Vay nóng Homecredit

Truyện:Đỉnh Phong Chí Tôn - Chương 103

Đỉnh Phong Chí Tôn
Trọn bộ 470 chương
Chương 103: Đột phá
0.00
(0 votes)


Chương (1-470)

Siêu sale Lazada


Không hổ là Đan Mạch Chủ Luyện Đan, chỉ dùng một gốc linh thảo cấp 3 vậy mà lại luyện chế thành công linh đan cấp 3, hơn nữa phẩm chất còn siêu việt cực phẩm, dù là Lâm Phong cũng không có bản sự như vậy. Viên đan này vừa xuống bụng, đan này hoàn toàn là thủy hệ đan dược xung đột với vô cùng vô tận hỏa linh khí trong cơ thể Lâm Phong liền sinh ra kháng cự, dược lực ngay lập tức tản ra khắp cơ thể, căn bản là không cần chờ đợi hay luyện hóa dược lực.

Lúc trước các loại năng lượng đang ở trạng thái cân bằng thì Lâm Phong liều mạng hấp thu hỏa linh khí, hỏa độc cùng tản ra khí tức băng hàn khắp cơ thể khiến hắn trọng thương thì lúc này hắn đang làm ngược lại. Tẩy Tủy Linh Dịch giúp Lâm Phong trung hòa hỏa độc, mắt phải đang từ từ đẩy hỏa linh khí ra ngoài, mắt trái lại hấp thu hàn băng chân khí trở về.

Cứ như vậy thì hỏa độc dần dần được giải trừ, hỏa linh khí lại được dược lực bù đắp tạo thành một trạng thái cân bằng ảo diệu, sau đó Thiên Biến Vạn Hóa Pháp chuyển hóa dạng năng lượng này thành hỏa khí có đẳng cấp cao hơn một phần, công pháp luyện thể lại điên cuồng hấp thu hỏa khí đó vào da cùng thịt.

Nếu người khác nhìn thấy Lâm Phong tu luyện liền trợn mắt há mồm, một Trúc Cơ tu sĩ mà lại nhất tâm đa dụng đến như vậy? Tu luyện mà hắn có thể cùng một lúc chuyển hóa quá nhiều đi, như vậy mà không bị tẩu hỏa nhập ma? Thậm chí có lẽ bọn họ còn nghi ngờ Lâm Phong là một lão quái lâu năm đoạt xá đang trùng tu lại tu vi, làm quái gì có Trúc Cơ nào biến thái giống Lâm Phong a.

Lâm Phong cũng biết đây không phải là bản sự của hắn, tất cả đều nhờ công lao của Thiên Biến Vạn Hóa pháp cùng hỗn độn chi tâm và hỗn độn đan điền, hắn chỉ việc hình thành nên con đường tu luyện thì những thứ đó sẽ trợ giúp Lâm Phong rất nhiều, mặt khác đây cũng không phải là lần đầu tiên mà hắn chuyển hóa năng lượng a.

Dược lực trong đan này rất lớn nhưng lại vô cùng ôn hòa, Lâm Phong còn cảm thấy có chứa một chút gì đó của Mộ Dung Tuyết, a, Mộ Dung Tuyết vậy mà lại dùng đan khí luyện đan thành công rồi, quả là đáng mừng cho nàng.

Bỏ qua dòng sũy nghĩ này, Lâm Phong lại tiếp tục chú tâm tu luyện, hắn quyết tâm đột phá Trúc Cơ hậu kì, cơ hội này không phải lúc nào cũng có. Đắm chìm trong quá trình tu luyện, cơ thể Lâm Phong từ suy yếu đến hồi phục, thậm chí càng ngày càng được cường hóa mạnh mẽ hơn, hỏa khí không ngừng dung nhập vào thể nội, Lâm Phong dự đoán nếu tiếp tục luyện thể theo con đường này có khi nào khi chiến đấu hắn sẽ trở thành một hỏa nhân hay không? Thật đáng chờ mong a.

Hỏa độc sau khi được dược lực bài trừ, lại được đan khí của Mộ Dung Tuyết tẩy rửa cũng dẫn được thẩm thấu ra ngoài, vậy mà chúng nó lại mang theo tính chất của "độc ý đan khí", thấy vậy Mộ Dung Tuyết cũng ngồi xuống tu luyện hấp thu "độc ý đan khí" này.

Thời gian lại trôi qua ba tháng, hai người vẫn đang không ngừng tu luyện, cùng hỗ trợ lẫn nhau tu luyện. Lúc này sức mạnh cơ thể Lâm Phong đoán chừng đã có thể so sánh với Kết Đan sơ kì, lại có thêm tính kháng hỏa mạnh mẽ thì dù là Kết Đan trung kì thậm chí Hậu kì nhưng tu luyện hỏa thuộc tính cũng đừng mong tổn thương được Lâm Phong mảy may."Độc ý" của Mộ Dung Tuyết cũng ngày càng được tích lũy, độc này mang theo tính ăn mòn rất mạnh mẽ đồng thời tu vi của Mộ Dung Tuyết cũng đột phá lên Trúc Cơ tầng 6, đây là do "sinh ý" từ lúc luyện đan được Mộ Dung Tuyết hoàn toàn luyện hóa.

Tu vi của Lâm Phong cũng đã đạt tới Trúc Cơ tầng 6 đỉnh phong nhưng vẫn chưa đột phá được, bức tường ngăn cách giữa trung kì và hậu kì quá vững chắc, dù có linh đan cấp ba hỗ trợ hắn vẫn không làm được, như vậy thì cần cái gì mới có thể giúp hắn đột phá đây. Mộ Dung Tuyết nhận thấy linh lực của Lâm Phong xuất hiện dao động, đoán chừng hiện tại Lâm Phong đang vô cùng mong muốn đột phá nhưng không được, nàng cũng chấm dứt tu luyện muốn suy nghĩ xem có đan phương nào thích hợp giúp Lâm Phong hay không.

Thế nhưng suy nghĩ một đoạn Mộ Dung Tuyết cũng cảm thấy không thể nào, một gốc linh thảo cấp ba đã sử dụng mà còn không giúp hắn đột phá được thì linh đan cấp hai lại tính là cái gì, phải biết linh đan cấp ba là dùng để Kết Đan kì phục dụng đó a. Đúng lúc này thì một giọng nói vang lên trong đầu Mộ Dung Tuyết:

-Ngươi có muốn giúp hắn hay không?

Giọng nói này vô cùng tang thương cổ lão, Mộ Dung Tuyết cực kì hoảng sợ, tại động phủ này có người thứ ba mà cả nàng lẫn Lâm Phong đều không biết? Hiện tại lại là thời khắc quan trọng nếu người đó có ác ý chẳng phải cả nàng và Lâm Phong đều chịu thiệt thòi. Giọng nói kia lại vang lên:

-Không cần hoảng sợ, ta là hảo hữu của Lâm Phong, ngươi mau đưa ra quyết định.

Nghe vậy Mộ Dung Tuyết cũng bình tĩnh lại, đúng vậy nếu Lâm Phong còn không phát hiện thì người này chắc chắn tu vi cực cao, hơn nữa nghe qua ý tứ đây là muốn giúp Lâm Phong a. Mộ Dung Tuyết nghĩ nghĩ trong đầu:

-Tiền bối, ta phải làm như thế nào đây.

-Ngươi vận chuyển công pháp theo cách ta hướng dẫn, sau đó bức ra một giọt tinh huyết, lại dung nhập đan khí của ngươi vào giọt tinh huyết này, lại để cho hắn phục dụng là được. Bất quá ta nói cho ngươi biết dù đây không phải là hồn huyết nhưng lại không thua kém hồn huyết chút nào, nếu hắn phục dụng thì mạng sống của ngươi sẽ phụ thuộc vào hắn. Bất quá nếu hắn có thành tựu cao thì ngươi cũng có rất nhiều lợi ích, quyết định ra sao thì tùy vào ngươi.

Thanh âm vừa dứt, một chu thiên vận chuyển hiện ra trong não hãi Mộ Dung Tuyết, có phần tương tự với Cửu Chuyển Đan Quyết nhưng không phải, Mộ Dung Tuyết cũng không do dự:

-Được, đa tạ tiền bối, ta nguyện ý giúp hắn.

-À, chuyện này là bí mật giữa ta và ngươi, không nên cho hắn biết, với bản tính của hắn nếu biết sự thật chắc chắn không bao giờ chịu làm như vậy, nhưng công pháp của hắn có chút đặc biệt, nếu không vượt qua được rào cản này sẽ khó mà tiếp tục đột phá. Ta có thể giúp ngươi che dấu khí tức của tinh huyết.

Dường như tiền bối này rất quen thuộc với Lâm Phong, hắn nói như vậy nghĩa là công pháp của Lâm Phong hắn cũng biết? Không lẽ tiền bối này là sư phụ của Lâm Phong, đúng vậy, chắc chắn là sư phụ của Lâm Phong, hơn nữa suy nghĩ lại thì rất có khả năng tiền bối này không lừa gạt mình đi, linh đan cấp ba có thể giúp Kết Đan kì đột phá lại không thể giúp Lâm Phong đột phá một tiểu cảnh giới a.

Cái này đương nhiên là giọng nói của Tang Thụ rồi, nhưng mà nó chỉ nói đúng một nửa, dù không có Mộ Dung Tuyết thì Lâm Phong vẫn đột phá được, chẳng qua tốn nhiều thời gian hơn mà thôi. Hơn nữa theo kế hoạch của nó thì giọt tinh huyết này của Mộ Dung Tuyết không thể thiếu, nghĩ lại thì vừa có lợi cho Lâm Phong vừa có lợi cho nó, sau này Mộ Dung Tuyết cũng sẽ được lợi từ nó, vậy thì sao lại không làm a.

-Được, vậy đa tạ tiền bối.

Nói rồi Mộ Dung Tuyết vận chuyển đan khí theo lời Tang Thụ hướng dẫn, rất nhanh thì nàng cũng bức ra một giọt tinh huyết, giọt tinh huyết này vô cùng nồng nặc đan khí, trên đó còn chứa những văn tự ảo diệu, Mộ Dung Tuyết cũng ngẩn người, tinh huyết mà còn có văn tự? Những văn tự này đương nhiên là vì công pháp kia rồi, đây giống như là linh hồn ký kết, có như vậy thì Lâm Phong mới nhận được nhiều chỗ tốt. Bức ra giọt tinh huyết này thì Mộ Dung Tuyết cũng có chút tái nhợt, nhưng Tang Thụ lại truyền cho nàng một chút Mộc bản nguyên, một khắc sau nhìn Mộ Dung Tuyết đã không còn bất kì khí tức suy yếu nào.

Giọt tinh huyết bồng bềnh, trải qua Tang Thụ bài trí thì giọt tinh huyết này lại giống như một viên đan dược đang trôi nổi trước mặt Lâm Phong, sau đó nó truyền âm cho Lâm Phong:

-Mau sử dụng viên đan dược kia, dù chỉ là linh đan cấp hai nhưng cũng có thể giúp ngươi đột phá.

Lâm Phong nhận thấy trước mặt đích đích xác xác là một viên linh đan cấp hai, viên linh đan này có chút khí tức của Mộ Dung Tuyết, chắc là Mộ Dung Tuyết lại dùng đan khí để luyện đan cho hắn. Đây đương nhiên là Tang Thụ cố ý làm ra như vậy rồi, nếu che dấu hoàn toàn thì lúc Lâm Phong phục dụng sẽ nhận ra sự khác biệt ngay, nửa giả nửa thật đôi khi còn khiến người khác tin tưởng hơn là hoàn toàn giả, hoặc hoàn toàn thật. Những động tác trước đó cũng được Tang Thụ làm giả luôn, nó là cao nhân trong việc này Lâm Phong không thể nào phát hiện được.

Lâm Phong nuốt xuống viên "đan dược" kia, hắn cảm thấy đan khí tràn đầy cơ thể, lại còn có chút "mộc" khí tức, đây thực là linh đan cấp 2, sao hắn có cảm giác còn mạnh mẽ hơn viên đan cấp 3 mà hắn mới phục dụng? Mộc khí tức ở đây là mộc bản nguyên mà Tang Thụ truyền cho Lâm Phong, bởi vì nó có vụng trộm cướp mất một chút tinh huyết a, tinh huyết này có thể tích trữ, chờ đến khi Mộ Dung Tuyết đột phá lục chuyển thì nó lại sử dụng để khôi phục lại một chút.

Một luồng năng lượng cực kì mạnh mẽ bộc phát, bức tường ngăn cách giữa Trúc Cơ trung kì và hậu kì lâu nay ngăn cản Lâm Phong lúc này lại giống như một tờ giấy mỏng yếu ớt bị xé mở, tu vi của Lâm Phong không ngừng kéo lên, vậy mà có tới hai tầng đạo đài kim sắc được hình thành, đây là hắn đột phá lên tới Trúc Cơ tầng 8 sao, linh đan cấp hai gì mà bá đạo như vậy. Biết được nghi hoặc của Lâm Phong, Tang Thụ cũng lên tiếng giải thích:

-Ngươi không cần nghi hoặc, bởi vì từ ngân sắc đạo đài tiến lên kim sắc đạo đài của Hoàn Mỹ Trúc Cơ là vô cùng khó khăn, nếu chỉ tính về lượng linh lực thì ngươi đã có thể đột phá lên Trúc Cơ tầng 8 từ khi phục dụng linh đan cấp ba rồi nhưng về chất thì vẫn chưa đủ. Viên linh đan cấp hai kia là do ta động tay động chân khiến Mộ Dung Tuyết diễn hóa ra ý tưởng dùng đan khí làm gốc, sau đó lại dùng một chút mộc bản nguyên tinh hoa của ta làm vật dẫn giúp ngươi đột phá, dù ngươi có hỏi Mộ Dung Tuyết thì nàng cũng không hiểu nguyên lí trong đó.

Hóa ra là vậy, chẳng trách hắn lại cảm nhận được mộc linh khí, nhưng mà Lâm Phong cũng hỏi lại:

-Mộ Dung Tuyết dùng nhiều đan khí như vậy thành đan có vấn đề gì hay không?

-Đương nhiên là có, bất quá không nghiêm trọng vì ta cũng cho nàng một chút mộc bản nguyên để bồi bổ lại rồi.

-A, đúng rồi, bản nguyên là cái gì, ngươi có đề cập tới mấy lần nhưng ta không hiểu, đoán chừng vô cùng mạnh mẽ sao.

-Cái này ta không trả lời ngươi, đạo của ngươi thì ngươi phải tự tìm hiểu, hơn nữa bản nguyên đối với ngươi bây giờ còn quá sớm để tiếp xúc, như vậy sẽ không tốt.

Càng nghe Tang Thụ giải thích hắn càng thêm khó hiểu, lúc trước hắn không hiểu bản nguyên là gì thì bây giờ lại không hiểu "đạo" là gì, xem ra còn rất nhiều thứ mình không biết. Lâm Phong chấm dứt tu luyện, cảm nhận linh lực trong cơ thể mạnh hơn lúc trước đâu chỉ mấy lần, mười lần có ít a. Chắc đây là do hắn dựng lên được kim sắc đạo đài, chẳng trách mà lại khó đột phá như vậy. Hơn nữa kim sắc đạo đài này còn cho Lâm Phong có cảm giác ảo diệu, dường như trên đạo đài này còn có mấy văn tự, rõ ràng bạch sắc đạo đài cùng ngân sắc đạo đài không có văn tự này.

Lâm Phong nhìn qua Mộ Dung Tuyết, không nhận ra nàng có chút suy yếu nào cũng yên tâm. Sau một khắc Lâm Phong lại giật mình, hình như hôm nay Mộ Dung Tuyết có chút khác, cảm giác này sao có chút giống với khi hắn nhìn Thanh Ngọc? Không thể nào, Mộ Dung Tuyết chắc chắn không phải Thanh Ngọc, hắn cũng không có cảm giác yêu Mộ Dung Tuyết nhưng sao lại như vậy. Nhìn lại một chút thì cảm giác này cũng trôi đi, có chỉ là quen thuộc với Mộ Dung Tuyết hơn, có lẽ đây là do hắn sử dụng đan dược có chứa đan khí của Mộ Dung Tuyết. Ừm, có lẽ chính là lí do này.

Mộ Dung Tuyết cũng cảm nhận được ánh mắt của Lâm Phong, chỉ có nàng biết lí do mà Lâm Phong nhìn nàng như vậy, cũng chào hỏi mấy câu cho qua chuyện, nàng đã hứa với vị tiền bối kia không cho Lâm Phong biết sự thật:

-Chúc mừng huynh đột phá.

-Việc này cũng phải cám ơn Tuyết, nhờ hai viên linh đan mà Tuyết luyện chế ta mới có thể dễ dàng đột phá như vậy, ta nợ Tuyết một lần này, Tuyết có chuyện gì muốn làm hay không, chắc chắn ta sẽ không chối từ.

Đúng là Lâm Phong có cảm giác mắc nợ Mộ Dung Tuyết, kiếp trước hắn còn nợ Thanh Ngọc hai lần, kiếp này hắn không muốn lại nợ thêm một ai.

-Nếu nói về mắc nợ thì ta mới là người nợ huynh nhiều nhất, huynh không chỉ giúp ta thoát khỏi tay Mạc Đan Tông còn giúp ta tu luyện vui vẻ. Nhưng mà huynh nói như vậy thì ta cũng có một chuyện muốn nói.

-Được rồi, Tuyết cứ nói đi không cần lo lắng.

-Ta muốn về nhà thăm cha ta một chút, sau đó nếu có cơ hội thì ta muốn cùng huynh tới tu chân quốc cấp 3 Cực Pháp Quốc tu luyện, như vậy tiến độ tu luyện sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Điều này là do Mộ Dung Tuyết thấy Lâm Phong đột phá khá khó khăn, mỗi lần hắn đột phá đều cần lượng lớn linh khí, linh đan cùng kỳ ngộ, lần này nàng có thể giúp hắn nhưng còn lần sau thì sao? Tại tu chân quốc cấp 3 thì linh khí cao hơn rất nhiều, kỳ ngộ cũng dễ dàng gặp phải hơn. Không nói xa xôi thì linh thảo cấp ba tại Tu chân quốc cấp 2 cũng khá thưa thớt, Lâm Phong không biết vận khí thế nào mà lại có một gốc a.

Lâm Phong cũng biết suy nghĩ của Mộ Dung Tuyết, quả thực hắn cũng từng có suy nghĩ này, nếu không phải muốn thử vận may tìm Thanh Ngọc tại tu chân quốc cấp 2 cùng nhiều chuyện xảy ra thì hắn cũng muốn tới Cực Pháp quốc rồi. Bây giờ thì suy nghĩ của Lâm Phong đã có chút cải biến, dù hắn có lòng nhưng việc tìm kiếm Thanh Ngọc không biết lúc nào mới có thể tìm được, tu vi của hắn quá yếu nên trước mắt tìm đường tăng lên tu vi, sau đó lại tìm kiếm mới là thượng sách.

-Được rồi, qua một thời gian nữa sau khi chúng ta củng cố tu vi sẽ làm theo ý Tuyết nói, đó cũng là một phương pháp rất tốt a.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-470)