Vay nóng Tima

Truyện:Đấu Y - Chương 505

Đấu Y
Trọn bộ 522 chương
Chương 505: Đại điển long trọng
0.00
(0 votes)


Chương (1-522)

Siêu sale Shopee


Ngày thứ hai là thời điểm mấu chốt cho việc thành đan, bốn người Linh Dược Lão Tổn cực kỳ chăm chú, toàn lực thôi động nguyên hỏa.

Lúc này Lâm Khiếu Đường cũng không còn được dễ dàng như trước, toàn lực hấp thụ các loại tạp chất trong quá trình thành đan phát tán ra.

Bốn người Linh Dược Lão Tổ là người nắm phần việc chủ đạo, kết hợp với Lâm Khiếu Đường nên tạp chất bên trong Thiên Thọ Đan đâng không ngừng giảm thiểu.

- Lâm đạo hữu, chính là lúc này!

Linh Dược Lão Tổ khẽ quát một tiếng.

Nhãn thần Lâm Khiếu Đường lập tức ngưng trọng, tử độc nguyên linh trong cơ thể thanh minh một tiếng, rất nhiều độc nguyên trong lô đỉnh bị hút ra ngoài một cách điên cuồng, tất cả đều bị độc nguyên linh dung hợp.

Oanh!

Một tiếng nổ từ bên trong lô đỉnh truyền ra, bên trong phát sinh một trận bạo tạc kịch liệt.

Bạc tạc như vậy cũng không thể gây tổn thương tới lô đỉnh. Điều này khiến Lâm Khiếu Đường và ba vị khách mời không khỏi giật mình, có thể thấy được lô đỉnh này không hề giống với các loại dị bảo bình thường khác.

Lực bạo tạc rất nhanh truyền ra ngoài, chặt đứt liên hệ của bốn người Linh Dược Lão Tổ và đan dược bên trong lô đỉnh, bốn người còn đồng thời bị đẩy lui ba bước.

Luyện chế Thiên Thọ Đan quả thực tiêu tốn nguyên liệu cũng như tinh lực không hề nhỏ.

Ngoại trừ Lâm Khiếu Đường, sắc mặt bốn người kia đều có chút tái nhợt, liên tục ba ngày vận nguyên lực, hơn nữa còn là toàn lực tới cực hạn, cho dù là ai cũng ăn không tiêu.

Linh Dược Lão Tổ uể oải mở lô đỉnh, nguyên bản sắc mặt vốn bình tĩnh nhất thời trầm xuống, tiếc nuối nói:

- Không thể thành đan, thất bại rồi!

Bốn người Lâm Khiếu Đường không khỏi thất vọng. Linh Dược Lão Tổ nói tiếp:

- Luyện đan thất bại đã nằm trong dự liệu của Văn mỗ, lần này đã làm phiền chư vị tương trợ. Mọi người hãy nghỉ ngơi cho tốt, tại thời điểm nguyên lực hồi phục mấy ngày sau là lúc lần thứ hai luyện đan, mọi phí dụng đều do Văn mỗ gánh chịu. Chư vị có thể tùy ý chọn một loại đan dược trong đan phòng sử dụng. :

Bốn người Lâm Khiếu Đường tự nhiên không khách khí, trực tiếp chọn đan dược trong đan phòng rồi chuẩn bị ly khai, Linh Dược Lão Tổ lại ngăn bốn người lại nói:

- Văn mỗ biết chư vị lúc này nhất định rất mệt mỏi, nhưng còn một chuyện cần phải nói, lần luyện đan thứ hai sẽ diễn ra sau mười ngày nữa. Sáu ngày tới đây bản tông sẽ cử hành một lễ song tu đại điển long trọng, chư vị nếu có thể tham gia bản tông sẽ rất lấy làm vinh hạnh.

Trong lòng Lâm Khiếu Đường lập tức minh bạch, cuối cùng cũng hiểu vì sao Tạo Linh Tông lại bận bịu như vậy.

Thần sắc Hỏa Diễm Lão Tổ khẽ nhúc nhích, hỏi:

- Không biết là lễ song tu đại điển cho vị cao nhân nào của quý phái?

Linh Dược Lão Tổ thấp giọng trả lời:

- Lão tổ bản tông Tạo Linh Tử!

Ngoại trừ Lâm Khiếu Đường, ba người còn lại nhất thời đều hít một ngụm lương khí, thế nào cũng không nghĩ tới nhân vật số một của Tạo Linh Tông ngày nào dĩ nhiên vẫn còn sống, người này từ lúc ba trăm năm trước đã mai danh ẩn tích, toàn bộ Chu Võ Quốc cơ hồ đều đồn đại rằng người này đã ngã xuống.

Ngày đó Tạo Linh Tông dưới sự lãnh đạo của người này có thanh thế vô cùng lớn, thậm chí muốn cùng với Bất Chu Sơn và Thái Vũ Môn bình khởi ngang hàng, thậm chí có chiều hướng vươn lên dẫn đầu.

Thế nhưng Vũ Thái Đấu đột nhiên tìm đến Tạo Linh Tông khiêu chiến, trận chiến ấy đánh ba ngày ba đêm, kết quả Tạo Linh Tử thụ trọng thương trở về môn phái, từ đó về sau thanh thế Tạo Linh Tông liền dần chìm xuống, tin tức về Tạo Linh Tử cũng bị phong tỏa theo.

Tất cả mọi người đều cho rằng Tạo Linh Tử thụ thương quá nặng không thể qua khỏi, danh vọng Vũ Thái Đấu cũng từ khi đó đạt đến một tầm cao mới, trở thành đệ nhất nhân tại Chu Võ Quốc.

- Nguyên lai là lão tổ Tạo Linh Tử của quý phái, Điền mỗ nhất định sẽ tới chúc mừng!

Luyện Hỏa Chân Nhân vẻ mặt cung kính nói.

Hỏa Diễm Lão Tổ và Liên Hỏa Tiên Tử đều phụ họa theo, Lâm Khiếu Đường không muốn tham gia những chuyện tình kiểu này, mục đích chuyến đi của hắn chỉ có một đó là biết được toàn bộ quá trình luyện đan mà thôi.

Trải qua một lần luyện đan, Lâm Khiếu Đường đại khái đã biết được sơ bộ, càng ghi nhớ được một ít thủ đoạn thi pháp của Linh Dược Lão Tổ, ngày có dịp sẽ nghiên cứu cẩn thận.

Bất quá còn có mấy điểm then chốt Lâm Khiếu Đường còn chưa minh bạch, quan trọng nhất chính là thời điểm thành đan cuối cùng, Linh Dược Lão Tổ sẽ lấy đan như thế nào còn chưa biết rõ. Bước lấy đan cuối cùng cũng là công tác then chốt, ước chừng có bốn phần luyện đan thất bại đều ở trong giai đoạn này.

Tham gia luyện đan lần thứ hai là việc nhất định, Lâm Khiếu Đường cũng chỉ có thể phụ họa tùy theo tình hình lúc đó có thể tới trình diện.

Sau khi trở lại biệt viện, Lâm Khiếu Đường lập tức bố trí vài đạo kết trận, rồi tiến nhập trạng thái điều tức. Kỳ thực lần luyện đan này hắn tiêu hao ít nhất, so với bốn người Linh Dược Lão Tổ tự nhiên dễ dàng hơn rất nhiều.

Thứ nhất nguyên lực của Lâm Khiếu Đường so với bốn người kia thâm hậu hơn, thứ hai Lâm Khiếu Đường không cần duy trì vận chuyển nguyên lực liên tục, chỉ ở thời khắc tối hậu hấp thu độc nguyên là được.

Bất quá Lâm Khiếu Đường cũng phải hấp thu dung hợp bộ phận độc nguyên đó trở thành một phần nguyên lực, hoàn toàn bị độc linh tiêu hóa.

Thời gian năm ngày như thoáng qua, hiện tại tu vi Lâm Khiếu Đường thâm hậu, tâm pháp vận dụng càng thuần thục, tuy rằng hấp thu một lượng độc nguyên khổng lồ, thế nhưng thời gian năm ngày cũng đủ tiêu hóa dung hợp gần như toàn bộ, chỉ còn lại một chút bị đẩy ra bên ngoài cơ thể, lưu lại bên trong một khỏa hỏa châu.

Những năm gần đây, cứ sau mỗi lần hấp thụ tiêu hóa độc nguyên, còn lại những phần khó dung hợp cần phải tốn nhiều thời gian, Lâm Khiếu Đường thường đưa ra ngoài cơ thể dung nhập vào bên trong khỏa hỏa châu này.

Khỏa hỏa châu này nguyên bản là màu đỏ hồng hiện đã chuyển biến thành màu tím, hơn nữa bên trên hạt châu còn hiện lên những sóng văn uốn lượn rất rõ ràng, mỗi lần tăng thêm một cái biểu thị rõ độc nguyên bên trong hỏa châu này lại tăng thêm một phần.

Hiện tại hỏa châu đã có mười tám sóng văn, có thể phóng ra mười tám lượt công kích độc lực. Đây cũng tính là một kiện pháp bảo thuần tính công kích, nhưng bởi không rõ cách sử dụng nên Lâm Khiếu Đường vẫn không dùng qua, hơn nữa ngày trước uy lực của hạt châu này cũng không được tốt nên cũng không hữu dụng cho lắm.

Thế nhưng hiện tại bên trong hạt châu này ẩn chứa độc tính coi như Lâm Khiếu Đường cũng cảm nhận được một tia áp bách, bởi vậy mới gọi hạt châu này là Độc Long Châu, nghĩa là ngay cả chân long cũng có thể độc chết.

Từ lâu Lâm Khiếu Đường cảm ứng được rất nhiều cỗ khí nguyên cường đại từ bốn phương tám hướng tập trung về Tạo Linh Tông, tất cả đều là tu luyện giả các phái thuộc Chu Võ Quốc, thanh thế cực kỳ lớn, bất quá trong đó khí nguyên Lâm Khiếu Đường quen thuộc lại không có mấy người, trừ Linh Dược Lão Tổ, còn lại bốn người từng đại chiến với mình vẫn chưa thấy ai xuất hiện.

Thế nhưng ba người vợ chồng Thiên Du, Vũ Thái Đấu đã thấy xuất hiện, còn có hai cỗ khí nguyên khác tương xứng với ba người này cũng tới, nghĩ đến hẳn là Bất Chu Song Tử Tinh của Bất Chu Sơn.

Trước đây Lâm Khiếu Đường cũng nghe Dương Thiên nói qua, Thái Vũ Môn và Tạo Linh Tông có phần không hợp, hơn nữa Vũ Thái Đấu và vị lão tổ Tạo Linh Tử của Tạo Linh Tông lần này tổ chức song tu đại điển cũng có phần khúc mắc, hai người tại mấy trăm năm trước từng so đấu qua, cuối cùng Tạo Linh Tử thụ thương mới kết thúc.

Đã có thù hận, Lâm Khiếu Đường cũng không rõ Vũ Thái Đấu vì sao còn muốn tới đây chúc mừng, tu luyện giả trong lúc tồn tại thù hận thông thường sẽ không giải trừ dễ dàng như vậy được.

Bất quá việc này hiển nhiên không có can hệ gì tới Lâm Khiếu Đường, tham dự lễ song tu đại điển của Tạo Linh Tử lần này cũng chỉ là ghé qua mà thôi, mục đích chính vẫn là lần luyện đan năm ngày sau.

Lâm Khiếu Đường vừa đến trước đại điện Tạo Linh Tông liền tùy tiện tìm một góc trống ngồi xuống, lặng lẽ quan sát tu luyện giả bốn phía lui tới.

Toàn bộ phần sân rộng phía trước Tạo Linh đại điện bầy kín tiệc rượu, trên mỗi bàn đặt các loại chu quả, linh hoa tửu và một ít thịt yêu thú có tác dụng bổ sung nguyên khí. Những thứ này đều ví như thuốc bổ đối với đám người tu luyện giả vậy.

Tu luyện giả tuy rằng không cần ăn uống, thế nhưng khi muốn vẫn có thể ăn uống bình thường.

Bên ngoài đại điện sắp xếp rất nhiều chỗ ngồi, bên trong thì tương đối chú trọng một chút, chỉ có khoảng hơn ba chục chỗ ngồi, chia làm hai hàng hai bên, mỗi bên mười tám chỗ, nơi trung tâm có một ghế đôi, tự nhiên là dành cho Tạo Linh Tử và vị bạn lữ song tu của hắn.

Nơi sân bày biện xác thực cực kỳ hoành tráng, thậm chí có chút phô trương lãng phí, chí ít trong mắt Lâm Khiếu Đường xem ra là như vậy.

*****

Mỗi vị trí trên sân rộng cũng không có đánh dấu tính danh, hiển nhiên là có thể tùy tiện ngồi, bởi nhân số đông đảo, đợi cho hơn phân nửa tu luyện giả an tọa đã trôi đi mất nửa canh giờ.

Mỗi vị đại tu sư vừa đến liền trực tiếp bay vào trong đại điện, mấy người Lâm Khiếu Đường nhận biết cũng đều bay cả vào, trong đó cũng có Hỏa Diễm Lão Tổ, Luyện Hỏa Chân Nhân và Liên Hỏa Tiên Tử.

Vài tên tu luyện giả đứng cạnh Lâm Khiếu Đường châu đầu ghé tai nhỏ giọng với nhau, ai nấy đều nhìn bên trong đại điện với vẻ ước ao. Một gã thanh niên thư sinh càng lắc đầu nói:

- Không biết khi nào chúng ta có thể bước vào bên trong đại điện, lúc đó thì quá tốt rồi!

Một gã nữ tử mặc cung trang khác nói:

- Ngươi hãy cứ đợi kiếp sau đi!

- Vị đạo hữu này, ngươi có thể tránh ra một ít, nơi này năm người chúng ta đã chọn từ trước, xin mời đến chỗ khác ngồi!

Một gã nho sinh trong số mấy người đi tới trước Lâm Khiếu Đường có phần ái ngại nói.

- Đạo hữu, ngươi một mình tới đây sao?

Gã thư sinh sau khi quan sát Lâm Khiếu Đường một chút liền bất ngờ hỏi.

Lâm Khiếu Đường khẽ gật đầu, cũng không muốn nói nhiều với mấy người này, đang muốn ly khai thì gã nữ tử mặc cung trang kia lại nói:

- Đạo hữu, ngươi nếu một mình tới đây, lại không môn không phái, hay là đi thôi, ngươi chỉ sợ khó kiếm được một chỗ. Bên ngoài Tạo Linh Tông cũng không có thống nhất an bài, đều là tùy ý hành sự, nguyên nhân chính cũng là không muốn những kẻ không mời mà đến.

Một gã Thiếu nữ mặc lục y khác nhìn Lâm Khiếu Đường có điểm khinh thường nói:

- Đạo hữu, không phải ta xem thường ngươi, linh hồn giai sơ kỳ đến xem náo nhiệt làm gì, thừa lúc trở về đi, đỡ phải tới cảnh không chỗ ngồi rồi bị người ta chế nhạo.

Lâm Khiếu Đường đối với bên trong đại điện cũng không hứng thú, thầm nghĩ tùy tiện tìm một chỗ ngồi bên ngoài đợi một hồi tới khi điển lễ hoàn thành liền tự rời đi, hắn không có một chút ý tứ tham dự, chủ yếu là do ứng phó mà thôi, chí ít để Linh Dược Lão Tổ nhìn một chút chính mình đã tới là đủ, ít nhất vẫn là làm tròn lễ nghĩa.

Chỉ là Lâm Khiếu Đường không nghĩ tới cư nhiên lại gặp phải cảnh này, trong lòng không khỏi tự giễu, hiển nhiên không có thừa tâm tình nói thêm với những tên tu luyện giả này.

Lâm Khiếu Đường chẳng cần tính toán với đám tiểu bối, tránh xa một chút sang bên cạnh lại tìm được mấy chỗ ngồi vẫn chưa có người.

Ngay lúc Lâm Khiếu Đường chuẩn bị ngồi xuống, bỗng nhiên bên trong đại điện truyền đến một tiếng la lớn:

- Lâm đạo hữu, xin mời vào đại điện, sao có thể cho ngươi ngồi bên ngoài được!

Tiếng nói vừa dứt, một đạo thân ảnh từ bên trong đại điện bay ra, chính là Linh Dược Lão Tổ, một tiếng lớn này cũng thu hút sự chú ý của không ít tu luyện giả.

Mọi người không khỏi đều nhìn về phía Lâm Khiếu Đường, đối với thân phận vị thanh niên mặc tử bào này nhất thời có chút hiếu kỳ, dù sao có thể khiến Linh Dược Lão Tổ chuyên trách nghênh tiếp, nhân vật như vậy tất nhiên không phải bình thường được.

Đám tu luyện giả vừa xa lánh Lâm Khiếu Đường lại càng kinh ngạc, vô luận như thế nào đi nữa bọn họ cũng không nghĩ một gã tu vi linh hồn giai sơ kỳ lại có thể khiến đích thân Linh Dược Lão Tổ thỉnh mời.

Thiếu nữ mặc lục y trước buông lời khinh thường Lâm Khiếu Đường lúc này nét mặt đã xuất hiện vẻ hối hận, lần này đi ra nàng muốn tìm cho mình một vị bạn lữ song tu, tu vi của thanh niên mặc tử bào này tuy rằng kém mình nhưng xem ra lại có chút bối cảnh, hẳn là một lựa chọn không tồi.

Lâm Khiếu Đường lại có chút bất đắc dĩ, lúc này chính mình khó tránh khỏi phải đi vào đại điện, khi đó sợ rằng khó giữ kín được thân phận. , hơn nữa lúc này cũng không thể rời đi, dù sao những người bên trong đại điện không ai là dễ chọc tới, toàn bộ đều là những lão quái địa vương hậu kỳ, càng có tuyệt thế cao nhân như Vũ Thái Đấu, chính mình nếu sớm bỏ đi chắc chắn sẽ làm mất lòng bọn họ.

Linh Dược Lão Tổ tiến tới xin lỗi nói:

- Lâm đạo hữu, để ngươi chờ lâu như vậy thực sự là Văn mỗ đã thất trách, hôm nay khách nhân thực sự quá đông khiến mỗ tiếp đãi không xuể, có chỗ nào thất lễ còn thỉnh Lâm đạo hữu thông cảm cho.

Linh Dược Lão Tổ dĩ nhiên chủ động chịu nhận lỗi, hành động này nhất thời khiến chúng tu luyện giả xung quanh tròn mắt nhìn, đối với thân phận thanh niên mặc tử bào càng thêm tò mò hứng thú.

- Lẽ nào người này có liên quan gì với Bất Chu Sơn hay Thái Vũ Môn sao?

Thiếu nữ mặc lục y lẩm bẩm, thân phận của thanh niên mặc tử bào càng đặc thù thì nàng lại càng hối hận.

- Ta xem không giống!

Thanh niên thư sinh lắc đầu nói.

- Người này hẳn không phải là người trong đại môn phái, tu vi cũng quá yếu đi!

Nữ tử mặc cung trang có điểm bất bình trong lòng nói.

Ngay khi mọi người còn đang suy đoán lung tung, bên trong đại điện truyền ra một trận tiếng cười lớn, bên trong tiếng cười còn ẩn hàm một cỗ nguyên lực khiến cho không ít tu luyện giả có tu vi hơi yếu kém một chút cảm thấy khó khăn, thậm chí đầu óc choáng váng.

Mấy người thiếu nữ mặc lục y mặc dù không đến mức choáng váng đầu óc thế nhưng vẫn cảm thấy khó khăn, lông mày không khỏi nhăn lại.

Chỉ thấy một đạo quang mang màu vàng lấp lánh thoáng qua, một vị lão giả thân hình lực lưỡng xuất hiên trước mắt chúng nhân, người này chính là Vũ Thái Đấu, đệ nhất cao thủ Chu Võ Quốc.

- Ha ha ha, Lâm đạo hữu cần gì phải khách khí, ngồi cùng một chỗ với đám tiểu bối này thực sự làm mất thân phận của đạo hữu, lão phu rất không đồng ý, Lâm đạo hữu ngươi ngồi chỗ này thì mấy người chúng ta ngồi bên trong sao được!

Vũ Thái Đấu trực tiếp nói, hơn nữa thanh âm còn rất lớn.

Ngay cả Vũ Thái Đấu cũng phải tỏ thái độ với thanh niên mặc tử bào này, hơn nữa một phen vừa rồi còn có ý tứ xác minh rõ ràng, chúng tu luyện giả bốn phía coi như có ngu ngốc đến mấy cũng có thể nhận ra.

Thanh niên mặc tử bào cũng là một lão quái địa vương giai?

Thiếu nữ mặc lục y, thanh niên thư sinh và nữ tử mặc cung trang ai nấy đều ngưng nét mặt, rồi lại có phần bối rối khẩn trương, hồi tưởng lại thái độ chính mình vừa rồi, nếu đối phương là một lão quái địa vương giai mà nói, kia chẳng phải tự chuốc họa vào thân sao.

Thanh niên thư sinh vừa nghĩ vậy, cũng bất chấp, lập tức tiến lên thi đại lễ nói:

- Lâm tiền bối, vãn bối vừa rồi lỗ mãng, nếu có điểm gì sai sót mong tiền bối tha thứ cho!

Thiếu nữ mặc lục y gần như sợ hãi sắp khóc, chính mình thực sự quá buồn cười, đầu tiên là khinh thường người ta, có lúc lại muốn cùng người ta song tu, hiện tại lại biết người ta cư nhiên là một địa vương giai lão quái, những điều này quả thực buồn cười đến cực điểm, chỉ biết đi tới nói:

- Lâm tiền bối, vãn bối vừa rồi đã đắc tội.

Vũ Thái Đấu không đợi Thiếu nữ mặc lục y nói hết lời, không nhịn được nói:

- Cút, không thấy lão phu đang nói chuyện với Lâm đạo hữu sao? Lâm đạo hữu chính là đương đại cao nhân, không thèm tính toán với đám tiểu bối các ngươi, thực sự là mất hứng, cút cút cút!

Ba tiếng "cút" của Vũ Thái Đấu còn ẩn chứa cực đại khí nguyên trùng kích bên trong, vài tên tu luyện giả thiếu chút nữa không chịu được ngất đi, bất quá bọn họ đều rất rõ ràng như vậy là Vũ Thái Đấu đã hạ thủ lưu tình rồi.

Tại trước mắt bao nhiêu người, Vũ Thái Đấu tự mình lôi kéo thanh niên mặc tử bào đi vào trong đại điện, Linh Dược Lão Tổ cũng đi bên cạnh, dáng vẻ thập phần cung kính.

Bỗng nhiên bên trong chúng tu luyện giả như có người nhớ tới điều gì, nhẹ giọng nói:

- Lẽ nào người này chính là người hơn hai tháng trước độc chiến năm vị đại tu sư sao?

Thanh âm không lớn, thế nhưng rất nhanh được truyền rộng ra chúng nhân, tựa hồ chỉ có khả năng này là duy nhất, một người có thể để Vũ Thái Đấu tự mình nghênh tiếp, tuyệt đối không phải là người bình thường được.

Tất cả mọi người đều khiếp sợ chắm chú nhìn vào bóng lưng thanh niên mặc tử bào chậm rãi biến mất trên bậc thềm rồi tiến vào bên trong đại điện.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-522)