← Ch.0294 | Ch.0296 → |
Oanh!
Hắc Sắc Nộ Long đón đầu nện xuống, đây là một kích mạnh nhất của nó, trực tiếp khiến ý thức không gian xuất hiện một vết nứt không gian đen kịt tựa như mạng nhện, hủy diệt lực lượng bao phủ trọn hồn phách vào trong
Cảm giác đau đớn kịch liệt lập tức lan khắp toàn thân, màn hào quang đen kịt bao phủ xuống mảnh vỡ hồn phách giờ này khắc này, rốt cuộc không cách nào tương liên được nữa....
Nhưng ngay khi liên hệ giữa những mảnh vỡ hồn phách kia sắp sửa hoàn toàn ngăn cách thì một cổ khí tức kỳ lạ liền lăng không xuất hiện.
Thần Dạ ngẩn ra, không khỏi phi thường khiếp sợ.
Đạo khí tức này, đúng là cổ khí tức xa lạ kia trong Đan Điền, nó vậy mà lại xuất hiện vào lúc này?
Khí tức lạ lẫm cực kỳ cường đại, lúc thoáng hiện liền cưỡng ép bao phủ tất cả mảnh vỡ hồn phách vào trong, chợt, hóa thành bình chướng vô hình, lặng chờ lấy Hắc Sắc Nộ Long vẫn chưa hề tán đi kia!
Oanh, oanh, oanh!
Hắc Sắc Nộ Long lần lượt oanh kích xuống, tiếng Lôi Đình nổ tung vang vọng lên nối liền không dứt, nhưng dưới uy lực như vậy, bình chường vô hình do khí tức lạ lẫm biến thành mặc dù không ngừng run rẩy, nhưng lại không có dấu hiệu gì vỡ vụn cả.
Nhìn thấy một màn này, Thần Dạ có chút ngẩn người, thứ này rốt cục có địa vị gì, vậy mà cường đại đáng sợ như vậy, đối mặt với oanh kích tựa như điên cuồng của Hắc Sắc Nộ Long vẫn không hề hấn gì.
Cứ đánh xuống như thế, không đến một phút đồng hồ uy lực đã yếu bớt đi rất nhiều, cuối cùng, trên không trung, tầng mây hắc sắc kia không còn xoay tròn nữa, Hắc Sắc Nộ Long phảng phất đã mất đi năng lượng nguồn suối, chậm rãi trở nên ảm đạm xuống, cho đến lúc biến mất không thấy gì nữa!
Theo Hắc Sắc Nộ Long biến mất, tầng mây hắc sắc giữa không trung cũng ẩn vào không thấy đâu nữa, tất ca cảm giác áp bách bao phủ trong ý thức không gian cũng lập tức vô tung vô ảnh.
- Thành công không?
Sau khi tâm thần không cảm ứng được, phía chân trời cũng không có bất kỳ động tĩnh gì, Thần Dạ nhanh chóng thu hồi tâm thần lại, cuối cùng ở đây cũng không còn gì ngoài Quỷ Thi, còn có đạo khí tức lạ lẫm kia nữa.
Bị Hắc Sắc Nộ Long oanh kích như thế, Thần Dạ lại không cảm thấy cổ khí tức lạ lẫm kia có gì suy yếu cả....
Ý thức không gian hiện giờ, một mảnh hỗn loạn, chẳng những hồn phách, mà ngay cả bản thân không gian cũng hoang tàn khắp nơi, bất quá điều đó cũng không tiếp tục quá lâu.
Ước chừng hơn mười giây qua đi, sau khi ý thức không gian chính thức an tĩnh lại, một cổ chấn động lập tức trải rộng khắp mỗi một góc trong không gian.
Chợt, trong ý thức không gian, đạo đạo khe hở nhìn thấy mà giật cả mình liền dùng tốc độ cực nhanh khép lại.... Trong chốc lát, ý thức không gian đã hoàn toàn đổi mới, không tìm thấy được chút dấu vết phá hư nào ban nãy nữa.
Hồn phách Thần Dạ lúc này cũng càng kỳ lạ, vô số mảnh vỡ hồn phách giữa lẫn nhau phảng phất như có được lực hấp dẫn kinh người vậy, nhanh chóng dựa sát vào nhau, không đến một giây đã ngưng tụ cùng một chỗ.
Một đạo u mang đen kịt trải rộng khắp hồn phách, tràn ngập một vòng cảm giác khiếp người, cảm giác có chút quái dị.
Vào lúc này phóng mắt nhìn đi, trong hồn phách u mang kia dĩ nhiên không còn mơ hồ nữa, trong mơ hồ, có thể nhìn ra hình dáng của nó, tựa hồ không khác gì Thần Dạ cả!
Đây cũng là dạng thái Sơ Hình của Hồn Biến.
Hồn phách dưới trạng thái này sẽ có bộ dáng hệt như bản thế, bắt đầu dần diễn biến sẽ có một ngày nó có được hình người nguyên vẹn, đó cũng là trạng thái Ngưng Hình.
Hiện giờ mới chỉ là hình dạng Sơ Hình, hồn phách không còn mơ hồ nữa, nhìn qua cũng ngồi như lúc nhân loại tu luyện vậy....
Hình dạng này sau khi xuất hiện, ước chừng qua chừng một canh giờ Thần Dạ lập tức cảm ứng được, có một đạo huyền khí tinh thuần từ trong ý thức không gian mãnh liệt bắn ra, vọt vào trong đan điền.
Tuy rằng đạo huyền khí này số lượng cực kỳ ít ỏi, nhưng quả thực tồn tại, Thần Dạ cũng cảm ứng được rõ ràng.
Tinh thần Thần Dạ lập tức liền chấn động!
Sau Hồn Biến hồn phách có thể tự động tu luyện, sẽ có một bộ phận rất nhỏ tu luyện được sẽ phản hồi cho bản thể hắn.
Trước đó, Hồn Biến còn chưa đạt đến cấp độ Sơ Hình, Thần Dạ tuy biết rõ Hồn phách đang tu luyện, nhưng chưa bao giờ chính thức cảm ứng được những gì hồn phách tu luyện được có phản hồi về.
Hiện giờ, rõ ràng cảm ứng được rồi!
- Không hổ là Hồn Biến!
Thần Dạ buông tiếng thở dài, dùng tốc độ mới cảm ứng được, tuy chừng một canh giờ mới có một đạo huyền khí tinh thuần số lượng phi thường thưa thớt phản hồi về, nhưng đó đã cực kỳ khó được rồi.
Một ngày mười hai canh giờ, nói cách khác, Thần Dạ có thể tự dưng từ trong hồn phách đạt được mười hai đạo huyền khí tinh thuần.
Như vậy suy tính ra một tháng, thậm chí một năm, Thần Dạ đạt được sẽ là một con số không lồ, đối với tốc độ tu luyện bản thân không thể nghi ngờ sẽ tăng lên rất nhiều.
- Sau nguy cơ, quả nhiên có được chỗ tốt không gì sánh kịp.
Dùng tâm tính của Thần Dạ, giờ phút này, cũng không khỏi có chút vui mừng, hắn đi ra lịch lãm rèn luyện, chính là vì không ngừng tăng lên tu vị bản thân....
- Kế tiếp, nên tiến đến nơi muốn đến mới rồi
Mở mắt ra, Thần Dạ cười khẽ, thả người lao về phía trước.
- Chủ nhân, chúc mừng ah, thế nào, Hồn Biến tầng thứ nhất có thỏa mãn không?
Đao Linh xuất hiện, cười hỏi.
- Há có thể nói là thoả mãn? Quả thực là rất hài lòng!
Thần Dạ cũng nở nụ cười, chợt hỏi:
- Đao Linh, tạo hóa của Quỷ chân nhân đối với ngươi và Cổ Đế Điện có biến hóa thế nào?
Đao Linh nói:
- Biến hóa là có, nhưng không lớn, dù sao, Quỷ chân nhân đã vẫn lạc không biết bao nhiêu năm, năng lượng còn sót lại của hắn đối với tên khác mà nói rất trọng yếu, nhưng ta và Cổ Đế Điện thương thế quá nặng.
Nghe vậy, Thần Dạ nói:
- Có chung quy vẫn tốt hơn không, trạng thái của ngươi bây giờ cũng tốt hơn trước nhiều rồi!
Nói đến đây, Thần Dạ dừng một chút, hỏi lại:
- Đao Linh, khí tức lạ lẫm trong đan điền của ta có lẽ ngươi cũng cảm ứng được, có thể phân biệt ra nó tồn tại thế nào không?
Thần Dạ cũng không quên, sau khi hắn lại lần nữa đi ra từ trong Cổ Đế Điện, khí tức lạ lẫm kia cũng theo ra, tuy rằng cho tới nay nó vẫn trợ giúp mình, nhưng có một gia hỏa bí ẩn như thế tồn tại, thủy chung vẫn khiến hắn có một chút bất an.
- Chủ nhân, ta cũng thật sự không phân biệt được, nếu nó đã không có ác ý vậy thì cứ mặc nó đi!
Trầm mặc một lát Đao Linh liền nói.
- Cũng chỉ có thể như vậy, bằng không chẳng lẽ ta có thể luyện hóa được nó sao!
Đối với câu trả lời của Đao Linh Thần Dạ chỉ có thể cười khổ, tên kia cường đại như thế, mặc dù có thể luyện hóa, Thần Dạ cũng không biết mình phải cần thực lực thế nào mới làm được.
Lời nói đến đây, sâu trong nội tâm Thần Dạ bỗng nhiên có một phần hiểu ra....
- Đây đến cùng là nơi quỷ quái gì?
← Ch. 0294 | Ch. 0296 → |