← Ch.099 | Ch.101 → |
Trong lúc Trương Dương rời đi, nhất thời bên trong cửa hàng ầm ầm tiếng cười, Trương Dương lần đầu tiên cảm giác được, hóa ra, nụ cười càn rỡ của đàn bà so với nam nhân còn kinh khủng hơn nhiều.
Hai lần thất bại, điều này đối với Trương Dương là một đả kích trầm trọng, sự tin chắc trăm lần lúc đầu đã vô hình tan biến.
***, lần cuối cùng, nếu không được thì chỉ có thể cùng Lưu Bưu đi cướp bóc thôi, mẹ nó!
Trương Dương trực tiếp hướng đến mục tiêu thứ tư, à quên mục tiêu thứ ba, mục tiêu thứ tư là mục tiêu Trương Dương không muốn lựa chọn nhất, bởi vì, mục tiêu thứ tư không phải là một cái của hàng chuyên kinh doanh, mà là cả siêu thị nằm cạnh đường ngoài mặt tiền lớn nhất bên trong cũng không có nhãn hiệu hàng hóa đặc biệt, có đồ nam, đồ nữ, giày thậm chí còn có tầng hai.
Không phải nói mặt tiền cửa hàng này bằng với siêu thị, nếu như so sánh nó với cửa hàng khác, sự đắt tiền của y phục bên trong cửa hàng này đúng là khiến cho Trương Dương có cảm giác trố mắt cứng lưỡi, phải biết rằng, thông qua quan sát cả buổi sáng, hắn đối với giá cả của cả con đường này đại khái đã hiểu một chút, mặc dù hắn ăn mặc bèo bọt, nhưng đối với giả cả vẫn không có sự chấn động như thế này.
Tên gọi mặt tiền cửa hàng là "Quý tộc thành", mà bên trong cửa hàng đích xác cũng hợp với hai chữ "quý tộc", chẳng những giá cả y phục đắt đỏ, mà trang thiết bị cũng là hạng nhất, hoàn toàn là dựa theo tiêu chuẩn thiết bị của khách sạn 5 sao, sàn nhà đá cẩm thạch thuần thiên nhiên, cầu thang phong cách Tây Âu, đèn treo thủy tinh thật lớn được mạ vàng, còn có ghế sofa chỉ có ở trong các bản tin truyền hình về hội nghị quốc tế mới thấy được, trên sàn ghế sofa, còn có một tấm trải sàn lông cừu.
Trương Dương theo hệ mỹ thuật, đối với thiết bị mặc dù không được tiếp xúc nhiều lắm. Nhưng đối với tấm trải sàn lông cừu hàng thủ công mỹ nghệ này cũng biết một một ít. Tấm lót sàn lông cừu sáng sủa này giá trị phải đạt tới mấy vạn nguyên.
Cửa hàng này cũng là nơi Trương Dương tìm tốn ít công phu nhất, chỉ đi xem giá cả một vòng, sau đó ở phía đối diện ngồi một lát, thông qua số lượng khách đi vào cùng khách xách túi khi đi ra để phân tích số lượng giao dịch, khiến cho Trương Dương cảm thấy khiếp sợ chính là, khi hắn quan sát số lượng người đổ vào các cửa hàng khác ba giờ, cửa hàng này cư nhiên không bán ra đồ vật nào.
Trương Dương có chút nghĩ không ra, nếu dựa theo tính toán số lượng giao dịch, cái cửa hàng khổng lồ này như thế nào chống đỡ được?
Cửa hàng lớn như vậy, nhiều nhân viên như vậy, cái này tuyệt đối là trả một khoản rất lớn.
"Ngươi hảo, ta là Trương Dương, kêu ta là Tiểu Trương cũng được........"Trương Dương lấy cam đảm, ấp ủ tâm lý giống như hy sinh vì đại nghĩa bước đến mặt tiền cửa hiệu, trực tiếp hướng tới một người mặc bộ đồng phục Veston màu đen. Một cô gái trước ngực đeo một biển hiệu công việc liền đi tới.
"Hiêu trương(1)?" Cô gái trợn to mắt nói.
"Khái........ Là "tiểu" trong đại tiểu, "trương" của cung trương...."
"hi hi........ Ngươi giới thiệu nghiêm túc như vậy có việc gì không? "Hiêu trương" đồng học." Cô gái che miệng nhìn vẻ mặt xấu hổ của Trương Dương cười nói.
"Nga... Ta đến ứng tuyển....." Trương Dương nhìn thấy nụ cười xinh đẹp quyến rũ của cô gái này, không khỏi rúng động tâm thần. Vội vàng khống chế tâm thần rồi nghiêm trang nói.
"Tuyển dụng?" Cô gái ngây người ngẩn ngơ, vẻ mặt vốn phong tình vạn chủng lập tức biến thành nụ cười mang tính nghề nghiệp: "A a, tiên sinh, xin lỗi, chúng ta ở đây chỉ tuyển dụng nhân viên nữ. Mặt khác, cửa hàng chúng ta tạm thời không thiếu người, vô cùng xin lỗi. Đương nhiên, Ngài có thể lưu lại số điện thoại, nếu như khi cửa hiệu chúng ta cần nhân viên nam, người đầu tiên chúng ta gọi điện sẽ là Ngài........."
"A...này...này....."
"Vậy là xong rồi....."
Trương Dương không nhịn được thở dài một hơi, hắn đã hoàn toàn mất hết hy vọng, hiển nhiên, giấc mơ hắn nghĩ có thể thông qua tri thức tiếp thị trong đầu kiếm được một khoản tiền đã bị phá hỏng rồi.
"Di......."
"A a, là ngươi a!"
Khi Trương Dương vừa mới xoay người muốn rời đi, thì bên ngoài có hai nữ nhân đi ra, một người chính là thiếu phụ mặc bộ quần áo thể thao màu trắng mà Trương Dương gặp được trong công viên, đương nhiên, hiện tại thiếu phụ không mặc đồ thể thao, mà trên thân mặc một cái váy đầm màu đỏ tươi, đặc biệt làm nổi bật da tay, lộ ra vẻ hết sức trẻ trung, hơn nữa khí chất thanh nhã. Đứng bên cạnh nàng là một cô gái khoảng 18-19 tuổi, cắt kiểu tóc loang lổ đầy đủ màu sắc, nhìn trông rất kinh khủng, nhưng ngũ quan lại rất xinh đẹp tươi tắn, đôi mắt to tựa như làn thu thủy, khiến cho Trương Dương muốn nhìn nhất chính là hai má lúm đồng tiền xinh xinh, cực kỳ đáng yêu, Trương Dương có một loại kích thích muốn dùng tay véo khuôn mặt của cô gái này một cái.
"Nhìn cái gì vậy? Có phải rất muốn véo mặt ta đúng không?" Cô gái thấy Trương Dương nhìn nàng, hung hăng trừng mắt một cái.
"A....." Trương Dương ngạc nhiên đến nỗi không ngậm được mồm.
"A, a, đừng để ý nó, đứa trẻ này, luôn như vậy đó." Thiếu phụ thấy Trương Dương trợn mắt há mồm thì cười nói: "Ngươi ở chỗ này làm gì? Mua y phục à?"
"Đại tỷ hảo, không phải, không phải.......... Ta tìm việc làm...."
"Uy uy uy........ Ngươi gọi gì cơ? Đại tỷ? Ngươi gọi mẹ ta là đại tỷ chẳng phải ta đây phải gọi ngươi là thúc thúc sao?" Thiếu phụ còn chưa nói hết, thì nữ hài tử đã nhất thời giận dữ, đột nhiên nhảy đến trước mặt Trương Dương rồi ngẩng đầu nhìn chằm chằm Trương Dương, vẻ mặt hung hãn, khiến cho Trương Dương ngửi được một mùi hương nhàn nhạt từ trên cơ thể cô gái này phát ra.
"Cái gì......... Các ngươi là mẹ con?" Trương Dương lại trợn mắt há mồm, hắn vẫn cho rằng hai người này hẳn là có quan hệ tỷ muội, không thể tưởng tưởng được lại là mẹ con.
"a a, gọi ta là Yến di được rồi, nếu không, tiểu gia hỏa kia sẽ không bỏ qua đâu."
Thiếu phụ vẻ mặt cưng chiều nhìn cô gái, mà cô gái giống như đắc thắng, hướng tới Trương Dương "hừ!" một tiếng rồi nói: "Gọi Yến tỷ!"
"Nga, Yến tỉ.... gọi ta Tiểu Trương được rồi......... Yến di, ta đi trước đây........." Trương Dương nào còn hứng thú dây dưa cùng cô gái thần kinh này, vẻ mặt cau có tiến về phía trước, mặc dù cô gái này cực kỳ xinh đẹp, nhưng tối thiểu cũng phải ổn định ấm no đã mới có thể suy xét đến việc này, cổ nhân cũng từng nói qua, phải sau khi ấm no mới có thể nghĩ đến dâm dục.
"Hiêu trương.........ha ha..." Cô gái kia cười to lên, lộ ra hàm răng trắng muốt, nụ cười cô gái này không giống như những cô gái khác che miệng cười, mà là há miệng cười sỗ sàng, bất quá, Trương Dương cho rằng nó cũng không tổn hại đến sự xinh đẹp của cô gái này, đương nhiên, Trương Dương vẫn còn chán ghét cái kiểu tóc đầy màu sắc kia, nhìn lên thực sự mắc ói.
"Tiểu Trương, chờ chút, ngươi muốn tìm công việc gì?" Yến di gõ đầu cô gái rồi hỏi, cô gái vẻ mặt u oán nhìn một cách châm biếm mẹ nàng, tựa hồ, nàng thường xuyên chịu sự đối xử này.
"Yến di, ngươi làm ở chỗ này sao?" Con mắt Trương Dương sáng ngời.
"A a, xem như vậy đi, nói mau, ngươi có thể làm được cái gì?" Yến di cười nói.
"Yến di, ta mới đến tỉnh thành, ngày đó ngài đã thấy ta khi ta mới đến đây ngày đầu tiên, vậy là coi như lần đầu tiên gặp nhau, ví tiền và một ít giấy tờ đều bị trộm đi mất, bởi vì không có giấy tờ, nên vẫn không tìm được công việc, ta và đồng bọn của ta đã ngủ ở công viên hai ngày rồi........ nga........ Ta có thể mua quần áo, ta đã từng học qua tiếp thị."
"A........ Ngủ trong công viên! Mẹ, đáng thương quá, mẹ sắp xếp cho hắn một công việc đi." Nữ hài tử nghe thấy Trương Dương nói ngủ trong công viên, nhất thời trợn mắt há mồm, vẻ mặt không thể tin nổi, tựa như ngủ trong công viên là một chuyện tàn nhẫn biết bao, hiển nhiên, đây là một đóa hoa trong lồng kính.
"Không có giấy tờ....." Sự từng trải của thiếu phụ hiển nhiên phải nhiều lắm, thoáng suy nghĩ một chút rồi nói: "Sắp xếp công việc cho ngươi thật ra không thành vấn đề, nhưng nếu không có giấy tờ ta không cách nào cung cấp vấn đề chỗ ở, hơn nữa, ngươi cần phải trong vòng mười ngày bổ sung đầy đủ tất cả giấy tờ, có thể làm được không?"
"Có thể, có thể, nhưng ta muốn mỗi ngày thanh toán phần trăm tiền thưởng, Yến di, có thể được không?"
"Điều này.... Có chút không hợp quy củ, nếu có vấn đề về sinh hoạt, ta có thể cho ngươi vay để đáp ứng nhu cầu cấp thiết trước."
"Không cần, không cần, ta chỉ hy vọng mình tự lực cánh sinh, nếu Yến di có thể hỗ trợ châm chước cho ta là tốt nhất, dù sao nếu cho ta, chỉ là phát trước thời hạn mà thôi, hơn nữa, ta chỉ là cầm phần trăm khấu trừ trước, tiền lương không cần cầm trước đâu." Trương Dương cuống quýt nói, hắn không muốn lại phải chịu ân tình nữa, huống chi, hắn và nữ nhân này mới là gặp nhau một lần, có thể giới thiệu việc làm đã rất tốt rồi.
"A a, vậy được rồi, nhưng ta phải nói trước với ngươi, ở đây từ sáng đến tối cũng không mua được vài món quần áo, ngươi không lấy được phần trăm khấu trừ cũng đừng trách ta không nói cho ngươi nhé".
"Yên tâm, yên tâm, số lượng người đổ vào cửa hàng này mỗi giờ chia đều là khoảng hai trăm mười người, chỉ cần ta có thể hoàn thành 1% số lượng tiêu thụ, dựa theo khấu trừ phần trăm của cửa hàng từ 5 đến 10%, ta một ngày chỉ cần mua bộ quần áo là đủ rồi........."
"Ngươi đã điều tra rồi?" Sắc mặt Yến di y như bất ngờ, cùng với thái độ ban đầu đã trở nên hoàn toàn bất đồng.
"Không không....... Ta hôm nay vì tìm việc làm, cơ hồ tất cả cửa hàng nổi danh trên con đường này đều đã điều tra hết rồi....." Trương Dương khoa chân múa tay nhặng xị ngậu, thầm nghĩ không tốt, loại điều tra này dường như không được các cửa hàng hoan nghênh, dù sao, chuyện này cũng là bí mật buôn bán.
"Phải vậy không? Mau nói kết quả điều tra của ngươi đi." Thiếu phụ vẻ mặt lạnh nhạt.
(1): 'Hiêu trương' có nghĩa là 'kiêu ngạo'
← Ch. 099 | Ch. 101 → |