← Ch.194 | Ch.196 → |
Lâm Tác nhìn Hỏa Dương Phần Thiên của mình bị Lâm Phong dễ dàng đánh tan nhưng trong mắt không có chút thất vọng nào mà chỉ có kinh hãi đồng thời nhiều hơn một loại phấn chấn lạ thường, Lâm gia... rốt cuộc đã có hy vọng.
Khi Lâm Tác ở vị trí gia chủ lão nhận nhiều tài nguyên hơn nhưng áp lực lại không nhỏ khiến tu vi của lão tiến chậm hơn Lâm Thiên, chẳng có gia chủ nào lại muốn nhìn thấy gia tộc dưới sự dẫn dắt của mình đi đầu nhập vào gia tộc khác cả, đây chính là một sự thất bại ê chề, chỉ là mọi người giả vờ không nhận ra để an ủi bản thân.
Có nhiều lần Lâm Tác muốn giống như Lâm Thiên kiên quyết không nhận trợ cấp từ Phong gia, Lâm Thiên tu luyện hoàn toàn không đụng đến tài nguyên Phong gia mang tới, dù Lâm gia có rớt khỏi hàng ngũ đại gia tộc cũng được... ít nhất Lâm gia không phải phụ thuộc vào Phong gia rồi chờ đợi thời cơ trở mình nhưng lão không làm được.
Tuy nói quyết định của Lâm Thiên có một phần là do Lâm Phong bị người của Phong gia giết chết khiến Lâm Thiên có thành kiến với Phong gia nhưng quyết định của Lâm Thiên không hề nghi ngờ mới là con đường đúng đắn dành cho Lâm gia.
Nếu ngay từ đầu Lâm gia tự rút khỏi vị trí ngũ đại gia tộc không nhận bất kì tài nguyên nào từ Phong gia hay thượng quốc thì ít nhất trong mấy chục năm tới không có ai có lí do để diệt Lâm gia cả, cùng lắm xuống dốc trở thành gia tộc trung lưu hoặc bị trục xuất ra khỏi Phong Quốc nhưng giữ lại được sự tự do phát triển.
Còn một khi hoàn toàn phụ thuộc vào Phong gia đồng nghĩa với việc "tân thiên tài" của Lâm gia sẽ bị Phong gia giám sát, tương lai muốn trở mình còn khó hơn lên trời, Lâm gia chỉ cần lộ ra đang giấu diếm Phong gia thì Lâm gia sẽ bị diệt trừ ngay, một lần phụ thuộc vĩnh viễn sẽ không ngóc đầu lên được, trừ phi có kỳ tích xảy ra.
Nhưng cơ hội mà Lâm Thiên nói là bao giờ, một năm, mười năm, trăm năm hay nghìn năm vạn năm, Lâm gia hiện tại không có thiên tài nổi bật, có một cái là Lâm Phong nhưng mười năm trước đã chết dưới tay Phong Tấn, còn hy vọng vào đứa con dâu không chính thức Vũ Ngưng ư, mơ tưởng, không thấy Phong gia đang ép Lâm gia giải trừ hôn ước sao.
Lâm Thiên có thể đợi vì lão không còn gì để mất nhưng Lâm gia không đợi được, không có thực lực sớm muộn gì cũng sẽ bị xóa sổ, ý nghĩ của Lâm Tác là rừng còn đó thì không lo không có củi đốt, dù rừng này bị kiểm soát chặt chẽ vẫn tốt hơn là bị xóa sổ, một ngày nào đó Lâm gia sẽ vùng dậy.
Cả hai người đều có lí, quyết định đều xuất phát từ lo lắng cho Lâm gia, theo suy nghĩ của tu sĩ thì cách làm của Lâm Tác có "lí trí" hơn Lâm Thiên.
Cho nên Lâm Khang mới không phản đối việc Lâm Tác lên làm gia chủ, Lâm Khang đã già nhưng lão không lẩm cẩm chút nào, thậm chí tất cả cao tầng Lâm gia đều không phản đối quyết định của Lâm Tác, họ thà tin vào cái giả dối "Lâm gia đang phát triển" còn hơn là trông chờ vào cơ hội mù mịt mà Lâm Thiên đưa ra, là tu sĩ chẳng có ai lại muốn dậm chân tại chỗ.
Nhưng bây giờ... Lâm Phong trở về đã cho họ hy vọng, Lâm Phong từng là thiên tài của Lâm gia, khi trở về hắn vẫn là thiên tài của Lâm gia, thậm chí hai từ thiên tài đã không thể lột tả được hết sự khủng bố của Lâm Phong nữa rồi, chưa từng nghe nói qua có người trong mười năm tu luyện từ Ngưng khí tới Nguyên Anh kì.
Lâm Tác dùng lệnh bài truyền tin cho ba người Lâm Thiên Húc đang "bế quan", một lúc sau ba người này đã đến đông đủ, khi biết chuyện Lâm Phong trở thành gia chủ ba người Lâm Thiên Húc vô cùng ngạc nhiên, sau khi hiểu rõ mọi chuyện thì lại càng ngạc nhiên hơn, bất quá cả ba đều tin tưởng đây là sự thật.
Lúc này toàn bộ trưởng lão kể cả Lâm Thiên và Lâm Khang đứng dậy ôm quyền cung kính nói với Lâm Phong:
-Chúng trưởng lão bái kiến gia chủ.
Thấy vậy Lâm Phong rất hài lòng, Lâm gia xem ra không tồi tệ như hắn tưởng tượng, nhìn tổng thể thì Lâm gia vẫn là một khối hoàn chỉnh, tuy có sứt mẻ nhưng đó là vì Lâm gia không có người mạnh mẽ cầm đầu, ngoài ra Lâm Phong không thấy có người nào mang tâm tư phản bội trong Lâm gia.
-Các vị trưởng lão không cần quá đa lễ, các vị đều là bậc tiền bối của ta, ta trở về mục đích chính không phải lên mặt với các vị mà là chấn hưng Lâm gia, việc ta bày ra thực lực của mình là để cho các vị biết chúng ta không cần phải phụ thuộc vào Phong gia vẫn có thể phát triển tốt.
Nghe Lâm Phong tuyên bố hùng hồn cả đám đều lộ vẻ mong chờ nhưng rất nhanh họ liền nhớ tới một vấn đề quan trọng... Phong gia hiện tại quá mạnh mẽ, một mình Lâm Phong sợ rằng chống không nổi. Chần chờ một chút Lâm Tác nói ra:
-Thực lực của gia chủ mạnh nhưng Phong Quân đã là Nguyên Anh trung kì, dưới trướng càng có mười mấy Kết Đan hậu kì thậm chí là Giả Anh, ta sợ nếu trở mặt với Phong gia vào lúc này là không tốt.
Lâm Phong bình tĩnh đáp lại:
-Chuyện này các vị không cần lo lắng, bởi vì ngoài thực lực Nguyên Anh sơ kì đỉnh phong ra ta còn có một thân phận khác, đó là luyện đan sư cấp ba, rất nhanh thôi Lâm gia sẽ có năng lực đối đầu với Phong gia.
Nghe đến việc Lâm Phong còn là luyện đan sư cấp ba cả đám đều hít vào một hơi thật sâu không thể tưởng tượng nổi, cái quái gì đang xảy ra thế này, mười năm không chỉ tu luyện tới Nguyên Anh kì mà trên phương diện đan đạo Lâm Phong còn kinh khủng hơn, luyện đan sư cấp ba a.
Phải biết địa vị của một người luyện đan sư cấp ba so với một cái Nguyên Anh kì còn lớn hơn, ở tu chân quốc cấp hai có luyện đan sư cấp ba sao, cấp hai cũng không có chứ đừng nói cấp ba, ở Cực Pháp Quốc có luyện đan sư cấp ba sao, đáp án là không nhiều, chỉ có hai vị mà thôi, vậy mà Lâm gia bọn họ đột nhiên lại nhảy ra một cái luyện đan sư cấp ba gia chủ, hỏi ngươi có sợ hay không.
-Gia... gia chủ, người nói thật chứ, người thật có thể luyện ra linh đan cấp ba sao.
Lâm Sơ không nhịn được hỏi lại Lâm Phong, lão đã bỏ qua việc Lâm Phong còn nhỏ tuổi rồi.
Lâm Minh Hiên ở bên cạnh cũng trông chờ câu trả lời của Lâm Phong, hai người chỉ là nhị văn Kim Đan nên đã ở Kết Đan sơ kì nhiều năm rồi vẫn chưa đột phá được, dựa theo kết quả này đích đến cuối cùng của hai người chính là Kết Đan trung kì, nếu có linh đan cấp ba trợ giúp hai người có thể mò tới Kết Đan hậu kì hoặc Giả Anh, nếu may mắn còn có thể đột phá lên Nguyên Anh, đây là mơ ước của bao nhiêu người a.
Lâm Phong gật đầu xác nhận:
-Không sai, sau này ta sẽ lo việc tăng lên sức mạnh của gia tộc, các vị chỉ cần nghe theo hiệu lệnh của ta là được.
Tuy Lâm Phong không có lấy ra linh đan cấp ba làm bằng chứng nhưng tất cả đều kích động không thôi, họ có cảm giác Lâm Phong không nói bừa, tất cả một lần nữa cam đoan:
-Nếu đã vậy chúng ta không cần sợ Phong gia nữa, chúng ta nguyện đi theo gia chủ, chỉ cần gia chủ muốn chúng ta sẽ không chối từ bất kì điều gì.
Lâm Phong nói tiếp:
-Tốt, đầu tiên ta có vài thay đổi nhất định, thứ nhất việc ta trở thành gia chủ đừng truyền ra ngoài, đối ngoại thì Lâm Tác trưởng lão vẫn là gia chủ, thân phận đệ tử dễ hành động hơn nhiều so với gia chủ.
-Thứ hai sau này Lâm gia sẽ có hai vị thái thượng trưởng lão, đó là Lâm Khang trưởng lão và cha ta Lâm Thiên, ta có nắm chắc trợ giúp hai người lên Nguyên Anh kì.
-Thứ ba ta chỉ ở trong gia tộc nửa năm, nửa năm sau ta sẽ tham dự vào cuộc tuyển chọn đệ tử của Ngũ Đại đế quốc, cho nên trước khi rời đi ta muốn bồi dưỡng ra "thủ hộ giả" cho Lâm gia, thủ hộ giả sẽ có thực lực rất mạnh, tuy nhiên căn cơ sẽ bị tổn hại nặng nề, hiện tại ai muốn trở thành thủ hộ giả hãy đứng ra đi.
Ba điều Lâm Phong vừa nói ra một điều so với một điều càng chấn động hơn, điều đầu tiên còn dễ hiểu nhưng trợ giúp tới hai người đột phá lên Nguyên Anh kì không phải chuyện đơn giản, dù Lâm Thiên có là Kim Đan ngũ văn và Lâm Khang là Kim Đan tứ văn nhưng trong hai người không ai dám chắc có thể đột phá lên Nguyên Anh kì, vậy mà Lâm Phong lại dám nói hắn có nắm chắc.
Mà ý tứ cuối cùng càng ghê gớm hơn... chỉ cần ngươi muốn thì thực lực của ngươi nửa năm sau sẽ không thua kém Lâm Thiên và Lâm Khang, bất quá cái giá phải trả rất lớn – tổn hại đạo cơ.
Dù vậy vẫn có ba người đứng ra tự nguyện trả giá, chính là Lâm Sơ, Lâm Minh Hiên và Lâm Trường:
-Chúng ta tình nguyện trợ giúp gia chủ thủ hộ gia tộc.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn ba người lóe sáng, việc Lâm Trường đứng ra là dễ hiểu nhưng hai người Lâm Sơ cũng đứng ra khiến Lâm Phong khá bất ngờ, có lẽ họ tự biết tiềm lực bản thân có hạn nên không tiếc tự đoạn đường lui để trở nên mạnh mẽ nhưng trong đó cần phải có sự quyết tâm bảo vệ Lâm gia mới làm được, bởi vì tổn hại căn cơ bao gồm cả thọ nguyên giảm sút.
Tu tiên là vì trường sinh, rất ít người chịu đánh đổi thọ nguyên để thủ hộ một cái gì đó, trừ phi... thứ đó vô cùng có ý nghĩa đối với họ, gia tộc cùng thân nhân... chính là một thứ như vậy nhưng để đứng ra vẫn cần có dũng khí rất lớn.
Sau khi bàn bạc thêm các bước chỉnh đốn lại gia tộc Lâm Phong đứng dậy giải tán hội nghị:
-Nếu không ai có ý kiến gì nữa Lâm gia sẽ bế môn mộ tháng, một tháng sau chính là ngày đánh dấu Lâm gia trở mình, hiện tại mọi người trở về chờ đợi tin tức của ta. Ta nhắc lại một lần nữa, chỉ cần các vị tận trung với Lâm gia trong tương lai các vị sẽ không phải hối hận vì quyết định ngày hôm nay.
-Vâng, gia chủ.
...................................................
Lâm gia bế môn, động thái này khiến Phong gia chú ý phái người tới thăm dò, kết quả mấy lần thăm dò không tốt lắm, mỗi lần Lâm gia đều ậm ừ cho qua nói rằng Lâm gia đang có vấn đề cần giải quyết, một tháng sau Lâm gia sẽ cho Phong gia câu trả lời.
Đương nhiên Phong Quân không hài lòng với đáp án này nhưng Phong gia không có làm ra chuyện gì thái quá, dù sao Lâm gia vẫn chưa tuyên bố ra ngoài đầu nhập vào Phong gia, nếu làm quá thì hình tượng tốt đẹp mà Phong gia xây dựng sẽ tan vỡ ngay, đến lúc đó muốn thống nhất Phong quốc phải tốn thêm chút công phu.
Lại nói Phong gia bây giờ còn sợ Lâm gia sao, cứ cho là Lâm Khang sau nhiều năm dậm chân tại chỗ đột nhiên đột phá lên Nguyên Anh kì thì một cái Nguyên Anh sơ kì trong mắt Phong Quân là không gây nổi sóng gió gì, nói không ngoa thì bây giờ một mình Phong gia đã đủ sức chống lại cả bốn nhà còn lại hợp sức với nhau.
Đã vậy cho Lâm gia thêm một tháng không phải là không được, một tháng sau nếu Lâm gia không có câu trả lời chính đáng thì Phong gia sẽ lấy cái này làm cớ để chèn ép Lâm gia, tiện thể đẩy nhanh quá trình giải trừ hôn ước thêm mấy tháng, Lâm gia có quỷ kế thì Phong gia cũng có âm mưu riêng của mình.
....................................................
Thời gian cấp bách nên Lâm Phong không có thời gian dành cho cha mẹ và nhị nữ, cả ngày Lâm Phong phải chạy ngược chạy xuôi sắp xếp cho Lâm gia.
Căn cơ của của Lâm gia quá yếu kém nên gần như Lâm Phong phải chỉnh sửa lại hoàn toàn Lâm gia, từ luyện đan đến bày trận hay xây dựng địa phương chuyên dùng để tu luyện đều do một tay Lâm Phong làm hết, ngoại trừ nhị nữ giúp được một hai thì không ai giúp được Lâm Phong, tạo nghệ trận pháp của Lâm Phong quá cao.
Lâm Nguyệt không vì Lâm Phong vắng mặt mà buồn phiền, không có con trai thì có con dâu a, mỗi ngày nhị nữ đều dành thời gian ở bên cạnh bà, nếu Lâm Phong ở đây sẽ phát hiện... mẹ của hắn hiện tại còn thương con dâu hơn cả hắn rồi.
Quãng thời gian bận rộn trôi qua nhanh chóng, bằng mắt thường có thể thấy Lâm gia đang thay đổi qua từng ngày, đấu võ đài được cải tiến, linh khí Lâm gia chưa gì đã sung túc hẳn lên, mọi người còn có thể thấy hộ gia đại trận đang dần trở nên khác biệt.
Lâm Phong không bố trí được hộ trận cấp bốn nên hắn dùng bảy cái hộ trận cấp ba chồng lên nhau gồm có khốn trận, sát trận, ảo trận, phong ấn trận, phòng ngự trận, và hai cái công kích trận tạo thành liên hoàn trận miễn cưỡng đẩy hộ trận lên tới cấp bốn đủ để giết chết Nguyên Anh trung kì, vây khốn được Nguyên Anh hậu kì, người nào muốn đánh Lâm gia cũng phải nghĩ kỹ một chút.
Đặc biệt là Lâm Phong bỏ ra đống lớn tài nguyên xây dựng lên một cái Tu Luyện Thấp đặt ở giữa Lâm gia.
Tu Luyện Tháp chia làm sáu tầng, từ tầng một đến tầng ba là nơi để tu luyện gia tăng tu vi, mỗi tầng chỉ có ba phòng tu luyện và một đống trận pháp Bế Linh Trận, càng lên cao thì linh khí càng nhiều, tu luyện càng nhanh.
Còn tầng bốn đến tầng sáu là nơi luyện tập để thích nghi với chiến đấu bằng ảo trận Lâm Phong bố trí, mỗi tầng một phòng lần lượt là ảo trận cấp một, cấp hai, cấp ba tương ứng.
Mà căn cơ của tất cả công trình này là năm tòa tụ linh trận cấp ba Lâm Phong bố trí xung quanh Lâm gia kết hợp với mười vạn linh thạch hạ phẩm, năm trăm linh thạch trung phẩm và năm viên linh thạch thượng phẩm tạo nên, những thứ này Lâm Phong bỏ ra một nửa, một nửa còn lại hắn lấy từ ngân khố của Lâm gia.
Đồng thời nếu Lâm Phong tự mình khống chế trận pháp thì năm cái tụ linh trận này sẽ trở thành... Thiên Biến Vạn Hóa Tụ Linh Trận, khả năng thu linh khí còn bá đạo hơn cả Tụ Linh Trận cấp bốn, đương nhiên khi không có Lâm Phong thì chúng nó chỉ là Tụ Linh Trận bình thường thôi.
Lúc này chúng trưởng lão đã hoàn toàn tin tưởng Lâm Phong có thể thay đổi Lâm gia, tài phú của Lâm Phong quá kinh người, một mình hắn còn giàu có hơn Lâm gia, lại nói qua việc này bọn họ còn biết thêm Lâm Phong là một vị trận pháp sư cấp ba, hai mươi hai tuổi thực lực Nguyên Anh sơ kì, luyện đan sư cấp ba kiêm trận pháp sư cấp ba, rốt cuộc mười năm qua Lâm Phong đã trải qua những chuyện gì?
Thắc mắc thì thắc mắc nhưng chẳng có ai đứng ra hỏi Lâm Phong chuyện này, đây là bí mật của mỗi người Lâm Phong nói ra mới là chuyện lạ, họ chỉ cần biết Lâm Phong không phải người thường, đi theo Lâm Phong chỉ có lợi chứ không có hại, quá tò mò là không tốt.
Lâm Phong không có ý định giấu diếm hành tung nên Lâm Tác tuyên bố Lâm Phong trở thành "cố vấn gia chủ" để mọi người không cản trở Lâm Phong làm việc.
Ban đầu nhiều người không nghĩ tới Lâm Phong này là thiên tài Lâm Phong mười năm trước nhưng một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhanh toàn Lâm gia đều biết... đệ nhất thiên tài của Lâm gia đã trở về.
Chuyện trước kia về Lâm Phong luôn là một đoạn truyền kì, một phế vật không thể tu luyện trong mười hai năm bỗng nhiên dùng thời gian mấy tháng tu luyện tới Ngưng Khí tầng ba, sau đó dùng tu vi Ngưng Khí tầng ba chiến thắng Ngưng Khí tầng bảy trở thành phò mã, theo một nghĩa nào đó Lâm Phong chính là niềm kiêu ngạo của Lâm gia.
Những người từng châm chọc Lâm Phong là phế vật cũng thay đổi cách nhìn chuyển sang sùng bái Lâm Phong, bất tri bất giác Lâm Phong trở thành một tượng đài hùng vĩ của đám đệ tử Lâm gia, dù Lâm Phong không còn nhưng ai cũng lấy Lâm Phong làm mục tiêu để vượt qua, muốn một lúc vượt mấy tiểu cấp độ khiêu chiến.
Đáng tiếc Lâm Phong bỏ mình quá sớm, đã nhiều lần Lâm gia hy vọng có thiên tài giống Lâm Phong xuất hiện một lần nữa để cứu vớt Lâm gia bởi vì chỉ cần tinh ý một chút liền nhận ra bốn nhà Lâm, Điền, Thái, Cực mạnh hơn trước nhưng Ngũ Đại gia tộc ngày xưa chỉ còn Phong gia giữ lại được phong thái đại gia tộc mà thôi.
Bây giờ nguyện vọng của họ đã được đáp ứng, Lâm Phong đã trở về, hắn vừa trở về Lâm gia liền thay đổi, người ngu cũng biết sự thay đổi này là do Lâm Phong mang tới, mà dù có ngu đi nữa chỉ cần không mù sẽ nhìn thấy Lâm Phong liên tục bố trí cái này đến cái kia, mỗi một lần bố trí xong họ lại có cảm giác Lâm gia đang trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Cho nên địa vị của Lâm Phong tại Phong gia bây giờ đã viễn siêu Lâm Tác và Lâm Khang, mọi người đều nghĩ rằng Lâm Phong đã nhìn thấu tất cả, hắn rời đi mười năm là để tìm kiếm tài nguyên cùng thực lực để bảo vệ Lâm gia chứ không ai nghĩ Lâm Phong từng từ bỏ Lâm gia.
← Ch. 194 | Ch. 196 → |