← Ch.505 | Ch.507 → |
Lâm Khiếu Đường vừa bước vào bên trong đại điện nhất thời có không ít ánh mắt đưa tới. Có thể ngồi bên trong đại điện này dĩ nhiên đều là những vị đại tu sư thuộc đỉnh tầng của Chu Võ Quốc.
Trong đó càng có những nhân vật đỉnh phong, tu vi đạt tới tầm cao nhất như phu phụ Thiên Du, Bất Chu Song Tử.
Những tu luyện giả bình thường sau khi tiến vào đại điện chỉ sợ sẽ bị khí thế mấy người đại tu sư đè ép xuống, thậm chí còn có thể bị ánh mắt tập trung nhìn mà mê muội, khí huyết bốc lên vô cùng khó chịu.
Bất quá tu vi Lâm Khiếu Đường đã cực kỳ thâm hậu, dưới sự tập trung chú ý của đám người đại tu sư vẫn một đường hiên ngang đi tới, ngược lại có không ít vị đại tu sư bị khí thế của hắn chèn ép, nhất thời cảm giác khó chịu.
Dưới sự dẫn dắt của Linh Dược Lão Tổ và Vũ Thái Đấu, Lâm Khiếu Đường được đưa đến trước một bàn có hai chỗ ngồi mới dừng lại.
Lâm Khiếu Đường thực có điểm ngoài ý muốn, Tạo Linh Tông không biết vì sao có thể để một gã tu luyện giả xa lạ ngồi tại một vị trí tôn quý như vậy.
Một đường đi qua bàn của hơn hai mươi vị đại tu sư, chỉ có bốn năm người chào hỏi Lâm Khiếu Đường, phu phụ Thiên Du chính là hai trong số đó.
Bất quá mấy vị đại tu sư sau khi thấy phu phụ Thiên Du chào hỏi với Lâm Khiếu Đường, thần sắc lập tức lộ ra vẻ hối hận, tu luyện giả có thể được phu phụ hai người này nhận biết rồi hỏi thăm chỉ sợ không hề đơn giản.
Vũ Thái Đấu ngồi bên trái chủ vị, Lâm Khiếu Đường thì ngồi bên phải, trực tiếp ngồi trước Bất Chu Song Tử và hai người phu phụ Thiên Du.
Sau khi Linh Dược Lão Tổ giới thiệu, một vài vị đại tu sư không biết rõ thân phận thanh niên mặc tử bào ra sao mới lập tức hiểu ra, mọi sự bất bình, tức giận khi trước thấy vị thanh niên mặc tử bào này được ngồi chủ vị cũng bị gạt xuống.
Ngay khi Lâm Khiếu Đường an vị không lâu, căn phòng phía sau đại điện truyền đến một tiếng cười to, một đạo ngân quang lóe lên, một vị lão giả tóc bạc đã thấy xuất hiện tại bàn chủ vị.
Khí nguyên trên người lão giả này cuồn cuộn như sóng biển liên miên không dứt, dĩ nhiên đã tới mức siêu việt đại tu sư, một vài tên đại tu sư ngồi ở phía sau nhất thời lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên đối với khí nguyên khổng lồ trên người vị lão giả này cảm thấy một tia áp lực và sợ hãi.
Lâm Khiếu Đường liếc mắt nhìn, trong lòng đã đoán được người này nhất định là Tạo Linh Tử không cần nghi ngờ.
Tạo Linh Tử vừa tới liền chắp tay nói:
- Chư vị có thể đến chúc mừng Triệu mỗ nạp thiếp, Triệu mỗ xin hứa một lời, ngày sau chư vị ai có hỉ sự, Triệu mỗ nhất định sẽ đưa lễ vật tới chúc mừng.
- Đâu đâu, có thể tới tham gia song tu đại điển của Triệu đạo hữu là chuyện tình chúng ta rất mong đợi!
Một gã tu luyện giả ngồi phía sau vội nói.
- Ha ha, người tới là khách, hôm nay chúng ta mặc sức ăn uống lo say, không cần lo thiếu rượu dùng, Linh hoa tửu này chính là do Triệu mỗ tự mình ngâm chế, uống xong một chén liền có công hiệu sơ kinh thông huyết, đối với tu luyện cũng có chút ích lợi nhất định, uống xong một vò liền có thể ngưng tụ ra một tia khí nguyên, uống xong một chum tác dụng có thể ngang một viên tăng nguyên đan bồi bổ khí nguyên, bất quá linh hoa tửu này cũng rất nặng, nếu tửu lượng không cao sợ rằng có điểm phiền toái!
Tạo Linh Tử hào hứng giới thiệu.
- Lão đầu linh, ngươi có phải muốn kéo dài thời gian hay sao? Mau chóng dẫn tiểu nương tử của ngươi cho chúng ta xem mặt, lão phu đến vô cùng kỳ quái rốt cuộc nữ tử này ra sao lại có thể khiến lão già hơn tám trăm tuổi như lão coi trọng đây.
Vũ Thái Đấu tùy tiện nói.
Ở chỗ này, người có thể ăn nói tùy tiện với Tạo Linh Tử như vậy cũng chỉ có một mình Vũ Thái Đấu mà thôi, tuy rằng tu vi Bất Chu Song Tử Tinh và phu phụ Thiên Du cũng cực kỳ cao thâm, nhưng với tính cách bốn người này mà nói, sẽ không có chuyện ăn nói như vậy.
Tạo Linh Tử đầu tiên là ngưng sắc mặt, dường như còn mang theo một tia tức giận nhưng khi thấy là Vũ Thái Đấu lại nở nụ cười, giơ chén rượu trong tay lên nói:
- Thái lão đầu, ta còn chưa gấp, ngươi gấp cái rắm nha, đã là song tu đại điển tự nhiên không để các ngươi đi một chuyến phí công, cần tới sẽ tới, không cần phải vội.
Chủ nhân đã mở miệng, khách nhân tự nhiên ứng theo, Vũ Thái Đấu cũng thẳng thắn giơ chén rượu lên một hơi uống cạn sạch, Lâm Khiếu Đường bất động thanh sắc một ngụm uống hết, những người còn lại tự nhiên cũng đều như vậy.
Một chén cạn, Tạo Linh Tử lập tức vỗ tay, bên ngoài đại điện liền vang lên những tiếng hô báo.
- Tông chủ phu nhân tới!
Trong mắt Vũ Thái Đấu, phu phụ Thiên Du và Bất Chu Song Tử đều hiện lên vẻ kinh dị, hơn nữa còn có một chút ngoài ý muốn.
Không nghĩ tới hai phu thê Tạo Linh Tử mấy trăm năm qua vẫn chưa hề chết đi, Tạo Linh Tử còn hoàn hảo, dù sao năm đó không người nào thực sự nhìn thấy hắn ngã xuống.
Thế nhưng nguyên phối song tu bạn lữ của Tạo Linh Tử là Địa Linh Tiên Tử từ năm trăm năm trước có không ít tu luyện giả chứng kiến nàng chết trên tay ba con yêu thú địa vương cấp mười bốn nơi hải ngoại.
Khi một nữ tử từ bên ngoài đại điện đi vào, nguyên bản Vũ Thái Đấu còn có chút không mấy tin tưởng thiếu chút nữa cứng đờ người, hiển nhiên rất giật mình.
Bất quá rất nhanh thần sắc Vũ Thái Đấu đã khôi phục trở lại, Bất Chu Song Tử và phu phụ Thiên Du cũng đồng dạng không thể tin tưởng như Vũ Thái Đấu.
Quá giống, thật sự là quá giống. Trong lòng năm vị nhân vật đỉnh phong đều hô lên một trận tán thán.
Theo lý thuyết lấy tu vi năm người, muốn lừa được bọn họ hầu như là không có khả năng, thế nhưng nữ tử này khi vừa bước vào đại điện, quả thực đã qua mắt được bọn họ một chút.
Cứ như vậy, cả năm vị nhân vật đỉnh phong đều cho rằng Địa Linh Tiên Tử quả thật đã sống lại.
Bất quá rất nhanh cả năm người liền phát giác nữ tử này tuy so với Địa Linh Tiên Tử giống nhau như đúc nhưng tu vi lại chỉ có linh hồn giai hậu kỳ mà thôi, lúc này mới biết đây không phải là Địa Linh Tiên Tử ngày xưa.
Sở dĩ trong nháy mắt bị đánh lừa chỉ vì ai cũng hiểu rõ vị Địa Linh Tiên Tử kia quá sức lợi hại, có thể nói là ngang dọc Chu Võ Quốc không ai dám động tới, coi như là Vũ Thái Đấu cũng phải có chút kiêng kị với nữ tử này.
Trên thực tế, Tạo Linh Tử có thể có được thành tựu ngày hôm nay tất cả đều nhờ công sức có được vị song tu bạn lữ như nàng. Địa Linh Tiên Tử ngày trước có uy danh hơn xa Tạo Linh Tử, thậm chí không chỉ tại Chu Võ Quốc mà còn là toàn bộ Kỳ Minh Phong Đại Lục nàng cũng là nữ tử thiên tư trác tuyệt có một không hai, cũng chỉ duy nhất nàng là nữ tử có hy vọng vượt lên trước chúng nam tu bước lên con đường tu luyện đỉnh phong, chỉ tiếc hồng nhan bạc mệnh, nếu không Tạo Linh Tông hiện tại tuyệt đối có thể ngang hàng bình tọa so với Bất Chu Sơn và Thái Vũ Môn trở thành một siêu cấp đại môn phái.
Bất Chu Song Tử càng ăn phải đau khổ dưới tay Địa Linh Tiên Tử, ngày đó còn thiếu chút nữa khó giữ được mạng nhỏ này, cũng là từ đó Bất Chu Song Tử mới bắt đầu hăng hái tu luyện, có được tu vi đỉnh phong như ngày hôm nay.
Nếu nói năm nhân vật đỉnh phong này chỉ bị lừa bịp một chút mà nói thì Lâm Khiếu Đường lại hoàn toàn bị mộng mị, bởi vì nữ tử này hắn nhận thức, hơn nữa còn phi thường quen thuộc.
Cho dù Lâm Khiếu Đường có bản lĩnh thông thiên cũng sẽ không nghĩ đến ngày hôm nay có thể nhìn thấy nàng bên trong Tạo Linh đại điện này.
Nạp Lan U sau khi lướt qua Lâm Khiếu Đường chỉ u oán nhìn hắn, sau đó bất đắc dĩ đi tới chủ vị bên cạnh Tạo Linh Tử ngồi xuống.
Nạp Lan U lúc này mặc bộ trang phục cao nhã, nghiễm nhiên có bộ dáng như chủ mẫu nhất phái, tấm trường bào sang trọng quý phái bọc lấy thân hình tuyệt đẹp khiến cho nàng càng thêm vẻ thành thục, không còn thấy một chút dáng dấp của người thiếu nữ năm xưa.
Thế nhưng như vậy vẫn không thể che giấu được mị lực vốn có của Nạp Lan U. Tại trong các mỹ nữ Lâm Khiếu Đường từng gặp qua, Nạp Lan U thuộc về loại hình mỹ nữ nóng bỏng, cuốn hút. Tạo Linh Tử nguyên bản tràn đầy tươi cười, nhưng có điều trên khuôn mặt già nua lúc này lại hiện lên một tầng sương lạnh, đối với việc vợ chưa cưới và thanh niên mặc tử bào nhân kia giao lưu ánh mắt cũng nhìn thấy toàn bộ.
- Vị đạo hữu này có dung mạo so với Địa Linh Tiên Tử ngày trước quả thực giống nhau như đúc, đến thiếu chút đã lừa gạt lão phu rồi, không biết đạo hữu là người phương nào?
Vũ Thái Đấu lúc này đã không còn vẻ ngỡ ngàng như trước, lập tức hỏi.
*****
Hỏi ra lời này cũng là Vũ Thái Đấu có điều lo lắng, bởi vì hắn biết rõ Địa Linh Tiên Tử vốn là người nơi này, hỏi như vậy chỉ là muốn xác nhận một chút mà thôi.
- Tiểu nữ là người Kỳ Đông!
Nạp Lan U nhìn thoáng qua Tạo Linh Tử, sau khi được cho phép mới quay sang trả lời.
- A, thì ra là thế!
Một tia nghi ngờ cuối cùng trong long Vũ Thái Đấu rốt cuộc đã được buông lỏng, thiên hạ rộng lớn như vậy, xuất hiện những người có tướng mạo tương đồng cũng không phải là chuyện gì hiếm.
- Ha ha, Triệu mỗ biết chắc sẽ làm Thái lão đầu ngươi hoảng sợ, Triệu mỗ lúc mới lần đầu gặp nàng lại càng hoảng sợ hơn, bất quá đáng tiếc cũng không phải là vong thê, nữ tử này tên là Nạp Lan U, chỉ là có tướng mạo giống với vong thê mà thôi!
Tạo Linh Tử cười to nói.
Ở đây có không ít đại tu sư ngày trước chưa từng gặp qua Địa Linh Tiên Tử, hoặc giả khi đó cũng chưa được nổi danh, thậm chí vẫn còn là một phàm nhân, hôm nay thấy được nữ tử này có tướng mạo tương đồng với Địa Linh Tiên Tử ngược lại không có cảm giác gì đặc biệt, có chăng chỉ là bị khuôn mặt xinh đẹp kia thuyết phục mà thôi.
Khi mọi người đã đến đông đủ, đại điển tự nhiên cũng bắt đầu, chúng tu luyện giả nhất nhất hướng Tạo Linh Tử kính rượu chúc mừng, Tạo Linh Tử ngược lại cũng hết mực tiếp nhận.
Tuy rằng Lâm Khiếu Đường kỳ quá vì sao Nạp Lan U đột nhiên trở thành song tu bạn lữ của lão gia hỏa này, nhưng tâm ý của hắn vẫn đặt nhiều hơn trên phương diện luyện đan.
Lâm Khiếu Đường và Nạp Lan U có thể tính là uyên nguyên sâu xa, thế nhưng thực chất hai người lại không có mấy liên quan, nếu có cũng chỉ có thể nói Lâm Khiếu Đường và sư phụ của nàng có quan hệ không rõ mà thôi.
Lâm Khiếu Đường đáp ứng đưa Nạp Lan U phi thăng thượng giới, nhưng là dưới tình huống vạn sự sẵn sàng, mặt khác cũng phải do người ta tự nguyên, Lâm Khiếu Đường tuyệt đối không thể ép buộc nàng. Nếu nữ tử này nguyện ý ở lại hạ giới trở thành song tu bạn lữ một nhân vật đỉnh phong, tự nhiên không có gì là không thể.
Bởi vì đại đa số tu luyện giả có mặt nơi đây Lâm Khiếu Đường đều không hề nhận biết nên cũng không muốn nói chuyện với ai, chỉ ngồi một mình uống rượu rồi suy ngẫm về chuyện tình luyện đan.
Bỗng nhiên một đạo thanh âm cầu cứu cấp thiết truyền đến:
- Lâm tiền bối, cứu cứu ta!
Thần sắc Lâm Khiếu Đường trở nên ngưng trọng, có điều động tác uống rượu vẫn không đình chỉ, ánh mắt thậm chí còn không hề di động.
Trong tình huống như thế này, truyền âm là phi thường nguy hiểm. Bốn phía xung quanh có tới sáu nhân vật đỉnh phong của Chu Võ Quốc, muốn bí mật truyền âm sợ là không thể.
Bất quá nghe được lời này, Lâm Khiếu Đường lập tức suy đoán được Nạp Lan U hơn phân nửa là bị ép buộc, nhưng chuyện này quả thật kỳ quái, chính mình chạy loạn mới may mắn tới được Chu Võ Quốc, cũng không biết nàng như thế nào tới đây được?
Nhưng sau khi phân tích tình thế, Lâm Khiếu Đường cũng không dự định quản việc này, chỉ tiếp tục hờ hững uống rượu.
- Lâm đại ca, cứu ta, nể giao tình chúng ta nhiều năm qua hãy cứu ta đi, nếu không được, thiếp thân chỉ sợ sống không quá được ba ngày!
Trong lòng Lâm Khiếu Đường khẽ thở dài, nói đến nữ tử này với mình quen biết nhau nhiều năm như vậy, coi như là vì Hoa Tiên Tử cũng không thể thấy chết không cứu, lập tức cẩn thận thi triển một loại bí thuật truyền âm cao thâm nói:
- Vì sao không thể sống quá ba ngày?
Thấy Lâm Khiếu Đường đáp lời, nhãn thần có phần u tối của Nạp Lan U lập tức sáng hẳn lên, càng vui vẻ truyền âm nói:
- Chỉ vì ta cùng với thê tử vị lão tổ Tạo Linh Tông này thực sự rất giống nhau, hắn muốn dùng cấm thuật đưa u hồn vị thê tử đã chết cách đây mấy trăm năm triệu hồn trở về từ Địa Minh Chi Giới rồi đoạt xá thiếp thân.
Lâm Khiếu Đường kỳ quái nói:
- Chỉ cần ba ngày là hoàn thành xong?
- Không, triệu hoán u hồn nào có dễ dàng như vậy, coi như là vị Tạo Linh Tử này có tu vi đã đến mức siêu việt đại tu sư cũng rất khó thực hiện, bất quá lão già này cũng không dự định để thiếp thân sống lâu nữa, ba ngày sau sẽ trực tiếp diệt trừ đi hồn phách thiếp thân, chỉ để lại thân thể vô hồn, đợi u hồn thê tử hắn trở về chỉ cần dung hợp một chút là được.
Nạp Lan U khóc nức nở nói.
Lâm Khiếu Đường trầm mặc một hồi, sau đó nói:
- Nạp Lan tiểu thư có tính toán gì không?
- Thiếp thân muốn chạy trốn, thế nhưng trong cơ thể bị lão già kia hạ thiên than độc, một ngày đêm không có giải dược sẽ gặp phải thống khổ vô cùng, thỉnh Lâm đại ca cứu ta! Nếu được ta xin tình nguyện bỏ qua phi thăng!
Nạp Lan U thống khổ nói.
Lâm Khiếu Đường không biết bí thuật truyền âm của mình có hay không bị mấy lão quái vật kia phát hiện, nhưng chắc chắn một điều rằng bọn hắn cho dù thăm dò đến cũng tuyệt đối không biết được nội dung nói chuyện, nhiều nhất chỉ cảm nhận được ba động yếu ớt mà thôi.
Tạo Linh Tử vẫn ứng phó việc kính rượu, tựa hồ cũng không có nhận thấy sự biến hóa trên thần sắc Nạp Lan U. Lâm Khiếu Đường càng ý tứ đi tới chúc lão một chén.
Khi buông chén rượu, Tạo Linh Tử còn thưởng thức nhìn Lâm Khiếu Đường nói:
- Lâm đạo hữu, gần đây danh tiếng của ngươi tại Chu Võ Quốc như mặt trời ban trưa, coi như là Triệu mỗ ngày trước cũng không thể bằng, thật sự là hậu sinh khả úy, một người độc chiến năm vị đại tu sư, cao siêu a! Đến, Triệu mỗ kính ngươi một chén!
- Chỉ là do năm vị đạo hữu nương tay mà thôi, Lâm mỗ cũng chỉ nhờ may mắn!
Lâm Khiếu Đường ứng phó, tay nâng chén rượu rồi một ngụm uống cạn.
- Lâm đạo hữu quá khiêm nhượng, cho dù năm người không hết sức, nhưng mình ngươi độc chiến cả năm đã là chuyện tình hết sức nguy hiểm, thử hỏi toàn bộ Chu Võ Quốc có mấy người dám làm như vậy!
Tạo Linh Tử có vài phần hào khí nói.
Chỉ là trong mắt Tạo Linh Tử chợt lóe lên dị quang, điều này cũng không tránh khỏi mắt Lâm Khiếu Đường, những lão quái vật như này tâm trí xa rộng hơn tu luyện giả bình thường rất nhiều, ánh mắt chính mình và Nạp Lan U lúc đối diện tự nhiên là khó tránh khỏi mắt Tạo Linh Tử.
Trọng yếu hơn nữa cũng là điểm quan trọng nhất đó là thân phận. Trong lòng Lâm Khiếu Đường vẫn biết thân phận chính mình tại Chu Võ Quốc không hề bảo đảm, Nạp Lan U lại đến từ Kỳ Đông, lão quái này không thể không nghi ngờ được.
Bốn phía vang lên những tiếng hoan hô reo mừng, Tạo Linh Tông càng phái ra chúng nữ tu nhất nhất hầu hạ các vị đại tu sư, bên người Lâm Khiếu Đường cũng có hai vị nữ tu tuyệt sắc.
Hai nàng đều xinh đẹp quyến rũ, vừa có phần tư sắc lại cực kỳ nhu thuận nghe lời. Bên các bàn khác có không ít đại tu sư không hề kiêng nể ôm trọn vị nữ tu cạnh mình, nhưng Lâm Khiếu Đường đối với hai vị nữ tu bên cạnh cảm thấy không mấy hứng thú, đối lập với hắn là bên bàn của Vũ Thái Đấu, lão già này lại không chút che giấu, liên tục táy máy trên người nữ tử bên cạnh mình.
Tạo Linh Tử có chút kỳ quái nói:
- Thế nào? Lâm đạo hữu không thích hai người bên cạnh? Vậy để ta cho gọi hai người khác!
Lâm Khiếu Đường đạm nhiên mở miệng nói:
- Không cần đổi, hai người các nàng là được rồi!
Tạo Linh Tử càng thêm kỳ quái nói:
- Nếu Lâm đạo hữu không ghét bỏ, sao không để hai nàng được hầu hạ?
Lâm Khiếu Đường cười nói:
- Lâm mỗ không có thói quen được hầu hạ!
- Ha ha, Lâm huynh, ngươi cũng đừng quá thanh cao, nữ tu của Tạo Linh Tông chúng ta chính là tuyệt nhất Chu Võ Quốc, ngươi không cho hầu hạ cũng đừng có hối hận đấy!
Vũ Thái Đấu ngồi phía đối diện đột nhiên cười to nói.
Thần sắc Lâm Khiếu Đường có chút biến hóa, nhãn thần cũng dần chuyển thành sắc bén, lập tức mở miệng nói:
- Triệu đạo hữu, Lâm mỗ muốn làm một bút giao dịch với ngươi, chẳng biết có được không?
- A? Giao dịch cái gì? Lâm đạo hữu coi trọng thứ gì của bản phái xin cứ nói!
Tạo Linh Tử sảng khoái nói.
- Lâm mỗ muốn đổi Nạp Lan tiểu thư!
Lâm Khiếu Đường bình thản uống một ngụm rượu nói.
Một lời nói ra khiến cho tiếng huyên náo bên trong đại điện nhất thời an tĩnh hẳn, trong nháy mắt tất cả ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Lâm Khiếu Đường và Tạo Linh Tử.
Bầu không khí trong toàn bộ đại điện dường như bị đóng băng lại, thậm chí còn cảm giác thấy mùi thuốc súng đậm đặc.
Vũ Thái Đấu cũng kỳ quái nhìn Lâm Khiếu Đường, đối với yêu cầu vị Lâm đạo hữu này đột nhiên đưa ra không thể lý giải nổi, phu phụ Thiên Du cũng đồng dạng không thể lý giải nổi nhìn sang Lâm Khiếu Đường, ở trong mắt bọn họ, một nữ tử tu vi chỉ có linh hồn giai hậu kỳ thực không đáng để phát sinh ngăn cách với Tạo Linh Tông.
← Ch. 505 | Ch. 507 → |