← Ch.038 | Ch.040 → |
Khi 7 quả boom Dương Lâm đồng thời phát nổ cộng hưởng cùng nhau khiến không gian sụp đổ, những tia hắc khí từ những người tử vong kể cả là Thông Thiên đế quốc hay Hắc Ám đế quốc đều bị hóa thành hư vô hoặc biến mất khỏi phiến không gian này, linh hồn của họ cũng không tránh khỏi số phận đi cùng những tia hắc khí triệt để tan tành.
Những người bị dư chấn của vụ nổ giết chết thì Lâm Phong lại thấy từ họ bay ra một tia hắc khí, dung nhập thiên địa, mỗi khi một người tử vong thì thiên địa này dường như lại... tối tăm hơn một chút, còn linh hồn của họ thì lại tự động bị mắt phải Lâm Phong hấp thu, hắn cảm giác được một sự oán giận từ những linh hồn này, Lâm Phong không biết đây là tốt hay xấu nhưng điều này đã khiến hắn tin tưởng phán đoán của mình hơn, thế giới này... là một hồi âm mưu.
Lâm Phong cũng không ngờ boom Dương Lâm khi nổ cùng lúc lại mạnh mẽ như vậy, theo tính toán ban đầu vì còn có màn sương mù và màn sáng màu đen bảo vệ Hắc Ám quân đoàn nên chỉ có thể diệt sát được khoảng 6 phần quân địch mà thôi, còn lại sẽ không thể nào diệt hết được, sau đó sẽ không còn boom để diệt sát tiếp nhưng nếu Hắc Ám quân đoàn thấy uy lực của boom Dương Lâm sẽ không dám ở lại, không có người cung cấp cho bể máu bọn hắn căn bản là chiến không được, nếu lại có thêm một đợt nổ nữa thì tiêu đời.
Đây là một cuộc chiến về tâm lí nhưng vì sự ngoài ý muốn tăng phúc uy lực tạo thành cục diện hiện tại, Hắc Ám quân đoàn toàn quân bị diệt.
Về phía của Thông Thiên đế quốc thì thiệt hại cũng vô cùng lớn, phạm vị 6 dặm tất cả công trình đều bị hư hại, nguồn năng lượng cũng tiêu hao cực lớn, bức tường lôi điện đã không thể khởi động lại.
Đó là về vật chất, còn về con người thì 4 vạn người lúc trước hiện tại chỉ còn chưa tới 1 vạn người, quân đội của Thông Thiên đế quốc hiện tại chỉ còn 1 chi quân đoàn cùng 3 ngàn người của Thông Thiên quân đoàn, còn lại chỉ là những binh sĩ cấp thấp chưa được huấn luyện quá nhiều. May mắn là cả 4 vị Thống tướng vẫn sống sót, muốn bồi dưỡng ra một vị Thống tướng là vô cùng khó khăn, không chỉ thực lực cao, kinh nghiệm dày dặn, chỉ huy tốt mà còn cần niềm tin của mọi người trong quân đoàn.
Đẩy lui Hắc Ám quân đoàn nhưng không một ai vui mừng, gần 4 vạn người tử vong, bầu không khí u ám bao quanh Thông Thiên đế quốc, chiến thắng này... là rất nhiều sự hi sinh đổi lại, chiến thắng này... quá thảm khốc. Thiên Soái và 4 vị Thống tướng đã tụ họp lại với nhau, 5 người muốn xốc lại tinh thần của đế quốc:
-Mọi người, trận chiến này khiến chúng ta hiểu được sức mạnh của Hắc Ám đế quốc, bọn họ đã vượt ra khỏi ngoài tầm hiểu biết của chúng ta. Chúng ta phải quyết tâm trở nên mạnh hơn nữa, không thể để sự hy sinh của những người đã xả thân vì chúng ta trở thành vô nghĩa, chúng ta sẽ tiếp tục chặng đường của họ, bảo vệ đế quốc tới hơi thở cuối cùng, cũng là bảo vệ thân nhân của chúng ta.
-Ta thay mặt toàn thể Thông Thiên đế quốc cám ơn Lâm Phong, Lâm Phong chính là người anh hùng của trận chiến này, không có hắn sẽ không có chiến thắng này, từ nay Lâm Phong sẽ là thống tướng duy nhất của Thông Thiên đế quốc, bốn vị Thống tướng sẽ là Phó Thống tướng trợ giúp Lâm Phong, chúng ta sẽ lập lại những gì đã mất một cách nhanh nhất, đề phòng đợt tấn công thứ hai của Hắc Ám đế quốc.
Đối với quyết định của Thiên Soái 4 người Tống Tần cũng không có ý kiến gì, trải qua trận chiến này bọn hắn dường như không có phương pháp nào hữu hiệu, hình như chỉ có Lâm Phong mới là người hiểu Hắc Ám đế quốc hơn họ.
Đúng là Lâm Phong hiểu người của Hắc Ám đế quốc hơn một chút, hắn nhận thấy dao động "nội khí" của những người này không giống tu võ mà giống như linh khí thiên địa hơn, bản chất của "nội khí" này khá giống với chân khí của hắn nhưng đẳng cấp lại thấp hơn rất nhiều, có lẽ đây cũng là lí do mà Hắc Ám đế quốc có thể phát hiện ra gián điệp của Thông Thiên đế quốc.
Lâm Phong liền nghĩ tới tu chân được mọi người nhắc tới nhưng hắn lại chưa thấy tại Thông Thiên đế quốc có người tu chân, có lẽ đây là cuộc chiến tranh giữa tu chân và khoa học kĩ thuật rồi.
Rất nhanh thì mọi người theo mệnh lệnh thu dọn tàn cuộc, dùng tốc độ nhanh nhất để xây dựng lại bức tường lôi điện, huấn luyện những quân đoàn nhỏ trở thành người trong quân đoàn chính quy.
Dưới sự trợ giúp của Lâm Phong thì mọi việc diễn ra vô cùng thuận lợi, chỉ một tháng sau bức tường lôi điện đã được dựng lại, mặc dù chỉ là vẻ bề ngoài chưa mạnh mẽ bằng lúc trước nhưng từ từ cũng sẽ trở lại như ban đầu, chỉ để đề phòng Hắc Ám đế quốc lại tấn công nên mới dựng lên nhanh như vậy thôi. Từng khóa huấn luyện đặc biệt được Lâm Phong thiết kế, từng loại trang bị không mạnh như lúc trước hắn chế tạo nhưng lại được sản xuất với số lượng lớn, lấy số lượng bù đắp chất lượng.
Không biết vì lí do gì mà Hắc Ám đế quốc cũng không tấn công Thông Thiên đế quốc nữa, có lẽ bọn chúng đang chuẩn bị cũng có lẽ bọn chúng đã không còn nhiều người có thể chiến đấu, cái nào đúng thì không một ai biết được.
Thông Thiên đế quốc cũng không có thông tin từ Hắc Ám đế quốc nên không dám manh động tiến công, bóng ma mà Hắc Ám đế quốc để lại cho Thông Thiên đế quốc quá lớn, quân đội thì lại chưa chuẩn bị xong.
Dưới sự thiếu hụt thông tin, một năm yên bình qua đi nhưng ai cũng biết đây chỉ là sự yên bình trước bão tố, một khi một bên chuẩn bị xong chiến tranh chắc chắn sẽ lại tới, đặc biệt là Thông Thiên đế quốc được Lâm Phong giao ra quá nhiều thành quả, phát triển cực nhanh, họ không dám chờ cho Hắc Ám đế quốc phát triển hơn, bọn chúng quá quỷ dị rồi.
Một năm này bức tường lôi điện kia không những được xây dựng lại mà còn trở nên mạnh mẽ hơn, không chỉ có thể phòng ngự mà bây giờ còn có thể chủ động công kích, trong giới tu chân thì đây có thể coi là một loại trận pháp rồi. Quân đội cũng đã đạt tới con số 3 vạn người, còn số lượng quân dự bị đạt tới 10 vạn người, đây quả là một bước tiến quá nhanh.
Cũng trong khoảng thời gian này Lâm Phong không có tin tức gì báo rằng Thanh Ngọc tỉnh lại, hắn muốn trở về Cực Hưng thành một chút xem Thanh Ngọc bây giờ như thế nào rồi.
Đồng thời Lâm Phong còn nghiên cứu rất nhiều tài liệu mật về Tu Nghệ cầu, dần dần trong đầu hắn đã có một sự suy đoán gần như trăm phần trăm về thế giới này, hắn cần phải chứng thực một chút, trở về Cực Hưng thành cũng nằm trong kế hoạch chứng thực.
Việc Lâm Phong trở về Cực Hưng thành đã được Thiên Soái phê chuẩn, giá trị của Lâm Phong bây giờ đã vượt qua cả Thiên Soái, ngoại trừ tu vi không cao thì tất cả mọi mặt của Lâm Phong đều hơn hắn, nói một cách nôm na đó là Thiên Soái chỉ là người lên tiếng vì danh vọng của Thiên Soái rất cao, còn quyết định của Lâm Phong mới là thứ thay đổi vận mệnh của đế quốc này, thậm chí là vận mệnh của cả thế giới này.
Lâm Phong đem theo 10 người võ sư, 10 người này được hắn huấn luyện để thăm dò bí mật tại Cực Hưng thành, cả 10 người đều ẩn thân rất tốt, không ai biết theo sau Lâm Phong 10 người cả.
Trở về căn nhà tại Cực Hưng thành, trong lòng Lâm Phong tràn đầy tưởng niệm, vẫn là Cực Hưng thành này, vẫn là căn phòng này, thế nhưng thế giới của hắn đã mất đi tiếng nói của Thanh Ngọc, nàng... vẫn nằm ở đó với những bình dưỡng khí cùng những vật dụng duy trì mạng sống của nàng.
Lâm Phong trở về không một ai biết, thậm chí cha mẹ của hắn hắn cũng không báo cho họ, nếu lần trở về này chứng thực cho suy đoán của hắn thì hắn sẽ chấm dứt tất cả, càng gặp lại nhiều người càng khiến trong lòng hắn vướng bận mà thôi.
Lâm Phong chỉ đứng đó ngắm nhìn Thanh Ngọc, trong lòng hắn vô cùng đau, chỉ vì hắn mà nàng mới trở thành như vậy, thế nhưng hắn không biết... Thanh Ngọc trở thành như vậy là vì nàng muốn Lâm Phong nhận ra thế giới này là gì, nếu nàng luôn ở bên cạnh hắn... Hắn sẽ không bao giờ có quyết tâm tiêu diệt thế giới này.
Một đêm chỉ nhìn Thanh Ngọc, Lâm Phong không nói ra một lời nào, hắn... quay người rời đi... Trong mắt hiện lên một vẻ lãnh khốc.
← Ch. 038 | Ch. 040 → |