Ma Tộc. Còn về yếu điểm khác của Huyết Ma Tộc, hắn cũng biết từ lâu.
Lập tức, trong tay Lý Dật lại tăng cường thêm chút lực, nhất thời trên khuôn mặt trắng bệch của gã Huyết Ma này lại lóe lên một tia biểu hiện cổ quái.
Lý Dật thản nhiên nhìn bộ mặt tà dị tái nhợt của hắn, thở dài một hơi nói:
-Nếu như ta đoán không nhầm, với phong cách hành sự của Huyết Ma Tộc các ngươi, trừ phi trước mặt các ngươi căn bản không có mai phục gì, nếu không thì các ngươi há sẽ không khách khí đuổi ta đi nhanh như vậy. Mặc dù không biết tại sao lại như vậy, nhưng ta hỏi ngươi! Thánh Địa, rút cuộc là cái gì?
Trong mắt gã Huyết Ma đó lóe lên một tia sửng sốt kinh ngạc, nhưng hắn vẫn trầm mặc không nói gì, chỉ trừng mắt nhìn Lý Dật.
Lý Dật kỳ thực biết rất rõ ràng, nguyên nhân gã Huyết Ma này tai sao lúc này lai im lặng như vậy.
Ngày hôm trước Hương Hương Quận chúa đã từng nói, nàng sẽ giải quyết mấy lão quái vật của Huyết Ma Tộc. Phỏng chừng, đây chính là nguyên nhân ở đây lại im lặng như vậy! Nếu không, với phong cách hành sự của Huyết Ma Tộc mà nói, bản thân một đoàn người có thực lực không ra gì, tiến vào Thánh Địa mà không bị thôn phệ mới là lạ!
Còn về cái gọi là Thánh Địa gì đó, Lý Dật trái lại cảm thấy có chút hứng thú, nhưng không biết đối phương có đồng ý nói ra hay không.
Lý Dật lại hỏi mấy câu, nhưng gã Huyết Ma này vẫn trầm mặc không nói gì, chỉ trừng mắt nhìn Lý Dật, ánh mắt ác độc tới cực điểm.
Sau một lát, Lý Dật cũng không còn kiên nhẫn, hắn cười lạnh một tiếng, trên tay phải đột nhiên vận lực, chỉ nghe thấy một trận thanh âm ‘lộp cộp’, gã Huyết Ma đã nghiêng đầu trong tay hắn. hoàn toàn tuyệt khí
Lý Dật biết rất rõ, yếu điểm của Huyết Ma Tộc chính là cái đầu, lúc này nhìn bộ dạng của hắn là đã chết đến mức không thể chết thêm được nữa.
Lập tức, hắn cau mày tiện tay đem thi thể của gã Huyết Ma đó quăng xuống hồ nước.
Nhưng mà, sau khi Lý Dật làm xong động tác này, lại cảm giác được, ánh mắt Lý Dẫn Chứng nhìn mình tựa hồ lại phức tạp thêm mấy phần.
Cười cười, Lý Dật mới quay đầu lại thản nhiên nói:
-Nếu ta đoán không nhầm, có lẽ các ngươi biết rất rõ những thứ đó được cất giấu trong Thánh Địa của Huyết Ma Tộc. Nếu tiến vào Thánh Địa của Huyết Ma Tộc, tiếp theo chúng ta ở trên Tu La Đảo này, sẽ phải nhận phải sự truy sát không ngừng nghỉ! Nhưng mà, nếu các ngươi vẫn muốn tiến vào thì tối nay chính là cơ hội tốt nhất! Mặc dù không biết tại sao, nhưng phòng vệ lúc này chắc chắn là đang ở trong thời ky suy yếu nhất, chúng ta phỏng chừng cũng không tìm được cơ hội tốt như vậy lần thứ hai!
Mấy người trên thuyền khẽ liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên trong đôi mắt của người nào cũng đều chứa đầy lòng tham lam và đấu tranh vật lộn. Sau một lát, lại nghe thấy Lý Hạo nghiến răng nghiến lợi nói:
-Đã làm được đến bước này rồi, cho đù chúng ta không làm gì, lẽ nào Huyết Ma Tộc sẽ bỏ qua hay sao? Mặc kệ thế nào, chúng ta chỉ cần có được thứ đó lập tức bỏ chạy, nếu không được sẽ đi nhờ vả nhân vật ở chỗ Đấu Thần Điện. Chỉ cần chống đỡ được đến đủ 100 ngày, Tế Thần Huyết Điển sẽ kết thúc, lúc đó Huyết Ma Tộc cũng không có thực lực phá vỡ phong ấn chạy ra bên ngoài đâu!
-Điều đó chưa hẳn!
Trong lòng Lý Dật cười lạnh một tiếng, trên mặt đương nhiên sẽ không có nửa phần biến sắc.
Lý Dẫn Chứng nhìn thấy những người khác đều hạ quyết tâm, tình hình như vậy, hắn đương nhiên cũng không nỡ bỏ đi, lập tức chuẩn bị, chiếc thuyền tiếp tục nhanh chóng tiến về phía trước.
Có thể là vì quan hệ đến việc gã đầu lĩnh đó đã bị giải quyết, tiếp theo trên đường đi rất là an toàn, cũng không có thêm gã Huyết Ma nào chạy ra đánh lén. Tiến về phía trước với tốc độ nhanh như vậy đại khái một phút sau, một cái đảo nhỏ tràn ngập hơi nước bao phủ cuối cùng cũng đã hiện ra trong tầm mắt của mọi người.
Tiểu đảo này nhìn từ xa, diện tích cũng không được xem là lớn lắm, chung quanh đều trồng một số hoa cỏ và cây cối, thoạt nhìn có chút tràn trề sự sống, đầy xinh đẹp nhìn thế nào cũng không thấy có chỗ nào khác thường.
Khi thuyền cập bờ, đám người Lý Dẫn Chứng sau khi nhanh chóng kiểm tra một phen mới nhảy xuống.
Lý Dật trái lại cau mày nhìn trong chốc lát. Từ sau khi hắn tu luyện Thiên Ma Cửu Biến, đối với Huyết sát Chi Khí cực kỳ mẫn cảm, đương nhiên cảm nhận được, khí Huyết sát nơi này mặc dù nồng nặc nhưng còn xa mới có thể nồng nặc như trong Phong Thân Vương Phủ lúc trước.
Theo Lý mà nói, nơi này nếu là Thánh Địa của Huyết Ma Tộc, nói thế nào khí huyết sát cũng sẽ không loãng như vậy mới đúng?
Lý Dật hơi hơi cau mày, đưa mắt nhìn quét qua bốn phía, mới bất động thanh sắc đi tới sau người của Thần Thần, thấp giọng nói:
-Một lát nữa ngươi hãy đi sau ta gần một chút, ngàn vạn lần đừng chạy lung tung chỗ khác!
Thần Thần không ngờ Lý Dật lại đột nhiên chạy đến sau người mình, nàng khẽ giật mình, quay người lại nói:
-Chỗ này có gì không thích hợp sao?
Lý Dật gật đầu nói:
-Với thực lực của Huyết Ma Tộc, nếu đã được gọi là Thánh Địa, sao có thể dễ dàng để chúng ta tiến vào trong như vậy? Cho dù là phòng vệ bên ngoài có bạc nhược cũng không đến mức bị chúng ta giải quyết toàn bộ như vừa rồi?
Thần Thần suy nghĩ một lát, cũng hơi gật đầu.
Lúc này, Lý Dẫn Chứng ở phía trước cũng quay đầu lại. Tới được chỗ này tác dụng của Lý Dật tựa hồ cũng phai nhạt đi ít nhiều. Lý Dẫn Chứng đương nhiên lại trở thành nhân vật dẫn đầu. Đối với điểm này, Lý Dật chỉ cười nhạt mấy tiếng cũng không nói gì.
Tựa hồ sau khi đánh giá chỉ tiết xung quanh, Lý Dẫn Chứng mới quay đầu lại trầm giọng nói:
-Gần đây cũng không phát hiện ra thứ gì dị dạng, nhưng phàm là chuyện gì đều phải cẩn thận một chút, nếu có biến cố gì, xem tình thế mà hành sự.
Những người đi phía sau Lý Dẫn Chứng đều khẽ gật đầu, sau đó mọi người cùng chậm rãi bước đi vê hướng bên trong của tiểu đảo.
Bước chân dẫm lên con đường nhò trong rừng cây, không khí yên tĩnh đến cực hạn. Dưới tình huống này, cho dù là người nhiều chuyện đến đâu đi nữa, phỏng chừng cũng không đám tùy ý mở miệng. Cho nên ngoài tiếng sột soạt của mấy người khi đi trên đường ra, cũng không có bất cứ thanh âm nào khác.
Lúc này tựa hồ đã không cần Lý Dật chỉ dẫn, sau khi Lý Dẫn Chứng móc ra tấm địa đồ nhìn qua trong chốc lát, đã dẫn theo mấy người đi trên con đường chính xác.
Sau khi đoàn người đi không nhanh không chậm này đi được mười mấy thước, tầm nhìn trước mặt cuối cùng đã rộng mở sáng tỏ. Tiếp đó, một vùng đất trống cực lớn hiện lên trong tầm nhìn của mọi người.
Lúc này trên mảnh đất trống cũng không có bất cứ bóng người nào, nhưng ở bốn phía lại bày ra mấy chiếc bồn được tưới dâu hỏa, đang chậm rãi đốt cháy. Ngoài những chậu lửa này ra, tựa hồ cũng không có thứ nào khác.
Nhìn thấy màn này, cả đoàn người đều hơi sững sờ.
Một lát sau, Lý Dẫn Chứng mới quay đầu lại liếc nhìn Lý Dật nói:
-Lý Dật các hạ, ngươi có tính nhầm chỗ không vậy, nơi này sao cái gì cũng không có thế?
Lý Dật nhíu mày nói:
-Gã Huyết Ma đó vừa rồi đã nói, nơi này là Thánh Địa gì đó, vậy thì khẳng định có chỗ nào đó không bình thường.
Nghe vậy thì sắc mặt của Lý Dẫn Chứng tựa hồ hơi khẽ lay động, nhưng sau một lát hắn vẫn đột nhiên vung tay lên nói:
-Tản ra! Tìm!
Tìm như vậy hơn nửa tiếng, kết quả là tất cả mọi người đều hai tay trống không.
Đối mặt với kết quả này, lông mày của Lý Dẫn Chứng đã nhíu lại, Lý Dật cũng hơi hơi nghi hoặc.
Hiển nhiên, mặc đù hắn không để tâm đến hành động tìm bảo bối này, nhưng cũng không tin nơi này thật sự không có gì cả.
Nghĩ đến đây, Lý Dật liền thủ thế, biểu thị Lý Dẫn Chứng hãy đem địa đồ giao lại trong tay mình, sau khi xem kỹ mấy phút, mới thản nhiên nói:
-Nơi này cũng không có kiến trúc đặc thù và sơn động kỳ dị, nhưng mà địa đồ này có lẽ không phải giả đâu, trên mặt đất không có phía trên cũng không có, vậy thì có thể thứ đó nằm ở đây!
Nói xong, Lý Dật bước tới trung tâm của mấy chậu lửa kia, sau đó tùy ý giậm giậm chân mấy cái.
-Lý Dật các hạ, ý tứ của ngươi là, thứ đó ở dưới mặt đất?
Nhìn thấy động tác này của Lý Dật, Lý Dẫn Chứng ngạc nhiên nói.
Lý Dật thản nhiên nói:
-Có lẽ là cách mặt đất không đến mười thước.
Lý Dẫn Chứng nhíu mày, lại thở dài một hơi nói:
-Cho dù thứ đó thật sự ở dưới đất, vậy thì chúng ta cũng không có thời gian mà đào bới?
Hơi dẫm nhẹ lên mặt đất, Lý Dật suy tư chốc lát mới thản nhiên nói:
-Nếu thứ đó đã ở dưới đất, hà tất không cần đào bới phiền phức như vậy làm gì, nếu ta đoán không lầm có lẽ là...
Dứt lời, đấu khí trên chân của Lý Dật đột nhiên hơi hơi ngưng tụ, sau đó theo một cái dẫm chân đột nhiên của hắn, một luồng đấu khí đã khuyếch tán ra.
-Ầm~~
Một tiếng nổ cực lớn, đấu khí đã vang vọng bốn phía trên mặt đất, sau đó nhìn thấy lớp bụi bặm vừa dầy vừa nặng bị hất lên, mặt đất cũng lờ mờ rạn nứt ra mấy đường, đồng thời, từ dưới đất truyền tới một trận thanh âm vang vọng!
Nhìn thấy màn này, mọi người đều hơi sững người, chợt cười khổ.
Không ai ngờ được, Huyết Ma Tộc lại đem thứ đó cất giấu ở dưới mặt đất này chứ?
Sau khi thử một cái, Lý Dật đương nhiên cũng không xuất lực nữa, hắn chỉ vọt sang bên cạnh, sau đó nhìn thấy ba người Lý Dẫn Chứng và Tông Kiệt Khánh, Lý Hạo cùng nhau nhanh chóng oanh kích xuống dưới. Sau khi đám người kia mệt gần chết, cuối cùng mới hiện ra một hầm ngẩm đen kịt.
Đi tới chỗ cửa động liếc nhìn, nhãn thần của Lý Dật có chút giật mình. Hắn có thể cảm giác được, khí Huyết sát gần giống như thực chất đã từ bên trong thoát ra.
Loại cảm giác này khiến tinh thần của hắn chấn động, tựa hồ chỉ là hô hấp mấy cái, đấu khí vừa rồi bị tiêu hao đã được hắn nhanh chóng hồi phục lại đầy đủ.
Khí huyết sát nồng nặc này, những người khác đương nhiên cũng cảm nhận ra, Lý Dẫn Chứng hơi hơi mỉm cười, mới hít một hơi nói:
-Xem ra, nơi này tựa hồ thật sự sẽ tìm được thứ đó, nhưng chúng ta cần phải động thủ nhanh một chút. Lý Dật huynh đệ, nơi này ngươi quen thuộc, vậy chỉ bằng vất vả cho ngươi một phen, ngươi đi thăm dò một chút trước đi?
Đối với lời nói này của Lý Dẫn Chứng, Lý Dật chỉ thu lại một nụ cười lạnh lùng, rồi chắp tay lui sang một bên.
Lý Dẫn Chứng nhìn thấy màn này, cũng không có cách nào. Bọn họ đương nhiên cũng không có ý tứ kêu hai nữ nhân đi xuống trước thăm dò, lập tức chỉ có thể ba người liếc mắt nhìn nhau, sau đó ba người nhanh chóng phóng thích Sa y Đấu khí trên người, tiếp theo mới cẩn thận tiến vào bên trong.
Sau khi ba người đi xuống, qua một lúc bên trong mới vang lên tiếng động vang vọng, hiển nhiên bên trong cũng không có nguy hiểm gì quá lớn.
Nhìn thấy một màn này, Lý Dật mới cười cười với Diệp Khinh Vũ thản nhiên nói:
-Xem ra phía dưới an toàn, Diệp Tiểu thư, mời!
Diệp Khinh Vũ hừ một tiếng, cũng không nói nhiều lời vô ích, tiến đến cửa động, sau đó nhanh chóng nhảy vào trong, ở phía sau Lý Dật cũng không hề khách khí, dẫn theo Thần Thần hai người cũng nhanh chóng chui vào cửa động.
Vừa mới tiến vào động, từ chỗ có ánh sáng tiến vào nơi bốn phía hơi âm u, khiến người ta đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp. Lý Dật tiện tay móc ra trong Dung Giới một cái mồi lửa, quăng đi sau khi nhìn thấy ánh sáng rọi xuống sau chốc lát, hắn mới kéo Thần Thần hai người bay xuống về hướng bên cạnh, ở cự ly cách xa đám người Lý Dẫn Chứng mấy thước mới dừng lại.
Sau khi tiến vào địa động này mới phát hiện, nơi này cũng không phải sâu lắm, phỏng chừng chỉ là cách mặt đất mười mấy thước. Nơi mấy người tiến vào, tựa hồ lại chính là nơi tiến vào của cái địa động, ba mặt đều là vách núi, và chỉ có một mặt có một đường thông đạo.
Sau khi trải qua mấy phút thích ứng ngắn ngủi, Lý Dật đã có thể thích ứng với ánh sáng nhàn nhạt phía trên, rất nhanh đã nhìn ra, trên sơn động bốn phía cũng không có cái gì, mà chỉ có một số ký hiệu cổ quái. Những ký hiệu này cũng không biết là dùng thứ có tính chất gì để làm ra, lại có thể có mấy phần ánh sáng nhàn nhạt từ trên mặt lóe ra, cảnh tượng này khiến toàn bộ địa động có chút mờ ảo thê lương.
Đứng ở một góc, Lý Dẫn Chứng quay đầu lại liếc nhìn Lý Dật có chút cổ quái, chỉ là thản nhiên nói:
-Có thể đến được chỗ này, tất cả đều dựa vào công lao cùa Lý Dật các hạ, một lát nữa có thứ gì, đương nhiên là làm theo ước định, vẫn xin các hạ cứ yên tâm, xin mời!
← Ch. 0299 | Ch. 0301 → |