← Ch.0300 | Ch.0302 → |
Đoàn người chậm rãi tiến vào hầm ngầm. Lý Dật đưa tay kéo Thần Thần ra phía sau, ánh mắt hướng về bốn người đi trước, sau đó nhìn Thần Thần, đấu khí trong cơ thể vốn đã tiêu hao lại vận chuyển khôi phục lại toàn bộ.
Dưới tình hình này, Lý Dật cũng không tin tưởng rằng vật nhìn thấy đầu tiên sẽ được làm theo thỏa hiệp, thuộc về quyền sở hữu của hắn.
Thậm chí hắn cũng rất tin tưởng rằng, đến khi nhìn thấy một đồ vật gì tốt, thì chính là lúc Lý Dật và bọn người Lý Dẫn Chứng trở mặt.
Tuy nhiên trong nhóm người này, Lý Dật mơ hồ có khả năng sẽ tìm cách lôi kéo Lý Hạo, nhưng mà dưới tình hình thế này, bản thân hắn nói thế nào thì cũng nằm ở thế bất lợi.
Chính vì vậy cẩn thận thêm một chút nữa, tựa hồ cũng không có gì là sai.
Theo bước chân chậm rãi của đoàn người, hầm ngầm khúc khuỷu đã ở phía dưới, càng đi tiếp, những ký hiệu quỷ dị trên vách núi càng nhiều. Chỉ là những ký hiệu này mơ hồ mang theo vài phần hung khí, quả nhiên không phải là vật bình thường.
Nhưng mà, sự tình đã phát triển đến lúc này, những ký hiệu này cho dù cổ quái như thế nào đi nữa, cũng không có khả năng ngăn cản được đoàn người Lý Dật.
Ánh mắt Lý Dật nhìn xung quanh, trong lòng có vài phần nghi hoặc.
Mấy thứ này, sao lại có cảm giác hơi giống với Thánh Khế? Tuy đến nay Lý Dật cũng chưa hề nghiên cứu cẩn thận Quyển trục Đấu kỹ Thánh Khế lấy được tại Tàng Thư Đường ở Đấu Thần Điện, nhưng mà về điểm này hắn chắc chắn không thể nhìn nhầm được.
Chỉ là, ở Thánh Địa của Huyết Ma Tộc lại tồn tại cái gọi là Thánh Khế... Bí ẩn nằm trong đó đúng là rất vi diệu!
Đương nhiên nghi hoặc này hắn không thể nói ra, mà giữ trong lòng, bề ngoài chỉ im lặng đi theo đoàn người Lý Dẫn Chứng.
Cứ đi như vậy trong hầm ngầm khoảng mười phút, hầm ngầm này dường như đã đến chỗ tận cùng, trước mặt mọi người xuất hiện một không gian lớn, ở bên kia, một cánh cổng lớn đang đóng hiện ra.
Cánh cổng này cũng không biết được làm từ chất liệu gì, nhưng bên trên phủ đầy rêu xanh, mơ hồ phảng phất một mùi hương quỷ dị.
Đối mặt với cái này, đoàn người Lý Dẫn Chứng cũng không đám tùy tiện đi vào, mà chỉ đứng từ xa, cẩn thận xem xét.
Bốn người đi trước cúi đầu thương lượng với nhau, sau đó Lý Dẫn Chứng quay đầu cười nói:
-Lý Dật các hạ, nơi đây có lẽ là nơi chúng ta cần tìm... Chỉ là nơi này cũng có vài phần cổ quái, Lý Dật các hạ đã ở Đại Đô này lâu như vậy rồi, không biết đã nhìn thấy nơi nào như vậy chưa?
Lý Dật hơi chau mày, khi chưa nhìn thấy bảo vật mọi người đều hợp tác với nhau, vì vậy hắn cũng không khách khí, chỉ chau mày nói:
-Nơi như thế này quả thật ta chưa nhìn thấy bao giờ, ngươi đưa ta xem bản đồ kia một chút!
Nghe vậy thì Lý Dẫn Chứng đưa bản đồ cho Lý Dật.
Lý Dật nhận lấy, cẩn thận nghiên cứu, liền phát hiện, theo miêu tả trên bản đồ nơi này chính là nơi bọn họ cần tìm chỉ là... nơi bản đồ này chỉ dẫn, có chút không giống với nơi này.
-Theo miêu tả trên bản đồ, Công pháp cấp Bạch Hổ mà đoàn người quan tâm, đáng lý ra là phải nằm ở nơi này mới đúng, nhưng trên thực tế chỗ này lại xuất hiện một cái cánh cổng lớn.
-Nguyên nhân xuất hiện tình trạng này, có lẽ đo Huyết Ma Tộc đã phát hiện ra tấm bản đồ đã bị thất lạc, những đồ vật ấy nằm ở đây cũng không còn an toàn, nên đã mang những đồ vật ấy giấu đi ở chỗ khác rồi... Hoặc là, đem những thứ đó giấu ở phía sau cánh cổng này?
Lý Dật ngẩng đầu nhìn về phía cánh cổng quỷ dị, nhưng vẫn không xác định được bí ẩn của nó. Sau đó hắn mới thở dài, tiện tay vứt trả bản đồ trong tay cho Lý Dẫn Chứng, rồi nói:
-Trong các ngươi ai tu luyện đấu khí Thổ Hệ?
Đoàn người Lý Dẫn Chứng hơi sửng sốt, nhưng vẫn chậm rãi lắc đầu.
Lý Dật hơi nhíu mày, lại nói:
-Thôi vậy... Nếu không tu luyện đấu khí Thổ Hệ, đấu khí Phong Hệ cũng được... Lý Hạo Thiếu gia, nếu ta nhớ không nhầm, ngươi tu luyện chính là đấu khí Phong Hệ?
Lý Hạo khẽ gật đầu, thế nhưng cũng không hiểu rõ ràng ý của Lý Dật.
Lý Dật hít một hơi mới nói nhanh:
-Không quản trước đây nơi nàỵ là cái gì, nhưng rõ ràng hiện tại bí mật ở đây có lẽ nằm sau cánh cổng này... Nhưng mà, nếu chúng ta tùy tiện mở ra, cũng không biết sẽ xảy ra điều gì... Lý Hạo Thiếu gia. Công pháp Phong Hệ sở trường nhất là Cách Không Thấu Vật, nếu không ngại ngươi thử xem, có thể tìm hiểu thứ gì giấu phía sau cánh cổng này không?
Lý Hạo chần chờ chốc lát, sau đó mới gật gật đầu. Hắn cũng không kéo dài thời gian, ra hiệu cho mọi người lùi lại, còn tự hắn đi nhanh lên phía trước. Tay phải hơi run lên, đấu khí màu lam nhạt quấn quanh đầu ngón tay, sau đó dưới sự khống chế của hắn, chầm chầm hướng về phía cánh cổng.
Chỉ thấy cùng với sự ăn mòn của đấu khí màu lam nhạt, rêu xanh phủ trên nó nhanh chóng biến mất, một cánh cổng màu bạch ngọc xuất hiện trước mặt mọi người.
Đối với sự biến hóa này, đoàn người Lý Dật chỉ nhìn nhau, nhưng cũng không nói gì.
Dần dần theo thời gian, đấu khí màu lam nhạt đã bao trùm toàn bộ cánh cổng, sau đó như nước suối, chậm rãi chui qua khe hở của cánh cổng.
Một lúc sau, sắc mặt Lý Hạo hơi tái nhợt đim đấu khí xuyên thấu bên ngoài cơ thể rất nhanh quay ngược trở về, hắn thờ ra một hơi, sắc mặt dị thường.
Lý Dật nhìn hắn, nói:
-Thế nào?
Trên cánh cổng không có bất thường gì khác, phía sau nó là một thứ giống như một phòng ốc...
Lý Hạo lắc đầu cười khổ:
-Nhưng mà, ta thăm dò ra phía sau khoảng vài chục mét, liền phát hiện xa hơn nữa cũng không dễ thăm dò được. Nếu ta cứ tùy tiện, không biết sẽ có kết quả thế nào... Thăm dò của tạ đã tới cực hạn rồi!
-Dò xét không được nữa?
Lý Dật hơi ngẩn người, khó khăn nhìn Lý Dẫn Chứng, trong ánh mắt hai người đều lộ vẻ cổ quái. Nơi này, nếu nói nơi này không có gì cổ quái, thì chắc chắn là có quỷ rồi! Mà những nơi cổ quái, mới chứng minh được nơi đó có bảo bối!
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Lý Dật và Lý Dẫn Chứng nhìn nhau cười, Lý Dẫn Chứng nói:
-Nếu đã như vậy thì chúng ta cứ vào xem, nếu có gì bất ổn, thì nhanh chóng chạy ra... Mọi người không có ý kiến gì chứ?
Lý Dật mỉm cười lắc đầu, những người khác đương nhiên không thể làm mất mặt Lý Dẫn Chứng.
Công việc tiếp theo, đã cơ bản được quyết định rồi.
-Chỉ là...
Lý Dẫn Chứng xoay người nhìn cánh cửa màu bạch ngọc một lát nói:
-...Nếu muốn vào, phải mở cánh cổng này ra nhưng lại không dễ dàng...
Lý Dật cười cười nói:
Cánh cổng này quá thực không dễ mở ra, chỉ là thời gian hiện tại của chúng ta, chắc chắn cũng không đủ để suy tính nhiều, theo ta cứ làm càn đi!
-Làm càn?
Lý Dẫn Chứng nhìn Lý Dật khó hiểu, ánh mắt chần chờ.
Đương nhiên, hắn cũng biết, cái Lý Dật gọi là làm càn, đó là trực tiếp đánh vỡ cánh cổng. Chỉ là, làm việc này cần hao tổn rất nhiều đấu khí. Dưới tình hình ai cũng cảnh giác như vậy thì cách làm xem chừng đơn giản này, lại rất khó đưa ra quyết định,
Theo biểu hiện của đoàn người Lý Dẫn Chứng, vừa rồi bọn họ đánh vỡ cửa hầm ngầm, rồi suốt quãng đường cảnh giác, tiêu hao sức lực không phải ít, nếu lại tiêu hao ở đây một lần nữa, một lát nữa nếu có phát sinh tranh đấu gì, đương nhiên sẽ không có lợi. Hai bên đều biết rõ điều đó, nên bầu không khí lúc này lại yên lặng.
Đối với việc này, Lý Dật chỉ cười lạnh một tiếng, theo hiệp định ban đầu của hai bên, thì Lý Dật chỉ chịu trách nhiệm dẫn đường, còn những việc phí sức này, đương nhiên là do bọn Lý Dẫn Chứng sẽ phải làm. Do dự này kéo dài rất lâu, Lý Dẫn Chứng mới cười cười, nói:
-Lý Dật các hạ, thời gian có hạn chúng ta cứ im lặng như vậy không hay, hay là chúng ta bàn bạc một chút?
Lý Dật cười cười, nói:
-Bàn bạc gì?
Lý Dẫn Chứng nhìn Lý Dật:
Cánh cổng lớn này, sẽ do Lý Dật các hạ phụ trách mở ra... Còn lại dù bên trong chúng ta tìm được vật gì, Lý Dật các hạ sẽ được chọn thêm một phần nữa, có được không?
Lý Dật cười cười, nói:
-Không được! Ta không có lòng tham đó, theo ước định ban đầu của chúng ta, những việc này cũng không phải là do ta ra tay!
Thấy Lý Dật đã nói như vậy, ánh mắt của Lý Dẫn Chứng thoáng hơi cổ quái, hắn hơi cắn răng, nói:
-Nếu không... dù bên trong có gì, Lý Dật các hạ sẽ được chọn thêm hai phần nữa!
Lý Dật lắc đầu, nói:
-Có thể thì có thể, nhưng mà ước định này không ổn thỏa! Nếu không may, chỉ tìm được hai thứ thì phải làm sao?
Lý Dẫn Chứng suy nghĩ một lát mới nói:
-Nếu là như vậy thì coi như chúng tôi không may đi, Lý Dẫn Chứng ta lấy danh nghĩa Chư Thiên Đấu Thần mà thề, ước định lúc này, Lý mõ ta nhất định sẽ tuân thủ, nếu không sẽ vạn kiếp bất phục, chết không chỗ chôn!
Thấy Lý Dẫn Chứng đã nói như vậy, trong lòng Lý Dật rất vui mừng. Nhưng mà hắn cũng biết, kéo dài thêm nữa cũng không phải là biện pháp. Hơn nữa, nơi Huyết sát Chi Khí nồng nặc như vậy, tốc độ bổ sung đấu khí đối với Lý Dật mà nói, vấn đề cũng không phải khó... Hắn chỉ muốn xem nếu bên trong chỉ có hai thứ vị này sẽ hành động như thế nào.
Lúc này, Lý Dật làm ra vẻ chần chờ, hơi do dự nói:
-Nếu đã vậy thì ta đồng ý với ngươi. Nhưng Lý Dẫn Chứng các hạ phải nhớ kỹ, ta chỉ ra tay một lần này thôi đó!
-Nhất định! Nhất định!
Lý Dẫn Chứng khẳng định chắc chắn.
Nghe thấy lời này, Lý Dật dường như hơi tin tưởng, sau khi do dự một chút, mới bước về hướng cánh cổng.
Nhưng Lý Dẫn Chứng ở phía sau, trong lòng thì lại cười thầm:
Tiểu tử không biết trời cao đất dày! Dù bên trong có thứ gì, ngươi cũng không có phúc cầm được! Ngu xuẩn!
Ánh mắt Lý Dật bất động thanh sắc gì liếc nhìn về phía sau, khi nhìn thấy biểu hiện trong mắt của Lý Dẫn Chứng, trên mặt cũng lộ ra nụ cười bí ẩn. Đối với Lý Dật mà nói thề hẹn không quan trọng, nếu hắn đã nhận lời đương nhiên sẽ dốc sức ra mà làm. Nhưng mà nếu như có ai đã nhận lời với hắn, nhưng lại muốn giở mặt với hắn, thì hậu quá sẽ rất khó lường...
Hít một hơi dài, khi cảm nhận được Huyết sát Chi Khí nồng nặc bên trong cơ thể nhanh chóng lưu chuyển, Lý Dật mới bước nhanh hơn, đến trước cánh cổng. Sau đó, hắn đưa tay phải ra, chậm rãi ấn nhẹ lên cánh cổng, nhãn thần chợt nhạt đi, một luồng đấu khí màu tím dâng lên, đã tuôn ra theo cánh tay hắn, sau đó nện mạnh xuống cánh cửa đá...
-Bùm~~
Khi đá vụn bay ra, cánh cổng đá xuất hiện những vết nứt nhỏ, rất nhanh những vết nứt này nổ tung ra bốn phía theo tốc độ cực nhanh. Trong sự rung động mạnh đó, cánh cổng đá đó sụp xuống.
Lúc sụp xuống, một luồng quang mang nhức mắt từ bên trong phát ra. Quang mang bất chợt xuất hiện này, khiến mọi người đều nheo mắt lại theo phản ứng.
Nhưng chính lúc này, liền nghe thấy một âm thanh nhỏ phía sau:
-Lý Dật! Cẩn thận!
Tiếng quát của Thần Thần vừa dứt, một đạo kình phong cũng từ phía sau lao tới, đánh mạnh về sau lưng Lý Dật, sự sắc bén của đấu khí đã lên tới cực điểm...
-Hừ!
Biến cố đột ngột này, Lý Dật đã sớm dự liệu được. Hắn không hề kinh hoảng, nhanh chóng quay người, quang mang nhạt nhạt trên tay phải đột nhiên lóe lên mạnh mẽ đánh về phía sau...
← Ch. 0300 | Ch. 0302 → |