Vay nóng Tima

Truyện:Đồ Thần Chi Lộ - Chương 189

Đồ Thần Chi Lộ
Trọn bộ 544 chương
Chương 189: Nam nhân chính trực, Đao ca!
0.00
(0 votes)


Chương (1-544)

Siêu sale Lazada


"Bồng!"

Người chưa tiếp cận, đao đã ra trước!

Một đoàn tia lửa chói mắt tung tóe trong không trung!

Đao của Ono Tarou là võ sĩ đao, kỳ thật cũng chính là Đường đao Đông Quốc ngày xưa được cải tạo thêm, lưỡi dài chuôi dài, cần lực ở cả hai tay, nhưng lại thập phần xảo diệu thô bạo, vừa có thể bảo vệ thân thể vừa có thể đưa phạm vi công kích của địch nhân nhập vào phạm vi công kích của mình.

Một đao của Ono Tarou lực lượng cực kỳ lớn, phản kích của Đao ca cũng cực kỳ sắc bén, không ngờ dựa vào thanh thái đao có thể ngăn cản một đao hung hãn này, điều này khiến Trương Dương đối với Đao ca phải mở to mắt mà nhìn.

Thái đao của Đao ca nhìn qua có pha thêm vài phần thô ráp, lưỡi đao cũng có chút không hoàn chỉnh, cũng không biết là ai chế tạo ra, thật sự quá ăn bơ làm biếng, trang trí ở trên cũng không có, trông giống hệt như một miếng sắt, nhưng bên mép sắc bén như lưỡi dao cạo lại lộ ra sát khí nhè nhẹ.

Sau khi một đao này va chạm vào nhau, Đao ca đột nhiên tăng tốc, cả thân thể tựa hồ đều muốn tiếp cận Ono Tarou, Trương Dương lập tức hiểu rõ ý tứ của Đao ca, hiển nhiên, Đao ca cũng biết vũ khí của mình quá ngắn, không thích hợp viễn công mà thích hợp tấn công cận thân, cũng ngay vào lúc này Trương Dương phát hiện, thái đao của Đao ca không ngờ đã cầm ngược tựa như cầm một ngọn chủy thủ vậy.....

Đối phương cũng rõ ràng nhìn ra ý đồ của Đao ca, không ngờ cũng chẳng hoảng hốt, võ sĩ đao đột nhiên hơi giơ lên trên!

Đao ca cực kỳ kinh hãi, hắn thực không xác định được thái đao trên tay có thể tiếp được võ sĩ đao sắc bén đang chém xuống hay không, lưỡi đao cực dài đã đối mặt với Đao ca, lưỡi đao này chỉ cần kéo xuống dưới rất dễ dàng có thể rạch ngực phá bụng Đao ca! Hai tay Đao ca vừa động thân thể tựa như lên dây cung lao đến bên chỗ vừa xê dịch của Ono Tarou!

Thái đao trong tay ngước lên trên, ở trong không trung hoa phá ra đường kẻ thẳng tắp, đường kẻ tràn ngập khí tức lạnh như băng, lúc này Đao ca giống như một con kiếm long, thanh thái đao kia chính là vũ khí của hắn, một đao này Ono Tarou không cách nào đối kháng, bởi vì thái đao ở cánh tay trái của Đao ca chỉ xê dịch người liền có thể cắt đứt thân thể Ono Tarou, lúc này thanh võ sĩ đao kia còn kéo dựng về phía trước, căn bản đã không còn kịp nữa rồi.

Không thể không nói, loại chiến đấu cự ly gần thái đao vẫn chiếm ưu thế, huống chi, còn là thanh thái đao cầm ngược hình cung này.

Một đao này, Trương Dương có một loại cảm giác như cây bút của thần giáng lâm!

Tuy nhiên kinh nghiệm thực chiến của Ono Tarou cũng hết sức phong phú, không ngờ lâm nguy bất loạn.

Chỉ thấy hai chân Ono Tarou không ngừng đạp về hai bên, theo hình chữ "Chi" (1) lùi về phía sau, tốc độ biến hướng cực nhanh khiến Trương Dương có cảm giác lóa mắt!

Lúc này, nói cách khác, Đao ca xông lên trước, Ono Tarou lùi về phía sau, nhưng khi hắn lùi về sau thì từng chút từng chút giãn mở cự ly, thái đao của Đao ca quá ngắn, chỉ cần xê dịch vài bước liền có thể thoát khỏi sự uy hiếp của mũi đao....

Quả nhiên!

Mới ba bước, Ono Tarou lập tức cùng Đao ca kéo giãn ra một cự ly an toàn, một đao khiến người người kinh diễm của Đao ca đã không thu được chút tiện nghi nào.

Ono Tarou không biết rằng biểu hiện của mình không ngờ tạo cho Trương Dương Lưu Bưu A Trạch một sự chấn động lớn đến thế, ba người chứng kiến đều trợn tròn mắt! Trong khoảng khắc vừa nhanh vừa mạnh như thế, không ngờ còn có thể điều chỉnh thân thể, biến hướng mau lẹ đến vậy! Gia hỏa này quả thực không đơn giản! Trương Dương dám khẳng định, loại cực hạn biến hướng mang theo thân thể và phụ tải tuyệt đối không cơ thể người nào có thể chịu đựng được!

Quá khủng bố rồi, tốc độ thân thể không ngờ nhanh đến như thế!

Đây là ý nghĩa trong lòng tất cả mọi người!

Lúc này ba người đều lo lắng cho Đao ca. Tốc độ của Ono Tarou khống chế phi thường tốt, rất có tiết tấu, một hồi biến hướng thực hiện như nước chảy mây trôi, lưu loát trôi chảy đến nghẹn lời!

Ngay lúc này, Đao ca lại làm một động tác khiến Trương Dương há mồm trợn mắt!

Đao ca trong nháy mắt ngay khi Ono Tarou kéo giãn cự ly, đột nhiên xoay người đối mặt với Ono Tarou, thái đao trong tay không biết vì sao lại thành cầm thuận, đột nhiên điên cuồng chém xuống, tựa như đất bằng dậy sóng....

Một đao này, lại có cảm giác kinh thế hãi tục!

Khiến cho Trương Dương không thể tưởng tượng được chính là tốc độ của Đao ca không thua kém Ono Tarou chút nào, bất ngờ biến hướng mau lẹ như hắn, mang đến cho đối phương áp lực không gì sánh bằng!

Võ sĩ đao và thái đao đứng cạnh nhau không thể nghi ngờ là một tràng ác mộng, mặc dù võ sĩ đao cũng rất linh hoạt nhưng biến tướng cùng điều chỉnh góc độ với thái đao căn bản không thể so sánh được! Lúc này, Trương Dương không khỏi có chút hoài nghi lúc Đao ca chiến đấu với mình có phải là ẩn giấu thực lực hay không.

Ở điểm này, Trương Dương đã bước vào một chỗ sai lầm, lúc Đao ca và hắn chiến đấu thậm chí còn điên cuồng hơn, tốc độ nhanh hơn. Nhưng Trương Dương căn bản không dùng thân thể và mắt để đối kháng với Đao ca, hoàn toàn là dựa vào minh tưởng để nắm bắt lấy đao của Đao ca. Cho nên vô luận Đao ca biến tướng và thay đổi tốc độ thế nào đối với Trương Dương mà nói, cũng chỉ có một điểm rơi, hắn chỉ cần tìm ra điểm rơi của thái đao là được.

Ono Tarou dưới sự hoảng loạn cũng bất chấp không giữ lại chút gì, toàn lực ứng phó!

Tốc độ tay của Ono Tarou lúc này đã phát huy tác dụng quan trọng nhất, điều này khiến hắn có thể dưới sự công kích điên cuồng như thế mà còn có thừa lực tiến hành phản kích! Dù cho bổ chém mau lẹ đến như vậy, thanh võ sĩ đao của hắn trước sau vẫn bảo hộ phía trước thân thể mình!

Đao của Đao ca chém xuống tựa như một trận mưa trút nước vậy, điên cuồng mà mãnh liệt!

Ono Tarou đành đứng mũi chịu sào, võ sĩ đao không ngừng rung lên kịch liệt, mắt hắn cũng càng ngày càng sáng, cuối cùng, "Oanh" một tiếng, binh khí hai người tương giao, sau đó tuôn ra một đoàn tia lửa chói mắt, thân thể hai người lại lần nữa kéo giãn ra một cự ly an toàn, cự ly này là phạm vi công kích tốt nhất của võ sĩ đao.

Đao ca không truy kích mà chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ono Tarou, hai con ngươi tựa như vực sâu nhìn không thấy đáy.

Tiểu tử này trấn tĩnh nhanh thật! Sau loại công kích điên cuồng đến vậy vẫn không chịu bất cứ ảnh hưởng nào, quả nhiên không phải một nhân vật đơn giản, Trương Dương thầm khen ngợi!

Tố chất tâm lý của Đao ca so với ba người Trương Dương đều phải mạnh hơn nhiều lắm!

Không thể không nói, hai người đều là đối thủ dạng tốc độ, đồng thời cũng là dạng tỉnh táo.

Khuôn mặt tỉnh táo của Ono Tarou phảng phất như khắc băng, chỉ là chiến ý mãnh liệt đang thiêu đốt trong con ngươi mới biểu thị ra trạng thái chân thật nhất của hắn lúc này!

Chiến đấu, lúc này mới chính thức bắt đầu!

Một vòng cường công lúc đầu chỉ là một sự thăm dò.

"Đến đây đi, xem đao Đồ Long của ngươi hay là đao sát cẩu của ta hơn!" Đao ca cười lớn, cơ nhục trên thân nổi lên lớp dầu bóng loáng, cảm giác tráng kiện vô cùng, tỉ lệ vóc người Đao ca quả thực là một điển hình của nam nhân, hình tam giác ngược, mặc dù không có cơ thể phát triển dũng mãnh như Lưu Bưu, nhưng so với Lưu Bưu thoạt nhìn thì đều đặn hơn nhiều lắm.

"Ngươi không phải đối thủ của ta!" Ono Tarou khẽ lắc lắc đầu.

"Bồng!" Một tiếng vang lên.

Đao ca không nói gì, hắn dùng hành động để chứng minh vấn đề.

"Vút....."

"A......."

Một tiếng kêu thảm thiết trầm thấp vang lên, thân thể Đao ca điên cuồng lùi về sau, chỉ thấy trên ngực hắn có một vết thương dài, vết thương mặc dù không sâu nhưng lại có vẻ kinh khủng dị thường, máu tươi nhanh chóng liền trộn lẫn mồ hôi thấm ướp cả lồng ngực...

"Đao ca!"

"A....... Đao ca bị thương rồi!"

Ngưu ca và hai người khác lập tức chạy đến bên người Đao ca đỡ lấy hắn.

Đồng tử Trương Dương đột nhiên co rút, một đao vừa rồi nhanh như tia chớp, trải qua cuộc thăm dò vừa rồi, không có sư phó chỉ đạo như Đao ca lập tức cùng đối thủ biểu hiện rõ sự chênh lệch.

Bất kể luận về tốc độ hay lực lượng, Đao ca không thua kém Ono Tarou chút nào, mà vừa rồi chỉ là chính diện, Đao ca ngay lập tức bị thương, Trương Dương khỏi cần xem đã biết thương thế của Đao ca kỳ thật không nghiêm trọng, nhưng đích xác là Đao ca đã bị thương rồi, hai người căn bản không phải là tranh đấu ở cùng một đẳng cấp.

"Không sao!"

Cánh tay Đao ca buông ra, đẩy ba tên thủ hạ, cầm thái đao cười gằn đi về phía Ono Tarou...."Ngươi không phải đối thủ của ta, chỉ cần các ngươi buông tha cho Hổ tiên sinh, ta có thể tha các ngươi!" Vẻ mặt Ono Tarou trở nên thản nhiên, trong ánh mắt đã không còn chiến ý hừng hực như lúc đầu.

"Buông tha ta?"

Đao ca ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, phảng phất như nghe được một lời nói đùa tức cười tới cực điểm vậy, người trong kho hàng đều nhìn Đao ca, không rõ Đao ca tại sao lại bật cười.

Rốt cục, tiếng cười của Đao cũng dứt.

"Hôm nay ta không giết ngươi, Đao ca ta vĩnh viễn rời khỏi giang hồ, mọi thứ ở thành phố ZH cùng Đao ca ta không còn quan hệ, đương nhiên cũng không còn nhân vật tên Đao ca nữa, tới đây đi, đao này vừa rồi mới có tên Đồ Cẩu, nếu không giết một con cẩu, chẳng phải là quá có lỗi với thanh thái đao đã theo ta nhiều năm này rồi sao!"

"Được, nếu ngươi muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!" Ono Tarou vẻ mặt tái nhợt, sát khí tràn ra tứ phía, không ai nguyện ý mình bị người khác gọi như một con chó, huống chi là một địch nhân thực lực dưới cơ mình rất xa.

"Chiến đi!"

Hai cánh tay Đao ca dang rộng, cơ bắp cả người đều đang nhảy nhót, động tác này đối với thực chiến không có chút hỗ trợ nào, chỉ có điều, không thể không nói, động tác này được Đao ca sử ra, tràn ngập khí thế bễ nghễ thiên hạ và dương cương quyết tiến không lùi.

Nhìn theo Đao ca uy mãnh không gì sánh được, trong đôi mắt lão Ngưu và hai người gánh trách nhiệm khác đều toát lên ánh mắt sùng bái cuồng nhiệt.

Đao ca, là một nhân vật truyền kỳ, chiêu bài động tác của Đao ca chính là tay cầm thái đao triển khai song chưởng đánh về phía địch nhân, vô số tiểu lưu manh mới xuất đạo đều vì động tác này của Đao ca mà si mê tới tận bây giờ, mỗi một người đều hi vọng Đao ca lại sáng lập lên huy hoàng!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-544)