← Ch.032 | Ch.034 → |
Lâm Phong theo Tống Tần đăng kí cấp bậc đại tướng, đồng thời Tống Tần còn đưa cho Lâm Phong một huy hiệu bằng vàng, huy hiệu này có hình năm ngôi sao tạo thành một ngôi sao lớn, đây là tiêu chí của Đại tướng trong quân đoàn.
Cao hơn Đại tướng chỉ có một người, đó là Thống Tướng-Tống Tần, mang huy hiệu một vầng mặt trời bạch kim. Tống Tần giải thích cho Lâm Phong các điều lệ trong quân đoàn, Lâm Phong cũng không quan tâm đến vấn đề này lắm, có một địa vị là được rồi. Thấy Lâm Phong không quan tâm thì Tống Tần liền thay đổi chủ đề:
-Lâm Phong, hiện tại ngươi có thể chiêu mộ một trăm người lính dưới trướng tại trong quân đoàn này, còn 900 người còn lại ngươi phải tự mình tới những quân đoàn dưới quyền Thanh Long quân đoàn để tuyển chọn. Trong vòng một tháng ít nhất ngươi phải thành lập một chiến đội 100 người, sau đó ngươi có thể tùy thời quyết định có ra chiến trường hay không nhưng mỗi một năm chiến đội của ngươi bắt buộc phải có cống hiến nhất định. Được rồi, nếu không có thắc mắc gì thì ngươi nên chọn quân từ bây giờ đi, theo tình báo của ta trong hai tháng nữa Hắc Ám Đế quốc sẽ phát động một cuộc chiến thăm dò.
-Đa tạ Tống Thống tướng nhắc nhở, ta chỉ có một thắc mắc nếu số người trong chiến đội của ta tuy ít nhưng lực chiến lại sánh ngang với các đội khác thì có thể coi là hợp lệ không.
Tống Tần suy nghĩ một chút liền gật đầu:
-Như vậy cũng được, nếu ngươi có cách làm cho một chiến đội ít người lại mạnh bằng một chiến đội ngàn người ta sẽ cân nhắc ngươi lên làm Phó thống tướng.
Lâm Phong căn bản không thèm quan tâm đến Thống tướng hay phó thống tướng, hắn chỉ cần có một đội quân thuộc về mình là được.
-Vậy ta không làm phiền Thống tướng, ta sẽ tự mình chọn người, cáo từ.
Thấy Lâm Phong tùy ý Tống Tần cũng không để tâm mấy đến việc Lâm Phong hình như không coi hắn là cấp trên, bởi lực chiến cùng thành tựu của Lâm Phong đã khiến Lâm Phong ngang hàng với hắn rồi, đây là thế giới của sức mạnh a.
Sau khi rời đi Lâm Phong suy nghĩ hắn chỉ cần 10-20 người trong đội của hắn, cái hắn cần không phải số lượng mà là sự tinh nhuệ, trong chiến tranh số lượng đúng là có lợi nhưng mục đích của hắn không phải chiến tranh... mà là báo thù cùng thăm dò, ít người mà tinh nhuệ còn dễ hành động hơn nhiều.
Thế là Lâm Phong lên kế hoạch tuyển người bằng cách khảo hạch, gồm 3 đề mục, thứ nhất là thực lực phải là võ giả đỉnh cấp hoặc võ sư, thứ hai là có thiên phú trong sử dụng vũ khí và thứ 3 là thân pháp phải nhanh.
Sở dĩ Lâm Phong đưa ra ba tiêu chí tuyển chọn này thứ nhất là thực lực cao sẽ kéo theo sức phá hoại cao, thứ hai vũ khí Lâm Phong muốn chế tạo cho đội quân này là loại kinh khủng đặc chế nên cần phải có thiên phú trong việc sử dụng vũ khí, còn thân pháp nhanh là vì Lâm Phong không muốn đội quân hắn gây dựng nên bị diệt sát, ít nhất phải bảo toàn được mạng sống, bởi hắn còn muốn dùng chiến đội này để tìm hiểu về Ám Lâm nữa kìa.
Có kế hoạch Lâm Phong về phòng thí nghiệm của Thanh Long quân đoàn trước, hắn muốn đưa một ít thành phẩm của hắn cho quân đoàn để tăng độ tin cậy của chính mình, một khi có danh tiếng thì Lâm Phong tuyển người cũng dễ hơn vì người giỏi hầu như đã bị Đại tướng khác chiêu mộ hết rồi, muốn cướp người phải có thứ gì đó đặc biệt a.
Chỉ mất một ngày, Lâm Phong chế tạo ra một trăm viên cầu Dương Lâm cùng soạn ra một đống bản thiết kế vũ khí quân sự, năng lượng các kiểu đưa cho Tống Tần. Một trăm viên cầu Dương Lâm này đã khiến tu vi của Lâm Phong chỉ còn là võ giả cấp 9 mà thôi bất quá hắn không hối hận, tu vi có thể mất nhưng hắn bắt buộc phải xác định điều hắn suy đoán là đúng hay sai.
Lại qua ba ngày tin tức về các phát minh của Lâm Phong được loan truyền ra, đặc biệt là đặc tính của viên cầu Dương Lâm rất được quân đoàn Thanh Long quan tâm, bởi vì năng lượng gấp 5 lần cũng có nghĩa là thời gian chiến đấu tăng thêm được 5 lần hoặc uy lực tăng lên gấp 5, đã là binh sĩ ai cũng muốn có chiến công, mà muốn có chiến công thì phải ra chiến trường, nếu có được một viên thôi thì có thể bảo đảm gấp mấy lần a.
Hơn nữa viên cầu Dương Lâm nếu xài hết có thể nạp lại, dù hiệu quả sẽ thấp hơn một điểm nhưng vẫn còn tốt chán.
Cũng thời điểm này, một thông báo được báo ra:
-Đại tướng Lâm Phong muốn tuyển người gia nhập chiến đội thứ mười một, mời tất cả mọi người có hứng thú tới sân luyện tập.
Lâm Phong mời người có hứng thú vì người mà Lâm Phong tuyển chọn phải là người tự quyết định theo hắn, những kẻ tự cho mình là đúng là mạnh thì Lâm Phong không cần, mạnh có mạnh bằng vũ khí của hắn không.
Dù vậy người tới sân luyện tập vẫn rất đông, chủ yếu là xem náo nhiệt mà thôi vì mọi người đều đã có đội ngũ của mình rồi.
Lúc này Lâm Phong đã thay một bộ quân phục, đứng tại nơi cao nhất của sân luyện tập. Khi thấy mọi người đã tới khá đông, Lâm Phong tản ra khí thế của mình, lớn giọng tuyên bố:
-Ta là Lâm Phong, hôm nay ta không chọn người với tư cách là một Đại tướng mà dưới tư cách của một người tu võ, ta biết trong đây có rất nhiều người có người thân bị Hắc Ám đế quốc sát hại, chính ta cũng vậy, ta muốn có người cùng chung vai sát cánh diệt sát Hắc Ám đế quốc, ta thề một ngày Hắc Ám đế quốc còn tại ta sẽ không ngừng chiến đấu, ai có ý muốn theo ta có thể đứng qua bên phải sân luyện tập.
Không cầu kì, không hoa mỹ, chỉ đơn giản.... . là muốn báo thù, lời nói của Lâm Phong cũng khơi dậy ngọn lửa báo thù trong rất nhiều người, đúng vậy, Hắc Ám đế quốc quá tàn bạo, đã bao người thân của chúng ta bị chúng giết chết, nhất định phải diệt sát Hắc Ám đế quốc. Thế nhưng sau 5 phút chờ đợi chỉ có 33 người đứng về phía bên phải bởi ở trong quân đội kị nhất là phản bội, dù rằng tình huống cướp người cũng có xảy ra nhưng đó làdo Đại tướng hoặc Thống tướng ra mặt, binh sĩ dưới trướng rất ít tự mình chuyển đội.
Trong 33 người này chỉ có 5 người thuộc về chiến đội chính quy muốn đầu nhập vào dưới trướng Lâm Phong, bởi cả 5 người đều có thù hận sâu đậm với Hắc Ám đế quốc, bọn họ ở trong chiến đội cũ không nổi bật nên không có quyền lên tiếng càng không có quyền báo thù thống khoái bây giờ lại nghe lời tuyên bố của Lâm Phong liền không do dự muốn gia nhập.
Lâm Phong thấy vậy gật đầu hài lòng, 33 người so với hắn suy đoán còn nhiều hơn, lại lên tiếng một lần nữa:
-Chi đội do ta dẫn đầu không cần nhiều người, ta sẽ không làm cho các ngươi thất vọng, bây giờ 33 người sẽ tham gia khảo hạch của ta chọn ra 3 người đứng đầu trở thành người chỉ huy của chiến đội chúng ta. Khảo hạch là khiêu chiến ta, ai đánh trúng ta một chiêu hoặc trụ vững càng lâu thì càng được điểm cao, cho phép sử dụng vũ khí.
Nghe Lâm Phong nói làm ba mươi ba người chần chờ một chút, sử dụng vũ khí nếu không cẩn thận có thể mất mạng như chơi, đặc biệt là sau màn trình diễn lúc trước của Lâm Phong thì càng không có ai có dũng khí khiêu chiến Lâm Phong. Sau một hồi trầm mặc, một người bước ra:
-Đại tướng, ta là binh sĩ Quất Lâm, đến từ chiến đội thứ 5, xin khiêu chiến Đại tướng.
Nói xong Quất Lâm không cho Lâm Phong thời gian chuẩn bị liền rút ra một khẩu súng laze bắn ngay về phía Lâm Phong. Tên này tu vi không tệ, là võ giả đỉnh cấp, xem khí thế thì cũng gần đột phá võ sư rồi.
Lâm Phong lách người tránh né phát súng, khi Quất Lâm lên đài Lâm Phong đã biết ý định của y rồi, muốn đánh lén hắn căn bản là không có khả năng.
Sau đó Lâm Phong dùng chân đạp mạnh vào sàn luyện tập, tốc độ cực nhanh lao về phía Quất Lâm, lật tay rút ra một thanh kiếm từ nhẫn trữ vật đánh về Quất Lâm, hắn muốn thử xem Quất Lâm xử lí thế nào. Tình thế nguy cấp, Quất Lâm kích hoạt Tật Phong Ngoa, đây là một loại trang bị của quân đội giúp binh sĩ tăng tốc độ trong một khoảng thời gian ngắn, thậm chí nếu sử dụng linh hoạt có thể đạp mấy bước trên không.
Tật Phong Ngoa được kích hoạt, Quất Lâm đạp 3 bước trên không phi thân lên trên hơn 5 mét, tránh né đường kiếm của Lâm Phong, đồng thời từ đai lưng ném ra một tấm lưới, cũng không nhìn xem có trúng hay không mà lại chạy ra xa hơn ý đồ dùng vũ khí tầm xa chiến đấu, chứ cận chiến thì hắn không đánh được Lâm Phong rồi.
Lâm Phong rất hài lòng về Quất Lâm, không hổ là người trong chiến đội chính quy, chiến đấu rất có bài bản, hơn nữa bản năng của Quất Lâm còn rất tốt nhưng vẫn chưa đủ. Lâm Phong đánh ra một Tam dương chưởng, lợi dụng bao tay chuyển hóa thành phong thuộc tính đánh bật tấm lưới về phía Quất Lâm, tốc độ tấm lưới phản lại cực nhanh Quất Lâm không kịp né tránh liền bị trói không cử động được rồi, cũng may hắn chưa kích hoạt điện cao thế từ tấm lưới nếu không hắn đã thành một đống than.
-Ta chịu thua. Quất Lâm dù biết chắc kết quả này nhưng vẫn không ngờ được Lâm phong mạnh như vậy, đạn laze bay rất nhanh thế mà Lâm Phong vẫn né được, hơn nữa người ngoài nhìn vào liền biết Lâm Phong đã thủ hạ lưu tình bởi Lâm Phong chỉ xài có một cây kiếm rất bình thường cùng một đôi bao tay cận chiến mà thôi.
-Quất Lâm, ngươi chiến đấu rất tốt, hoan ngênh ngươi gia nhập chiến đội của ta. Ngươi qua bên kia nghỉ ngơi khôi phục đồng thời quan sát kĩ năng chiến đấu của mọi người.
-Tuân lệnh Đại tướng. Lâm Phong càng mạnh thì Quất Lâm lại càng vui vẻ vì cơ hội báo thù của hắn càng lớn hơn nữa Lâm Phong còn là một nhà khoa học nữa a.
← Ch. 032 | Ch. 034 → |